1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ- 3S- TS] Sủng thê như mệnh - Vụ Thỉ Dực( 60/224)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Chương 56 bị sót hông biết có cảnh nào giữa Vệ Huyên với A Uyển ha. Chỉ mê mẩn mấy cảnh đó thôi haha

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Do ta đăng tưởng nhầm đăng c56 nên đăng c57 trước. sửa lại nên các nàng quay lại đọc nhé.

      Chương 56.2


      Editor: Hàn Ngọc


      Thanh Ninh công chúa là người có thân phận cao nhất trong những nương ở thiền điện lúc này, dáng vẻ nàng đoan trang chững chạc, mặc dù thân phận cao vô cùng, nhưng lại giống những vị công chúa được nuông chiều trong hoàng gia khác, chiêu đãi đám tiểu thư huân quý nhà triều thần vô cùng chu đáo, khá có phong phạm của vị công chúa.


      Thấy A Uyển tới, Thanh Ninh công chúa lôi kéo tay của nàng cười : "Nghe muội bị bệnh, bây giờ tốt hơn chưa?"


      "Bây giờ tốt hơn nhiều, cám ơn Thanh Ninh biểu tỷ quan tâm." A Uyển lần nữa lộ ra khuôn mặt tươi cười thiên hạ vô địch của tiểu la lỵ.


      Thanh Ninh công chúa lại quan tâm hỏi han thêm mấy câu, rồi để cho nàng cùng Mạnh Tự chơi, còn nàng cùng Mạnh Vân vẫn ngồi chung chỗ, cùng số nương bằng tuổi trò chuyện.


      Lúc Mạnh Tự lôi kéo A Uyển đến bên cạnh chơi, A Uyển còn có thể cảm giác được ánh mắt tò mò của người chung quanh, nàng quay đầu nhìn về phía Thanh Ninh công chúa, thấy đám nương vây quanh Thanh Ninh công chúa nịnh nọt nàng, càng làm nồi bật Mạnh Vân người ngồi bên cạnh Thanh Ninh công chúa lãnh đạm bưng trà, thỉnh thoảng có người hỏi đến mới đáp lại mấy tiếng.


      Mạnh Vân có thái độ lạnh nhạt như vậy là để cho số nương da mặt đủ dầy chịu được mà tự rút lui, chỉ có thể nhịn được mà oán thầm nàng thanh cao lãnh ngạo, chỉ dựa vào có người mẫu thân là Trưởng công chúa Khang Bình mới có thân phận như vậy, nếu với loại tính khí này của nàng, ai có thể chịu nổi nàng. Cũng có người nghĩ đến, loại tính khí này của Mạnh Vân, đoán chừng cũng được các vị trưởng bối thích, cho dù là nữ nhi của công chúa, sợ rằng vị trí thái tử phi cũng vô duyên với nàng, nghĩ như thế liền có chút cao hứng.


      Ở trong các vị nương có độ tuổi thích hợp ở đây, Mạnh Vân là người có tư cách và năng lực tranh đoạt vị trí thái tử phi nhất, nên nàng bị rất nhiều người coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.


      "A Uyển, tỷ là được hoan nghênh." Mạnh Tự cùng A Uyển ngồi chung chỗ chuyện, "Muội mới vừa tới được lúc, có rất nhiều người hướng muội hỏi chuyện về tỷ, các nàng cũng tò mò tỷ có bộ dáng gì ."


      A Uyển hiểu nguyên nhân bản thân nổi danh: "Có cái gì tốt mà hỏi chẳng qua Vệ Huyên và tỷ thân thiết hơn biểu đệ, biểu tỷ bình thường chút thôi, muội đừng nghĩ lung tung." Trong lòng nàng lại suy nghĩ, sợ là đến lúc nàng mười tuổi, nam nữ cách biệt, đến lúc đó cho dù có hôn ước mọi người cũng để cho Vệ Huyên tự do ra vào phủ công chúa như vậy nữa, qua thời gian có người nào nghi ngờ nữa.


      Nghĩ như thế, nên nàng liền để việc này ở trong lòng.


      Các lúc yến tiệc ngắm hoa bắt đầu thời gian, A Uyển lại bị Mạnh Tự lôi kéo càu nhàu trận, nàng giọng bát quái cùng A Uyển về chuyện của vài nương ở trong thiên điện, cũng biết nàng làm thế nào mà có thể nhớ ràng như vậy, chỉ có tính khí những nương kia mà đến thói quen của họ cũng có thể ràng hai, ngay cả trưởng bối trong nhà bọn họ làm gì hay ái thiếp diệt thê hoặc nuôi dưỡng ngoại thất cũng có thể đại khái.


      "Nhị tỷ tỷ ~~" tiểu nương ngọt ngào cười.


      A Uyển lặng lẽ đưa chén trà cho nàng, để cho tiểu nương luyên thuyên giải khát, trong lòng nàng rất kính nể đối Mạnh Vân, nếu như ở đại, nàng nhất định là ký giả giải trí suất sắc của chuyên mục bát quái.


      Lúc thời gian cũng sai biệt lắm, yến tiệc ngắm hoa cũng bắt đầu, đoàn người theo Thái hậu, hoàng hậu cùng nhau đến trước ngự hoa viên.


      Lúc này trong ngự hoa viên là bao trùm trong mảnh hoa xuân rực rỡ, vì để sắp đặt cho yến tiệc ngắm hoa lần này, chỉ cần là chậu hoa nào thích hợp với hoàn cảnh đều được mang tới, làm cho ngự hoa viên tràn ngập mảnh gấm hoa rực rỡ, mùi hương hoa ngọt ngào lan tỏa trong mũi, dưới ánh mặt trời rực rỡ, thỉnh thoảng có vài chú ong bướm bay lượn mấy đóa hoa, tất cả hợp thành bức tranh mùa xuân rực rỡ.


      Chờ lúc yến tiệc ngắm hoa bắt đầu, hoàng đế liền dẫn đám hoàng tử cùng con em tôn thất tới.


      Mọi người rối rít quỳ lạy.


      Thái tử đứng ở kế bên người hoàng đế, tuấn mỹ lịch tao nhã, giống như thiếu niên lang thanh quý, áo dài như mây, vô cùng thanh cao vô cùng nhã nhặn, thành thực tới, ánh nắng rực rỡ mùa xuân chiếu xuống người , khiến cho vạn vật xung quanh dường như ảm đạm thất sắc.


      Đám nương thấy bộ dáng Thái tử lúc này, đều là sửng sốt chút, sau đó đều đỏ mặt tới mang tai cúi đầu.


      Thái tử bởi vì thuở thân thể yếu đuối, cực ít lộ diện, đều ở trong thâm cung điều dưỡng, nương có thể thấy được mặt mũi nhiều, đa số mọi người đều cho là người thiếu niên mang bệnh trong người lâu ngày, nhất định trở thành con ma bệnh bị hành hạ đến tiều tụy chịu nổi, lại ngờ lại là thiếu niên tuấn tú vô song như vậy.


      Vốn các thiếu nữ cũng quá để tâm đến vị trí thái tử phi cũng nhịn được mà tim đập thình thịch thình thịch, những vị phu nhân cáo mệnh cũng thầm giật mình với dáng vẻ của Thái tử lúc này, có lẽ thái tử cũng giống như tin đồn thân thể yếu ớt mang nhiều bệnh tật như vậy. Chỉ có hoàng hậu thầm đem thần sắc của đám người thu hết vào trong đáy mắt, trong mắt bà hơi lộ ra vẻ đắc ý kiêu ngạo.


      Hoàng nhi của bà tất nhiên thể dùng những hoàng tử khác so sánh được, mặc dù thuở thân thể hoàng nhi tốt, nhưng vẫn được tỉ mỉ nuôi dạy, dáng vẻ nhi tử cực kỳ mang phong phạm của vị thái tử, vị hoàng tử bình thường khó có thể sánh được.


      Được cho phép của hoàng đế, nên đám người thái tử cũng ở lại, yến tiệc ngắm hoa bắt đầu, những vị nương lớn tuổi chút người người đều trở nên đoan trang khách sáo, tận lực để có thể để lại ấn tượng tốt cho mấy vị quý nhân trong cung. Mà những vị nương tuổi còn chút, giống như Mạnh Tự và A Uyển vậy, căn bản có quá nhiều suy tính nên buồn lo, sớm bỏ chơi.


      Ngự hoa viên rất lớn, khó có dịp được vào cung, Mạnh Tự dĩ nhiên là lôi kéo A Uyển thưởng thức chút ngự hoa viên ở trong hoàng cung, sau lưng các nàng còn có mấy tiểu nương có tuổi tác tương tự theo, đều là các tiểu thư gia đình huân quý thường xuyên chuyện, trong đó còn có Ngũ công chúa năm tuổi, được Mạnh Tự dắt, dọc theo đường líu ríu ngừng.


      mệt mỏi, liền đến lương đình cạnh chỗ núi giả ngồi nghỉ chân lúc, phát nơi này ngồi người, chính là Nhị công chúa cùng Tứ công chúa, còn có số tiểu thư gia đình huân quý, tất nhiên là các nàng nịnh nọt mấy vị công chúa, mong muốn có thể đánh quan hệ tốt cùng các nàng.


      Nhị công chúa trầm liếc nhìn đám người Mạnh Tự, bực bội lên tiếng.


      Tứ công chúa dương quái khí : "Ta còn tưởng là người nào, hóa ra là Phúc An a, còn có…." Lúc nhìn thấy A Uyển, trí nhớ hai năm trước chợt về, ánh mắt lãnh khốc rét lạnh của Vệ Huyên nhất thời như tiếng trống gõ vào trong lòng làng, ánh mắt nàng lộ ra lau tia khủng hoảng, ngượng ngùng ngậm miệng lại.


      Mọi người thấy vẻ khác thường của Tứ công chúa, các nương ngồi bên cạnh đều rất kinh ngạc, rất nhanh liền nhớ tới tin đồn, việc Vệ Huyên vì Thọ An quận chúa đánh mấy vị công chúa, Tứ công chúa cũng là trong những người bị đánh. Nghĩ như thế, trong lòng mọi người đều rùng mình, vẻ mặt nhìn về phía A Uyển cũng có thêm mấy phần kinh sợ.


      Người có thể để hỗn thế ma vương vì ngươi mà ngay của công chúa cũng đánh, cũng phải người tốt lành gì.


      Mới gặp mặt chút, A Uyển liền bị đám nương kia gắn cho cái mác "Người xấu ", là cực kỳ oan uổng.


      Mạnh Tự rất chậm lụt có cảm giác được khí có chút khác lạ, nên hùng hùng hổ hổ vào đình nghỉ ngơi, cung nữ theo rất nhanh liền dâng trà và điểm các loại.


      "Hóa ra các ngươi đều ở đây lười nhác." Mạnh Tự híp mắt cười , "Tứ biểu tỷ làm sao lại lời nào "


      Tứ công chúa miễn cưỡng : "Mới vừa hơi mệt mỏi, nên có gì để ." Nàng liếc A Uyển cái, mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng trong lòng lại vẫn sinh ra cỗ oán hận nhàn nhạt. Nếu phải là vì nàng, Vệ Huyên cũng làm chuyện đáng sợ như vậy đối với nàng, khiến cho sau này mỗi khi nàng thấy Vệ Huyên, đều giống như chuột thấy mèo, hận thể đường còng để né tránh.


      Hết lần này tới lần khác Mạnh Tự là biết nhìn sắc mặt người khác, thẳng thắn : "Tại sao tỷ lại nhìn A Uyển chăm chú vậy."


      " có."


      ", ràng có "


      Tứ công chúa giận, trong lòng tức giận, Phúc An quận chúa này chính là người ngu, người luôn ra những câu ngu ngốc, khiến cho người ta thể tìm cớ xuống đài được, bình thường cũng sao, ở chỗ này còn có các nương ở bên ngoài nhập cung, mà lại có thể nể mặt như vậy.


      lúc nàng ảo não, lại tới đám người tới, là ngũ hoàng tử mang theo mấy công tử trong tôn thất tới.


      "Ngũ hoàng huynh."


      "Ra mắt Ngũ hoàng tử."


      Các tiểu thư ở trong đình rối rít đứng dậy hành lễ, Ngũ hoàng tử mặt mang theo dáng vẻ tươi cười, nhìn rất là thân thiết, mặc cẩm bào đội ngọc quan, càng tôn lên gương mặt tuấn tú văn nhã, cực kỳ đẹp mắt, khiến để cho mấy tiểu nương cũng lặng lẽ đỏ mặt.


      Ngũ hoàng tử mỉm cười cùng các nàng chào hỏi, ánh mắt rất nhanh liền đặt ở người A Uyển.


      Đây là lần đầu tiên Ngũ hoàng tử thấy A Uyển, luôn rất tò mò Thọ An quận chúa người có thể khiến cho Vệ Huyên kiên trì để ý lâu như vậy có bộ dáng như thế nào, nghĩ nàng tiểu mỹ nhân tuyệt sắc lại có thủ đoạn cao siêu, đột nhiên ngắm nhìn chút, khỏi thất vọng, mặc dù dáng dấp cũng tệ, nhưng người trời sinh thân thể bệnh tật yếu ớt nên làm giảm mất mấy phần xinh đẹp, giống như châu ngọc bị cát bụi che mờ có chút sáng bóng nào.


      "Muội chính là Thọ An" Ngũ hoàng tử mang dáng vẻ tươi cười thanh tao nhã nhặn, "Huynh chính là ngũ biểu ca của muội, nghe thân thể muội tốt, cực ít vào cung, đây là lần đầu tiên huynh được gặp muội đó."


      A Uyển ngước mắt nhìn , đôi mắt trầm tĩnh hề giống ánh mắt của tiểu nương có, lặng yên nhìn đến, khiến cho Ngũ hoàng tử có chút được tự nhiên. cũng nhìn lại nàng, hề che giấu ác ý trong mắt, nghĩ đến năm ngoái nàng làm hại muội muội của mình bị Vệ Huyên đánh, Ngũ hoàng tử liền muốn cho nàng điểm nếm mùi đau khổ.


      Nhìn chút mấy người quanh mình, rất nhanh liền có chủ ý.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Để a Uyển tự mình cho ngũ hoàng tử này phen bẽ mặt.
      Hàn Ngọc thích bài này.

    4. milktruyenky

      milktruyenky Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      44
      Truyện siêu hấp dẫn, ủng hộ bạn .
      Hàn Ngọc thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 57.1:


      Editor: Hàn Ngọc


      Thấy trong mắt Ngũ hoàng tử hề che giấu ác ý, A Uyển hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại bình tĩnh


      Ngũ hoàng tử mang theo kia mấy nam hài vào trong đình ngồi xuống, trò chuyện cùng các tiểu nương ở trong đình, phong tư thanh nhã làm mê đắm đám tiểu nương kia làm các tiểu nương nhịn được tranh nhau cùng chuyện. vốn có dáng dấp tuấn tú nhã nhặn, lại là con người có nội hàm, mới mấy câu dễ dàng khảm vào trong lòng người khác, chọc đến lòng người đều ngứa, ngay cả Mạnh Tự cũng nhịn được nghiêng đầu nghe


      A Uyển nhịn được liền mà tán thưởng kỹ năng chuyện của Ngũ hoàng tử, là biết ăn , tuổi như vậy có thể được như thế, sau này lớn lên nhất định bất phàm


      Chỉ có Nhị công chúa cùng Tứ công chúa mắt lạnh nhìn đám tiểu nương này bị Ngũ hoàng tử câu dẫn đến tâm tư thấp thỏm, trong lòng có chút khinh thường, Tứ công chúa đặc biệt nhìn A Uyển chút, thấy nàng chẳng qua là lặng yên ngồi ở chỗ, cũng thấy bị Ngũ hoàng tử ảnh hưởng, nhịn được nhíu chân mày lại.


      Ngũ hoàng tử tiện ở lâu, ngồi hồi liền cáo từ rời thấy phải rời , mọi người cũng lộ ra điểm lưu luyến rời


      A Uyển thấy Mạnh Tự bộ dáng lỡ, nhịn được buồn cười : "Thế nào, lỡ như vậy sao?"


      Mạnh Tự bĩu môi, "Mới phải đâu." Nàng tiến đến A Uyển giọng bên tai : "Muội đây là muốn dò xét tin tức từ chỗ từ Ngũ hoàng tử, nghe kỹ chút xem có thể tiết lộ những gì, rất nhiều tin đồn chính là xuất phát từ những câu chuyện mọi người thường ngày, là hoàng tử trong cung, lại là nam tử, chuyện biết chắc cũng tương đối nhiều."


      A Uyển bật cười, nàng còn tưởng rằng tiểu nương này cũng bị Ngũ hoàng tử làm mê mẩn đâu, nhịn được buồn cười : "Vậy từ những lời của muội tìm ra được gì chưa?"


      "Cái gì cũng có." Mạnh Tự tiếc nuối , "Chẳng qua dù gì muội cũng biết là người rất biết lừa gạt các tiểu nương, tỷ nhìn những nương kia gương mặt nương nào cũng đỏ, so ra muội bằng đâu." Nàng đưa ra bàn tay bé trắng nõn lên, coi như là chỉ chỉ mấy tiểu nương gia đình huân quý ở trong đình vẫn còn nhìn theo phương hướng Ngũ hoàng tử vừa .


      A Uyển nhịn được mỉm cười, ra những tiểu nương này mặc dù tuổi còn , nhưng từ sớm được gia tộc dạy dỗ nên hiểu thân phận khác nhau, được sánh cùng với hoàng tử đại biểu cho cái gì. Ngũ hoàng tử còn là con của quý phi, thân phận tôn quý, dáng dấp cũng rất tuấn tú, nếu như có thể nắm tâm của , có cùng với đoạn tình cảm thanh mai trúc mã, tương lai trở thành hoàng tử phi của , có thể loại vinh dự vô cùng.


      Thời đại này đại đa số nữ tử, đối với chuyện nam cưới nữ gả được coi là chuyện đương nhiên, tương lai sau khi lớn lên tìm được người người lang quân tôn quý mà lại tuấn tú như ý, Ngũ hoàng tử là người đáp ứng được cả hai mong ước đó.


      Ngũ hoàng tử , Mạnh Tự cùng Tứ công chúa thèm nhiều nửa câu, A Uyển rất ít vào cung, cũng với các nàng được vài câu, ngồi lúc, cảm thấy nghỉ ngơi đủ rồi, liền tiếp tục dạo ngự hoa viên.


      tại thời tiết rất đẹp, A Uyển khó có dịp vào cung, Mạnh Tự dĩ nhiên là muốn chiếu cố nàng, nàng cho là ra ngoài nhiều dạo nhiều chút tốt đối với thân thể của nàng, cho nên rất hăng hái tiếp tục dạo ngự hoa viên, thêm nữa là ngự hoa viên hôm nay nơi nơi đều là hoa, hoàn cảnh cũng quả tệ, A Uyển cũng khó tới hăng hái, Mạnh Tự càng tích cực


      chỉ có các nàng, cũng có rất nhiều tiểu nương thể ngồi yên ở bữa tiệc nên cũng chạy tới chơi, thường xuyên có thể bắt gặp số tiểu thư gia đình huân quý dạo ngự hoa viên, khiến cho nhân khí ở ngự hoa viên hôm nay thịnh vượng


      hồi, A Uyển đột nhiên níu Mạnh Tự phía trước lại, Mạnh Tự kịp chuẩn tinh thần bị thiếu chút nữa ngã về phía trước, hiểu được liền quay đầu nhìn về phía A Uyển. A Uyển ý bảo đám người Ngũ công chúa bên cạnh lên tiếng, sau đó hất cằm lên, dùng ngón tay chỉ trước mặt


      Phía trước có cái gì?


      Mạnh Tự phía trước quay mặt nhìn chút, vẫn thấy hiểu, cho đến khi phát trong bụi hoa rậm rạp lộ ra góc vải, tiểu nương nhất thời hiểu. Nàng là người có gan lớn, liền lập tức vén tay áo lên, chuẩn bị bẻ cành hoa thọt người núp ở bên trong, đột nhiên từ đàng xa truyền tới trận ồn ào.


      Rất nhanh liền thấy mấy nam hài nghịch ngợm đùa giỡn vọt tới hướng này, hết sức mạo hiểm


      A Uyển trước tiên liền lôi kéo Mạnh Tự nhích về bụi hoa ngọc lan cao lớn ở bên cạnh, chẳng qua lúc nàng thấy đám nam hài đùa giỡn kia lao về hướng bản thân, liền hiểu, lập tức liền xoay người chạy, cho bọn có cơ hội tới gần người.


      Hoa ngọc lan mọc bên cạnh bích hồ ở ngự hoa viên, nước trong hồ lành lạnh, trong hồ còn trồng những bông hoa súng lớn, có thể thấy được những chú các đủ màu sắc nhàn nhã bơi qua bơi lại trong hồ. Nhưng A Uyển lại đặc biệt chọn phương hướng cách xa hồ mà chạy, mặc dù chạy bao xa liền bị đuổi kịp, nhưng cũng cách bờ hồ khoảng cách coi như là xa.


      Mặc dù tại thời tiết ấm lên ít, nhưng vẫn mang theo hơi hướng lạnh lẽo của mùa xuân, nếu như rơi xuống nước, tự bản thân nàng biết thân thể bé của nàng có thể chịu nổi giày vò.


      "Các ngươi muốn làm gì?"


      Mạnh Tự rốt cuộc phát điểm đúng, nhất thời nổi giận, vén tay áo lên liền xông lại.


      Mấy nam hài tầm tám chín tuổi kia cười hì hì xông lại, nhìn bộ dáng giống như là gây lộn, lén lút vây quanh A Uyển dấu vết đem đẩy về hướng bờ hồ, lúc A Uyển thiết chút nữa ngã nhào, liền được người trong bóng tối kéo cái, còn chưa phản ứng kịp, liền thấy nam hài lúc trước đẩy mình cái đột nhiên té ngã, sau đó những nam hài khác cũng ngã theo.


      A Uyển mới đầu còn có chút kinh ngạc, đúng lúc tình cờ cúi đầu, mới phát nguyên nhân khiến cho bọn họ ngã xuống, căn bản là do nam hài cùng với bọn họ giả vờ đùa giỡn liền thầm dùng sức ra tay, thần biết quỷ hay liền khiến cho bọn họ té ngã, động tác mờ ám láy cá bực này làm thuần thục.


      A Uyển theo bản năng nhìn, rất nhanh thấy ràng nam hài dấu vết dùng động tác hại đồng bạn té chính là người dáng dấp rất bình thường, khi dấu vết nhìn nàng cái lúc, nàng phát ánh mắt của hẹp dài, nhìn có chút tà khí, khi trưởng bối nhìn cảm thấy đây phải là đứa bé ngoan, nam hài kia lúc đồng bạn của té ngã cũng rất nhanh liền ngã theo, rất chật vật ngã xuống người người trong số đám bạn kia, dường như cũng là bị người khác đẩy té ngã, ngã là tự nhiên.


      "Vệ Quyết, ngươi đè chết ta, cút đứng lên!"


      "A A A, xin lỗi, đường ca, đệ phải cố ý "


      Nam hài được kêu là vệ Quyết kia vội vàng bò dậy, thấp giọng : "Đường ca, Thọ An quận chúa cơ trí, chúng ta mau chạy mau , tránh cho nàng thấy bộ dáng của chúng ta."


      đám nam hài có thể nhân cơ hội đem người đụng xuống hồ, dĩ nhiên là phải thừa dịp đối phương thấy bản thân mà chạy, vì vậy đợi đến lúc Mạnh Tự xông lại, liền vội vàng bò dậy chạy mất như làn khói, coi như là bị nhìn thấy được, cũng có thể là lúc trước đùa giỡn nên chú ý, cũng phải cố ý —— ngay cả cớ để biện hộ cũng nghĩ xong.


      Mạnh Tự khẩn trương chạy tới kéo A Uyển, hỏi: "Có sao ?"


      A Uyển lắc đầu, chuẩn bị , đột nhiên nghe được xa xa truyền tới tiếng "Ôi!" Mạnh Tự vừa nghe tiếng kêu, cho là đám nam hài vừa nãy đùa giỡn quay lại, vội vàng lôi kéo A Uyển như trước, vòng qua đám kia tìm cây hoa ngọc lan lớn hơn ngồi xuống, được đoạn đường, rất nhanh liền thấy dưới bụi hoa bên đường , đám con trai đánh nhau.


      người trong đó mặc bộ quần áo màu đỏ là nổi bật nhất, đánh nam hài cao hơn , lúc đem đánh té xuống đất, lại nhào qua đạp lên người , rồi tiếp tục đánh nam hài tầm mười tuổi bên cạnh, đám nam tử xoay qua đánh nhau thành đoàn, ngươi đánh ta quyền, ta đá ngươi cước, dây dưa chung chỗ.


      Đây ràng là kéo bè kéo lũ đánh nhau !


      Đám nương nghe được tiếng động chạy tới xem xét cũng bị dọa tới hai mắt trợn to, có chút dám tin, cho đến khi thấy mặt nam hài bị áp mặt đất đánh, mới có người kêu: " được đánh!"


      Đám nam hài căn bản có ai để ý đám tiểu nương vây xem, đánh nhau nhiệt huyết đây, ai còn để ý các nàng!


      A Uyển đứng cách khoảng quan sát, cũng sợ hãi giống đám người chung quanh, nàng nhìn chằm chằm vẻ mặt hung thần tàn bạo của Vệ Huyên, thấy giơ nắm đấm đánh Ngũ hoàng tử chứ có bị đánh, trong lòng liền thở phào nhõm xoay chuyển ánh mắt, lại chuyển đến người nam hài để cho nàng khắc sâu ấn tượng lúc trước, chỉ thấy người quyền ta cước đánh nhau, mặc dù đánh cũng rất náo nhiệt, nhưng nhìn thế nào cũng có cảm giác thừa nước đục thả câu, người chung quanh đều bị hấp dẫn lực chú ý, nên cũng có chú ý tới tiểu động tác của .


      Tiểu tử này rốt cuộc thuộc bên nào?


      Rất nhanh liền có người tới ngăn cản bọn họ, mà người ngăn cản chính là mấy thị vệ được thái tử dẫn theo tới.


      Bọn thị vệ dễ dàng đem đám nam hài hung hăng đánh nhau tách ra, lúc này bọn họ mặt mũi bầm dập, người người đều tả tơi, chỉ có Vệ Huyên cùng Ngũ hoàng tử nhìn là coi như tệ, nhưng nhìn bộ dáng Ngũ hoàng tử thỉnh thoảng cau mày, có thể biết những chỗ khác thân thể nhất định bị đánh rất đau.


      "Các ngươi làm gì?" Thái tử mang dáng vẻ hoàn toàn khác bộ dáng ôn như nhã nhặn lúc trước, thần sắc lạnh lùng, giận tự uy

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :