TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 43 : Chúng ta phải em cùng huyết thống
Fredrick với lấy mấy cái gối, chèn dưới cổ và lưng , vị trí này cho Tư Tuyền thấy rất định làm gì
“.. ..” khàn khàn kêu lên, nhưng lạ lẫm, rên rĩ, đứt quãng.
Fredrick tách chân , Tư Tuyền tự chủ được khép mình lại. Tay lướt đám lông xoăn mờ mờ, tách nó ra để nhìn thấy bản thân ràng nhất. Fredrick cúi xuống, hôn lên chỗ đó, đưa lưỡi vào tìm kiếm bên trong mềm mại.
Tư Tuyền giật bắn mình, cơn khoái cảm ồ ạt kéo đến, bùng lên dữ dội, oằn người, biết là nên tránh hay để tiếp tục chạm vào, hai tay bị siết đến phát căng, Fredrick vẫn chịu dừng lại. Phải đến ba lần lên đỉnh, Tư Tuyền mới thấy cơ thể mình rũ ra, mệt mỏi cách lạ lùng.
Fredrick cảm giác đủ, thẳng người lên, cởi quần. Tư Tuyền lần đầu tiên nhìn thấy hết cơ thể , đại não bây giờ được khôi phục. Bản thân thấy mình đúng là điên rồi. Đây là trai , sao hai người có thể làm ra chuyện hoang đường này.
Cơ thể Fredrick rất đẹp, vẻ đẹp nam tính nguyên thủy làm cho Tư Tuyền thấy choáng ngợp. tiến vào giữa hai chân , vẫn chưa tiến vào, hai tay ôm lấy mặt Tư Tuyền, nỉ non
“đừng sợ, cho . Chỉ cho mình thôi, được Maya?”
“đừng… em sợ lắm… hai… đừng làm thế… em sợ lắm”
Fredrick vuốt những giọt nước mắt, nhưng nước mắt ngày càng nhiều. Cuối cùng gục người , thầm
“Được rồi, làm gì em, đừng khóc nữa, em khóc hai đau lòng”
Fredrick tự di chuyển, cọ xát bên người . Tư Tuyền thấy cả người gồng cứng, đè đến phát đau, nhưng dám kêu lên, vật đó ma sát ngay bên trong bắp đùi, sợ chỉ cần phản ứng nó tiến thẳng vào chỗ đó. lúc sau, người Fredrick giật cái, dòng ấm nóng phun vào đùi , nằm sấp người thở gấp, toàn bộ sức nặng người, chỗ đó của hai người hoàn toàn khớp nhau.
Vài phút sau, Fredrick nằm lật sang bên cạnh, cởi dây trói cho , lại lăn lên người mình, mặt vẫn loang loáng nước.
“Dọa em rồi sao” Tay Fredrick lướt mặt , giữ trong vòng ôm rất chặt
“Đừng khóc, Maya, em, từ rất lâu rồi. Ở cạnh , đừng rời xa nhé”
Trong cơn mê đắm đó, Tư Tuyền mệt rũ người, an ổn nằm trong vòng ôm của Fredrick ngủ đến sáng.
Buổi sáng, khi tỉnh, Fredrick dậy rồi. vẫn giữ nguyên tư thế ôm hôm trước, vuốt lưng cho như lúc bé. Khi Tư Tuyền được đem sang , gia đình có biến động lớn. Ba tai nạn xe qua đời, mẹ phát điên phải gửi vào bệnh viện nhưng cũng chẳng trụ được bao lâu. Người chú thứ hai ồn ào muốn chiếm gia sản. Lúc đó, hơn mười tuổi, vẫn còn ngờ nghệch ngây thơ. Chú Andrew thương lượng với bà rồi đưa quay lại trang trại ngựa của mình.
Chú Andrew dù cũng là con riêng, nhưng với cha lại có nhiều khoảng cách, tình cảm hai chú cháu rất tốt. Fredrick rất thích được đến trang trại ngựa chơi. Cho nên khi được đón về đó, từ chối.
Về cùng với họ còn có người phụ nữ xinh đẹp và đứa bé gần ba mươi ngày tuổi, mắt đen, tóc đen nhánh.
Fredrick ghét đứa trẻ ấy, nhưng đêm nào nó cũng khóc. Dì Tư rất sốt ruột, nhưng chú Andrew , trẻ con ở nước ngoài được rèn nền nếp từ rất sớm.
Phòng ở ngay cạnh phòng nó, cuối cùng nhịn được, đến bên nôi. Đứa bé bên trong nhìn thấy thôi khóc, chỉ sụt sịt ra vẻ tủi thân lắm. vô thức đưa ngón tay cho nó nắm., nó nắm rất chặt. Chặt đến mức ngủ quên. dám gỡ tay ra, chỉ cần khẽ cử động chút, nó ọ ẹ khóc.
Bốn giờ sáng, chú dì dậy cho nó ăn đêm, thấy mặc quần áo ngủ ngồi cạnh nôi. Chú nghiêm túc
“Fredrick, có ngày em có ai ở bên, nếu cứ chiều theo ý em, em thể trưởng thành được”
Fredrick lại cho thế là đúng. Em bé như vậy, nhất định ở mình rất sợ hãi, rất đơn giống như vậy.
Kể từ hôm đó, ở lại phòng trẻ con, đêm đến cho em ăn sữa, cho em ngủ, em dậy chơi với em. Đứa bé giống như niềm vui mới, cái chớp mắt, nụ cười toe toét cũng có thể làm cho vui.
Lúc đó là tháng năm, hoa hồng ở trang trại bắt đầu nở rộ. Cả nhà gọi em là Maya, là mặt trời bé sưởi ấm cho trái tim lạnh lẽo của cả ba người trong nhà. Chú Andrew đau lòng vì bao giờ có con được, dì Tư buồn phiền thể nào hòa nhập với cuộc sống ở đây, còn , sớm đau lòng vì mất cha và mẹ, nhưng cuối cùng lại có được Maya.
Từ đến lớn, Maya do chăm sóc lớn lên, thay tã, cho bú bình, dạy những bước đầu tiên, lần đầu tiên cưỡi ngựa, lần đầu tiên bơi, lần đầu tiên học. Lần đầu tiên nào của cũng có bên cạnh. À, lần đầu tiên của , chẳng phải là cho hay sao? Bây giờ chưa phải lúc đó phải.
“Dậy rồi sao? Có đói ?”
Tư Tuyền chống tay ngồi dậy, chăn trượt xuống, nhìn thấy mình mặc gì mà Fredrick cũng thế giật bắn mình. thể nào, trí nhớ như cơn thủy triểu ập đến khiến chống đỡ nổi, đêm qua hai người ?
“Đừng sợ, Maya, ở cạnh ”
Fredrick kéo vào ngực, tim đập thình thịch bên cạnh nhịp tim vững chãi của . khó nhọc lên tiếng
“ được, Fredrick, như thế này là loạn luân đấy…”
Có tiếng cười khe khẽ của đỉnh đầu, tay vẫn vuốt ve lưng
“ ra, chúng ta đâu có quan hệ huyết thống, tính là loạn luân được”
“Nhưng … mọi người biết mất”
“cho thời gian, Maya, xử lý chuyện này. Em cũng còn quá”
Tư Tuyền nằm người , suy nghĩ rất lâu. Nếu cứ thế này, ngày nào đó rất có thể vứt bỏ giống như những người phụ nữ khác. phải sống làm sao?
Quan hệ của họ là em, hai mươi năm nay cũng vậy. ra, lúc biết mình là con nuôi, cái Tư Tuyền sợ nhất chính là Fredrick thương nữa, , cưng nựng . Lúc đó Tư Tuyền tám tuổi, mười tám tuổi, bắt đầu học đại học, thời gian về nhà ít hơn. Lúc trước học trường nội trú, cứ đến cuối tuần mới về, dì hoặc dượng đón, có khi cho theo. Việc đầu làm khi nhìn thấy là ôm . Còn từ khi học đại học, có ô tô riêng, lần đầu có ô tô còn cho lên ghế phụ, chạy xe quanh làng. Nhưng cũng vì thế mà về ít hơn, tháng lần, có khi nhiều hơn. Cuối tuần thỉnh thoảng cũng lên London tìm , hoặc gặp ở nhà bà nội. hai cứ thế, bỗng chốc xa cách là xa cách.