1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 105: Phải kiêng kỵ

      Editor: Puck

      Biểu khoa trương nhất là Trương Hồng Cúc, trực tiếp rơi nước mắt. Nhắc tới Trương Hồng Cúc, luôn thể rời bỏ khóc, u sầu cũng khóc, đau lòng cũng khóc, hôm nay vui mừng, vẫn khóc, lượng nước mắt đủ cao.

      “Hai đứa biết chứ, hai đứa kết hôn hơn ba năm, Tam Tam vẫn có động tĩnh gì, mấy dì bà thím trong thôn kia, gì cũng có, có người tìm phương thuốc dân gian cho mẹ, có người kêu mẹ cầu, còn có người dứt khoát đến hỏi mẹ có cần giúp các con nhận đứa con nuôi ...”

      Ặc... Nghiêm trọng như thế sao!

      người đến số tuổi nhất định, chung quanh chẳng qua chính là như vậy. có đối tượng, cả ngày thúc giục tìm đối tượng; có đối tượng, cả ngảy thúc giục kết hôn; kết hôn rồi, cả ngày thúc giục phải có đứa bé...

      Suy nghĩ chút, kết hôn hơn ba năm mà mang thai, Trương Hồng Cúc thường xuyên càu nhàu, mẹ Bào cũng qua lại ít, ra suy nghĩ chút, ở trong hoàn cảnh lớn như vậy, áp lực của các bậc cha chú cũng !

      Diêu Tam Tam áy náy từng cái nho .

      “Con hai đứa bé các con, chuyện lớn như vậy, cũng với trong nhà, con các con có làm người khác giận hay !” Diêu Liên Phát cũng theo đó oán trách, lại nhìn Diêu Tam tam, haizzz, bây giờ con thể dạy dỗ, quý giá lắm, nòng súng của Diêu Liên Phát chuyển sang Bào Kim Đông.

      “Con con bé hiểu chuyện, Kim Đông con cũng hiểu chuyện sao? Mấy tháng này, con về nhà mấy lần đó, con cũng lấy tiếng, con con thằng bé này...”

      Trong thời gian này Bào Kim Đông có trở lại mấy lần ngắn ngủi, xử lý công việc phương diện làm ăn, nhưng Diêu Tam Tam chưa , nếu ra trước, có phải phạm vào ý tứ vợ ?

      Bào Kim Đông nghe Diêu Liên Phát quở trách, chỉ cười . ra Tam Tam cũng phải cố ý lừa gạt, ước chừng trước kia bị phàn nàn quá nhiều, nên sinh ra ý định bướng bỉnh nho , trong bụng tỏ vẻ bí mật, chờ xem khi nào người trong nhà phát ra, hôm nay khiến người trong nhà kinh sợ lần.

      Diêu Tiểu Cải liếc mắt thấy bụng em to ra, cười cười : “Được đó, Tam Tam, em cái này vui mừng quá lớn, lễ mừng năm mới chúng ta lo có đề tài chuyện.”

      Diêu Tiểu Đông loay hoay lôi kéo em , hỏi lung tung cái này cái kia, nhìn trang phục bằng nhung người em , dặn dò em phải mua chút quần áo rộng thùng thình – ra mới die nd da nl e q uu ydo n năm tháng, bụng cũng phải quá lớn, cũng cần khoa trương như vậy chứ?

      Người cả nhà, phản ứng bình thường nhất chính là hai người bạn rồi, Lục Viên Viên đưa tay sờ bụng dì ba, Dương Tráng Tráng còn tựa đầu vào bụng dì, dán lỗ tai nghe chút, ước chừng nghe thấy tiếng dạ dày chuyển động, nên cười hì hì : “Em trai thổi bong bóng!”

      bậy, ràng là em !” Lục Viên Viên hất cằm lên, hết sức bất mãn , “Em thích em . Nếu là em , em có thể mặc những chiếc váy xinh đẹp kia của em cho em .”

      Hai người bạn lời con nít, chọc cho người nhà cười lớn.

      Trương Hồng Cúc vội vàng quàng cái khăn choàng cổ lớn cho Diêu Tam Tam, đuổi bọn họ, “ , cho mẹ Bào con cao hứng, bà ấy cũng mong chờ gấp gáp ít.”

      Vì vậy, nhà họ Bào, lại bị quan sát trận. Mẹ Bào khách khí như Trương Hồng Cúc, khỏi giải thích dạy dỗ Bào Kim Đông trận.

      “Cũng nhanh chóng với người lớn, hai đứa các con trẻ tuổi, rất nhiều chuyện các con hiểu, thầm như vậy năm tháng rồi, nghĩ tới khiến người ta lo lắng.”

      Bào Kim Đông hôm nay càng lúc càng cảm thấy, vợ làm cái gì cũng sai – sai tất cả đều là .


      Về đến nhà, Diêu Tam Tam bắt đầu cuộc sống gấu trúc.

      Qua năm mới, trong nhà đốt pháo cũng dặn dò lẫn nhau, cách xa chút, áo đến đưa tay, cơm tới há mồm, câu kia của người nông dân, bình dầu đổ cũng cần đỡ.

      Trong thời gian này, Diêu Tam Tam nghe người nhà , thời gian này bệnh tình bà nội Diêu trở nặng, tình huống tốt lắm, đều chuẩn bị hậu rồi.

      “Lần trước tốn hơi thừa lời cãi vã với thím ba con, giận đến lăn từ giường xuống, ngã , vốn hơi bán thân bất toại.” Trương Hồng Cúc tán gẫu với Diêu Tam Tam, “Đầu óc bà cụ ấy gì đâu, khi Nhị Văn, Trụ Tử xảy ra chuyện, tức giận công tâm, trong đầu tụ máu bầm, thoải mái dưỡng bệnh , còn sống thêm nhiều mấy năm, lại còn tỏ vẻ hiếu thắng, lỗ mãng giày vò bản thân xong.”

      “Cha như thế nào?”

      “Ông ấy có thể như thế nào? Kêu chị cả, chị hai con mua chút đồ, qua thăm.” Trương Hồng Cúc , “Bây giờ mong đợi qua được cửa ải cuối năm, tiêm thuốc nuôi dưỡng chứ sao, tốt nhất có thể qua khỏi trăng rằm. Nếu chết ngay cuối năm, gần sang năm mới, tốt lắm.”

      “Vậy con có cần xem chút ?” Diêu Tam Tam hỏi. Có số việc đều làm cho người sống nhìn, người dù sao cũng sắp được.

      “Thôi , sao con có thể !” Trương Hồng Cúc vội vàng , “Cha con cũng , con mang thai đứa bé, đừng lại gần bà cụ, tránh cho dính bệnh.”

      ra cuộc sống gấu trúc, rất tự do. Ở nhà buồn bực, nhìn thấy Bào Kim Đông rảnh rỗi, lại kéo Bào Kim Đông, vòng quanh hồ chứa nước.

      Diêu Tam Tam mặc bộ đồ dài rộng bằng nhung, rất dài, vừa tới bắp chân, cả người giống như quả cầu đỏ.

      Bào Kim Đông cầm tay , đề phòng bộ cẩn thận, hai người chậm rãi con đường ở giữa đồng ruộng.

      Hồ chứa nước mùa đông càng thêm hiu quạnh, nơi xa nhìn thấy từng mảng lồng cá bè, Diêu Tam Tam biết mảng lớn trong đó, là khu nuôi cá kim châm của bọn họ. Thỉnh thoảng mặt nước hai
      [​IMG]
      Parvarty, Phong Vũ Yên, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 106.1: Sinh mệnh mới

      Editor: Puck

      Tiết trời đầu mùa hè, Diêu Tam Tam dưới đồng hành của Bào Kim Đông và Trương Hồng Cúc, mẹ Bào, nhập viện chờ sinh.

      Trong phòng bệnh gia đình đầy đủ ánh nắng mặt trời, rộng rãi ấm áp, Diêu Tam Tam ngồi bên giường, lật sổ tay khám tay trong tay, nhìn từng số liệu ghi chép trong này, nhớ lại biến hóa thần kỳ của thai nhi, tưởng tượng thấy dáng vẻ đứa bé.

      Làm xong thủ tục nhập viện, Trương Hồng Cúc và mẹ Bào lại vội vàng thu xếp mở ra, sau phen dọn dẹp thu thập, hai người muốn siêu thị mua chút đồ dùng hằng ngày, kết bạn ra ngoài.

      Bào Kim Đông tự giác lưu lại làm bạn với vợ, hôm nay lúc bất thường này, Bào Kim Đông nào dám rời khỏi trong chốc lát?

      Khám thai tất cả bình thường, lại nhập viện trước, có gì để lo lắng, nhưng mà, cũng lên Diêu Tam Tam có thể hoàn toàn yên lòng.

      Kiếp trước vì khó sinh mà chết, trừ đứa bé, gần như hoàn toàn có chỗ nào lưu luyến. Mà lúc này đây, người và vật đáng giá để thương nhiệt liệt, lại quá nhiều.

      Kếp trước... Trong cuộc sống hạnh phúc, Diêu Tam Tam có lúc thậm chí hoài nghi, nếu kiếp trước, có phải vốn là giấc mộng hoang đường của mình , mộng quá mức chân , vào sâu quá mức thôi.

      tình nguyện nghĩ vậy!

      Kim Đông, tối hôm qua em nằm mơ.”

      “Nằm mơ?” Bào Kim Đông lơ đãng hỏi, “Mơ thấy cái gì? Em thấy con chúng ta là con trai hay con ?”

      Con trai hay là con ? Diêu Tam Tam die ennd kdan/le eequhyd onnn bây giờ chưa từng lo lắng đến, nếu là con gsi, có thể có người thất vọng . tin tưởng người đàn ông của mình, Bào kim Đông đương nhiên . Những người khác, mặc dù có nhân vật tới đóng vai trọng nam khinh nữ, Diêu Tam Tam tin tưởng, mình bây giờ, có đủ năng lực bảo vệ đứa bé của mình, cho bé cuộc sống hạnh phúc nhất.

      “Em mơ thấy, em sinh con thuận lợi, khó sinh rồi.”

      Diêu Tam Tam xong, mắt chớp mà nhìn chằm chằm vào Bào Kim Đông, nếu có gì thuận lợi, có phải quá tàn nhẫn với ?

      Nhìn người đàn ông đường tới bên cạnh mình, Diêu Tam Tam lại phát , người đàn ông này, hơn chính mình.

      Bào Kim Đông ngừng hành động vuốt ve quần áo trong tay, tức giận liếc cái, chỉ câu: “Mò mẫm suy nghĩ gì đâu, buổi trưa em ăn nhiều nên khó chịu hả?”

      !” Diêu Tam Tam nghiêm túc cường điệu.

      ? Mang thai lớn thân thể mệt mỏi, em chính là ngủ ngon.” Bào Kim Đông ngồi xuống, thuận tay ôm lấy vai , “Nằm mộng là ngược lại, đừng lo lắng vớ vẩn, ha!”

      Kim Đông, vậy nếu lỡ như thuận lợi?”

      “Lỡ như? Ở đâu ra lỡ như! Chỉ suy nghĩ lung tung.” Bào Kim Đông cười , “Tam Tam là sinh mạng của , để cho em xảy ra chuyện gì.”

      Ặc... đề tài thú vị, suy nghĩ chút, Diêu Tam Tam cũng cảm thấy nhàm chán, chút này làm gì? Ánh mặt trời rực rỡ, thời gian tốt đẹp!

      Kim Đông, trong phòng buồn bực, em muốn ra ngoài dạo.”

      Bào Kim Đông đồng ý tiếng, rồi nắm tay , hai người chậm rãi từ từ ra phòng bệnh, phòng bệnh gia đình phía trong cùng, hai người dọc hành lang ra ngoài.

      Bệnh viện là nơi sung sướng, nhưng khác biệt duy nhất, chính là khoa sản, phòng bệnh khoa sản, luôn sung sướng vui vẻ khác thường.

      Phòng bệnh hai bên
      [​IMG]
      Parvarty, Phong Vũ Yên, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 106.2: Sinh mệnh mới

      Editor: Puck

      Ở trong bệnh viện rồi, Bào Kim Đông cũng cực kỳ khẩn trương, vội kêu bác sỹ tới.

      Tất cả đều hết sức thuận lợi, trong lúc tờ mờ sáng yên tĩnh, chân trời phía đông mới dâng lên chút ánh sáng bình minh mông lung, Bào Kim Đông bấm điện thoại di động, cho hai mẹ: “Mẹ, hai người tới đây , tới đây bồng cháu nè.”

      “Tam Tam sắp sinh?” Trong điện thoại di động truyền đến loạt tiếng kinh hoảng, Bào Kim Đông khẽ cười lên, “Sinh rồi.”

      Trương Hồng Cúc và mẹ Bào, gần như lấy tốc độ thi chạy trăm mét, chạy như bay đến bệnh viện, Bào Kim Đông ôm con trai mới sinh, vẫn đứng ở cửa phòng sinh, bác sỹ người ta còn cho vào.

      “Tam Tam đâu? Tam Tam có chuyện gì chứ?” Hai bà phải quá già, túm lấy Bào Kim Đông hỏi.

      Trương Hồng Cúc đưa tay ôm đứa bé, Bào Kim Đông cẩn thận đặt đứa bé vào trong ngực bà.

      “Tam Tam vẫn còn ở bên trong!” Bào Kim Đông .

      “Ở bên trong?” Mẹ Bào vốn nghiêng đầu xem cháu trai, nghe xong lời này, lại còn tâm tư nhìn nữa, trong di3n~d@n`l3q21y'd0n giọng mang theo chút nghẹn ngào hoảng loạn, hỏi, “Sao vậy? Đứa ra, sao người lớn còn chưa ra?”

      Bà vừa hỏi, Trương Hồng Cúc cũng giật mình rồi, khẩn trương nhìn chằm chằm vào Bào Kim Đông.

      “Mẹ, mẹ giọng chút.” Bào Kim Đông bất đắc dĩ , “Con hỏi bác sỹ rồi, sản phụ phải ở bên trong quan sát hai giờ, đây là lệ thường, Tam Tam tất cả đều bình thường, mẹ đừng đột nhiên hoảng hốt.”

      Ồ! Tim hai bà nhảy lên cổ họng lại thả trở về, bắt đầu có tâm tình nghiên cứu cháu trai mình.

      “Nặng bao nhiêu?”

      “Bảy cân ba lạng.”

      “Bảy cân ba lạng? tốt, mập.”

      “So ra mập thua Tráng Tráng lúc sinh ra.” Bào Kim Đông thuận miệng , “Tráng Tráng tám cân hai lạng! Viên Viên sáu cân bốn lạng.”

      “Vậy quá mập.” Mẹ Bào lại , “Viên Viên lại quá rồi. Cháu chúng ta, mập ốm, chính là tốt.” Nghe lời bà này, cũng sợ người bên cạnh trách, may mà hai nhà ở trước mặt.

      “Xem chút, xem chút, giống ai đây?” Trương Hồng Cúc.

      “Dường như giống Kim Đông nhiều, chỉ có điều thanh tú hơn Kim Đông, sau này da chắc chắn trắng hơn Kim Đông.” Mẹ Bào.

      Bào Kim Đông nhếch miệng cười , “Bé trai, cần thanh tú như vậy làm gì? Đàn ông phải ra dáng đàn ông.”

      Lúc này, y tá đẩy cửa phòng sinh ra ngoài, mấy người lớn vội vàng vây quanh y tá hỏi thăm tình huống của Diêu Tam Tam.

      “Người lớn rất tốt, cũng bình thường.” Y tá , “Lúc nữa người nhà khác sinh con, đừng ôm đứa bé ở đây chờ, nếu trở về phòng bệnh , nếu , để tôi ôm vào để cùng chỗ với mẹ bé.”

      Lúc ấy trong bệnh viện có phòng bệnh riêng cho trẻ sơ sinh, trẻ sơ sinh, đều ở chung chỗ với người lớn.

      “Ôm trở vào phòng bệnh !”

      “Mẹ ôm vào !”

      Trương Hồng Cúc và Bào Kim Đông đồng thời , Trương Hồng Cúc nhìn Bào Kim Đông, đều cười cười, cẩn thận giao đứa bé cho y tá, : “ ôm vào , để cho hai mẹ con nó ở chung chỗ.”

      cần hỏi, đứa bé ôm vào rồi, hai bà có chuyện gì làm, quay đầu lại, bắt đầu dạy dỗ Bào Kim Đông.

      “Thằng bé này, sắp sinh con cũng sớm kêu chúng ta, chúng ta tới đây sớm chút...”

      “Đúng thế đúng thế, thằng bé này, chủ ý lại lớn như vậy đấy...”

      Được rồi được rồi, sai luôn là . Bảo các bà, các bà có thể giúp được gì chứ! Bào Kim Đông cười cười ngẫm nghĩ, con trai ra đời, địa vị của , ước chừng lại giảm thêm cấp rồi?

      Diêu Tam Tam ra khỏi phòng sinh, uống chút canh nóng rồi ngủ.

      Gần tới trưa, Diêu Tam Tam tỉnh dậy, phát trong phòng bệnh nhiều thêm vài người, từng người đều rón rén, sợ quấy rầy đến và bé cưng mới sinh.

      Chị cả, chị hai, Bào Tiểu Song vợ Kim Thành, rể
      [​IMG]
      Parvarty, Tôm Thỏ, B.Cat2 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 107: Kết thúc

      Editor: Puck

      ra , trong mắt người ngoài, nhà họ Diêu có thể giàu lên, hơn phân nửa nguyên nhân là thời vận, chỉ là ngẫu nhiên thôi.

      Bản lĩnh của Diêu Liên Phát có bao nhiêu phân lượng chứ? Cũng vì mấy đứa con nhà ông tương đối chịu thua kém, vừa vặn đụng vào vận khí tốt. Cái gì? Bạn toàn bộ dựa vào ánh mắt tốt đầu óc tốt của ba đứa con nhà ông ấy, bản lĩnh tốt làm giàu sao... Đừng quá thất thần thở dài, dù thông minh tài giỏi như thế nào, ban đầu chẳng qua chỉ là nhóc mười sáu mười bảy tuổi, ánh mắt là chuyện, may mắn là chuyện.

      Lời này, là mấy ông già trong thôn ngồi chỗ đường cái phơi nắng, bàn về chuyện gần nhất của nhà họ Diêu.

      Chuyện mới nhất đây, nhà họ Diêu đóng góp cho trường trung học đứng đầu ở trấn sáu triệu, xây ký túc xá học sinh mới, cải thiện điều kiện ở trường của học sinh.

      Nhà họ Diêu có tiền, bằng lòng tạo phúc cho quê nhà, nhưng mà, tuyệt đối cho phép bất kỳ kẻ nào làm mà hưởng.

      Nhà họ Diêu có bao nhiêu tiền? Cũng ai biết. Đoán chừng người trong nhà họ Diêu, cũng tính chính xác.

      Những năm gần đây, sản nghiệp nhà họ Diêu dần tạo thành quy cách tập đoàn hóa, mấy trăm mẫu khu ươm giống, do con thứ hai Diêu Tiểu Cải quản lý, xưởng gia công sản phẩm thủy sản die nda nle equ ydo nn lớn như thế, do con rể lớn Dương Bắc Kinh quản lý, mấy trăm mẫu mặt nước nuôi dưỡng cá chạch bùn, và khu vực nuôi dưỡng cá kim châm vốn lớn nhất tỉnh, do con thứ ba Diêu Tam Tam quản lý, mạng lưới liên lạc tiêu thụ trải rộng các nơi, còn có các cửa hàng và bất động sản, Bào Kim Đông quản lý.

      Có người lặng lẽ tính toán, riêng cửa hàng trong tỉnh, trong tay Bào Kim Đông có trăm nơi, giá trị nên nhiều lời.

      Nhà họ Diêu, gần như sáng lập vương quốc của cải thuộc về bọn họ.

      Tập đoàn to như vậy, ai đứng đầu? Cho tới bây giờ cũng có người nào trong nhà họ Diêu chính xác, nhưng cũng chưa từng có hỗn loạn nào. Nghe pháp nhân của sản nghiệp tập đoàn là Bào Kim Đông, đứng đầu – chỉ có điều, dưới đứng đầu hình như còn có cổ, quản lý đứng đầu, còn quản đầu đến được gọi là cam tâm tình nguyện.

      Thôn Thổ Câu bây giờ, dưới các loại sản nghiệp kéo theo, sớm còn là thôn trang nghèo khó vắng vẻ ban đầu rồi, riêng khu vực mấy ngàn mẫu nuôi dưỡng cá chạch bùn, khiến rất nhiều dân trong thôn giàu. Giàu thế nào? Bạn xem các kiểu tòa nhà đại , xem thôn bên cạnh xây khu biệt thự xinh đẹp, bạn biết.

      Nhà họ Diêu có bao nhiêu tiền? Bào Kim Đông cũng còn chưa tính toán cẩn thận. Rất nhiều sản nghiệp, phải dễ tính toán như vậy, bạn nông dân, tiền ước chừng đủ tiêu là được, giàu có đến trình độ nhất định, quả tăng vọt giống như trái cầu tuyết, Bào Kim Đông cần tính toán chính xác như vậy.

      Tiểu Tứ thạc sỹ tốt nghiệp đại học danh giá , muốn biết khó khăn, mời đánh giá cơ cấu tài sản là được. Nhưng nhà bọn họ cũng thiếu tiền bạc, sản nghiệp cũng định đưa ra thị trường, Bào Kim Đông , đánh giá cái này làm gì! Nhất định làm ra con số kinh người, nhà họ Diêu còn chưa đủ gây vạ sao?

      Sản nghiệp lớn, rất nhiều chuyện đều thay đổi theo. Bào Kim Lai và Bào Kim Thành, thành công nghiệp phụ tá đắc lực của Bào Kim Đông, Bào Tiểu Song xấu hổ lúc đầu đó, bây giờ là trợ thủ đắc lực của Diêu Tiểu Cải trong khu ươm giống rồi, làm việc, tuyệt đối mơ hồ. Cha Bào mẹ Bào, cha Diêu mẹ Diêu, sớm an dưỡng tuổi già, ngậm kẹo đùa cháu rồi, cuộc sống khỏi quá tiêu dao thoải mái!

      Tốt nghiệp thạc sĩ, Diêu Tiểu Tứ cuối cùng mang bạn trai về nhà, người trẻ tuổi rất rực rỡ tuấn, là bạn học thời đại học cùng học xong đường thạc sĩ với tiểu Tứ. Người nhà họ Diêu hiểu lý do của cậu ấy, đến cười , lần đầu ăn cơm ở nhà họ Diêu, bàn có con gà quay vàng óng ánh thơm nức, người này đưa tay vặn đùi gà xuống, thả vào trong chén tiểu Tứ.

      Cậu ấy, lúc ấy Diêu Tam Tam cười , nhìn cái cũng biết là người thương vợ.

      Xe việt dã khí phách vững vàng lái vào chung cư, dừng trước tòa nhà , Bào Kim Đông xuống xe, tiện tay đóng cửa xe, vào trong căn nhà ấm áp ánh đèn.

      Người này, thời gian khiến dần già , ngược lại còn có sức quyến rũ rồi. Con trai lượt lên cấp hai rồi, phát tướng bụng bia, láu cá như đàn ông trung niên, vẫn khỏe mạnh như trẻ tuổi, tráng kiện như cũ, khí tức như gấu như cũ, chỉ có điều thêm vài phần nội tâm và phong độ, đường cái, càng khiến
      [​IMG]
      Parvarty, Phong Vũ Yên, B.Cat2 others thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :