[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 60:
      phải lần đầu gặp nhau

      Tư Tuyền càng nghĩ càng thấy bực mình. Sao phải ở trong phòng vì Fredrick bảo thế? Nằm lúc nhịn được, bật dậy thay quần áo, bôi kem chống nắng, đẩy cửa phòng ra ngoài, tìm bọn Diệp Chính để chơi.

      Peter nhìn thấy hùng hùng hổ hổ tới cũng ngăn cản, chỉ đưa cho chiếc điện thoại mới, bên trong sao lưu danh bạ hoàn chỉnh. Chiếc điện thoại hỏng kia phải đem vào bờ mới có thể xử lý triệt để được.

      Trong máy có mấy tin nhắn của Diệp Chính và Trịnh Thiếu Thành. gọi lại, bọn họ chơi bida ở tầng 4, bảo tới đó.

      Khi đến đó, Diệp Chính đứng cùng với bọn Trịnh Thiếu Thành, Hầu Thần nhìn thấy liền vẫy tay.

      “Bị mắng hả?”

      “Hừ”

      “Chơi ?”

      Diệp Chính đưa cây cơ của cho Tư Tuyền. lắc đầu, Trịnh Thiếu Thành nhìn Peter ngồi cách bọn họ đoạn, vẫn hết ngạc nhiên được. Có ai ngờ người đó lại là họ của Tư Tuyền cơ chứ. Buổi trưa, cha chiêu đãi riêng ta, với thân phận là người thừa kế của tập đoàn Hoa Hạ cũng phải ngồi cạnh. Fredrick st. Logde, mang danh hiệu Công tước xứ Winderson cao quý, sở hữu trong tay tập đoạn Maple, là đối tác chính trong đợt đầu tư bất động sản lần này. Trong bữa tiệc riêng tư, tâm trạng rất tốt, kể khá nhiều hiểu biết của ta về thị trường Trung Quốc. Thậm chí còn uống riêng với Hầu Thần, chúc mừng hôn sư sắp tới của cậu ta, rằng theo như tập tục ở đây, hai người họ thành thông gia. Trịnh Thiếu Thành buồn cười lắm nhưng cố nhịn, chú ta cưới con nhà họ Tạ, nhà ta là thông gia rồi, còn thông gia gì với nhà Hầu Thần nữa. Ngồi bàn tiệc đều là mấy người làm ăn có máu mặt, biết Fredrickick sai nhưng ai có biểu gì. Cha Hầu Thần thay mặt con trai cám ơn, câu tiếc hai câu tiếc hôm nay nhà thông gia ông ta ai tới được.

      Hầu Thần đốt điếu thuốc, bảo

      “Lúc gặp lần đầu, tôi cũng kinh hỉ, lần này còn tham dự lễ đính hôn và đám cưới của tôi, tôi còn càng shock hơn”

      phải lần đầu”

      Diệp Chính đẩy quả bóng vào lỗ, cười

      “Có nhớ quả bóng rổ đầu tiên của chúng ta ?”

      Nhắc đến chuyện này lại buồn cười. Năm đó Slam dunk lên ngôi, bọn họ cũng chỉ là đứa trẻ sáu bảy tuổi, đọc ké truyện của các . Bóng rổ lúc đó là môn thể thao xa xỉ, quả bóng rổ đầu tiên Diệp Chính và Mạch Tuệ nhìn thấy chính là quả bóng rổ mà hai chị em Tư Tuyền đem ra sân nhà họ chơi.

      Lúc ấy như nào nhỉ, hai người bọn họ đứng ở ngoài hàng rào, hau háu nhìn vào quả bóng, cố gắng nhận diện xem nó có đúng với quả bóng trong truyện hay . Ngày hôm sau đến lớp, kể cho bọn Trịnh Thiếu Thành và Hầu Thần nghe, bàn bạc nhau làm thế nào để có thể đổi được quả bóng đó với Tư Toàn.

      “Chính là Tây đó?”

      “haha” Trịnh Thiếu Thành cười phá lên. Thế cũng phải bây giờ mới gặp Tư Tuyền. Năm đó, Tư Tuyền chỉ là bé hai tuổi mặc váy hoa ngồi với Tư Toàn ăn kem mút dưới gốc cây, chờ bọn họ vụng trộm chơi bóng rổ ở sân của mấy lớn trong đại viện. Cũng tập đập bóng, bóng nhưng tài nào ném trúng vào rổ được. Chơi được lúc, có lớn người nước ngoài lại gần, bế Tư Tuyền lên, cho ăn ô mai, còn khóc thét kêu gào rất lâu, cùng ngồi xem bọn họ chơi bóng. Về sau cũng ngứa nghề, dạy bọn họ mấy đường cơ bản. Lúc ấy ấy à, Fredrick biết tiếng , bọn họ cũng chỉ biết tiếng Trung, tất cả đều dùng body language. Chỉ dẫn đc vài buổi kia về nước, bọn họ sau này cũng ít khi nhắc đến chuyện này.

      Tư Tuyền hiểu bọn họ cười cái gì, cáu kỉnh ngồi ghế. Người phục vụ mang lại cho cốc nước ổi ép.

      “Nghe gần đây có đảo . Em muốn ra đó chơi”

      Fredrick muốn cho ra ngoài càng muốn .

      Trịnh Thiếu Thành đến ngồi cạnh ,

      “Cũng đặc sắc gì, có gì vui đâu. Hơn nữa, em phải chuẩn bị tiệc tối hả?”

      Theo như biết, tiệc tối nay rất quan trọng, rất nhiều tiểu thư và phu nhân mang theo người trang điểm và làm tóc riêng, sau bữa trưa bắt tay vào tô vẽ.

      cần, nhân vật chính đâu phải là em”

      “Tối nay em với ai?”

      Fredrick mang theo bạn , lại vừa bị khâm điểm xong nên chắc thoát khỏi tay được.

      Trịnh Thiếu Thành thấy nhếch mép cười, biết rằng Fredrick chịu thả người. Đành thở dài, ba người bọn bị nuốt trôi mất.

      “Mà Mạch Tuệ đâu?”

      Cứ tưởng rằng Mạch Tuệ sau, cuối cùng đến giờ vẫn thấy

      Diệp Chính nhún vai, Mạch Tuệ là thần long thấy đầu thấy đuôi, mọi năm bao giờ bỏ lỡ dịp này. Lần này thấy đâu cũng thấy lạ.

      “Bao lâu rồi chưa gặp ta nhỉ?”

      Tư Tuyền suy nghĩ, lần cuối cùng gặp Mạch Tuệ là hôm uống rượu ở Thiên Cầm. Còn từ khi Mạch Tuệ có biểu lạ như thế này, có lẽ từ sau hôm dượng Andrew về nước. À , sau khi Nana quay lại Nhật Bản đúng hơn. Từ khi Nana quay lại Nhật Bản cũng mất hẳn liên lạc với . có gọi đến nhà Takahashi hai lần, nhưng họ đều bảo biết. Nana hẹn quay ở lại vào lễ đính hôn của chị Tư Toàn nên đoán cậu ấy sớm trở lại thôi.

      biết, lâu lắm rồi. Hôm trước ăn với chú Mạch xong, ta cũng quay trở về nhà”.

      “Có đến công ty ?”

      “Có, vẫn làm mỗi ngày”

      “Lạ nhỉ?”

      Diệp Chính rút điện thoại gọi nhưng có người nhấc máy.

      “Được rồi, đến đảo đó chơi vòng cũng mất thiều thời gian, trở về trước 4h là được”

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 61:

      Mấy người đứng dậy, đến góc cầu thang ra phía đuôi tàu gặp Trần Minh Tuệ và Tần Hi. Hai người này có vẻ cãi nhau, Tần Hi giữ tay Trần Minh Tuệ, muốn thả người. Trần Minh Tuệ cứng rắn giật tay ra, trong thoáng nhìn thấy bọn họ nhưng cũng lạnh lùng quay , lên lầu .

      đó cũng là mỹ nhân hiếm gặp”

      “Tần Hi vì ta mà li dị vợ, cũng phải người đơn giản!”

      Tư Tuyền quay đầu lại, Trần Minh Tuệ sớm mất dạng. Tần Hi gặp qua, cũng dưới bốn mươi tuổi, dù còn được kim vương lão ngũ như bọn Trịnh Thiếu Thành, Diệp Chính nhưng cũng được đánh giá rất cao.

      ra hôn nhân của Tân Hi với vợ ông ta, cũng chỉ là danh nghĩa thôi. Li hôn, cái chính là ảnh hưởng đến công ty, Tần Hi dám trả cái giá này vì tình . tôi nghĩ đoạn tình cảm đó cũng phải tầm thường”

      Trịnh Thiếu Thành nhìn Hầu Thần phát biểu, cảm thán tiếng. Hầu Thần chung tình với Tạ Tư Toàn, chuyện này bọn biết nhiều năm rồi. Lúc biết Tư Toàn và bạn trai chia tay, chính cũng đoạn nhân duyên mặc dù công khai ra ánh sáng. Rất nhanh, Hầu Thần cắt đứt đoạn tình cảm đó, chia tay người kia, trở về an ủi Tư Toàn, mất kha khá công sức mới ôm được mĩ nhân vào tay.

      “Tôi còn nghe được chuyện này làm nhà họ Tần náo loạn. Trần Minh Tuệ xuất thân bần hàn, gia đình bây giờ cũng khá giả gì, Tần Hi bị chèn ép rất nhiều công ty. Nếu phải lần này Trần Minh Tuệ đứng trong tổ đấu thầu với Hoa Hạ, chắc bị ép nghỉ từ lâu”

      “Trần Minh Tuệ là tốt, tôi luôn hi vọng ấy được hạnh phúc”

      Diệp Chính kết luận, với hiểu biết của về Trần Minh Tuệ, tin chắc phải loại người vì ham giàu sang mà phá hoại gia đình người khác. Hơn nữa từ khi du học về, giá thị trường của vẫn luôn rất tốt, lương rất cao. Dù là để so sánh với những nhà giàu khác chưa là gì, nhưng nếu để đảm bảo cuộc sống hạng A chắc cũng khó khăn gì.

      Đảo mà Tư Tuyền đúng là rất nhàm chán. Trời còn rất nắng nên mấy người lượn quanh hòn đảo hai vòng cũng quay lại du thuyền. Peter đứng chờ ở sàn tàu, nhìn thấy Tư Tuyền như trút được gánh nặng, Tư Tuyền lại chẳng có cảm giác gì. Ở đây là chỗ đông người, Fredrick có bắt dễ dàng như bắt gà con cũng chẳng làm gì được.

      Tư Tuyền quay lại phòng, tắm qua loa rồi sửa soạn cho tiệc tối. Chương trình tối nay gồm có tiệc tối và tiệc khiêu vũ, ít nhất phải hơn 11h giờ đêm mới xong. Dù thích những bữa tiệc như này nhưng từ bé được giáo dục theo phong cách quý tộc, cũng dám làm gì qua loa.

      Có tiếng gõ cửa, Tư Tuyền đứng dậy mở cửa. Hai người hầu tiến vào, mang theo xe đồ ăn. Bên đĩa cơm rang Dương Châu, cua sốt chanh leo và samisi cá hồi.

      “Tiểu thư, ngài Fredrick dặn ăn chút gì đó”

      Tư Tuyền gật đầu, trang điểm đẹp đẽ, tinh tế để ăn tiệc mà lại thể ăn thả ga, nếu ăn từ giờ, sợ mình trụ được đến mười giờ mất”.

      bận gì chứ? Ở lại giúp tôi trang điểm!”

      Tư Tuyền với hầu, ấy gật đầu. Người còn lại chờ Tư Tuyền ăn uống no nê mới dọn dẹp rồi bước ra ngoài.

      Tư Tuyền cởi áo khoác tắm, để nó trễ đến hông, bên trong mặc sẵn đồ lót cho chiếc váy khoét sâu ở lưng. Đưa based và che khuyết điểm cho hầu, để ấy trang điểm ở lưng, còn tự trang điểm mặt. Được cái da khá trắng và và khá khỏe, có mụn hay tàn nhang nên trang điểm cũng mất công vào cầu kì lắm.

      Trang điểm xong, Tư Tuyền tự sơn lớp móng tay đen, riêng ngón áp út nhũ bạc. Màu này kết hợp với chiếc váy rất tuyệt.

      tự búi kiểu tóc búi cao đơn giản. hầu giúp ghim mấy chiếc kẹp giữ tóc cho chắc rồi giúp thay váy. Chiếc váy satin màu xám bạc, phía trước trễ cổ, phía sau có mấy sợi dây đan kéo xuống tận eo, cả khoảng lưng trắng hở rất hút hồn. Váy dài lắm, xẻ từ quá nửa đùi, lúc bước , tà váy satin quấn vào chân, cả chiếc váy như làn nước bạc bám sát cơ thể, cực kì quyến rũ. Tư Tuyền rất thích chiếc váy này, cảm giác mặc nó như mình trưởng thành hẳn mười tuổi.

      Tư Tuyền chấm nước hoa ở sau gáy, cổ tay và trước ngực. giống như dì Tư có thú vui sưu tập nước hoa, Tư Tuyền thường chỉ trung thành với loại duy nhất. Sì của Giorgio Armani, đây là mùi hương trung thành với từ rất lâu. Ngày bé, thường chạy vào phòng ngủ của dì Tư , dì có rất nhiều nước hoa nhưng thích những mùi nhàng, đặc biệt là mùi hoa nhài và hoa sen. Cả người dì lúc nào cũng chìm trong hương cực kì thanh mát. Tư Tuyền thích ôm dì buổi sáng, lúc đó dì vừa ngủ dậy, tóc hãy còn ẩm, xịt ít nước hoa L'Eau d'Issey Lotus của Issey Miyake hoặc Le jardin sur le nil của Hermes là cảm thấy cứ như mình lạc vào vườn cây buổi sáng, ngồi bên hồ lăn lộn trong đám cỏ, hít ngửi mùi ban mai nhàng. Thế nhưng, chai nước hoa đầu tiên dùng lại phải trong mấy loại đó, mà là Sì.

      Cũng như nhiều quý ông người lịch lãm khác, Fredrick dùng nước hoa, và mùi trung thành của là Acqua Di Gio. Năm mười lăm tuổi, theo Fredrick đến cửa hàng của Giorgio Armani chọn quần áo, đứng trong gian ngát hương của Giorgio Armani đó. chợt hiểu tại sao lúc bé rất thích được Fredrick ôm, vì mùi này quả quá đỗi quen thuộc. Fredrick thấy quanh quẩn ở quầy nước hoa nên đưa sang khu vực của phụ nữ, giúp lựa chọn mùi hương đầu tiên. Sì vốn chỉ thích hợp với những hai lăm tuổi nhưng lại rất thích, nằng nặc đòi mua và dùng đến tận bây giờ.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 62:
      Con rồng lửa hung dữ

      Có tiếng gõ cửa, Tư Tuyền nhìn đồng hồ, cũng sắp đến giờ bữa tiệc bắt đầu. hầu mở cửa phòng, Fredrickick bước vào. Hôm nay mặc khá đơn giản, áo sơ mi đen mở hai cúc, quần đen, vest vẫn còn khoác ở cánh tay. Tư Tuyền cám ơn hầu, đưa cho tờ 100$ tiền bo. hầu mắt sáng , vui vẻ cảm ơn, ra ngoài đóng cửa lại giúp bọn họ

      “Đừng làm nhòe son của em!”

      Tư Tuyền cảnh cáo, mất rất nhiều công để trang điểm. Fredrickick im lặng ngắm nhìn khi đứng dậy. Chiếc váy suôn mềm, bọc lấy thân hình mảnh dẻ. Tư Tuyền có ngực mấy, vạt váy trước tuy trễ nhưng cũng chỉ nhìn khoảng trắng trước ngực, lờ mờ thấy hình dáng, chính vì vậy mà lại làm cho nó gợi cảm hơn.

      “Quà cho em!”

      Fredrick đưa đến chiếc hộp, tự tay mở nó. Bên trong là chiếc lắc chăn tinh xảo được chế tác từ bạch kim và kim cương trắng. quỳ chân xuống, giúp Tư Tuyền mang nó vào, lại giúp giày, nhịn được hôn lên mu bàn chân trắng mịn cái.

      “Sao em cảm giác nó giống cái xích vậy?”

      Tư Tuyền ngờ vực hỏi. Dĩ nhiên từ bé đến lớn, được tặng rất nhiều trang sức, nhưng có cái nào lại riêng tư đến mức này.

      Fredrick phì cười, hài lòng nhìn chiếc lắc chân yên vị cổ chần Tư Tuyền, viên kim cương đính kèm đung đưa bên cạnh, nhàng

      “Đúng vậy. Ngoại trừ có chìa khóa, ai mở được đâu”

      “Biến thái”

      Tư Tuyền cho điện thoại vào chiếc clucth cầm tay óng ánh bạc, công tác chuẩn bị coi như là xong. Hai người trước sau rời khỏi phòng.

      Phòng tiệc có kha khá người đến, Fredrick đến muộn nhưng cũng đến quá sớm. Mấy người nhà họ Trịnh đứng đón khách ngay từ sảnh bên ngoài, hai người trực tiếp bỏ qua giai đoạn check in, thẳng vào phía trong. Tư Tuyền nhận mặt được vài người quen, nhưng bị kẹp giữa Fredrick, Peter và Ben nên thậm chí còn chẳng được dừng lại.

      Trịnh Thiếu Thành đưa họ vào tận bên trong, ngồi ở bàn sát với trung tâm. Phòng dạ tiệc này khá rộng, với kiến trung châu Âu đậm nét, ở trung tâm căn phòng là chiếc đèn chùm pha lê cỡ lớn, từ đó tỏa về khắp căn phòng những chuỗi pha lê lớn xen kẽ với lụa gấm. gian tràn ngập hoa hồng trắng, nhài tây, lily và phong lan. bữa tiệc sinh nhật, dù thế nào cũng là quá xa xỉ.

      Bàn tiệc chờ đón họ, tiếc lại phải là đám tài trẻ tuổi tuấn như Trịnh Thiếu Thành, mấy người ngồi đây đều có vai vế và chức vụ cao chỉ ở Hoa Hạ mà còn ở những tập đoàn khác. Nhìn thấy Fredrick, họ vui vẻ đứng dậy bắt tay. Thông thường trong vai trò này, Tư Tuyền đóng vai phiên dịch nhưng hôm nay lười, cái nhấc tay cũng thèm, chỉ đứng ngó nghiêng. Peter đành phải đứng lên trước, làm phiên dịch giúp họ.

      Fredrick hài lòng lắm nhưng cũng phản ứng nhiều. Trước mặt mọi người, Maya luôn tỏ ra được giáo dục rất tốt nhưng chỉ cần có xuất của , ngang ngược, bất cần, hoàn toàn ỷ lại vào , tất cả để cho xử lý.

      Bọn họ ngồi xuống bàn, Trịnh Thiếu Thành nhắn tin cho , kiểu rất cợt nhả “ ngờ đấy, ngờ em còn có bộ dạng như vậy!”

      chưa? rồi đến giải cứu công chúa

      Con rồng lửa vĩ đại ngồi cạnh , mau đến cứu giá.

      “Haha. Lát nhảy với nhé”

      “Còn phải xem tâm tình bổn tiểu thư thế nào !”

      lơ đãng nghe mấy người trong bàn tiệc chuyện, phục vũ bắt đầu đặt những món điểm tâm và champagne lên bàn. Bữa tiệc kiểu Âu này kéo dài đúng tiếng ba mươi phút với hai món điểm tâm, hai món súp, hai món hầm, bốn món mặn, hai món tráng miệng đủ để dày vò dạ dày tâm trạng người thưởng thức nó.

      Mười phút sau, ông Trịnh Vũ Đình, chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ và nhân vật chính của bữa tiệc bà Trịnh Kim Dung cùng nhau giơ ly champagne, tuyên bố khai tiệc. Trịnh Vũ Đình ngồi cùng bàn với họ, Tư Tuyền uể oải vừa ăn vừa nhìn sang bàn Trịnh Thiếu Thành, bên đó bớt tẻ nhạt hơn nhiều. Ngoài mấy người bọn họ còn có Tần Phong, Quý Song Ngọc và mấy nữa. Dì Quách ngồi ở bàn khác, với mấy người phụ nữ mà trong đó có người nhận ra là Trịnh phu nhân. Dương Dung ngồi ở bàn khác, có cả Lưu Diệp Điềm và Duẫn Tử Hàm. Trần Minh Tuệ cùng Tần Hi ngồi ngáy chéo góc bọn họ, chắc cũng phải do người có vai vế lớn trong tập đoàn Hoa Hạ tiếp đón.

      Fredrick thấy bộ dạng gảy thức ăn cực kì bất nhã của , nhịn được nữa phải

      “Maya, nghiêm túc chút, nếu đừng hỏi phạt em như thế nào”

      Tư Tuyền trề môi, miễn cưỡng thu lại bộ dạng chán nản, im lặng làm tiểu thư quý tộc ăn nốt bữa chán chường như vậy. vị phu nhân ngồi cạnh cố gắng chuyện với bằng , nhưng tốt lắm. Tư Tuyền lịch trả lời, nhưng kiên quyết dùng tiếng Trung Quốc. Peter thể làm thông dịch cho cả hai người, đành trơ mắt nhìn Tư Tuyền gây khó dễ cho người phụ nữ kia mà làm gì được.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 63:
      Tôi khá là thích em đấy

      Chín giờ, bữa tiệc dằn vặt cuối cùng cũng chấm dứt. Nhà họ Trịnh dẫn đầu đoàn người đến hội trường trung tâm ở sàn tàu tầng năm. Căn phòng khiêu vũ lớn với cửa sổ thủy tinh nhìn thẳng ra biển, trần nhà vẫn rất cao với chùm đèn phale nhập nguyên chiếc từ Ý, đẹp lộng lẫy như cung điện hoàng gia thế kỉ mười bảy. Tư Tuyền cạnh Fredrick, luôn có người của tập đoàn Hoa Hạ tiếp đón họ. Lần này, là đích thân chủ nhân bữa tiệc Trịnh Kim Dung.

      Trịnh Kim Dung cũng khá nhiều tuổi, nhưng được chăm sóc rất tốt. thương trường, người ta gọi bà là con cá mập của nhà họ Trịnh, đứng đằng sau hàng chục thương vụ cá lớn nuốt cá bé với tầm nhìn xa thua kém gì đàn ông.

      Bởi vậy, dù là phận nhưng địa vị của bà trong nhà họ Trịnh lại cực kì cao. Tuy nhiên, về đường tình duyên bà lại được hạnh phúc. Trịnh Kim Dung kết hôn ba lần, thất bại cả ba. Dương Dung là con của người chồng thứ hai, luật sư chuyên về tố tụng hình .

      Trịnh Kim Dung được cả hai thứ tiếng và Pháp, tuy nhiên bà lại phải là người phụ nữ quyến rũ. Nguyên đường, hai người trao đổi với nhau về thuế nhập khẩu và lộ trình vận chuyển đường biển. Tư Tuyền cùng với họ, nhưng tâm trí ở mây nên chú ý đường, chân vướng vào tà váy suýt ngã sấp mặt. Fredrick nhanh tay đỡ lấy , nhưng cổ chân vẫn gập xuống cái, nghe đau điếng.

      “Cẩn thận chứ”

      Fredrick dám lơ là nữa, sát ngay cạnh, Trịnh phu nhân có vẻ chú ý đến Tư Tuyền. Ban đầu, bà còn tưởng đây là trợ lý hay phiên dịch của Fredrick nhưng đúng, thái độ này rất thờ ơ, lạnh nhạt. Fredrick dù quá chú tâm nhưng vẫn rất để ý đến .

      “Em tôi” Fredrick chủ động giới thiệu sau đó lại giải thích thêm “Con của chú tôi, chú ấy kết hôn với người Trung Quốc”

      Câu giới thiệu này quá quen thuộc, Fredrick dùng từ hồi còn bé tí, vẫn còn mặc váy hoa được dắt theo mỗi lần dự tiệc. Ngày trước nghe còn vẻ tự hào, giờ lại có vẻ hơi châm biếm. Tư Tuyền nhếch mép cười nhạt, Fredrick dường như hiểu nghĩ, đôi mắt xám xanh khẽ ánh lên vẻ lạnh lùng nguy hiểm. Tư Tuyền hơi rùng mình, cảm giác mình vừa lọt xuống cái hố sâu thấy đáy.

      Rất nhanh chóng có những người khác tiếp cận bọn họ. Tư Tuyền nhàm chán nhìn ngó xung quanh, Diệp Chính giơ cái ly lên với từ xa, cười cười. Tư Tuyền lắc đầu, bảo qua đó bây giờ, chắc phải bò bằng bốn chân.

      Hội trường trong chớp mắt trở nên dần đông đúc. Đúng chín giờ, đèn tắt bớt, tập trung ánh sáng lên sân khấu. chiếc bánh ngọt năm tầng tinh xảo được đưa ra sân khấu, chắc là đủ để thắp nến đúng bằng số tuổi của Trịnh phu nhân. Trong bóng tối đó, Tư Tuyền đột nhiên thấy có bàn tay đưa ra nắm lấy bàn tay mình. Bàn tay rất lớn, bao trọn những ngón tay của , còn cố ý chơi đùa trong lòng bàn tay để thấy nhột. Tay Fredrick các khớp xương rất ràng, thường xuyên vận động và chơi thể thao nên bàn tay có những vết chai sần nho . Tư Tuyền giãy ra mấy lần được, đến tận lúc sáng đèn mới thả tay ra.

      Sau màn này là đến màn khiêu vũ, Tư Tuyền nhìn thấy Trịnh Thiếu Thành về phía mình, dũng chuẩn bị nhập vai hoàng tử. ra, cũng chỉ có Trịnh Thiếu Thành là đủ tư cách và đủ sức để đối phó với Fredrick, cho nên nếu ta tới mang ra khỏi đây, ngày mai lập tức cắn chết ta.

      Đột nhiên có bóng đen chen vào giữa bọn họ, Tư Tuyền giật mình lùi lại. Tần Phong nở nụ cười sáng lạng với , nhanh chóng bắt tay Fredrick. Fredrick cũng lấy gì làm ngạc nhiên, cười chào đáp lại.

      Tần Phong làm như quen , Fredrick giới thiệu hai người với nhau, cười ôn hòa, mất hẳn vẻ phóng đãng sáng nay gặp tàu. Cuối cùng, Tần Phong lịch mời điệu nhảy, Tư Tuyền thấy Fredrickrik có ý kiến gì cũng chờ Trịnh Thiếu Thành nữa, ai cũng được.

      Tần Phong dìu ra giữa sàn nhảy, Tư Tuyền rất phối hợp làm điều valse lãng mạn.

      được tiếng Trung hửm”

      tôi dạy được chuyện với người lạ!”

      Tân Phong cười lục khục. Sáng nay còn tưởng mới về nước, ai ngờ nhóc tinh quái này lại lừa đảo như vậy. ngờ, lại là em của chủ tịch tập đoàn Maple. Tần Phong biết Fredrick cũng được vài năm, chủ yếu là qua vài thương vụ làm ăn của ông nội ở Hồng Kong. Trước đó, khi còn học ở nước ngoài, có làm việc cho Maple vài năm. Lần này cùng cậu Tần Hi phụ trách hạng mục hợp tác với Hoa Hạ, Tần Hi vốn quen với Hoa Hạ hơn nên lo đối nội, còn đối ngoại.

      “Tôi khá là thích em đấy”

      “Tình sét đánh hả? cũng có tấm thân bất tử đấy, sét đánh nhiều lần thế mà chết”

      Tư Tuyền do dự đáp lại, hỏi qua bọn Hầu Thần, Tần Phong cũng là công tử đào hoa có tiếng

      “Nếu tôi chuyện tình lấy hôn nhân làm vấn đề tiên quyết sao? Dù sao em cũng khác với những khác. Tôi vẫn còn đời lắm”

      Tư Tuyền bĩu môi. Fredrick nhảy cùng Dương Dung, thỉnh thoảng vẫn nhìn về phía này.

      “Tôi có bạn trai rồi”

      “Thái tử gia nhà họ Diệp hả?”

      Tần Phong đỡ xoay vòng, lại tiếp

      “Hợp đồng tình cảm của hai người cũng nhạt nhẽo quá. Em có thể chuyển sang tôi, tôi đảm bảo phối hợp với em tốt hơn.”

      “Sao biết?” Tư Tuyền ngạc nhiên hỏi

      “Từ lúc trai em đến bây giờ, ta còn chưa nổi với em được câu, hơn nữa cái trò vặt vãnh đó chỉ để em đối phó với phụ huynh thôi. Đối phó với tôi làm gì?”

      Tư Tuyền cau mày, căn bản cũng muốn dây dưa với ta

      điệu nữa chứ? Tôi thấy tôi nhảy với em rất hợp”

      Bị dẫm cho ba lần vào chân mà vẫn muốn nhảy tiếp. Tư Tuyền khỏi bội phục người này. Mắt thấy Fredrick đưa Dương Dung về chỗ, đồng ý nhảy thêm điệu nữa. Hết điệu này rút lui về phía bọn Diệp Chính đứng.

      Tần Phong tuy thân nhưng cũng có quen biết với bọn Diệp Chính nên cũng ngại đứng cùng bọn họ. Huống hồ ở đó còn có Quý Song Ngọc và em họ khác của Trịnh Thiếu Thành tụ tập thành nhóm.

      “Tôi ngờ cậu lại đào góc tường nhà bạn như vậy đấy” Trịnh Thiếu Thành tặc lưỡi, đưa cho Tần Phong cốc rượu. Tư Tuyền lùi về phía sau bọn họ, Frdrick bận tiếp chuyện với nhóm người, thấy quay về bên đó cũng nhiều. Vài phút sau, Ben đến gần , đứng cùng họ nhưng luôn để trong tầm mắt.

      “Lần này cậu đến đây nhàn nhã quá nhỉ”

      “Có cậu tôi ở đây, tôi còn bận rộn làm gì” Tần Phong cười hì hì, Tần Hi là cậu út, mẹ là thứ hai, hai người cách xa nhau khá nhiều tuổi nên và Tần Hi cũng chênh nhau hơn chục tuổi thôi, so với các chú bác khác trong nhà, có thân thiết với Tần Hi hơn.

      Tần Hi cùng với Trần Minh Tuệ đứng cùng với nhóm Fredrick ở phía bên kia. Lần này toàn các vị lão nhân xuất mã, đám người trẻ bọn họ cũng chỉ là kiếm cớ tụ tập vui chơi thôi.
      Last edited: 5/7/17

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 65:
      ván poker

      Mười giờ, phần lớn đám đông tản . Có nguyên tắc bất di bất dịch trong những bữa tiệc như này, đó là nhóm lợi ích kinh tế trao đổi thỏa thuận với nhau ngay trong phòng kín nào đó. Đám người trẻ về khuya càng có nhiều trò chơi hơn. Tư Tuyền buồn ngủ, mệt lắm rồi nhưng muốn về phòng, mà theo bọn Diệp Chính đến phòng khác chơi bài.

      Trong phòng cũng có vài nhóm chơi mạt chược. Bọn họ tìm góc trống ngồi chơi Poker. Thấy Tư Tuyền ngồi xuống, Quý Song Ngọc cũng khách sáo ngồi đối diện. Trịnh Thiếu Thành cũng ngồi xuống cùng với bọn họ. Diệp Chính nhún vai chơi, cuối cùng người em họ của Trịnh Thiếu Thành ngồi xuống.

      “Chơi gì đây?” Trịnh Thiếu Thành bóc bộ bài mới, thành thạo tráo bài trong tay

      “Mỗi ván mười ngàn” Quý Song Ngọc khách khí lên tiếng

      “À được, chơi tiền cũng vui” Tư Tuyền cũng cười, lâu lắm mới có người cứ khăng khăng đòi đánh trực diện với như này.

      Tần Phong ngồi xuống bên cạnh , thầm vào tai rất mờ ám

      “Chơi vui , thua tôi trả tiền, thắng cho em tất”

      Tư Tuyền cũng thầm trả lại

      “Tôi nghèo như vậy đâu”

      “Nhưng Quý tiểu thư chắc chắn muốn đánh đến cái quần chip cuối cùng người em đấy”

      “Nếu người cởi đồ là tôi cũng ngại”

      Tần Phong cười cười, châm điếu thuốc. Từ góc độ này nhìn xuống có thế thấy khoảng trắng ngực của Tư Tuyền, hơn cup B nhưng được khoe tinh tế khéo léo nên cũng được coi là quyến rũ.

      Lượt đổi bài đầu tiên, có cây Q đỏ, cũng tệ. Tư Tuyền tự châm điếu thuốc, ngồi nhả khói trước mặt Tần Phong nhìn há hốc mồm, nhìn Quý Song Ngọc bốc bài. chơi bài poker tệ, chủ yếu được rèn luyện ở nhà và hồi sinh viên khi chơi cùng đám du học sinh quốc tế. Món quốc túy của Trung Quốc lại chơi rất tệ, Fredrick chơi khá tốt. Cũng như muôn ngàn người phụ nữ Trung Quốc khác, dì Tư nghiện món này kinh khủng, hậu quả là ba người còn lại trong nhà đều phải theo hầu. Dượng Andrew cũng coi là có hỏa hầu, Fredrick luôn phải cân bài cho cả thành đánh lâu lên lão làng, thua gì người Hoa thứ thiệt.

      Hết vòng , Trịnh Thiếu Thành mất tiền. Quý Song Ngọc thắng. Vòng 2, Quý Song Ngọc chưa gì đánh phủ đầu, đặt luôn con chip 100$. Tư Tuyền thả hai con chip 100$ lên mặt bàn, tự tin ngồi cười. Trịnh Thiếu Thành theo, Trịnh Đông tố tất. Lần này Đông được.

      Vòng 3, Quý Song Ngọc chồng hẳn 1000$. Tư Tuyền theo đến cùng, bài xấu mà cũng phải trả tiền cho nên chỉ nhàn nhã ngồi hút thuốc. Bên cạnh, Tần Phong suýt xoa, mấy này cũng dám chơi lớn .

      “Sao? Còn muốn trả tiền cho tôi ?” Tư Tuyền dụi đầu thuốc xuống gạt tàn, hỏi

      “Em cứ chơi , tôi đảm bảo phải để cho em tay trắng về đâu?” Tần Phong ung dung tựa người vào ghế. kể đến thân phận, này quá sức thú vị.

      Hết ván, Tư Tuyền lật bài, sảnh ba cây AKQ và đôi chín. Quý Song Ngọc cũng sảnh đôi nhưng sảnh thấp hơn. Trịnh Thiếu Thành có hai đôi, Trịnh An Đông có sám và hai quân lẻ. Ván đầu Tư Tuyền thắng.

      “Vận may tệ nhỉ” Tần Phong liếc nhìn chồng chip thu được bàn.

      Tư Tuyền nhặt đôi chip 100$ đẩy lên trước. Lần này làm cái. Quý Song Ngọc vẫn theo sát, Trịnh An Đông có vẻ chùn bước, ban đầu cứ tưởng mấy tiểu thư này đánh vui, ai dè. Thực ra chơi bài mất tiền sao nhưng trận phân cao thấp này có vẻ gay go, ít nhất Quý Song Ngọc và Tư Tuyền như hai con gà chọi đỏ mắt nhìn nhau, thua kém tí nào.

      Bốn người chơi đến mười hai giờ đêm, càng đánh càng hăng. Trịnh An Đông thắng nhiều nhất, Quý Song Ngọc và Tư Tuyền ngang nhau, thua thảm nhất là Trịnh Thiếu Thành. Tần Phong nhìn đầy thông cảm, đương nhiên thể để hai này sát phạt nhau đến chết. Cho nên hai người đàn ông còn lại chỉ còn cách tạo ra thế trận fairplay như thế này thôi.

      Phiên họp bàn chuyện chia lợi ích kinh tế kết thúc, Hầu Thần đến tìm bọn họ vừa kịp nhìn thấy màn này. Thấy cái gạt tàn trước mặt Tư Tuyền đầy lọc thuốc, cau mày .

      “Tần Phong, cậu hút ít thôi. Hút nhiều vô sinh đấy’

      “Tôi biết rồi” Tần Phong thản nhiên đáp, dụi điếu thuốc cầm ở tay vào gạt tàn. nửa chỗ thuốc ở đó là do Tư Tuyền hút.

      Tư Tuyền thấy rể vậy cũng dám hút nữa.

      “Thua nhiều ? cho em tiền?” Hầu Thần vui vẻ hỏi. Bên dưới Hầu Thần em gì nhưng quen chiều chuộng Tư Toàn. Cho nên quả với em vợ này lại càng có gì để tiếc. Căn bản cũng vì nhà họ Tạ có thói quen cưng chiều con , Tư Tuyền sống cùng nên lại càng được bù đắp nhiều, ảnh hưởng sang cả .

      “Cậu có thể trả tiền cho tôi”

      Trịnh Thiếu Thành đau khổ , hai bà kia toàn cược to mà cũng dám để họ thua quá nhiều.

      Quý Song Ngọc lật bài, sảnh bích quá đẹp. Tư Tuyền có đôi K nhưng cũng ăn thua, ván này mất kha khá.

      Tư Tuyền lắc lắc cốc cocktail gần cạn. Tần Phong đứng dậy, êm ái “Để tôi lấy nước cho em”

      Hầu Thần liếc nhìn ta với vẻ ngờ vực. chắc chắn lắm nhưng hình như hai người này hôm nay gặp nhau là lần đầu tiên. Quý Song Ngọc đơn giản giúp Hầu Thần hiểu ngay vấn đề

      “Bảo đại gia của lấy thêm tiền nhé. Thua hơi nhiều rồi đấy”

      “Cờ bạc ăn nhau lúc về đêm. Có cần tôi giúp gọi người nhà ?”

      Quý Song Ngọc nghiến răng ken két, hôm nay đúng là có chơi hơi lớn. Nhưng nhà họ Quý thể diện , chỗ tiền để đem ra cược danh dự vẫn có.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :