[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 50 :
      Tướng phu thê

      Lúc Giang Triết tới, Tư Tuyền trú tạm trong bot bảo vệ ngoài cổng đại viện. Nắng tháng tám trải dài như chảo lửa khổng lồ ụp xuống đầu bọn họ. Đây là khu dân cư lâu đời, nên có nhiều cây cổ thụ che chắn bớt, vậy mà vẫn oi thể chịu được.

      Giang Triết lịch xuống mở cửa xe cho . Tư Tuyền ngồi vào ghế phụ, thấy có đống hộp to ở đằng sau. Dì Giang lần nào cũng gửi cho nhiều đồ quá mức cần thiết.

      “Ăn kem nhé? Vừa mới mua, vẫn chưa tan đâu”

      Giang Triết đưa cho hộp kem trà xanh, hạt dẻ. Tư Tuyền cười hì hì, nhanh nhẹn mở nắp. Mùi vị kem rất ngon, ăn miếng cảm giác đỡ nóng hẳn.

      “Em muốn đâu?”

      “Đâu cũng được. Em biết chỗ nào ở đây cả”

      rời Trung Quốc cũng lâu lâu rồi. Đường biết, chứ thay đổi nhiều quá”

      “À, hay là xem nhà cho em ?”

      “Vậy cũng được”

      Tư Tuyền rất áy náy. Dì Giang gửi cho nhiều quà như vậy mà chưa đền đáp được gì. Nếu có thể giúp được vụ nhà cửa này, tốt.

      “Mà sao em chưa bao giờ thấy dì nhắc đến em ?”

      Giang Triết vừa quay đầu xe vừa trả lời

      “Đó là em cùng cha khác mẹ với . Sau khi tốt nghiệp đại học cũng du học rồi làm việc ở nước ngoài.”

      Chuyện này, Tư Tuyền có nghe qua. Dì Clair gặp cha Giang ở nước ngoài, dì tuy là người Hoa nhưng chưa về Trung Quốc bao giờ, sau khi kết hôn hai người quay về nước. Tuy nhiên thể thích nghi với cuộc sống ở trong nước, lúc Giang Triết được hai tuổi, hai người li hôn, mình dì Giang quay lại . Giang Triết sống với bố.

      “Sau khi mẹ về nước, ba cũng lấy dì hai. Tiểu Linh kém ba tuổi. chung dì đối xử với khá tốt. Tiểu Linh và cũng rất thân nhau. Dưới Tiểu Linh còn có Tiểu Tuấn, khi du học Tiểu Tuấn vẫn còn

      Giang Triết sống ở đây mười mấy năm, cũng chỉ đủ để nhớ mang máng những đường lớn. Các khu vực mới xây dựng hoàn toan mù tịt. Loanh quanh hồi, toát hết mồ hôi hột cuối cùng cũng đến nơi.

      Nơi này rất tốt, khu dân cư mới được đưa vào sử dụng nhưng phủ xanh kha khá. Cũng có khá nhiều hộ gia đình dọn đến sống. Căn phòng ở tầng mười bốn, quay về hướng nam, là căn góc nên đủ sáng, và cũng đủ thoáng mát. Giá chắc cũng hề rẻ.

      Căn hộ xong phần thô, chủ thầu khá chu đáo khi sơn qua tường lớp sơn lót màu kem nhạt.

      “Em thấy thế nào?”

      Diện tích sàn là 250m2, có thiết được ít nhất ba phòng ngủ, phòng khách, phòng đọc sách và bếp.

      “Em thế nào cũng được. Chỉ là em thích như thế nào thôi”

      Giang Triết nhìn Tư Tuyền xung quanh căn phòng, lại nghĩ đến em của mình

      ấm áp, nhưng cũng rất độc lập, tự chủ”.

      nào chẳng vậy”. Tư Tuyền nghĩ thầm

      “Em gửi cho vài mẫu thiết kế. Nếu ấy thích phong cách nào, em thiết kế như thế”

      “Được”.

      Hai người cùng bộ xuống lầu dưới, chờ thang máy cùng với họ có đôi vợ chồng già. Bà cụ nhìn Tư Tuyền lúc rồi hỏi

      “Các cháu mua nhà ở đây à?”

      “Vâng ạ” Giang Triết lễ phép trả lời

      “Ở đây sống tốt lắm nhưng hơi xa trung tâm, vợ cháu còn trẻ thế này chắc làm vất vả đấy”

      Tư Tuyền đỏ bừng mặt, Giang Triết rất thành phì cười, nhưng vẫn nghiêm túc

      “Vợ cháu chỉ cần ở nhà cho cháu nuôi thôi. Mà sao biết chúng cháu là vợ chồng?”

      Hai đứa có tướng phu thê lắm đấy. Đúng ông?”

      Bà quay sang ông cụ bên cạnh hỏi. Ông cụ vỗ vỗ tay bà ra vẻ đồng ý.

      Thang máy xuống đến nơi, đôi vợ chồng già bước ra trước. Bà cụ vẫn còn cố ngoái lại họ sống ở căn hộ số 1416, khi nào quay lại nhớ đến chơi. Giang Triết ấn nút thang máy xuống tầng hầm, im lặng lúc, thực ra cũng biết phải gì này.

      “Tướng phu thê” nghĩa là gì?”

      Quay sang nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tư Tuyền, Giang Triết định nhưng nén lại, nhàng

      “rất hợp để cạnh nhau”

      “ồ”

      Giang Triết mở cửa xe, Tư Tuyền thoải mái ngọ ngoạy trong máy lạnh mát rượi.

      “Giờ làm gì?”

      “Gì cũng được, đừng nóng quá”

      bơi nhé?”

      Tư Tuyền nhìn ra ngoài trời rồi đồng ý ngay. khá thích vận động nhưng lại thích di chuyển nhiều. Trong đại viện cũng có bể bơi nhưng phải bộ khá xa.

      Hai người vào trung tâm thương mại. Đây là tổ hợp bốn cao ốc, bên trong có đầy đủ từ trung tâm thương mại, hội quán cao cấp, đến văn phòng làm việc và cả nhà riêng dành cho những ai đủ tiền chi trả.

      Giang Triết đánh xe vào bãi đậu xe, bãi đậu xe mênh mông toàn những chiếc xe tầm trung trở lên. Chiếc toyota của họ có vẻ hơi lạc lẽo. Giang Triết sờ sờ mũi, lúc thuê xe chỉ thuê chiếc để thuận tiện lại chứ cũng nghĩ nhiều, mặc dù đủ tiền để chi trả cho những chiếc hơn như thế.

      Tư Tuyền có vẻ để ý đến điều này lắm, chúi đầu vào điện thoại. Hai người lên trung tâm thương mại ở tầng 1, chọn cửa hàng chuyên bán đồ thể thao, chọn đồ bơi rồi lên tầng thượng. Bốn tầng cao nhất của tòa tháp A và tháp C được chuyển thành hội quán cao cấp, đầy đủ các dịch vụ vui chơi giải trí của giới đại gia, kể cả cung cấp dịch vụ ngắm cảnh Bắc Kinh về đêm bằng trực thăng.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 51 :
      Trợ lý của Trầm Tư Giai

      Hồ bơi lộ thiên nằm ở tháp C. Giang Triết có đến đây mấy lần cùng bạn khi về nước nghỉ hè. Phí cửa vào khá đắt, mỗi năm chỉ có thêm 100 thẻ hội viên. Phí duy trì thẻ thường niên cũng chẳng rẻ.

      Tư Tuyền quan tâm mấy cái này, bể bơi buổi chiều khá đông người. Nhưng phần lớn lại ngồi bờ. Hai người thuê ghế, người phục vụ giúp họ trông đồ, khởi động qua loa rồi nhảy xuống nước.

      Tư Tuyền bơi quanh bể hai vòng, nước mát và sạch, thoải mái ngâm mình giữa bể, lúc sau mới lên bờ. Lấy khăn lau người rồi nằm xuống ghế, thoải mái ngắm nhìn xung quanh. À ra là vậy, cơ bản người ta đến đây để bơi. Ba phần tư nhân số xung quanh bể là nữ, và cơ thể ây da. Gầy có, mập có nhưng hầu hết đều là ba vòng hoàn bảo, bên ngoài là những bộ bikini rực rỡ sắc màu. Tư Tuyền nhìn xuống ngấn mỡ ở bụng mình, rồi bộ bikini đen từ xuống dưới. được, nhất định phải giảm cân.

      Giang Triết bơi nốt vòng rồi cũng lên bờ ngồi cạnh Tư Tuyền. cảm khái

      “Trước giờ cứ nghĩ Bắc Kinh buồn tẻ, ra chỉ có buồn tẻ thôi”

      “Sao vậy? Em cũng là lần đầu tiên đến đây mà”.

      người đẹp tóc nâu mặc bộ bikini màu đỏ đậm bốc lửa qua bàn họ, quyến rũ cười với cái. Giang Triết hơi ngượng ngùng, Tư Tuyền phá lên cười. Công bằng mà Giang Triết cũng khá đẹp trai, cơ thể hẳn là cơ bắp nhưng cũng có mỡ thừa.

      có vẻ đẹp của người đàn ông trưởng thành, có chút gì đó hơi tây tây.

      “Lần sau nên Hi Lạp nghỉ với em. Các tóc vàng ở đó quyến rũ hơn nhiều”

      “Thôi, còn trong trắng, để giữ mình cho vợ tương lai em ạ”

      Tư Tuyền cười cười, nhìn qua vai Giang Triết chợt thấy người quen. rể , lạc quẻ sơ mi quần dài giữa rừng đồ bơi, đứng cùng với mặc chiếc váy bó màu be nhạt. biết có chuyện gì nhưng sắc mặt ta rất xấu.

      “Sao vậy?” Giang Triết ngạc nhiên hỏi?

      rể em”

      Tư Tuyền đứng dậy, gọi Hầu Thần. giật mình quay lại, mặt khá ngạc nhiên nhưng nhanh chóng thu lại, tiếp mà dừng lại chờ .

      bơi hả? với ai?”

      Giang Triết cũng lại gần, hai người lịch chào hỏi nhau

      ấy là con trai người bạn của mẹ em”

      “Vậy à? Mới đến Trung Quốc phải ? Hai đứa kiếm được chỗ này giỏi đó”

      “Ở nhà chán quá, chơi cho đỡ buồn”

      Hầu Thần xoa xoa đầu

      “Ở chơi với ông nội chán quá hả? Mạch Tuệ đâu? Sao cho em chơi? Xin lỗi, đợt này bận quá”

      “Có việc bận rồi, em cũng chỉ được nghỉ mấy ngày thôi. rể, sao nhìn … tàn tạ… quá vậy?”

      Còn hơn cả tàn tạ ấy, mắt vằn đỏ đầy tia máu, quần áo nhìn có vẻ chỉn chu nhưng đầy nếp nhăn, quanh cằm lún phún râu mấy ngày chưa cạo.

      bận quá, Đức mấy ngày ngày nào được ngủ quá bốn tiếng. Ba giờ sáng nay về tới Bắc Kinh, chưa kịp nghỉ bên này báo có chuyện, lại phải sang. Mấy hôm nay có gặp Toàn Toàn ?”

      , em ở nhà ông nội”

      Tư Tuyền nhìn qua lưng , cùng cúi đầu, nhìn ngang nhìn ngửa dù sắc mặt rất xấu.

      “À. Trợ lý của , Trầm Tư Giai”

      Trầm Tư Giai cúi đầu chào rất lễ phép, Tư Tuyền tò mò chào lại.

      bảo quản lý làm cho Tiểu Tuyền thẻ Vip. Tuyền Tuyền, về trước ngủ, mai có thời gian rảnh cho em ăn nhé? Giờ cứ chơi với bạn được ?”

      “Được ạ. rể, cẩn thận”

      Trầm Tư Giai lễ phép chào ông chủ, sau đó lịch chuyện với Tư Tuyền

      “Tiểu thư, xin phép cho tôi giấy tờ tùy thân, tôi giúp làm thẻ VIP”

      “Chi phí ở đây như nào nhỉ?” Chỗ này Tư Tuyền khá thích, đoán nó cũng rẻ

      “Câu lạc bộ này thuộc về Hầu gia, Hầu tổng quản lý mảng này nên tôi làm thẻ free cho .”

      “Ồ vậy à? Giấy tờ tôi để trong tủ đồ rồi, hơi ngại lấy”

      Trầm Tư Giai xử lý rất nhanh, ta nhờ người gọi quản lý đến. Quản lý là người phụ nữ đẹp sắc sảo, nhìn thấy Trầm Tư Giai cũng lấy làm vui vẻ gì.

      “Vị này là người nhà Hầu tổng, phiền quản lý Ngụy làm giúp thẻ VIP”

      Ngụy Khiết làm quản lý câu lạc bộ này được bảy năm, theo như biết Trầm Tư Giai nghỉ việc, sao còn đứng đây chỉ chỏ. Nhưng cũng loại trừ trường hợp người nhà họ Hầu nên vẫn đồng ý, giả tính sau.

      còn việc gì tôi xin phép trước”

      Trầm Tư Giai rời , Ngụy Khiết đưa Tư Tuyền và Giang Triết trở về bàn, lịch hỏi hai người dịch vụ chất lượng sau đó rời .

      Thẻ VIP được làm rất nhanh, trước lúc ra về được đưa đến tận tay bọn họ. Thậm chí bill cũng được thanh toán. Ngụy Khiết sau đó hỏi được Tư Tuyền là em vợ của Hầu tổng nên rất khách sáo. Chẳng trách Trầm Tư Giai kiêu ngạo, kênh kiệu là thế cũng phải xuống nước săn sóc.

      Lúc Tư Tuyền và Giang Triết xuống hầm lấy xe, vẫn còn nhìn thấy Trầm Tư Giai đứng gọi điện thoại, ta gì đó vừa vừa khóc, sau đó lên xe mất. Hai người cũng quan tâm nữa, trở về biệt thự của dì Quách.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 52:
      Cứ coi như vậy

      [​IMG]
      Biệt thự này Tư Tuyền từng đến lần lúc mới về nước. Hôm nay Giang Triết đưa bà Giang đến chơi với dì Quách rồi mới sang chỗ Tư Tuyền, ngờ lại rảnh rỗi. Bà Giang muốn mời ăn tối, đích thân xuống bếp mà dì Quách bảo ăn đâu cũng là ăn, ở nhà dì càng vui nên bà Giang đành mượn bếp nhà dì trổ tài.

      Lúc hai người về đến biệt thự Hoa hồng, bữa tối sẵn sàng. Bà Giang nấu rất nhiều món cả Âu cả Trung, bốn người ngồi bàn ăn cơm. Bà Giang là người mau nước mắt, thỉnh thoảng lại sụt sịt khóc khi nhớ về dì Tư làm Tư Tuyền cứ có cảm giác hai người phải là tâm giao đặc biệt.

      “Bao giờ cháu quay lại ?”

      “Noel cháu quay lại. cháu mới nhận dự án, còn ba cháu chắc đính hôn chị họ cháu xong quay lại luôn.”

      Dì Quách gắp cho Tư Tuyền miếng thịt bò, cười hỏi

      “Ở Trung quốc mình có buồn ?”

      “Cũng buồn lắm. Noel bắt buộc phải về , chứ tạm thời cháu cũng chưa muốn quay lại”

      “Maya, quay lại đến chơi với dì. Giang Triết suốt, dì buồn lắm”

      Giang Triết sờ mũi cười, trước đây học học và làm ở Pháp, cũng phải là quá xa xôi, hầu như cuối tuần đều về nhà, có điều dạo này bà Giang sức khoẻ có vẻ giảm sút cho nên quyết định chuyển công tác về gần nhà để tiện chăm sóc mẹ, vậy mà còn bị bà như vậy.

      Mười giờ, Mạch Tuệ gọi cho bảo uống rượu. Lúc đó Giang Triết đưa và dì Giang về nhà. Dì Giang biết chuyện, nhất quyết chịu cho mình, bắt Giang Triết phải cùng. Tư Tuyền nghĩ thầm, mình với hai người này khéo còn nguy hiểm hơn.

      Mạch Tuệ đón ở đầu đường, nhìn Giang Triết với vẻ thoải mái lắm, ra vẻ cảnh cáo. lên xe rồi vẫn còn truy hỏi

      “Con trai của bạn mẹ em? Sống ở ? Sao nhìn thằng nhóc đó quen quen?”

      “Trước kia còn ở Trung quốc học trung học, chắc là gặp ở đâu đó thôi”.

      phải kiểm tra mới được. Em mới về nước còn lơ ngơ lắm, sau này ít tiếp xúc với người lạ thôi”

      Tư Tuyền cười cười

      “Sao giờ rảnh rỗi tìm em à? Có chuyện gì?”

      Mạch Tuệ chợt im lặng, lặng lẽ lái xe đến Thiên Cầm. Thiên Cầm cũng là quán bar đặc sắc. Tuy nằm ở dưới tầng ngầm như Phương Hoàng, Thiên Cầm nằm ở tầng cao nhất của tòa cao ốc. Từ đây có thể nhìn ngắm Bắc Kinh về đêm. Hai người ngồi xuống chiếc ghế dài bằng da êm ải, Mạch Tuệ gọi rượu mạnh còn Tư Tuyền gọi cốc cocktail blue moon màu xanh rất đẹp mắt.

      “Rốt cuộc có tâm gì vậy?”

      Mạch Tuệ nặng nề thở hơi

      “Nana… có liên lạc với em ?”

      Tư Tuyền cau mày, từ lúc Nana về Nhật đến giờ, thỉnh thoảng Mạch Tuệ lại gọi cho hỏi Nana thích gì ghét gì, lẽ fall in love ?

      “A Tuệ, thích Nana à?”

      Mạch Tuệ cứng người, sau đó thở dài

      “Cứ coi là như vậy . rất quan tâm đến ấy”

      “Nếu thể nghiêm túc, đừng vui đùa. Nana phải là thích hợp để chơi trò đương đâu”

      Mạch Tuệ nhìn thứ chất lỏng cay nồng ở trong cốc thủy tinh, nghe giọng mình như .

      rất muốn biết thêm về ấy. Nana với rất mơ hồ, sợ ấy biến mất”

      Tư Tuyền im lặng. Mạch Tuệ là người tốt, nếu ấy có thể đối xử tốt với Nana hay biết bao. Nhưng cũng muốn Nana tổn thương nữa.

      “Hai người có kết quả gì đâu. Em cũng chưa từng nghe Nana về bao giờ. Chẳng lẽ chỉ có mình thích cậu ấy?”

      “Ừ, là đơn phương”

      “Tại sao?”

      biết nữa. chỉ muốn quan tâm, muốn để ấy đau lòng”

      “Nana gặp rất nhiều chuyện. Em muốn cậu ấy tổn thương nữa”

      Mạch Tuệ ngửa cổ uống hết cốc rượu, như hạ quyết tâm

      “Kể . Từ nay về sau, chịu trách nhiệm”

      Trong tiếng dương cầm du dương, giọng Tư Tuyền như đến từ nơi xa lắm. Mạch Tuệ như trôi trong hàng ngàn con sóng dập dềnh. từng nghĩ Nana có hoàn cảnh khó khăn chút, bất cần chút thế nhưng phía sau ấy lại là lớp lớp những tổn thương, những đơn, những đau đớn mà đứa trẻ nào có thể chịu nổi.

      Nana vẫn chưa xuất viện được, hàng đêm vật vã, cố gắng thoát ra khỏi cơn ác mộng do chính tạo ra cho . Phải mất rất nhiều thời gian để an ổn ngủ lại. Chị Lưu có chướng ngại tâm lý, có lẽ hẳn do lần này. Chị sắp xếp bác sĩ tâm lý tới nhưng Nana từ chối gặp, cả ngày cứ nhắm mắt ngủ im lìm. Những vết thương ngoài da tốt hơn nhiều nhưng chỉ số sinh tồn xuống rất thấp, có nhu cầu ăn uống, có nhu cầu vệ sinh cá nhân, Nana giống như con búp bê xinh đẹp vô hồn.

      Những câu chuyện Tư Tuyền kể rất rời rạc, chủ yếu là chuyện về gia đình . Nana đúng là còn người thân nào ngoại trừ Tư Tuyền. Dòng họ Takahashi ở Nhật rất nổi tiếng, gia tộc lớn như vậy, sâu như bể. Đằng sau hào nhoáng là những đầm nước đáy, hoàn toàn có thể nhấn chìm con người bé . biết làm như thế nào để Nana có thể sống và tồn tại qua những tháng ngày đó. Dòng máu lai Nhật Bản ở Trung Quốc bị nguyền rủa mà ở Nhật bị khinh bỉ thấp kém dù rằng hai nước bây giờ coi như có quan hệ tốt hơn. Những đứa trẻ như Nana là minh chứng của tội ác chiến tranh, khi mà con người thể tự chọn xuất phát điểm cho mình.

      Cuộc đời Nana đúng là bước sang trang mới từ khi sang . Những tháng ngày độc ở nước ngoài có khi lại là liều thuốc tốt. Môi trường xa lạ, ai biết về quá khứ, con người ta hẳn có thể hướng tới tương lai. Thế nhưng, chính lại dìm xuống.

      “Mạch thiếu!”

      Mạch Tuệ quay lại, Tần Phong đứng đằng sau, nhìn cười mờ ám.

      “Lâu rồi gặp”

      Hai người bắt tay nhau. Tư Tuyền lẳng lặng uống đồ uống của mình, coi như khí.

      Tần Phong chính là “người bạn cũ” lần trước. Sau hôm đó xét nghiệm máu, đúng là bị bỏ thuốc . Loại người này tốt nhất nên cho lại gần Tư Tuyền.

      Tần Phong, nếu Trịnh Thiếu Thành là hoa hoa công tử số 1, chắc chắn ta phải cạnh tranh chức số 2. Bạn qua tay đủ loại từ cao thấp béo gầy, người mẫu diễn viên loại nào cũng có, có điều hay là chia tay chia tay, chưa có ai dám tốt.

      Mạch Tuệ chắn người trước mặt Tần Phong làm nhìn Tư Tuyền ngồi trong góc. Hai người chào hỏi nhau vài câu. Tần Phong rủ đến tham gia bữa tiệc độc thân của người Mạch Tuệ cũng quen. Thực ra cũng được mời từ chiều, nhưng từ chối.

      Hai người dăm ba câu nữa, Mạch Tuệ giục Tư Tuyền đứng dậy. đưa về, cũng phải quay lại bênh viện, Nana sắp đến “cữ”. dám để mình.

      Tần Phong nhìn rời cùng Mạch Tuệ, thấy vô cùng quen mặt nhưng thể nhớ ra là ai. Mà thôi, ở Bắc Kinh này, có nào mà lại có được.
      Last edited: 5/7/17

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 53:
      Toàn người quen cũ
      Ngày mười sáu, Tư Tuyền, Trân Trân, Lucy và A Sảng theo Diệp Chính đến trụ sở chính của tập đoàn Hoa Hạ bỏ thầu. Tòa nhà này nằm ở ngay trong những đại lộ lớn nhất của Bắc Kinh, Tư Tuyền qua vô số lần mà ngờ rằng nó thuộc về Hoa Hạ.

      Tòa nhà được thiết kế theo phong cách phương tây, tối giản lịch lãm. Phòng bỏ thầu được đặt ở tầng 17, ngay khi bọn họ bước vào có người dẫn đường, dùng thang máy riêng để di chuyển. Sảnh chính đầy người, có khá nhiều công ty đến trước họ. Lucy hơi run rẩy, thầm vào tai Tư Tuyền

      “Toàn là các vị tinh trong nghề”

      “Haha..”

      Tư Tuyền gắng gượng cười, biết ai vào với ai. Diệp Chính cũng học kiến trúc ở cho nên nghĩ cũng chẳng biết ai ở đây hết. Thế nhưng nhầm, Diệp Chính giao thiệp rất tốt, dẫn bọn họ chào hỏi vòng.

      Lucy lén lút đứng sau lưng, với đâu là đàn khóa , đâu là trưởng khoa, trưởng bộ môn cũ. Tư Tuyền nghe đến lùng bùng đầu óc.

      “Tuyền Tuyền, tới đây chào hỏi chút”

      Diệp Chính gọi , phía trước là mấy người đàn ông khá lớn tuổi. Diệp Chính giới thiệu vòng, phần lớn đây đều là các quan chức chính phủ phụ trách chính mấy dự án lần này. Trịnh Thiếu Thành cũng đứng đó cùng với họ.

      Mấy người bọn họ cùng Diệp Chính chuyện, và Trịnh Thiếu Thành buôn chuyện

      “Mạch Tuệ hôm nay đến à?”

      “Mạch Tuệ làm ăn với , đương nhiên đến. Mấy hôm nay có gặp nó ? gọi uống rượu được”

      “Mới gặp hôm trước xong đó, uống rượu với em”

      “Được lắm. gọi

      “À, Mạch Tuệ có bạn ?”

      Trịnh Thiếu Thành quay sang nhìn , hỏi lại

      “Nghiêm túc ?”

      “Đương nhiên là nghiêm túc”

      “Em thích nó?”

      “Đương nhiên là

      “Nghiêm túc , nhưng bạn để đối phó . Tên là Kiều Gia Linh, du học. Sao tự nhiên lại hỏi chuyện này?"

      “Ngạc nhiên thôi, Mạch Tuệ tốt như vậy và có bạn cũng hơi lạ”

      cũng đẹp trai tốt tính lại còn khỏe hơn nó mà vẫn còn độc thân hoàng kim đấy thôi?”

      Trịnh Thiếu Thành lườm . Tư Tuyền gì, cười cười

      “A Thành, người đàn ông kia là ai? Sao cứ nhìn em?”

      Trịnh Thiếu Thành khéo léo nhìn theo ánh mắt Tư Tuyền chỉ thấy người đàn ông ngoài năm mươi, cười ôn hòa với bọn họ.

      “Cũng phải ai xa lạ, chú Mạch Tuyên, cha của Mạch Tuệ”

      “Hèn chi em thấy quen quen”.

      “À nếu em về ở chỗ đại viện của ông nội em gặp thường xuyên đó. Mạch Tuệ cùng chú Tuyên sống ở đó. Cách nhà ông nội em mấy nhà thôi”.

      “Có phải nhà ông nội Mạch ?Nhưng sao nguyên tuần trước em ở đó mà đâu có gặp ai?”

      Trịnh Thiếu Thành quay sang nhìn , ngạc nhiên?

      “Mạch Tuệ dạo này về nhà à? Hôm uống rượu với em mà cũng về nhà?”

      đưa em về sau đó lại đâu đó”

      “Có chuyện gì thế nhỉ? Tên đó ít khi ngủ ngoài lắm, để gọi cho . Chẳng lẽ dạo này lại nổi hứng đương, ở chung với em nào?”

      Tư Tuyền chớp chớp mắt, Trịnh Thiếu Thành vẫn nhìn , chột dạ hỏi “ à? Em biết gì à?”

      Tư Tuyền lắc đầu, Nana còn chưa quay lại, nên đối tượng chắc phải Nana.

      “Tin này hấp dẫn đây. Nhiều năm rồi thấy như vậy. sao, ngày kia gặp thôi. À Tuyền Tuyền, ngày kia là sinh nhật , dẫn em chơi du thuyền”

      “Sinh nhật liên quan gì đến em?”

      “Năm nào cũng tổ chức hoành tráng lắm, chủ yếu là toàn thanh niên trẻ tuổi đẹp trai tài cao tuấn nhiều tiền như thôi. chơi cho vui. Sao kêu buồn chán có gì hay cơ mà?”

      Tư Tuyền bĩu môi, còn lạ gì. Đai hội mối mai cấp cao, cái này Toàn Toàn có cho nghe rồi. Có điều cả Tư Khiêm và chị Tư Toàn đều rất ít tham gia. Vì phần lớn chủ yếu đều là trong giới thương gia gặp nhau giao lưu. Để tránh điều tiếng quan thương cấu kết, hai người kia hầu như chẳng bao giờ xã giao kiểu này.

      , lần này giả làm bạn . Nếu mẹ giết mất”

      “Liên quan nhỉ? Em còn mang tiếng là bạn Diệp Chính đấy”

      sao, em mang tiếng cả Mạch Tuệ rồi, thêm nữa cũng sao đâu”

      , nhất quyết . Đại tiểu thư ta như hoa như ngọc, có lẽ nào dễ bị dụ dỗ đến thế”

      chuyện hăng say, Trịnh Thiếu Thành bị nhân viên phục vụ gọi . Lát sau, quay lại gọi Diệp Chính

      “A Chính lại đây, có bạn cũ hỏi thăm này!”

      Tư Tuyền quay đầu lại, đúng là quen . Bốn năm gặp, Trần Minh Tuệ khác xưa nhiều. còn là phong cách của sinh viên quê mùa năm đó, Trần Minh Tuệ bây giờ rất đẹp. Mái tóc uốn nhuộm màu hạt dẻ cầu kì, bộ đồ công sở màu xám nhạt ôm lấy cơ thể vừa vặn, váy ngắn dài đầu gối nhưng lại xẻ ở đùi tạo cảm giác gợi cảm nhưng vẫn kín đáo. chiếc túi hàng hiệu đúng mốt cùng hãng với đôi giày. Nhìn tổng thế, đúng là thể chê vào đâu được.

      Diệp Chính cười cười, bắt tay với người trước Trần Minh Tuệ

      “Tần tổng, lâu ngày gặp”

      Người đàn ông họ Tần ngoài bốn mươi, khóe mắt có nếp nhăn, vừa bắt tay vừa vỗ vai .

      “Ở xa quá, giờ mới đến kịp. Lần này nhất định có thời gian cho cậu và A Tuệ hàn huyên lâu”

      Diệp Chính bắt tay với Trần Minh Tuệ, cười rất tươi

      “Minh Tuệ, còn nhớ Maya chứ? Em ấy cũng mới về nước, làm với

      Tư Tuyền bước lên bước, đưa tay ra bắt tay với Tần tổng, Trần Minh Tuệ nhìn , cái nhìn tự tin hơn rất nhiều

      “Vài năm gặp. trưởng thành ít”

      “Chị cũng vậy”

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 54:
      Đây cũng là loại thực lực

      Tư Tuyền khẽ siết bàn tay, tự tin đối mặt. Những ngày đó, giữa hai người bọn họ có rất nhiều vấn đề. Công việc và cả đàn ông. Trần Minh Tuệ nhìn thẳng vào mắt , ánh mắt bình thản. Nhiều năm gặp, công chúa đỏng đảnh năm đó rồi cũng khác. Hôm nay Tư Tuyền mặc chiếc áo sơ mi cổ tiểu thư, chiếc nơ cài cổ áo có chiếc mặt ngọc trai khá lớn, tay bèo diêm dúa nhưng lại hợp với quần âu đen mắt cá và đôi giày đế đỏ gót nhọn bảy phân. Nhìn tổng thể rất nữ tính. Bên cạnh , Tống Trân Trân vẫn cây đen tuyền, trang điểm đậm như nữ vương cao cao tại thượng, Lucy mặc chiếc đầm xuông phối màu đen trắng thanh lịch. Trong đại sảnh nam ít nữ nhiều này, quả nhìn bọn họ rất nổi bật.

      “Có thời gian cùng nhau ăn bữa cơm. Từ lúc Doãn Tử Hàm về nước, tôi cũng chưa gặp”

      Đúng lúc đó, Doãn Tử Hàm bước lại gần họ như vị thần, ngời ngời khí chất. Bất giác nhóm bọn họ thu hút ánh nhìn cả cả sảnh đường.

      Tư Tuyền thu tay lại, lùi về phía sau Diệp Chính. muốn đối diện với Duẫn Tử Hàm lắm.

      Trịnh Thiếu Thành cười

      “Cũng đến giờ rồi, đại diện bên nhà đầu tư chuẩn bị đến. Mời mọi người vào hội trường ổn định chỗ ngồi. Buổi trưa chúng ta có nhiều thời gian hơn đển hàn huyên, haha”

      Tư Tuyền theo sau bọn họ vào trong hội trường. Trịnh Thiếu Thành đúng là rất thiên vị bọn họ. Phải biết rằng chỉ các công ty lớn mới được xếp ngồi gần chủ tọa, và cũng ngồi gần đám quan chức chính phủ. Bàn của họ ngồi ngay bên trái, mà bàn của Tần tổng và Trần Minh Tuệ bên cánh phải, bàn của Duẫn Tử Hàm ngồi ở giữa, nhưng sau bàn.

      người phục vụ giúp họ bóc mấy chai nước suối rót ra mấy cái li chân cao. Tư Tuyền lặng lẽ uống mấy ngụm nước khoáng cao cấp, theo dõi Trịnh Thiếu Thành giới thiệu các dự án ở phía . Quả Trịnh Thiếu Thành đúng là ngũ lão hoàng kim. Khuôn mặt đẹp trai nam tính, đẹp kiểu nữ tính như Mạch Tuệ mà rất có khí chất soái ca, mặc vest rất đẹp, giọng trầm ấm hóm hỉnh, lên bổng xuống trầm, cuốn hút. Nhà họ Trịnh đào tạo được người thừa kế như này chắc cũng phải dễ.

      “Tuyền Tuyền, buổi tối theo tiếp khách”

      “Em ấy hả?”

      “Ừ”

      Ây da, Tư Tuyền chưa bao giờ phải tiếp khách. Lucy và Trân Trân nhìn với vẻ mặt thông cảm.

      “Lát nữa đừng uống nhiều, các uống chút thôi rồi taxi về. A Sảng ở lại với

      “A Chính, mình có thể thắng được bao nhiêu %?”

      Diệp Chính trầm ngâm. Hạng mục trường đua, tin họ có đối thủ ở Trung Quốc, ít nhất lá bài tẩy rất quan trọng. Trần Minh Tuệ và Doãn Tử Hàm đấu nhau ở hạng mục làng du lịch và khu đô thị. Ban đầu cũng định ôm thêm nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thể để bọn Trân Trân luyện tập chút. Bản thân sớm nghiêng về phía Trần Minh Tuệ. ra hôm qua hai người gặp nhau, Trần Minh Tuệ có vài đề nghị rất hấp dẫn.

      “Đừng lo lắng”

      “Em nghe bọn họ , chúng ta cửa sau mới có thể vênh váo ngồi chỗ này” Lucy khó chịu

      Tư Tuyền cười khẩy

      “Cứ ngồi đây đợi họ tìm cách mở cửa . Đây cũng là loại thực lực, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này. Nếu có thực lực đừng lớn quá”

      Diệp Chính nhìn ba người còn lại trợn mắt nhìn Tư Tuyền, cau mày nhắc nhở

      “Tư Tuyền, khiêm tốn chút”

      “Được rồi”

      Tư Tuyền nhún vai, người Trung Quốc lạ, cứ thích tỏ ra công bằng trong khi chính họ là những người thích cửa sau nhiều nhất.

      Trịnh Thiếu Thành giới thiệu xong xuống, nhường sân khấu cho mấy vị khách chủ tọa, ngồi xuống bên Tư Tuyền, cầm chai nước khoáng uống dở uống hơi hết sạch.

      “Tối nay gọi Mạch Tuệ luôn”

      “Gọi rồi, A Tuệ bảo tới”

      “Bữa tiệc ngày kia, đừng có quên”

      Diệp Chính gật đầu. Lại phải kiếm người cùng, nếu có người cùng, mấy người bọn bị lũ sói cái đó nhai xương bằng chết.

      Sau bài phát biểu hai tiếng, bắt đầu đến tiết mục bữa trưa. Bữa tiệc này làm Tư Tuyền chết khiếp, đám người bọn họ bị mời rượu thương tiếc. Diệp Chính học kiến trúc ở trong nước, từ lúc về nước đến giờ giành ít hợp đồng béo bở của mấy người kia. Đám A Sảng, Trân Trân, Lucy bị coi là đám phản đồ. Tư Tuyền may mắn thuộc thành phần lạ hoắc nhưng cũng phải uống ít.

      Bữa tiệc phải đến ba giờ mới kết thúc. Tư Tuyền mệt đến mức muốn về công ty nữa. Diệp Chính đành đặt mấy phòng ở khách sạn bên cạnh. đặt mình xuống giường lập tức ngủ say như chết.

      Khi tỉnh dậy hơn bảy giờ tối. Diệp Chính gọi ba lần, Tư Tuyền nhanh chóng tắm rửa qua loa, chạy sang trung tâm thương mại bên cạnh mua đại bộ váy. Tám giờ, Trịnh Thiếu Thành tới đón , nhìn gương mặt vẫn còn tái xanh lắc đầu

      “Còn tưởng em uống tốt lắm”

      “Em thể nào quen được với phong cách uống rượu bên này”

      “Thuốc giải rượu đây. Uống . Lát đừng uống nữa”

      tiếp khách mà phải uống hả?”

      “Mời chú Tuyên, gọi cả Mạch Tuệ, coi như ăn bữa cơm rau dưa trong nhà thôi”

      À ra là vậy.

      “Cha Mạch Tuệ là phó giám đốc sở quy hoạch. Tuy lần này trực tiếp phụ trách nhưng có tiếng lắm đó”

      “Như thế này là cửa sau công khai à?”

      “Tiền bối hậu bối ngồi ăn bữa cơm, có cái gì gọi là cửa sau?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :