TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 63: Tôi khá là thích em đấy
Chín giờ, bữa tiệc dằn vặt cuối cùng cũng chấm dứt. Nhà họ Trịnh dẫn đầu đoàn người đến hội trường trung tâm ở sàn tàu tầng năm. Căn phòng khiêu vũ lớn với cửa sổ thủy tinh nhìn thẳng ra biển, trần nhà vẫn rất cao với chùm đèn phale nhập nguyên chiếc từ Ý, đẹp lộng lẫy như cung điện hoàng gia thế kỉ mười bảy. Tư Tuyền cạnh Fredrick, luôn có người của tập đoàn Hoa Hạ tiếp đón họ. Lần này, là đích thân chủ nhân bữa tiệc Trịnh Kim Dung.
Trịnh Kim Dung cũng khá nhiều tuổi, nhưng được chăm sóc rất tốt. thương trường, người ta gọi bà là con cá mập của nhà họ Trịnh, đứng đằng sau hàng chục thương vụ cá lớn nuốt cá bé với tầm nhìn xa thua kém gì đàn ông.
Bởi vậy, dù là phận nhưng địa vị của bà trong nhà họ Trịnh lại cực kì cao. Tuy nhiên, về đường tình duyên bà lại được hạnh phúc. Trịnh Kim Dung kết hôn ba lần, thất bại cả ba. Dương Dung là con của người chồng thứ hai, luật sư chuyên về tố tụng hình .
Trịnh Kim Dung được cả hai thứ tiếng và Pháp, tuy nhiên bà lại phải là người phụ nữ quyến rũ. Nguyên đường, hai người trao đổi với nhau về thuế nhập khẩu và lộ trình vận chuyển đường biển. Tư Tuyền cùng với họ, nhưng tâm trí ở mây nên chú ý đường, chân vướng vào tà váy suýt ngã sấp mặt. Fredrick nhanh tay đỡ lấy , nhưng cổ chân vẫn gập xuống cái, nghe đau điếng.
“Cẩn thận chứ”
Fredrick dám lơ là nữa, sát ngay cạnh, Trịnh phu nhân có vẻ chú ý đến Tư Tuyền. Ban đầu, bà còn tưởng đây là trợ lý hay phiên dịch của Fredrick nhưng đúng, thái độ này rất thờ ơ, lạnh nhạt. Fredrick dù quá chú tâm nhưng vẫn rất để ý đến .
“Em tôi” Fredrick chủ động giới thiệu sau đó lại giải thích thêm “Con của chú tôi, chú ấy kết hôn với người Trung Quốc”
Câu giới thiệu này quá quen thuộc, Fredrick dùng từ hồi còn bé tí, vẫn còn mặc váy hoa được dắt theo mỗi lần dự tiệc. Ngày trước nghe còn vẻ tự hào, giờ lại có vẻ hơi châm biếm. Tư Tuyền nhếch mép cười nhạt, Fredrick dường như hiểu nghĩ, đôi mắt xám xanh khẽ ánh lên vẻ lạnh lùng nguy hiểm. Tư Tuyền hơi rùng mình, cảm giác mình vừa lọt xuống cái hố sâu thấy đáy.
Rất nhanh chóng có những người khác tiếp cận bọn họ. Tư Tuyền nhàm chán nhìn ngó xung quanh, Diệp Chính giơ cái ly lên với từ xa, cười cười. Tư Tuyền lắc đầu, bảo qua đó bây giờ, chắc phải bò bằng bốn chân.
Hội trường trong chớp mắt trở nên dần đông đúc. Đúng chín giờ, đèn tắt bớt, tập trung ánh sáng lên sân khấu. chiếc bánh ngọt năm tầng tinh xảo được đưa ra sân khấu, chắc là đủ để thắp nến đúng bằng số tuổi của Trịnh phu nhân. Trong bóng tối đó, Tư Tuyền đột nhiên thấy có bàn tay đưa ra nắm lấy bàn tay mình. Bàn tay rất lớn, bao trọn những ngón tay của , còn cố ý chơi đùa trong lòng bàn tay để thấy nhột. Tay Fredrick các khớp xương rất ràng, thường xuyên vận động và chơi thể thao nên bàn tay có những vết chai sần nho . Tư Tuyền giãy ra mấy lần được, đến tận lúc sáng đèn mới thả tay ra.
Sau màn này là đến màn khiêu vũ, Tư Tuyền nhìn thấy Trịnh Thiếu Thành về phía mình, dũng chuẩn bị nhập vai hoàng tử. ra, cũng chỉ có Trịnh Thiếu Thành là đủ tư cách và đủ sức để đối phó với Fredrick, cho nên nếu ta tới mang ra khỏi đây, ngày mai lập tức cắn chết ta.
Đột nhiên có bóng đen chen vào giữa bọn họ, Tư Tuyền giật mình lùi lại. Tần Phong nở nụ cười sáng lạng với , nhanh chóng bắt tay Fredrick. Fredrick cũng lấy gì làm ngạc nhiên, cười chào đáp lại.
Tần Phong làm như quen , Fredrick giới thiệu hai người với nhau, cười ôn hòa, mất hẳn vẻ phóng đãng sáng nay gặp tàu. Cuối cùng, Tần Phong lịch mời điệu nhảy, Tư Tuyền thấy Fredrickrik có ý kiến gì cũng chờ Trịnh Thiếu Thành nữa, ai cũng được.
Tần Phong dìu ra giữa sàn nhảy, Tư Tuyền rất phối hợp làm điều valse lãng mạn.
“ được tiếng Trung hửm”
“ tôi dạy được chuyện với người lạ!”
Tân Phong cười lục khục. Sáng nay còn tưởng mới về nước, ai ngờ nhóc tinh quái này lại lừa đảo như vậy. ngờ, lại là em của chủ tịch tập đoàn Maple. Tần Phong biết Fredrick cũng được vài năm, chủ yếu là qua vài thương vụ làm ăn của ông nội ở Hồng Kong. Trước đó, khi còn học ở nước ngoài, có làm việc cho Maple vài năm. Lần này cùng cậu Tần Hi phụ trách hạng mục hợp tác với Hoa Hạ, Tần Hi vốn quen với Hoa Hạ hơn nên lo đối nội, còn đối ngoại.
“Tôi khá là thích em đấy”
“Tình sét đánh hả? cũng có tấm thân bất tử đấy, sét đánh nhiều lần thế mà chết”
Tư Tuyền do dự đáp lại, hỏi qua bọn Hầu Thần, Tần Phong cũng là công tử đào hoa có tiếng
“Nếu tôi chuyện tình lấy hôn nhân làm vấn đề tiên quyết sao? Dù sao em cũng khác với những khác. Tôi vẫn còn đời lắm”
Tư Tuyền bĩu môi. Fredrick nhảy cùng Dương Dung, thỉnh thoảng vẫn nhìn về phía này.
“Tôi có bạn trai rồi”
“Thái tử gia nhà họ Diệp hả?”
Tần Phong đỡ xoay vòng, lại tiếp
“Hợp đồng tình cảm của hai người cũng nhạt nhẽo quá. Em có thể chuyển sang tôi, tôi đảm bảo phối hợp với em tốt hơn.”
“Sao biết?” Tư Tuyền ngạc nhiên hỏi
“Từ lúc trai em đến bây giờ, ta còn chưa nổi với em được câu, hơn nữa cái trò vặt vãnh đó chỉ để em đối phó với phụ huynh thôi. Đối phó với tôi làm gì?”
Tư Tuyền cau mày, căn bản cũng muốn dây dưa với ta
“ điệu nữa chứ? Tôi thấy tôi nhảy với em rất hợp”
Bị dẫm cho ba lần vào chân mà vẫn muốn nhảy tiếp. Tư Tuyền khỏi bội phục người này. Mắt thấy Fredrick đưa Dương Dung về chỗ, đồng ý nhảy thêm điệu nữa. Hết điệu này rút lui về phía bọn Diệp Chính đứng.
Tần Phong tuy thân nhưng cũng có quen biết với bọn Diệp Chính nên cũng ngại đứng cùng bọn họ. Huống hồ ở đó còn có Quý Song Ngọc và em họ khác của Trịnh Thiếu Thành tụ tập thành nhóm.
“Tôi ngờ cậu lại đào góc tường nhà bạn như vậy đấy” Trịnh Thiếu Thành tặc lưỡi, đưa cho Tần Phong cốc rượu. Tư Tuyền lùi về phía sau bọn họ, Frdrick bận tiếp chuyện với nhóm người, thấy quay về bên đó cũng nhiều. Vài phút sau, Ben đến gần , đứng cùng họ nhưng luôn để trong tầm mắt.
“Lần này cậu đến đây nhàn nhã quá nhỉ”
“Có cậu tôi ở đây, tôi còn bận rộn làm gì” Tần Phong cười hì hì, Tần Hi là cậu út, mẹ là thứ hai, hai người cách xa nhau khá nhiều tuổi nên và Tần Hi cũng chênh nhau hơn chục tuổi thôi, so với các chú bác khác trong nhà, có thân thiết với Tần Hi hơn.
Tần Hi cùng với Trần Minh Tuệ đứng cùng với nhóm Fredrick ở phía bên kia. Lần này toàn các vị lão nhân xuất mã, đám người trẻ bọn họ cũng chỉ là kiếm cớ tụ tập vui chơi thôi.