1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh quốc dân nam thần - Thủy Thiên Triệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Nam thần lên mạng

      (Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng!)

      Tư Hoàng cảm giác mình vừa mới vừa ngủ bao lâu, bị tiếng ồn trong đầu đánh thức.

      trở mình.

      Ầm!

      "A." Quên bản thân nằm ngủ ghế sa lon. Ngồi dưới đất Tư Hoàng ảo não vân vê đầu, "Ngũ Bảo, ngậm! Miệng!"

      Ngũ Bảo bị giọng tràn trề nguy hiểm của nhiếp trụ.

      Tư Hoàng lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, còn chưa ngủ bao lâu, mới giờ chiều.

      (cái gì mới chưa ngủ bao lâu, xem ngày! Ngày!)

      "Ngũ Bảo, cần tự tiện đọc suy nghĩ của tôi, đặc biệt lúc tôi muốn cậu biết." Tư Hoàng giọng nhàn nhạt, đồng thời thuận theo lời của Ngũ Bảo nhìn về phía ngày di động.

      25 tháng 9 năm 2016.

      "Gì?" Tư Hoàng còn nhớ ngày thử vai hôm đó ràng là ngày 24 tháng 9.

      ( sai! Chính là như vậy! ngủ cả ngày!)

      "Khó trách đói như thế." Tư Hoàng cảm thấy may mắn vì chính mình có thể ngủ cả ngày, nên biết ba ngày đầu tiên giấc ngủ ngon, hàng đêm đều bị cơn ác mộng hành hạ. Ấn ra chuỗi mã số từ trong điện thoại, sau khi kết nối được: "Mời bảo mẫu, lúc tới mang theo phần bữa tối, địa chỉ là biệt thự số 21 khu thế lan Cảnh Lan thế gia. Đúng, còn nhớ mang máy quét thẻ."

      (Tư Hoàng...) Ngũ Bảo trầm giọng như oán phụ khuê phòng.

      Tư Hoàng bật cười: " , chuyện gì?" bên tới phòng tắm.

      Dưới vòi sen, trong đầu vang lên lời kích động của Ngũ Bảo: (giá trị tín ngưỡng! Lại tăng! Lại tăng! Trong còn có tín ngưỡng màu vàng kim sáng ngời! Đây là do thần khí internet mà làm sao? Internet rốt cuộc là cái gì? cho tôi biết!)

      Tư Hoàng hỏi ngược lại: "Giá trị tín ngưỡng còn chia màu sắc?"

      Ngũ Bảo đắc ý. (đương nhiên, xem.)

      Trong thị giác của Tư Hoàng xuất quả cầu hơi mờ giống như thủy tinh cầu, bên trong có lượng lớn chấm sáng màu hồng phấn nổi lơ lửng, ở trung tâm của đám điểm sáng màu hồng phấn có điểm màu vàng kim lóe ra tia sáng và mười mấy điểm sáng màu đen xuất rất ràng.

      Ánh mắt Tư Hoàng dời xuống, chú ý tới phía dưới thủy tinh cầu ghi số lượng.

      Vàng: 1

      Hồng: 16205

      Đen: 13

      "Làm sao được đến?" Tư Hoàng đưa ngón tay chọc chọc thủy tinh cầu, xuyên thấu qua.

      Ngũ Bảo: (này chính là chỗ tốt của giá trị tín ngưỡng, nhìn lợi nhuận giá trị tín ngưỡng của sinh mãnh như thế, tôi cũng cần chút năng lực cũng dám dùng.)

      Tư Hoàng tắt vòi hoa sen, hất tóc, mặc áo tắm được đóng gói trong ngăn tủ, cột chặt đai lưng ra ngoài, "Màu vàng kim thể ổn định, màu hồng phấn thể phập phồng , màu đen thể có người muốn tôi chết."

      Ngũ Bảo đứng hình: (... , làm sao biết!?)

      Tư Hoàng lắc đầu giải thích, động đến lòng hiếu kỳ vô hạn của Ngũ Bảo, vừa định tìm tòi liền bị câu tiếp theo của Tư Hoàng dập tắt hết mọi ý tưởng.

      ", dẫn cậu gặp thần khí."

      *

      Máy tính để bàn là loại mười mấy năm trước, mặc dù bộ dáng có điểm cũ kỹ, thế nhưng tốc độ lên mạng thành vấn đề.

      Tư Hoàng mở ra internet, nghĩ thầm thời gian ngày chắc đủ rồi. Quả nhiên sau khi tìm từ khóa 'Tư Hoàng', xuất loạt tiêu đề.

      Ngón tay khớp xương ràng quan tâm nhấn bàn phím, ánh sáng màn ảnh máy vi tính chiếu sáng gương mặt trắng nõn còn dính chút bọt nước của Tư Hoàng. tra xét chủ yếu là tình huống diễn đàn Hoa Tinh Nghệ, trông thấy tin tức nóng nhất bị nhân viên quản lý đưa lên đầu trang, đôi môi đỏ tươi giương lên.

      Con ngựa ô lớn nhất trong buổi thử vai của (Hoàng Đồ)! Ngàn Cơ công tử hoàn mỹ nhất trong lịch sử! Ai dám tranh phong?)

      (sân trường kinh hãi xuất tuyệt thế mỹ nhân! Nam thần, thỉnh cầu quỳ liếm! Tôi muốn sinh con khỉ cho cậu ấy!)

      (huynh đệ hào môn đại chiến thực lực phiên bản đại! Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ! Mất hết thể diện đàn ông!)

      Tư Hoàng có nhiều hứng thú nhìn từng cái, mở tiêu đề thứ nhất, người chủ đầu tiên chỉ có chuỗi độc thoại của bản thân "A a a a a!" Đủ biểu ra tâm tình và năng lộn xộn của người chủ nhân này, cũng đủ khiến người ta biết chủ nhân này nhất định là nữ sinh.

      Phía dưới chính là đoạn video ngày hôm qua Tư Hoàng ở trong phòng học diễn xuất diễn thử vai Ngàn Cơ công tử.

      Có lẽ là chỗ ngồi quay của nữ sinh cũng tốt, hình ảnh trong ống kính còn có chút lay động, quay ra hình ảnh cũng hoàn mỹ. Thế nhưng khiến người ta ngạc nhiên mừng rỡ là vị trí di động đủ cao, quay được toàn bộ thiếu niên sân khấu, ngay cả đầu ngón tay của cậu ấy khẽ run lên cũng bắt được.

      Ngón tay phải của Tư Hoàng di chuyển con chuột, phát bình luận phía dưới vượt qua ngàn, cái thứ nhất dĩ nhiên là - -

      Lâu 1: Bọn ngươi sao dám tranh phong?

      Lâu 2: Bọn ngươi tại sao tranh phong!

      Lâu 3: Bọn ngươi còn bằng cái rắm!

      Lâu 5: Bọn ngươi mát mẻ ở bên !

      ...

      Lâu 10: Bọn ngươi lúc tiểu nhìn lại !

      Tư Hoàng: "..."

      trận im lặng, đoán nghĩ đến cái gì, trực tiếp nhấn vào vài trang bình luận phía sau.

      Quả nhiên như dự đoán, nguyên nhân đưa tới đợt sóng liên tiếp 'Bọn ngươi' này, chính là có vài nick bí danh bình luận ác ý trong clip Tư Hoàng có biểu giống nhau, cùng lắm dựa vào khuôn mặt giành thắng lợi chẳng thèm ngó tới ngôn luận.

      Nhìn bao quát nhân gian ha hả: "[hoảng sợ] [hoảng sợ] phụ nữ là sinh vật đáng sợ! Chứng kiến thứ gì xinh đẹp liền mất tất cả lý trí và sức phán đoán [lau mồ hôi]."

      Chỉ trong chốc lát, khu bình luận lại xuất bình luận mới.

      Chứng kiến ID này, lông mày Tư Hoàng nhướn lên, ngón tay linh hoạt đăng ký nick của mình diễn đàn của trường, thản nhiên đánh ra bình luận.

      Phong Hoàng: "Tôi lại cảm thấy nữ sinh đáng . [mỉm cười]"

      giây sau, phía dưới ID của liền xuất bình luận mới.

      Pudding Caramel: "A a a a a a a a - -! [ái tâm] tạ ơn tán dương của bệ hạ! [động thái vẻ mặt quỳ lạy]"

      Tư Hoàng hé miệng cười tiếng.

      Phong Hoàng: "Người đến, ném hai con chó sủa loạn này ra ngoài. [kiêu ngạo]"

      Lần này xuất bình luận mới nhanh hơn, xem ra cũng tương đối vui vẻ, ít nhất là Tư Hoàng thấy vậy.

      Pudding Caramel: "Đúng vậy! Bệ hạ!"

      bánh ngọt: "Tuân mệnh! Bệ hạ!"

      Nước trái cây Việt quất: "Được! Bệ hạ!"

      Thiên sứ gãy cánh: "Báo cáo bệ hạ, chó bị ném ra ngoài, ngài muốn thịt kho tàu? Hay hấp?"

      Pudding Caramel: "Nghiêng lâu! [giận]"

      bánh ngọt: "+1"

      Mướp non mềm: "Các người phát , thấy bệ hạ sao?"

      Bình luận tiếp theo trong vùng rối thành nùi, kẻ đầu sỏ chế tạo nên hỗn loạn, Tư Hoàng rời ghế ngồi mở cửa.

      Người đến là phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi, tướng mạo thanh tú tỏ ra hiền hòa, trong tay nhấc theo hộp thức ăn ngoài.

      "Xin chào, tôi là bảo mẫu đến từ công ty Chân Tâm Gia Đình, tôi gọi là Triệu Lỵ Hồng." Triệu Lỵ Hồng ra có chút co quắp, từ lúc chứng kiến thiếu niên trong nhà lần đầu tiên liền nhìn lần nữa, ánh mắt dừng ở vị trí bả vai của đối phương.

      "Vào ." Tư Hoàng nhường đường.

      Giọng nhàng lễ độ làm Triệu Lỵ Hồng sững sờ, định đổi giày vào nhà, lại phát trong phòng cũng có dép dự trữ. Bên tai lại truyền tới giọng có chút bất đắc dĩ: "Tôi mới vừa chuyển về đến, cứ để như vậy vào , để thức ăn bàn, những chuyện khác liền giao cho bà."

      Triệu Lỵ Hồng nghe theo lời làm việc, suy nghĩ trong lòng chuyển mấy vòng.

      Lần đầu tiên nhìn thấy tên nhóc này, còn tưởng rằng đối phương là minh tinh lớn. Bà nghe đồng nghiệp qua, loại đại thiếu gia minh tinh lớn này hầu hạ khó khăn nhất, tính tình cũng lớn. Thế nhưng tên nhóc này... Có vẻ khá lễ phép, làm người ta thích!

      "Tiên sinh." Làm xong chuyện Tư Hoàng dặn dò, Triệu Lỵ Hồng lấy ra máy cà thẻ và này hóa đơn bữa tối, "Quy định của công ty chúng tôi là giao sổ sách trước..." Bà còn chưa dứt lời, đối phương giao thẻ cho bà.

      "Tôi biết . Phòng ở này , bà cần phải quét dọn xong trong hôm nay, phí tổn cũng tính lần. Phòng ngủ lầu hai và thư phòng cần thu dọn, cũng nên vào. Mật mã của thẻ này là 336688. Tiêu hết chút ít phí tổn này, còn dư lại bà cầm lấy làm tiền mua thức ăn sau này."

      Tư Hoàng đói chết, bên mở ra hộp đóng gói, phát Triệu Lỵ Hồng còn có cử động. Vừa quay đầu chứng kiến mặt người phụ nữ kia có chút rối rắm, cười, "Bên trong này có nhiều tiền, tin bà có thể ngân hàng tra, cho nên cầm lấy thành vấn đề. Còn có, tôi còn hiểu công ty."

      "Tôi đói, bà làm việc ."

      Câu sau cùng làm Triệu Lỵ Hồng cũng dám có do dự.

      Mặc dù rất đói, động tác ăn cơm của Tư Hoàng cũng nóng nảy, vừa ăn vừa ở trong lòng tính toán biện pháp kiếm tiền.

      Tấm thẻ đưa cho Triệu Lỵ Hồng là tìm được ở trong phòng Lý Ly Tư. Trước đây phần lớn tiền của Lý Ly Tư đều đầu tư cho Phong Hoa, thế nhưng bình thường vẫn chừa chút tiền tiêu vặt. là tiền tiêu vặt, dựa theo giá trị con người của Lý Ly Tư, tiền trong thẻ kia ít đến mức đáng thương.

      Đại khái chính là biết tác phong của Lý Ly Tư, cho nên sau khi Lý Ly Tư chết, Tư Trí Hàn cũng chưa có đến thu hết phòng ở đối phương lưu lại.

      Tư Hoàng tổng cộng tìm được hai tấm thẻ, mật mã là giống nhau. Cái trước đưa Triệu Lỵ Hồng, nó liền ở trong túi của bà, còn nhớ trong thẻ có khoảng sáu vạn, tiếp theo cần phải nhờ vào sáu vạn này kiếm tiền.

      Chờ Tư Hoàng ăn xong, Triệu Lỵ Hồng còn làm việc, gật đầu ở trong lòng, liền trở lại bên trong thư phòng.

      Thời điểm này còn chưa tắt trang web khu bình luận bị đổi mới bao nhiêu trang, có hứng thú nhìn xuống chút, lại mở ra chủ đề thứ hai trang đầu của diễn đàn, cặn kẽ hơn cái thứ nhất, người chủ viết ra chi tiết chính mình ở sân trường như thế nào nhìn thấy nam thần, sau đó viết xuống ngàn chữ tỏ tình dào dạt thâm tình, cuối cùng tặng kèm theo là ảnh chụp Tư Hoàng trong điện thoại mình.

      Chủ đề này có gì hay để xem, khu bình luận cũng hỗn loạn.

      Sau khi thoát ra, ánh mắt Tư Hoàng rơi ở chủ đề nặng hơn chút.

      Chủ đề mạnh mẽ bạo phát này là (huynh đệ hào môn đại chiến phiên bản đại! Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ! Mất hết thể diện đàn ông!) đánh dấu tên của chủ nhân ID chính là 'Nhìn bao quát nhân gian ha hả', được gọi là Cẩu gia.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆, Chương 7: Nam thần thành vua

      Thứ kiểu như diễn đàn trường này, bình thường mọi người đều biết chủ nhân đằng sau những nick ID này là ai, trừ phi mang thêm bí danh .

      Ví dụ như cái ID có vẻ khá là hung hăn ‘Phong Hoàng’ của Tư Hoàng, vừa nhìn là có thể liên tưởng đến Tư Hoàng. Còn như cái ID chỉ sợ thiên hạ loạn 'Mắt bao quát nhân gian ha hả' này, Tư Hoàng cũng nhận ra, đây là trong những tên đồng bọn của Tư Hoa, tên là Tôn Nhị.

      thường xuyên hoạt động sôi nổi trong diễn đàn, am hiểu nhất chính là cướp đoạt chế tạo đề tài dư luận. Căn cứ vào ký ức sau này của Tư Hoàng, biết được Tôn Nhị ký hợp đồng với giải trí Phong Hoa từ sớm, cũng thường xuyên làm việc cho Tư Hoa, nâng cao trong mỗi diễn đàn, cũng là trong những kẻ sau này đùa bỡn khống chế Tư Hoàng.

      giày vò của phải là đánh đập thân thể mà là dùng dư luận công kích tinh thần của Tư Hoàng. Chỉ cần đôi tay của gõ ra loạt khuếch đại chân hoặc giả tạo 'Tư Hoàng bát quái', dẫn tới chú ý của toàn dân đưa Tư Hoàng vào trong làn sóng dư luận, tựa như có cột buồm để dựa vào, bị sóng lớn phá thành mảnh , rất nhanh có thể bị người có tâm tu bổ trở lại vinh quang bên ngoài.

      Chuyện Tôn Nhị gây nên, Tư gia cũng ngăn cản - - chỉ cần bảo đảm được danh tiếng của Tư Hoàng thay đổi.

      Mặc dù trong diễn đàn trường, phần lớn mọi người cũng gọi tiếng Cẩu gia, cũng có nhóm người ghét gọi là Nhị Cẩu Tử.

      Tư Hoàng nằm trong hai loại người này.

      Từ giây phút ID này xuất trong tầm mắt , trong lòng quyết định vận mệnh của Tôn Nhị.

      Lấy loại thái độ thoải mái tựa như xem chuyện của người khác mở ra chủ đề mà Tôn Nhị tạo nên, rất hài lòng nhìn nội dung được miêu tả đặc biệt cặn kẽ bên trong.

      Chuyện mấy hôm trước Tư Hoàng 'Lừa gạt' Tư Hoa lại bị đào ra, trình độ miêu tả cặn kẽ sinh động, làm cho người ta cảm thấy người viết khi đó như trường. Tư Hoàng càng xem càng cảm thấy buồn cười, Tôn Nhị thậm chí ngay cả suy nghĩ của và Tư Hoa cũng miêu tả ra.

      nghĩ có khả năng đọc suy nghĩ của người khác hay viết tiểu thuyết?

      Lướt nhanh như gió nhìn xuống nội dung phía dưới của chủ đề, viết đến đoạn hoài nghi Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ, là hoài nghi, nhưng nhìn kỹ cách viết kia thể ra chắc chắn, kết hợp với tấm ảnh Tư Hoàng che mặt u ám tầm thường trước kia và tấm ảnh ngày hôm qua trong phòng học diễn xuất, lấy loại thuật ngữ chuyên nghiệp để kết luận Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mĩ.

      Cuối cùng lấy câu vô cùng đau đớn ' phải là đàn ông, làm mất mặt đàn ông chúng ta' kết thúc.

      Bình luận phía dưới cũng sớm quậy lật trời, có người hoài nghi, có người hả hê, cũng có ít nữ sinh bất bình vì Tư Hoàng, trong đó có vài ID cực kì kiên trì, Tư Hoàng nhìn ra cảm thấy quen thuộc nhưng im lặng.

      Pudding Caramel: "Nhị Cẩu Tử! Đừng vô nghĩa với lão nương! Ngươi biết phẫu thuật thẩm mĩ là gì sao? hay giống như chuyên nghiệp gọi thú vậy, hay ngươi mới chính là kẻ phẫu thuật thẩm mĩ? Chao ôi! Sửa lại thành bộ dáng gian giảo này, khó trách tâm lý hắc ám công bằng!"

      bánh ngọt: "Pudding giải thích rất chính xác!"

      Nước trái cây việt quất: “Dựa vào con mắt thẩm mỹ độc đáo trời sinh của tôi, thánh nhan của bệ hạ là thượng đế ban ân, đường cong lưu loát nào có chút dấu vết bị người ta làm ra? A! phẫu thuật thẩm mĩ, ngươi nếu có thể chỉnh ra được nhan sắc như thế này, tôi cũng có thể quỳ lạy ngươi, gọi ngươi tiếng bệ hạ!"

      Pudding Caramel: "Tôi tin tưởng bệ hạ! Bệ hạ vạn tuế!"

      Có lẽ là các ấy biết chân tướng của chuyện này, cho nên chữ đến chuyện huynh đệ tàn sát kia.

      (bệ hạ...) Suy nghĩ bay xa của Tư Hoàng bị giọng quyến rũ cổ quái của Ngũ Bảo cắt đứt, nhíu mày chờ Ngũ Bảo tiếp (vàng óng lại tăng cái!)

      Tư Hoàng: "Vàng óng có ích lợi gì?"

      (bệ hạ thánh minh! Ngài cuối cùng cũng hứng thú với cái này, đến vàng óng đây chính là...)

      Tư Hoàng: " tiếng người."

      Ngũ Bảo: ( miếng vàng óng có thể thay thế mười ngàn điểm hồng phấn, thế nhưng mười ngàn điểm hồng phấn lại thể đổi thành vàng óng! Là điểm quan trọng khi đạt được lợi ích và sống sót, trước mắt chỉ cần tích góp đến 5 miếng vàng óng, có thể đạt được cơ hội lần cường hóa thân thể. 5 miếng, chỉ cần 5 miếng! Như thế nào có thể bỏ qua? muốn toàn bộ vết thương sau lưng bình thường như trước sao? Sau lần đầu cường hóa thân thể, nhất định bóng loáng thấy sẹo! Còn có tác dụng cường thân kiện thể, nâng cao ký ức nha!)

      Tư Hoàng quét mắt về phía quảng cáo tìm báu vật websites máy tính, tán thưởng năng lực học tập ngôn ngữ của Ngũ Bảo.

      "Tôi biết rồi." Tầm mắt lại trở về phía ba nick ID đáng kia.

      Tại khu dân cư bên ngoài trường Hoa Tinh Nghệ, trong phòng khách của ngôi nhà chung cư ba phòng.

      Ba nữ sinh sức sống thanh xuân tư thế khác nhau ngồi ghế sofa, đùi mỗi người đặt cái laptop.

      "Ninh Ninh, còn muốn tiếp tục ?" Chu Tiêu Văn mặc chiếc áo lông liền mũ hồng phấn đáng với cái quần bò bó sát màu xanh nghiêng đầu về phía bên trái hỏi.

      Đầu Lục Ninh Ninh cũng nâng: "Thề bảo vệ danh tiếng của bệ hạ!"

      Liễu Yên ngồi bên phải đầu tóc đen thẳng dài, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng có hứng thú : "Nhập diễn quá sâu." Thế nhưng mười ngón tay di chuyển còn nhanh hơn hai người kia.

      6 giờ chiều, Tư Hoàng xuống lầu rót nước uống, nhìn lướt qua phòng khách được thay đổi nhàng sạch khoan khoái ít, tâm tình cũng khoáng đạt hơn.

      "Tiên sinh." Triệu Lỵ Hồng có vẻ chờ ở chỗ từ sớm.

      Tư Hoàng vừa rót nước vừa : "Tôi gọi là Tư Hoàng. Có ý kiến gì cứ ra."
      Triệu Lỵ Hồng giọng : "Tư thiếu, nhà của tôi có hai đứa bé phải chăm sóc, cho nên về vấn đề thời gian tôi muốn thương lượng với cậu chút."

      Tư Hoàng mỉm cười: "Tôi cũng định chuyện này, về sau bà chỉ cần chịu trách nhiệm làm đồ ăn Trung Quốc và bữa tối, trước 12 giờ trưa đến đây, 6 giờ tối về, có tình huống đặc biệt tôi gửi tin cho bà gửi tin tức. Thẻ ra vào dự trữ tôi còn chưa xử lý, mấy ngày này tôi ở nhà nên bà cần lo lắng vào được."

      hơi nhanh chậm, giọng trầm thấp giống như lụa đỏ trơn bóng, hỏi ý kiến Triệu Lỵ Hồng nhưng lại khiến người ta có cảm giác bị mệnh lệnh cưỡng ép. Vì vậy Triệu Lỵ Hồng nghe xong, liền bản năng nghe theo phân phó của , chút ý kiến.

      Tư Hoàng uống xong, lại rót chén lên lầu, rất hài lòng với việc Triệu Lỵ Hồng rửa sạch dụng cụ thường ngày trước.

      Việc Tư Hoàng muốn làm tiếp theo chính là mua quần áo và vật dụng hằng ngày cần dùng mạng.

      Lúc rời Tư gia, chỉ đem theo thẻ căn cước của mình.

      Khi đó cũng định mang theo thứ gì ở Tư gia, cũng có gì đáng giá để mang theo. Mà thẻ tiêu vặt ngày thường của đại thiếu gia Tư gia là đây đều bị vú Trương khống chế, dù muốn cầm cũng có cách gì.

      (bệ hạ ~ giá trị tín ngưỡng ~) Ngũ Bảo lại lảm nhảm ở trong đầu.

      Tư Hoàng tắt hết những trang mạng mua sắm vừa nãy, sau đó mở ra thị trường chứng khoán, nhìn cẩn thận: "Nghe qua câu tiền có thể ma xui quỷ khiến sao?"

      Những chuyện mười năm sau thể nhớ mọi thứ nhưng ấn tượng mơ hồ vẫn có, chỉ còn cách từ từ theo dõi...

      Mười mấy phút sau, Tư Hoàng mới tìm được vài cổ phiếu có thể có lợi nhuận , còn như cổ phiếu dẫn tới chấn động lợi nhuận lớn lại phải ở năm này.

      Tư Hoàng cũng cảm thấy hụt hẫn, vài cổ phiếu trước mắt này cũng đủ để sinh sống và làm được rất nhiều việc.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆, Chương 8: Nam thần cường hóa

      Ba ngày liên tục Tư Hoàng đều ở nhà, ăn ngon ngủ ngon, sắc mặt cũng hồng hào hơn mấy hôm trước.

      Đợt sóng về Tư Hoàng diễn đàn Hoa Tinh Nghệ cũng có tiêu giảm theo thời gian, ngược lại càng ngày càng kịch liệt, đây cũng là lý do tại sao Tư Hoàng làm chuyện gì ở nhà, số liệu về điểm hồng phấn trong quả cầu tín ngưỡng lên lên xuống xuống, khiêu chiến trái tim của Ngũ Bảo... Đây là nếu như nó có tim.

      Thứ làm Ngũ Bảo vui nhất là 'Vàng óng' tăng tới 3 miếng.

      Nó tựa như nô lệ của tiền tài, thỉnh thoảng lảm nhảm trong đầu Tư Hoàng, hoặc là cảm thán thời đại này kiếm lấy giá trị tín ngưỡng đơn giản, cảm thấy tương lai bừng sáng.

      Tư Hoàng cũng đả kích tinh thần vị thành niên bé của nó: Con người ở thời đại này truy phủng sùng bái mù quáng xác thực dễ dàng, thế nhưng tốc độ trở mặt nhanh thua kém ai.

      'Ong ong ong' di động bàn rung lên.

      Tư Hoàng nhìn thấy tên người gọi ra mặt điện thoại, ánh mắt bỗng chốc sâu thấy đáy.

      (... Tư Hoàng?) thanh có chút cẩn thận của Ngũ Bảo vang lên trong đầu khiến Tư Hoàng đột nhiên phục hồi tinh thần lại.

      Sắc mặt căng thẳng của khôi phục lại bình thường, ánh mắt lóe sáng bức người. Ánh hào quang lóng lánh này cũng phải ánh mặt trời thuần túy, mà lộ ra thị huyết sắc bén của mãnh thú vồ mồi, hưng phấn đến mức khoang mũi cũng thở gấp ra tiết trầm thấp.

      Càng như vậy, vẻ mặt Tư Hoàng càng hững hờ, đôi mắt híp nửa nhiễm lên ánh sáng màu xanh sẫm nồng đặc, hồn xiêu phách lạc hơn cả bảo thạch ngọc lục bảo, thần bí động lòng người.

      Đối mặt với Tư Hoàng đè nén cực hạn điên cuồng trong tỉnh táo, Ngũ Bảo cũng trở nên cực kỳ yên tĩnh, trong lòng có chút sợ, ai biết làm chuyện điên cuồng gì dưới loại trạng thái này a?

      Di động bàn rung lên vài cái liền dừng lại.

      Hai giây sau, rung lên lần nữa.

      Lần này Tư Hoàng chần chờ tiếp nhận ấn khuếch đại thanh.

      "Tại sao bây giờ mới nghe điện thoại!" Câu đầu tiên xuất chính là thét hỏi nghiêm khắc.

      Tư Hoàng nhấc đùi phải thon dài lên gác lên chân trái, dối bình tĩnh: "Vừa rồi rót ly nước."

      "Con ngày gây tai hoạ liền thể sống yên ổn đúng ? Mấy ngày hôm trước là do cha dạy dỗ quá nên con nhớ , dám ở nhà la lối om sòm! Nghe mẹ con , con dùng chai rượu đánh Tư Hoa vỡ đầu, bây giờ còn nằm ở giường dậy nổi, kiếp trước tôi làm chuyện ác gì để có đứa nghiệt chướng này! Con còn nghe !?"

      Tư Hoàng giật giật khóe miệng: "Dạ, con nghe."

      "Đây là thái độ gì!? Cha sắp về đến nhà, nếu như thấy con ..."

      Đoán chừng là tin rằng Tư Hoàng nhất định dám quay về, cho nên cũng tiếp uy hiếp đằng sau chữ ''.

      Đầu ngón tay Tư Hoàng chạm vào tay vịn, con mắt biết nhìn nơi nào, giọng điệu bình tĩnh thản nhiên khiến cho giọng cái gì đó nên lời từ tính ưu nhã: "Trước khi dạy dỗ con, cha hãy hỏi Tư Hoa xem nó làm gì. Mấy ngày tới, con quấy rầy."

      Trở về? Đó phải là nhà của , dùng từ ‘trở về’ này hơi kỳ quái.

      thèm nghĩ đến Tư Trí Hàn đầu bên kia có vẻ mặt gì, Tư Hoàng cắt đứt điện thoại.

      "Ngũ Bảo."

      (tôi ở đây!)

      "Cậu cường hóa thân thể, có thể đạt đến trình độ nào?"

      Ngũ Bảo chút liền thông, hiểu trọng điểm trong câu hỏi của Tư Hoàng tính mềm dẻo và sức bật của thân thể bệ hạ đều rất tuyệt, thiếu sót duy nhất là thể lực. Cường hóa lần đầu tiên, thể lực của bệ hạ có thể đạt tới trình độ của người đàn ông trưởng thành, tính mềm dẻo và sức bật được khai thác triệt để, lúc này tốc độ, sức bật lên, độ nhạy cảm cũng được nâng cao rất nhiều. Đúng rồi, còn có trí nhớ, năm giác quan, tinh thần lực, những thứ này nâng cao được bao nhiêu phải xem tiềm lực của bệ hạ, loại tiểm lực tiềm này, tôi có cách nào để dò xét.)

      "Cường hóa cho tôi."

      (... Bệ hạ, điều kiện để cường hóa lần đầu là 5 miếng vàng óng.) Ngũ Bảo dùng loại giọng vừa nghiêm túc vừa xúi dục để giải thích.

      "Chưa chắc." Tư Hoàng tựa như cười mà cười, ánh mắt vẫn có điểm đến như cũ, con ngươi xanh sẫm nửa rủ xuống núp trong bóng tối càng thêm khó hiểu thâm thúy.

      Nếu như trong này có người khác, nhất định bị khí tràng nguy hiểm mà thần bí của Tư Hoàng mê hoặc. Thế nhưng trong mắt Ngũ Bảo lại giống như ác ma trong vực sâu, dưới biểu tuấn mỹ lãnh diễm là yên tĩnh trước cơn bão táp.

      dám giấu giếm, nhưng cũng thẳng: (làm sao biết?)

      Tư Hoàng cười khẽ: "Điểm hồng phấn thể chút tác dụng cũng có."

      Ngũ Bảo khá buồn bực, cảm thấy người thừa kế quá thông minh cũng tốt, dễ quản giáo a!

      ( đoán lầm, thiếu 2 miếng vàng óng có thể dùng 20 ngàn điểm hồng phấn thay thế tạm thời để sớm làm cường hóa thân thể lần đầu tiên nhưng mà cách này phải trả giá rất đắt. nhất định phải trong vòng 20 ngày đạt được gấp đôi, nghĩa là 4 miếng vàng óng. Nếu chết kéo tôi chết theo!)

      Nghe được khẩu khí câu sau cùng, Tư Hoàng tưởng tượng ra hình tượng đứa trẻ giận dỗi, cười phù tiếng, nguy hiểm trong mắt cũng tan biến, "Cường hóa."

      *

      Tư Hoàng khi quyết định chuyện gì, ai cũng ngăn cản được. Điểm này, Ngũ Bảo thấm sâu trong người, thấu hiểu rất . Sau khi khuyên năng khổ sở cũng có hiệu quả, nó cuối cùng vẫn phải làm theo lời Tư Hoàng.

      Trước khi tiến hành cường hóa, Ngũ Bảo nhắc nhở Tư Hoàng câu: (cường hóa lần đầu tiên là để đặt nền móng cho bệ hạ vì vậy vô cùng quan trọng, bệ hạ hãy cố gắng kiên trì lâu chút... Mặc dù rất đau.) Ngũ Bảo biết đau tới mức nào, nó đích thân nhận thức nên thể hiểu được cái gọi là rất đau đau tới mức nào.

      Nghe Ngũ Bảo dùng giọng non nớt kêu từng tiếng 'Bệ hạ' khiến Tư Hoàng cảm thấy rất thú vị, cũng ngăn cản hứng thú học tập của nó - - sau khi biết được lợi hại của Internet, lúc nào cũng bắt chước ít gì đó có liên quan đến Tư Hoàng Internet.

      Để tránh cố bất ngờ, Tư Hoàng gọi Triệu Lỵ Hồng trước, cho bà biết ngày mai cần đến đây. Chịu đựng đau đớn tiếp theo làm Tư Hoàng cảm thấy may mắn bản thân dự phòng trước bởi vì là quá đau đớn.

      Dòng nước ấm chảy vào cơ thể ban đầu tựa như kẹo ngọt dụ hoặc người ta sa đọa, chờ thưởng thức ra mùi vị, cảm giác xương cốt như bị kim châm lại ập đến. Cảm giác này gần giống như xương đột nhiên phát triển, máu chảy ngược, mạch máu nổ túng lại khôi phục làm Tư Hoàng co rút ngã mặt đất, bao lâu liền đầm đìa mồ hôi.

      Chỉ là Tư Hoàng kêu lên. So với đau đớn thân thể, cảm thấy tinh thần co rút đau đớn càng khó chịu, gọi nàng quên miệng phát tiết gào thét, sâu trong linh hồn núp cuồng bạo mãnh thú gầm thét.

      Thời gian chậm rãi qua, cũng biết qua bao lâu, trong đầu còn có Ngũ Bảo cho nàng khích lệ thanh , nhưng cũng theo thời gian càng ngày càng mơ hồ, đến cuối cùng Tư Hoàng ngược lại kéo miệng cười.

      Cảm giác đau này rất khủng bố, khủng bố đến mức làm cảm thấy có chút sung sướng bệnh trạng, hồi tưởng lại tuyệt vọng chết lặng lúc gặp phải tử vong đó, trước mắt và giác quan giống như vỡ thành lỗ hổng lớn, mảnh hư , hơn nữa càng lúc càng lớn. Thống khổ này liền biến thành ngọt ngào hành hạ, khiến Tư Hoàng cảm nhận hy vọng ràng từ trong đó.
      meolulu.ipulinhdiep17 thích bài này.

    4. meolulu.ipu

      meolulu.ipu New Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      5
      truyện hay lém :-*:-*:-* đặt gạch hehe=D=D=D cố lên nhaz:yoyo45::yoyo45:

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆, Chương 9: Tư Tra bị đánh (*tra: cặn bã)

      Tư Hoàng mình hôn mê từ lúc nào, lúc tỉnh lại là buổi tối ngày hôm sau.

      Quần áo người như bị hư hỏng có nhiều nếp nhăn, còn tỏa ra mùi quái dị của mồ hôi và máu, Tư Hoàng cần soi gương cũng biết bộ dáng mình bây giờ rất tệ.

      lắc lắc đầu, cắt đứt lời lảm nhảm của Ngũ Bảo vẫn còn kích động từ lúc tỉnh lại: "Để tôi nghỉ ngơi đầu óc."

      Ngũ Bảo lập tức im lặng.

      Hiếm khi ngâm hương hoa tắm trong phòng tắm tới 20 phút. Tắm xong Tư Hoàng cảm thấy tinh thần chưa bao giờ sảng khoái được như vậy, cảm giác được thân thể sinh ra biến hóa ràng.

      Trong mắt lóe lên tia bất ngờ, đến trước gương lớn.

      Cho dù là Tư Hoàng người từng gặp nhiều tuấn nam mỹ nữ, cũng thể thán phục người trong gương là được trời ưu ái, dáng người thon dài thấy phối hợp với tỷ lệ vàng, làn da so với trước kia càng trắng mịn hơn nhưng lại lộ vẻ mảnh mai, ra loại cảm giác như lãnh ngọc mượt mà ngưng thấu, chỉ nhìn qua cũng khiến người ta sợ hãi khen ngợi, muốn chạm vào thử xem có là nhẵn mịn như ngọc thạch hay , lại cảm thấy thể khinh nhờn mà chạm vào được.

      Khuôn mặt giống như có thay đổi, nhưng lại giống như thay đổi. Tư Hoàng híp híp mắt, cuối cùng tìm được nguyên nhân.

      Khí sắc thay đổi tốt lắm, làm cho ngũ quan vốn là tinh xảo hoàn mỹ càng thêm toả sáng rực rỡ, đồng tử và tròng trắng mắt tựa như được rửa sạch qua lại càng trắng đen ràng, chỉ khi xem đặc biệt cẩn thận ở khoảng cách gần mới phát vành mắt tựa như đoàn xanh thẫm thuần tuý.

      Cho dù chính bản thân Tư Hoàng là nữ cũng thể thừa nhận: người như nàng ra ngoài, căn bản là giống như nghiệt làm hại nhân gian, còn là loại nửa điểm khí đều có.

      (bệ hạ, người là quá tốt, thế nhưng lại chống đỡ đến cuối cùng! Bởi vì ngài biểu xuất sắc, cho nên hiệu quả cũng là nhất định tiêu chuẩn! Còn có được ban thưởng đặc biệt!) thừa dịp Tư Hoàng điểm thời gian trầm mặc này, Ngũ Bảo lại nhảy đáp ra.

      Tư Hoàng nghiêng người, cảm thấy sung sướng vì sống lưng bóng loáng của chính mình còn bất kỳ vết tích gì của vết thương do roi, thuận miệng hỏi: "Ban thưởng đặc biệt?"

      Ngũ Bảo dùng giọng to lớn tuyên bố: (giá trị nhan sắc cũng được cường hóa!)

      Tư Hoàng bật cười vì Ngũ Bảo vừa học được từ ngữ đại: "Chỉ có như vậy." Mặc lên áo choàng tắm ra ngoài.

      Ngũ Bảo: (tại sao lại là chỉ có như vậy! Ngũ Tuyệt công tử được gọi là ngũ tuyệt, đệ nhất tuyệt chính là tuyệt đỉnh sắc mặt, đây là vô cùng quan trọng, đối với việc bệ hạ học tập tuyệt kỹ sau này có trợ giúp phi thường lớn!) dừng lại chút, thanh chút, (mặc dù giá trị nhan sắc của bệ hạ tăng mạnh, hiệu quả cường hóa hình dường như lớn, ha ha.)

      Tư Hoàng chỉ chú ý tới câu 'Học tập tuyệt kỹ có quan hệ tới dung mạo' kia, vẻ mặt có chút kỳ quái, lại có vội vã hỏi thăm, mặc quần được nửa, đột nhiên dừng lại: "Ngũ Bảo, có phải tôi cao lên hay ?"

      (Đúng, cao lên năm cm.)

      Tư Hoàng than tiếng, hoá ra cảm giác xương cốt sinh trưởng trướng đau nhức xé rách ngày hôm qua là như vậy. Cởi ra chiếc quần mặc dở dang, lựa chọn cái quần đen thường dài hơn chút, người mặc áo T-shirt trắng, bên ngoài mặc lên cái áo khoác màu đen. bộ trang phục đơn giản, cứ thế bị Tư Hoàng biến thành hàng hiệu siêu cấp được người mẫu quốc tế mặc vào.

      "Mới vài ngày lại phải đặt mua quần áo lần nữa." nhàng lắc đầu, Tư Hoàng lấy mũ lưỡi trai màu đen đội lên ra cửa.

      Trong lúc nhìn thấy điện thoại di động xuất vài cuộc gọi nhỡ ngày hôm qua, chau mày để ý đến, thiết lập thành chế độ yên lặng nhét vào túi quần.

      đến này vài cuộc gọi nhỡ này, phải quay thời gian lại ngày trước.

      Tư Trí Hàn bị Tư Hoàng chủ động cắt đứt cuộc gọi nên tâm tình khá là phức tạp, khó hiểu nhiều hơn so với phẫn nộ, đây vẫn là lần đầu tiên ông nghe Tư Hoàng với mình lời như thế này hơn nữa lại còn phản kháng.

      Cho dù là như vậy, Tư Trí Hàn cũng có có nghĩ qua Tư Hoàng dám phản kháng chính mình trở về nhà, thậm chí sau khi về đến nhà nhìn thấy Tư Hoàng, còn cho rằng là do lộ trình trở về của Tư Hoàng xa.

      Bạch Tình Lam vừa nhìn thấy Tư Trí Hàn trở về liền khóc kể lỗi lầm của Tư Hoàng, Tư Hoa đến lúc ăn cơm tối mới xuống, vẻ mặt yếu ớt cộng thêm băng vải cột trán, có vẻ vừa suy yếu vừa đáng thương, khiến cho Tư Trí Hàn vốn là hơi bực bội do Bạch Tình Lam làm ầm ĩ, tự nhiên đem lửa giận đều chuyển đến người Tư Hoàng, người vẫn chưa về.

      Mãi cho đến ăn cơm tối xong Tư Hoàng vẫn chưa về, Bạch Tình Lam đương nhiên buông tha cơ hội bôi xấu , sắc mặt Tư Trí Hàn trầm cũng đủ thấy ông khó chịu với Tư Hoàng như thế nào.

      Tư Hoa đem máy tính bảng đặt tới trước mặt Tư Trí Hàn: "Cha, người xem cái này chút."

      máy tính bảng lên ba đề tài nóng nhất trong diễn đàn Hoa Tinh nghệ hiệu, qua ba ngày sau khuếch tán càng rộng. Tư Hoa phát giác được ánh mắt Tư Trí Hàn biến hoá, ủy khuất cáo trạng: "Hoá ra vai diễn này Liễu đạo diễn quyết định là con, cũng biết Tư Hoàng dùng thủ đoạn gì cướp .Nó trước đến giờ đều chưa từng học qua diễn xuất, trường thi làm dáng chút liền được, sao có thể diễn tốt được, đừng đến cuối cùng làm mất mặt Phong Hoa của chúng ta."

      Chát - -

      Tư Hoa bị bàn tay đột nhiên xuất nhất đánh phát choáng váng.

      Bạch Tình Lam phát ra tiếng thét chói tai, vội vàng sang đây xem tình huống của Tư Hoa.

      Tư Trí Hàn tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, chỉ vào hai mẹ con cắn răng : "Tư Hoàng nó vẫn là người chưa thành niên, làm bất kỳ chuyện gì mất mặt đều liên quan đến cha mẹ giáo dục và danh tiếng của Phong Hoa! Ở nhà muốn dạy dỗ như thế nào đều sao nhưng tuyệt đối thể làm trò cười bên ngoài! Còn có phẫu thuật thẩm mỹ? Nếu như bị truyền trở thành , đến cuối cùng khuôn mặt giả mặt có thể đáng giá mấy đồng tiền? Bạch Tình Lam! Tư Hoa nó còn trẻ khí thịnh hiểu thôi, lẽ nào cũng hiểu cái đạo lý này sao?"

      Vẻ mặt Tư Hoa còn oán giận oan ức chuyện gì, Bạch Tình Lam là bừng tỉnh tỉnh ngộ, khuôn mặt ảo não.

      Tư Trí Hàn tiếp tục giáo huấn bọn họ, lấy di động gọi điện thoại: "A lô, Vương bí thư? Hừ, tin tức liên quan đến việc Tư Hoàng chỉnh dung và gia đình hòa thuận internet lập tức giải quyết , tôi muốn nhìn thấy bất kì tin tức nào có liên quan đến phương diện xấu này. Cái khác? Bỏ qua cần quan tâm, chỉ để ý tin tức tiêu cực, tốt, ngày mai tôi muốn nhìn thấy thành quả ngay."

      Cúp điện thoại xong, Tư Trí Hàn lại liếc nhìn Tư Hoa vẫn còn có chút mờ mịt và căm hận: "Về sau thông minh lên chút, chuyện vai diễn bên Liễu đạo diễn cha làm Tư Hoàng nhường cho con."

      Nghe được vai diễn trở lại trong tay mình, Tư Hoa lại vui mừng nổi, từ ‘nhường’ kia càng làm cho cậu cảm thấy xấu hổ.

      Thời gian tiếp theo Tư Trí Hàn chờ Tư Hoàng về nhà, nhưng là mãi cho đến bóng đêm phủ xuống cũng thấy bóng dáng Tư Hoàng, gọi liên tục vài cuộc điện thoại cũng có ai nghe máy. trong cơn nổi giận Tư Trí Hàn bừng tỉnh hoàn hồn - - hoá ra lời trước kia trong điện thoại Tư Hoàng đều là !
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :