1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      - Ảo tưởng: Lâu nay gặp Diệu Diệu, thời gian như chó chạy ngoài đồng, nghe thiên hạ đồn thổi muội ấy vẫn như ngày nào trắng trắng, mập mập, thơm thơm, mềm mềm... bấy lâu nay, Lục mỗ có thời gian "chăm nuôi", có vẻ các ca ca của muội ấy chăm cũng rất tốt...
      - Thực tế:
      DD: ...Lục ca ca
      LL: *ấn ấn mẹt, sờ sờ tay*
      DD: Lục ca ca làm sao vậy :th_21:
      LL: :th_46::th_46: Diệu Diệu, ... thịt thịt của muội đâu cả rồi ?!
      DD: :th_67:
      LL: .....ta nên sớm ẵm muội về phủ nuôi...
      Last edited: 4/7/17
      HoanHoan, song ngư, Phong nguyet16 others thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ôi khúc áo tưởng của nàng @Suuuly dễ thương hết sức á, ngóng chương mới dẽ sợ. hi
      biu~biu~biuSuuuly thích bài này.

    3. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Tr hay quớ<3 Thanks người đẹp edit:yoyo51: ngóng lúc 2 ng gặp nhau tn:060::060:
      biu~biu~biulunalovegood thích bài này.

    4. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ôi ngóng lúc 2 ng gặp lại nhau quá :) mong chương mới của bạn :)
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. biu~biu~biu

      biu~biu~biu Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      5,093
      Sr các nàng nha, bị up trễ 2 ngày hehe. Để đền bù mai mình up thêm 1 chương nữa nhé ><

      -----------

      Chương 51

      Edit: Biuti

      Sau khi trở về từ Hoa Trạch Sơn, Giang Diệu liền chuyến tới Bình Tân Hầu phủ thăm Hoắc Tuyền, sẵn dịp chuyện Vệ Bảo Linh hẹn nàng Minh Tú Sơn Trang với nàng ấy. Vậy mà Hoắc Tuyền nghe xong, cười tủm tỉm với Giang Diệu: " chứ, tại sao lại ? Nàng ấy cũng đưa thiệp mời cho ta, chúng ta nhất định phải ."

      Này ngược lại cũng kỳ. Giang Diệu nhìn tiểu nương vui vẻ thẳng thắn trước mắt, thấy đôi mắt hạnh long lanh nước, nhắc tới Vệ Bảo Linh, giống như hề tức giận chút nào.

      Giang Diệu : "Vậy chúng ta ?"

      Hoắc Tuyền gật đầu, vươn tay cầm lấy hạt lạc bên trong dĩa, ném lên , há miệng ra, liền vững vàng tiếp được, sau đó tinh tế nhai nuốt, động tác khá quen thuộc. Mấy năm qua, mẫu thân Nghiêm thị của Hoắc Tuyền luôn giáo dục khuê nữ rất nghiêm khắc, muốn đem nàng ấy bồi dưỡng thành danh môn quý nữ đoan trang hiền thục, dù sao sau này Hoắc Tuyền cũng trở thành mẫu nghi thiên hạ. Còn về phần Hoắc Tuyền, bây giờ còn chưa tiến cung, nhưng thân phận định, vừa bước ra bên ngoài, tự nhiên phải bày ra bộ dáng đoan trang hào phóng, khoan hẳn , Hoắc Tuyền là người lễ phép như vậy sao? Tất nhiên phải, chỉ cần nàng ấy ở nơi có người, liền lộ ra bản tính dí dỏm của mình, thí dụ như tại.

      Giang Diệu cảm thấy, kiếp trước nàng chỉ biết Hoắc Tuyền Hoắc với dáng vẻ mẫu nghi của nước, có lẽ cũng chỉ là mặt ngoài. Dù sao lúc đó nàng cùng Hoắc Tuyền chưa quen thuộc, tự nhiên hề biết tính tình sâu bên trong. Nhưng tại, cũng bởi vì quen thuộc, cho nên có chút đau lòng.

      Nhìn Hoắc Tuyền ăn hạt lạc, hai tay Giang Diệu chống cằm : "Cũng được, nếu như tỷ muốn , ta liền liều mình hồi quân tử."

      Hoắc Tuyền nở nụ cười tươi, : "Vẫn là Diệu Diệu muội tốt..." Nàng ấy thở dài nắm tay Giang Diệu, bốn mắt nhìn nhau , "Có điều sang năm ta phải tiến cung, ta nhớ muội lắm, muội phải thường xuyên đến thăm ta."

      Giang Diệu gật đầu, cười được.

      Đôi mắt đẹp của Hoắc Tuyền tràn ngập ý cười, nhìn Giang Diệu, hai người đều tâm xem nhau là bạn bè. Bỗng nhiên tay nàng ấy nắm chặt chút, chớp chớp mắt : "Diệu Diệu, sang năm sau, muội cũng mười ba. Phụ mẫu muội có đề cập tới chuyện cưới gả bao giờ chưa?"

      Giang Diệu cũng thẹn thùng, : "Nhị ca và Tam ca của ta còn chưa có tin tức đây, ta cần gì phải gấp nhỉ?" Nếu như có gì bất ngờ xảy ra, việc hôn nhân của Tam ca nàng cần phải lo lắng, nhưng mà còn Nhị ca... Mấy ngày nay, số lần Tiết Kim Nguyệt đến Trấn Quốc Công phủ càng ngày càng ít, suy nghĩ chút, bỗng nhiên Giang Diệu phản ứng lại, nhìn về phía Hoắc Tuyền, , "Tuyền tỷ tỷ, tỷ hỏi ta cái này làm gì?"

      Hoắc Tuyền buông lỏng tay, hỏi Giang Diệu: "Muội cảm thấy... Ca ca ta có được hay ?"

      Hoắc Nghiễn à.

      Nhắc tới Hoắc Nghiễn, tự nhiên đáy lòng Giang Diệu rất thưởng thức . Những năm này nàng cùng Hoắc Tuyền rất thân nhau, Hoắc Nghiễn là ca ca của Hoắc Tuyền, tất nhiên nàng tiếp xúc cũng nhiều hơn chút. Cử chỉ Hoắc Nghiễn khiêm tốn, nhã nhặn có lễ, mỗi lần nhìn nàng, mặt đều mang theo ý cười. Lúc trước đây, nàng nhớ kiếp trước Hoắc Nghiễn si mê nàng đến điên cuồng, nàng có hơi muốn gả cho , nếu như có thể cùng sinh ra tình nam nữ, vậy càng tốt. Nhưng có số việc thể cưỡng cầu được, thời điểm lúc nàng còn bé, Hoắc Nghiễn giống như Đại ca ca chăm sóc nàng, bây giờ dần dần lớn rồi, bản thân cũng có suy nghĩ riêng, chỉ cảm thấy Hoắc Nghiễn với nàng, như là có thêm vị ca ca.

      Mà Hoắc Tuyền vô duyên vô cớ hỏi những chuyện này, khẳng định là có nguyên nhân. Giang Diệu cảm giác như thế, bởi vì đời trước Hoắc Nghiễn nàng, như vậy đời này, có lẽ vẫn tiếp tục nàng .

      Nàng nhìn vào đôi mắt hiếu kỳ của Hoắc Tuyền, trong lòng bắt đầu xoay chuyển: Chẳng lẽ là Hoắc Nghiễn hỏi?

      Nếu là như vậy, cũng coi như hợp tình hợp lí.

      Giang Diệu chăm chú suy nghĩ chút, đột nhiên : "Đương nhiên Hoắc đại ca rất tốt, có điều Tuyền tỷ tỷ, ta coi tỷ là tỷ tỷ của ta, Hoắc đại ca chính là ca ca của ta."

      Hoắc Tuyền biết Giang Diệu là người thông minh, bây giờ thấy nàng trực tiếp như vậy, nàng ấy cũng quanh co lòng vòng, vội hỏi: "Cái gì mà ca ca? Ca ca muội còn chưa đủ nhiều sao, lại thêm người ca ca là có ý gì? Kỳ thực ta cũng hiểu , ba người ca ca muội đều ưu tú như vậy, nhìn quen nam tử xuất sắc, tự nhiên lọt mắt ca ca ta. Nhưng ca ca ta, tuy thông minh, nhưng là người thành , lớn lên cũng tệ, có phải là..." Nàng ấy sợ Giang Diệu thẹn thùng, giọng , "Ta coi muội là tỷ muội tốt, cho nên ta thẳng chuyện này với muội. Dù sao đây là chuyện cả đời, muội cũng cần thẹn thùng, đời ta xem như là nhảy vào bên trong hố lửa ra được. Nhưng muội lại khác, muội tốt như vậy, nhất định có thể gả cho lang quân như ý."

      Giang Diệu vâng tiếng, : "Muội biết rồi." Đây là chuyện đại cả đời của các nương, có gì phải thẹn thùng cả. Nàng cũng muốn tùy tùy tiện tiện gả cho người xa lạ. Dù sao trong lòng nàng có ứng cử viên phù hợp, nhưng Hoắc Nghiễn xác thực xem như xuất chúng, cũng giống như Hoắc Tuyền , mọi thứ đều tốt, còn rất thành , xác thực thích hợp làm phu quân.

      Hai tiểu nương chuyện, nha hoàn Cẩm Thúy bên người Hoắc Tuyền vào bẩm báo, là Hoắc Nghiễn đến rồi.

      Hoắc Tuyền nhịn được cười, nhìn Giang Diệu : "Quả nhiên thể sau lưng người khác. Muội nhìn xem, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến." Nàng ấy cười, nhìn khuôn mặt của Giang Diệu, ai tiếng, "Muội đừng đỏ mặt nha."

      Nàng đỏ mặt sao?

      Giang Diệu vươn tay chạm vào mặt, bĩu môi : "Lần tới cho tiếp chuyện này." Mặt nàng đỏ, tất nhiên trong lòng phải thích Hoắc Nghiễn, chỉ là Hoắc Tuyền vừa mới thay Hoắc Nghiễm hỏi thăm ý định của nàng, Hoắc Nghiễn liền đến, trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút ngượng ngùng.

      Hoắc Tuyền nghịch ngợm tiếng "Tuân mệnh", nhìn thấy ca ca của mình vào, liền đứng lên : "Ca ca, hôm nay sao lại rảnh rỗi đến gặp ta?"

      Hoắc Nghiễn nở nụ cười ôn hoà, gọi người như gió xuân ấm áp, : "Vừa vặn rảnh rỗi, liền ghé thăm muội chút."

      Hoắc Nghiễn đến tuổi mười bảy, chính là công tử phong độ nhàng. nay mặc cẩm bào màu xanh ngọc, bên hông buộc thắt lưng ngọc, đeo túi thơm và ngọc bội, nghiễm nhiên trở thành bộ dáng thế gia công tử. Sau khi Hoắc Tuyền tiến cung, Bình Tân Hầu phủ chính là hoàng thân quốc thích (1), Hoắc Nghiễn này thân là con trưởng đích tôn của Bình Tân Hầu phủ, con đường tương lai ngày sau thể đếm hết. nay Hoắc Nghiễn tới tuổi bàn chuyện cưới hỏi, bà mai bà mối đến nhà gần như dẫm nát bậu cửa. nương được nhiều nhà đến dặm ngỏ thế này là vinh dự lớn nhất đối với nương, nhưng chuyện này nếu dùng cho nam nhân cũng có tác dụng. Thân phận tốt, hình dạng tốt, phẩm hạnh tốt, con rể hoàn mỹ như vậy, đốt đèn lồng cũng tìm ra đâu.

      (1) Hoàng thân quốc thích: Họ hàng máu mủ với vua chúa.

      Giang Diệu cảm thấy, nếu sau này nàng cũng có khuê nữ, cũng vừa ý con rể như Hoắc Nghiễn vậy.

      Hoắc Nghiễn nhìn tiểu nương bên người Hoắc Tuyền, thấy đôi mắt to long lanh nước, lỗ tai ửng đỏ, mỉm cười : "Diệu Diệu cũng ở đây à." cầm lấy hai giấy dầu bao từ trong tay gã sai vặt phía sau, , "Đây là mứt hoa quả, vừa nãy ta ngang qua cửa hàng, sẵn tiện mua, tiểu nương thích ăn, hai người các muội nếm thử, xem có thích hay ."

      Nhìn bộ dáng cứng ngắc lúng túng của ca ca mình, Hoắc Tuyền mím môi, có chút buồn cười. Nhưng ca ca ngốc này của nàng, ánh mắt đúng là rất tốt. Hoắc Tuyền cầm lấy tiếng cám ơn ca ca, lúc này mới hướng về Giang Diệu , "Diệu Diệu ăn ?"

      Giang Diệu cười câu khách khí, sau đó mới đáp: "Hôm nay ta khuyên can đủ đường nương mới đáp ứng cho ta xuất môn, có điều cho phép ta quá lâu. Vào lúc này ta nếu ta chưa về nhà, nương cho ta xuất môn nữa. Tuyền tỷ tỷ, vậy chúng ta lần tới gặp nhau ở Minh Tú Sơn Trang."

      Hoắc Tuyền biết chuyện như vậy thể quá gấp, hơn nữa nàng có thể cảm giác, tiểu nương người ta vẫn có hảo cảm với ca ca nàng, chuyện này nha, vẫn có cơ hội.

      Hoắc Tuyền cầm hai gói mứt hoa quả trong tay kín đáo đưa cho nha hoàn Bảo Cân bên cạnh Giang Diệu, lại nhìn ca ca của mình tiễn Giang Diệu ra ngoài phủ, chờ lên xe ngựa, nhìn người xa, lúc này mới dùng cùi chỏ hất vào người ca ca chỉ biết ngây ngốc này.

      Bên trong xe ngựa, Giang Diệu đưa mứt hoa quả cho Bảo Cân và Bảo Lục.

      Vừa mở ra, liền nghe được tiếng Bảo Lục thốt lên: "Nha, này phải là món tiểu thư bình thường thích ăn nhất sao? Khó trách tính cách Hoắc nương hợp với tiểu thư như vậy, hóa ra khẩu vị cũng giống nhau." Khẩu vị Giang Diệu có chút kỳ quái, trong ngày thường mua mứt hoa quả , hỏi hết người cũng rất ít nương thích loại vị mứt này, khẩu vị rất khác, tự nhiên người mua cũng ít.

      Bảo Lục là người đơn thuần, nhưng tâm tư Bảo Cân cẩn thận, lập tức liền ràng, hôm nay vị Hoắc công tử này biết được tiểu thư nhà nàng đến chơi, cho nên mới tìm cớ đến thăm muội muội, mà những mứt hoa quả này, căn bản phải mua cho Hoắc nương, mà là mua cho tiểu thư nhà nàng nha. Bởi vậy, ấn tượng Bảo Cân đối với Hoắc Nghiễn, lại tốt hơn mấy phần.

      vòng lớn, cũng tìm thấy nam tử chịu bỏ ra nhiều tâm tư như vậy, xem ra là hiếm thấy.

      Bảo Cân nghiêng đầu nhìn tiểu thư yểu điệu nhà mình, biết tiểu thư sở hữu bộ dáng rất đẹp, mà Hoắc công tử kia, cũng tuấn tú lịch , tuấn mỹ tao nhã.

      Giang Diệu đối với con mắt tràn ngập ý cười của Bảo Cân, lập tức hiểu nàng ấy nghĩ gì, nhất thời lỗ tai có chút nóng, : "Nhìn cái gì đó?"

      Bảo Cân đáp: "Tiểu thư ta xinh đẹp."

      Giang Diệu cười cười, cũng truy cứu nữa.

      Chuyện mùng sáu tháng sau nàng muốn Minh Tú Sơn Trang, lúc Giang Diệu hồi phủ với Kiều Thị. Kiều Thị có chút do dự, nhưng nghĩ đến ngày ấy Hoắc Tuyền cũng , hơn nữa bà cũng thể giữ khuê nữ cả đời. Kiều Thị gật đầu, dặn dò: "Vậy con hãy cùng với A Tuyền, nha đầu kia là người mạnh mẽ có chủ kiến."

      Giang Diệu : "Vâng, nữ nhi chú ý."

      Sau đó Kiều Thị lại cẩn thận hỏi từng li từng tí : "Hôm nay con Hoắc phủ, có gặp được hài tử Hoắc Nguyễn kia sao?"

      Giang Diệu thà : "Có. Hoắc đại ca tới chỗ của Tuyền tỷ tỷ, có điều đúng lúc con cùng Tuyền tỷ tỷ trò chuyện xong, cũng nhiều với huynh ấy." Nàng nhìn mẫu thân của mình, hiểu được trong lòng bà bàn tính cái gì, giọng , "Nương, trong lòng nữ nhi quyết định. Có số việc, nữ nhi muốn tự mình nghĩ."

      Kiều Thị nở nụ cười, đưa tay bóp bóp khuôn mặt trắng nõn của khuê nữ cái, : "Con mà cũng biết trong lòng nương suy nghĩ gì?"

      Giang Diệu gật đầu "Vâng" tiếng, bĩu môi : " phải nghĩ là, Hoắc đại ca có thích hợp làm con rể của người hay sao?"

      Kiều Thị nhịn được : "Tiểu nương nhà ta ơi, ngay cả chuyện như thế cũng biết thẹn thùng." Có điều trong lòng bà xác thực muốn như vậy, ngờ tuy tuổi khuê nữ nhà bà còn , nhưng còn thông minh tinh tế hơn bà. Nếu khuê nữ như vậy, Kiều Thị phối hợp đáp, "... Vậy cũng được, nương mặc kệ, tự con quyết định."

      quản, nhưng làm sao có khả năng mặc kệ đây?

      Hoắc Nghiễn xác thực tốt, dù ánh mắt Giang Chính Mậu soi mói đủ thứ, nhưng cũng tâm thưởng thức Hoắc Nghiễn. Tuy Kiều Thị thích đứa Hoắc Nghiễn này, nhưng trong đầu bà, lại có ý định gả khuê nữ. Có điều, Vọng Thành to lớn, tuy thiếu niên trẻ rất nhiều, nhưng tìm được người làm Kiều Thị hài lòng, cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.

      Bốn hài tử, đều đến tuổi kết thân, tuổi cũng lớn, khó trách làm Kiều Thị phát sầu.



      Mùng sáu tháng chín ngày hôm đó, Giang Diệu Minh Tú Sơn Trang theo hẹn của Vệ Bảo Linh.

      Hôm nay người đưa Giang Diệu , là Nhị ca Giang Diệu Giang Thừa Hứa.

      Giang Thừa Hứa mười bảy tuổi, dung mạo so với Giang Chính Mậu lúc còn trẻ càng ngày càng phong thần tuấn lãng. Mà ba bào thai huynh đệ này khi còn bé có bộ dáng giống nhau như đúc, dần dần sau khi lớn lên, từ từ phát triển những nét độc đáo của riêng mình, bây giờ bọn họ, nhìn kỹ chút nhận ra là ba huynh đệ, nhưng lại giống như khi còn bé, dễ dàng nhận sai. Có điều tính tình ba người này lại thay đổi chút nào, đại ca Giang Thừa Nhượng như ông cụ non, ôn hòa nội liễm, Tam ca Giang Thừa Ngạn, lại là tính tình khiêu thoát, cả ngày cợt nhả, chỉ có Nhị ca này, Giang Diệu là càng ngày càng đoán ra.

      Đến Minh Tú Sơn Trang, Giang Thừa Hứa tự mình đưa muội muội vào.

      Thời điểm vừa bước vào sân, liền thấy bảy, tám người quần áo hoa lệ, tiểu nương tha thướt kiều tụ tập đứng cùng nhau.

      Đằng kia có bóng người tinh tế, là tiểu nương mặc bộ váy màu màu xanh biếc nhạt, nghiêng đầu nhìn thấy hai huynh muội đến đây, lập tức vui mừng chạy tới, lôi kéo tay Giang Diệu : "Diệu Diệu." Sau đó mới sợ hãi ngẩng đầu, nhìn Giang Thừa Hứa, "Nhị biểu ca khỏe."

      Giang Thừa Hứa khẽ vuốt cằm "Ừ" tiếng.

      Bích y (2) nương có nốt chu sa chính giữa mi tâm, khuôn mặt trắng nõn, tươi cười ngọt ngào, chính là Tiết Kim Nguyệt.

      (2) Bích y: Váy màu xanh biếc (để vậy cho nó hay hihi)

      Giang Diệu nhìn mặt Nhị ca hề có cảm xúc, lại nhìn liếc qua Tiết Kim Nguyệt sợ hãi nắm chặt tay nàng, trong lòng có chút phát sầu. Kiếp này, nàng đành phải làm một chút thủ đoạn , để Kim Nguyệt giống như đời trước sợ Nhị ca nàng nữa. Những lúc có người, nàng vẫn hay khen Nhị ca nàng trước mặt nàng ấy. Có điều, Nhị ca này của nàng, nhưng lại là người thủ khẩu như bình (3), chuyện gì đều giấu ở trong lòng. Mẫu thân nàng nhắc tới chuyện làm mai, chỉ nhàn nhạt vội, nhưng lại cho bà biết, ra trong lòng có người thương. Dù sao chuyện này, nàng là người ngoài cuộc, thể giúp Nhị ca, chỉ đành chờ đợi tự mở miệng.

      (3) Thủ khẩu như bình: Giữ miệng như bưng.

      Nhưng kiểu này "Bản thân mình biết ràng, nhưng kìm nén thể " tư vị của nó, là khó chịu.

      Giang Thừa Hứa đưa muội muội đến nơi, liền xoay người rời , chờ thời điểm chạng vạng mới trở lại đón nàng.

      Giang Thừa Hứa vừa , vẻ mặt Tiết Kim Nguyệt cũng thả lỏng chút.

      Giang Diệu cùng Tiết Kim Nguyệt chuyện đến ca ca Tiết Đằng của nàng ấy, nàng chớp mắt hỏi: "... Đến tết Tiết biểu ca mới trở về sao?"

      Ca ca của Tiết Kim Nguyệt là Tiết Đằng, nay là Phò mã của Trưởng công chúa Minh Hà.

      Chỉ là Tiết Đằng tuổi tài cao, quanh năm chinh chiến sa trường, có lúc ngay cả tết đến cũng trở về.

      Tiết Kim Nguyệt nghe xong, khuôn mặt nhắn xinh đẹp cũng rủ xuống, bĩu môi lầm bầm, "Cũng biết. Năm ngoái ca ca ta quay về, kết quả làm ta vui vẻ nửa ngày, cho đến đêm giao thừa năm mới, cũng thấy đâu." xong lại hâm mộ nhìn Giang Diệu, "... Diệu Diệu ngươi sướng nha, ba ca ca đều ở bên cạnh. Ta đây, chỉ có người ca ca mà cũng như vậy, nhưng mà -- cũng may có Kỳ biểu ca."

      Giang Diệu nhíu mày, tất nhiên biết người gọi được gọi là Kỳ biểu ca trong miệng Tiết Kim Nguyệt, chính là người mà kiếp trước nàng ấy gả cho . Nàng cũng từng thấy qua Kỳ Trừng, là người ngoan ngoãn biết điều, rất biết chăm sóc người khác như Đại ca ca nàng vậy. Nhưng ai biết được, mới nhìn qua trông thành như thế, sau khi kết hôn, biến thành cái bộ dáng kia đâu? Sở dĩ Giang Diệu cảm thấy, mọi người đều cho rằng bản tính Kỳ Trừng như thế, chỉ do nguỵ trang quá tốt ở trước mặt Tiết Kim Nguyệt thôi.

      Giang Diệu biết, Tiết Kim Nguyệt đối với chuyện tình cảm hết sức trì độn, vào lúc này chỉ là đối với Kỳ Trừng có chút hảo cảm, còn chưa phát triển đến tình nam nữ, tất cả vẫn còn kịp.

      Giang Diệu nghĩ thầm: Chỉ cần Tiết Kim Nguyền nhìn thấy mặt phong lưu hoa tâm kia của Kỳ Trừng, kiếp này nhất định muốn gả cho .

      Thấy Tiết Kim Nguyệt lải nhải khen Kỳ Trừng, Giang Diệu cũng có hứng thú nghe nàng ấy tiếp nữa. Vừa đến sân, đám tiểu nương liền xông tới, còn có ít người, đứng bên cạnh Vệ Bảo Linh, phần còn lại là chưa tới. Những tiểu nương vây xung quanh nàng, cũng phải đều thích Giang Diệu, chỉ là phần lớn bọn họ có hứng thú với Giang Thừa Hứa người mới đưa Giang Diệu đến đây hoặc là những công tử khác của Trấn Quốc Công phủ.

      Vệ Bảo Linh cười tủm tỉm tới, khách khí : "Giang nương đến rồi." Nàng ta tinh tế đánh giá phen, thấy gương mặt Giang Diệu như đóa hoa xinh đẹp, có chút chán ghét, mặt chút biến sắc, , "Đừng đứng nữa, đều ngồi xuống chuyện ."

      Nhìn Vệ Bảo Linh bộ tư thế như chủ nhân, Giang Diệu cùng Tiết Kim Nguyệt nhìn nhau nở nụ cười, từng người ngồi xuống.

      Cánh môi hồng nhuận của Vệ Bảo Linh cong lên, : "Ta còn tưởng Hoắc nương cùng với Giang nương đến đây? Nhưng lại thấy, chẳng lẽ hôm nay tới sao?"

      Sau khi Hoắc Tuyền vào cung thành Hoàng Hậu, còn Vệ Bảo Linh cùng Cảnh Huệ đế là thanh mai trúc mã, giữa hai người như nước với lửa, hôm nay phần lớn là người đến xem kịch vui, nếu như Hoắc Tuyền đến, này ngược lại đúng là có chút mất hứng nha.

      Giang Diệu cầm tách nước trà nha hoàn đưa tới, đối diện Vệ Bảo Linh : "Tuyền tỷ tỷ với ta, hôm nay là thiết yến của Vệ nương, nàng nhất định đến."

      Con ngươi trong suốt của Vệ Bảo Linh mang theo ý cười, : "Vậy tốt. Cũng lâu rồi ta gặp nàng ấy, có chút nhớ."

      Sau khi Vệ Bảo Linh chuyện với Giang Diệu xong, lại thấy có vài người đến, liền bắt chuyện với những người tiếp theo.

      Hình như người đến chính là đại nhân vật gì lớn lắm, nguyên cả nhóm tiểu nương ngồi, mỗi người đều đứng lên qua đó chào hỏi. Giang Diệu hiếm khi tham dự các cuộc tụ tập như thế này, đúng là hiếu kỳ, với Tiết Kim Nguyệt: "Chẳng lẽ là trưởng công chúa đến sao?" Nếu là trưởng công chúa, các nàng cũng phải qua hành lễ mới đúng.

      Tiết Kim Nguyệt lắc đầu cái, nhìn Giang Diệu : "Mới phải, là Lục Linh Lung." Khóe miệng nàng ấy cong cong, giọng , "Có điều mọi người đến chào hỏi cũng phải vì mặt mũi của nàng ta, chỉ là muốn nịnh bợ Tuyên Vương thôi. Nhưng mà, nàng ta tự mình quan hệ rất tốt với Tuyên Vương, Tuyên Vương cũng rất thương nàng, nhưng theo ta được biết, Tuyên Vương mới quan tâm cái cháu làm người ta ghét này đâu." đến vế sau, Tiết Kim Nguyệt nhếch môi cười cười.

      Giang Diệu cũng cười theo. Nàng ngẩng đầu, nhìn Vệ Bảo Linh thân thiết kéo tay Lục Linh Lung, bộ dáng vừa vừa cười, trông giống như tỷ muội rất thân thiết. Lúc trước khi Ngụy vương đắc thế, người La An quận chúa kia, cũng như Lục Linh Lung vậy, tới chỗ nào đều là "chúng tinh củng nguyệt (4)". Nhưng đáng tiếc, ai bảo Ngụy vương cố gắng, làm lỡ mất ngôi vị hoàng đế.

      (4) Chúng tinh củng nguyệt: Trăng sao vây quanh, ý luôn được mọi người che chở, là cái rốn của vũ trụ.

      Vệ Bảo Linh dẫn Lục Linh Lung lại đây.

      Giang Diệu cùng Tiết Kim Nguyệt lễ phép đứng lên chào hỏi.

      Lục Linh Lung nhìn khuôn mặt của Giang Diệu, quái gở : "Ồ, Giang nương cũng ở đây à?" Nàng ta nhìn khắp bốn phía, che miệng cười , "Ba người ca ca kia của người đâu? phải đến chỗ nào đều như cái đuôi theo phía sau ngươi sao, sao lần này lại thấy ai hết vậy?"

      Khi còn bé Lục Linh Lung được nuông chiều đủ thứ, nên mới có Lục Linh Lung bây giờ, ỷ có tam thúc Tuyên Vương quyền khuynh triều chính, càng ngày càng hung hăng bá đạo. Tuyên Vương ràng chưa bao giờ đứng ra giùm Lục Linh Lung, nhưng lại có ai dám nghi vấn tình thương của Tuyên Vương đối với cháu Lục Linh Lung này. Dù sao Tuyên Vương còn chưa kết hôn, dưới gối có con cái, đối với chất nữ (5) thương chút, cũng là chuyện quá đỗi bình thường. Bởi vậy, càng ngày càng cổ vũ cho Lục Linh Lung kiêu ngạo.

      (5) Chất nữ: Cháu

      Thấy Lục Linh Lung Giang Diệu như vậy, trong lòng Vệ Bảo Linh cực kỳ vui vẻ.

      Vệ Bảo Linh vụng trộm cười trong lòng, mặt lại : "Linh Lung, muộn đừng Giang nương như vậy."

      Giang Diệu mỉm cười đáp: "Trước giờ các ca ca rất thương ta, chuyện này ta tưởng tất cả mọi người đều biết chứ. Vậy còn Lục nương đây, phải Tuyên Vương hiểu nhất là chất nữ Lục nương sao, hôm nay sao Tuyên Vương tự mình đưa Lục nương tới đây nhỉ? Trước đó vài ngày, Tuyên Vương giúp phụ thân ta cha một vấn đề nhỏ, nếu như hôm nay nhờ phúc của Lục nương, có thể chiêm ngưỡng phong thái của Tuyên Vương, cũng là vinh hạnh của ta. Dù sao Tuyên Vương, là vị trưởng bối cần được kính trọng."

      Đáng ra tiểu nương nên nhắc tới nam tử bên ngoài, nhưng bối phận của Lục Lưu cao hơn Giang Diệu, Giang Diệu xem là trưởng bối đáng kính, cũng có gì là thích hợp.

      Lục Linh Lung biết bản thân nàng ta có bao nhiêu trọng lượng, nhưng vẫn bày ra bộ dáng kiêu ngạo ở trước mặt người ngoài. Dù ở cùng cái mái hiên, nhưng Lục Linh Lung cơ hội gặp mặt tam thúc, càng nắm chắc có che chở nàng ta hay . Dù sao cũng là tiểu nương, chưa va chạm nhiều, nhất thời Lục Linh Lung tức giận đến mặt đều đỏ, há miệng thở phì phò rời . Vệ Bảo Linh vội vàng theo động viên.

      Giang Diệu hừ tiếng. Dám xấu ca ca của nàng, nàng ta cũng nhìn lại mình có bản lãnh hay .

      Trút giận xong, Giang Diệu mới hướng về Tiết Kim Nguyệt : "Tuyền tỷ tỷ sắp đến rồi. Trước tiên ta tới nhà xí tý, Nguyệt ở chỗ này chờ ta."

      Tiết Kim Nguyệt gật đầu, ngoắc ngoắc tay : " . Cẩn thận chút."

      Bảo Cân Bảo Lục theo phía sau Giang Diệu, có nha hoàn của Minh Tú Sơn Trang dẫn nàng tới nhà xí.

      Nha hoàn dẫn Giang Diệu tên là Phù Dung, tên này đúng là êm tai, nàng ấy có khuôn mặt tròn , cùng Bảo Lục tuổi tác ngang nhau. Phù Dung dẫn nàng rửa tay xong, lại nhiệt tình giới thiệu phong cảnh Minh Tú Sơn Trang với nàng.

      Minh Tú Sơn Trang ngói xanh chu manh, điêu lan họa đống, xác thực phù hợp với khí thế Hoàng Gia.

      tới hành lang, Phù Dung lại hướng về Giang Diệu giới thiệu: "Chỗ ấy là Lộc viên (6)."

      (6) Lộc viên: sân hươu. Nếu để để sân hươu thấy ẹ quá, nên mình để Lộc viên cho hay.

      Lộc viên.

      Giang Diệu hỏi: "Chẳng lẽ bên trong có hươu?"

      Phù Dung mỉm cười gật đầu, : "Giang nương quả thực băng tuyết thông tuệ. Bên trong là hươu của trưởng công chúa nuôi, vào mùa thu năm ngoái lúc săn bắn , Tuyên Vương đưa cho trưởng công chúa, trưởng công chúa rất thích. Con hươu kia rất có linh tính, mỗi lần nhìn thấy trưởng công chúa, như hài tử làm nũng, nhìn thấy trưởng công chúa vui, còn chủ động chọc trưởng công chúa vui vẻ nữa đó."

      Bảo Lục ở phía sau Giang Diệu trợn to hai mắt, vội vã nắm ống tay áo của Giang Diệu, : "Tiểu thư, chúng ta xem chút . Nô tỳ còn chưa từng thấy hươu sống sờ sờ bao giờ cả."

      Giang Diệu mỉm cười trả lời: "Đây là hươu do trưởng công chúa nuôi dưỡng, làm sao chúng ta có thể tùy tiện đến xem. Tuyền tỷ tỷ sắp đến rồi, chúng ta vẫn là mau chóng trở về đó ."

      Bảo Lục rủ đầu xuống, giọng "Vâng" tiếng, có chút muốn, nhưng dù sao cũng dám vượt quá mức.

      Phù Dung cười to mà : "Trước giờ trưởng công chúa rất hào phóng, nhìn chút cũng phải chuyện gì to tát. Lúc trước Vệ nương cũng dẫn mấy vị nương khác đến xem, trưởng công chúa còn , cái con hươu con bị nuôi dưỡng ở Lộc viên kia, đến để nó gặp gỡ nhiều người, mất công nhìn thấy tiểu nương lại sợ sệt trốn ra sau cây, chút cũng có bộ dáng của hươu."

      Lời này vừa dứt, Bảo Lục nâng mắt, tha thiết mong chờ nhìn Giang Diệu: "Tiểu thư?"

      Giang Diệu bất đắc dĩ, nhưng nghe Phù Dung giới thiệu như vậy, cũng cảm thấy con hươu này đáng , nhìn chút chắc cũng sao.

      Giang Diệu nhìn Phù Dung đứng ở bên cạnh, : "Vậy phiền tỷ rồi."

      Phù Dung : " phiền gì cả, đây là vinh hạnh của nô tỳ. Giang nương theo nô tỳ đến đó nha." xong, liền dẫn ba người chủ tớ Giang Diệu tiến vào Lộc viên, bên trong cây cối xanh um, bây giờ vào cuối mùa thu, đất phủ kín lá vàng rụng rực rỡ. đoạn đường, Phù Dung chỉ chỉ tay về đằng trước, , "Đó, đó là con hươu trưởng công chúa nuôi."

      Giang Diệu nhìn theo phương hướng Phù Dung chỉ, thấy bên hồ có con hươu, cúi đầu uống nước. Nhìn hai cái sừng đầu nó, Giang Diệu liền hiểu được đây là con hươu đực. Phần lớn hươu đực hai tuổi liền bắt đầu mọc sừng, chờ lớn tuổi chút nữa, cặp sừng đầu tiên phân nhánh, nhưng khi mọc sừng những lần sau phân nhánh rất nhanh.

      Con hươu này toàn thân màu nâu hồng, người có vài điểm trắng, màu trắng lấm tấm này, giống đóa hoa mai.

      Là hươu hoa mai đây.

      Uống nước xong, con hươu ngẩng đầu lên, nhìn bốn người tiến vào, nó có khuôn mặt dài, mắt to long lanh nước, thấy nó vẩy vẩy đuôi, bộ dáng dấp cực kỳ ngạo mạn. Nhưng ngoại trừ ngạo mạn ra, hề có ý muốn công kích, chỉ nhàn nhạt nhìn mấy người, tiếp tục nhàn nhã tới, giống như bộ tư thế của quý công tử.

      là tôn quý. Quả là chủ nào, tớ nấy.

      Con hươu này xác thực rất đẹp, có lẽ là 'mỹ nam' trong đám hươu đực. Giang Diệu nhìn thấy rất thích, đến gần hơn chút, giơ tay vuốt vuốt lớp lông diễm lệ thân thể nó, thanh điềm nhiên hỏi: "Trông ngươi là đẹp mắt."

      Lúc đầu con hươu này bày ra bộ dáng muốn ai chạm vào, nhưng hình như hiểu Giang Diệu khen nó, đôi mắt long lanh nước sáng rực lên, lập tức liền trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, còn nhích người sát vào tý để tùy ý Giang Diệu vuốt ve.

      là ngạc nhiên. Giang Diệu cong môi, cười cực kỳ vui vẻ, tay nhàng sờ sờ ở đầu nó, : "Ngươi còn có thể nghe hiểu tiếng người sao? Biết là ta khen ngươi."

      Giang Diệu chưa từng nuôi động vật nào cả, vào lúc này nhìn thấy con hươu này, chính là thích muốn buông tay.

      Ngay lúc thời điểm Giang Diệu hài lòng, đột nhiên phía sau vang lên thanh thanh nhuận dễ nghe --

      "... Lại đây."

      thanh của nam tử.

      Tay Giang Diệu vuốt lông con hươu dừng chút, sắc mặt cứng đờ, chuẩn bị xoay người nhìn xem, thấy con hươu dưới tay nàng "Bịch" tiếng liền chạy tới.

      Nàng chậm rãi quay đầu, nhìn nam nhân cách đó xa. Thấy dung mạo vô song, dáng người như trúc, cao to kiên cường, mặc thân cẩm bào màu xanh sẫm thêu sợi vàng, chân mang giày màu đen thêu hoa văn Cẩm Ngoa. Mà cái con hươu ngông cuồng ngạo mạn kia, như thấy chủ nhân của nó vậy, nịnh hót thân mật cọ cọ thân thể nam nhân.

      ---
      Gặp nhau rồi hehe
      Last edited: 12/7/17
      kem_1010, TieuLinh8359, Happyanh68 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :