[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 55:
      Ba ạ, em ấy là con dì Tạ Tư

      Trịnh Thiếu Thành đưa đến nhà hàng truyền thống khá sang trọng. Hai người đẩy cửa phòng, bên trong có người ngồi.

      Mạch Tuệ ngồi cạnh cha, hai cha con giống nhau như đúc. Mạch Tuệ có vẻ mềm mại hơn tí còn cha có lẽ vì lớn tuổi, nên khắc khổ hơn chút.

      “Chú Mạch, đây là Tiểu Tuyền. Chào chú em”

      Tư Tuyền lễ phép chào rồi ngồi xuống đối diện với ông. Mạch Tuyên cười ôn hòa với , vui vẻ hỏi

      “Vậy đây là bạn của đứa nào hả?”

      Diệp Chính rót rượu cho ông, chỉ cười gì. Mạch Tuệ phá lên cười

      được đâu ba, Toàn Toàn giết bọn con mất”

      Mạch Tuyên ngạc nhiên

      “Toàn Toàn?”

      Ông hơi há miệng, này bảo quen mắt đúng, ra là rất giống cố nhân của ông.

      “Ba, em ấy là Tạ Tư Tuyền, con của dì Tạ Tư đó”

      Mạch Tuyên sững người, chăm chú nhìn , cuối cùng ông đẩy gọng kính, mắt hơi hoe hoe đỏ.

      “Chú xin lỗi, chú xúc động quá. Cháu giống mẹ . Chú với mẹ cháu là bạn cũ”

      Tư Tuyền vẫn rất ngạc nhiên, phải là bạn thân thiết như nào nghe đến dì Tư mới có thể xúc động phát khóc như vậy được chứ?”

      “Ba cháu có khỏe ? Chú nghe chuyện của mẹ cháu. Chú rất tiếc. Cháu về Trung Quốc từ bao giờ?”

      Ra là còn biết cả dượng Andrew. Tư Tuyền mỉm cười, cẩn thận trả lời từng câu hỏi.

      “Ôi ngày đó. Mẹ cháu quả xuất sắc. Chú cũng là trong những người ái mộ mẹ cháu, có điều vẫn thể nào thắng ba cháu được”

      Mạch Tuyên hóm hỉnh kể chuyện. Ở đây còn có con trai ông, ông thể quá xúc động. Nhưng quả , người phụ nữ duy nhất ông đến tận bây giờ phải là mẹ Mạch Tuệ mà là Tạ Tư . Người con duyên dáng ấy, lấp đầy tuổi trẻ của ông bằng ánh mắt trong vắt. Hai người gần nhà nhau, cha mẹ lại có quen biết, vốn lẽ đôi rất đẹp, cho đến khi Andrew st. Logde xuất .

      Ông thể thừa nhận, Andrew rất xuất sắc nhưng chính bản thân ông hay Lưu Đôn hay những chàng trai Bắc Kinh si tình năm đó cũng hề kém cạnh. Andrew chỉ thắng vì ta có được tình của Tạ Tư .

      Ông nhớ rất , thời điểm Andrew hết nhiệm kì phải trở về nước, Tư héo hon mòn mỏi như thế nào và khi ta bất chấp tất cả quay lại vui vẻ rạng rỡ ra sao. Năm đó, ông từng là người tiến đến gần nhất với Tư nhưng vẫn phải chấp nhận bỏ cuộc. Andrew quay lại Trung Quốc, chấp nhận từ bỏ người thân, tài sản và cả dòng họ danh giá, chấp nhận làm giáo viên dạy tiếng ở trường cấp ba. Tạ tướng quân chịu cuộc hôn nhân này, việc kết hôn với người nước ngoài, tư tưởng thân phương tây có thể ảnh hưởng đến chính ông và Tạ Tư Khoan. Vợ chồng Tạ Tư Khoan lúc đó mới được quay lại Bắc Kinh, vẫn còn như dẫm băng mỏng.

      Thế nhưng Tạ Tư đấu tranh đến cùng. dũng cảm rời nhà, chuyển đến khu tập thể của Đoàn Văn Công, sau cùng Tạ lão phu nhân vì quá xót con nên cũng đấu tranh quyết liệt. Rồi trời chịu đất đất phải chịu trời, Sau đó hai năm, bọn họ cuối cùng cũng được kết hôn. Mạch Tuyên biết Tư Tuyền phải con đẻ của Tạ Tư , nhưng lại là người giống với người họ mình nhất. Tuy rằng nhìn cứng cỏi và có vẻ đẹp đại hơn.

      Bốn người ngồi ăn rất lâu, Mạch Tuyên kể lại rất nhiều chuyện cũ năm đó, chọc cho cười gần chết. Ông chủ động ngăn Trịnh Thiếu Thành rót rượu cho Tư Tuyền, bảo chỉ cần uống nước hoa quả với ông là được. Bữa cơm kéo dài đến quá mười giờ đêm mới đứng dậy, ông Mạch kiên quyết chịu để cho đám hậu bối trả tiền. Bữa cơm này, đúng là món quà bất ngờ, cực kì bất ngờ mà mấy mươi năm cuộc đời già cỗi của ông, mới có thể có được.

      Phục vụ thanh toán xong, đưa bọn họ chuẩn bị rời . ngờ lại gặp người quen cũ. Duẫn Tử Hàm đứng với nhóm người cả nam cả nữ. Ông Mạch chủ động lên trước chào hỏi

      Lưu, dẫn con con rể ăn à?”

      Người đàn ông họ Lưu cũng cười đáp lại. Trịnh Thiếu Thành đứng đằng sau với Tư Tuyền “Chính là tình địch của chú Mạch, chàng trai si tình khác chết dưới gót giày của dì Tư năm đó, viện trưởng viện kiểm sát Lưu Đôn. Bên cạnh là Lưu Diệp Điềm, con ông ấy, được mệnh danh là con hổ cái thành Bắc Kinh. Đến bọn cũng dám trêu chọc”

      Tư Tuyền phì cười, chú Mạch đứng bên cạnh nhanh nhẹn giới thiệu với bọn họ.

      “Con người bạn cũ”

      Lưu Đôn chăm chú nhìn , sau đó hỏi

      “Cháu họ Tạ?”

      “Mẹ cháu họ Tạ” Tư Tuyền bình tĩnh đáp lời, cảm thấy ông ấy hơi run lên. Lưu Diệp Điềm nhìn với ánh mắt rất soi mói. Họ cũng nán lại lâu. Tư Tuyền dám nhìn Duẫn Tử Hàm. Mạch Tuệ đưa ông Mạch về nhà, Diệp Chính tự lái xe nên Trịnh Thiếu Thành đưa Tư Tuyền về Tạ gia.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 56:
      Phong phạm nhà họ Mạch

      “A Thành, chú Mạch có thể công khai chuyện đương năm đó với dì Mạch và cả A Tuệ à?”

      Chuyện này đáng ngạc nhiên. Có thể công khai người cũ đến tận giờ mà vợ và con trai đều hề ý kiến.

      “Em thấy Mạch Tuệ đối xử với em có tốt ?” Trịnh Thiếu Thành hỏi ngược lại

      “Rất tốt, hay tại vì em là con của dì Tư nên mới đối tử tốt?”

      đúng, con của tình địch của mẹ mình, còn có thể đối xử tốt được?

      “Đó chính là phong phạm của nhà họ Mạch đấy. Đàn ông nhà họ Mạch rất si tình, ai đến chết, nhưng vẫn cực kì có trách nhiệm với người phụ nữ của mình.”

      “A Tuệ có lần kể cho bọn . Ba lúc đó theo đuổi dì Tư ác liệt lắm, công khai cả thành Bắc Kinh này đều biết, cùng với Lưu viện trưởng hồi nãy thành hắc bạch nam thần tối nào cũng đứng ở cổng nhà ông nội em cơ. Nên khi lấy mẹ A Tuệ, mẹ cũng biết rồi. Nhưng dì ấy là người rất hiền lành, rất hiểu chuyện. Ba trước hôn lễ có , trừ trái tim của mất rồi, còn lại đều giao cả cho em. Đó là câu kinh điển mà bây giờ, mỗi lần nhớ lại A Tuệ đều đó là điều khâm phục ba mình nhất."

      “Lúc đó ba mẹ em về rồi à?”

      , chưa về. Sau khi hai người đó cưới nhau, chú Mạch trở thành người đàn ông nhị thập tứ hiếu của cả khu đại viện đó. Mẹ A Tuệ sức khỏe tốt, nên ở nhà nội trợ, chú Mạch trừ lúc làm, công tác còn lại đều ở nhà cùng vợ. Nếu phải tiệc xã giao bao giờ quá mười giờ tối. câu nữa cực kinh điển của chú ấy là “Vợ tôi sức khỏe tốt, tôi làm ấy suy nghĩ thêm được”. khi chú ấy câu đó, có nghĩa là cuộc vui dừng."

      “À, có chuyện Mạch Tuệ vẫn còn nhớ. Đó là lúc chú dì em chuẩn bị về , có làm tiệc chia tay, và mời cả nhà chú Mạch. Lúc đấy Mạch Tuệ được bốn năm tuổi gì đó, dì Mạch có bầu Tiểu Hi. Hôm đó hẹn là cả gia đình tới, A Tuệ còn bảo mẹ mặc cho bộ quần áo đẹp nhất, hôm nay đến chào tạm biệt dì Tư , sau này ít khi được gặp dì nữa. Hôm đó A Tuệ thích lắm, còn khoe với bọn trong khi chị Tư Toàn của em khóc như mưa. Nhưng giữa giờ học hôm đó, bị đau ruột thừa. Chú Mạch vội vàng đưa vào viện, phẫu thuật xong cũng đến tối. Mạch Tuệ bảo mẹ lúc đó , em ở đây với con, nếu có lẽ vĩnh viễn bao giờ còn nhìn thấy ấy nữa”. Em biết chú Mạch ?"

      gì?” Tư Tuyền hiếu kì hỏi

      muốn đưa em và A Tuệ đến, chúc phúc cho ấy, với ấy rằng cũng rất hạnh phúc. thể bỏ hạnh phúc của mình lại đây, chỉ để đến nhìn người mãi mãi thuộc về được”

      “Mạch Tuệ đêm đó, ngủ cùng mẹ ngủ giường, ba ngủ ở ghế. rất sợ, sợ rằng có khi nào tỉnh lại, ba bỏ bọn họ lại mất. Nhưng , chú Mạch vẫn luôn ở đó. chỉ cần hơi cựa quậy, chú hé mắt ra nhìn hỏi con có đau , có muốn uống nước . Cứ như vậy cho đến tận sáng. Sau này, Mạch Tuệ với bọn rằng mẹ bảo đêm đó dì ấy cũng ngủ được, dì sợ ba có tâm tư khác nhưng qua đêm đó. dì ấy biết dì và A Tuệ chiến thắng được bóng hình của dì Tư . Chú Mạch người khác sao, chỉ cần chú vĩnh viễn ở cạnh bọn họ bao giờ gia đình có thể tan vỡ.”

      ngạc nhiên Mạch Tuệ lại có thể có phong phạm đàn ông tốt như vậy, vừa có cứng rắn của cha, lại vừa có thông minh, lý trí hiểu chuyện của mẹ. Sau này ai mà làm vợ Mạch Tuệ, chắc chắn rất hạnh phúc. chợt nhớ đến Nana, ây da đàn ông nhà họ Mạch, ai đến chết.

      “Mạch Tuệ từng ai chưa?”

      “Có người, cách đây cũng nhiều năm rồi. Nhưng ấy chết rồi”

      “Chết rồi?”

      “Ừ, chết rồi. Hai người bọn họ cãi nhau. ấy bỏ , A Tuệ tìm bọn uống rượu, rằng muốn chia tay. uống bố mẹ ấy gọi điện báo ấy chết rồi, lúc bọn họ tìm thấy ấy ấy chết được mấy tiếng.”

      ấy tử tử?”

      Tư Tuyền lạnh hết cả người, Mạch Tuệ cũng là…

      phải, dùng thuốc kích thích quá liều. Chết trong phòng riêng của club, còn tìm thấy dấu vết quan hệ với vài người đàn ông khác. Cha mẹ ấy như phát điên, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Mạch Tuệ. Chuyện này cũng ầm ĩ thời gian, nhưng dư luận nghiêng về phía kia, vì trước đó danh tiếng của này cũng chẳng tốt lắm. Nhưng sau này, Mạch Tuệ gần gũi phụ nữ nữa. cấm dục rất nhiều năm rồi”

      “Yếu sinh lý?”

      Trịnh Thiếu Thành phụt cái, rất phúc hậu cười

      “Có thể, nhưng chưa từng thấy có cảm giác với phụ nữ. Hầu hết đều chỉ coi là em , đối xử ai cũng như nhau. Hoặc có thân thiết hơn nữa cũng chỉ như em thôi”

      Tư Tuyền chớp chớp mắt, quả nhiên ai cũng có câu chuyện riêng. Diệp Chính có chuyện tình khắc cốt ghi tâm đến thế, Mạch Tuệ cũng từng có người chết vi và có khi công tử phong nguyệt như Trịnh Thiếu Thành, đằng sau cũng có lẽ cũng có câu chuyện dài.

      “Thực ra, cũng có lần Mạch Tuệ nếu Mạch Hi, em cậu ấy lớn lên, cậu ấy hi vọng giống em. Vô ưu, vô lo, hơi bướng bỉnh nhưng quyết để ai bắt nạt”

      “Mạch Hi cũng cùng tuổi với em, em theo dì Tư vào tháng năm tháng chín bé được sinh ra. Rất đáng , dễ thương”

      “Em nghe chị Tư Toàn ấy chết rồi”

      “Ừ, chết đuối. Mạch Tuệ đến giờ vẫn dằn vặt vì chuyện đó, hôm ấy cậu ấy đau đầu, nên để Mạch Hi cùng với bạn. Nhưng hai đứa đó đến hồ bơi của Cung văn hoá mà ra sông chơi, rồi trở về nữa. Dì Mạch sau đó suy sụp tinh thần, thể chất dì vốn khỏe mạnh nên cũng ốm nặng trận, nằm liệt giường hai tháng rồi cũng mất. Hai cha con cứ sống lay lắt như vậy đến bây giờ”

      “Đáng thương quá!”

      “Cho nên Mạch Tuệ có đối xử tốt với em, cũng đừng ngại. Những gì cậu ấy muốn bù đắp cho Mạch Hi, đến giờ vẫn chưa có chỗ có thể giải tỏa”

      “Em hiểu”

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 57:
      biết tiếng Trung cơ à

      Cuối cùng Tư Tuyền cũng trốn được việc phải dự tiệc du thuyền vào ngày hôm sau. chỉ Trịnh Thiếu Thành ra sức nài ép, Diệp Chính cũng gọi điện bảo với .

      “Trốn thoát, cũng muốn trốn, có nhiều mối quan hệ cần tranh thủ nhưng cũng phải giữ mình. Giúp !”

      Diệp Chính vậy, bao lâu nay và mọi người chăm sóc , lẽ nào lại từ chối. Tư Tuyền tự giác nhận phiếu spa miễn phí từ Trịnh Thiếu Thành, chăm sóc sắc đẹp ngày rồi hôm sau kéo vali theo Diệp Chính đến bến cảng.

      Năm nay, ruột Trịnh Thiếu Thành là Trịnh Hiểu Văn tổ chức tiệc sinh nhật du thuyền Paradise. trong những du thuyền được coi là lớn nhất châu Á thuộc quyền sở hữu của công ty vận tải đường biển Hoa Hạ. Du thuyền dài 325m với 2 tầng ngầm, 8 tầng lầu và 2 tầng tầng mái, hơn 200 phòng ngủ, 3 nhà hàng, ba bể bơi, phòng vũ hội, quầy bar, sân tenis và hai bãi đáp trực thăng. năm Pradise có hai chuyến vòng quanh thế giới trong trăm hai mươi ngày. Có thể , khi giới nhà giàu Trung Quốc bắt đầu trào lưu du lịch thế giới đầu tiên, Paradise chính là cái tên mang đến sang trọng, tiện nghi bậc nhất.

      Mọi năm, sinh nhật của bà Trịnh vẫn được tổ chức ở resort nhưng năm nay, vì vài lý do muốn khoe tiềm lực kinh tế. Họ Trịnh quyết định khéo léo cài cắm bằng chuyến hai ngày đêm ở vịnh Lan Châu.

      Trịnh Thiếu Thành cùng xinh đẹp đứng cầu tàu đón khách. Nhìn thấy Tư Tuyền, tấm tắc khen. Hôm nay mặc chiếc váy hai dây màu xanh ngọc, chất vải rất lạ, mỏng, bay bay, bộ đồ lót đen bên trong như như . Cơ thể rất đẹp. Từ lúc dượng Andrew sang Trung Quốc đến giờ, guot ăn mặc khác hẳn.

      “Mạch Tuệ đến chưa?”

      Diệp Chính tháo kính đen, hỏi

      “Chưa thấy đến. Cám ơn hộ tống bạn mình đến”

      Diệp Chính lừ mắt, Tư Tuyền trợn ngược. bên cạnh đón đoàn khách cũng quay lại nhìn tò mò.

      “Dương Dung, em họ

      Tư Tuyền gật đầu chào hỏi. người phục vụ đón lấy vali của , đưa về phòng. Căn phòng được sắp xếp ở vị trí khá tốt, view đẹp, nội thất đơn giản nhưng tinh tế, có phòng tắm rộng rãi, thậm chí có cửa sổ view nhìn ra biển.

      người phục vụ gõ cửa phòng đem đến cho đồ uống và vài chiếc bánh ngọt, chu đáo hỏi có thấy triệu chứng say tàu , họ có sẵn thuốc và bác sĩ ở tàu. Đồng thời giới thiệu qua cho về các vị trí cơ bản tàu. Tư Tuyền lấy chiếc nón vải đội lên đầu rồi nhờ người dẫn đường đưa đến quầy bar ở tầng cao nhất.

      Tư Tuyền gọi cốc nước ép táo bạc hà và ngồi xuống chiếc ghế nằm dưới tán ô. Thời tiết khá nóng nhưng lại có gió nên vẫn dễ chịu. Khách mời đến khá đông. úp chiếc mũ vào mặt, định bụng ngủ chút cho đến khi có cảm giác có người ngồi cạnh. Tư Tuyền mở mắt, nhìn thấy người đàn ông ngồi ngược sáng, nhìn rất quen nhưng nhận ra.

      Tần Phong thấy ánh mắt cảnh giác của hề lúng túng, ngược lại còn cười cái, lộ ra cái răng khểnh duyên chết người.

      “Tần Phong, chào em bé xinh đẹp”

      Tư Tuyền vẫn gì, nhận ra người đàn ông này gặp hôm uống rượu với Mạch Tuệ. Sau khi nhìn thấy ta, Mạch Tuệ rời rất nhanh.

      “Em tên gì?”

      “Sorry? Repeat that again, please??”

      Tần Phong nhìn , trong nháy mắt hiểu ra tại sao nhìn lại lạ như vậy. Có lẽ mới từ nước ngoài trở về, sau đó chậm rãi lặp lại câu hỏi bằng tiếng .

      “Tôi là Tần Phong. Em tên gì?”

      “Maya”

      Tư Tuyền máy móc trả lời.

      “Lần trước gặp em lần. Em cùng với Mạch Tuệ, ở Thiên Cầm Club?”

      “Tôi nhớ”

      Tần Phong cũng trách , hôm đó Mạch Tuệ đem rời rất vội vàng, thậm chí còn chưa được với câu nào.

      vực của em rất nặng, em sống ở sao?”

      “Đúng vậy. Tôi sống ở từ

      Tần Phong rất kiên nhẫn, dù sao từ trước đến giờ, ta luôn có thời gian dành cho tất cả những nàng nào xinh đẹp. Sau vài câu chuyện, Tư Tuyền thấy Tần Phong đúng là có tài chuyện, có khối kiến thức khá sâu rộng, hóm hỉnh hài ước. Có lẽ cũng sống ở nước ngoài nhiều năm nên rất hiểu văn hoá phương tây. Dù vẫn còn đề phòng nhưng cũng còn quá gay gắt nữa.

      Paradise kéo hồi còi dài, tàu rời bến cảng. Hành trình cũng xa, từ bến cảng đến vịnh Lan Châu khoảng 40 hải lý, tàu khoảng tiếng rưỡi là đến. Hai người chuyện lúc, sau đó Tần Phong có điện thoại

      “Bên dưới có mấy bàn mạt chược, em có muốn xuống dưới ?”

      Tư Tuyền lắc đầu, thích tụ tập chỗ đông người. Tần Phong tiếc nuối nhưng bản thân đến đây cũng phải là để tán , rất nhiều vụ làm ăn cần thảo luận ở dưới.

      Sau khi Tần Phong rời , Tư Tuyền úp mũ vào mặt, lại định ngủ tiếp. Chưa được ba phút, lại cảm giác có người nhìn mình. Phía đối diện, bốn ngồi, trong đó có hai người cực kì quen mặt. Quý Song Ngọc nhếch mép cười với , bên cạnh là Lưu Diệp Điềm ánh mắt cũng chẳng có vẻ gì là thiện cảm.

      biết tiếng Trung cơ à” Quý Song Ngọc mỉa mai hỏi lại

      Tư Tuyền cười khẩy, quan tâm. Lại úp mũ vào ngủ tiếp.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 58:
      Get away!!!
      Lưu Diệp Điềm nghiến răng ken két. Hôm đó, Doãn Tử Hàm nhìn ta, nhưng điều tra trong lứa du học sinh ở năm đó, bốn người thực tập ở AOA.PM có luôn cả hai cái tên mà ta ghét nhất. Trần Minh Tuệ và người này. Và nếu nhầm, năm đó hai người phụ nữ kia còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì Tử Hàm.

      Ngoài ra, còn có lý do nữa khiến Diệp Điềm dù chưa tiếp xúc bao giờ nhưng có luôn mối thù đội trời chung. Ai bảo ta họ Tạ cơ chứ. Mẹ Diệp Điềm phải người hiền lành gì, sau khi khi kết hôn với ba ta, ít lần hai người gây chỉ vì Lưu Đôn trong lòng vẫn còn nhớ thương Tạ Tư . Hôm đó, ông Lưu về cùng ta. ta lấy cớ Doãn Tử Hàm biết đường ở Bắc Kinh mà đưa về. Mấy người xe bàn tán về chuyện này rất xôn xao, làm Diệp Điềm phát điên mà có chỗ xả.

      Ngủ được lúc, Diệp Chính gọi điện cho Tư Tuyền hỏi ở đâu, mau xuống tầng sàn ngồi chút rồi chuẩn bị ăn cơm trưa. Tư Tuyền ừ à, nhắm mắt thêm mười phút rồi mới lười biếng đứng dậy xuống dưới.

      Paradise đến vịnh Lan Châu từ lâu, còn có thể thấy ở gần đó có mấy hòn đảo. du thuyền cũng có ba bốn tàu, ca nô cỡ để khách có thể tiện đến các đảo. Tư Tuyền tính buổi chiều lúc nào bơi, đến đó lúc. Dù sao trừ Hải Nam, cũng chưa bao giờ biển ở Trung Quốc.

      Tầng sàn ở đuôi tàu có ban công lộ thiên để ngồi cafe như tầng thượng, dưới đó tầng là bến tàu mini, chỗ lên xuống tàu/cano và ngồi câu cá. Gọi là câu cá chứ phía bên dưới du thuyền lớn như này biển động rất mạnh, cá sớm chạy hết từ lâu.

      Tư Tuyền tìm được Diệp Chính ngồi cafe với hai người đàn ông khác ở chiếc bàn sát cạnh lan can.

      “Mạch Tuệ đâu?”

      đến, Thiếu Thành gọi ba lần được.”

      Diệp Chính giới thiệu với mấy người bọn họ, ngồi đó ngáp có vẻ được hay ho lắm. nên đứng dậy ra lan can tàu nhìn đám thanh niên chơi cano ở phía trước. Fredrick rất thích ra biển, bản thân cũng có du thuyền và nhiều bất động sản ở ven biển. Tư Tuyền biết có phải mình bị ảnh hưởng sở thích hay nhưng cũng thấy ra biển cực kì sảng khoái. Lúc lớn lớn chút, chỉ cần được nghỉ học, Fredrick có thời gian nhất định đưa ra biển chơi thuyền buồm, cano, lướt sóng, lặn.

      Hai chiếc cano lượn sóng. Hôm nay trời đẹp, nước biển xanh ngắt màu, mỗi lần cano lướt qua, nước biển rẽ làm đôi, con sóng bạc trào lên lấp lánh dưới nắng, Tư Tuyền nhận ra người thuyền, người là Trịnh Thiếu Thành, người biết.

      đứng, chợt nghe có tiếng xô đẩy, còn chưa kịp quay lại nhìn, Tư Tuyền bị xô về phía góc trong, chỗ đó có khoảng tầm mét có lan can, mà có thang nối thẳng với tầng sàn ở phía dưới và cũng nối thẳng xuống biển. Tư Tuyền chống tay vào thành tàu, định nhỏm dậy vì người phần ba nhô ra ngoài nhưng kịp, thấy rất lực đẩy cực mạnh xô mình xuống dưới.

      phải Tư Tuyền biết bơi, từ bé thích nghịch ngợm nên bơi lội rất tốt, cho nên điều chỉnh tư thế để ít nhất rơi xuống biển cũng quá khó coi, tiện thể nhìn lên xem người nào dám to gan đến mức dám đẩy xuống biển, làm hỏng luôn cả điện thoại cầm ở tay như thế này.

      Bùm! Tư Tuyền rơi cắm thẳng xuống nước, thả lỏng chút rồi ngoi lên. cả hai sàn tàu, đám người lố nhố đứng, có tiếng hò hét ồn ào và có người định nhảy xuống.

      “OK, I’m fine”

      Tư Tuyền hét lên, nước biển rất mát. lại ngụp xuống, cái váy này vải mỏng bay bay nên dính nước nên khá khó chịu, Tư Tuyền cởi luôn váy, dù sao bên trong cũng mặc bikini, ngại.

      Diệp Chính theo lối thang thẳng xuống đến sàn dưới, gọi với xuống

      “Sao thế? Em bị ngã à? Lên , đừng nghịch nữa”

      Tư Tuyền cười cười. Cái trò xô nhau xuống nước này từ bé đến lớn gặp ít lần, để tìm ra kẻ nào xô xuống nước xem.

      “MAYA!!!!!!”

      Tư Tuyền giật bắn mình, Fredrick đứng ở sàn tàu dưới nhìn thẳng xuống, mặt lấy làm vui vẻ mấy khi thấy cái váy bồng bềnh trôi cạnh .

      “Stand up! Before I catch you!”

      Tư Tuyền trề môi, lên lên. bơi lại phía thành tàu, duyên dáng leo lên thang. Vừa lên đến nơi, Fredrick tiện tay nhấc chiếc áo tắm mà phục vụ để ở bên cạnh ném cho . Tư Tuyền khép vạt áo lại, cau có hỏi

      “When did you come?”

      Fredrick trả lời, tiếp tục lấy chiếc khăn tắm lớn ném lên đầu .

      “Come back your room! Now!”

      Sau đó trước, Ben và Peter hộ tống sau. đưa cho Ben chiếc điện thoại chắc chắn thể lên nguồn nổi của mình, hỏi Peter

      tôi đến bao giờ? Sao ai báo cho tôi?”

      “Đêm qua, lúc đó nhỡ chuyến bay nên tôi báo cho . sir Fredrick để ngày mai trở về gọi cho cũng được nhưng ngờ lại gặp ở đây”

      ấy cáu kỉnh cái gì vậy?”

      Peter nhún vai, có lẽ tại ngài ấy ngủ đủ.

      Tư Tuyền nhìn phía trước, bốn người bọn họ như đoàn xiếc thú. Những người kia dù dám tọc mạch nhưng vẫn kín đáo liếc nhìn họ với vẻ tò mò. Diệp Chính đứng ở bên cạnh nhìn thấy Maya qua, định bị Fredrick gầm gừ

      “Get away!”

      Diệp Chính sờ mũi cười khổ, lại đắc tội với Fredrick rồi. Tư Tuyền nháy mắt với . Diệp Chính gật đầu, có dũng cảm đến mấy cũng dám đứng trước họng súng của Fredrick.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 59:
      Lâu quá làm đấy mà
      Fredrick dẫn về phòng , Peter nhanh chóng khép cửa lại. Tư Tuyền thẳng vào phòng tắm, tắm qua chút, sau đó quấn tóc, mặc vội áo choàng tắm rồi bước ra ngoài

      trở về khi nào? Tại sao báo cho em? Ba gì cả?”

      cho em để em lại chạy mất à?”

      Fredrick nhàn nhã ngồi ghế sofa, vẻ cáu kỉnh cũng bớt hẳn .

      “Lại đây!”

      cười cười, đôi mắt xám xanh nheo nheo nguy hiểm. Fredrick thoải mái nhìn Tư Tuyền lại trong phòng tìm máy sấy, ngờ lại gặp ở đây, nhìn thấy tâm trạng rất tốt.

      Tư Tuyền lật lật mấy cánh tủ, tìm thấy máy sáy ở đâu bị vòng ôm rất mạnh làm hét lên. Fredrick nhào đến bên như con thú, ném lên giường.

      nghe lời gì cả, hửm?”

      Fredrick ôm rất chặt, Tư Tuyền còn lùng bùng trong đống tóc tai bị đè ra hôn. Nụ hôn mạnh mẽ mang vị bạc hà nhàn nhạt làm thở nổi, qua lúc Fredrick thấy đủ mới tha cho . Tư Tuyền thở hổn hển, vẫn bị ôm chặt cứng, tóc tai hỗn loạn, dấp dính khó chịu, áo choàng bị mở phanh từ bao giờ, cả người bị ôm sát giãy ra được

      “Bỏ em ra” Tư Tuyền rít lên

      “Nhớ em quá! Có nhớ hả?”

      nhớ, nhớ gì hết, đừng có đụng vào em”

      Fredrick khùng khục cười, coi điều đó là , gục đầu ngậm đỉnh lớn ngực khẽ mút cái, Tư Tuyền giật bắn mình, hổn hển

      “Đừng làm gì thế?”

      “Làm gì cơ?”

      Fredrick vẫn vừa hôn vừa kiếm ngực, Tư Tuyền bị bẻ tay về phia sau, giãy ra được nên rất khó chịu. Nụ hôn của càng ngày càng kéo xuống dưới, Tư Tuyền cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi. Fredrick thả tay , hai tay tách chân ra, vạch vạch đám lông mềm mại, hôn vào đó rất lâu. Tư Tuyền thở hổn hển nhưng cả tay và chân đều bị bắt giữ, giãy ra được. ra hơi “Đừng… ở đây… cách tốt”

      “Biết cách tốt đừng hét lên”

      Fredrick nhỏm dậy, dùng hai chân tách chân ra, vật cứng của sớm dựng đứng. Bỏ qua vẻ mặt kinh hãi của Tư Tuyền, lập tức đẩy vào. cảm giác trơn, mềm, mượt bao bọc lấy làm nhịn được hít sâu hơi.

      “Đau…”

      “Lâu quá làm đấy mà”

      Fredrick khùng khục cười, cúi xuống hôn lên mí mắt gườm gườm lườm của Tư Tuyền, rồi hôn sâu xuống dưới, thân hình khẽ động. Tư Tuyền hít lên vì đau, Fredrick vẫn hôn , nuốt hết mấy tiếng nức nở. Bàn tay luồn xuống dưới, chạm điểm nhạy cảm của Tư Tuyền làm cả người giật giật. Chờ lúc cho Tư Tuyền thở hổn hển mới động, lần này dễ dàng hơn rất nhiều. nhấc mình dậy, Tư Tuyền vội vã ôm chặt cổ như bám vào mảnh gỗ duy nhất. cảm giác mình trôi bồng bềnh đại dương, bị sóng đánh úp đến mất xác. Mỗi lần Fredrick đẩy vào, đều thấy rất nó chạm sâu vào trong cơ thể mình, khao khát nó sâu hơn nữa, mạnh hơn nữa.

      Fredrick nhìn người con nhớ nhung bấy lâu dưới thân mình ỉ ôi, cũng nhịn được hơn nữa, đẩy vào càng mạnh mẽ. lúc sau, thấy trong mắt Tư Tuyền là mảnh mông lung, cơ thể cứng đờ lập tức hôn , ngăn cản cao triều ập đến, tránh cho khỏi hét lên.

      Điều này làm cho Tư Tuyền càng phóng thích được bản thân, tỉnh táo lại được chút nhưng bên dưới vẫn vô cùng mẫn cảm, mà Fredrick vẫn miệt mài đưa đẩy. Cả người vừa thoát khỏi cao trào lại bồng bênh có chỗ bám, cuối cùng nhịn được cắn vào bả vai Fredrick hít mạnh mấy cái, tiếp tục bùng nổ lần thứ hai.

      Fredrick bị thít chặt hai lần cũng giữ được nữa, phóng thích trong cơ thể , cả người cứng lại, đổ vật người Tư Tuyền, muốn nhúc nhích.

      “Cút ra…”

      Tư Tuyền làu bàu. Fredrick đổ người sang bên, lật người Tư Tuyền đặt người mình, nhàng xoa lưng cho . Tóc vẫn còn ướt, xõa ra người như tảo biển, cả người mồ hôi dấp dính.

      “Càng lớn càng ngoan, em xem chỗ đó có chịu thả ra đâu”

      Tư Tuyền nhỏm dậy nhưng lại bị Fredrick ấn xuống, chỗ đó của phóng thích xong rồi vẫn chưa hết cứng rắn, vẫn ở bên trong , còn có ý định to lên!

      Bại hoại. Tư Tuyền chút lưu tình cắn xuống ngực , hằn cả dấu răng. Fredrick để mặc cho cắn, vẫn vuốt ve lưng .

      “Nếu thích bơi, mấy ngày nữa cho em Bali nghỉ, thế nào? được mặc bikini lượn lượn lại ở đây”

      Ghen còn làm bộ. Bali à? nghỉ riêng với Fredrick bây giờ khác gi đưa dê vào miệng sói? mới bị ngốc đấy. Nhưng Bali ở nước ngoài, nếu muốn đưa , Fredrick phải lấy hộ chiếu và visa cho ở chỗ mẹ . Tư Tuyền bao lần khóc lóc ở chỗ mẹ mà còn chưa làm được, xuống tay chỗ Fredrick dễ dàng hơn chỗ mẹ nhiều.

      được. Mẹ em cầm giấy tờ rồi”

      xin phép chỗ dì. Chờ mấy ngày nữa xong việc ở đây, đưa em nghỉ. Cả năm nay chưa đưa em lần nào”

      ra là từ lúc hai người phát sinh quan hệ, Tư Tuyền dám nghỉ riêng cùng lần nào nữa. có cảm giác chết rất thảm. Trước kia cứ lúc nào Fredrickick có thời gian rảnh rỗi, đôi tháng lần đưa chơi. Việc hai người riêng với nhau thản nhiên đến mức khi Tư Tuyền trốn tránh thời gian, mọi người đều cho là lại làm mình làm mẩy, giận dỗi gì đó.

      “Được rồi, bỏ em ra, đừng có phình lên nữa. Em muốn tắm!”

      Fredrick khùng khục cười nhưng cũng ngăn cản , nhịn gần mấy tháng, lần này sao mà đủ nhưng đây cũng phải chỗ thích hợp.

      Khi Tư Tuyền tắm xong lần nữa, Fredrick sửa sang quần áo, nhàn nhã ngồi ở ngoài.

      ăn trưa với , có chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ và con trai ông ta, bạn em đấy.”

      Tư Tuyền a tiếng, chắc là Trịnh Thiếu Thành, nhưng vẫn xụ mặt.

      , muốn

      Fredrick đứng dậy, cầm máy sấy giúp sấy tóc, sau đó hôn lên trán

      muốn ở yên trong phòng, lát rồi trở lại”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :