1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Cha này thả dê lộ liễu :yoyo66::yoyo66:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      Đọc chương ta thấy
      Chồng Du mồ chưa xanh cỏ, có công với cách mạng, trung quân ái quốc tận tụy nên khi hy sinh vì nước vì dân Thích rất tiếc thương và tiếc ít mà thương Du nhìu:)):)). Dù Du chưa mãn tang nhưng Thích vẫn tiến công thả thính. Hết miệng thả thính giờ tay chả bắt đầu thả dê. Ta Thích có hiếu sợ thím buồn mà mò vô phòng thím. Coi chừng thím chọi đồ vô mặt nha Thích:yoyo61::yoyo61:
      gió đông bắc, Ly Vũ, TieuLinh83596 others thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Xin lỗi các nàng tối nay ta về quá trễ, :yoyo42: kịp làm pic gì cả. ngày mai ta mới ngoi lên lại nha :yoyo26:

      nhìn hình 3 con ngựa hiểu gì cho đến khi chị @Oriole5185 đó là thục phi và văn phi:pheo:chắc Thích phải may mắn lắm khi được chị cất công tìm hình thế này:061:
      Last edited: 17/7/17

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 5

      Mục Thư Du lập tức thả lỏng, nếu đứng lên đụng phải thân thể Tần Thừa Thích, toàn thân nàng căng cứng, lên tiếng:

      “Hoàng Thượng thứ cho thần thiếp thất lễ, thần thiếp biết Hoàng Thượng đến, còn tưởng là tỳ nữ Như Lan trở lại, kính xin Hoàng Thượng trước hết để thần thiếp đứng dậy thỉnh tội.”

      “Thái phi khó chịu trong người nên nằm lát cho khỏe, trẫm trách tội. Hai tỳ nữ kia trẫm cho người an bài, Thái phi nên an tâm nghỉ ngơi, trẫm là vì lo lắng cho Thái phi mới đến thăm lát.”

      Tần Thừa Thích nhìn chằm chằm Mục Thư Du, căn bản là yên lòng mới cố ý tới xem, ai ngờ vừa vào phòng liền thấy cảnh đẹp hút hồn người.


      Có thể Mục Thư Du là bởi vì nóng bức mà kéo rộng cổ áo, vô tình lộ ra làn da trắng như tuyến làm người ta mất hồn, khiến nhịn được tới ngồi cạnh nàng.

      “Tạ Hoàng Thượng quan tâm, thần thiếp là khá hơn nhiều, tại có thể ngồi dậy.”


      Mục Thư Du cũng phải là nử tử ngây thơ ngu ngốc, kiếp trước nàng từng trải ít, bạn trai cũng có vài người. Huống chi nàng từng là phụ nữ kết hôn, đối với đàn ông thể là biết hết toàn bộ, nhưng đối với mập mờ khác thường của Tần Thừa Thích nàng lại hiểu quá .

      “Thái phi là biểu thẩm của trẫm, sao trẫm có thể để biểu thẩm lại chứ, trẫm biết Thái phi khỏe là vì lòng muốn rời khỏi đây.”

      Tần Thừa Thích xong liền kiềm được đưa tay khẽ vuốt mặt Mục Thư Du.

      Mục Thư Du thiếu chút nhảy dựng, da gà đều nổi lên.Tên nam nhân thối này quả nhiên có suy nghĩ an phận với mình, nhưng nam nhân thối này lại là Hoàng đế, nàng thể cho cái tát.

      Vì vậy đành phải nghiêm mặt khuyên nhủ:

      “Hoàng Thượng thân phận thần thiếp, vì sao còn cư xử như thế, chẳng lẽ muốn người trong thiên hạ nhạo báng Hoàng thượng sao?”

      “Nơi này chỉ có hai ta, ở đâu ra người trong thiên hạ, trẫm đối với Thái phi là lòng, thẩm thẩm đau lòng điệt nhi sao?”

      Tần Thừa Thích cho rằng Mục Thư Du dục cự hoàn nghênh(*). Từ lúc hiểu chuyện tới nay, với dung mạo và thân phận của , có nữ nhân nào mà lấy được tới tay.

      (*)Dục nghênh hoàn cự/Dục cự hoàn nghênh: muốn nghênh còn cự/muốn cự còn nghênh: nghĩa là muốn lắm mà còn làm bộ làm tịch

      Nữ nhân nhiều như cá dưới sông, tại chỉ cần ít lời ngon ngọt, cho vị biểu thẩm cái bậc thang để nước chảy thành sông.

      vừa xong, tay cũng nhàn rỗi, theo gương mặt nóng bừng của Mục Thư Du dần chuyển xuống làn da trắng lộ ra bên dưới cổ, này mềm mại nhẵn nhẵn nhụi làm cho thích buông tay.


      Mục Thư Du thiếu chút nữa tức đến hộc máu, tim cũng đập thình thịch. Tên Hoàng đế này có còn nhân tính hay , mở miệng kêu nàng tiếng thẩm mà lại làm cái chuyện hạ lưu như thế này.

      Chỉ là mặc dù tức giận, nhưng đối phương nắm giữ quyền sinh sát của nàng và cả Ngọc Phù quốc trong tay, nàng phải mau chóng nghĩ cách thoát khỏi nơi này.

      Lúc này Tần Thừa Thích lại áp miệng vào bên tai Mục Thư Du, hôn lên vành tai nàng, thấp giọng cười :

      “Tim thẩm sao lại đập nhanh như thế, là bệnh cũ tái phát hay vì trẫm nên mới thế? Để trẫm xoa cho thẩm, làn da này mềm như ngọc vậy, thậm chí còn mềm hơn, thơm hơn cả ngọc nữa.”


      Tần Thừa Thích vừa lời thiếu đứng đắn vừa đưa tay kéo chiếc yếm của Mục Thư Du ra. Lập tức đôi căng tròn non mềm lộ ra. Cổ họng Tần Thừa Thích khô khốc, tay thể đợi được nắm lấy nửa vòng tròn, nhàng xoa bóp mấy cái.

      Rốt cuộc Mục Thư Du nằm nổi nữa, bất chấp đụng trúng Tần Thừa Thích, vừa thụt về phía sau vừa xoay người ngồi dậy, né tránh bàn tay tác quái của Tần Thừa Thích.

      Sắc mặt nàng vô cùng phẫn nộ, định thà chết theo, hôm nay nếu như thực để tên Hoàng đế háo sắc này làm hỏng danh tiết, sau này nàng phải đối mặt với người trong vương phủ thế nào, đối mặt với muội muội Thư Yến ra sao.

      Hậu quả nghiêm trọng hơn là cả Ngọc Phù quốc bị biến thành trò cười lớn!


      Vì vậy nàng lạnh lùng trầm giọng: “Hoàng Thượng tuyệt đối được, sau này thần thiếp làm sao làm người, cầu xin Hoàng Thượng nhớ tới Vương gia mà buông tha thần thiếp, nếu thần thiếp chỉ có thể lấy cái chết bày tỏ.”

      Động tác Tần Thừa Thích ngưng lại, nhìn Mục Thư Du xiêm y cởi nửa dáng vẻ xinh đẹp, từ từ thu tay về, sắc mặt trầm xuống:

      ra Thái phi lại tiết liệt như vậy, cùng Bình Khánh vương chưa từng gặp lần phu thê tình thâm, vậy trẫm khiến người khó xử. Vừa rồi là trẫm thất thố, Thái phi yên tâm, Vu Trung ở bên ngoài coi chừng, nếu có ai dám dị nghị nửa câu, trẫm lóc xương kẻ đó!”

      “Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương sai người tới hỏi Hoàng Thượng khi nào quay lại yến tiệc.”

      Vu Trung ở bên ngoài giọng bẩm báo, biết Tần Thừa Thích đối với Bình Khánh vương Thái phi có chút ý riêng, chỉ là nghĩ Hoàng thượng lại cấp bách ra tay như vậy.

      Bên kia tiệc rượu còn chưa kết thúc, Hoàng Thượng nên liền ra hậu điện “thăm” Thái phi.

      May mắn có làm động tĩnh quá lớn, nếu Hoàng hậu sinh nghi. Trong lòng nghĩ, Mục Thư Du kia vốn dĩ nên ngoan ngoãn phối hợp, vị Thống đức đế này được các nước công nhận là minh quân, chỉ là người ngoài biết, sở trường của vị minh quân này chính là chuyện nam nữ đấy!

      Tần Thừa Thích chỉ thuận miệng “Biết rồi.”


      Nhưng lập tức rời , mà chờ Mục Thư Du sửa sang lại quần áo mới đứng lên, sắc mặt thay đổi :

      “Thái phi trước hết cứ ở chỗ này giải rượu , cần gấp gáp trở về vương phủ đâu, chờ mấy ngày nữa hẳn tính, trẫm biết vì sao Thái phi muốn ngủ lại ở chỗ Hoàng hậu, đêm nay Thái phi đến Hòa Ninh điện nghỉ ngơi , trẫm nơi khác.”

      xong lại dặn dò người bên ngoài: “Vu Trung, sai người đưa tỳ nữ của Thái phi tới hầu hạ, hâm nóng canh cá bưng tới cho Thái phi bồi bổ.”


      Vu Trung lập tức thưa vâng, sai tiểu thái giám vội vàng làm.

      Mục Thư Du ngồi giường lời nào, trong lòng quyết định sáng mai nhất định xuất cung trở về vương phủ.

      Nàng cũng muốn đưa danh tiếng bản thân lên đỉnh đầu ngọn sóng, tối nay thoát được kiếp này, chưa chắc ngày mai người kia đổi ý. Chỉ cần để Tần Thừa Thích thấy mặt mình, như vậy an toàn hơn nhiều, cho dù có muốn dây dưa với mình cũng là chuyện đơn giản.


      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du cúi đầu , liền xoay người rời khỏi, bao lâu Như Ý cùng Như Lan cùng bước vào:

      “Thái phi, vừa mới trở về tổng quản cho bọn nô tỳ vào trong hầu hạ, là sợ quấy rầy người an giấc.”

      có gì, Hoàng thượng Hoàng hậu quá lo lắng.”

      Như Lan vẫn yên lòng: “Tim thái phi còn đau ? Có muốn mời thái y đến xem mạch chút ?”


      cần, khỏe rồi. Giờ chúng ta hồi giá Hòa Ninh điện , ngày mai sau khi cáo lỗi với Hoàng hậu liền trở về vương phủ, thôi.”

      Như Lan cùng Như Ý vội vàng đỡ Mục Thư Du từ phòng ăn ra ngoài, lên noãn kiệu trở về Hòa Ninh điện.

      ***


      Ngày hôm sau, Mục Thư Du đến chỗ Hoàng hậu cáo lỗi vì hôm qua nàng rời tiệc trước, sau đó bất luận Hoàng hậu cố gắng thế nào cũng giữ nàng lại được.

      “Được Hoàng hậu chăm sóc thần thiếp, thần thiếp cảm kích vô cùng, chỉ là trong vương phủ còn nhiều chuyện phải làm.


      Huống hồ ở phủ còn có di mẫu của vương gia, thần thiếp thể trở về săn sóc, kính xin Hoàng hậu đừng trách tội thần thiếp.”

      Hoàng hậu cười : “Thái phi nhân nghĩa hiếu thuận, bản cung sao có thể trách tội, chỉ là làm khó Thái phi tuổi phải đảm đương nhiều việc của vương phủ. Nếu có chuyện khó xử có thể vào đây với bản cung. Còn ân sủng đặc biệt nữa, Hoàng Thượng đồng cảm với nỗi đau của Thái phi, sau khi tiệc rượu chấm dứt còn đặc biệt sai người truyền chỉ cho bản cung, kêu bản cung báo Thái phi, sau này nếu Thái phi muốn ra vào hậu cung cần phải bẩm tấu trước, có thể tới thăm Ngọc Chiêu nghi bất cứ lúc nào, đây chính là đại ân điển chưa bao giờ có.”


      Mục Thư Du hề thích loại ân điển này tí nào, nhưng vẫn phải làm ra vẻ vui mừng cảm tạ hoàng ân.

      Quay về Hòa Ninh điện, nàng lời từ biệt với Mục Thư Yến, trước giờ ngọ đến cửa cung, thị vệ ở đây sớm biết ý chỉ Hoàng hậu để Bình Khánh vương Thái phi này có thể tùy ý ra vào cấm cung, tất nhiên là dễ dàng cho .

      Mục Thư Du trở lại vương phủ liền thấy Trần di mẫu dẫn theo gia quyến của vương phủ ra nghênh đón, đồng thời chúc mừng Mục Thư Du:

      là, khó có được chuyện vui, muội muội Thái phi chắc cũng là giai nhân, nếu sao được Hoàng Thượng sủng ái như thế ?”

      “Di mẫu quá khen, bất quá Ngọc Chiêu nghi quả rất biết làm người khác mến.”


      “Những ngày Thái phi ở trong phủ, có ít chuyện cần phải xử lý, lát nữa để A Xuân cho Thái phi nghe, để người định đoạt.”

      Trần di mẫu vẫn tuân theo quy tắc chịu tự mình quyết định.

      Mục Thư Du vừa nghe việc này cũng có chút đau đầu, nàng chỉ cần có ăn có uống áo cơm lo là được, muốn trông nom những việc vặt, vì vậy cười :

      “Di mẫu cứ chủ mọi việc là được rồi, Thư Du có bệnh tim , vụ càng nhiều càng dễ dàng phát bệnh, mong di mẫu thứ lỗi.”

      Trần thị vừa nghe lập tức lo lắng : “Bệnh cũng nguy hiểm, Thái phi nên trị tận gốc căn bệnh này mới được. Nếu như vậy dân phụ đành gánh vác.”

      Mục Thư Du giải quyết xong chuyện này liền trở về chỗ của mình, nằm giường ngủ ngon lành.

      ***

      Vu Trung đứng sau lưng Tần Thừa Thích, khom lưng dám thở mạnh, cả Trường tuyên điện yên lặng đến đáng sợ.


      Kể từ khi tiểu thái giám đem ngọ thiện ban cho Thái phi bưng trở lại, Tần Thừa Thích vẫn cứ đanh mặt.

      “Hoàng Thượng, hay là người dùng bữa trước , long thể quan trọng hơn.”

      “Ai đồng ý cho Thái phi rời cung?” Tần Thừa Thích vừa nhìn tấu chương vừa hỏi.

      Vu Trung trong lòng kêu khổ, ràng chính Hoàng thượng kêu Hoàng hậu hạ ý chỉ, bây giờ lại hỏi ngược, có cách nào khác đành phải kìm nén bực bội trả lời:

      “Hoàng Thượng, hôm qua sau yến tiệc sai nô tài đến chỗ Hoàng hậu truyền chỉ, sau này Thái phi có thể tùy ý vào cung.”


      biết ý trẫm là vào cung, vì sao Thái phi có thể tùy ý xuất cung, ý chỉ của Hoàng hậu viết như thế nào?”

      Mặt mũi Vu Trung trắng bệch, bản thân truyền chỉ đúng là vào cung, hẳn là Hoàng hậu hiểu sai ý, chỉ là chút sai sót này thể đổ lên Hoàng hậu, đành phải quỳ xuống dập đầu:

      “Là nô tài ăn vụng về, bẩm với Hoàng hậu, xin Hoàng Thượng thứ tội.”

      Tần Thừa Thích cũng là người hiểu chuyện, giận chó đánh mèo, mắt rời tấu chương:

      “Đứng lên , chuyện như vậy cần lại với Hoàng hậu, nếu ý chỉ viết như vậy, cứ tuân theo ý của Hoàng hậu .

      Thái phi xuất nhập hậu cung liên quan đến trẫm, đều là chuyện của nữ nhân, canh giờ sau lại dùng ngọ thiện, Bạch Hồng Tín tới chưa?”

      “Hồi bẩm hoàng thượng, Bạch đại nhân chờ ở bên ngoài.”


      “Truyền vào.”

      Vu Trung thưa tiếng liền lập tức mời Thượng thư lệnh Bạch Hồng Tín, chờ Bạch Hồng Tín vào trong điện Vu trung ở bên ngoài đóng cửa canh giữ bên, đảo tròng mắt suy nghĩ, vừa rồi nghe giọng của Hoàng thượng, chẳng lẽ ngài bị mất mặt chỗ Thái phi?

      thể nào đâu, ngay cả Ô Thục nghi lúc mới vào cung lạnh lùng như khối băng, suốt ngày chỉ biết ngâm thơ đọc sách, hề lui tới cùng các phi tần khác, thanh cao đến cực điểm, phải vừa bị Hoàng Thượng dụ dỗ vài ngày từ lạnh chuyển thành nóng sao. Lại còn chưa đến vị Bình Nam vương trắc phi xinh đẹp vốn coi ai ra gì kia, nay còn muốn tìm người giúp mình tiến cung gặp Hoàng Thượng nối lại tình duyên đấy.

      Càng nghĩ càng cảm thấy thể nào, trong lúc nhất thời nghĩ mãi cũng hiểu Hoàng Thượng nổi cáu là do đâu, nhưng chắn chắn rằng chuyện có liên quan đến Bình Khánh vương Thái phi.


      Vu Trung nghĩ sau này cần cố gắng lưu tâm, nếu có thể thuận thánh ý đúng là lập công lớn.

      “Liêu Tử Bân Xuyên Khúc quốc rồi ư?” Tần Thừa Thích hỏi Bạch Hồng Tín ở phía dưới.

      “Dạ phải, Xuyên Khúc quốc chịu chấp nhận Liêu Tử Bân, tân vương Kỷ quốc Đoạn Chấn Hạo phái sứ thần đến thương nghị, sợ là cũng có kết quả.”

      “Như thế lại hay, rất hợp ý trẫm. Ngươi cho Trí Thành biết, chờ Kỷ quốc có động tĩnh rồi hẳn tính tiếp, giờ chỉ án binh bất động.”

      Tần Thừa Thích đối với hướng của nguyên thừa tướng Liêu Tử Bân Kỷ quốc rất hài lòng, sau khi Bạch Hồng Tín lui ra tâm tình tốt hơn, cũng có khẩu vị, lập tức sai người dọn thức ăn.


      Bên này Hoàng hậu Hách thị thấy khí trời mỗi ngày dần ấm lên, Hoàng Thượng lại bận việc quốc , gần nửa tháng cũng đến hậu cung.

      Hằng ngày mọi người lúc đến thỉnh an đều có vẻ mệt mỏi có tinh thần, nàng liền muốn dẫn những người này hóng gió, tìm chút niềm vui.


      “Thời tiết cũng ấm hơn nên đêm đến cũng muộn, bản cung muốn dẫn các muội đến bãi săn Phong Diệp chơi vui vẻ, có chịu ?”

      Bãi săn Phong Diệp cách hoàng cung gần, dẫn theo phi tần ra vào cũng tiện.

      Mọi người nghe thế đều đồng ý, Văn phi lập tức hỏi: “Hoàng hậu có thể mời Hoàng Thượng cùng hay ?”


      “Tất nhiên là mời, chỉ sợ Hoàng Thượng bận rộn chính vụ rảnh để cùng, bản cung biết tâm ý của các muội, nhất định cố gắng hết sức.”

      Tất cả mọi người nghe đều cười rộ lên, đến bãi săn tất nhiên là so với lúc trong cung ít ràng buộc lễ nghi hơn, đến lúc đó ai có thể làm bạn với vua chỉ có thể dựa vào bản lĩnh riêng.


      “Hoàng hậu, thần thiếp còn có chuyện.” Mục Thư Yến đứng lên thi lễ với Hoàng hậu.

      Hoàng hậu chỉ Mục Thư Yến an tọa, vừa cười vừa :

      “Tâm tư của muội bản cung hiểu , chỗ Thái phi bản cung cũng cho người mời, chuyện vui như vậy nếu mời Thái phi, bản cung cũng sợ Hoàng Thượng trách cứ. Nếu Thái phi tuổi tác cao thôi, chỉ là người còn trẻ như vậy, ngày ngày ngây người ở trong Vương phủ chắc điên mất.”

      “Tạ Hoàng hậu nương nương!” Mục Thư Yến lần này rất vui vẻ, nàng cũng là lo lắng cho Mục Thư Du, sợ tỷ tỷ mình cảm thấy quạnh.

      Mục Thư Du nhìn cung nhân Hoàng hậu phái tới có chút lúng túng, chỉ hỏi: “Lần này chỉ có các nương nương trong cung thôi sao?”

      “Còn có vài vị chính phi, trắc phi của các vương phủ khác, Hoàng hậu nương nương còn sai nô tài cố ý dặn dò Thái phi tiếng, cần lo ngại. Người theo đều là nữ quyến của Hoàng gia có người ngoài, ăn mặc thoải mái chút cũng sao.”

      “Hoàng Thượng sao? Nếu Hoàng Thượng cũng , chắc ta phải cân nhắc chút.”

      “Thánh thượng bận rộn quốc nên thể đến, Thái phi cứ yên tâm.” Tiểu thái giám lo Mục Thư Du sợ phiền , khi trở về phải chịu tội hành bất lực, cho nên dù chỉ nghe phong phanh hề chắc chắn cũng để yên lòng Mục Thư Du.

      Lúc này Mục Thư Du mới thở phào nhõm đồng ý, sai người đưa tiền thưởng cho tiểu thái giám rồi tiễn ra ngoài, sau đó chuyện với Trần di mẫu.

      “Chuyện này dễ mà, trang phục đều có sẵn, chỉ cần quá sặc sỡ, bộ màu xanh nhạt thực rất hợp với Thái phi. Hoàng hậu và chư vị nương nương đều vui vẻ, Thái phi cũng nên quá ủ rũ khiến người thích.”

      Trần thị suy tính rất chu toàn, vương phủ tại có nam nhân làm chủ, chỉ có Thái phi, thể diện nhất định phải giữ.


      Mục Thư Du ngẫm lại cũng đúng, liền chuẩn bị theo như lời Trần di mẫu .

      Tần Thừa Thích xem hết tấu chương buổi tối liền đến chỗThục phi, Thục phi dâng trà lên xòng giả vờ hờn dỗi:


      “Vì sao Hoàng Thượng đến bãi săn vậy, làm cho bọn tỷ muội thần thiếp vui nổi, mọi người đều ngóng trông Hoàng thượng đấy.”

      “Là mọi người ngóng trông, hay chỉ nàng ngóng trông?”

      “Hoàng Thượng là xấu, luôn giễu cợt thần thiếp, Hoàng thượng đến lúc đó đừng hối hận.” Thục phi bĩu môi thân thể liền nhào vào trong lòng Tần Thừa Thích.

      Tần Thừa Thích cười ha ha tiếng, nhéo cái má hồng kiều diễm củaThục phi cái:

      “Trẫm có cái gì để hối hận, ngày thường phải vẫn luôn gặp các nàng hay sao?”

      “Ngày thường vẫn thấy có gì hiếm đâu, chỉ là thường ngày thấy mới sợ bỏ lỡ. Bình Nam vương trắc phi nghe tin xong, kịp đợi Hoàng hậu mời liền xin cùng đó!”

      Ánh mắt tình tứ của Thục phi nhìn Tần Thừa Thích, xem phản ứng như thế nào, Tạ Trúc Oánh có tâm tư kia ai mà nhìn ra, quấn quít lấy Hoàng Thượng dứt, nàng chỉ lo lắng Hoàng Thượng gặp mặt tiện nhân kia thời gian rồi, khi đến bãi săn thấy mới mẻ.

      “Trẫm còn chưa đâu, nàng cứ móc trẫm như vậy, trẫm thế nào được.” Tần Thừa Thích lơ đễnh trêu chọc.


      “Biết Hoàng thượng bận rộn, thần thiếp sớm hẹn với Văn phi dạy Bình Khánh vương Thái phi tập bắn, chắc chắn quấy nhiễu chuyện tốt của Hoàng thương đâu.” Thục phi cố ý kéo dài giọng.

      Tần Thừa Thích bưng chén trà khựng lại chút, hỏi: “Thái phi cũng ư?”


      “Tất nhiên rồi, Hoàng hậu hai lần phái người mời cơ mà. Nhắc tới cũng kỳ lạ . Nữ nhân biết bắn cung là chuyện rất bình thường mà, Thái phi này chút cũng biết. Chẳng lẽ công chúa Ngọc Phù quốc ngày thường đều chỉ buồn bực ngồi trong phòng.” Thục phi xong liền che miệng cười khẽ.

      “Có thể là Thái phi thích yên tĩnh thôi. đề cập tới chuyện này nữa, rốt cuộc nàng có muốn trẫm ?”

      “Hoàng Thượng bận chuyện quan trọng, phải thần thiếp muốn là được.”

      Tần Thừa Thích nhướn mày cười tiếng: “Lúc này trẫm chỉ nghe lời nàng, nàng trẫm trẫm , nàng cho .”

      sao?”

      Mắt Thục phi sáng rực lên, việc này nếu truyền ra ngoài chỉ tất cả mọi người biết Hoàng Thượng rất mực sủng ái nàng. Hơn nữa lần này Hoàng Thượng chịu đến bãi săn kia tất cả công lao đều thuộc về nàng.

      Vừa nghĩ như thế, Thục phi chẳng thèm ăn dấm chua với Bình Nam vương trắc phi nữa, nàng lắc lắc cánh tay Tần Thừa Thích nhất định phải .

      Tần Thừa Thích rũ mắt xuống khóe miệng mỉm cười: “Trẫm là được chứ gì.”


      Trẫm phải gặp nàng ấy!

      ======

      Chưa ăn được vào miệng nhất định bỏ qua.:yoyo35: Con trai của má Quang Quang đều có tính cách như thế này. Nhưng mà miệng mồm dẻo quẹo đến mức chọc người ném dao chắc chỉ có Thích nhà ta :yoyo61::yoyo61:
      Last edited: 17/7/17
      garubi29498, Dang Du San, Kimanh125776 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Mình có nhìn nhầm trời :yoyo48:Vương phi của Bình Khánh Vương, trắc phi của Bình Nam vương, Thích Nhất Thẩm ăn sạch mấy thẩm thẩm nhà mình sao?! :yoyo50:
      Đạo ý chỉ của đưa ra thiệt nà ba chấm. Vào cung tuỳ ý, có thể vào bất cứ lúc nào, nhưng ra cung cấm tiệt nà xao dzậy cà:yoyo36:
      Last edited: 18/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :