1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 224: Cửa ải cuối năm lai khách

      Vào buổi trưa, cửa lớn Đổng gia rộng mở chào đón khách nhân, khắp nơi tràn đầy vẻ vui mừng.


      Chủ tử và nha hoàn trong phủ đều vui vẻ, ngay cả gió lạnh cũng thể thổi tan ý cười mặt.


      “Sao vậy? Đằng sau còn bao nhiêu?” Trời rất lạnh, nhưng Lưu thị lại vừa lau mồ hôi trán, vừa vội vàng hỏi Mạnh bá.


      Mạnh bá nhanh, hơi thở có chút gấp, “Thiếu phu nhân, Trần quản gia phía sau đại khái còn bảy mươi rương nữa.”


      Lưu thị tính toán, nhàng thở ra, “Hẳn là đủ để.”


      Mạnh bá vừa cười vừa thở dài, “Có hai sân trống, tôi tính hai sân trống đủ, nghĩ đến là nhiều như vậy.”


      Đúng vậy, nhà mẹ đẻ nàng nghe khi thấy nàng bố trí thêm hai sân còn là nàng suy nghĩ nhiều, tại hai sân này vừa đủ tốt, có thể dùng được trong tình huống này.


      đến phòng chính, nhìn thấy vẻ mặt Trang Thư Tình thoải mái chuyện với mẹ chồng mình, Lưu thị cười : “Con nha, sao với Bạch công tử, dù sao cũng phải mang về, chuẩn bị như vậy làm gì, mới đưa sinh lễ như vậy, về sau dựng vợ gả chồng còn như thế nào nữa.”



      “Sau này như thế nào chưa đến, con chuyện này với vài lần, nhưng thuận theo con cũng có biện pháp.” Nghĩ đến nam nhân này vô cùng cố chấp, Trang Thư Tình vừa cảm thấy ngọt ngào lại đau đầu, nàng cơ hồ có thể tưởng tượng ra trong kinh truyền ra hư thế nào rồi.


      “Người ta nhìn theo ghen tị, con còn ngại, đây là chuyện mà nhiều người có cầu cũng được.” Lão phu nhân giận dữ liếc mắt nhìn nàng, “May mắn Đổng gia chuẩn bị thiếu đồ cưới, bằng đúng là phải khiến con mất mặt.”


      Trang Thư Tình để bụng việc này, cũng muốn khoe ra hoàng thượng đối với hỉ lần này quan tâm đến mức nào, ngay từ đầu Chỉ Cố căn bản muốn dùng tới cấm vệ quân, nhưng hoàng thượng lại đề xuất, chuyện này coi như là lần đặc biệt nhất.


      Nàng nhìn rất thoáng, náo nhiệt cứ để người khác xem, nàng sống cuộc sống của nàng, nhưng mà điểm ấy nàng cũng cần lo lắng, người như Chỉ Cố, khi động tâm chính là chuyện cả đời, trình độ cố chấp của , người bình thường cho dù có ra roi thúc ngựa cũng cản nổi.


      Lưu thị nhìn mẹ chồng, lựa chọn ngôn từ : “Theo như quy củ, trước khi nam nữ thành thân được phép gặp mặt, việc này hai người các con thương lượng với nhau chưa?”


      “Chỉ Cố làm sao để ý những quy củ này, nếu muốn tới quy củ, người quy củ nhất hẳn là chúng ta, lúc trước tuân thủ, về sau cũng tất yếu phải tuân theo. Nên làm thế nào cứ làm như vậy .” Trang Thư Tình cúi đầu uống ngụm tà, lại : “Lúc trước con hôn mê quả dọa đến , vất vả mới có thể khiến tin tưởng rằng con bị như vậy nữa, tại nếu để gặp con mấy tháng, sợ là an tâm.”


      Lưu thị nhìn về phía mẹ chồng.


      Lão phu nhân thở dài, “Cũng bởi vì lòng với con nên mới có thể như thế, lúc trước ta cùng thương lượng với lão thái gia về chuyện này, ý của ngoại tổ phụ con cũng dựa theo ý kiến của các con, kẻ mạnh là người chế định quy củ Các con cần để ý ánh mắt của bất luận kẻ nào, ta cũng cảm thấy như vậy, chỉ cần các con cảm thấy có vấn đề gì là được.”


      Trang Thư Tình đứng dậy tiến đến trước mặt ngoại tổ mẫu ngồi xuống ôm lấy thắt lưng lão phu nhân. Tựa đầu xuống đầu gối, khó có khi Trang Thư Tình biểu lộ ra loại tình cảm quyến luyến. “Con sống rất tốt, sống thêm cả phần của nương con nữa, ngài và ngoại tổ phụ phải sống thêm vài năm nữa, nhìn thấy ta hạnh phúc.”


      Lời này khiến cho lão phu nhân rơi lệ, nếu như đứa con số khổ của nàng có thể sống đến bây giờ tốt.


      “Về sau chúng ta vẫn trở về sống ở Hội Nguyên Phủ, ngài và ngoại tổ phụ hãy cùng với con, rời xa hoành thành này, tiêu diêu tự tại.”


      “Được, được, được.” Lão phu nhân liên thanh trả lời, “Ta và lão thái gia cũng rất thích Hội Nguyên Phủ, vẫn luôn thường nhắc tới, đó rất có tình người, là nới địa linh nhân kiệt, đến lúc đó a, ta và ngoại tổ phụ con cùng mọi người sống qua ngày lành tháng tốt.”


      giống như ngài chưa từng được trải qua cuộc sống như thế bao giờ vậy.” Trang Thư Tình bật cười, ngẩng đầu vươn tay lau giọt nước mắt má ngoại tổ mẫu, “Những chuyện khổ sở qua, những thứ cần trả giá cũng phải trả giá, về sau Đổng gia trở nên tốt hơn, con cũng sống rất tốt.”


      Hôm nay, Trang Thư Tình ở tại đổng phủ.


      Tuy rằng thời gian nàng ở lại kinh đô ngắn, nhưng ở lại Đổng phủ vẫn là lần đầu.


      Lưu thị cho người thu thập lại căn phòng mà nương nàng từng ở để nàng có thể thoải mái dọn vào, nơi này cũng chính là nơi nàng rời khỏi trong ngày thành thân.


      Đưa từng hộp sính lễ rất dày qua đây,, Lưu thị : “Đây là những đồ mà Trần quản gia giao cho ta, ta vẫn chưa mở ra xem, biết bên trong là thứ gì.”


      Trang Thư Tình lắc lắc, thanh rất vang, trong lòng nàng cũng đoán được.


      Vừa mở ra, quả là thế.


      “Chìa khóa?” Lưu thị đoán: “Ý của Bạch công tử là bắt đầu từ bây giờ đều giao hết gia sản cho con?”


      Hai thanh chìa khóa này nhìn rất quen mắt, Trang Thư Tình gật đầu, “ cái là Bạch phủ ở kinh thành, cái khác là Bạch phủ ở Hội Nguyên phủ.”


      Cho dù tuổi của Lưu thị , nàng và trượng phu cũng coi như ân ái, nhưng lúc này cũng khó có thể giấu được hâm mộ.


      phu quân như vậy, ai mà chẳng từng ảo tưởng qua, chỉ là chân chính có thể nhận được cũng là rất ít.


      “Thư Tình, mợ cầu con chuyện.”


      Đóng tráp lại, Trang Thư Tình cười, “Nếu là việc hôn nhân của biểu muội mợ cần lo lắng, con xem xét người.”


      Mắt Lưu thị trợn tròn, “Sao con biết…”


      “Có thể khiến mợ nhờ vả, tính tới tính lui cũng chỉ có hai chuyện suy nhất, cũng khó đoán.”


      Đúng là khó đoán, chỉ là nghĩ tới con lại để bụng như vậy, trong lòng Lưu thị có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng cuối cùng chỉ có thể cười cảm ơn.


      Trang Thư Tình chỉ ở Đổng phủ buổi tối, sáng sớm ngày kế Bạch Chiêm đích thân tới đón người rồi.


      biết bao nhiêu người ngầm chê cười hai người bọn họ dính nhau giống như sam vậy, quy phép, nhưng cũng ai dám ra bên ngoài.


      Từ trong đáy lòng, kỳ thự bọn họ cũng cảm thấy có gì là sai, mỉm cười vài câu cũng thôi.


      Từ lúc Trang tiểu thư vào kinh, nàng vẫn luôn mực ở tại Bạch phủ, quy củ? Đối với bọn họ mà có là cái gì?


      Mà sinh hoạt của Trang Thư Tình cũng dĩ vãng cũng giống như nhau, vẫn luôn lui tới giữa Bạch phủ và y quán, ngẫu nhiên cũng tiến cung chuyến.


      Mấy ngày nay, nàng phát chút dị thường, đó là về Thư Hàn.


      “Đệ ấy tập võ?”


      Bạch Chiêm gật đầu, “Ừm, Tam Tử dạy .”


      “Cường thân kiện thể cũng tốt.” Trang Thư Tình nhíu mày, “Nhưng sao đột nhiên đệ ấy lại muốn học võ? Chẳng lẽ đệ ấy muốn trở thành người văn võ toàn tài hết hay sao?”


      “Đệ ấy vào ngày chúng ta thành thân, đệ ấy muốn đích thân cõng nàng lên kiệu hoa.”


      Tập tục của đại chu, ngày thành thân nương tử phải do ca ca cõng lên kiệu hoa, nếu có ca ca thúc phụ hoặc là đường huynh, tỏ vẻ tân nương có nhà mẹ làm chỗ dựa.


      Nàng có huynh trưởng, đường ca và thúc phụ ngược lại thiếu, nhưng mà nếu Thư Hàn có tâm, nàng đương nhiên muốn thành toàn.


      Đứa kia từ lúc đệ ấy còn rất muốn trở thành chỗ dựa của nàng.


      “Tùy đệ ấy , ảnh hưởng đến thân thể là được, để Tam tử dạy cho đệ ấy mấy chiêu phòng thân, chừng có lúc có thể dùng đến.”


      “Được.”


      Giao thừa hàng năm, Trang Thư Tình đều mang theo đệ đệ và Chỉ Cố cùng nhau đón năm mới, hơn nữa còn có cơm tất niên do nàng tự tay chuẩn bị, năm nay tất nhiên cũng ngoại lệ.



      "Tỷ tỷ."


      "Ừm?" Trang Thư Tình cắt thịt, quay đầu lại, "Làm sao vậy?"


      "Khụ..."


      Trang Thư Tình theo bản năng quay đầu, "Hoàng thượng?"


      Vội lau tay sạch chuẩn bị tỉnh an, hoàng đế liền xua tay ngăn lại, “Con làm , ta và Tiếu Nhi cảm thấy trong cung quá lạnh lẽo nên muốn đến đây ăn ké bữa cơm tất niên.”


      Chu Tri Tiếu nhìn Trang tỷ tỷ mặc thân xiêm y bình thường, đầu chỉ cài chiếc trâm cài vô cùng giản dị, cười đến mặt mày cong cong, “Trang tỷ tỷ đừng ghét bỏ, nếu ngay cả tỷ tỷ cũng đuổi , Bạch đại ca chắc chắn lưu đệ và phụ hoàng lại.”


      “Hai người, là phụ thân Chỉ Cố, là huynh đệ của , sao có đạo lý nào lại đuổi người , nhưng mà.. Tay nghề của ta thể sánh bằng với ngự thiện trong cung, mọi người đừng ngại ngon.”


      Đương nhiên là chê, ăn đồ ăn của ngự thiện phòng cả đời, ăn đến ăn cũng chỉ có như thế, những món ăn gia đình bình thường này, bọn họ ngược lại là có phúc khí ăn được.


      Nhìn đôi tay dính dầu mỡ, xiêm y cũng có chút vết bẩn của Trang Thư Tình, hoàng đế cảm khái, hai tay này, từng phê tấu chương, cầm dao phẫu thuật, trị bệnh cứu người, mà lúc này, nàng cũng có thể tận tâm vì người nhà rửa rau nấu canh, nữ tử có thể luôn giữ vững bình tâm như nàng, thiên hạ này ít có.


      Chiêm Nhi có phúc khí.


      “Thư Hàn, đệ mang hoàng thượng và thái tử đại sảnh ngồi , nơi này có vị khói dầu, rất khó ngửi.”


      , cần, nơi này rất tốt.” đợi Thư Hàn chuyện, hoàng đế liền xua tay, mang Chu Tri Tiếu ngồi xuống bên cạnh, “Con cứ làm , nếu tiện vừa làm vừa trò chuyện với ta.”


      Chu Tri Tiếu hầu hạ phụ hoàng ngồi xuống, cũng hát đệm : “Mỗi ngày ở trong cung, thời gian ở mình quá dài, nơi này của Trang tỷ tỷ tốt, rất… thoải mái.”


      Chu Tri Tiếu cũng biết nhà là cảm giác gì, cho nên cũng chỉ có thể thoải mái, hoàng đế sống mấy thập niên như vậy, trong lòng cũng ràng, phần thoải mái này, cũng là vì Thư Tình thao tổn công sức khiến cho nơi này có thể trở thành nơi gọi là nhà.
      Last edited: 15/7/17
      tart_trung, hauyen2803, lêthanh900926 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 225: Cơm tất niên

      Thấy bọn họ như thế, Trang Thư Tình lại quay đầu nhìn thấy còn có rất nhiều đồ ăn chưa chuẩn bị xong, cũng kiên trì, để Bảo Châu châm trà, còn nàng tiếp tục làm.


      Thư Hàn thi lễ, sau đó cũng vén tay áo tiến lên hỗ trợ.


      Đay là phòng bếp Bạch Chiêm dặc biệt chuẩn bị cho Trang Thư Tình, cải tạo lại từ căn phòng chính, nơi này lớn, vẫn là hai gian phòng trước sau, phòng sau dùng để làm phòng bếp, phòng trước làm thành bàn lớn, dùng để đặt nguyên liệu, nơi còn dư lại được Trang Thư Tình bố trí thành nhà ăn ấm áp.


      Mỗi khi nàng có hứng thú xuống bếp, bọn họ cũng cùng dùng cơm ở đây, ho dù bình thường nàng cũng có thời gian nấu cơm, cũng cho người mang đồ ăn tới nơi này.


      Cũng bởi vậy, nơi này hề thua với bất cứa nhà ăn lớn nào.


      Hoàng đế nhìn trái nhìn phải, trong mắt đều tràn đầy ý mừng.


      “Đúng rồi, Chiêm Nhi đâu?”


      “Ở trong thư phòng, tiền tuyến có quân tình đưa đến.” Trang Thư Tình cũng quay đầu lại trả lời, tùy ý giống như coi hoàng thượng và thái tử trở thành trong nhà thành viên trong gia đình, "Thái tử có thể nghe chút."


      Mông Chu Tri Tiếu nhúc nhích chút nào, “Trang tỷ tỷ, hôm nay là giao thừa, tỷ cho đệ ngày nghỉ , nếu quân tình khẩn cấp, đệ chắc chắn biết.”


      Trang Thư Tình hơi dừng tay lại liếc cái, đúng là biết lý .


      tại Chu Tri Tiếu sớm còn vẻ ngây ngô như lúc trước, làm chuyện gì cũng đều có phương pháp, nghe đại thần trong triều rất xem trọng .


      giúp tỷ tỷ rửa rau .”


      Trang Thư hàn làm việc cũng hé răng.


      Chu Tri Tiếu lúc này cũng tới, “Trang tỷ tỷ, đệ cũng muốn hỗ trợ.”


      “Đệ có thể làm gì?”


      Chu Tri Tiếu nhìn mấy thứ bàn, “Rửa cái đó?”


      Trang Thư Tình nhìn thoáng qua, đó là rau mà Nam Châu rửa qua lần, sau đó gật gật đầu, “ tay chút, coi chừng bị dập.”


      “Trang tỷ ỷ, tỷ cũng quá con thường đệ rồi, nhìn đệ làm đây.”


      Tà tà liếc mắt nhìn , Trang Thư Tình từ chối cho ý kiến.


      Hoàng đế cũng ngồi , đến nơi đây nhìn cái. Nơi đó coi trộm chút. Cảm thấy tâm tình của lúc này vô cùng vui vẻ thoải má.


      Bạch Chiêm tiến vào nhìn đến chính là hình ảnh như vậy, nhíu mày nhìn hai người mời mà đến này, nhưng cũng có ý muốn đuổi người.


      Hoàng đế rất là tự giác."Ta ăn cơm xong liền ."


      đến bên người Thư Tình, nhận lấy dao trong tay nàng, hỏi, "Cắt thế nào?"


      Trang Thư Tình ra hiệu vài cái, bạch Chiêm liền hiểu. Động tác rất thuần thục giống như làm nhiều lần.


      Hoàng đế và thái tử rớt cằm, lặng lẽ ngồi trở về.


      Chu Tri Tiếu cúi đầu nhìn rau xanh sắp bị dày vò nát, yên lặng lui về ngồi, ở trước mặt Bạch ca ca vạn năng, vẫn nên tự tìm mất mặt.


      “Ta vào bên trong nấu cơm, mọi người tùy ý.”


      cần xen vào chúng ta, mọi người ra ngoài .”


      Bạch Chiêm tự nhiên theo vào, Trang Thư Hàn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn thức thời ở lại hầu hạ.


      Rất nhanh, buồng bên trong truyền tới thanh nồi được để lên bếp, hoàng đế tản bộ ghé qua, làm bộ như vô tình nhìn vào buồng trong, nhi tử của ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng xem vào mắt kia, lúc này cầm cái gì đó đưa cho Thư Tình, mặt mày ôn nhu mềm mại ngay cả cũng biết nên hình dung như thế nào.


      Cái dạng này, đại khái cũng chỉ có Trang Thư Tình mới có thể khiến biểu lộ ra.


      Cơm tất niên rất là phong phú.


      Nhiều thêm hai người, Trang Thư Tình cũng thêm quá nhiều đồ ăn, cho dù thêm bốn người, bàn đồ ăn này cũng ăn hết.


      Chỉ trừ hoàng thượng ra, tất cả mọi người bao gồm cả Thư hàn cũng uống thêm chút rượu, nâng chén : “Chén thứ nhất, kính Đại Chu.”


      Hoàng đế bất đắc dĩ uống ngụm nước trà nhạt nhẽo, lâu rồi chưa được uống rượu, ngửi ngửi hương rượu, cho chút ham.


      “Chén thư hai.” Trang Thư Tình rót rượu cho mọi người, “Kính cho duyên phận của chúng ta, có thể trở thành người nhà.”


      Ý trong lời , Bạch Chiêm là người hiểu nhất, cho nên uống hết nhanh nhất.


      “Chén thứ ba, kính cho tương lai vô hạn sau này.”


      Liên tiếp ba chén rượu, gò má Trang Thư Tình lên đỏ ửng, nếu say, vẫn còn thiếu nhiều lắm.


      Gắp miếng thịt bỏ vào trong chén hoàng thượng, “Ngài thể ăn đồ ăn có nhiều dầu mỡ, món này ngài chỉ có thể ăn được phần thôi.”


      Hoàng đế cắn hết nửa, biết là món gì, vừa vào miệng liền tan, rất là ngon.


      Buông đũa xuống, hoàng đế cảm khái, “ thể tùy ý ăn uống, cuộc sống mất bao nhiêu thứ thú vị.”


      “Hại tại phải nhìn, về sau ngài muốn ăn như thế nào cũng được.” Trang Thưu Tình lại gắp cho mỗi người miếng, bản thân lại ăn.


      Thấy Chỉ Cố nhìn mình, Trang Thư Tình bưng chén rượu lên đụng cái, “Ngửi mùi thấy no rồi.”


      Bạch Chiêm gắp cho nàng chút đồ ắn thanh đạm đặt vào trong chén, gì, nhưng ý lại biểu lộ ràng.


      Trang Thư Tình từng ngụm từng ngụm ăn hết.


      Đây là quãng thời gian thoải mái nhất từ khi Chu Tri Tiếu có ý thức đến nay, phải sơn hào hải vị, nhưng lại có thể thỏa mãn mọi ngóc ngách trong cơ thể, cũng bởi vì quá mức thoải mái, lời chưa kịp nghĩ thốt ra, “Trang tỷ tỷ, về sau hàng năm đệ đến ăn cơm tất niêm cùng mọi người .”


      “Hàng năm?” Bạch Chiêm bẫng liếc cái, “về sau mỗi năm đệ đều đến Hội Nguyên Phủ?”


      Đều biết tiếu ngây ngẩn cả người.


      “Sau đó để cho kẻ xấu bắt được, lấy mạng của đệ?”


      Đồ ăn bây giờ giống như ngon như lúc ban đầu.


      Chu tri Tiếu cúi đầu, “Nhất định phải Hội Nguyên Phủ sao? Khi đô có chỗ nào so được với Hội Nguyên Phủ?”


      Trang Thư Tình ngụm uống cạn chén rượu, bởi vì uống rượu, lời càng có kiêng kị, “Chỗ nào cũng so được a, kỳ thực cũng khác nhiều lắm, nhưng đây là kế hoạch ban đầu của tỷ, tỷ muốn dưỡng lão ở Hội Nguyên Phủ, kinh đô đương nhiên kém hơn Hội Nguyên ohur, nhưng tỷ và Chỉ Cố thể ở lâu dài tại kinh đô, Tri Tiếu, đệ hẳn là biết nguyên do.”


      Chu tri tiếu được dạy hơn nửa năm, việc này tất nhiên có nghĩ đến, nhưng mà, “trang tỷ tỷ, đệ nghĩ như vậy, đệ có đề phòng ai cũng tuyệt đối đề phòng tỷ và bạch ca ca, ngôi vị hoàng đế này nếu hai người muốn sao còn đến lượt đệ, đệ luôn hiểu.”


      “Đệ hiểu được, đệ cũng phòng chúng ta, nhưng nguwfoi khác nghĩ như vậy, luôn có người khống ngừng chằm chằm nhìn cào chúng ta, bọn họ sớm muộn cũng lợi dụng việc này, bây giờ đệ chỉ có người, nhưng đệ phải thành thân, có đứa , tỷ và Chỉ Cố cũng có đứa ,, đệ có thể khẳng định sau này bọn bị ảnh hưởng? Trường trường cửu cửu về sau, ai có thể trước được mọi chuyện, thay vì tiêu ma hết cảm tình ở trong nghị kỵ, chẳng bằng đến nơi xa chút, khoảng cách đủ có thể trở thành người thân bình bình thản thản, khi đệ cảm thấy hoàng cung ở lâu quá buồn tẻ, cũng có thể có nơi để , về sau cũng có thể với các hoàng tử của đệ, ở Hội Nguyên Phủ còn có thân thích có thể tín nhiệm, mà phải trong quá trinh trưởng thành của đứa có người ngừng với nó, nó phải đề phòng gia tộc kia, Tri Tiếu, như vậy đối với bất kì ai đều là kết cục tốt.”


      Rót đầy rượu cho , Trang Thư Tình tiếp tục : “Hội Nguyên Phủ cách kinh thành cũng gần, đệ muốn đến lúc nào cũng có thể, mặc dù hàng năm thể đến Hội Nguyên Phủ đoàn viên cùng mọi người, bình thường cũng phải muốn là có thể , nhưng đệ thể , chúng ta thể trở về sao? Đệ a, chỉ cần đệ quản lý tốt Đại Chi, về sau muốn làm như thế nào cũng có thể, nếu Đại chu thể an ổn, sao đệ có thể nhàn hạ thoải mái, cho nên a, xét đến cho cùng còn phải xem chính đệ, hoàng thượng, ngài có phải ?”


      Hoàng đế vụng trộm ăn miếng thịt, lúc này nghe thấy Thư Tình điểm danh, thấp thỏm yên vội vàng phụ họa, “Đúng đsung, chính là như thế, nhưng mà Thư Tình a, lúc hai con rời có thể mang theo ta ?”


      “Ngài muốn cứ , ai có thể ngăn cản ngài được chứ.” Tràng Thư Tình bất mãn nhìn Chỉ Cố cướp chén rượu của nàng, “Quanh năm suốt tháng ta chỉ uống lần như vậy.” Làm đại phu kiêng kị nhất là uống rượu, ở phương diện này nàng càng thêm chú ý, cũng chỉ có thể vào thời gian này mới có thể thả lỏng chút.”


      “Ăn đồ ăn trước, rượu lát nữa uống.”


      Trong bụng quả có chút đói, Trang Thư Tình chỉ có thẻ ủy khuất khuất phục, thành ăn đồ ăn Bạch chiêm gắp đến trong chén.


      Chu Tri Tiếu nhìn hành động của hai người, nội tâm vô cũng hâm mộ, biết thái tử phi của có thể được bằng phần ba của trang tỷ tỷ hay /


      Vừa đúng lúc Trang Thư Tình cũng nghĩ tới việc này, nuốt đồ ăn vào bụng sau đó ngẩng đầu . “Thái tử phi mà ta xem trọng có ba người, Trưởng nữ Trần gia, thứ nữ Vi gia và trưởng nữ Chúc gia, ăn nay an bày cơ hội để đệ gặp mặt, xem thử coi là ai hợp tâm ý đệ nhất.”


      Thấy Bạch Chiêm liếc mắt nhìn, Chu Tri Tiếu thử thăm dò hỏi, “Trang tỷ tỷ xem trọng ai nhất?”


      “Ta a.” Trang Thư Tình suy nghĩ, “Trưởng nữ trần gia trí tuệ, vốn có tài danh, tâm tính cũng coi như trầm ổn, coi như sai, thứ nữ vi gia, đại khái bởi vì bên có hai vị huynh trưởng nên tính tình kiều dưỡng hơn hai vị kia mooht chút, nhưng mà cũng coi như biết được đại thế, mẫu nghi thiên hạ chỉ kém chút, có thể được ta nhìn trúng cũng là cảm thấy nàng có thể làm tri kỷ, hiểu được đệ, có thể khiến cho đệ thả lỏng chút, về phần nữ nhi Chúc gia.”


      Trang Thư Tình dừng chút, “Chúc gia là gia tộc đơn giản nhất trong ba tộc, chỉ có trai , còn đều là con trưởng, nàng là trưởng nữ, đệ đệ được ta tuyển lên tiền tuyến quan sát chiến cuộc, đệ cũng biết là tiêu chuẩn của ta như thế nào, có thể được tuyển cũng coi như kém, hơn nữa Chúc gia là thế gia võ tướng, con Chúc gia cũng khác với những nữ tử nhà khác, nàng có được khí mà người khác có, nương kia ta gặp qua, xét về diện mạo được chọn, mặc dù tập võ từ , làm việc lại thô lõ, khí khái rất sai, học thức tuy rằng thể so được với nương Trầ gia, nhưng tài nữ đời này rất nhiều, ta lại cảm thất nàng rất tốt, làm thái tử phi cũng cần phải xuất khẩu thành thơ, theo ta thấy, trong cả ba người nàng là người có thể gánh được chuyện nhất, mai lan trúc cúc, người có ưu tất có khuyết, đệ cần phải để ý rằng ta xem trọng nguwofi nào, đây chính là người cũng đệ đến hết cuộc đời, đệ thích ai tuyển người đó.”


      Nghe Trang tỷ tỷ nhiều như vậy, Chu Tri Tiếu sao còn có thể biết ngươi Trang tỷ tỷ thích là nữ nhi nhà Chúc gia, nghe nàng , cũng cảm thấy vị nữ tử này rất tốt.


      Chuyện này cứ như vậy liền nhấc qua bên, cần thái tử phi tâm tính cứng cỏi, ở trong thâm cung kia, người yếu đuối chỉ có thể bị cắn nuốt, tấm tính kiên định hoàn toàn thay đổi, nữ nhi Vi gia ngay lập tức bị bài trừ.


      Mà tài nữ xưa nay tâm tính đều kiêu ngạo, người như vậy có thế làm sườn phi, thể làm chính thất.


      Về phần nữ nhi Chúc gia…


      Ánh mắt Chu Tri Tiếu hơi sâu lại, người tính tình như vậy có thể trấn được ma quỷ quái, tâm tính cũng tất nhiên kiên định.


      hi vọng vào thời điểm bản thân mệt mỏi, có thể có người cùng trò chuyện, cần cố kị ngoại thích, cần lo lắng nàng có rắp tâm khác, dám chính mình có thể đối đãi với nàng như Bạch ca ca đối xử với Trang tỷ tỷ,nhưng mà, nhất định tận hết khả năng cho nàng hết thảy những thứ mà thê tử nên có.


      Tác giả: phiên ngoại hẳn là liền có thái tử .
      Layla06, tart_trung, hauyen280327 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 226: Quà cưới khắp thành

      Rượu tất niên là uống rất nhiều.


      Bạch Chiêm canh giữ bên người nàng đêm, nghe nàng lời đầu tiên vẫn đáp lại, nghe nàng nàng lo lắng cho viện trưởng, người nuôi nàng lớn lên, nghe nàng oán giận nữ nhân ở thế giới này sống dễ dàng, nghe nàng nàng thỏa mãn với cuộc sống tại…


      Buổi tối này, Trang Thư Tình giống như vị nữ tử bình thường như bao nữ tử khác, phải là vị Trang tiểu thư cao cao tại thượng, mang theo bách thú cứu trợ cho kinh thánh, chỉ là vị nữ tử bình thường.


      Trang Thư Tình như vậy khiến cho lòng cuar Bạch Chiêm trở nên mềm mại, với , phải thích Hữu Phong ở điểm nào, mà là, tất cả những điểm gì Hữu Phong có, đều thích.


      Tới đầu tháng ba, thời tiết còn lạnh, người Trang gia cũng vào kinh đô.


      Tính thời gian, Trang gia còn mang theo nhiều đồ cồng kềnh như vậy, sợ là còn chưa ra tết mới tiến vào kinh đô, Tang Thư Tình lặng lẽ ghi nhớ phần tình cảm này ở trong lòng, cười đến phá lệ vui vẻ.

      .

      "Tổ bá phụ vất vả , đại bá, bá nương, Mẫn tỷ tỷ cũng tới rồi." Trang Thư Tình nhìn về phía Trang Thư Cố bên cạnh Trang Thư Mẫn, vóc người của cao hơn ít, ngay từ đầu nàng thể lo lắng cho hài tử này, thực tế, khi đó ngay cả Thư Hàn nàng còn để ý được, là Thư Cố tự ý theo ngoại tổ phụ đến kinh đô


      Trang Thư Cố cũng dám quá tùy hứng, vẫn luôn thành ở lại Hội Nguyên Phủ, sau đó nàng cũng thường xuyên viết thư về, đương nhiên, nàng cũng có thể thu được hồi , chữ viết tuy có vẻ non nớt, nhưng cảm tình lại hề phai nhạt.


      Sờ sờ đầu của , Trang Thư Tình giọng : "Đừng trách tỷ tỷ bỏ đệ mình lại Hội Nguyên Phủ, tỷ tỷ cũng thân bất do kỷ."


      "Đệ biết, đệ trách tỷ tỷ."


      Tươi cười của Trang Thư Cố vô cùng sạch , chút đệ ấy cũng giống những người trong thôn kia, giống cha mẹ , lớn lên càng lúc càng giống hai tỷ đệ Trang gia, “Tiên sinh với đệ, tỷ tỷ làm chuyện vô cùng lợi hại. Có thể khiến rất nhiều người có cuộc sống an lành, phải là quan tâm đến đệ.”


      Hốc mắt Trang Thư Tình có chút nóng lên, "Chờ tỷ tỷ trở về nhất định phải cám ơn trần tiên sinh tốt."


      Mắt Trang Thư Cố nhất thời sáng lên, "Tỷ tỷ trở về sao? Khi nào trở về?"


      "Có thể là cuối năm, chậm nhất cũng là sang năm hoặc nửa năm, đệ ở nhà ngoan ngoãn chờ tỷ tỷ, có được ?"


      “Vâng.” năm có chút lâu, nhưng chỉ cần tỷ tỷ có thể, năm có là gì, Trang Thư Cố tuy rằng chưa trưởng thành nhưng lại rất hiểu chuyện.


      Đổng lão gia tử ho tiếng, sau khi khiến cho mọi người chú ý liền : “Những chuyện khác bây giờ đến, ngày đại hôn của Tình nha đầu gần ngay trước mắt, có số việc phải an bày.”


      “Đổng lão đại nhân đúng.” Trang Bình Chí hơi hơi khom người cái, tư thái vô cùng đoan chính, “Trang gia xuất thân tiểu địa phương, quy củ ở kinh đô quá hiểu biết, phải làm như thế nào Đổng lão đại nhân cứ quyết định là được, Trang gia thể chiếu cố Thư Tình, tuyệt đối khiến nàng mất mặt.”


      Biết được thái độ của Trang gia, thái độ của Đổng lão gia tử cũng còn nghiêm nghị như trước, lúc trước lo nhất là điểm này, cho dù lời lần trước đều hết, nhưng sợ rằng bọn họ quá đồng ý.


      “Vậy lão phu đành quá giới hạn, ngày định là mười sáu, mười lăm đưa gả, quà cưới đưa vào ngày mười bốn , khâm thiên giám phải vô cùng dụng tâm, mấy ngày này đều tính tốt, có chỗ gì cần phải kiêng dè, vấn đề tại là quà cưới.”


      Lão gia tử nhìn về phía Trang Thư Tình, ánh mắt vừa kiêu ngạo lại có chút bất đắc dĩ, “Cái này lão phu hơi khó xử, phải là lo lắng căn cơ của Trang gia ở kinh đô, xưa này cũng nhân tình lui tới mà có người đến, lão phu lo lắng lại ngược lại, chỉ sợ ngày đưa quà cưới ngươi tới quá nhiều, mang đến ảnh hưởng tốt, nhà người khác có lẽ lo lắng chuyện này nhưng Thư Tình lại khác, hơn nữa thân thích của Đổng gia cũng nhiều, Thư Tình, con có ý gì ?”


      Nhà người khác còn có đối nghịch, Tình nha đầu nơi này cũng có, đó là cùng Đổng gia đối phó nhân lúc này chỉ sợ đều hạ xuống, Tình nha đầu, ngươi liệu có cái gì ?"


      “Chuyện này ngài cần quá lo, trong lòng hoàng thượng và thái tử đều tính trước, quá khách khí chừng phản hiệu quả, nhận lấy quà cưới bọn họ mang đến coi như nhận lấy ý tốt của bọn họ, coi như thành toàn cái thân tình mà bọn họ muốn trả lại, trong lòng mọi người đều an ổn.”


      Đổng lão gia tử khẽ gật đầu, cũng nghĩ như vậy, ân cứu mạng thể buông xuống, cũng phải hai hộ gia đình thiếu nàng, từ đó tính lên có bao nhiêu nợ ân tình cho xiết, có thể tìm lý do để bọn họ trả là tốt nhất, miễn cho về sau thành mầm tai vạ.


      Nếu nhớ ân tình này trong lòng, cũng dứt khoát xóa bỏ, nhưng ở trong mắt hoàng thượng và thái tử, tư thái này cũng biểu ra ý tứ minh bạch.


      Mặc dù có đoán trước, hơn nữa cũng làm chuẩn bị, nhưng ai cũng ngờ rằng người đến đưa quà cưới có thể nhiều đến thế.


      Đổng Minh Dương được thả về nghỉ năm ngày để chuẩn bị cũng thể kéo Mạnh Bá lại , “Chuẩn bị thêm mười bàn nữa, , hai mươi bàn tiệc rượu, mặt khác lại chuẩn bị ít lương khô, nhất định phải có thịt để ăn, dùng bột mì tốt nhất, gói lại cho những dân chúng thể vào phủ, nhân thủ thủ mượn những phủ xung quanh, với bọn họ dám ăn xén chút nào bị trục xuất khỏi gia tộc.”


      Mạnh bá liên tục gật đầu, cho dù đầu tóc dần bạc trắng nhưng bước vẫn uy vũ sinh phong.


      Đổng Minh Dương nhìn người đến người , nhàng thở ra hơi, tiến tới bàn ghi chép, nhìn thấy bút tích ghi đó, lại hít vào ngụm khí lạnh, có phải có chút nhiều quá hay ?


      Nhìn danh mục quà tặng bốn vị quan viên bộ lễ thống kê, sau khi Đổng Minh Dương báo cáo phụ thân mới biết là do hoàng thượng cố ý phái bọn tới.


      Lúc này thấy bộ dạng như vậy, người trong đó liền mang bản ghi chép khác qua cho xem, “Chỗ này mới là dọa người nhất.”


      Đổng Minh Dương chỉ nhìn trang thứ nhất liền muốn lật tiếp trang tiếp theo, nặng nề bỏ trở lại, “Mấy vị đại nhân vất vả.”


      “Vinh hạnh của chúng ta.”


      Bên ngoài Đổng phủ cũng đặt đài lễ rất lớn.


      Vốn tưởng là có, ai cũng ngờ tới có dân chúng tiến đến, hơn nữa nhiều dân chúng như vậy, bọn họ đặt đồ trước cửa xong liền , phần lớn là gà mái được nuôi dưỡng cẩn thận, còn cũng đặt rất nhiều rổ trứng, toàn những món ăn thôn quê, chẳng những thế, còn có những con cá bình thường, đủ loại cả, cái gì cũng có.


      Sau khi lão gia tử cho người bày lễ đài ra ngoài, dân chúng cũng nghĩ tới những thứ này được Đổng gia nhận lấy, Đổng Minh Dương còn đặc biệt an bày người đứng ở cửa nhận quà, nếu trật tự lại nhận, lúc này mọi người mới chận rãi xếp hàng.


      Bởi vì lúc trước có chuẩn bị quá nhiều phần quà để trả lễ, ngay từ đầu quà đáp lễ có rất nhiều thứ, nhưng sau khi còn biện pháp liền dứt khoát tặng gạo, Đổng Minh Dương là bận thoát thân được, lúc này mới để quản gia chuẩn bị lần nữa.


      Vấn đề xảy ra trong dự kiến này khảo nghiệm , khảo nghiệm Đổng gia.


      Nghe được tiếng vó ngựa, Đổng Minh Dương ngẩng đầu lên, là Trần Nguyên.


      Trần Nguyên xoay người xuống ngựa. Ôm quyền hơi cúi người, “Đổng đại nhân.”


      Tuy rằng thân phận đối phương chỉ là quản gia, nhưng Đổng Minh Dương lại dám chậm trễ, vội đáp lễ : “Sao Trần quản gia lại tới đây?”


      “Công tử ra lệnh ta đến đây xem có thể giúp được gì hay .” Trần Nguyên nhìn đoàn người đứng xếp hàng trước Đổng phủ, cười : “Xem ra Đổng gia sớm có chuẩn bị.”


      Đổng Minh Dương cười khổ, “Trần quả gia đừng xem trọng chúng ta như vậy, ngày từ đầu chúng ta vạn nghĩ tới có nhiều dân chúng như vậy.”


      Vậy cũng coi như là phản ứng nhanh. Đổng gia cũng coi như là nhà đẻ của Trang tiểu thư. Nhất cử nhất động của nơi này đều dùng tốc độ nhanh nhất truyền đến Bạch phủ, lúc trước cũng chưa từng dự đoán được phát sinh chuyện như vậy, xem tình thế như này, người đến hẳn là càng lúc càng đông.


      Mặc kệ là ở Hội Nguyên Phủ hay là ở kinh đô, nếu xét về nhân tâm, chỉ sợ ngay cả hoàng thượng cũng theo kịp Trang tiểu thư.


      ràng Trang tiểu thư cũng chưa bao giờ bận tâm mưu lược dân tâm, hơn nữa sau khi động đất qua, dân chúng trong kinh đô cũng còn lại mấy.


      Hai người sóng vai vào nhà chính, Đổng Minh Dương : “Trần quản gia tới vừa đúng lúc, ta có chuyện muốn nhờ Bạch công tử hỗ trợ.’


      Trần Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu, “Chuyện gì?”


      Sau khi bước vào, Đổng Minh dương liền dẫn tới nơi khá yên tĩnh, “Lúc đó Bạch công tử xuất động cấm quân để vận chuyển sính lễ, nhưng đồ cưới nhìn cũng biết nhiều hơn sinh lễ, Đổng gia có quá nhiều người để dùng, mong Trần quản gia thông báo lại với công tử để nghĩ biện pháp.”


      Là việc này, Trần Nguyên cười, “Đổng đại nhân yên tâm, công tử sớm có chuẩn bị, sáng mai, cấm vệ thành đông tới hỗ trợ, cấm vệ thành tây cũng tùy thời chờ đại nhân điều khiển.”


      Đổng Minh Dương sửng sốt, như vậy… có được hay ?


      “Vâng, Trang tiểu thư và công tử nhà ta thành thân, tất cả mọi thứ đều phải chuẩn bị thỏa đáng.”


      Đổng Minh Dương yên lặng suy nghĩ, cũng biết được đạo lý cây to đón gió, nổi bật này nếu biết tiết chế, ngày sau sợ là có càng nhiều phiền toái, hoàng thượng còn dễ , quan hệ với thái tử nay cũng rất tốt, nhưng sau này, vẫn có thể như vậy sao?


      Nhưng lại lo lắng, những lời này đều thể , thái tử là thái tử, là người nguyện trung thành, nếu thực về sau xảy ra chuyện này, lại lo lắng cũng muộn.


      Về phía Trang gia lúc này, Trang thư thần vội vầng chạy vào trong viện chính.


      Ở chính phòng, Trang Bình Chí cùng chuyện mấy người trong tộc.


      Vì lần hôn này, nam nhân Trang gia cơ hồ đều được huy động, ngay cả ít nữ tử cũng muốn nương chuyện này để đến kinh đô.


      “Chuyện gì, sao lại xúc động như vậy?”


      Trang Thư Thần là trưởng tử Trang Trạch Dân, dù bị tổ phụ răn dạy cũng thể dấu được cảm giác hưng phấn, “Rất nhiều người đến đưa quà cưới, nghe bên ngoài còn có rất nhiều dân chúng.”


      “Năm trước kinh đô bị động đất, là Thư Tình bất chấp có thể bị hoàng thượng trách phạt mà can đảm cho người gõ mười tiếng chuông, mới có thể giúp dân chúng kinh thành tránh được kiếp, bọn họ cám ơn Thư Tình cũng là bình thường.” Trang Bình Chí thở dài , lại hỏi, “thạt có rất nhiều dân chúng đến? Đổng phủ có chuẩn bị đủ quà đáp lễ hay ? Tình huống như thế nào?”


      “Tôn nhi chỉ có thể nghe được chút, tam gia Đổng gia để quản gia chuẩn bị chút gạo thịt để đáp lễ, bên ngoài phủ cũng có chuẩn bị lễ đài.”


      “Đổng gia có thể đứng vững nhiều năm ở kinh đô cũng là có đạo lý, Trang gia thể ngồi được, Trạch Dân, con hỏi tam gia Đổng gia xem có chuyện gì chúng ta có thể giúp đỡ được , đúng rồi, phải còn cần quà đáp lễ sao? Mang theo con dâu và nữ quyến hỗ trợ .”


      “Vâng.” Trang Trạch Dân đứng dậy, tinh thần vô cũng tốt, “Đổng gia cũng nên xuất lực mới đúng, cũng thể ngồi hưởng sẵn.”


      Trang Bình Chí lắc đầu thở dài, “Cũng đúng, nhờ phúc của tổ tiên mà toàn bộ Trang gia mới có được trang Thư Tình mang đến vẻ vang cho Trang gia.”


      “Nếu là do phúc phần của tổ tiên, người có tiền đồ nên là ni tử, khuê nữ tóm lại cũng phải lập gia đình.”


      Nhìn về tam gia chuyện, Trang Bình Chí hừ lạnh, “Xem ra ta quyết định chuyển đến Hội Nguyên Phủ là đúng, nếu các ngươi chỉ có chút nhãn giới ấy, cho dù con cháu có tiền đồ cũng chỉ hữu hạn, các ngươi tự hỏi bản thân xem, trong những chuyện Trang Thư Tình làm, ngươi có thể là được phần hau ? Thư Hàn cũng là do nàng dạy dỗ, phải là các ngươi.”


      Tất cả mọi người trong phòng , có người nào dám trả lời.


      Bọn họ tất nhiên cũng bội phục Trang Thư Tình, cũng kiêu ngạo vì nàng, chỉ là cảm thấy có khi cũng tránh khỏi tiếc nuối, nàng là nữ nhân, nữ nhân cho dù có lợi hại hơn nữa, sau này phải cũng gả đến nhà khác hay sao? Muốn giúp được nhà mẹ đẻ cũng chỉ có hạn.


      Nhưng mà những an bày trước kia của Thư Tình quả cũng mang đến ít lợi ích cho gia tộc, nàng chưa từng khiến gia tộc chịu thiệt thòi, đây cũng là .


      Tác giả: Ngày mai chính là hôn lễ !
      Last edited: 18/7/17
      tart_trung, lêthanh9009, LyLy Mai27 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mong đợi đêm động phòng của chị đây. Thanks
      Nguyễn^_^An thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 227: Muốn trở về? Ăn năn

      Ngày mười lăm tháng ba là ngày đại cát.


      Tính tốt thời gian, cổng lớn Đổng gia được mở từ sáng sớm, người ở kinh thành cũng sớm chọn xong vị trí tốt.


      “Dậy sớm làm chi, đưa sinh lễ và hồi môn, hơn nữa còn có quà cưới, theo quy củ còn phải vòng quanh thành, buổi sáng sợ là khiêng xong.”


      Hôm nay lão gia tử mặc bộ đồ màu đỏ sậm, râu được xử lý thỏa đáng bởi vì hôm nay là ngày vui nên những việc cần làm, cần chuẩn bị đều làm xong, còn bộ dáng suy yếu như lúc trước mà gương mặt tràn đầy ý cười.


      Lão phu nhân cũng mặc thân trang phục đỏ sậm, đầu đeo bộ châu sai, trang điểm nhàng, tinh thần vui vẻ.


      Người trong phủ đều biết lão phu nhân đem tất cả tiếc nuối của mình khi được tự tay chuẩn bị hôn lễ cho nữ nhi dời hết lên người ngoại tôn nữ.


      “Những chuyện cơ bản đều xử lý xong, nhiều người đều mong đợi hôn lễ này như vậy, ai dám để bụng?”


      Lão gia tử tranh cãi với thê tử, quay đầu nhìn con trai vẫn mực muốn lại thôi:


      “Nơi này có người ngoài, có lời gì con cứ !”


      Đổng Minh Dương nhìn sắc trời ngoài cửa, biết rằng nếu bây giờ còn cơ hội thích hợp, nên :


      “Đại tẩu và nhị tẩu hôm qua đến đưa quà cưới, để ở chỗ phu nhân.”


      Lão gia tử nhất thời trầm mặc, nhìn thấy vẻ mặt thê tử trong nháy mắt trở ảm đảm, lòng càng thể áp chế được lửa giận, “Lúc này các nàng trở về làm gì, là muốn khiến cho Tình nha đầu khó chịu hay là muốn uy hiếp? Coi Tình nha đầu là hạng người vô năng đến mức ai cũng có thể uy hiếp được hay sao?”


      Đổng Minh Dương cũng tức giận, nhưng quả lo lắng hai nhà kia bớt gây thêm phiền toái, ngày mai đến gây chuyện cho Tình nha đầu.


      Lão phu nhân đột nhiên : “Con dâu, bọn họ như thế nào?”


      Lưu thị nhìn cha mẹ chồng, lại nhìn về phía lão gia nhà mình, thấy gật đầu mới dám , “Đại tẩu thừa dịp Thư Tình việc vui muốn cầu xin nàng đặc xá cho đại ca và nhị ca để nhà bọn họ có thể đoàn viên.”


      Nể mặt Trang Thư Tình, lúc đó hoàng thượng phán tội chết cho Đổng Minh Húc và Đổng Minh Đức, chỉ lưu đày bọn họ, hơn nữa còn phán tội người nhà.


      Nhưng lão gia tử lại nhẫn tâm đuổi hai chi này ra khỏi Đổng gia, cũng là người nhà, nếu cùng hưởng phú quý cũng phải chịu cùng đau khổ. Trong lòng, kỳ lão gia tử rất thương con trai của .


      Chỉ là chuyện nhi tử làm ra khiến vô cùng thương tâm, cả đời tốt nhất cần gặp lại nhau.


      nghĩ tới con dâu cả và con dâu thứ lại chọn thời điểm này để trở về, bằng đầu óc của các nàng thể nghĩ ra được ý tưởng này. Sợ rằng đây vẫn là chủ ý của lão đại.


      Đáng tiếc, cho đến lúc này lại vẫn xem thường Tình nha đầu.


      Nếu như bọn họ tiếp tục thành ăn năn ở đó, chừng về sau Tình nha đầu mềm lòng thả bọn họ. Nhưng cho dù mềm lòng, cũng tại thời điểm thích hợp để họ trở về.


      Tại thời điểm này bọn họ lại đưa ra cầu, chỉ khiến nàng càng thêm chán ghét.


      Nghĩ đến đây, cửa liền mở ra, Trang Thư Tình vẫn mặc thân phục trang đơn giản tới trước mặt họ, hai bên là hai huynh đệ Trang Thư Hàn và Trang Thư Cố.


      Hành lễ thỉnh an mấy vị trưởng bối. Trang Thư Tình ngồi xuống, “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao sắc mặt mọi người lại khó coi như thế? Nếu là đường đưa của hồi môn xảy ra cố bọn họ đường khác là được. Chuyện này cũng chỉ có Chỉ Cố mới để ý.”


      nương gia, chuyện tùy ý như vậy mà mặt cũng đỏ” Lão phu nhân bị chọc cho nở nụ cười, trong lòng lại lắc đầu thở dài, người có thân thích xa gần cũng tốt, nhưng tính tình phải thành , như hai đứa con trai kia của nàng góc cũng bằng nữ nhi này của Uyển Như.


      Thấy vẻ mặt thoải mái của ngoại tổ mẫu, Trang Thư Tình lén dùng ánh mắt hỏi tam cữu.


      phải nàng xem trọng bản thân, cho dù tại đắc thế cộng với uy danh của Chỉ Cố, toàn Đại Chu này cũng có mấy người dám cả gan gây chuyện trong ngày đại hỉ của bọn họ.


      Đổng Minh Dương thấy phụ thân mình có ý phản đối, liền ra cầu của hai vị tẩu tử.


      “Còn tưởng rằng chuyện gì.” Ra hiệu cho Mạnh bá chuẩn bị điểm tâm, Trang Thư Tình muốn nhiều:


      “Bọn họ càng muốn, con càng làm, quyền chủ động nằm trong tay chúng ta, để bọn họ chịu chút khổ, khi nào bọn họ là quá nhớ người nhà nên muốn trở về, lúc đó mọi người đau lòng cũng muộn”


      Lão gia tử vẻ mặt hiểu, giống như bi lại giống như hận, “Cũng đúng ít nhất bây giờ bọn họ cùng chưa mặt dày đến nỗi thẳng ra lời như vậy.”


      Đổng Minh Dương nhìn về phía cháu , “Vậy đại tẩu và nhị tẩu trả lời như thế nào?”


      “Trực tiếp cho các nàng, khi nào ta cho phép bọn họ trở lại bọn họ mới có thể trở về, trước đó, hãy thành ăn năn , đúng rồi, các nàng chuyển lời lại cho đại cữu và nhị cữu, nên mắng ta bất hiếu hay là ngỗ nghịch phạm thượng mấy lời này, đối với bọn họ ta cũng xiết chặt quá mức, nếu để ta xử lý theo khuôn phép…”


      Trang Thư Tình hừ cười, “Vậy cả đời này bọn cũng đừng muốn trở về.”


      Lưu thị cảm thấy vô cùng thống khoái, hai chị dâu cho tới bây giờ cũng chưa từng đặt nàng trong mắt, tại ràng nàng mới là người quản lý hậu viện Đổng gia, nhưng hôm qua bọn họ lại bày ra tư thái dâu cả ở trước mặt nàng, giống như các nàng mới là người ra lệnh vậy. Lúc đó nàng nhịn, ở trước mặt cha mẹ chồng nàng cúng nhiều các nàng chữ, nhưng điều đó cũng có nghĩa là sau khi thấy có người thu thập bọn họ nàng còn thấy hết giận.


      Chỉ là Thư Tình làm như vậy, cha mẹ chồng cao hứng sao?


      Lưu thị nhịn được nhắc nhở câu, “Thư Tình, đó dù sao cũng là…”


      “Mợ, con hiểu ý của ngài.” Trang Thư Tình tươi cười nhìn nàng, nàng hiểu , kỳ thực ở thế giới này, người nàng có thể chân chính giao phó tin nhiệm, chỉ có mình Bạch Chiêm, mà có thể khiến nàng toàn tâm trả giá, ngoài Bạch Chiêm ra, cũng chỉ có minh Trang Thư Hàn, hoặc là có còn có Trang Thư Cố.


      Cho dù là người Trang gia hay là Đổng gia, nàng cũng tận tâm duy hộ, hơn nữa bọn họ cũng đáng để nàng duy hộ, làm người xứng chức trong gia tộc, khiến ai có thể tìm ra sai lầm.


      Chỉ vậy hơn.


      Nếu như Đổng gia thực vì chuyện này mà trách nàng, nàng còn lời nào để , trước khi trở thành thành viên trong gia tộc, nàng chỉ có thể đảm bảo rằng bản thân trước hết thể để bọn họ liên lụy, đồng thời cũng vì nàng mà chịu liên lụy.


      Nếu như bọn họ nghĩ thông tầng quan hệ này, cho dù nàng có nhiều cũng vô dụng.


      Đổng Minh Dương liếc mắt nhìn cha mẹ, : “Thư Tình, con đừng quá nghĩ nhiều, chúng ta trách con, con làm như vậy rất đúng, bọn họ tại thể trở về.”


      “Về sau cũng đừng cho bọn họ trở về.” Vẻ mặt lão thái gia nhàn nhạt hết câu, “Chuyện này con đừng suy nghĩ nưa, ra cũng phải vì đời sau của Đổng gia mà suy tính ít, nếu bọn họ trở về, cục diện tốt nhất mà con ra sức tạo dựng đều còn. Con trai của ta tất nhiên ta hiểu bọn họ, trừ phi đến chết xem ra có thể còn chút hối ý, chứ tại, bọn họ đại khái vẫn còn nghĩ rằng nhờ thế của con vẫn còn có thể Đông Sơn tái khỏi, thể để bọn họ trở về, Đổng ra mới bước ra khỏi vũng bùn, thể tiếp tục để bịn họ kéo vào nữa. Ta coi như… bọn họ chết rồi.”


      Lão phu nhân nghiêng đầu gạt lệ, thời điểm mới nghe Trang Thư Tình như vậy nàng cũng cảm thấy nhẫn tâm, nhưng lúc này, nàng triệt để hiểu . Cũng phải Thư Tình tiếp nhận người thân, mà là do nàng thể nhẫn tâm.

      Hai đứa con trai kia chính là u nhọt của Đổng gia, nhẫn tâm cắt bỏ, chỉ biết lây lan ra toàn bộ Đổng gia. Về phương diện này cho tới bây giờ Thư Tình đều nhìn thấy toàn diện nhất, người đến kết thân nhân lúc này đều phải bận tâm, Nàng nên tin Thư Tình nhiều hơn chút.


      Trang Thư Tình ra hiệu bằng mắt cho đệ đệ.


      Trang Thư Hàn biết phải làm nũng như thế nào, chần chờ chút mới đứng dậy đến trước mặt ngoại tổ mẫu, giữ lấy tay nàng, cam đoan, “Ngoại tổ mẫu, con hiếu kính ngài.”


      “Ô ô.. Cháu ngoại ngoan của tổ mẫu.” Lão phu nhân lập tức nín khóc mỉm cười, nước mắt lại dừng được.


      Trang Thư Hàn quá thuần thạo việc lau nước mắt cho người khác, toàn thân căng thẳng, khóe miệng mân lại, bộ dáng kia khiến lão phu nhân khỏi buồn cười.


      Mạnh bá rốt cuộc cũng mang người đưa điểm tâm đến, Trang Thư Tình giống như oán giận : “Mạnh bá, điểm tâm hôm nay có gì đặc biệt mọi ngày mà lại đến chậm hơn bình thường vậy?”


      Mạnh bá đương nhiên bởi rằng cơm hôm nay được hâm nóng qua hai lần, chỉ xoay người thỉnh tội, “Biểu tiểu thư thứ tội, gạo hôm qua nhà bếp dùng hết nên điểm tâm hôm nay tới có chút chậm.”


      Gạo ngày hôm qua đều được dùng để đáp lễ dân chúng, Trang Thư Tình đương nhiên biết, lần này nhắc tới ý là muốn chê cười nàng đây!


      Nếu là người bình thường chắc sớm ngượng đỏ mặt xấu hổ câu, ‘Ngài chê cười con’, phản ứng của Trang Thư Tình đương nhiên thể giống như các nàng, thoải mái mà : “Vậy ta phải nếm thử xem, điểm tâm hôm nay, có gì khác so với mọi ngày.”


      Lão phu nhân đỡ tay Trang Thư Hàn tới bàn ăn, vừa cười : “Toàn kinh đô có nương nhà nào bằng được với tài ăn của nàng, lão Mạnh, ngươi làm khó được nàng đâu, đúng rồi, Hiểu Linh nương nhà chúng ta đâu? Sao thấy Hiểu Thực tới?”


      Lưu thị hầu hạ bà bà ngồi xuống, vội tiếp: “Lão gia giao cho Thực Nhi ít chuyện, phải dậy từ sớm, con dâu để phòng bếp chuẩn bị trước bát mỳ để ăn lót dạ rồi ạ, lát nữa rảnh rỗi lại ăn cũng muộn, Linh Nhi bị giữ ở trong sân, hôm nay có nhiều nam tử đến Đổng phủ, con dâu nghĩ nơi này tiện để Linh Nhi ở lâu.”


      “Việc này con lo lắng nhiều rồi, con làm đúng.”


      Lão phu nhân vỗ vỗ tay con dâu, trước kia cảm thấy con dâu có khả năng xử lý tốt việc nhà, thậm chí còn cảm thấy nàng so được với con dâu cả và con dâu thứ, tại xem ra, năng lực cũng kém, còn hào phóng hơn cả hai người con dâu kia, trước đây cũng khó cho nàng phải nhận nhịn bọn họ.


      Trang Thư Tình nghe, nhiều câu, nàng rất ràng, ở thế giới này, nàng là người khác loại, rất nhiều chuyện tuy rằng thân phận cho phép, nhưng người nàng có nhiều quang hoàn như vậy, lại thêm Bạch công tử lúc nào cũng dung túng vô độ, càng người nào có thể cái gì.


      Cũng người nào có suy nghĩ giống như nàng, ở thể giới này, nữ tử thuộc về hậu trạch, được ra ngoài, nàng hi vọng có tiền lệ như nàng, những nữ nhân khác ít nhất cũng có quyền lợi hơn chút, địa vị cũng có thể gia tăng lên chút.


      Nhiều hơn nữa, nàng dám nghĩ xa.


      “Đúng rồi mợ, ta chọn cho biểu muội hai gia tộc, đến lúc đó con viết lại ràng mọi thứ để mợ xem qua.”


      Lưu thị mừng rỡ, “Nhanh như vậy?”


      đến cũng khéo, khoảng thời gian trước vì tuyển thái tử phi cho thái tử, con xoi như là tra toàn bộ các thế gia trong kinh đô, nhìn thấy có vài vị tuổi trẻ tuấn tú, cuối cùng lưu lại hai gia tộc có nhân phẩm tương đối thích hợp nhất, đến lúc đó mợ xem thử xem có được hay ?”


      Thái tử phi? Do Thư Tình tuyển?


      Mấy người trong phòng hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đều ăn ý coi như bản thân chưa nghe thấy gì, Lưu thị cảm kích gật đầu với nàng, “Con có tâm, người con lựa chọn chắc chắn kém, ta suy tinh trong hai gia tộc đó.”
      Layla06, tart_trung, hauyen280326 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :