1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

LIÊU THẦN - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      nam chính xuất rồi
      Hí hí
      hay
      Thank editor nhiều nhé
      misasong ngư thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 12: Bách quỷ dạ hành
      Từng cơn gió hàn thổi vào bức màn khép hờ, ánh đèn ven đường chiếu vào mặt đất, chiếu lờ mờ người đứng trước giường.

      Khuôn mặt người nọ lộ ra dưới ánh sánh lung linh, vẻ đẹp khiến người ta hít thở thông, phảng phất trời cao khéo tay tạo nên gương mặt có hai, ai có thể với tới, cũng là người mà mỗi đêm nằm mơ đều thấy.

      Vốn dĩ Trì An cho là mình bị hoa mắt, nhưng đến khi nhìn đến đôi mắt màu tím tăm tối của đối phương, thiếu chút nữa bị dọa sợ đến tiểu ra quần.

      Phản ứng đầu tiên của là: cuối cùng Tư Ngang cũng đuổi đến đây, và chuẩn bị bóp chết sao?

      Có quỷ mới biết tại sao luôn cảm thấy Tư Ngang có bản lĩnh có thể xuyên đến nơi này. Trong mắt người bình thường thể làm ra chuyện này, nhưng đối với Tư Ngang, có gì là thể.

      Cả người Trì An cứng ngắc cuộn mình giường, nhìn “người” đứng trước giường dùng ánh mắt trầm nhìn chằm chằm , gió đêm điên cuồng thổi từ ngoài vào xuyên qua cửa sổ, tấm màn bị xốc đến mở rộng ra, ánh đèn trắng bệch chiếu vào khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ đến giống người thường của , nhìn thoáng qua giống như lệ quỷ, phù hợp vào khí như thế này trong gió đêm.

      Trì An cho rằng đây là quỷ.

      “Tư, Tư Ngang……” run run mà kêu tiếng, ôm chặt chăn.

      “Người” trước giường yên lặng nhìn , thần sắc lãnh đạm, đối mắt tím kia lướt qua mang đầy sắc ma mị.

      Lúc này, Trì An có thể nhìn thấy ràng hơn, thần sắc trong mắt giống như ở kiếp trước luôn cho loại ảo giác, mà tại cảm giác đó rất là chân , rất đáng sợ a a a!!!

      “Tư Ngang?” mở miệng thầm, có vài phần ôn nhu: “Nàng gọi ta sao?”

      “A?”

      lúc lâu sau, Trì An mới phát có chút thích hợp.

      nhấn cái, đem chiếc đèn phục cổ đầu giường mở lên, trong ánh sáng nhu hòa càng giúp nhìn hơn “Người” đứng trước giường, khi nhìn thấy phía dưới, lần nữa lại sửng sốt.

      Đây phải là Tư Ngang – tuy rằng có gương mặt giống Tư Ngang như đúc.

      Chỉ là mái tóc người này dài đến eo giống người cổ đại, người mặc bộ trường bào màu trắng bạc thêu hoa văn, hông có mang đai có đính ngọc, bên trái đeo ngọc bội, bên phải có đeo con dấu hình vuông, giống như giả trang thành công tử thời xưa mới ra từ phim trường nào đó.

      Dĩ nhiên, Trì An cũng tiếp tục thưởng thức, nên biết chỗ này là nơi quỷ quái lộng hành, sao có thể có đoàn phim nào chạy đến đây quay phim, càng có người có thể lặng yên tiếng động mà trốn trong phòng nàng mà bị những thiên sư khác phát .

      xuất lặng yên tiếng động, khắp nơi đều lộ ra cổ quái.

      Đặc biệt là khuôn mặt của , Trì An dám khẳng định, cần biết là người hay quỷ, mà đó chính là Tư Ngang!

      ra tên ta là Tư Ngang!” Giọng mềm như thầm, hai mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm , đột nhiên giơ tay tới, nhàng mơn trớn mặt , : “Người ta muốn tìm là nàng?”

      Trì An ngơ ngác nhìn , thấy trong mắt lập lòe vẻ mơ màng, trong lòng khỏi lớn mật nảy sinh suy đoán: lẽ Tư Ngang bị mất trí nhớ?

      Đột nhiên, đôi mắt Trì An nhìn xuống tay duỗi ra, ngón tay áp út cũng mang chiếc nhẫn giống chiếc đeo, đúng là chiếc nhẫn đeo cho vào ngày cầu hôn .

      Sắc mặt Trì An có chút cứng đờ.

      Ha ha, quả nhiên là Tư Ngang, còn có thể đuổi đến đến, vì sao có cảm giác kinh ngạc chút nào?

      Đột nhiên Trì An nhớ đến hoài nghi của mình khi và Tư Ngang quen nhau lúc trước, cuối cùng cũng có lời giải thích, tuy tại vẫn như cũ biết Tư Ngang rốt cuộc là tồn tại dưới dạng gì, chỉ là ở thế giới này vẫn có thể nhìn thấy , rất dễ dàng tiếp nhận rồi.

      Chỉ là, sau khi tiếp thu mọi chuyện, Trì An vẫn hoài nghi, cuối cùng Tư Ngang tồn tại dưới cái dạng gì.

      Bởi vì Tư Ngang trong mắt bây giờ, có hơi thở của người sống, cũng có hơi thở thuộc về người chết, giống như chỉ là vô hồn, thuộc về thế giới này.

      Sau khi trở thành thiên sư, Trì An có thể phân biệt hơi thở giữa người sống và người chết ràng, người sống tràn ngập sinh cơ người, chỉ cần chết, sinh cơ mất, loại sinh cơ này đối với quỷ quái có sức hấp dẫn rất lớn. Mà người chết ngoại trừ có sinh cơ, còn có khí, cũng có thể gọi chung là quỷ.

      Nhưng người Tử Ngang có sinh cơ giống như người sống cũng khí của quỷ quái.

      Nháy mắt, Trì An nhìn bộ quần áo của người cổ đại người Tư Ngang, biết làm sao định vị được .

      Trong lúc suy nghĩ, Tư Ngang tự nhiên ngồi song song giường với , lôi kéo tay mang nhẫn của , mơn trớn ngón tay mang nhẫn, khuôn mặt điềm đạm lại lộ ra thần sắc vi diệu.

      Tay có chút lạnh, giống như thi thể người chết có độ ấm, làm nhịn được run cầm cập.

      Tư Ngang phát ra khác thường, ngước mắt nhìn chằm chằm, khẳng định : “Người ta muốn tìm quả nhiên là nàng!”

      Trì An lấy lại tinh thần, đối mặt nhìn vào ánh mắt , nháy mắt cả da đầu đều bị tê dại.

      Sau đó, càng thấy kinh khủng hơn khi thấy Tư Ngang mỉm cười với mình.

      Quen ba năm, chưa từng thấy Tư Ngang cười bao giờ, bây giờ phát ra khi cười rộ lên quả thân giống người được vạn người mê, nụ cười hàm súc kia, như quý công tử cổ đại ưu nhã, nụ cười làm cả thiên hạ đều say.

      Trì An cứ như vậy ngồi chỗ, chịu đựng Tư Ngang lôi kéo ngón tay đeo nhẫn của mình, cho đến khi phát Tư Ngang này có bệnh xà tinh như trong dự đoán, lập tức cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, thử hỏi: “ làm sao lại đến chỗ này? là Tư Ngang đúng ?”

      cúi đầu nhìn chiếc nhẫn ngón tay , : “Ta cảm giác người ta chờ xuất , nên tới đây thôi.” xong, ngước lên nhìn , : “Ta chờ nàng lâu.”

      Trì An buồn bực mà nhìn , trong ý thức của , bọn họ tách ra mới mấy tháng.

      Ngẫm lại cũng thấy bi thảm, bọn họ vừa tổ chức hôn lễ, liền qua đời, sau đó xuyên qua thế giới này, nhưng pháp luật, bọn họ là vợ chồng.

      chờ tôi lâu. Là bao lâu?” Trì An hỏi .

      Tư Ngang suy nghĩ chút, thần sắc có chút mê mang, : “Ta nhớ , rất lâu, có hơn ngàn năm .”

      Trì An: “… Ha ha, thích giỡn.”

      quay đầu nhìn , vẻ mặt nghiêm túc, “Ta chưa bao giờ giỡn.”

      Mẹ ơi, bộ dáng này của hắng càng giống Tư Ngang ở kiếp trước. Thiếu chút nữa Trì An cho rằng muốn phát bệnh, may mắn là sau khi trả lời xong, vẫn giữ bộ dạng điềm đạm như cũ, quả thực rất xứng với khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của , khiến người ta muốn phạm tội.

      Rốt cuộc vẫn là giống.

      “Vậy tại là… là quỷ sao?” Trì An nhịn được lại hỏi.

      Tư Ngang chưa bao giờ giỡn, vậy có nghĩa là, Tư Ngang này sống ngàn năm trong thế giới này.

      biết.” chút để ý , ánh mắt dừng ở mặt .

      Trì An phát giống như rất lâu giao tiếp cùng người khác, khi chuyện có chút trì độn, ngay cả tư duy cũng thực trì độn, hoàn toàn thể được bộ dáng cuồng làm việc của “Tư Ngang”, khi đó Tư Ngang chính là tổng tài bá đạo, khí thế cường đại cao tới tận trời, liếc mắt cái cũng làm cho người ta thần phục dưới chân . Mà Tư Ngang của bây giờ lại xinh đẹp như bình hoa, người có loại khí thế áp người, ngược lại, có nhiều khí chất của công tử thế gia cổ đại.

      Chỉ là, hơi thở người vẫn thực đáng sợ như cũ.

      Sau khi Trì An trở thành thiên sư, đối với “khí” cơ thể người cực kỳ mẫn cảm, cho dù tại Tư Ngang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh , nhưng vẫn cảm giác được đáng sợ của , đó là loại thực lực cường đại nghiền áp đáng sợ.

      Sống ngàn năm, vậy có bao nhiêu cường đại đây?

      Trầm mặc lát, đến phiên Tư Ngang hỏi : “Nàng ở chỗ này làm gì?”

      “Bắt quỷ.” Trì An biết tình huống của Tư Ngang là như thế nào, cũng dám mạo muội kể chuyện đời trước, đặc biệt khi phát cái gì cũng biết, Trì An càng muốn kể, chỉ : “Tôi là thiên sư, được người ta mời đến đây bắt quỷ.”

      mặt Tư Ngang lộ ra vẻ bừng tỉnh, “Là tiểu quỷ vừa rồi?”

      “Vừa rồi?” Trì An ngắm nhìn bàn tay , ngón tay thon dài trắng nõn, giống như mỹ ngọc, nhìn thế nào cũng hoàn mỹ. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, giật mình : “Lúc trước dọa Cửu quỷ sát bỏ chạy chính là ?”

      Nếu , vậy mọi chuyện có thể thông.

      Lấy trạng thái giờ của Tư Ngang, kẻ hèn như Cửu quỷ sát tính là cái gì, ở trong mắt , xác chỉ là tiểu quỷ đáng giá nhắc tới.

      Tư Ngang liếc nhìn cái, cũng chuyện gì, lại cúi đầu nhìn chiếc nhẫn tay , thậm chí còn có ý định tháo xuống để có thể đeo vào ngón tay mình tạo thành cặp. Trì An thấy như vậy, hô hấp nhịn được thở vài phần, nều nhẫn này là do Tư Ngang đeo, chắc có năng lực tháo xuống ?

      Ai biết được Tư Ngang lại ngước lên liếc mắt nhìn cái, sau đó động đến nó nữa, làm cho nó tiếp tục ở tay .

      Khi mà Trì An lâm vào trạng thái thất vọng, Tư Ngang lại thử đem nó tháo xuống, Trì An lại tiếp tục nín thở, sau đó lại liếc nhìn cái, từ bỏ.

      Trì An: “……” Chơi sao?
      Last edited: 18/8/18
      KhaiDoanh_347, xukem, Happyanh31 others thích bài này.

    3. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Haha
      Đúng là bản năng rồi. từ bỏ đc Trì An đâu nên làm sao có thể tháo nhẫn xuống. :)))) lại còn chơi chị nữa chứ. Đúng là phải dạng vừa đâu
      Thank editor nhiều nhé
      song ngư thích bài này.

    4. tinihh

      tinihh Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      88
      rất thích tính cách ngây thơ trong sáng cộng thêm xà tinh bệnh mà Vụ Thỉ Dực thể trong mấy nam9 trong truyện của bả

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 13: Bách quỷ dạ hành
      Ngày hôm sau khi Trì An tỉnh lại, liền phát trong phòng chỉ còn lại mình, điều đó khiến ngỡ rằng chuyện gặp được Tư Ngang vào tối qua chỉ là giấc mơ.

      Mãi cho đến khi tầm mắt của nhìn trúng miếng ngọc bội lẳng lặng nằm bên gối, lúc này mới xác định rằng tối qua gặp Tư Ngang.

      Ngọc bội này đúng là miếng dương chi ngọc bội Tư Ngang đeo ở bên hông.
      Tối hôm qua quá mệt mỏi, sau đó biết thế nào liền ngủ quên mất, lúc vừa tỉnh giấc trời cũng sáng hẳn, vậy nên biết Tư Ngang rời lúc nào.
      Nghĩ đến đây, thể thừa nhận, cho dù thân phận Tư Ngang là gì ở thế giới này, cuộc sống ra sao, nhưng sau ba năm kết giao cùng , vẫn đủ khiến tập thành thói quen có Tư Ngang bên cạnh, cùng ngủ chung phòng, mới có thể yên tâm vào giấc ngủ, thậm chí càng nghĩ tới có chuyện gì gây bất lợi cho trong lúc ngủ.


      Cầm miếng ngọc bội lên, kinh ngạc phát , đây phải là miếng ngọc bội bình thường, mà là loại linh khí, là đồ vật mà người bình thường bao giờ có được, trong lòng lại nổi lên hoài nghi về thân phận của Tư Ngang. Tư Ngang bây giờ giống người cũng giống quỷ, cũng thể tìm được nơi ở của , hơn nữa sống ở thế giới này ngàn năm, nhìn trang phục của , giống như là cổ nhân của ngàn năm trước.

      Vậy Tư Ngang ở thế giới này xảy ra chuyện gì?

      Trì An nghĩ đến đau đầu vẫn nghĩ ra được nguyên nhân, mãi cho đến khi Mao Mẫn thấy vẫn chưa ngủ dậy, cho rằng gặp chuyện nên tới tận phòng gõ cửa.

      Trì An vội vàng đứng dậy mở cửa, nhìn thấy bộ dáng quan tâm của Mao Mẫn đứng ngoài cửa, bèn cười : “Dì Mao, cháu sao, vừa rồi ngủ quên mất.”

      Mao Mẫn quan sát sắc mặt , phát mặt có chút hồng hào, so với tối hôm qua khá hơn nhiều.

      Đột nhiên, Mao Mẫn nhìn thấy miếng ngọc bội tay , kinh ngạc hỏi: “An An, đây là linh khí……”

      Trực giác trong lòng Trì An kêu hỏng bét, biết giải thích thế nào, đành phải : “Dì Mao, đây là của bạn cháu cho cháu.” Nhưng ra là chồng đưa.

      Mao Mẫn nhìn miếng ngọc bội, hỏi: “Có thể cho dì nhìn chút được ?”

      Trì An cảm thấy có thể, liền đưa tới cho Mao Mẫn.

      Mao Mẫn cầm lấy đánh giá lát, càng nhìn càng giật mình, bà nhìn Trì An : “An An, ngọc bội này là linh khí cao cấp, dùng rất tốt, bên trong chứa rất nhiều linh lực, nếu cháu đeo hàng ngày bên mình, có thể kéo dài tuổi thọ, quỷ xâm phạm được.” Sau khi tán thưởng linh khí xong, Mao Mẫn đem nó trả lại cho Trì An, cười : “Linh khí này rất hiếm có, bạn cháu đúng là hào phóng.”

      Trì An sợ bà hỏi kĩ hơn, chỉ hàm hồ vâng dạ.

      Nếu tỉnh, Trì An cũng quay về giường nữa, sau khi rửa mặt qua loa, liền cùng Mao Mẫn ăn sáng, tiếp theo xuống dưới lầu thăm Hạ Triết.

      Lúc bọn họ vừa đến, Hạ Triết tỉnh, nhưng tinh thần rất kém, sắc mặt xám xịt, băng gạc bọc kín ngực, bên cạnh còn có bác sĩ truyền dịch cho , có chỗ người còn dán lá bùa, những tấm bùa đó là là Bùi lão vẽ trừ tà, muốn loại bỏ sát khí do Cửu quỷ sát để lại trong thân thể .

      “A Triết thế nào rồi?” Mao Mẫn quan tâm hỏi.

      Bùi lão cùng Hầu Thiên Dương đều ở đây, Bùi lão ngồi ở mép giường, Hầu Thiên Dương rửa hoa quả vừa bước ra, nhìn thấy Trì An, liền đưa cho quả táo.

      Trì An cám ơn, sau đó cầm quả táo trong tay nhưng lại ăn.

      “Lúc ấy linh lực của phản phệ lại, kinh mạch người tổn thương nặng nề, ít nhất phải dưỡng thương tầm nửa năm mới hồi phục được.” Bùi lão thở dài .

      Mao Mẫn cũng thở dài, : “Dưỡng thương nửa năm còn hơn thể trở về.”

      Bùi lão gật đầu, rốt cuộc tối qua bọn họ gặp phải chính là Cửu quỷ sát, trong mười đại lệ quỷ, mấy người trẻ tuổi có thể may mắn chạy thoát, nhặt về mạng tồi, thể cưỡng cầu quá nhiều.

      Sau khi đến thăm Hạ Triết, quản lý của khu nghỉ dưỡng cũng tới đây.

      Sau khi người quản lý khu nghỉ dưỡng cùng những nhân viên phục vụ trải qua chuyện tối hôm đó, trong lòng bọn họ dám ôm may mắn nữa, sau khi biết ác quỷ kia quá lợi hại, bọn họ đều muốn từ chức làm nữa. Nếu phải Bùi lão , con quỷ kia theo dõi bọn họ, còn đánh dấu vết lên người bọn họ, ai cũng được rời khỏi nơi này, nếu dám , nửa đêm bị cắn chết, nếu bọn họ chỉ hận thể lập tức rời khỏi chỗ quỷ quái này.

      “Bùi thiên sư, Mao thiên sư, mọi người có biện pháp bắt con quỷ kia chưa?” Quản lý mong đợi hỏi.

      Bùi lão : “Việc này tôi còn cần thảo luận chút, chờ chút, chúng tôi cho ngài đáp án.”

      Quản lý sau khi nghe xong, trong lòng phát run, nếu hai vị tiền bối thiên sư cũng chưa có biện pháp, chẳng lẽ đám người bọn họ đều phải chết ở chỗ này?

      Quản lý mang đầy bụng buồn rầu rời .

      Tiếp theo là năm thiên sư tối qua may mắn còn sống lại đây, mọi người tụ tập chỗ, thảo luận làm thế nào để đối phó với Cửu quỷ sát.

      Trì An là thiên sư mới, hoàn toàn cần đề cập đến, chỉ có thể nghe những người này mồm năm miệng mười chuyện, sau đó phát , nhóm người này đều chuyện vô nghĩa, thậm chí còn vì chuyện thu phục Cửu quỷ sát thế nào mà gây với nhau, sắc mặt Bùi lão cùng Mao Mẫn cũng tốt.

      Trạng thái tinh thần của những người này đều tốt lắm, tối hôm qua bọn họ đều phải chịu trận kinh sợ lớn, tận mắt thấy bạn bè xung quanh bị Cửu quỷ sát hút máu tim, hơn nữa còn bị sát khí nhập thể, cảm xúc giống như có chút mất khống chế.

      Mãi đến buổi trưa, những người đó rời ăn cơm, Bùi lão vừa hầm hừ vừa : “ đám thiên sư gặp chuyện chỉ biết nhao nhao ầm ĩ, chút ích lợi cũng có.”

      Hầu Thiên Dương nghe vậy nhịn được rụt cổ, vừa rồi cũng có trong đám người kia.

      “Được rồi, chúng ta cũng ăn cơm trước .” Mao Mẫn .

      Sau khi ăn xong cơm trưa, mọi người lại tụ tập, vẫn cãi nhau loạn xạ như cũ, rốt cuộc Hầu Thiên Dương cũng nhịn được nữa, lại vén tay áo cùng kia mấy thiên sư kia cãi nhau, bọn họ có bản lĩnh lại ham mê hưởng thụ, tối qua còn phiền đến Bùi lão và Mao Mẫn qua đó cứu bọn họ, tuy người đấu khẩu với năm người, nhưng rất lợi hại.

      Năm người kia bị đến mức sắc mặt càng lúc càng khó coi.

      Trì An rất muốn cười, ngờ thanh niên 2B như Hầu Thiên Dương, mắng chửi người chút rơi xuống thế hạ phong.

      Hầu Thiên Dương phát Trì An nhìn , liền quay đầu chớp mắt nhìn , khoe khoang bộ dáng “ trai rất lợi hại đúng ”.

      Trì An thấy bọn họ có ý nghĩa gì hết, người quyết định cuối cùng vẫn là Bùi lão cùng Mao Mẫn, ai bảo hai người này đều là thiên sư có đạo hạnh cao nhất, những người đó có ầm ĩ cũng vô dụng, cảm thấy ở đây nhìn bọn họ đấu khẩu với nhau, bằng trở về phòng vẽ bùa hoặc tu luyện, chuẩn bị tốt cho cuộc chiến đấu đêm nay.

      với Mao Mẫn tiếng, Mao Mẫn : “Cũng được, cháu trở về tạm nghỉ .”

      Rốt cuộc Hầu Thiên Dương cũng bị Bùi lão khiển trách tiếng, kêu phân biệt lớn , dù sao thời gian năm thiên sư tu hành còn sớm hơn Hầu Thiên Dương, bọn họ xem như là tiền bối của .

      Hầu Thiên Dương cảm thấy mình làm sai, nhưng phải nể mặt Bùi lão.

      gục đầu xuống, nhịn lại xúc động muốn chửi người, thấy Trì An muốn quay về phòng, liền : “Em Trì, để hộ tống em lên lầu.”

      Trì An nhìn thoáng qua đám người kia, rồi lại nhìn mỉm cười gật đầu.

      Hầu Thiên Dương theo Trì An đến tận cửa phòng , gãi cằm : “ biết lần này chúng ta có thể thuận hoàn thành nhiệm vụ hay , nếu có biện pháp đối phó với Cửu quỷ sát, có khả năng lần này chúng ta đều phải chết ở đây.” Sau đó lại thở dài, giơ tay muốn nắm lấy tay Trì An.

      Trì An né tránh.

      Hầu Thiên Dương thấy thế, lại thở dài, “Thời gian còn nhiều, em Trì chẳng lẽ muốn giữ chút thời gian chuyện đương với trai sao, hưởng thụ chút thời gian cuối cùng?”

      Trì An thấy lúc này còn có thể đùa giỡn, liền biết lời đến mức nghiêm trọng như vậy, cười : “ đùa, chừng lần này chúng ta có thể chuyển nguy thành an sao?”

      xong cũng đợi phản ứng, liền mở cửa vào, trở tay đóng cửa lại.

      Đóng cửa lại, vừa quay đầu liền đụng vào người.

      Trì An kinh sợ, biết từ lúc nào trong phòng có “người”, sau đó lại nhịn được nhìn ánh mặt trời mỏng manh bên ngoài. ràng là tháng Sáu, nhưng vì khu nghỉ dưỡng bị Cửu quỷ sát để mắt tới, nên trung bao phủ luồng sát khí, khiến cho mặt trời tháng Sáu cũng trở nên ảm đạm.

      Giữa ban ngày ban mặt, “người” này sao có thể xuất ?

      là ai?” đứng trước mặt , cúi đầu nhìn , giọng bình tĩnh ràng.

      “Ai?” Trì An chần chờ nhìn , “Bây giờ là ban ngày, cũng có thể xuất được sao?”

      trả lời, tiếp tục hỏi, “Người nam nhân vừa rồi đứng ở cửa là ai?”

      Hầu Thiên Dương sao?” Trì An bừng tỉnh, : “ ấy cũng là thiên sư giống em, lần này bọn em tới đây để bắt quỷ.”

      Tư Ngang ừ tiếng, hai mắt vẫn như cũ rời khỏi mặt , cặp mắt màu tím như cái bẫy nằm sâu trong bóng tối, u tối tăm, khiến người khác sợ hãi, làm Trì An thầm run lập cập, thiếu chút nữa cho rằng Tư Ngang khôi phục ký ức, bây giờ tới đây để bắt gian.

      Trì An vòng qua , từ trong túi hành lý lấy các loại lá bùa màu đỏ, chuẩn bị vẽ bùa.

      Tư Ngang theo ngồi bên cạnh , yên lặng gần như hơi thở cũng có.

      Trì An mới vừa trải tấm bùa giấy, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, nhìn thẳng vào ánh mắt .

      người Tư Ngang vẫn mặc trường bào màu xanh có tay áo rất rộng, tóc dài rối tung, bộ dáng cổ nhân, khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp, da thịt trắng nõn, y hệt công tử kiêu ngạo nhà giàu ở cổ đại được nuông chiều từ bé, giống như người đại.

      ngơ ngác nhìn , thấy quay đầu nhìn , đôi mắt liền chớp chớp vài cái, chính là vừa ngốc lại vừa mềm.

      Trì An nhìn thấy bộ dáng này của , đột nhiên tâm tình rất tốt, Tư Ngang mất trí nhớ quả nhiên đáng chịu được, nếu vẫn luôn như vậy tốt.

      Trì An lấy miếng ngọc bội từ trong túi áo ra, đem nó đưa cho Tư Ngang, : “Đây là của sao?”

      Tư Ngang thấy mang nó theo bên người, khóe môi hơi nhếch nở nụ cười ừ tiếng.

      Trì An muốn trả lại cho , đây là linh khí, từ chỗ Mao Mẫn biết nó rất quý, Trì An lại nhớ tối qua khi mới gặp Tư Ngang, vẫn mang nó theo bên mình, cảm thấy ngọc bội này hẳn là rất quan trọng với , mà cũng muốn nhận nó.

      “Cho nàng.” Tư Ngang , giọng của dần dần trầm thấp, tràn đầy nam tính, “Tất cả đồ vật của ta cũng là của nàng.”

      Nghe giọng điệu kiểu tổng tài bá đạo, Trì An thiếu chút nữa ném ngọc bội trong tay.
      Last edited: 18/8/18
      Lee Đỗ, KhaiDoanh_347, xukem32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :