1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      ơ, đoạn cuối bị lặp rùi nàng ui

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 87: Phiền não về cái đuôi


      Sáng sớm, Cảnh Thanh Viễn và chồn tuyết ở phòng bên cạnh qua gõ cửa, hỏi thăm sư phụ, có muốn ra ngoài , và Uyển Trân muốn dùng điểm tâm.


      Tuyết Hoa tu luyện ở giường mở mắt ra, vui vẻ : "Tiên Quân, ta vẫn chưa biến về hình dáng hồ ly." Tiên Quân cũng thể nhốt nàng trong khách sạn chờ nàng biến thành hồ ly mới mang nàng ra ngoài đúng ?


      Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng ghế mở mắt ra : "Tuyết Hoa ta ra ngoài lát, sau đó mang đồ ăn sáng về. Nàng thu thập xong chờ ta trở lại." muốn để cho nàng chút thời gian vệ sinh cá nhân.


      "Chàng muốn nhốt ta trong phòng?" Tuyết Hoa thất vọng, lỗ tai hồ ly cụp xuống, mặt cúi gằm, ánh mắt lấp lánh nước, gương mặt ủ rũ muốn khóc.


      "Tuyết Hoa, khách điếm nhiều mùi hỗ tạp, thích hợp với nàng."


      Dáng vẻ này cách nào để người ta lời cự tuyệt!


      Hạ Lăng Vân nhíu mày, uyển chuyển : "Nếu nàng ngồi xuống, bị lộ đuôi. Nghe lời, ta chỉ ra ngoài lấy đồ rồi về ngay, cùng ăn sáng với nàng."


      Dung mạo xinh đẹp trẻ trung quyến rũ của nàng lúc ở đảo Hỏa Vân mê hoặc biết bao nhiêu tu sĩ cấp thấp, thể để cho nam nhân bình thường trông thấy, nếu xảy ra trận rối loạn lớn.


      "Vậy chàng phải về sớm chút, ta chờ chàng." Tuyết Hoa lập tức nín khóc mỉm cười, gương mặt lập tức rạng rỡ lên.


      Hô hấp của Hạ Lăng Vân lập tức ngừng lại, nhắm mắt lại, gật đầu quay người mở cửa.


      "Sư phụ, sáng sớm tốt lành." Cảnh Thanh Viễn chắp tay . Chồn tuyết bả vai cũng đưa móng vuốt bái Hạ Lăng Vân.


      "Sáng sớm tốt lành." Hạ Lăng Vân đóng kĩ cửa, sau đó mới cùng Cảnh Thanh Viễn ra ngoài.


      Khách sạn vẫn làm điểm tâm sáng, nếu khách nhân có nhu cầu có thể dùng luôn tại đó. Hạ Lăng Vân gọi tiểu nhị lại hỏi :"Buổi sáng có những món gì?"


      "Khách quan, sáng nay có cháo hoa, bánh quẩy, sữa đậu nành, trứng gà luộc, trứng trà, bánh ngọt, màn thầu, bánh bao nhân nấm, củ cải muối, bánh bao đậu, bánh bao thịt." Tiểu nhị nhìn hai khách nhân khí chất phi phàm vội vàng báo cáo.


      "Thanh nhi, ngươi và Uyển Trân muốn ăn gì tự mình gọi." Hạ Lăng Vân , "Tiểu nhị, cho ta hai quả trứng luộc, hai bánh bao nhân nấm hương, bốn bánh bao thịt, ta muốn ăn trong phòng. Còn nữa, lấy cho ta bát đũa và ít sữa đậu nành."


      Tiểu nhị tuy kinh ngạc nhưng lập tức : "Vâng, khách nhân xin chờ chút."


      Cảnh Thanh Viễn gọi bát cháo hoa, sữa đậu nành, hai quả trứng, bánh bao nấm hương và bốn bánh bao thịt.


      Chồn tuyết và hồ ly đều là động vật ăn thịt, Uyển Trân và Tuyết Hoa tuy cũng ăn hoa quả nhưng... thể coi là món chính, cho nên bánh bao thịt là chuẩn bị cho các nàng.


      Khách nhân dùng cơm ở khách điếm nhiều, cho nên tiểu nhị nhanh chóng mang hai phần đồ ăn đưa tới.


      "Khách quan, những... cái này là ngài cầu, mời kiểm tra chút." Tiểu nhị tay trái cầm cái giỏ trúc, tay phải cầm hũ sành , bên trong giỏ trúc có hai quả trứng gà, hai túi đựng bánh bao, và bộ bát đũa sạch .


      Hạ Lăng Vân cầm giỏ trúc và hũ sành, gật đầu rồi về phòng.


      Đẩy cửa vào, thấy Tuyết Hoa mặc váy ngắn màu vàng nhạt đứng trong phòng cố gắng quay đầu ra sau xem, còn đong đưa vòng eo nhắn và bờ mông, lập tức ngây ngẩn cả người. Nàng làm cái gì?


      Tuyết Hoa thấy mở cửa lập tức dang tay, quay mông về phía , ngoản mặt lại hỏi: "Chàng xem có nhìn thấy ? Ta lo váy lớn, người khác có thể nhìn thấy cái đuôi ở sau." đảo Hỏa Vân mọi người đều biết nàng là hồ ly, việc đằng sau váy phồng lên hơn các nữ tử bình thường cũng quan trọng. Nhưng nếu giữa đám đông, nàng nhất định phải chú ý tới cái đuôi của mình rồi.



      Lỗ tai hồ ly, mái tóc trắng dài đến eo, bờ vai mượt mà, vòng eo nhắn...


      Hành động vô tình của nàng lại vô cùng quyến rũ...


      Giọng nàng nhàng thanh thúy, lời lại ngây thơ, hết lần này đến lần khác khiến người ta mê mẩn!


      Hạ Lăng Vân cảm thấy mặt nóng bừng lên, tai cũng như bị bỏng, hai mắt lập tức trở nên trầm.


      Kĩ thuật này của tiểu hồ ly tinh quá quyến rũ!


      "Tuyết Hoa..." hít sâu hơi, "Các nữ tu sĩ ở Hỏa Vân Cung làm váy giúp nàng cũng chú ý tới cái đuôi, váy rất rộng, chỉ cần nàng kẹp đuôi, đừng lắc lư, mọi người chú ý."


      Ngày hôm qua lúc đặt y phục cho nàng, cũng đặc biệt dặn dò, váy phải làm rộng hơn.


      " vậy? Ta cứ có cảm giác người đằng sau dễ dàng phát ra cái đuôi." Tuyết Hoa lo lắng , lại uốn éo vòng eo nhắn, lắc bộ mông xinh xắn mê người, cuối cùng còn vung vẩy cái đuôi.


      Nàng quả nhiên cảm nhận ràng cái đuôi ở trong váy nhô lên lắc lư.


      "Tiên Quân, làm sao bây giờ? Ta rất muốn dạo phố với chàng, nhưng sợ ta giấu được cái đuôi." Tuyết Hoa ủ rũ , gương mặt xinh xắn trắng trẻo xụ xuống. Thiếu nữ bình thường xuất tình huống thế này, cho nên trước khi biến hóa hoàn toàn nàng có khả năng quang minh chính đại trong đám người thế tục.


      Hạ Lăng Vân ngăn cản được, chỉ cảm thấy khí trong phòng có chút nóng, đành cầm cái giỏ trúc và hũ sành đặt lên mặt bàn, sau đó mở toàn bộ cửa sổ ra.


      Hít mạnh hai luồng khí mát lạnh của sáng sớm, trấn định : "Tuyết Hoa, nàng đừng lo về cái đuôi. Hôm qua ta mua giúp nàng hai cái áo choàng. Chờ lúc ra ngoài nàng khoác vào, áo choàng lay động theo bước của nàng, cho nên có người nhìn ra."


      Chỉ cần là chính nhân quân tử, ai lại nhìn chằm chằm vào bộ mông ῷ của nữ tử. Nếu có nam tử xấu xa nhìn chằm chằm sau lưng nàng, do dự móc mắt !


      Nghĩ tới đây, hai mắt lộ ra sát khí hiếm khi thấy.


      "A, đúng rồi, hôm qua chàng mua áo choàng giúp ta." Tuyết Hoa nhớ tới áo choàng lập tức : "Chàng lấy ra để ta mặc thử xem." Thợ may có làm chiếc áo khoác thêu mẫu đơn. Hạ Lăng Vân thấy lập tức mua, có lẽ lúc đó cũng cân nhắc tới vấn đề cái đuôi của nàng/


      Hạ Lăng Vân bất đắc dĩ đành phải lấy áo choàng trong vòng tay càn khôn ra cho nàng.


      "Tiên Quân." Tuyết Hoa mỉm cười nhìn , đôi mắt hồ ly hẹp dài lóe ra giảo hoạt và mong chờ.


      Hạ Lăng Vân hiểu ý của nàng, đành phải khoác áo lên cho nàng, sau đó dịu dàng buộc giúp nàng dây áo.


      Tuyết Hoa kéo kéo áo khoác, vội vàng hỏi: "Có đẹp ?" Nàng nhìn chăm chú, hi vọng từ vẻ mặt của có thể nhìn thấu nội tâm .


      Ánh mắt rơi vào gương mặt trắng nón bị ánh lụa đỏ chiếu vào, khỏi mất lí trí, thầm : "Rất đẹp." Tuyết Hoa đẹp tới mức có gì sánh bằng, trước kia chỉ là bình tĩnh thưởng thức, nhưng giờ phút này cảm thấy vẻ đẹp của nàng làm xao động tinh thần , để bắt đầu mê luyến sắc đẹp của nàng rồi.


      "Tiên Quân..." Tuyết Hoa bước lên hai bước vùi đầu vào ngực , "I love you, vẻ đẹp của ta chỉ thuộc về chàng." Giọng của nàng mềm mại đáng , giống như muốn hòa tan toàn bộ cơ thể .


      "Ừ." Hạ Lăng Vân nhịn được trả lời, chủ động đưa tay ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng.


      Tuyết Hoa lời nào, cứ im lặng nằm trong vòng tay . Mà Hạ Lăng Vân cũng muốn động, cứ ôm nàng như vậy. Lúc này toàn bộ căn phòng trở nên yên tĩnh...


      "Ục, ục ục,uc." Bỗng loạt tiếng kêu vang lên.


      Ánh mắt Hạ Lăng Vân nhanh chóng thanh tỉnh, nhàng đẩy Tuyết Hoa ra, dịu dàng : "Nàng đói bụng rồi." Tiểu hồ ly này, bất tri bất giác bị nàng mê hoặc.


      Tuyết Hoa xấu hổ... ấp úng : "Vâng." Ai, khó có được dũng khí, lại bị nàng phá hủy.


      Hạ Lăng Vân nhìn khắp phòng, chỉ vào ghế , "Tuyết Hoa nàng ngồi đây." Chỗ này dễ bị người phát , trừ phi kẻ đó tiến vào cửa sổ. Mà , tuyệt đối cho phép kẻ nào lẻn vào.


      Tuyết Hoa lưu luyến rời. Sau khi ngồi xuống, nàng chỉ vào giỏ trúc : "Sữa đậu nành, nấm hương, thịt, bữa sáng là bánh bao và sữa đậu nành, Tiên Quân, ta đoán đúng ?" Nàng rất hài lòng với linh mẫn của cái mũi mình.


      "Còn có trứng gà." Hạ Lăng Vân sau đó lấy đồ trong giỏ trúc ra.


      "Tuyết Hoa, bánh bao thịt, nàng ăn . Nếu mùi vị ngon, ta lấy gà rừng, nàng tự nướng ăn." Bên trong vòng tay càn khôn của ít gà và thỏ rừng, phòng ngừa nàng bắt được con mồi đói bụng.


      "Vâng." Tuyết hoa cầm cái bánh bao, cắn cái, nhai nhai nuốt nuốt, kinh ngạc : " nghĩ tới bánh bao thịt nhà này làm ngon ." Bánh bao nhân thịt nhiều nước, thua bánh bao ở phòng bếp Hỏa Vân Cung, bánh bao tôm, bánh bao gạch.


      "Thích ăn nhiều chút." Hạ Lăng Vân mỉm cười , sau đó lấy đĩa của nàng ra, ngưng tụ nước rửa sạch thìa đũa, mới cầm hũ sành đựng sữa đậu.


      Để sữa đậu nành trước mặt nàng, : "Từ từ ăn, cẩn thận nghẹn."


      xong, cầm quả trứng, gõ gõ lên mặt bàn, bóc vỏ, rồi để trước mặt nàng.


      "Ăn nhiều chút." dịu dàng , sau đó mới bóc trứng cho mình. Tuyết Hoa tuy trưởng thành, nhưng vẫn còn trẻ con, là tiểu hồ ly lớn, cần ăn nhiều.


      "Vâng." Tuyết Hoa vui vẻ tiếp nhận chăm sóc của , cảm giác hạnh phúc vì được nam nhân mình mến dịu dàng săn sóc.
      Last edited: 17/7/17
      hthuqttn, Abby, Tuyết Nhu20 others thích bài này.

    3. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Hồ ly dụ dỗ tiên quân mà biết làm tiên quân khó chịu. Haha giờ đợi hồ ly bị ăn thui.
      Momo1314 thích bài này.

    4. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Cám ơn bạn edit nhé. Đọc giải trí tốt, khá là dễ thương. Dạo này bị bão hòa mấy truyện đấu đá lại nên ưng mấy truyện nhàng mòe mòe thế này :yoyo52:
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 88: Chải tóc


      "Tiên Quân, ta biết bới tóc." Tuyết Hoa giơ lược chải đầu bằng gỗ lên, ánh mắt ngóng chờ nhìn Hạ Lăng Vân, gương mặt tuyệt mĩ lộ ra dáng vẻ tươi cười nịnh nọt. Lúc ở đảo Hỏa Vân, Lệ Quân Hoa chải giúp nàng hai lần, về sau nàng cứ để mặc tóc dài xõa tung.


      "Lệ Quân Hoa dạy nàng?" Hạ Lăng Vân nhíu mày hỏi.


      " dạy!" Tuyết Hoa chém đinh chặt sắt , lông mi dài khẽ che ánh mắt sáng tinh nghịch.


      "Ngồi xuống, ta thử xem." Đối mặt với tình huống như này, Hạ Lăng Vân đành phải vậy. Dù biết nàng học qua cách chải đầu, cũng thể vạch trần nàng cố ý ép chải đầu cho nàng. Tiểu hồ ly này, rất biết làm nũng!


      "Tiên Quân, cảm ơn chàng." Tuyết Hoa mặt mày hớn hở, nhét lược gỗ vào tay Hạ Lăng Vân, sau đó nhanh chóng ngồi xuống, đưa lưng về phía , đẩy toàn bộ tóc ra sau lưng.


      Hạ Lăng Vân cầm lược tiến lên vài bước, đứng ở phía sau nàng chuẩn bị giúp nàng chải tóc, còn phải cẩn thận để lược làm đau tai của nàng.


      Mái tóc dài mềm như tơ lướt qua ngón tay khiến có cảm giác... cảm giác này... chỉ có thể giống như phụ thân chải đầu cho nữ nhi.


      "Tiên Quân, chất tóc ta thế nào?" Tuyết Hoa hỏi, gương mặt lộ ra nụ cười quỷ dị. Nàng thích Tiên Quân chậm rãi chuyển biến thái độ, nàng muốn vô tri vô giác tiếp nhận nàng, là người của .


      "Nguyên hình tinh linh quái nếu xinh đẹp, sau khi biến hóa rất mĩ lệ." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , "Nguyên hình của nàng rất khỏe mạnh, bộ lông mịn màng, nên chất tóc rất dày bóng, mềm." Tuy nhân loại kiêng kị tóc trắng, nhưng tóc nàng dài, dày, phải biểu của già yếu.


      Đây là khen hình thái hồ ly của nàng nha!


      Tuyết Hoa bất đắc dĩ bĩu môi.


      lược lại lược, mấy cọng tóc quấn vào cây lược gỗ, Hạ Lăng Vân đưa tay gỡ ra. Nhìn nhìn, hơi chút do dự dùng ý niệm thu tóc trắng vào vòng tay càn khôn. Nếu năm đó Hạo Linh Tiên Tôn giữ tóc của thê tử Tuyết Cơ, đời có Lệ Nhi. Tuy chưa cần nghĩ xa như vậy, nhưng giữ lại ít tóc của Tuyết Hoa cũng quan trọng, bởi có số loại pháp thuật cần dùng đến bộ phận cơ thể, ví dụ như để tìm người.


      đến chải tóc cho người khác, Hạ Lăng Vân phải là người học nghề. Mười hai đệ tử của , khi còn , giúp bọn họ thắt bím, chải mái.


      làm kiểu phức tạp, chỉ chải tóc nàng mượt rồi phân ra hai bên trái phải.


      Tuyết Hoa hỏi Hạ Lăng Vân, "Tiên Quân, tóc ta trắng dễ làm người khác chú ý, chàng có thể nhuộm đen giúp ta ?"


      Nghĩ đến tiểu hồ ly toàn thân tuyết trắng mỗi đỉnh đầu màu đen, Hạ Lăng Vân lập tức : " được. Nhuộm thuốc làm tổn thương tóc và da nàng." Tóc trắng nhìn cũng đẹp sao nàng phải để ý? Đợi nàng biến hóa hoàn toàn, tóc trắng biến thành tóc đen rồi.


      " ? phải trước kia lông của ta cũng bị nhuộm xanh?" Tuyết Hoa suy nghĩ chút , "Hay đợi chúng ta trở lại Thiên Linh Môn chậm rãi nghiên cứu cách nhuộm tóc?"


      "Tuyết Hoa, nàng lãng phí thời gian." Hạ Lăng Vân nghĩ nghĩ, dịu dàng , "Tuyết Hoa, tóc trắng rất sạch rất đẹp, ta thích."


      Tuyết Hoa lập tức vừa mừng vừa sợ bắt đầu... dò hỏi, " , chàng thích mái tóc trắng của ta."


      "Đúng vậy." Hạ Lăng Vân mỉm cười . Quả nhiên, chỉ cần thích, nàng vui vẻ.


      "Vậy ta nhuộm." Tuyết Hoa vui vẻ , nàng cũng cảm giác tóc trắng của nàng sạch hơn người khác, bị da dầu.


      Hạ Lăng Vân thấy nàng vui vẻ vì mình khen cảm động, dịu dàng : "Tuyết Hoa, ra nàng cần vì ta mà khiến bản thân ấm ức. Nếu nàng thích tóc đen, chờ khi về Thiên Linh Môn, ta tìm dược liệu điều chế, tạo ra loại thuốc nhuộm an toàn cho nàng."


      " cần, cần." Trong lòng Tuyết Hoa tràn ngập vui vẻ , "Ta chỉ hiếu kì biết nếu tóc đen nhìn thế nào thôi. Tương lai ta biến hóa hoàn toàn, nhất định có mái tóc đen dài, cần nóng vội."


      Hạ Lăng Vân cúi đầu giúp nàng bện tóc, nghe vậy : " phải phụ thân nàng sử dụng pháp thuật giúp nàng biến hóa hoàn toàn sao? Về sau nàng cho ta biến cảm giác khi biến hóa, ta nghiên cứu, xem có thể giúp nàng biến hóa hoàn toàn." đột nhiên nghĩ tới, phương pháp này có thể giải quyết nỗi buồn trong tương lai của .


      "Khi đó phụ thân đưa luồng linh lực vào trong cơ thể ta, sau đó ta cảm giác linh lực trong cơ thể dồi dào chưa từng có, rồi biến hóa. Lúc phụ thân thu hồi linh lực, ta lại về nguyên hình."


      "Nàng có rảnh xem sách phụ thân nàng cho, liệu có tư liệu gì về phương diện này ." Hạ Lăng Vân .


      "Được." Tuyết Hoa lập tức nhớ kĩ lời đề nghị này, đợi khi biến thành hồ ly nàng vào vòng tay Như Ý kiểm tra.


      "Tiên Quân, ta có thể gọi tên chàng ?" Nàng bất ngờ hỏi, "Hạ Lăng Vân, Lăng Vân?"


      Bàn tay bện tóc cho nàng lập tức ngừng lại. Dừng chút đáp: "Đợi sau khi nàng thành thê tử của ta, nàng hãy gọi ta như vậy." Nếu như tiểu hồ ly gọi như vậy, người khác nghe xong thấy kì quái đấy, còn cảm thấy nàng được giáo dưỡng tốt, hiểu được cách tôn trọng trưởng bối và chủ nhân.


      "Được rồi." Tuyết Hoa bẹp miệng, lập tức dò hỏi: "Tiên Quân, chàng đoán xem còn bao lâu nữa ta mới có thể biến hóa hoàn toàn?"


      Trong lòng Hạ Lăng Vân thầm thở dài, : "Ta biết, nhưng chuyện nàng biến hóa hoàn toàn là việc sớm muộn."


      Biết được huyết thống cường hãn của nàng, lo lắng nàng thể tiến gia tới thất phẩm bát phẩm, lo lắng nhất chính là mấy năm gần đây nàng trưởng thành. thể xác định được, thân thể của và trong lòng của có thể tiếp nhận tiểu thê tử nửa người nửa hồ.


      "Đáng tiếc chỉ có viên Hóa Hình Đan, còn bị ta ăn hết, nếu chàng có thể phân tích dược liệu Hóa Hình Đan, luyện cho ta mấy viên."


      Tuyết hoa mơ mộng : "Ta ăn viên biến hóa hoàn toàn, ăn mấy viên nữa là có thể biến hóa rồi."


      "Tuyết Hoa đừng quá tham lam. Phụ thân nàng cũng muốn nàng trông cậy vào Hóa Hình Đan là có đạo lý, nàng nên ngoan ngoãn tu luyện, đợi khi nàng có năng lực biến hóa." Hạ Lăng Vân tranh thủ khuyên nhủ. Tu sĩ ăn đan dược thượng cổ, có người khí huyết tán loạn, bạo thể tử vong.


      Sau khi bện hai bên tóc, bắt đầu búi sau đầu nàng, Hạ Lăng Vân thoáng đánh giá rồi : "Chỉ cần nàng bỏ mũ xuống, ai phát tóc trắng của nàng."


      Tuyết Hoa lập tức lấy mũ lụa trắng mà Hạ Lăng Vân đưa cho nàng cẩn thận đội lên đầu.


      Hạ Lăng Vân giúp nàng buông màn lụa xuống, sau đó : "Chúng ta ra ngoài dạo." Thời gian Tuyết Hoa biến thân ổn định, cách nào khống chế, hi vọng lúc nàng chơi đừng biến trở về hình dáng hồ ly.


      "Chúng ta xuất phát." Tuyết Hoa nhìn hai bên rồi vui vẻ bước ra cửa phòng.


      Hạ Lăng Vân thu dọn đồ ăn thừa cho vào giỏ trúc, rồi cầm hũ sành theo nàng ra ngoài.


      "Sư phụ, Tuyết Hoa." Cảnh Thanh Viễn thấy Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân cùng ra lập tức đứng dậy. và Uyển Trân ăn xong, ngồi chờ sư phụ và Tuyết Hoa.


      "Khanh khách." Chồn tuyết đứng bàn nhìn hai người ra cũng đứng lên, nhìn về phía Tuyết Hoa ánh mắt hâm mộ. Nàng bị lời nguyền cổ xưa, cho nên tính mạng nàng và Thanh Viễn buộc chặt với nhau, từ nay về sau già chết, nhưng nàng có cách nào dùng thân phận là con người được tắm mình dưới ánh mặt trời nữa rồi.


      "Tiểu nhị, tới." Hạ Lăng Vân gật đầu với đồ đệ, sau đó đưa giỏ trúc và hũ sành cho tiểu nhị.


      "Tiểu nhị, lấy cho ta chính bánh bao nhân, chúng ta muốn ra ngoài thành tế tự Tiên Nhân." Hạ Lăng Vân . có thể mua vài món đồ tế tự khác ở đường.


      "Vâng, xin khách quan chờ lát." Nhân viên nhanh chóng liếc nhìn Tuyết Hoa bên cạnh Hạ Lăng Vân, nhanh nhẹn tiếp nhận giỏ trúc, về phía phòng bếp. Hai thầy trò này lúc tìm nhà trọ mang hai sủng vật, giờ người mang sủng vật người , còn mang theo thiếu nữ trẻ tuổi xinh xắn ra, tuy trong lòng cảm thấy kì quái, nhưng xen vào việc của người khác.


      "Thanh Viễn, Uyển Trân, Tuyết Hoa, buổi sáng chúng ta tế tự Tiên Nhân, buổi chiều du ngoạn trong thành, chạng vạng lấy xiêm y và giầy, rồi trở về Thiên Linh Môn."


      Hạ Lăng Vân cho mọi người quyết định của mình. muốn nhanh chóng trở về xem tình huống sư thúc, đại đồ đệ nhị đồ đệ bế quan thế nào, sau đó lấy đan dược đỉnh cấp lấy được trong Thái Hư Huyễn Cảnh cho bọn họ, giúp họ tấn cấp.


      "Vâng, sư phụ." Cảnh Thanh Viễn lập tức gật đầu. Trong lòng sư phụ là thần thánh đấy, bất cứ quyết định nào của người đều do dự tiếp nhận, giống như Tuyết Hoa ở hình người g ôm lấy sư phụ biểu đạt ý nghĩ - thương, sư phụ trả lời "Biết" ám chỉ tiếp nhận, cũng rất nhanh tiếp thu.


      Tiểu nhị làm việc rất nhanh, ôm rổ trúc tới, "Khách quan, đây là bánh bao người muốn. ra khỏi tiểu điếm 300 bước về bên trái có chợ bán đồ ăn, cũng có cửa hàng bán đồ vàng mã, ngài có thể qua đó sắm đồ tế." xong, đưa giỏ trúc cho Hạ Lăng Vân.


      Cảnh Thanh Viễn lập tức bước lên nhận. "Sư phụ, ta cầm thay người." Lúc lời này, chồn tuyết Uyển Trân lập tức nhảy lên vai .


      Tuyết Hoa cẩn thận quan sát xung quanh, nhìn mấy khách nhân trong tiệm dù có quay đầu nhìn nàng nhưng lại nhanh chóng quay .


      Quả nhiên nhìn ra sơ hở.


      Tuyết Hoa rất vui vẻ, bởi vì nàng lần đầu tiên dùng hình thái "Người" xuất trước mặt người bình thường.


      ra khỏi khách sạn, Hạ Lăng Vân thấp giọng , "Đừng sợ, mọi chuyện có ta." Cho dù có người nhìn ra cái đuôi của Tuyết Hoa thế nào? Gặp được hồ tiên, người bình thường chỉ biết dập đầu, tránh xa mà nhìn. Nếu có tu sĩ qua, chạy tới bắt , làm sao có thể vượt qua mà hại Tuyết Hoa?


      "Vâng." Qua màn lụa trắng Tuyết Hoa nhìn trái phải, rồi ngẩng đầu ưỡn ngực cạnh Hạ Lăng Vân.


      sau bọn họ Cảnh Thanh Viễn liếc mắt qua áo khoác lụa đỏ của Tuyết Hoa, cảm thấy có gì dị thường, chỉ cần cái đuôi lộ, ai phát Tuyết Hoa là hồ ly.
      hthuqttn, Abby, Tuyết Nhu21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :