TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 54: Đây cũng là loại thực lực
Tư Tuyền khẽ siết bàn tay, tự tin đối mặt. Những ngày đó, giữa hai người bọn họ có rất nhiều vấn đề. Công việc và cả đàn ông. Trần Minh Tuệ nhìn thẳng vào mắt , ánh mắt bình thản. Nhiều năm gặp, công chúa đỏng đảnh năm đó rồi cũng khác. Hôm nay Tư Tuyền mặc chiếc áo sơ mi cổ tiểu thư, chiếc nơ cài cổ áo có chiếc mặt ngọc trai khá lớn, tay bèo diêm dúa nhưng lại hợp với quần âu đen mắt cá và đôi giày đế đỏ gót nhọn bảy phân. Nhìn tổng thể rất nữ tính. Bên cạnh , Tống Trân Trân vẫn cây đen tuyền, trang điểm đậm như nữ vương cao cao tại thượng, Lucy mặc chiếc đầm xuông phối màu đen trắng thanh lịch. Trong đại sảnh nam ít nữ nhiều này, quả nhìn bọn họ rất nổi bật.
“Có thời gian cùng nhau ăn bữa cơm. Từ lúc Doãn Tử Hàm về nước, tôi cũng chưa gặp”
Đúng lúc đó, Doãn Tử Hàm bước lại gần họ như vị thần, ngời ngời khí chất. Bất giác nhóm bọn họ thu hút ánh nhìn cả cả sảnh đường.
Tư Tuyền thu tay lại, lùi về phía sau Diệp Chính. muốn đối diện với Duẫn Tử Hàm lắm.
Trịnh Thiếu Thành cười
“Cũng đến giờ rồi, đại diện bên nhà đầu tư chuẩn bị đến. Mời mọi người vào hội trường ổn định chỗ ngồi. Buổi trưa chúng ta có nhiều thời gian hơn đển hàn huyên, haha”
Tư Tuyền theo sau bọn họ vào trong hội trường. Trịnh Thiếu Thành đúng là rất thiên vị bọn họ. Phải biết rằng chỉ các công ty lớn mới được xếp ngồi gần chủ tọa, và cũng ngồi gần đám quan chức chính phủ. Bàn của họ ngồi ngay bên trái, mà bàn của Tần tổng và Trần Minh Tuệ bên cánh phải, bàn của Duẫn Tử Hàm ngồi ở giữa, nhưng sau bàn.
người phục vụ giúp họ bóc mấy chai nước suối rót ra mấy cái li chân cao. Tư Tuyền lặng lẽ uống mấy ngụm nước khoáng cao cấp, theo dõi Trịnh Thiếu Thành giới thiệu các dự án ở phía . Quả Trịnh Thiếu Thành đúng là ngũ lão hoàng kim. Khuôn mặt đẹp trai nam tính, đẹp kiểu nữ tính như Mạch Tuệ mà rất có khí chất soái ca, mặc vest rất đẹp, giọng trầm ấm hóm hỉnh, lên bổng xuống trầm, cuốn hút. Nhà họ Trịnh đào tạo được người thừa kế như này chắc cũng phải dễ.
“Tuyền Tuyền, buổi tối theo tiếp khách”
“Em ấy hả?”
“Ừ”
Ây da, Tư Tuyền chưa bao giờ phải tiếp khách. Lucy và Trân Trân nhìn với vẻ mặt thông cảm.
“Lát nữa đừng uống nhiều, các uống chút thôi rồi taxi về. A Sảng ở lại với ”
“A Chính, mình có thể thắng được bao nhiêu %?”
Diệp Chính trầm ngâm. Hạng mục trường đua, tin họ có đối thủ ở Trung Quốc, ít nhất có lá bài tẩy rất quan trọng. Trần Minh Tuệ và Doãn Tử Hàm đấu nhau ở hạng mục làng du lịch và khu đô thị. Ban đầu cũng định ôm thêm nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thể để bọn Trân Trân luyện tập chút. Bản thân sớm nghiêng về phía Trần Minh Tuệ. ra hôm qua hai người gặp nhau, Trần Minh Tuệ có vài đề nghị rất hấp dẫn.
“Đừng lo lắng”
“Em nghe bọn họ , chúng ta cửa sau mới có thể vênh váo ngồi chỗ này” Lucy khó chịu
Tư Tuyền cười khẩy
“Cứ ngồi đây đợi họ tìm cách mở cửa . Đây cũng là loại thực lực, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này. Nếu có thực lực đừng lớn quá”
Diệp Chính nhìn ba người còn lại trợn mắt nhìn Tư Tuyền, cau mày nhắc nhở
“Tư Tuyền, khiêm tốn chút”
“Được rồi”
Tư Tuyền nhún vai, người Trung Quốc lạ, cứ thích tỏ ra công bằng trong khi chính họ là những người thích cửa sau nhiều nhất.
Trịnh Thiếu Thành giới thiệu xong xuống, nhường sân khấu cho mấy vị khách chủ tọa, ngồi xuống bên Tư Tuyền, cầm chai nước khoáng uống dở uống hơi hết sạch.
“Tối nay gọi Mạch Tuệ luôn”
“Gọi rồi, A Tuệ bảo tới”
“Bữa tiệc ngày kia, đừng có quên”
Diệp Chính gật đầu. Lại phải kiếm người cùng, nếu có người cùng, mấy người bọn bị lũ sói cái đó nhai xương bằng chết.
Sau bài phát biểu hai tiếng, bắt đầu đến tiết mục bữa trưa. Bữa tiệc này làm Tư Tuyền chết khiếp, đám người bọn họ bị mời rượu thương tiếc. Diệp Chính học kiến trúc ở trong nước, từ lúc về nước đến giờ giành ít hợp đồng béo bở của mấy người kia. Đám A Sảng, Trân Trân, Lucy bị coi là đám phản đồ. Tư Tuyền may mắn thuộc thành phần lạ hoắc nhưng cũng phải uống ít.
Bữa tiệc phải đến ba giờ mới kết thúc. Tư Tuyền mệt đến mức muốn về công ty nữa. Diệp Chính đành đặt mấy phòng ở khách sạn bên cạnh. đặt mình xuống giường lập tức ngủ say như chết.
Khi tỉnh dậy hơn bảy giờ tối. Diệp Chính gọi ba lần, Tư Tuyền nhanh chóng tắm rửa qua loa, chạy sang trung tâm thương mại bên cạnh mua đại bộ váy. Tám giờ, Trịnh Thiếu Thành tới đón , nhìn gương mặt vẫn còn tái xanh lắc đầu
“Còn tưởng em uống tốt lắm”
“Em thể nào quen được với phong cách uống rượu bên này”
“Thuốc giải rượu đây. Uống . Lát đừng uống nữa”
“ tiếp khách mà phải uống hả?”
“Mời chú Tuyên, gọi cả Mạch Tuệ, coi như ăn bữa cơm rau dưa trong nhà thôi”
À ra là vậy.
“Cha Mạch Tuệ là phó giám đốc sở quy hoạch. Tuy lần này trực tiếp phụ trách nhưng có tiếng lắm đó”
“Như thế này là cửa sau công khai à?”
“Tiền bối hậu bối ngồi ăn bữa cơm, có cái gì gọi là cửa sau?”