TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 86: hay là do mỗi người tự nguyện
“Tên ấy là Tạ Tư Toàn. Tôi nghĩ mối quan hệ giữa và Hầu Thần rất sòng phẳng. Chia tay cũng thiệt thòi gì, vì sao còn phải níu kéo như thế?”
“Nếu tôi , tôi giao cả trái tim cho ấy rồi sao. Chỉ là ấy thèm liếc mắt mà thôi. Tạ Tư Toàn có cái gì hơn tôi? Đẹp hơn tôi? Giàu có hơn tôi? Gia đình danh giá hơn tôi? Có ấy hơn tôi ? Tại sao cứ phải là ấy?”
“Vậy tôi hỏi . Hầu Thần tệ hại với như vậy, sao vẫn còn ?”
Trầm Tư Giai phá lên cười, nụ cười đầy bi thương. Đúng, Hầu Thần , Hầu Thần quan hệ với vì có mấy phần giống Tạ Tư Toàn. Thế mà vẫn còn ấy.
“Tôi nghĩ tôi phải cho hiểu. hay là do mỗi người tự nguyện. lấy cái gì để buộc người khác phải mình? Chỉ bằng người ta ư? vốn dĩ phải ngang hàng, chỉ có người tự nguyện sao gọi là ?"
"Hơn nữa, cái mà và Hầu Thần giao dịch đâu phải gọi là tình ?"
“Tình cảm của Hầu Thần với Tư Toàn có từ rất lâu rồi, có lẽ ngay từ lúc bọn tôi còn . Chỉ là Tư Toàn lạc vài năm, cậu ta vẫn đứng đó chờ thôi”
Đúng thế, ta lạc vài năm, ở cạnh người đàn ông khác, có lẽ cũng cuồng nhiệt hết tuổi trẻ rồi vậy mà vẫn còn kiên nhẫn đứng chờ, dâng cho ta trái tim của . Còn , sau khi bị vứt bỏ trái tim của minh, tính là gì trong tình cao cả của bọn họ?
Xe vào đến thành phố, Mạch Tuệ quay kính xe, bật điều hòa.
“Nhà ở đâu?”
Trầm Tư Giai đọc địa chỉ, Mạch Tuệ rất nhanh chóng đưa đến bên dưới chung cư cao cấp. dừng xe, nhàn nhạt “Xem ra Hầu Thần cũng đối với tệ”. Giá căn nhà ở đây cũng hề rẻ.
“Tôi có thể nhờ việc ?”
“ ”
“Cầu xin giúp tôi liên lạc với ấy lần cuối cùng. Tôi gọi ấy nghe máy. Tôi xin đấy, chỉ lần này thôi, sau này tôi làm phiền nữa.”
Mạch Tuệ nhìn dáng vẻ hèn mọn của , cuối cùng động lòng lấy điện thoại ra gọi. Hầu Thần có lẽ vẫn uống rượu nên nghe máy, gọi cho Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên đều được. May mắn có Diệp Chính nghe máy.
“Đưa máy cho Hầu Thần giúp tôi”
Vài phút sau, Hầu Thần nghe máy, có vẻ uống khá nhiều, kiêng nể gì chửi
“Con mẹ nó, cậu chạy đâu vậy. Hôm nay là ngày vui của đây, lại biến mất là thế nào hả?”
“Trầm Tư Giai muốn chuyện với cậu, ấy ở cạnh tôi”
Đầu dây phía sau ràng là bất ngờ. Hầu Thần lầm lầm chửi “Sao lại ở cạnh cậu? Tôi có gì muốn với ta hết”
“ ta là lần cuối. Cậu dứt khoát cho xong ”
“Thôi được rồi, nhanh lên. Đám kia lại gọi tôi quay lại uống”
Mạch Tuệ đưa máy cho Trầm Tư Giai . “Tôi xuống xe hút điếu thuốc”
Trầm Tư Giai cảm kích nhận lấy điện thoại, tay vẫn còn run run. Mạch Tuệ cầm lấy bao thuốc và bật lửa của Hạ Hầu Uyên, đứng xuống đường. hay hút thuốc, nhưng dạo này có quá nhiều chuyện phiền muộn. Thời tiết khá oi bức, chẳng mấy chốc thấy mồ hôi túa ra, dấp dính sau lưng. Vài phút sau, Trầm Tư Giai xuống xe, mặt mũi khá hơn trước, ta đưa điện thoại trả lại cho , lại cám ơn lần nữa.
Mạch Tuệ cũng quan tâm. chào tạm biệt rồi quay xe về biệt thự, trong lòng hơi sốt ruột.
Vết thương bên ngoài hồi phục, nhưng tâm lý Nana vẫn bất ổn. thường xuyên kháng cự sống, cả ngày chỉ mê mệt giường, hoàn toàn phải truyền dinh dưỡng. Bác sĩ Lưu đồng ý cho Nana xuất viện, đưa đến biệt viện tĩnh dưỡng, thuê thêm hai hộ lý và người giúp việc, bác sĩ tâm lý chăm sóc cho .
Đêm nào Nana cũng phát cơn, mặc dù khi tỉnh táo Nana rất kháng cự , nhưng khi phát cơn lại chịu cho ôm. Cho nên cứ đến tầm 12h00 trở ra, luôn phải ở cạnh ôm , dỗ dành cho ngủ lại. Hôm nay ngồi chuyện với Trần Bạch Dụ, có người nhà bị triệu chứng trầm cảm, lại khéo léo mô tả qua biểu . Trần Bạch Dụ hứa tìm giúp số bác sĩ tâm lý khác.
Nghĩ đến Trầm Tư Giai, khỏi đau đầu hộ Hầu Thần. Cuối cùng gọi lại cho cậu ta, may mắn lần này Hầu Thần vệ sinh, nên bắt máy rất nhanh.
“Cám ơn cậu đưa ta về”
“ có gì. Tôi chỉ nhắc cậu nhanh chóng giải quyết triệt để . Để như này nếu Toàn Toàn phát ra hay ho gì đâu”
“Tôi biết rồi. Cậu quay lại đây hả?”
“, sáng mai tôi lên sớm. À, Trầm Tư Giai, tôi nghi ta có dấu hiệu bệnh tâm lý, cậu nên cẩn thận. ai biết được điên lên ta định làm gì đâu”
Hầu Thần im lặng lúc sau đó “Được, tôi cẩn thận.”