[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 84:
      Tôi muốn ngủ ở đó
      Ban đầu, chỉ giữ làm trợ lý, dù công việc của được tốt, nhưng cũng làm khó, đôi khi còn bênh vực bao che cho . Lúc đó, rất cảm kích vì mình có người sếp tốt, dùng quy tắc ngầm. Con ham hư vinh, có lúc thầm nghĩ hay là mình lại thành nữ chính truyện ngôn tình, tổng tài với nữ chính rồi.

      Hóa ra, chỉ cần thân thể . Từ , nhìn thấy hình bóng người khác. Hôm đó, hai người tiếp khách, Hầu Thần có tâm trạng nên uống rất nhiều. đưa về nhà, trong cơn say, Hầu Thần xé toang quần áo , mạnh mẽ tiến vào. Đó là lần đầu tiên của Trầm Tư Giai, đau đến phát khóc, nhưng rồi dần dà, cơ thể đau, mà tim càng đau. người , Hầu Thần phát tiết nhưng lại gọi tên người khác, tên là “Toàn Toàn”.

      Hoan ái xong, ngồi dậy, Hầu Thần ngồi tựa vào đầu giường hút thuốc. Hầu Thần nhìn , chỉ đều đều

      “Tôi cho khoản tiền. nghỉ việc

      Trầm Tư Giai như rơi vào hầm băng, lắp bắp… nhưng rồi Hầu Thần lại đột nhiên

      “Nếu muốn nghỉ, cứ nghỉ. Còn có thể ở lại, làm người phụ nữ của tôi”

      Trầm Tư Giai lúc đó còn mới ra trường. Gia đình giàu, nhưng cũng coi là có giáo dục, run lên, ý là bảo làm người phụ nữ để bao nuôi?

      “Tôi… Tôi nghỉ việc. cần chuyển tiền cho tôi đâu. Tôi phải là điếm”

      “Được” Rất lâu, Hầu Thần mới trả lời.

      Trầm Tư Giai nghỉ việc, tuy Hầu Thần cho tiền nhưng công ty vẫn thanh toán cho hai tháng tiền lương, kinh nghiệm năm ở công ty lớn, Hầu Thần lại hào phóng viết cho nhận xét tồi nên rất dễ dàng tìm được việc mới, dù lương cao bằng. Ở công ty mới, mới biết Hầu Thần trước đây thiên vị bao nhiêu. Kinh nghiệm làm việc của nhiều, kĩ năng cũng phải là xuất sắc nên suốt ngày bị mắng, bị phạt trừ tiền lương. Trước đây, cũng tiếp khách cùng Hầu Thần, nhưng có mặt , khách dù suồng sã đến mấy cũng làm khó , còn ở đây, đúng Trầm Tư Giai chỉ biết nuốt nhục vào trong.

      Hôm đó, công ty mời đối tác lớn ăn tối ở Giang Uyển. Trầm Tư Giai bị ép uống hơi nhiều, lảo đảo wc gặp Hầu Thần đứng hút thuốc. lúng túng chào , Hầu Thần chăm chú nhìn rồi cũng lạnh nhạt chào lại. Trầm Tư Giai rửa mặt xong quay lại phòng bao, chịu nhịn cho lão giám đốc công ty khách hàng hết bóp mông lại sờ đùi. Đột nhiên, cửa phòng bao mở, Hầu Thần bước vào.

      So với công ty của , tập đoàn của Hầu gia lớn hơn nhiều. Giám đốc của rồi đối tác đều rối rít đứng dậy chào hỏi. Hầu Thần thản nhiên ngồi xuống cạnh . Lão giám đốc kia cũng dám sờ mó nữa. Trầm Tư Giai được yên ổn đến hết bữa tiệc.

      Kết thúc, Trầm Tư Giải lảo đảo xe bus về nhà. Lúc về đến dưới nhà trọ, Hầu Thần chờ sẵn ở đấy. đứng dựa vào xe, tao nhã hút thuốc. dám lướt qua , đành dừng lại chào hỏi, lí nhí cám ơn giải vây ở bữa tiệc. Hầu Thần nhìn rất lâu, sau đó nhàng

      “Trầm Tư Giai, quay lại làm trợ lý cho tôi

      Trầm Tư Giai bật khóc tại chỗ. Đồng ý chính là chấp nhận làm người phụ nữ được bao nuôi. rất muốn giữ lại tự trọng, nhưng công việc như ý, thân mình như ở Bắc Kinh này phải dễ, có chỗ dựa như Hầu Thần dễ sống hơn nhiều.

      Trầm Tư Giai thút thít theo lên xe. Hầu Thần lái xe đến khu chung cư khá sang trọng, những khu chung cư như này là ước ao xa vời của bao nhiêu kẻ ngoại tỉnh như .

      nhàn nhã vào phòng, đặt chìa khóa lên bàn trà

      “Em cứ tạm ở đây”

      cần… chỗ ở của em rất tốt”

      “Tôi muốn ngủ ở đó”

      Trầm Tư Giai bối rối nhìn xuống chân, nhục nhã bắt đầu lan dần lên. đưa đến đây, coi cũng như chiếc bàn hay ghế, hay tủ trong căn phòng này, hoàn toàn phải là vì tình cảm. có thời gian hay tâm trạng dỗ dành , cái dành cho chỉ là lời đề nghị.

      “Trầm Tư Giai. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp. Điều kiện tôi cho em vẫn như trước kia. Chúng ta trao đổi rất sòng phẳng, cho nên tôi muốn em hiểu giữa chúng ta có tình cảm. Chỉ cần trong hai chúng ta muốn dừng mối quan hệ này, dừng lại. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy”

      Trầm Tư Giai cắn môi, khi theo đến đây, quyết định rồi. Đằng nào cũng làm trợ lý, thà làm cho Hầu Thần còn hơn. có tiền, có địa vị, lại đẹp trai, hậu đãi, công việc cũng rất tốt. Hạ xong quyết tâm, đỏ bừng cả mặt

      “Em … em đồng ý”

      Hầu Thần nhìn , nhỏm dậy, dập điếu thuốc gạt tàn, Sau đó kéo vào lòng, mãnh mẽ vùi đầu vào cổ . Vừa gặm cắn vừa cởi quần áo , Trầm Tư Giai có kinh nghiệm gì nên rất khẩn trương. Hầu Thần cũng vội vã, mùi rượu trong miệng phả ra làm say thêm lần nữa. Lần thứ hai vẫn đau như lần đầu, người mạnh mẽ phát tiết, trong cơn cực khoái rít tên cái tên giống như lần trước “Toàn Toàn”
      Last edited: 9/7/17

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 85:
      là hạnh phúc của em

      Trầm Tư Giai ngày càng chìm đắm vào mối quan hệ đó. Bình thường đa phần Hầu Thần cư xử lạnh nhạt, chỉ nồng nhiệt lúc giường nhưng cũng có đôi lúc khá dịu dàng, nhất là những lúc hai người công tác riêng. Nếu tâm trạng vui vẻ, có thể chiều chuộng chút. Chỉ cần như vậy thôi, Trầm Tư Giai cảm thấy mình là hạnh phúc nhất thế giới. khấp khởi hi vọng ngày nào đó có thể mở được cánh cửa vào trái tim .

      Thế nhưng, chính Hầu Thần đập tan giấc mơ đó. Hôm đó là valentine, lén đặt chiếc cà vạt được mình tỉ mẩn chọn rất lâu vào xe rồi ở nhà vui vẻ vừa nấu nướng vừa chờ. Thỉnh thoảng Hầu Thần có ăn vài miếng thức ăn nấu, cũng khen tay nghề của khá.

      Khi cả bàn thức ăn làm xong, Trầm Tư Giai vui vẻ ngồi sofa chờ. Hầu Thần gọi tới, giọng vô cùng lạnh giá “Trầm Tư Giai, quá phận của mình. Mấy ngày này, cần làm, ở nhà nghỉ ngơi ”, sau đó thèm nghe giải thích, lạnh lùng cúp máy.

      Trầm Tư Giai bật khóc ngay lúc đó, cho thân thể, hiến dâng cả trái tim vậy mà chỉ coi như thương vụ giao dịch. nghẹn đắng nuốt nước mắt vào trong, biết có quyền làm mình làm mẩy, dằn dỗi hay làm nũng, người đàn ông đó luôn ở rất xa. thể với tới được, bao giờ . Trong bao nhiêu lần gần gũi của bọn họ, chỉ mạnh mẽ phát tiết, chưa hôn lần nào. Mà hôn mới là khúc dạo đầu của tình .

      Sau khi trở về Hàng Châu, Trầm Tư Giai chuyển từ trợ lý thành quản lý. Công việc có nhiều vấp váp, nhưng từng là người kề cận bên cạnh Hầu tổng nên đồng nghiệp cũng rất khách khí. lặng lẽ chôn mối tình này vào tim.

      Trước đây, Trầm Tư Giai thử tìm cái tên “Toàn Toàn”. Đó là tiểu thư rất đẹp, đẹp hơn nhiều. Lần đầu tiên nhìn thấy, Trầm Tư Giai lập tức hiểu tại sao trong mắt Hầu Thần là gì. Nếu so sánh Toàn Toàn là kiệt tác của tạo hóa chỉ là bản sao lỗi. hiểu sao, đời này lại có người tốt số đến thế. "Toàn Toàn" quá xinh đẹp, gia đình danh giá, giàu có, trong khi đó aiz... chỉ biết trách ông trời tại sao lại thiên vị người ta đến thế khi đầu thai.

      Hai người đó là bạn thanh mai trúc mã, nghe lớn lên bên nhau từ lúc . Trong ví Hầu Thần có hai bức ảnh, là bức ảnh chụp bé khoảng bốn năm tuổi, hình như bị cắt ra từ tấm hình nào đó, chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra đó là Toàn Toàn, chị ta từ bé rất xinh đẹp. Bức ảnh còn lại chụp Tư Toàn ngủ, lúc đó trưởng thành, vẫn rất đẹp, khi ngủ nét đẹp đó càng mềm yếu, giống như nàng công chúa ngủ trong rừng.

      Có điều “Toàn Toàn” Hầu Thần, ấy có bạn trai là bác sĩ trong bệnh viện tư. Dù được đáp lại, nhưng Hầu Thần có lẽ vẫn rất ấy. Ngày lễ, sinh nhật, đều rất tỉ mỉ đích thân chọn quà trước đó hàng tuần lễ. Có lúc mua rất nhiều, ngồi so sánh xem nên tặng cái nào. Sau khi tặng quà, nếu quà tặng vừa ý ấy, rất vui vẻ nhiều ngày sau đó. Trầm Tư Giai cảm thấy tình của rất hèn mọn, nhưng rồi cảm thấy mình còn hèn mọn hơn khi , cả thể xác lẫn tâm hồn.

      Trầm Tư Giai về Hàng Châu được hai tháng, cuối cùng cũng phát ra tại sao Hầu Thần lại đột ngột chấm dứt mối quan hệ. “Toàn Toàn” của chia tay với bạn trai, hẳn vội vàng đá , đến an ủi ta sau đó đường hoàng thay thế người cũ. nhịn được gọi điện đến hỏi Hầu Thần, chỉ nhận được câu hỏi lạnh nhạt của lấy tư cách gì để hỏi tôi?”

      Trầm Tư Giai hoàn toàn sụp đổ. nghỉ việc đến Bắc Kinh, tìm cách gặp . Hầu Thần chỉ gặp lần, cảnh cáo được lại gần Tạ Tư Toàn. Trầm Tư Giai quỳ xuống níu chân , xin cho được quay lại, làm người thứ ba cũng được. câm lặng cả đời trong bóng tối. Lần đầu tiên, Hầu Thần cúi xuống, lau nước mắt cho nhàng “Tội gì phải làm thế, rồi gặp được người thôi. Tôi chúc phúc cho hạnh phúc”

      Bây giờ, hoàn toàn tuyệt vọng. là hạnh phúc của , ra , tìm đâu ra hạnh phúc nữa.

      Trầm Tư Giai cười buồn, với Mạch Tuệ

      đó, tên là Toàn Toàn đó. Có Hầu tổng ?”

      Mạch Tuệ liếc nhìn , trả lời

      hay là việc của bọn họ. Chúng ta có quyền gì mà thắc mắc”

      “Hôn nhân của các người, đều là vì lợi ích. từng bao giờ chưa?”

      Mạch Tuệ trả lời, Trầm Tư Giai lại tiếp

      thấy tôi có đẹp ? Có đẹp như Toàn Toàn ?”

      Mạch Tuệ khá khó chịu, Toàn Toàn là tên thân mật chỉ những người thân thiết mới được gọi. Phát ra từ người phụ nữ này khiến thấy thoải mái.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 86:
      hay là do mỗi người tự nguyện

      “Tên ấy là Tạ Tư Toàn. Tôi nghĩ mối quan hệ giữa và Hầu Thần rất sòng phẳng. Chia tay cũng thiệt thòi gì, vì sao còn phải níu kéo như thế?”

      “Nếu tôi , tôi giao cả trái tim cho ấy rồi sao. Chỉ là ấy thèm liếc mắt mà thôi. Tạ Tư Toàn có cái gì hơn tôi? Đẹp hơn tôi? Giàu có hơn tôi? Gia đình danh giá hơn tôi? Có ấy hơn tôi ? Tại sao cứ phải là ấy?”

      “Vậy tôi hỏi . Hầu Thần tệ hại với như vậy, sao vẫn còn ?”

      Trầm Tư Giai phá lên cười, nụ cười đầy bi thương. Đúng, Hầu Thần , Hầu Thần quan hệ với có mấy phần giống Tạ Tư Toàn. Thế mà vẫn còn ấy.

      “Tôi nghĩ tôi phải cho hiểu. hay là do mỗi người tự nguyện. lấy cái gì để buộc người khác phải mình? Chỉ bằng người ta ư? vốn dĩ phải ngang hàng, chỉ có người tự nguyện sao gọi là ?"

      "Hơn nữa, cái mà và Hầu Thần giao dịch đâu phải gọi là tình ?"

      “Tình cảm của Hầu Thần với Tư Toàn có từ rất lâu rồi, có lẽ ngay từ lúc bọn tôi còn . Chỉ là Tư Toàn lạc vài năm, cậu ta vẫn đứng đó chờ thôi”

      Đúng thế, ta lạc vài năm, ở cạnh người đàn ông khác, có lẽ cũng cuồng nhiệt hết tuổi trẻ rồi vậy mà vẫn còn kiên nhẫn đứng chờ, dâng cho ta trái tim của . Còn , sau khi bị vứt bỏ trái tim của minh, tính là gì trong tình cao cả của bọn họ?

      Xe vào đến thành phố, Mạch Tuệ quay kính xe, bật điều hòa.

      “Nhà ở đâu?”

      Trầm Tư Giai đọc địa chỉ, Mạch Tuệ rất nhanh chóng đưa đến bên dưới chung cư cao cấp. dừng xe, nhàn nhạt “Xem ra Hầu Thần cũng đối với tệ”. Giá căn nhà ở đây cũng hề rẻ.

      “Tôi có thể nhờ việc ?”



      “Cầu xin giúp tôi liên lạc với ấy lần cuối cùng. Tôi gọi ấy nghe máy. Tôi xin đấy, chỉ lần này thôi, sau này tôi làm phiền nữa.”

      Mạch Tuệ nhìn dáng vẻ hèn mọn của , cuối cùng động lòng lấy điện thoại ra gọi. Hầu Thần có lẽ vẫn uống rượu nên nghe máy, gọi cho Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên đều được. May mắn có Diệp Chính nghe máy.

      “Đưa máy cho Hầu Thần giúp tôi”

      Vài phút sau, Hầu Thần nghe máy, có vẻ uống khá nhiều, kiêng nể gì chửi

      “Con mẹ nó, cậu chạy đâu vậy. Hôm nay là ngày vui của đây, lại biến mất là thế nào hả?”

      “Trầm Tư Giai muốn chuyện với cậu, ấy ở cạnh tôi”

      Đầu dây phía sau ràng là bất ngờ. Hầu Thần lầm lầm chửi “Sao lại ở cạnh cậu? Tôi có gì muốn với ta hết”

      ta là lần cuối. Cậu dứt khoát cho xong

      “Thôi được rồi, nhanh lên. Đám kia lại gọi tôi quay lại uống”

      Mạch Tuệ đưa máy cho Trầm Tư Giai . “Tôi xuống xe hút điếu thuốc”

      Trầm Tư Giai cảm kích nhận lấy điện thoại, tay vẫn còn run run. Mạch Tuệ cầm lấy bao thuốc và bật lửa của Hạ Hầu Uyên, đứng xuống đường. hay hút thuốc, nhưng dạo này có quá nhiều chuyện phiền muộn. Thời tiết khá oi bức, chẳng mấy chốc thấy mồ hôi túa ra, dấp dính sau lưng. Vài phút sau, Trầm Tư Giai xuống xe, mặt mũi khá hơn trước, ta đưa điện thoại trả lại cho , lại cám ơn lần nữa.

      Mạch Tuệ cũng quan tâm. chào tạm biệt rồi quay xe về biệt thự, trong lòng hơi sốt ruột.

      Vết thương bên ngoài hồi phục, nhưng tâm lý Nana vẫn bất ổn. thường xuyên kháng cự sống, cả ngày chỉ mê mệt giường, hoàn toàn phải truyền dinh dưỡng. Bác sĩ Lưu đồng ý cho Nana xuất viện, đưa đến biệt viện tĩnh dưỡng, thuê thêm hai hộ lý và người giúp việc, bác sĩ tâm lý chăm sóc cho .

      Đêm nào Nana cũng phát cơn, mặc dù khi tỉnh táo Nana rất kháng cự , nhưng khi phát cơn lại chịu cho ôm. Cho nên cứ đến tầm 12h00 trở ra, luôn phải ở cạnh ôm , dỗ dành cho ngủ lại. Hôm nay ngồi chuyện với Trần Bạch Dụ, có người nhà bị triệu chứng trầm cảm, lại khéo léo mô tả qua biểu . Trần Bạch Dụ hứa tìm giúp số bác sĩ tâm lý khác.

      Nghĩ đến Trầm Tư Giai, khỏi đau đầu hộ Hầu Thần. Cuối cùng gọi lại cho cậu ta, may mắn lần này Hầu Thần vệ sinh, nên bắt máy rất nhanh.

      “Cám ơn cậu đưa ta về”

      có gì. Tôi chỉ nhắc cậu nhanh chóng giải quyết triệt để . Để như này nếu Toàn Toàn phát ra hay ho gì đâu”

      “Tôi biết rồi. Cậu quay lại đây hả?”

      , sáng mai tôi lên sớm. À, Trầm Tư Giai, tôi nghi ta có dấu hiệu bệnh tâm lý, cậu nên cẩn thận. ai biết được điên lên ta định làm gì đâu”

      Hầu Thần im lặng lúc sau đó “Được, tôi cẩn thận.”

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 87:
      ta ngứa mắt em thôi
      Hạ Hầu Uyên cùng với Tư Tuyền quay lại biệt thự núi, Tư Tuyền vẫn rầu rĩ vui. có việc gì làm, đành quay ra an ủi .

      “Ban thân của em à?”

      “Vâng, nhưng cả tháng nay chẳng liên lạc được với cậu ấy”

      “Gọi cho gia đình chưa?”

      “Gia đình ở bên Nhật, hỏi rồi nhưng có ở đấy”

      “Người Nhật?”

      “Con lai Trung Nhật”

      Hạ Hầu Uyên sờ sờ cằm

      “Ở Trung Quốc còn gia đình hay ? liên lạc được bao lâu rồi?”

      “Phải đến hơn tháng rồi. có người thân ở Trung quốc, chỉ quen mình em thôi.”

      nghĩ em nên báo cảnh sát, như thế này được coi là mất tích rồi. Có quen ai ? có vài người bạn có thể giúp đỡ được”

      “Vâng, mai là ngày hẹn cuối cùng. Nếu cậu ấy đến, em báo cảnh sát. “

      “Đừng lo lắng quá.”

      ra Tư Tuyền càng lo hơn, tự nhiên nhớ đến người. Nếu có ân oán sâu xa phải nhắc đến Tôn Thế Văn, có khi nào liên quan đến ta?

      “Mạch Tuệ quay về làm gì nhỉ? Trước giờ có bao giờ bỏ cuộc vui đâu”

      “Ồ, dạo này ấy chơi bao giờ quá 11h. Hôm trước có bữa tiệc du thuyền ấy cũng đến”

      Bữa tiệc du thuyền Hạ Hầu Uyên cũng biết, năm nào ta cũng tham gia, có điều năm nay quá sát với lễ đính hôn của Hầu Thần. Mà bộ đội đặc chủng vốn được nghỉ nhiều, nên đành bỏ lỡ.

      “Có mùi phụ nữ. Lúc nãy uống rượu, còn bảo bọn là có thể năm sau kết hôn. Dạo này có hẹn hò đương với em nào ?”

      . Em chẳng gặp ai hết. À, phải ấy có bạn ở nước ngoài à? Hay là ấy?”

      “Ai? Kiều Gia Linh ấy hả, chắc phải, chỉ là bạn hợp đồng thôi mà”

      “Biết đâu được, chị Toàn Toàn với Hầu Thần phải là như thế à?”

      Hạ Hầu Uyên phá lên cười “Chỉ là với Toàn Toàn thôi, Hầu Thần thích chị em từ lúc mới bốn năm tuổi, có cơ hội có bao giờ chịu buông tay. Thằng nhóc đó mưu mô hiểm, chứ đâu phải hiền lành gì.”

      Tư Tuyền cười haha, xe nhanh chóng về đến biệt thự, Hạ Hầu Uyên xuống trước mở cửa xe cho . Đại tiệc có vẻ đến giai đoạn tàn, mọi người tụ tập thành từng nhóm , ngồi bên bàn uống rượu. Ông nội ông ngoại đều thấy đâu. Có lẽ lên tầng nghỉ ngơi. Fredrick ngồi với bọn Diệp Chính, trông có vẻ khá vui vẻ. Mấy người phụ nữ thấy đâu.

      Tư Tuyền vào biệt thự, thấy mẹ và mấy bà bác ngồi thành hai bàn mạt chược. Trịnh Ý Duy và bác Bạch Uyển ngồi cùng phe, có vẻ thắng kha khá nhiều. biết chỉ trong vòng tiếng rời khỏi đây, Trịnh Ý Duy làm thế nào mà bà Bạch Uyển vô cùng thân thiết, mẹ con với ấy ngọt xớt.

      Mẹ ngồi ở bàn bên cạnh, cùng với mợ Dịch Hiểu Vụ. Bà mợ có vẻ thua khá nhiều. nhưng vẫn rất ăn to lớn. Bà Du Linh ấy về mình liền hỏi

      phải Nana hả con?”

      phải. Trợ lý của rể đem giấy tờ đến cho ấy ký”

      Mợ út chẹp miệng “Khổ thân thằng bé, đến cưới xin cũng được yên. Tuyền Tuyền, con gọi Tư Toàn lên lầu nghỉ , nó bảo ngồi chơi chút mà ngủ quên mất rồi đấy”

      Thực ra Tư Toàn ngủ, chỉ nhắm mắt dưỡng thần lúc. Thấy Tư Tuyền đến gần mình liền lập tức mở mắt

      “Em đưa chị lên phòng nhé?”

      cần đâu, em có chơi mạt chược ? thiếu chân.”

      “Được ạ”

      Hai bạn đại học của Tư Toàn cũng nhập hội. Tư Toàn gọi người phục vụ mang lên bàn mạt chược nữa. Tất cả ngồi xào bài. Đương nhiên, cái món này Tư Tuyền chơi giỏi. Trong nhà, dì Tư và Fredrick mới là cao thủ, và dượng Andrew chỉ là để cho đủ chân thôi.

      Khoảng mười tuổi, vì thiếu chân chơi mạt chược nên Tư Tuyền bị ép học chơi. rất nhớ những buổi chiều, buổi tối khi được nghỉ học. Cả nhà quây quần quanh chiếc bàn ở trong vườn. Chơi hết mạt chược rồi quay lại poker, lúc nào cũng có trà và bánh ngọt ở cạnh.

      Mới chơi được lúc mà hết cả chip. phải gọi phục vụ mang lên thêm. Trịnh Ý Duy ngồi bàn bên cạnh với sang trêu chọc

      “Nghe hôm trước tàu em thắng hơn hai mươi nghìn cơ mà?

      “Sao chị biết?”

      “Hai mươi nghìn gì?” Tư Toàn hỏi, tàu chắc là bữa tiệc sinh nhật của Trịnh Thiếu Thành rồi.

      “Đương nhiên là $ rồi”. Tư Tuyền đắc ý , trong những khoản tiền lớn nhất chơi bài thắng được

      Hai người bạn của Tư Toàn hít sâu hơi. Hai mươi ngàn $, hơn trăm năm mươi ngàn tệ. Bằng các làm cả năm. Thế giới người giàu này đáng sợ.

      Tư Toàn đương nhiên cũng hài lòng, biết Tư Tuyền cũng thiếu tiền. Kể cả làm, Fredrick hay dượng Andrew vẫn có thể cho cuộc sống tốt nhất. Có điều dạy dỗ được.

      “Em chơi nhiều như vậy làm gì? Chơi với ai?”

      Tư Tuyền thấy chị có vẻ nghiêm túc le lưỡi nữa. Trịnh Ý Duy lại cười cười, với sang

      “Cậu cáu cái gì, cũng phải lấy tiền của cậu. Chị bảo này Tư Tuyền, em mới về nước sao gây thù hằn gì với con bé Quý Song Ngọc thế? Hôm em với nó sát phạt nhau, người mất tiền lại là Trịnh Thiếu Thành, haha”

      Lúc biết được chuyện đó, Trịnh Ý Duy vô cùng vui vẻ.

      ta ngứa mắt em thôi” Tư Tuyền lẩm bẩm, cũng biết sao Quý Song Ngọc cứ nhìn thấy là muốn ăn hơn thua như thế.

      “Quý Song Ngọc? Có phải con nhà họ Quý ở Thẩm Dương ?” Tư Toàn ngờ ngợ hỏi

      “Em . Chỉ biết nhà ta cũng giàu thôi. Chị cũng quen ta à?”

      quen. Nhưng nhà Diệp Chính, có mấy chú bác ở quân khu Thẩm Dương, bọn chị hay đến đó chơi. Nhà họ Quý ở Đông Bắc khá có thế lực, họ có khá nhiều mỏ than và kim loại ở đó. Em cần phải dây dưa với ta.”

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 88:
      Duyên kì ngộ

      Trịnh Ý Duy lại thắng ván nữa. cũng thích Quý Song Ngọc, từng vài lân ăn hành dưới tay ta. Nhưng khổ nỗi là người làm công, người ta là người bỏ tiền, làm sao dám thái độ. Có điều dạo này tin Quý Song Ngọc hay bị dạy dỗ lan truyền khắp nơi, người đó lại là Tư Tuyền. cũng khỏi ngạc nhiên. Những lời đồn đại cực kì thần bí, vì vốn dĩ Tư Tuyền tổ chức lễ ra mắt nào cho nên ai thực biết gia thế của . Nổi tiếng nhất là có người là bạn Diệp Chính, hoặc Mạch Tuệ.

      Cửa chính có tiếng ồn ào. Đám người uống rượu ngoài sân trở lại. Trần Bạch Dụ đến bên cạnh mẹ mình, bà Bạch Uyển hớn hở khoe

      “Con trai, hôm nay mẹ thắng được mấy nghìn liền”

      Trần Bạch Dụ cười cười, mẹ giỏi chơi mạt chược lắm. Bình thường chủ yếu là ngồi biếu tiền cho người ta, sao hôm nay lại số đỏ thế, lúc nhìn thấy người ngồi đối diện mẹ mìnhl, liền hiểu ngay lập tức.

      “Con trai, hôm nay mẹ thắng nhiều như này đều là nhờ công Ý Duy cả. Ý Duy, đây là Bạch Dụ, con trai của mẹ”

      Ý Duy lúc đó mới ngẩng lên, tươi tắn cười

      “Trần tiên sinh, chào

      “Ý Duy là bạn thân của Toàn Toàn. Con ở nhà thím hai lâu như vậy, có biết Ý Duy ?”

      “Có nghe . Nhưng chưa có dịp gặp”.

      Trần Bạch Dụ nheo nheo mắt, nhìn trước mình cười rất phóng khoáng, tỏ ra quen biết mình. Hay lắm, Trịnh Ý Duy đúng là rất giỏi, chỉ với vài ngàn tệ bàn mạt chược thành công lừa mẹ đem bán. Mấy người của đều lấy vợ, sinh con, chị dâu cũng những người xuất sắc. Con mắt của mẹ rất cao, hiếm khi nào lại nhiệt tình với nào như thế.

      phải biết Trịnh Ý Duy, gặp ba lần. lần uống rượu đến độ ngộ độc aldehyte, lần đau dạ dày, uống say tông xe vào cây ven đường. Bản thân cũng thấy cuộc đời đúng là duyên kì ngộ. là bác sĩ mổ ngoại khoa vậy mà bệnh viện hàng trăm bác sĩ, y tá nhưng lần nào cũng có vinh dự được phục vụ .

      Phải , Trịnh Ý Duy rất đẹp. cao, trắng, chân dài, vòng nào ra vòng đó, lại rất biết cách ăn mặc. Có điều chịu nổi ngu ngốc, xa hoa và phù phiếm của , cộng với đầu óc thông minh toàn để làm những điều vớ vẩn, kèm thêm tình huống họ gặp nhau lại cực kì tréo ngoe. Lần trước khi ở bệnh viện, trịnh trọng tuyên bố hi vọng lần sau họ gặp lại nhau nữa.

      “Mẹ à, tim mẹ tốt, chơi như vậy cũng được rồi. Con đưa mẹ lên lầu nghỉ ngơi, mai lại chơi tiếp.”

      Bà Bạch Uyển ai ôi tiếng, bình thường ở nhà bà luôn ăn ngủ điều độ, ngủ lúc mười giờ, vậy mà hôm nay gần mười hai giờ rồi mà vẫn thấy hưng phấn, buồn ngủ chút nào.

      “Để cháu đưa bác lên nghỉ ngơi. Cháu cũng buồn ngủ rồi”

      Tư Tuyền chơi hết ván lập tức đứng dậy. Xin lỗi cho phản bội cách mạng, thực chưa thắng ván nào từ lúc ngồi xuống đến giờ.

      “Sao? Thua rồi chạy làng à? Trả tiền ” Tư Toàn cười cười.

      Tư Tuyền còn định lấy ví bàn tay thon dài đặt mấy tờ năm mươi bảng lên bàn. Fredrick đứng cạnh Tư Tuyền, rất tự nhiên hỏi.

      “Đủ chưa?”

      Tư Toàn hào phóng cầm mấy tờ tiền đếm, sau đó

      “Đủ rồi. Fredrick, thể cứ sau nó giải quyết hậu quả mãi như thế được.”

      “Biết làm sao. Tôi miệt mài kiếm tiền cũng để cho Maya tiêu thôi mà.”

      Tư Tuyền cười ha ha, đứng dậy. Mấy người xung quanh đều tròn mắt nhìn . Bà Du Linh vội đỡ lời “Ây da, Fredrick, đừng chiều em như vậy. Mấy đứa này lên ngủ , nhất là Toàn Toàn. Mai con làm dâu rồi mà sao vẫn ham chơi thế hả?”

      “Được rồi được rồi, con lên đây”.

      Hầu Thần vui vẻ ôm lấy eo lên tầng. Fredrick cũng có vẻ uống nhiều rượu. ngay sau lưng Tư Tuyền. Hôm nay uống lẫn lộn cả rượu tây và rượu Trung Quốc đến năm sáu loại liền, Fredrick hẳn là cũng phải cầm cự khá lắm.

      có say ?” Tư Tuyền chậm lại.

      say, nhưng nhức đầu”. Fredrick xoa xoa gáy, quả thực khá mệt.

      “Tuyền Tuyền, em gọi phục vụ, lấy cho Fredrick ít thuốc giải rượu. Lần sau quen uống rượu, đừng uống nhiều như thế.”

      “Được rồi, chị về nghỉ ngơi

      Tư Tuyền phẩy phẩy tay, phòng của Tư Toàn ở lầu hai. và Fredrick đều ở lầu ba, đưa về phòng, vừa bật đèn Fredrick lập tức nằm vật xuống giường, đặt tay lên che mắt.

      Tư Tuyền tìm trong tủ thuốc cá nhân, biệt thự rất chu đáo, trong tủ thuốc có đầy đủ từ thuốc cảm đến thuốc giải rượu, thậm chí cả thuốc tiêu chảy.

      rót cốc nước, đem thuốc lại gần cho . Fredrick uống xong lại nằm vật xuống.

      “Có thể tắm được ? Người toàn mùi rượu thôi”

      Fredrick lắc đầu. đành vào nhá tắm, vắt chiếc khăn mặt ướt ra lau mặt lau tay cho , giúp cởi giày. Fredrick nỉ non “Maya, đau đầu”

      Tư Tuyền thở dài, trèo lên giường, đặt đầu ghé lên đùi mình. Hai tay ấn vào thái dương nhàng. Lúc , mỗi lần chơi bác sĩ bệnh nhân, luôn làm như vậy.

      Fredrick túm lấy bàn tay , nhét ngón trỏ vào miệng. Lưỡi nóng hầm hập, mơn man ngón tay . Tư Tuyền định rút tay lại, nhưng nắm rất chặt. lúc sau, Fredrick ngủ mất. giúp cởi áo, đắp lại chăn, chỉnh điều hòa rồi mới ra ngoài. Fredrick trong mắt luôn là người mạnh mẽ, chưa bao giờ yếu đuối đến thế. Bình thường, rất ít người có khả năng dám chuốc say bàn rượu. lại sống rất điều độ, uống đến say cũng chỉ uống với mấy người bạn thân. Mà như vậy qua đêm về. Tư Tuyền rất ít khi được chứng kiến bộ dạng say xỉn của . Hôm có lẽ mấy chú bác và đám em họ nhà làm khá tốt. Nhưng vẫn hiểu tại sao, Fredrick lại chịu uống nhiều như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :