1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CỤC CƯNG QUÝ NHẤT CỦA BOSS

      Tác giả: Lại Ly Hôn

      Thể loại: Ngôn tình đại
      Độ dài: 98 chương

      Nguồn + Convert: ngocquynh520

      Editor: Nhóm Bát tỷ muội:
      Mẹ Bầu, BAT101126, Puck, Táo đỏ phố núi, Sóc là ta, Heisall, Trang Bubble
      Betaer: Mẹ Bầu




      ****************************

      Nội dung giới thiệu:


      Mọi người đều biết rất , trong giới quyền quý ở Kinh thành có tiểu nghiệt mà người ta tuyệt đối được phép đụng vào.

      , là thần, là tiên, nhưng cũng là Phật và cũng là ma quỷ.

      , đại biểu cho tội ác, cho sa đọa, là thuốc độc mà giới đàn ông cách nào từ bỏ nổi, là người mà giới phụ nữ luôn căm hận đến mức chỉ mong muốn phá hủy nhanh chóng.

      ******************************

      Đặc sắc :

      Tại buổi hôn lễ trong khách sạn lớn nào đó, tân khách được mời đến dự trong hội trường rất đông.

      Chú rể dâu đứng ở trước mặt người chủ hôn. Người chủ hôn hỏi chú rể: "Tiên sinh Lương Kinh Đào, ngài có đồng ý lấy tiểu thư Tiêu Cửu Cửu làm vợ ?"

      Trong chờ mong của rất nhiều tân khách lẫn ngượng ngùng của dâu, mọi người nghe thấy chú rể ra câu nghe lạnh như băng: "Tôi đồng ý!"

      Sau khắc, màn hình lớn của trường hôn lễ, ra hình ảnh dâu cùng người đàn ông nào đó dây dưa cùng chỗ...

      Nhưng dâu chỉ thẫn thờ nhìn màn này, mặc kệ cho thể xác và tinh thần của chính mình bị tổn thương, nhìn mình bị thân bại danh liệt.

      Cái trò chơi này, sớm biết trước kết quả như thế nào rồi, chỉ là cam lòng mà thôi.

      Hôm nay, việc đến nước này, lại có thể nhẫn tâm đối xử với như thế.

      Nếu vậy, khiến cho bị đau hơn!

      Đặc sắc hai:

      Ở cửa phòng khoa phụ sản của bệnh viện nào đó.

      dâu bị hủy hôn Tiêu Cửu Cửu lại hẹn mà lại gặp kẻ bạc tình Lương Kinh Đào lần nữa.

      Lương Kinh Đào nhìn ra từ trong phòng bệnh nhân lưu sau phẫu thuật ra, vẻ mặt tái nhợt. vọt tới trước mặt , dùng sức túm lấy tay của , giọng nghe đầy run rẩy, hỏi : "Cửu Cửu, tới nơi này để làm gì vậy?"

      Gương mặt của Tiêu Cửu Cửu tái nhợt nhưng vẫn rất tuyệt mỹ. Vẻ mặt của lộ suy yếu nhưng vẫn nở nụ cười tươi rói mang đầy châm chọc: "Giống như trong lòng nghĩ thôi, tôi tới đây là để xoá sạch nghiệp chướng trong bụng của mình. Lương Kinh Đào, cũng nên cảm thấy mình được thỏa mãn rồi. Tôi mang hai mạng người mà tôi quý nhất, là trai của mình và đứa bé này, đến để trả lại hai cái đùi cho chị , đủ vốn rồi chứ nhỉ? Bây giờ chắc hẳn là cảm thấy rất vui sướng có phải ?"

      Nhìn thân hình của Lương Kinh Đào lung lay như sắp đổ, nhìn thấy trong ánh mắt của lúc này vừa có nỗi sợ hãi, vừa có đau đớn vừa đầy vẻ hối hận, Tiêu Cửu Cửu buồn nhìn lại thêm lần nào nữa, rúc thân thể đầy mệt mỏi của mình vào trong lồng ngực đầy nhân hậu và ấm áp của người khác chờ đợi : "Chúng ta thôi!"

      Người nọ nhìn thoáng qua Lương Kinh Đào vẻ đầy mỉa mai, xoay người khom lưng đưa tay ôm ngang người lên, siết chặt vào trong lòng của mình, hôn cái tràn đầy vẻ cưng chiều: "Chúng ta về nhà thôi!"

      "Cửu Cửu..." Sau lưng vang lên tiếng gọi cảm giác như ruột gan bị xé đứt ra từng khúc... Nhưng rốt cuộc cũng thể gọi trở về được những tình cảm chân thành mà từng trao cho ...

      Đặc sắc ba

      Bốn năm sau, tại buổi giao lưu so tài quốc tế về y thuật.

      Những người tham dự cuộc so tài đến từ rất nhiều quốc gia. Họ đều kinh ngạc khi nhìn thấy cặp mẹ con phối hợp với nhau, mẹ đúng là nữ thần y đẹp nghiêng nước nghiêng thành, con đúng là tiểu thần đồng thiên tài đáng trong giới y học. Giữa bọn họ có cực kỳ ăn ý, chỉ thoáng cái “giết chết” ngay lập tức toàn trường đấu!

      Cuối cùng, cặp mẹ con PK toàn trường đấu và toàn thắng! Danh tiếng vang lừng quốc tế! lần lộ mặt lần vang danh!

      Tiêu Cửu Cửu trở lại hậu trường, vừa mới thay chiếc áo khoác trắng ra, tiểu bảo bối liền chạy tới với , "Mẹ, bên ngoài có hai người đàn ông, cả hai người đều nhận là cha của con, bọn họ đánh nhau đến tận đây rồi! Làm sao bây giờ? Mẹ có muốn xem náo nhiệt chút hay ?"

      Tiêu Cửu Cửu chọc cái vào gương mặt của tiểu Tuấn bày ra cái vẻ vui sướng khi nhìn thấy người gặp họa: "Đồ trứng thối nhóc con này, ngay đến cha của mình là ai mà cũng nhận ra được hả ?"

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Khu bảo tàng Ngọc Sơn

      Editor: Mẹ Bầu

      Khu bảo tàng Ngọc Sơn ở Thủ đô.

      Tại Cảnh Sơn, ở bên trong khu rừng có cây cối hoa lá rậm rạp và tươi tốt bao quanh, có thể mơ hồ nhìn thấy được tòa nhà cao tầng nằm mình trong đó, tường nhà được sơn màu hồng với hàng mái hiên lợp ngói xanh. Bên ngoài tòa nhà là bức tường gạch bao quanh, lợp ngói xanh đen, nhìn nặng nề mà vững chãi, nhưng bên trong lại cực kỳ xa hoa.

      Đây là hội sở, nơi gặp gỡ tụ họp của những người thuộc đẳng cấp cao trong xã hội. Ở trong đó, phong cảnh đẹp đẽ xanh tươi có thể so sánh được với Di Hoà viên. có rừng phong lá đỏ tươi đẹp của Hương Sơn, lại còn có rừng hoa Tô Châu với cây cầu tinh xảo nằm vắt ngang dòng nước chảy. Phong cảnh ở đây thực tĩnh lặng và thanh nhã, khắp nơi khắp chốn đều lộ ra bầu khí của hoàng gia khi xưa, vừa cổ kính vừa nặng nề.

      Tiến vào bên trong, hai bên đường là những chiếc đèn treo bằng pha lê rực rỡ. Nơi này chỉ có đám người bồi bàn tuấn chuyên phục vụ cơm nước, cùng với những hầu sắc nước hương trời, nào nấy đều có những vẻ xinh đẹp khác nhau, chỉ chuyên phục vụ riêng cho khách, là có thể làm cho người ta cảm thấy bầu khí nơi này còn có chút xíu gì đó mang đậm vẻ đại.

      Ở tại cái nơi mà phong cách cổ kim quấn quít đan xen với nhau như vậy, cuộc sống cổ kính xưa kia trong khu bảo tàng Ngọc Sơn, giống như được luồng sinh khí mới thổi vào làm cho hồi sinh, bừng tỉnh trở lại, trong phong cảnh mỹ lệ xinh đẹp vậy.

      Trong này, chỉ cần bạn có tiền, bạn được cung cấp vô số nơi vui chơi để cho bạn thưởng ngoạn, có mỹ nhân, có rượu ngon, có bài bạc, có cá độ bóng đá, bạn muốn chơi như thế nào, cứ việc chơi như thế.

      Chỉ có điều, nếu như bạn phải là người nằm trong giới quyền quý, vậy bạn đừng mơ tưởng nghĩ có thể vào được cửa chính của khu bảo tàng Ngọc Sơn.

      Có người , đây là trụ sở bí mật chuyên dành cho những người thuộc tầng lớp quyền quý vào đó để vui chơi. Khu bảo tàng này do đồ đệ đời thứ tám của vị nào đó ở kinh thành mới mở ra. Ở trong đó, bạn có muốn chơi thế nào chơi, cũng có chuyện gì xảy ra hết.

      Chỉ cần bạn có thể vào được cái cửa này, cho dù có bị xảy ra chuyện gì, cũng đều có người chịu trách nhiệm hộ cho bạn.

      Chỉ là, cho dù là có thể vào được cửa chính của khu bảo tàng Ngọc Sơn rồi, nhưng đám người quyền quý kia cũng được phân ra thành ba bảy loại cấp khác nhau.

      Nơi đại sảnh, là nơi dành cho những người gắng gượng lắm mới có thể có đủ tư cách tiến vào nơi này chủ yếu chỉ để thưởng ngoạn. Ở lầu hai, là nơi của những người quyền quý có đẳng cấp hơi cao hơn chút.

      Còn
      [​IMG]


      Mà ở hành lang yên tĩnh mờ tối kia, Tiêu Cửu Cửu lấy điện thoại di động ra, nhìn đến cuộc điện thoại vừa mới gọi cho mình lúc nãy, chậm rãi nhấn vào phím gọi lại.

      Bên đầu điện thoại ở phía đối phương, tiếng chuông điện thoại vừa vang lên, lập tức liền được tiếp thông.

      Tiêu Cửu Cửu giọng "A lô" tiếng, sau đó trực tiếp hỏi, "Tìm em có việc gì vậy?" dinendian.lơqid]on Ngữ khí rất lạnh nhạt, làm như vẻ cực kỳ muốn gặp mặt người nào đó.

      "Em lên lầu , có thứ tốt cho em!"

      Giọng của đối phương, trước sau như , cũng lạnh lùng kém, nhưng bộ dạng của có vẻ lại hoàn toàn chịu thua, "Em còn làm việc!"

      "Bảo em lên lên, cần thiết phải nhảm nhiều như vậy!" Đối phương rất bình tĩnh rống lên câu, sau đó liền "pằng" tiếng, trực tiếp cúp luôn điện thoại.

      Tiêu Cửu Cửu nhìn điện thoại, biết làm thế nào chỉ biết cười “xì” tiếng, đầy vẻ tự giễu.

      Được rồi! là ông chủ lớn, gì, làm cũng bỏ lại đấy. Dù sao nơi này thiếu làm việc của , cái khu bảo tồn rộng lớn tràn ngập phóng đãng và cao quý này của , cũng vẫn hoạt động thông suốt.

      Tiêu Cửu Cửu đến thang máy chuyên dụng, lấy ra tấm thẻ chuyên dụng cà vào cái.

      "Tinh" tiếng,cửa thang máy mở ra, giẫm cái, bước chân ưu nhã tiến vào bên trong, cũng thèm đếm xỉa tới việc khác, khẽ tựa người vào vách sau của thang máy, nhàng nhắm mắt lại.

      Lại "Tinh" tiếng, cửa thang máy mở ra, nhưng vẫn chịu mở mắt ra, càng có ý định bước chân ra ngoài.

      Nơi này là tầng cao nhất, từ lần nhìn thấy nơi này diễn ra màn làm cho cảm thấy khổ sở khó chịu, từ sau đó, muốn bản thân mình còn phải bước chân vào trong chỗ này bước nào nữa! Mỗi lần tới đây, trái tim của lại liền cảm thấy bi thương như lần thứ nhất!

      Mắt thấy cửa thang máy sắp đóng lại, bàn tay to khớp xương ràng với những thon dài như của nghệ sĩ chơi Piano, kịp thời nắm chặt lấy cánh cửa thang máy.

      người đàn ông trưởng thành, cực kỳ tuấn tú làm cho người ta phải giật nảy mình, vào trong thang máy. đưa tay nắm lấy cái eo của Tiêu Cửu Cửu, dứt khoát cứng rắn kéo ra khỏi thang máy.

      bên lôi kéo vào bên trong, bên dùng giọng cực kỳ cưng chiều nhàng khiển trách, "Em đúng là có lương tâm gì hết, nếu như ra đây đón em, có phải em lại định xuống bên dưới cùng với thang máy rồi hay , hả ?"

      Đôi mắt đẹp của Tiêu Cửu Cửu liếc xéo cái nhìn sang , như cười như cười, hỏi lại, " muốn !"

      Gương mặt tuấn tú với vẻ đẹp tuyệt mỹ gần như nghiệt kia, bày ra nụ cười cực kỳ cưng chiều, cho dù gương mặt này ngay từ khi còn , Tiêu Cửu Cửu từng nhìn rất quen thuộc, nhưng khi trưởng thành, vẫn như cũ, lại thường xuyên bị mê hoặc, chung quy có cảm giác như
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: bé ngốc của tôi

      Editor: Puck

      Dưới nửa ôm của Phượng Thần, Tiêu Cửu Cửu cuối cùng bất đắc dĩ đến khu cấm địa ở lầu bốn – phòng làm việc của Tiêu Cẩn Chi.

      là phòng làm việc, ra là phòng chuyên dụng còn hào hoa xa xỉ hơn ‘phòng cho tổng thống’, kệ kiểu cổ, bày đầy loại đồ cổ Tiêu Cẩn Chi thích và sưu tầm, quầy bar bên cạnh, bày đầy loại rượu thế giới khó tìm tên, ngay cả chai cũng có giá trị trăm vạn.

      Tiêu Cẩn Chi, xuất thân nhà tướng, nhà đeo sao lóe lên, địa vị vô cùng hiển hách.

      Tiêu Cẩn Chi, là người khiêm tốn, rất nhiều người biết , nhưng lại thanh danh hiển hách, ai biết tên.

      Tiêu Cẩn Chi, cựu quân nhân, từng là lính tinh đặc biệt, người đàn ông sắt đá từng tràn đầy nhiệt huyết, ai biết năm đó vì lý do gì mà lui ra khỏi võ đài quân mình nhất, trở thành thương nhân buôn bán đồ cổ giàu có bốc hơi tiền mười phần.

      Phượng Thần nắm chặt tay Tiêu Cửu Cửu, đẩy cửa lớn màu đỏ choét này ra, đập vào mắt Tiêu Cửu Cửu trước tiên, chính là người đàn ông kia đứng ở trước cửa sổ, bóng lưng cao lớn lại tràn đầy tịch mịch và đơn.

      Tiêu Cửu Cửu bỏ qua đau nhói trong lòng, bĩu môi, người đàn ông này luôn bảy ra dáng vẻ như chết vậy, giống như toàn bộ mọi người thế giới biết , giống như chính là người còn sót lại mà tồn tại độc lập, giống như... nên sống độc mà tịch mịch như vậy.

      như vậy, rất nhiều
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3: Ba người ấm áp

      Editor: Puck

      Phượng Thần và Cửu Cửu vừa vào nhà, Tiêu Cẩn Chi liền xoay người lại, tròng mắt hẹp dài tập trung khóa chặt người làm người ta động lòng người chừng mấy ngày gặp, chỉ cần nghĩ đến , nhìn thấy , đáy lòng lạnh lẽo kia lập tức cảm thấy chút nhiệt độ.

      Chỉ có điều, ánh mắt của nhìn , vẫn còn lạnh lẽo như vậy, xa cách như vậy, như thế... Phức tạp, giống như đối với .

      Tiêu Cẩn Chi biết, oán hận .

      Phượng Thần và từ sống nương tựa lẫn nhau ở nhi viện, tình cảm này, còn thân hơn em ruột, bọn họ có thể vì nhau mà chết.

      Tình cảm nồng đậm như vậy, thân ở nhà quyền quý chính lại chưa từng được thử, hâm mộ tột cùng.

      Cho nên, vào năm năm trước, khi thấy Phượng Thần vì bảo vệ Cửu Cửu mà bị người ta vây đánh, bị người ta đánh đến bể đầu chảy máu, đột nhiên muốn cho họ cảng an toàn, diee ndda fnleeq uysd doon sắp đặt cho bọn họ phần ấm áp và thương, muốn hai người họ đôi người bé đáng thương này, đặt vào dưới cánh chim của mình để nhìn vào, bảo vệ thỏa đáng, trọn đời trân trọng.

      Khi đó, Phượng Thần chỉ có mười lăm tuổi, Cửu Cửu mới mười hai tuổi, có thể , Tiêu Cẩn Chi nhìn hai người bọn họ lớn lên, giống như cha lại giống như trai chăm sóc bọn họ lớn lên, hai người bọn họ giống như đứa bé nuôi lớn, trút vào vô số tâm huyết.

      Mà tình cảm của với Cửu Cửu, cũng góp nhặt từng ngày trong cuộc sống từ từ thăng hoa thành tình cảm nam nữ, nhưng chưa bao giờ ra.

      lựa chọn chờ đợi, cũng bởi vì biết hai người Cửu Cửu và Phượng Thần giống như trẻ sinh đôi kết hợp, coi nhau còn nặng hơn mạng sống, cho dù định buông tha người nào, cũng đồng nghĩa với bỏ qua người khác, cho nên, thể buông tha cho cả hai.

      Tồn tại của Phượng Thần giống như con như em với , mà tình cảm với cậu ấy cũng ít hơn đối với Cửu Cửu.

      Còn Phượng Thần và Cửu Cửu đối với , cũng tràn đầy kính , kính y hệt như cha như , ba người bọn họ thiếu hụt ấm áp gia đình như vậy, gần nhau, ở chung chỗ, bao giờ bằng lòng buông tha!

      Ở trong mắt của Tiêu Cẩn Chi, Phượng Thần và Cửu Cửu đều là đứa bé có thất xảo linh lung tâm *, bọn họ thông minh, bọn họ khéo hiểu lòng người, bọn họ chịu khổ, bọn họ bị uất ức, vẫn còn có thể nhịn!

      (*) Thất xảo linh lung tâm: chỉ người rất thông minh, rất có lương tâm

      Sau khi Phượng Thần và Cửu Cửu cùng , biểu hiệu của hai người biết tròn biết méo, ngay cả là người xoi mói kén chọn như vậy, đối với biểu của bọn họ, cũng tìm ra cái gai nào, bọn họ quá xuất sắc!

      người luôn luôn lạnh lùng, lai thường vì kiên định của hai đứa bé này, sinh ra cảm xúc xa lạ, gọi là “Đau lòng”.

      Dần dần, cũng biết bắt đầu từ lúc nào, bắt đầu bằng lòng dốc hết toàn lực vì tốt cho bọn họ, bằng lòng tin tưởng mà giao phó tính mạng của mình vào tay bọn họ.

      Cuộc sống ở chung chỗ của và Phượng Thần, Cửu Cửu, có thể ăn món ăn Cửu Cửu tự làm, có thể ngồi uống chung vài ly rượu với Phượng Thần, Tiêu Cẩn Chi có thể cảm thấy hạnh phúc
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: Khoảng cách xa xôi nhất.

      Mặt Tiêu Cửu Cửu đỏ bừng lên, tức giận phản bác: "Chuyện đó giống nhau!"

      "Chuyện này có gì mà giống chứ? phải đều là cứu mạng sao?". Gương mặt tuấn tú của Phượng Thần trầm xuống, dùng giọng hiếm khi nào nghiêm túc đến thế với Tiêu Cửu Cửu: "Cửu Cửu, em nên biết, với thân phận ấy, với niềm kiêu ngạo ấy, ấy tình nguyện chết chứ tuyệt đối cho phép người xa lạ đến gần mình, càng cho phép để người xa lạ nhìn thấy khoảnh khắc ấy yếu ớt lẫn hoàn chỉnh như thế. tại ấy phối hợp trị liệu, muốn người xa lạ giúp làm thí nghiệm, chính là vì muốn cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội nhục nhã bản thân. Chú hai Tiêu bất đắc dĩ lắm mới đến tìm , chú ấy chỉ muốn khuyên ấy tiếp nhận trị liệu, mà lại hiểu rất , ngoại trừ hai chúng ta ra, còn có mấy người có thể đến gần ấy, có ai có thể bước vào trong lòng ấy đây? phải em biết, những năm qua, ấy sống đơn tịch mịch thế nào? Mặc dù thân phận bất phàm, nhưng trong nhà. . . . . ."

      Lúc đến đây, Phượng Thần dừng lúc, sau đó mới than thở: "Cửu Cửu, đừng , nếu như đổi lại là em, chẳng lẽ em lại có thể nhẫn tâm nhìn ấy khổ sở mãi như vậy? Em có thể nhẫn tâm để cho ấy mãi đeo lưng tiếng xấu trọn vẹn, có tôn nghiêm sao? Em cũng đau lòng chút nào sao hả?".

      Nghe Phượng Thần hơi như vậy, Tiêu Cửu Cửu cũng dần bình tĩnh lại.

      Chú hai Tiêu, là chú của Tiêu Cẩn Chi, Viện trưởng bệnh viện quân y, cấp bậc Thiếu tướng, đồng thời còn là vị giáo sư kiêm bác sĩ chủ nhiệm.

      Trong suốt mấy năm qua, bọn họ bị ốm đau gì đều đến tìm ông ấy khám, chú hai Tiêu đối với ba bọn họ phải là rất tốt.

      Tiêu Cửu Cửu đưa tay lau nước mắt mặt, rồi ngước cặp mắt sau khi trải qua lễ rửa tội càng thêm trong sáng lên nhìn thẳng vào Phượng Thần, tựa như muốn nhìn thấu tim gan phèo phổi của người trước mặt, cho đến khi khẽ run lên mới nghe thấy nhàng hỏi: "Vậy để em làm chuyện này có được hay ? Em với ấy là quan hệ nam nữ, so với càng thuận tiện hơn nhiều!"

      Phượng Thần lắc đầu, đáp: "! ấy đồng ý đâu!"

      Tiêu Cửu Cửu hiểu, hỏi lại: "Tại sao? Tại sao ấy lại đồng ý chứ?"

      "Nếu em tin, có thể tự hỏi!"

      Nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Tiêu Cửu Cửu, Phượng Thần liền cười khổ, rất muốn cho biết, ra , Tiêu Cẩn Chi cũng như vô cùng quan tâm đến , thậm chí còn tuyệt ít hơn chút nào, chuyện Tiêu Cẩn Chi làm vì so với nhiều hơn rất nhiều.

      Thế nhưng, Phượng Thần lại ích kỷ muốn cho biết này.

      Bởi vì, , rất , rất !

      sợ, có ngày, Tiêu Cẩn Chi cướp khỏi tay mình.

      có thể vì Tiêu Cẩn Chi làm bất cứ chuyện gì, kể cả tính mạng của mình.

      Nhưng duy chỉ có Cửu Cửu là được! Cửu Cửu là mạng của Phượng Thần , là tim gan vĩnh viễn cũng dứt bỏ được!

      , sống nổi!

      Cho nên, Tiêu Cẩn Chi cho phép người phụ nữ mà mình nhìn thấy điểm yếu, muốn để lại trong ám ảnh xóa mãi nhòa, lại càng tình nguyện ý để phải chịu uất ức như thế. Trong lòng ấy vẫn hi vọng có ngày mình có thể đường đường chính chính lấy tư cách của người đàn ông ở bên cạnh .

      , cũng giống như Tiêu Cẩn Chi, hy vọng người phụ nữ của mình xem chỗ kín của người đàn ông khác, cũng muốn để cho phải chịu uất ức như thế, cho dù là thể làm đến bước này, cho dù là cam tâm tình nguyện cũng được.

      tình nguyện làm chuyện này, tình nguyện để bản thân và Tiêu Cẩn Chi đeo lưng tội danh đồng tính, chứ muốn nhiễm phải chút gì đó sạch .

      Cứ liên quan đến Tiêu Cửu Cửu, cho dù là vấn đề gì hai người đàn ông này lúc nào cũng ăn ý như thế.

      Vì vậy, dưới trêu chọc lẫn uy hiếp của Phượng Thần, cuối cùng Tiêu Cẩn Chi cũng đồng ý tiếp nhận trợ giúp của .

      Hai người đàn ông hề có tâm tư kia, lại phải làm chuyện như vậy, ra trong lòng hết sức lúng túng, nhưng càng làm cho bọn họ ngờ chính là, lần
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :