1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      có con vợ như vậy mà ko bỏ pó tay trai Kỳ Kỳ luôn ah,

      có 1 cụm từ: "mẹ, mẹ mau khu nhi ..." -> mẹ, mẹ chạy nhanh xuống khu nhi lầu 1... mượt hơn ah
      Đợi chờ mỏi mòn thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 25: Bikini




      Tô Khả lái xe, Phương Chính Dương ngồi ở ghế cạnh tài xế, Trương Kỳ Kỳ và mẹ ngồi ở ghế sau.




      Trương Kỳ Kỳ có chút nhàm chán, thuận tay lấy điện thoại di động mở QQ.




      Có tiểu Phương điên cuồng nhắn lại.




      Trương Kỳ Kỳ ngẩng đầu nhìn Phương Chính Dương ngồi ghế cạnh tài xế, lúc này mới mở ra.




      Tiểu Phương điên cuồng: hôm nay làm em sợ rồi?




      Trương Kỳ Kỳ vừa muốn nhắn mặt tươi cười qua, nhưng đầu ngón tay lại có chút chần chờ.




      ngẩng đầu nhìn nhìn Tô Khả lái xe.




      Lúc Tô Khả lái xe dường như rất chăm chú, bên mặt nhìn rất đẹp, vừa tinh xảo lại vừa khí khái hào hùng bừng bừng.




      Trương Kỳ Kỳ thu hồi ánh mắt, để điện thoại vào trong túi xách, sau đó dựa vào người mẹ, nhắm mắt lại, bắt đầu vạch kế hoạch cho chuyện sang năm Mộc Lan Vi Trường. Nhân viên tiệm bánh mì Hương Mật hàng năm đều có ngày nghỉ phép, năm thứ nhất là ba ngày, năm thứ hai là bốn ngày, sau đó dần dần tăng lên. Nhưng ba ngày Mộc Lan Vi Trường nhất định là đủ, Trương Kỳ Kỳ chuẩn bị lại xin nghỉ ba ngày, tổng cộng sáu ngày có lẽ đủ rồi. . .




      Xe ngừng lại ở ngoài cửa lớn nhà Trương Băng Băng.




      Tô Khả dừng hẳn xe, nhịn được nhìn lại phía sau, phát Trương Kỳ Kỳ còn ngủ, da thịt trắng nõn tinh tế tỉ mỉ bởi vì ngủ say ra ửng đỏ, bờ môi căng mọng hơi chu lên. . . hôm nay dường như có trang điểm, nhưng trông rất tươi mát xinh đẹp.




      Mẹ Kỳ Kỳ thấy con còn ngủ, liền đưa tay vỗ cái mặt Trương Kỳ Kỳ, thấy vẫn có tỉnh, liền vươn tay tóm lỗ tai của : "Kỳ Kỳ, đến rồi!"




      Tô Khả nhíu mày nhìn mẹ Kỳ Kỳ, đành phải xuống xe.




      Anhvừa đóng cửa xe, Trương Kỳ Kỳ liền bị mẹ đẩy xuống xe.




      gật gà gật gù, vịn thân xe mở to hai mắt, nhìn giống như động vật lạc đường .




      Tô Khả muốn đến đỡ , Trương Hoằng Hoằng qua rồi, ôm eo Trương Kỳ Kỳ liền vào trong sân.




      Nhìn Trương Kỳ Kỳ tựa sát Trương Hoằng Hoằng vào trong sân, Tô Khả đè nén xuống cảm giác rầu rĩ trong lòng, móc ra hai điếu thuốc cho Trương Băng Băng điếu, điếu khác ngậm ở trong miệng mình, sau khi đốt hít hơi, cùng Trương Băng Băng ở bên cạnh bồn hoa bằng đá cẩm thạch trong sân hút thuốc.




      Trương Kỳ Kỳ trực tiếp rửa mặt ở vòi nước bên ngoài cửa phòng chứa đồ lầu , lại dùng lực lau cái, lau nước mặt, mở mắt, cùng lúc bốn mắt nhìn nhau với Tô Khả nhìn chăm chú.




      Đôi mắt đen láy của Tô Khả cực kỳ bình tĩnh, rất tự nhiên dời ánh mắt, nhìn bụi hoa hồng đối diện.




      Trương Kỳ Kỳ lên tiếng chào bọn họ, vào phòng khách.




      Vợ Trương Hoằng Hoằng là Phương Chính Hương thấy vào, vội vàng cười vẫy tay : "Chị Kỳ Kỳ, mau tới đây, em mang quà tặng cho chị nè!" ta và Trương Hoằng Hoằng hưởng tuần trăng mật, từ Maldives trở về lại Hải Thành, lúc trở lại mang quà tặng về cho Trương Kỳ Kỳ, chỉ là luôn gặp mặt, cho nên kéo dài cho tới bây giờ vẫn chưa đưa được.




      Trương Kỳ Kỳ chào hỏi trưởng bối trong phòng khách xong, lúc này mới theo Phương Chính Hương lên lầu.




      An Điềm Điềm cũng ở trong phòng Phương Chính Hương, thấy Trương Kỳ Kỳ theo Phương Chính Hương vào, vội cười tủm tỉm đứng dậy chào hỏi.




      Trương Kỳ Kỳ nhìn ta mỉm cười gật đầu.




      muốn chuyện, Phương Chính Hương từ trong túi màu hồng nhạt móc ra cái váy ngủ tơ tằm hai dây màu đỏ hồng cho nhìn: "Chị Kỳ Kỳ, chị thấy thế nào?"




      Trương Kỳ Kỳ nhận lấy xem, cảm thấy rất xinh đẹp, thế nhưng quá sexy, nếu mặc vào, phía trước, phía sau và phía dưới nhất định lộ ra mảng lớn, cùng những áo ngủ cotton phong cách hoạt họa của hoàn toàn bất đồng.




      vội "Cảm ơn em, Chính Hương!"




      "Dáng chị đẹp như vậy, mặc vào nhất định siêu cấp gợi cảm, " Phương Chính Hương cười , "Vừa vặn chúng ta làng du lịch có thể mặc!"




      Trương Kỳ Kỳ khỏi nở nụ cười: "Chị lại giống em là thiếu phụ kết hôn, gợi cảm cái gì chứ!"




      Phương Chính Hương che miệng nở nụ cười. chỉ thấp hơn chút so với Trương Kỳ Kỳ, vóc dáng cũng coi như cao gầy, mắt dài da thịt trắng nõn, mặt mang theo chút trẻ con, rất là đáng .




      Trương Kỳ Kỳ nhận cái túi hồng nhạt, cảm thấy có chút kỳ quái: " phải buổi tối trở về sao?"




      An Điềm Điềm : "Em nghe Băng Băng buổi sáng ngày mai mới trở về!"




      Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, chuẩn bị đến lúc đó chút với Trương Băng Băng, mình 8 giờ sang mai phải làm.




      lát sau, nhóm Trương Băng Băng liền xuất phát, ngay cả Thôi Nhã Kỳ cũng giao con trai cho bà nội trông, mình cũng theo chơi.




      Trương Kỳ Kỳ trực tiếp ngồi xe Trương Hoằng Hoằng và Phương Chính Hương.




      Sau khi ngồi xuống nhìn Tô Khả bên kia, phát An Điềm Điềm kéo cửa ghế trước Land Rover ngồi xuống, mà Phương Chính Dương ngồi xuống chỗ ngồi phía sau, trong lòng khỏi cười thầm: có lẽ giới thiệu cho ta là Phương Chính Dương a? Xem ra ai cũng từ chối được sắc đẹp, sức hấp dẫn của sắc đẹp a!




      Chờ bọn họ đoàn người đến làng du lịch, hơn mười giờ trưa.




      Nhìn tiểu thư đón khách mặc sườn xám xẻ cao màu đỏ cúi đầu chào lễ phép bên ngoài cánh cổng chạm trổ chim nhạn xoải cánh, Trương Kỳ Kỳ khỏi thò người ra phía trước hỏi Trương Hoằng Hoằng: "Hoằng Hoằng, sao long trọng dữ vậy?"




      Trương Hoằng Hoằng vừa theo sát xe Tô Khả, vừa cười : "Chị, làng du lịch này là ở tuyến đường cao, loại đồ chơi tương tự như vậy rất nhiều! Còn có chuyên gia làm đẹp, đến lúc đó chị và Chính Hương cùng thẩm mỹ!"




      Phương Chính Hương quay đầu : "Chị Kỳ Kỳ, chỉ có mỹ nữ, cũng có thiếu nhân viên phục vụ đẹp trai!"




      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."




      Cái làng du lịch này lưng giáp núi mặt giáp sông, các loại lầu các gỗ thô điểm xuyết trong rừng cây lá đỏ, ở sườn núi san sát nối tiếp nhau, mà suối nước nóng màu xanh lam ngoài trời như điểm xuyết cho lầu gỗ trong rừng cây lá đỏ, nhìn là phong cảnh như vẽ.




      Mọi người dưới chỉ dẫn Lâm Lỗi vào khu dành cho khách quý giữa sườn núi.




      Khu dành cho khách quý dựa vào thế núi mà xây dựng, tầng tầng lớp lớp có vài tòa tiểu lâu.




      nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp dẫn mọi người vào gian phòng của từng người.




      Đợi nhân viên phục vụ rời , Trương Kỳ Kỳ nằm giường cả buổi, lúc này mới vào toilet sửa sang lại, sau đó ra ban công.




      Gian phòng của Trương Kỳ Kỳ có tầm nhìn phi thường tốt, đứng ở ban công lầu hai có thể nhìn thấy suối nước nóng to phía dưới và mấy cái suối nước nóng .




      nhìn ra xa, chợt phát sát vách bên phải truyền đến tiếng bước chân, liền nhìn sang.




      Tô Khả thay đổi áo sơ mi trắng thành áo len xanh đậm và quần jean màu đen từ trong phòng ra, trong miệng còn ngậm điếu thuốc.




      Giữa hai người chỉ cách nhau bởi lan can, gần tới mức Trương Kỳ Kỳ đều có thể nhìn tóc đen hơi ẩm và toàn thân cao thấp là Gucci style mùa thu của Tô Khả, cũng nghe thấy được mùi thuốc lá phảng phất.




      Nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả kẹp thuốc lá giữa ngón tay, : " Qua mười phút nữa phòng ăn ăn cơm."




      Trương Kỳ Kỳ trong lòng suy nghĩ "Chẳng lẽ quần áo của Tô Khả tất cả đều là cùng nhãn hiệu sao", nghe vậy thuận miệng : "Chẳng lẽ có phòng trọ đưa cơm phục vụ sao?"




      xong mới nhớ tới Tô Khả là trong những ông chủ của nơi này, vội híp mắt nở nụ cười: "Em giỡn thôi!"




      Thấy cười tự nhiên, Tô Khả khỏi có chút khẩn trương, hít sâu hơi khói phun ra ngoài, tim đập của mới bình phục ít, giải thích : "Băng Băng có ý tứ là lần đầu tiên mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, sau này có thể dùng ở trong phòng mình."




      Trương Kỳ Kỳ "Nha" tiếng, có chút còn lời nào để , liền : "Em vào trước!" Ở mình với Tô Khả, biết chuyện gì xảy ra, chút khẩn trương.




      Tô Khả rũ mắt xuống, "A..." tiếng.




      Sau khi vào phòng, Trương Kỳ Kỳ gọi điện thoại cho Phương Chính Hương, hỏi có cần thay quần áo hay , sau khi nhận được câu trả lời khẳng định thuyết phục liền thay bộ váy màu xanh lá cây và màu trắng đan xen, lại hóa đồ trang điểm trang nhã, lúc này mới ra khỏi cửa phòng.




      vừa đóng cửa phòng, liền nghe được cửa phòng bên cạnh két cạch tiếng cũng mở ra, Tô Khả mở cửa ra.




      nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ, tựa hồ là hai mắt tỏa sáng, nhưng gì.




      Trương Kỳ Kỳ biết phòng ăn như thế nào, liền cười : "Tô Khả, em theo tới phòng ăn. Em biết đường."




      Tô Khả gật đầu, thẳng về phía trước. ra có rất nhiều hướng dẫn chỉ đường, rất dễ dàng liền có thể tìm tới phòng ăn, nhưng ngốc mà ra đâu.




      Trương Kỳ Kỳ vội theo.




      Tô Khả chân dài, Trương Kỳ Kỳ bởi vì mặc váy nên rất chậm, hai người rất nhanh liền kéo ra khoảng cách.




      Trương Kỳ Kỳ ở phía sau nhìn chân dài của Tô Khả, khỏi cảm thán: đàn ông chân dài vẫn đẹp hơn!




      Tô Khả đoạn, phát Trương Kỳ Kỳ đuổi kịp, liền dừng bước quay đầu lại chờ .




      Thấy Trương Kỳ Kỳ mang giày cao gót xuống dốc xi-măng còn rất nhanh, nhịn được vươn tay định đỡ : "Chậm chút, đừng để ngã sấp xuống!"




      Trương Kỳ Kỳ đáp lại tiếng, chạy lên, lại chú ý tới Tô Khả duỗi ra tay với mình.




      Tô Khả rũ mắt xuống, mới chần chừ chút, lặng lẽ thu tay về.




      Sau khi dùng xong cơm trưa, thấy kia hai đôi vợ chồng đều ngâm bồn , Phương Chính Dương liền hẹn Tô Khả ngâm bồn lớn.




      Hai người ngâm suối nước nóng trò chuyện, liền nghe được giọng nũng nịu nhát gan của An Điềm Điềm từ phía sau truyền tới: "Các tới sớm như vậy à!"




      Phương Chính Dương vừa nghiêng đầu, thấy Trương Kỳ Kỳ và An Điềm Điềm quấn áo tắm trắng dầy như tuyết tới. ta vẫy tay ra phía sau, thấp giọng hỏi Tô Khả: " biết Trương Kỳ Kỳ mặc bên trong có phải Bikini ?"




      Tô Khả chuyện, nhìn thoáng qua phía sau, cầu nguyện Trương Kỳ Kỳ mặc ngàn vạn nên là Bikini.







    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 26: Tay ấm áp


      An Điềm Điềm vừa vừa tò mò hỏi Trương Kỳ Kỳ: "Chị Ngươi là cup B ?"


      Trương Kỳ Kỳ mắt nhìn Phương Chính Dương và Tô Khả gần trong gang tấc, duỗi ra ngón tay che ở môi, ra hiệu An Điềm Điềm nên nữa.


      An Điềm Điềm trợn tròn đôi mắt xinh đẹp: "Biết rồi! Biết rồi!"


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy có chút lạnh, liền khép áo tắm càng chặc hơn, liền bị rơi xuống phía sau An Điềm Điềm.


      Phương Chính Dương giơ tay lên chào hỏi An Điềm Điềm và Trương Kỳ Kỳ: "Đến bên này nè!"


      An Điềm Điềm cười toe toét chạy tới, cởi áo tắm để ở bên, lộ ra Bikini màu xanh đá quý.


      Phương Chính Dương lắp bắp kinh hãi, ta nghĩ tới An Điềm Điềm xinh xắn hoạt bát dáng người lại có thể bé nông sâu phù hợp như thế.


      Hai mắt Tô Khả chớp rơi vào người Trương Kỳ Kỳ sau lưng An Điềm Điềm.


      An Điềm Điềm cẩn thận từng li từng tí vào trong nước, chậm rãi xuống, sau đó ngồi xuống bên trái Phương Chính Dương.


      Phương Chính Dương lại nhìn về phía Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ chậm rãi cởi áo tắm để ở bên, lộ ra áo tắm hai mảnh bảo thủ màu ngọc bích.


      Mặt trời thu chiếu xuống, khuôn mặt của ra nhàn nhạt đỏ ửng, da thịt trắng noãn tinh tế tỉ mỉ, trắng như muốn phát sáng, vòng eo mảnh có thể nắm chặt, hai chân dài trắng như tuyết. Chân thẳng tắp cân xứng, chậm rãi tới.


      Phương Chính Dương "Oa nha" tiếng, đưa tay thọc Tô Khả cái bảo Tô Khả nhìn, hạ giọng : "Bà mẹ nó, eo mảnh ! chân dài !"


      Tô Khả hình như xấu hổ giống như rũ mắt xuống, gì.


      Trong bồn suối nước nóng hơi lạnh bốc lên thành từng làn khói trắng.


      Trương Kỳ Kỳ trước thử nước chút, cảm thấy độ ấm có thể tiếp nhận, liền rất nhanh vào trong bồn suối nước nóng, ngồi xuống bên trái An Điềm Điềm - - Bên ngoài lạnh lắm, nhịn được.


      Bởi vì hai người cách nhau rất gần, ánh mắt Trương Kỳ Kỳ phức tạp nhìn thoáng qua cup C của An Điềm Điềm, nhìn nhìn lồng ngực của Tô Khả và Phương Chính Dương chút, cuối cùng mới có chút an ủi, cảm giác mình tuy rằng lớn, nhưng vẫn ràng giống với đàn ông!


      Phương Chính Dương nhìn An Điềm Điềm và Trương Kỳ Kỳ tụ cùng chỗ chuyện, nhớ tới Tô Khả Trương Kỳ Kỳ thích con trai, lập tức có chút nhức cả trứng. ta hơi suy nghĩ chút, liền mở miệng nhìn An Điềm Điềm đề nghị: "Điềm Điềm, hai chúng ta thi đấu , xem ai bơi nhanh hơn!"


      An Điềm Điềm vui vẻ đáp ứng.


      Phương Chính Dương và An Điềm Điềm cùng chỗ bơi , chỗ này liền chỉ còn lại có Trương Kỳ Kỳ và Tô Khả.


      Trương Kỳ Kỳ buông lỏng giãn thân thể ra, thỉnh thoảng còn lặng lẽ dòm Tô Khả, thấy nhắm mắt lại biết suy nghĩ cái gì, da thịt hơi đen dưới ánh mặt trời mùa thu chiếu xuống, vậy mà giống như ửng sáng.


      Chung quanh rất yên tĩnh, tiếng cười của An Điềm Điềm và Chính Dương dường như rất xa, chỉ có gió thu bỗng chốc thoáng qua, quét qua đôi má, mang đến từng cơn gió lạnh.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy bầu khí có chút lúng túng, hơn nữa cũng muốn hỏi Tô Khả nhà Tiễn Tiểu Trân giải quyết như thế nào, phải biết rằng, dựa vào tính tình của Tiễn Tiểu Trân, ta nhất định công phu sư tử ngoạm.


      Nhưng, trước tiên phải làm bầu khí lúng túng lúc này cho thoải mái hơn, sau đó mới có thể mở miệng hỏi.


      Suy nghĩ lát, Trương Kỳ Kỳ lấy hết dũng khí nhìn Tô Khả, hỏi câu: "Tô Khả, tất cả quần áo của đều là Gucci hay sao?"


      Tô Khả mở to mắt ngồi dậy, suy nghĩ chút, : " loại quần áo thể thao phải


      nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Lười vòng vòng, lầu công ty chuyên bán Gucci, có style mới phù hợp cầu của bọn họ đưa đến công ty."


      " lười chọn lựa đúng , cho nên quần áo nhìn trúng lấy vài bộ?" Trương Kỳ Kỳ híp mắt cười, "Thí dụ như có cái áo sơ mi trắng hợp ý , ít nhất mua ba cái?"


      Đôi mắt đen láy trong suốt của Tô Khả lên ý cười: "Ừ. Giày cũng thế."


      Trương Kỳ Kỳ nâng lên chân lên vỗ vỗ nước: " là loại dáng người mặc quần áo nhìn gầy cởi quần áo có thịt, em muốn có dáng người giống , em mới lười vậy đâu, dạo vóng vóng, có rất nhiều quần áo đẹp mà! Em có lần dạo ở Thăng Long , nhìn thấy bên trong tủ kính có cái áo sơ mi trắng, thêu vài dây leo xanh đậm, phối hợp quần jean hôm nay mặc, mặc nhất định rất đẹp!"

      Đôi mắt Tô Khả chuyên chú nhìn Trương Kỳ Kỳ, trong đầu tưởng tượng tới cảnh tượng thấy mình mặc quần áo dựa theo an bài của Trương Kỳ Kỳ, cảm thấy dường như cũng rất tốt. luôn luôn chẳng muốn tốn thời gian phương diện này, đều là Lâm Lỗi dẫn theo vợ giúp chọn quần áo.


      Trương Kỳ Kỳ bị Tô Khả nhìn đến mặt đỏ rần, chậm rãi dời ánh mắt.


      lúc này mới phát biết là di chuyển, hay là Tô Khả di chuyển, bởi tại khoảng cách giữa và Tô Khả rất gần.


      Trương Kỳ Kỳ có chút lúng túng, lại giả vờ làm điềm nhiên như có việc gì nhìn về phía trước, mở miệng hỏi Tô Khả: "Tô Khả, kiện Tiễn Tiểu Trân kia về sau giải quyết như thế nào?"


      Tô Khả còn chưa kịp chuyện, Lâm Lỗi cầm điện thoại di động trong tay nhanh tới.


      Đến bên cạnh Tô Khả , ta ngồi chồm hổm xuống, cầm lấy khăn mặt đưa cho Tô Khả thấp giọng : " Điện thoại của chị Di, hình như rất gấp."


      Tô Khả xoa xoa tay, nhận lấy điện thoại: "Chị?"


      Tô Di bên kia rất yên tĩnh, hẳn là ở trong phòng khách sạn, vội vàng : "Tô Khả, cha ở Hồng Kông nuôi bồ nhí, hình như còn có con riêng nữa!"


      Tô Khả liền ngay: "Mẹ biết ?"


      Tô Di vừa vừa : "Cha ban đầu đều ở cùng với mẹ, ngày hôm qua ông ấy lấy cớ tản bộ. Vừa vặn rể em ở khách sạn tứ quý chuyện làm ăn, nhìn thấy ông ấy và phụ nữ trẻ còn có đứa bé vào khách sạn, thoạt nhìn rất thân mật!"


      Tô Khả nhìn thoáng qua Trương Kỳ Kỳ, hạ giọng : "Chị và rể cũng giả bộ như phát , đừng cho mẹ biết, chuyện này để em giải quyết."


      cúp điện thoại, đưa di động đưa cho Lâm Lỗi, hơi suy nghĩ chút, trầm giọng dặn dò Lâm Lỗi: "Cậu gặp Hạ Bình, bảo ta đến làm chuyện này, toàn bộ cần phải điều tra cho ràng."


      Lâm Lỗi đáp "Vâng", gật đầu với Trương Kỳ Kỳ, đứng dậy ra.


      Trương Kỳ Kỳ và Tô Khả cách nhau rất gần, trong lúc vô tình biết được ân oán của hào môn, lập tức biết phản ứng như thế, liền giữ im lặng.


      Tô Khả nhìn cái, : "Chúng ta nhé?" Bởi vì ba ba gần đây có tật xấu này, cho nên sớm bắt đầu đề phòng rồi, cho nên nước đến chân cũng rất bình tĩnh.


      nơi khác, sau khi An Điềm Điềm và Phương Chính Dương chào hỏi xong chơi đùa vui vẻ, Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ quấn áo tắm dày trở về nhà lầu phía sau.


      Đến lầu hai, Trương Kỳ Kỳ vừa đẩy cửa ra, muốn vào, chợt nghe đến giọng trong trẻo của Tô Khả: " nhớ sinh nhật em là mười sáu tháng mười ?"


      "Đúng vậy," Trương Kỳ Kỳ kinh ngạc gật gật đầu, "Tô Khả trí nhớ tốt!"


      Tô Khả sâu sắc nhìn cái, gì.


      Trương Kỳ Kỳ lập tức chân chó : "Em cũng nhớ sinh nhật của là ngày tháng chín!" lúc học sơ trung có đoạn thời gian rất mê chòm sao, bởi vì cá tính phiền toái của Tô Khả, đặc biệt đến hỏi sinh nhật của , xem có phải chòm sao xử nữ hay , kết quả đúng là như thế.


      Tô Khả khỏi nở nụ cười, nhàng : "Gặp lại nhé!"


      Trương Kỳ Kỳ cười ." Gặp lại", liền vào phòng.


      Sau khi tắm rửa xong Trương Kỳ Kỳ bận rộn cả buổi, đầu tiên là vỗ nước mấy lần mặt, vừa làm khô tóc, lúc này mới đắp mặt nạ nằm xuống giường.


      Ra giường trong phòng , vỏ chăn và bao gối tất cả đều là tơ lụa màu xanh nhạt, nệm vừa dày vừa mềm, chăn màn mềm mại thơm nức, mang theo mùi nắng, Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền ngủ mất.


      Chuông điện thoại di động đánh thức Trương Kỳ Kỳ.


      cầm di động nhìn nhìn, phát hơn năm giờ chiều rồi.


      Là Phương Chính Hương gọi điện thoại tới: "Chị Kỳ Kỳ, nhanh đến trước bãi cỏ tập hợp a!"


      Sau khi Trương Kỳ Kỳ rửa mặt thay quần áo và giầy thể thao, vừa vào toilet cột tóc dài quăn chút, lúc này mới ra khỏi phòng.


      đồng cỏ xếp ít bàn màu trắng, lúc Trương Kỳ Kỳ qua, phát Tô Khả ngồi ở chỗ kia cầm di động cúi đầu chơi.


      Bữa tối dự định là ăn đồ nướng ngoài trời, khi nhân viên phục vụ và đầu bếp chuẩn bị, Trương Hoằng Hoằng đề nghị mọi người cùng rừng cây phía sau làng du lịch thám hiểm.


      Tất cả mọi người đều hưng trí bừng bừng đồng ý.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn nhìn nắng chiều biến mất ở phía chân trời, hơi do dự, thấy Tô Khả ở bên cạnh, liền theo mọi người.


      Sau khi vào rừng, dựa theo quy tắc Trương Hoằng Hoằng định ra, mọi người tách ra con đường khác nhau, rồi tập hợp ở suối phun giữa rừng cây.


      Bầu trời thu giữ lấy những tia nắng cuối cùng, trong rừng rậm trở nên mờ tối, bốn phía vang lên tiếng tất tất tác tác, giống như là côn trùng mùa thu, lại giống như là tiếng bước chân của động vật biết tên.


      Sau khi rời được đoạn đường, Trương Kỳ Kỳ phát bốn phía trở nên mờ mịt, chỉ có tiếng bước chân của mình giẫm cỏ khô phát ra đặc biệt ràng, vội vàng về phía trước, phát trước mặt có bãi đất trống, vội vàng chạy tới.


      Đây phải là suối phun tập hợp được hẹn sẵn !


      Trương Kỳ Kỳ thất kinh đứng yên tại chỗ, nhìn bãi đất trống phía trước, cùng với cái nồi khổng lồ đặt bãi đất trống và chất lỏng màu vàng đất biết tên trong nồi.


      Trong đầu lên cảnh tượng khủng bố được miêu tả tiểu thuyết, lập tức sợ tới mức nổi nữa.


      Đúng lúc này ở phía sau truyền đến loạt tiếng bước chân, Trương Kỳ Kỳ sắp bị dọa đến co quắp rồi, nhưng vẫn quay đầu lại - - là Tô Khả!


      Tô Khả đứng ở sau lưng , khuôn mặt tuấn tú của trong ánh hoàng hôn mênh mông hết sức ràng.


      Trái tim căng thẳng của Trương Kỳ Kỳ lập tức buông lỏng xuống, lập tức xoay người lại nhào vào trong ngực Tô Khả, hai tay ôm chặt lấy rồi eo Tô Khả: "Tô Khả, làm em sợ muốn chết!"


      Áo dệt kim hở cổ người Tô Khả có cài nút, cách áo sơmi lụa hơi mỏng, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy bộ ngực của rắn chắc, áo sơmi lụa tràn ngập mùi bạc hà nhàn nhạt, rất là dễ ngửi.


      Trái tim của dường như đập cũng rất nhanh.


      Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền bình tĩnh lại, cực kỳ nhanh buông Tô Khả ra, vẻ mặt sợ hãi: "Thực xin lỗi, Tô Khả! Thực xin lỗi! Em có chút sợ hãi, liền - - "


      " sao." Tô Khả thấp giọng .


      chăm chú nhìn khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ dần dần biến mất trong bóng đêm, phát ánh mắt phiêu di, dường như hoảng sợ vẫn còn ở đây, liền duỗi tay nắm chặt tay Trương Kỳ Kỳ, dắt dọc theo đường trong rừng ra phía ngoài.


      Tay Trương Kỳ Kỳ mềm mại, có hơi mát.


      Tay của Tô Khả bao lấy tay , dùng sức nắm chặt, mong muốn mang đến ấm áp và an toàn cho .




    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 27: Động tâm



      Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền bình tĩnh lại.


      Khuôn mặt của bởi vì xấu hổ mà nóng bừng.


      Sau khi giãy ra khỏi tay Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ biết nên cái gì tiếp theo, buộc lòng phải nhìn Tô Khả dừng bước lại nhìn , lần nữa lặp lại: "Chú , thực xin lỗi."


      Tô Khả trong bóng tối im lặng lát sau, giọng khàn khàn: " sao."


      Lại : " thôi!"


      lấy điện thoại di động ra, mở đèn pin chiếu vào con đường phía trước, ra hiệu Trương Kỳ Kỳ trước.


      Trương Kỳ Kỳ vẫn còn sợ, sau khi được hai bước quay đầu lại nhìn Tô Khả, thấy cũng theo, lúc này mới yên tâm thẳng về phía trước theo ánh sáng Tô Khả chiếu ra.


      Đến bãi cỏ tiến hành đồ nướng ngoài trời, Trương Kỳ Kỳ chọn cái ghế ngồi xuống, nhận khăn mặt khử trùng nhân viên phục vụ đưa tới, lặng lẽ lau tay mà suy nghĩ.


      Lúc này ngay cả Tô Khả cũng có tới tới đây, chỉ có nhân viên phục vụ và đầu bếp Hàn Quốc bận rộn.


      cột đèn ở bốn phía là ánh đèn rực rỡ lập loè, chiếu rọi nơi đây y như là ban ngày. bàn dài và hẹp dọn xong lò bếp nướng, các loại đồ chua, rau xà lách, tương ớt, tương hột và tương hải sản, cùng với các nguyên liệu nấu ăn khác, thoạt nhìn rất phong phú vừa chỉnh tề.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn đồ ăn trước mắt nghĩ tới tâm , trong lòng rối bời.


      thừa nhận bản thân mình yếu đuối, bởi vì vừa rồi trong nháy mắt đó lại tham luyến vòng ngực ấm áp và an toàn của Tô Khả.


      Thế nhưng, cảm thấy mình chỉ là yếu đuối nhất thời.


      Kinh tế độc lập, nhân cách độc lập, Trương Kỳ Kỳ tin tưởng mình có thể trải qua được cuộc sống thân mình.


      Tô Khả hút xong điếu thuốc, tâm trạng rối loạn bởi vì bị Trương Kỳ Kỳ hất tay ra rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, liền cũng tới.


      đến bên cạnh Trương Kỳ Kỳ, muốn ngồi xuống bên cạnh Trương Kỳ Kỳ, Trương Kỳ Kỳ lại ngửa đầu mỉm cười với : "Chú , tối nay là đồ nướng kiểu Hàn sao?"


      Tô Khả còn chưa trả lời, giọng Trương Hoằng Hoằng liền từ phía sau truyền tới: "Đương nhiên, đầu bếp là đặc biệt mời từ Hàn Quốc tới!"


      Cậu ta và Phương Chính Hương cùng tới.


      Trương Hoằng Hoằng kéo cái ghế dựa chính giữa Trương Kỳ Kỳ và Tô Khả ngồi xuống, Phương Chính Hương ngồi ở bên kia Trương Kỳ Kỳ.


      Sau khi ngồi vững vàng, Trương Hoằng Hoằng liền cười : "Chị Kỳ Kỳ, chị và chú ngồi cùng bàn nhiều năm như vậy, chẳng lẽ biết tật xấu của chú ?"


      Trương Kỳ Kỳ sợ Tô Khả tức giận, vội nhìn Tô Khả, thấy mặt biểu tình, dường như có tức giận, lúc này mới thở dài hơi, cười cười, : "Chú đây là truy cầu hoàn mỹ."


      Trương Hoằng Hoằng có cảm nhận được khổ tâm của chị họ, tiếp tục châm chọc: "Còn nữa, món Hàn nhất định phải dùng nguyên liệu tương chính gốc Hàn Quốc, ngay cả đồ ăn Thailand cũng phải mời đầu bếp Thailand đến, còn phải có phiên dịch viên chuyên môn, đủ phiền toái mà! Nếu phải bỏ tiền chính là đại gia, em mới thèm phản ứng đến ấy!"


      Tô Khả dường như chẳng muốn giải thích, nhưng lại nhấc chân đạp ghế Trương Hoằng Hoằng cái.


      Ghế Trương Hoằng Hoằng ngã về sau.


      ta khoa trương le lên, bắt được thành ghế Trương Kỳ Kỳ, làm ra dáng vẻ cùng với Trương Kỳ Kỳ cùng chỗ ngã xuống.


      Trương Hoằng Hoằng cảm thấy chú đối đãi Chị Kỳ Kỳ giống như có chút giống, ta muốn thử lần trực giác của mình là đúng hay .


      Tô Khả quả bị lừa, lập tức đứng dậy đỡ cái ghế Trương Hoằng Hoằng, cũng đỡ Trương Kỳ Kỳ sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.


      Trương Kỳ Kỳ đợi cái ghế vừa vững liền nhảy xuống bắt đầu nện Trương Hoằng Hoằng.


      Trương Hoằng Hoằng thân thủ nhanh nhẹn, giống như con khỉ vây quanh cái ghế, Phương Chính Hương và Tô Khả nhảy tránh , làm cho Trương Kỳ Kỳ chút cũng đánh đến ta.


      ta vừa trốn tránh vừa đắc ý kêu gào: "Trương Kỳ Kỳ, có bản lĩnh ngươi tới đánh em ! Đánh em !"


      Trương Kỳ Kỳ suýt bị làm cho tức chết.


      Tô Khả thấy Trương Hoằng Hoằng dương dương đắc ý, liền ngay lúc ta chạy tới, lặng lẽ vươn chân ra.


      Trương Hoằng Hoằng "Lạch cạch" tiếng ngã xuống bãi cỏ.


      Trương Kỳ Kỳ đầu tiên là cười to, tiếp theo qua cùng Phương Chính Hương kéo Trương Hoằng Hoằng lên.


      Sau khi Trương Hoằng Hoằng đứng dậy, ý vị thâm trường nhìn Tô Khả: "Chú , làm người nên quá bất công!"


      Khuôn mặt Tô Khả lập tức hơi ửng đỏ, sóng mắt lưu chuyển nhìn Trương Kỳ Kỳ, thấy cùng Phương Chính Hương tụ cùng chỗ trò chuyện cách làm bánh mì đen Nga La Tư, giống như nghe được Trương Hoằng Hoằng , nhiệt độ mặt lúc này mới giảm xuống chút, giống như cười mà phải cười nhìn Trương Hoằng Hoằng, cảnh cáo ta nên lung tung.


      Trương Hoằng Hoằng ra sợ Tô Khả nhất, thấy như vậy, lập tức kẹp chặt miệng , nhưng ánh mắt có chút u oán.


      Tô Khả có chút chịu được , đứng dậy ngồi bên cạnh Trương Kỳ Kỳ.


      Cũng lâu lắm hai đôi Trương Băng Băng Hàn Nhã Kỳ và Phương Chính Dương An Điềm Điềm lúc này cũng trước sau trở về.


      Trương Kỳ Kỳ lặng lẽ quan sát trong chốc lát, phát Phương Chính Dương và An Điềm Điềm tựa hồ là tư thế tiến triển cực nhanh, hai cái ghế dựa thân thiết tụ cùng chỗ, thoạt nhìn rất thân mật.


      Đầu bếp bắt đầu phân thịt bò đã nướng chín cho mọi người.


      Phương Chính Hương và An Điềm Điềm vừa ăn vừa tới đề tài phụ nữ sau khi kết hôn nên ra ngoài làm việc hay là ở trong nhà làm hiền thê lương mẫu.

      An Điềm Điềm quyến rũ nhìn Phương Chính Dương, : "Tôi cho rằng chồng ở bên ngoài làm việc vất vả, phụ nữ nên ở nhà, chăm sóc chồng cho tốt, trông nom quản lý việc nhà cho tốt!"


      Hàn Nhã Kỳ và Phương Chính Hương liên tục gật đầu. Hai khi gả đều có của hồi môn đáng kể, sau khi lập gia đình liền chuyên tâm làm bà chủ nhà, việc buôn bán cũng giao cho chồng quản lý.


      Trương Hoằng Hoằng cười nhìn Trương Kỳ Kỳ, cố ý hỏi Tô Khả: "Chú , thấy thế nào?"


      Tô Khả hơi suy nghĩ chút, : "Thế giới bên ngoài quá hiểm ác, phụ nữ vẫn là ngoan ngoãn ở nhà giúp chồng dạy con, để chồng nuôi gia đình tốt hơn!"


      Trương Kỳ Kỳ nghe vậy khỏi nhìn Tô Khả.


      Tô Khả nhìn .


      Hai người bốn mắt nhìn nhau, Trương Kỳ Kỳ dời trước. Nếu như vừa rồi ở trong rừng cây trong nháy mắt còn có chút ấn tượng tột, nhưng tại toàn bộ còn.


      cho rằng phụ nữ chỉ có kinh tế độc lập, mới có thể nhân cách độc lập.


      Đương nhiên Hàn Nhã Kỳ và Phương Chính Hương là bất đồng, bởi vì các đều có nhà mẹ đẻ cường đại và của hồi môn phong phú.


      Vừa nghĩ như thế, Trương Kỳ Kỳ có chút ảm đạm.


      Ban đêm trong núi có hơi lạnh, Trương Kỳ Kỳ tự chủ khép chặt lại áo dệt kim hở cổ bên ngoài áo sơ mi trắng.


      nhìn An Điềm Điềm và Phương Chính Dương, thấy hai người bọn họ liếc mắt đưa tình, ngọt đến độ sắp vặn ra mật, nhưng cơ có chút lo lắng cho An Điềm Điềm, bởi vì nhà ấy gia cảnh cũng rất bình thường.


      Tô Khả phát Trương Kỳ Kỳ trở nên trầm mặc, tự chủ được nhìn vài lần, nhưng Trương Kỳ Kỳ cũng phát .


      Buổi tối trở lại phòng, Trương Kỳ Kỳ phát áo ngủ mới giặt giữa trưa mắc trong phòng tắm khô, liền cất vào, định tắm rửa xong thay ngủ.


      Tắm rửa xong Trương Kỳ Kỳ mặc áo ngủ mới, nằm ở giường chơi điện thoại.


      bình ổn tinh thần chuyên tâm chơi trò chơi, thế nhưng lời Tô Khả càng ngừng vang vọng ở bên tai , mặt của cũng càng ngừng hiển ở trong đầu .


      Vô luận làm cái gì, trái tim Trương Kỳ Kỳ cũng an tĩnh được, rối bời, tâm hoảng ý loạn, cũng nên lời vì sao.


      Sau khi ở giường lật qua lật lại biết bao nhiêu lần, Trương Kỳ Kỳ cũng nằm nữa, tìm số điện thoại của Trương Hoằng Hoằng ấn gọi.


      Trương Hoằng Hoằng đại khái cũng chơi điện thoại, vang cái liền nhận: "Chị, có chuyện gì ?"


      Trương Kỳ Kỳ thẳng vào vấn đề hỏi: "Buổi sáng hôm nay chuyện Tiễn Tiểu Trân cuối cùng là giải quyết như thế nào? Chị tin người nhà họ Tiền dễ chuyện như vậy!"





      Đầu kia Trương Hoằng Hoằng chỉ yên tĩnh chốc lát, sau đó : "Đợi em và hai đến bệnh viện, Tô Khả giải quyết xong rồi. Em cũng có hỏi ấy giải quyết như thế nào."


      Trương Kỳ Kỳ trước đây chỉ là mơ hồ đoán được là Tô Khả giải quyết chuyện này, tại suy đoán được Trương Hoằng Hoằng chứng minh là đúng, trái tim của như bị người ta ném lên giữa trung sau đó rơi xuống, hoặc như là nhảy dây lay động đến điểm cao nhất lại rơi xuống, cái loại cảm giác trái tim rung rinh trái tim treo lơ lửng này, khó có thể hình dung được.


      Loại cảm giác này trước kia từng có, ngay khi phát Lý Hoài cũng thích mình.


      Nghe bên này cả buổi có tiếng nào, Trương Hoằng Hoằng vội : "Chi, làm sao vậy?"


      Trương Kỳ Kỳ lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vội : " có gì, nhớ bảy giờ sáng mai lên đến đưa chị làm. Gặp lại!"


      ngẩn người, Trương Kỳ Kỳ nghe thấy sân thượng bên kia truyền đến giọng của Tô Khả, hình như là gọi , trong lòng hoảng hốt, vội vàng đứng dậy xuống giường, ngay cả dép lê cũng kịp mang liền trực tiếp phóng ra sân thượng.


      là Tô Khả gọi .


      Tô Khả đứng ở phía sau lan can ban công bên cạnh, thấy ra, dường như lập tức ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ kinh ngạc nhìn : " kêu em làm cái gì?"


      ban công đèn chưa mở, ngọn đèn trong phòng soi ra, chiếu vào bên mặt tuấn tú của Tô Khả.


      Trương Kỳ Kỳ phát khuôn mặt Tô Khả dường như đỏ lên.


      Sau khi nhìn chung quanh, rốt cuộc theo ánh mắt Tô Khả nhìn lại, rơi vào bộ vị nào đấy có hơi bại lộ trước mặt mình.


      Khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ lập tức nóng hừng hực, lập tức vòng hai tay vọt vào phòng.


      Ở trong chăn mặt che lâu sau, Trương Kỳ Kỳ vẫn còn xấu hổ muôn phần: rốt cuộc làm thế nào giải thích với Tô Khả đây, cũng phải cố ý muốn quyến rũ !


      Mười phút sau, luôn luôn ngốc Trương Kỳ Kỳ lại làm chuyện ngốc nghếc, gửi cho Tô Khả tin nhắn giấu đầu lòi đuôi - - "Thực xin lỗi, em phải cố ý!"


      Tô Khả từ lúc bắt đầu luôn trả lời tin nhắn.


      Sau mười phút Trương Kỳ Kỳ bất an lo lắng yên, trả lời chữ- - "ừ" .


      Trương Kỳ Kỳ liền bắt đầu lừa mình dối người, tự với mình là Tô Khả gặp qua đủ các loại người, phụ nữ bên ngoài cũng biết gặp qua bao nhiêu, đừng mình chỉ là có chút bại lộ, coi như mình là thân thể trần truồng đứng ở trước mặt , Tô Khả nhất định cũng chút động lòng.


      Trong kiểu tự mình an ủi, Trương Kỳ Kỳ ngủ mất.


      Tô Khả lại gần như đêm ngủ.


      nằm ghế dựa đặt sân thượng, gần như là hút thuốc cả đêm, suy nghĩ cả đêm.


      Tô Khả biết giữa mình và Trương Kỳ Kỳ có khoảng cách rất sâu, nếu muốn ở cùng chỗ rất khó, thế nhưng nguyện ý cố gắng, chỉ cần Trương Kỳ Kỳ và đứng chung chỗ.

      * bánh mì đen Nga La Tư
      [​IMG]

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Mong c tiếp theo nàng ơi
      cucai_yunnie thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :