1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương này hơi ngắn, các nàng đọc tạm, mai ta đăng thêm 1 chướng nữa nhé

      Chương 85 cùng

      Edit: tiểu lộc hàm

      Chín giờ sáng, Chu Hạ Ninh tỉnh . Tuy rằng vẫn có chút mệt, nhưng ngủ nổi nữa.

      quay đầu nhìn Hồ Hân Hân nằm chiếc giường bên cạnh, tay chân rón rén toilet.

      Tối hôm qua sau khi sắp xếp xong đồ đạc, bọn họ mở cuộc họp ngắn thương lượng hành trình ngày hôm nay.

      Chu Hạ Ninh ra khỏi phòng, nhàng đóng cửa lại.

      Bọn họ ở tầng hai, mở cửa chính là hành lang, đối diện là cánh đồng lớn. Rạng sáng mới tới nên chú ý, tại mới phát , phía trước có vẻ là nông trường.

      bước tới gần lan can, hai tay vịn lan can từ từ nhắm hai mắt hít hơi sâu, mở mắt ra nhìn thấy dưới tầng bóng dáng cao to ngửa đầu nhìn mình, khóe môi khẽ cong ấm áp.

      đứng im động đậy, ánh mắt hai người nhìn nhau chăm chú, nhếch môi dùng khẩu hình với Trang Dực: buổi sáng tốt lành.

      Kỳ cũng được coi là sớm , chủ motel sớm chuẩn bị bữa sáng cho họ, Trang Dực và Tiêu Vạn Cầm ăn rồi.

      "Sớm." Chu Hạ Ninh theo Trang Dực vào phòng ăn, thấy chiếc bàn ăn lớn làm bằng gỗ thô đơn giản, Đào Tử Ý vừa mới ngồi xuống, còn Tiêu Vạn Cầm ăn xong rồi, chuyện phiếm với Đào Tử Ý.

      Chu Hạ Ninh còn tưởng rằng bản thân thức dậy sớm, bọn họ tối qua hơn ba giờ mới ngủ. Nhưng thời gian bọn họ rời giường lại được phân chia dựa theo tuổi tác rồi ...

      "Tôi dặn chủ quán để lại chút điểm tâm cho hai người kia rồi." Trang Dực cười liếc nhìn Chu Hạ Ninh: " đúng lúc, em cứ vừa ăn chúng ta vừa bàn bạc về hành trình."

      Đợi đến khi Chu Hạ Ninh ăn xong, Tiêu Vạn Cầm và Đào Tử Ý dạo xung quang mất rồi, Trang Dực cùng Chu Hạ Ninh tìm chủ quán hỏi thăm về vấn đề giao thông.

      "Chúng tôi có thể mua vé phương tiện giao thông công cộng, người dola, cũng có thể tiết kiệm ít tiền." Chu Hạ Ninh tính sơ bộ:" Harvard có thể ngồi tàu điện ngầm, ở đây chúng ta có thể hỏi thăm xem chủ quán có thể cho chúng ta nhờ đoạn đường hay , lái xe chỉ mất mười phút là tới ga tàu."

      " sai, ý kiến rất hay." Trang Dực cười gật đầu.

      Chu Hạ Ninh dám trả lời , 2 cái máy quay phim và mấy nhân viên công tác còn ở bên cạnh đó.

      Chủ quán rất nhiệt tình, vừa nghe ý kiến của hai người đồng ý, sau đó Chu Hạ Ninh và Trang Dực im lặng theo ra xe.

      Qua lúc lâu, Trang Dực mới mỉm cười gật đầu với chủ quán nhiệt tình: "Cám ơn."

      Chu Hạ Ninh nhìn chiếc xe trước mặt, tính có nên mượn mấy cái ghế của chủ quán hay .

      Chiếc xe của chủ quán là chiếc xe tải thường gặp ở Mĩ, sáu người bọn họ có thể ngồi vừa, dù là nằm xuống vẫn đủ chỗ.

      Khi Tiêu Lâm và Hồ Hân Hân còn buồn ngủ rời khỏi giường, bốn người Trang Dực thoải mái dạo quanh nông trường vòng.

      "Hôm nay là ngày đầu tiên, buổi sáng chúng ta lại tới muộn, coi như là trường hợp đặc biệt. Từ hôm nay trở , mỗi ngày chúng ta cần quy định thời gian tập hợp cụ thể, mọi người tự đặt đồng hồ báo thức cho riêng mình. Dù thế nào chúng ta cũng là đội, cần thống nhất hành động, được phép để rơi lại người nào."

      Trang Dực với hai người ăn điểm tâm, phải chính xác là ăn trưa, đương nhiên cũng phải chỉ với hai người bọn họ.

      " Được, tôi đồng ý." Tiêu Vạn Cầm gật đầu.

      "Tôi ý kiến." Đào Tử Ý cười .

      "Được." Chu Hạ Ninh đương nhiên phản đối.

      Còn dư lại hai người miệng đầy thức ăn, thể phản đối.

      " Được, cứ quyết định như vậy nhé!"

      "Tôi có ý kiến, nhưng đừng quá sớm có được ?" Tiêu Lâm rốt cuộc cũng nuốt xong miếng thức ăn, nhấc tay bổ sung.

      "Tôi cố gắng." Trang Dực cười với .

      ***

      Trong đội lớn tuổi nhất là Tiêu Vạn Cầm, nhưng tính cách bà tùy ý, Trang Dực lại là người có khí chất lãnh đạo, vô tình khiến mọi người nghe theo. có rất nhiều đội nhóm xảy ra vấn đề, chỉ vì trong đội có quá nhiều ý kiến, tại mọi người đều nghe theo ý kiến của Trang Dực, như vậy mọi quyết định đều có thể giải quyết dễ dàng hơn rất nhiều.

      Từ Boston đến Los Angeles, từ bờ đông đến bờ tây, đường tới, tuy rằng vẫn có va chạm, nhưng cuối cùng cũng chỉ cười có lệ.

      Mà Los Angeles, là nơi dùng chân thứ hai của bọn họ.

      Tới Los Angeles Chu Hạ Ninh khẽ thở dài, trong lòng có chút khẩn trương.

      còn chưa với mẹ, nhưng đồng ý với Trang Dực rồi...
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty20 others thích bài này.

    2. songli191

      songli191 Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      41
      1 lèo đọc hết mấy chương sướng :tungtung::tungtung::tungtung:, hóng chương mới ,tks edit

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Do tại công việc của bạn khá bận khong có thời gian edit vay nên từ h cuối tháng bạn khó có thể đăng được chương mới.
      Mong các tình thông cảm giúp bạn với ạ.
      Sau khi hết bận bạn cố gắng bù chương cho các tình
      :nod::nod::nod:
      Hươg, lunalovegood, Chris_Luu2 others thích bài này.

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Đợi chờ........ là hạnh phúc ^^
      Nàng bận cứ làm việc chỉ cần nhớ lâu lâu rảnh edit quăng chương mới là được :yoyo53::yoyo53::yoyo53:

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      chương 86: Bên nhau

      edit: tiểu lộc hàm

      " ăn cơm trước , em đói muốn chết!" Tiêu Lâm sờ bụng kêu rên, bộ dáng đáng thương.

      "Cậu là ma đói à, vừa rồi biết ai ăn sạch bánh quy của tôi nhỉ?" Hồ Hân Hân sau Tiêu Lâm, muốn chụp cái vỏ hộp bánh quy rỗng lên đầu , Tiêu Lâm vội vàng trốn ra phía sau Tiêu Vạn Cầm.

      "Mẹ nuôi, cứu mạng!"

      Chu Hạ Ninh cười nhìn năm người còn lại, trong lòng khỏi cảm thán.

      Vốn chỉ là người dưng, chung đoạn đường trở thành bạn bè.

      nhìn Trang Dực, cảm thấy có lẽ chỉ có thể dùng từ duyên phận để hình dung.

      chương trình, chuyến du lịch hóa ra có thể thay đổi nhiều như vậy.

      Khi tới khách sạn Chu Hạ Ninh vụng trộm tìm đạo diễn.

      "Nếu có người chủ động mời chúng tôi ăn cơm, làm trái quy tắc chứ?"

      Liêu đạo diễn gật gật đầu: "Có thể."

      Trong cầu có đề cập tới tham quan Disney, vé vào cửa chiếm phần lớn kinh phí, tuy rằng bọn họ khách sạn cũng tương đối tiện nghi nhưng tính đến chuyện này ngày ba bữa thể tiết kiệm hơn nữa.

      Cất xong hành lý, bọn họ thăm quan quảng trường.

      Ngoài dự kiến gặp vài đoàn du lịch trong nước, vui vẻ lôi kéo vài người chụp ảnh, hơn nữa còn có nhiều máy quay phim như vậy, thoạt nhìn rất có khí thế, thỉnh thoảng còn có người hỏi thăm: "Đây là minh tinh lớn nào vậy? quay chương trình gì thế?"

      Khiến Trang Dực bất ngờ hơn đó là có người nước ngoài nhận ra , dùng tiếng Trung sứt sẹo gọi "Trang Dực".

      Tuy rằng phát có chút kỳ quái, nưhng quả là gọi Trang Dực.

      Đợi đến khi chụp chung tấm ảnh với fan quốc tế, Tiêu Lâm đụng đụng cánh tay trêu chọc: ", máu nha, nam nữ đều ăn à."

      Trang Dực liếc mắt nhìn , khách khí vươn tay đánh cho cái: " chuyện văn minh chút, đừng làm mất mặt quốc gia."

      Tiêu Lâm ôm đầu thầm: "Bọn họ nghe hiểu mà."

      Ngày thứ hai Disney.

      Sau đó sáu người đứng ở trước cửa thương lượng rất lâu.

      "Mua vé vài trò thôi. Dù sao đạo diễn Liêu chỉ là Disney, chưa cần phải mua vé tất cả các trò, tiết kiệm chút tiền, còn dư có thể ăn nhiều thêm cái Hamburger." Cuối cùng vẫn là Trang Dực quyết định: " chơi mấy trò mạo hiểm và nhạc viên, những trò còn lại để sau này mang con tới chơi cũng được."

      "Phải, suy tính chu đáo." Tiêu Lâm cười giơ ngón tay cái, nheo mắt cười liếc nhìn Chu Hạ Ninh.

      Chu Hạ Ninh xem như nhìn thấy, trấn định quay đầu nhìn về phía khác.

      "Được, chờ mọi người sinh con, sau này chúng ta lại mang theo đứa bé cùng nhé." Đào Tử Ý cũng cười .

      Chu Hạ Ninh quay đầu nghiêm túc đánh giá nơi phía xa.

      Thời gian gần hai mươi ngày, và Trang Dực có đôi khi chú ý mà để biểu lộ chút cảm xúc, nếu như những người khác đều phát giác, vậy trừ phi bọn họ đều bị mù ...

      Quả nhiên, quyết định quay phim chung với Trang Dực của quả chính xác.

      Ở bên nhau lâu, lơ là cảnh giác.

      Giống như mấy ngày nay. Có lẽ do xung quanh có nhiều người thân quen, dạo phố cũng có người nhảy ra xin chữ ký và chụp ảnh.

      Có đôi khi chú ý máy quay phía sau, lại có cảm giác bản thân và bạn bè cùng du lịch.

      Quả nhiên thả lỏng quá mức rồi.

      Trong lòng thoáng có chút lo lắng. bốn người Đào Tử Ý thường dùng ánh mắt trêu chọc , sau máy quay phim còn bao nhiêu đôi mắt nữa? Chẳng phải nhìn ra được chứng cứ vô cùng xác thực?

      Có đôi khi, người ngoài cuộc nhìn thấu tất cả!

      Sáu người vào khu trò chơi mạo hiểm, bởi vì người nhiều, chỉ chốc lát sau sáu người phân tán. Trang Dực tất nhiên luôn chú ý tới Chu Hạ Ninh, luôn theo bên cạnh .

      "Muốn chơi trò gì?" Trang Dực cúi đầu nhìn tay Chu Hạ Ninh, kỳ rất muốn nắm tay cùng , tránh lạc mất nhau.

      Ngón tay giật giật, cuối cùng vẫn chỉ nắm thành quyền.

      Tuy rằng đây phải lần đầu tiên đến chơi, nhưng Chu Hạ Ninh vẫn nhìn xung quanh, cảm thấy tâm tình giống với trước.

      Đột nhiên dừng bước, quay đầu liếc nhìn Trang Dực, vươn tay kéo cánh tay : "."

      xong hướng về phía bên cạnh.

      Trang Dực để ý, ngược lại cúi đầu nhìn cánh tay Chu Hạ Ninh lôi mình, nhếch nhếch môi cười.

      Mấy ngày nay được nuôi thả, Chu Hạ Ninh còn quá để ý vào máy quay phim ở bên cạnh mà làm vài hành động thân mật đơn giản.

      uổng phí nhọc lòng tạo cơ hội mà.

      Chu Hạ Ninh trực tiếp kéo Trang Dực tới quầy bán đồ trang sức, chọn cái cài tóc Mickey, cái Minnie.

      Bắt đầu từ ngày thứ ba, bọn họ tự chia kinh phí cho từng cá nhân, Chu Hạ Ninh nhịn ăn nhịn mặc, còn tiết kiệm từng chút để nâng số dư.

      Tuy rằng mua 2 cái kẹp tóc này khiến hơi đau lòng, nhưng nghĩ tới ngày mai bọn họ có thể tới gặp mẹ , qua vài ngày nữa hành trình du lịch này cũng kết thúc, số tiền dư lại cùng cần dùng tới nữa, suy nghĩ lại cũng còn cảm thấy đau lòng như vừa rồi.

      Mà Trang Dực rất biết điều khom lưng cúi đầu, để đeo cài tóc Micky lên đầu , cười càng vui vẻ hơn, cảm thấy bản thân quá minh rồi.

      "Đẹp trai! hợp với !"

      Trang Dực thấy dáng vẻ của mình nhưng cũng có thể từ ý cười đầy thiện ý của mọi người xung quanh mà tưởng tượng được dáng vẻ tại của mình, nhếch môi, bất đắc dĩ liếc nhìn Chu Hạ Ninh, sau đó cầm lấy kẹp tóc Minne trong tay nghiêm túc đeo lên giúp , sau đó lại sửa sang tóc cho rồi mới lui ra phía sau bước thưởng thức.

      "Được, tệ."

      Chu Hạ Ninh hạ mi, hơi hơi đỏ mặt.

      thầm ai thán: Được, cái gọi là quay show truyền hình thực tế thực tế là khiến bản thân quên mất tồn tại của máy quay phim, làm được ...

      Bởi vì đây còn là lần đầu tiên, cho nên cũng chỉ ai thán giây, sau đó cũng dám nhìn vẻ mặt của nhân viên công tác bên cạnh, chỉ hắng giọng cái.

      " thôi."

      Trang Dực biết nghe lời phải, cười đuổi kịp bước chân của .

      Hai người tiến lên nhận bản đồ, sau đó thương lượng nên chơi cái gì trước.

      "Cái này , thoạt nhìn rất kích thích." Trang Dực chỉ chỉ địa điểm tấm bản đồ trong tay Chu Hạ Ninh.

      Chu Hạ Ninh quay đầu liếc nhìn : "Tàu cao tốc?"

      Tại sao vừa nghe cảm thấy Trang Dực có ý tốt nhỉ?

      Trang Dực đứng thẳng dậy, cười đến dịu dàng: "Đúng vậy, thoạt nhìn chơi rất vui."

      "Được, tự chơi mình nhéi." Chu Hạ Ninh có ý kiến, trực tiếp .

      Trước đây có chơi qua lần, sau đó thề bao giờ cố ý ngược đãi bản thân nữa.

      Trang Dực thấy vẻ mặt kiên quyết của Chu Hạ Ninh, dùng đầu ngón chân cũng biết Chu Hạ Ninh từng chơi rồi.

      lớn lên ở đây, khẳng định là từng tới. đáng tiếc.

      có chút tiếc hận lắc lắc đầu: "Vậy thôi. Em muốn chơi cái gì, cùng em."

      chỉ thầm tưởng tượng Chu Hạ Ninh khi chơi trò chơi vì quá mức sợ hãi mà ôm chầm lấy thôi.

      Cuối cùng Chu Hạ Ninh chọn đu quay.

      Nhân viên cầm máy quay phim chờ ở bên dưới, Trang Dực và Chu Hạ Ninh ngồi đu quay, vẫy tay với nhân viên quay phim: "Lát nữa gặp."

      Trang Dực tựa lưng vào ghế ngồi, thò tay ôm Chu Hạ Ninh vào trong lòng: "Ngày mai gặp mẹ em?"

      vẫn muốn tìm cơ hội tâm với Chu Hạ Ninh về đề tài này, đáng tiếc mấy ngày nay tìm được cơ hội.

      Chu Hạ Ninh liếc nhìn : "Em với mẹ em, em muốn dẫn năm người bạn tới ăn cơm."

      "Năm người?" Trang Dực rất vừa lòng.

      "Vậy cảm thấy nên để bốn người kia đâu?"

      Trang Dực bất đắc dĩ gật đầu: "Được được, mang theo bốn cái bóng đèn vậy."

      Dù sao da mặt cũng đủ dày.

      Khu nhạc nước hơn năm giờ chiều bắt đầu.

      Trang Dực và Chu Hạ Ninh tìm vị trí trước, chuẩn bị thưởng thức, quay đầu thấy Tiêu Lâm và Hồ Hân Hân.

      Tiêu Vạn Cầm và Đào Tử Ý biết tới chỗ nào rồi, vẫn thấy người đâu.

      Trong khu Nhạc nước có nhiều người Trung Quốc, bốn người bọn họ thoải mái đứng, Trang Dực kề bên Chu Hạ Ninh, chút cũng lo lắng bị nhận ra.

      Nhạc nước kết thúc, sắc trời cũng dần dần tối.

      Trang Dực mắt nhìn Tiêu Lâm và Hồ Hân Hân ở phía trước, đột nhiên vươn tay cầm tay Chu Hạ Ninh, dưới ánh mắt kinh ngạc của Chu Hạ Ninh làm động tác im lặng, sau đó lôi kéo bước nhanh rẽ vào con đường gần đó.

      Người quay phim và biên kịch liếc nhìn nhau, vài người bước nhanh đuổi theo.

      Ở đây, bọn họ coi im lặng là nguyên tắc vàng, chỉ quay chỉ nhìn chứ bình luận.

      Trang Dực quản nhân viên doàn phim phía sau, lôi kéo Chu Hạ Ninh tới chỗ đu quay ban ngày.

      Bây giờ ánh đèn chiếu rọi, sắp tiến hành biểu diễn ánh sáng.

      nhạc chậm rãi vang lên, Trang Dực quay đầu nhìn Chu Hạ Ninh, chậm rãi từ trong túi lấy ra cái mộc .

      Chu Hạ Ninh bất ngờ, quay đầu sững sờ nhìn Trang Dực.

      Trang Dực nhếch môi cười, nụ cười dưới ánh sáng biến ảo rất mê người, chậm rãi mở hộp ra, bên trong là chiếc vòng cổ tinh xảo.

      Chu Hạ Ninh kinh ngạc hô tiếng.

      Khi ở New York, ngang qua cửa hàng trang sức thấy rất thích chiếc vòng cổ này, lúc ấy có qua với Đào Tử Ý là đáng tiếc vì có tiền.

      ", mua lúc nào vậy?" Chu Hạ Ninh dám tin ngẩng đầu nhìn Trang Dực.

      "Đêm hôm đó. nhớ số điện thoại cửa hàng đó, nhờ bọn họ đóng cửa muộn chút, sau đó nhờ bạn của ở Atlanta bay tới, giúp đỡ mua nó."

      Trang Dực nhàng cầm chiếc vòng cổ, sau đó đặt chiếc hộp vào trong tay Chu Hạ Ninh, cực kì dịu dàng đeo vòng cổ cho , sau đó cúi đầu, nhàng in lên trán nụ hôn.

      Sau đó ngẩng đầu, ánh mắt mỉm cười nhìn : "Lần đầu tiên tặng quà cho em, cho nên muốn tìm cơ hội thích hợp. tại tuy rằng có ánh sáng nhưng có ánh đèn, tuy rằng có người đàn violon, nhưng ở đây có ban nhạc biểu diễn nghe cũng rất có tiếng, ngày mai phải gặp mẹ em, thể sắp xếp được khung cảnh lãng mạn hơn."

      Chu Hạ Ninh cắn môi, khóe môi hơi hơi nhếch lên, đáy lòng từng đợt rung động.

      "Vài ngày nay vẫn rất muốn hôn em." Trang Dực cúi đầu chuyên chú nhìn môi Chu Hạ Ninh, giọng rất trầm, trầm đến mức chỉ có mới có thể nghe được: "Nhưng biết em đồng ý, cho nên, có thể ôm em chút được ?"

      Chu Hạ Ninh hiểu Trang Dực cố ý dụ dỗ . Giọng của trầm thấp nhưng có thể thông qua microphone truyền đến tai nhân viên chương trình.

      Nhưng vì sao còn có thể để ý nhiều như vậy?

      ngẩng đầu nhìn Trang Dực, nhón chân hôn lên môi Trang Dực chút.

      "Em đáp lễ." Giọng của cũng rất thấp, mang theo chút khàn khàn.

      Trang Dực nhịn được, thò tay ôm chặt vào lòng, cúi đầu, dịu dàng hôn lên mái tóc của : "Hạ Ninh..."

      Đêm nay, chỉ Trang Dực và Chu Hạ Ninh cảm thấy rung động, nhân viên chương trình cũng kích động đến mức sắp khiêng nổi máy quay.

      Nếu như hành động mờ ám khoảng thời gian trước có thể miễn cưỡng biện giải là vì tạo "scandal", vậy bây giờ được gọi là "Chứng cớ vô cùng xác thực" !

      Ô ô ô, đáng tiếc! Vì saobonj họ phải paparazzi chứ? ! Như vậy có thể bán tin tức lấy ít tiền rồi?

      Buổi tối kết thúc ngày quay phim, Liêu đạo diễn tắt điện thoại của Trang Dực, quay đầu nhìn vẻ mặt vừa chờ mong vừa khẩn trương của cấp dưới, hắng giọng cái.

      "Đoạn phim đêm nay phải bảo mật, chỉ đoạn phim đêm nay mà còn tất cả các đoạn giữa Trang Dực và Chu Hạ Ninh cũng đều như vậy hết. Chuyện này tôi báo với đài. Việc chúng ta chỉ cần làm đó là im lặng."

      " Liêu..."

      "Được rồi. Trang Dực có , nếu đợi đến khi chương trình phát sóng cậu ta với Chu Hạ Ninh cũng công khai, như vậy chúng ta chính là duy nhất. Tóm lại những thứ này, chỉ là tạm thời gác lại, cậu ta bảo đảm với tôi, nửa năm tới chỉ để chúng ta đưa tin, đến lúc đó cũng đồng ý để đài chúng ta làm phỏng vấn độc quyền, công khai chi tiết mối quan hệ."

      cách khác, Trang Dực khẳng định trước nửa năm tới khiến Chu Hạ Ninh đồng ý công khai .

      "Đến thời điểm đó, chúng ta chính là duy nhất, duy nhất đấy hiểu ?"

      Hai chữ duy nhất có ma lực quá lớn, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng cả hai đều im lặng.

      Trang Dực ở trước mặt bọn họ là miếng củ cải ngọt đấy, cũng biết khi nào có thể ăn được đây.

      ***

      Kỳ Chu Hạ Ninh so với suy nghĩ của Trang Dực càng thoải mái hơn, từ khi đồng ý quen Trang Dực cũng chuẩn bị tâm lý cho việc này.

      Dù sao làm cũng làm, cùng lắm thừa nhận chút vậy.

      đời này, mỗi ngày đều có người , mỗi ngày đều có người chia tay, đương mà thôi, cũng có gì mà thể thừa nhận .

      Chỉ là sắp phải công khai, quyết định sau khi trở về hỏi chị Đỗ chút, trong hợp đồng mà ký lúc trước có quy định gì về chuyện đương hay .

      Lúc trước ký hợp đồng quá qua loa, thế cho nên căn bản nhớ nổi.

      Trước lúc ngủ, Chu Hạ Ninh nghe tiếng thở của Hồ Hân Hân, đem chăn kéo tới cằm, mở mắt nhìn trần nhà khẽ cười.

      ***

      Ngày thứ hai, Chu Hạ Ninh rời giường, nhìn thấy trước nhà nghỉ có hai chiếc xe đỗ, mẹ của , nữ sĩ Chu Như Ý tháo kính râm, giơ cánh tay về phía .

      cười chạy tới, vươn tay ôm lấy mẹ.

      Sau đó chào hỏi với người lái chiếc xe thứ hai Sầm Kim Triều*: "Chú Sầm xin chào."

      Mọi người lúc này mới biết hôm nay tới nhà Chu Hạ Ninh làm khách.

      "Trời ạ, tôi lâu chưa được ăn cơm !" Tiêu Lâm khoa trương .

      Tiêu Lâm như vậy cũng quá khoa trương, món Trung Quốc ở nơi đây quá đắt, bọn họ căn bản là ăn nổi.

      Trang Dực quay đầu trao đổi ánh mắt với Chu Hạ Ninh, sau đó quay đầu lên xe của Sầm Kim Triều.

      Chu Hạ Ninh chào hỏi với đội ngũ chương trình, nhưng trừ Trang Dực ra, bốn người còn lại ai biết chuyện này nhưng đều rất vui vẻ.

      Nhà của Chu Như Ý gần bãi biển Coronado**, tuy rằng vị trí khá xa nhưng đứng ở trong sân vẫn có thể nhìn thấy mặt biển phía xa xa.

      "Chị Hạ Ninh, mẹ chị là người nổi tiếng sao?" Tiêu Lâm đứng ở trong sân, giọng hỏi Chu Hạ Ninh.

      "Tuy rằng mẹ tôi rất vui vẻ nhưng bà ấy chỉ là tác giả viết tiểu thuyết ." Chu Hạ Ninh cũng giọng trả lời.

      "Tiểu thuyết gì?"

      "Tiểu thuyết viễn tưởng, < cánh cổng bước vào khu rừng >, cậu nghe qua chưa?"

      "Cái gì?" Tiêu Lâm lập tức hét lớn: "Mẹ chị chính là Như Mạt?"

      Tiêu Lâm đợi Chu Hạ Ninh trả lời, chạy nhanh về phía Chu Như Ý.

      "Làm sao?" Trang Dực lại gần hỏi thăm.

      "À, hình như gặp phải fan cuồng của mẹ em." Chu Hạ Ninh nhìn Tiêu Lâm chạy tới bên cạnh Chu Như Ý vẻ mặt cực kì kích động, trong lòng có chút buồn cười: "Đợi lát nữa nhờ mẹ em kí tên tặng cho cậu ta bộ sách vậy."

      Chú Thích: "*" và"*" là tên tiếng nhưng do TQ thường phiên tiếng qua tiếng trung nên ta tên chính xác, có nàng nào tốt bụng qua giúp t với nhé!!!
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :