[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 40 :
      Bọn họ giống chúng ta

      hiểu sao, khi thấy Fredrick xuất ở sân bay, Tư Tuyền cảm thấy hơi hụt hẫng. thường thay đổi kế hoạch liên tục, bất ngờ tóm gọn ở bất cứ xó xỉnh nào để ý. Lần này, chắc đến 99% đến Trung Quốc, cuối cùng lại chẳng thấy đâu.

      thực tế, kể cả sau khi hai người phát sinh chuyện đó, Tư Tuyền cũng cảm thấy căm ghét Fredrick như tưởng tượng, có thể vì quá phụ thuộc vào , ỷ lại vào . Tư Tuyền từng nghĩ nếu Fredrick kết hôn, cảm thấy thế nào? Rất tệ, chắc chắn vậy, nhưng thích. thích duy trì mối quan hệ như vậy, trai, ai biết bí mật của họ, ai phản đối. phải đối diện với quá nhiều những con mắt nhìn chòng chọc rồi. Còn bây giờ, Tư Tuyền cảm thấy nó chấp chới, khi cả hai thực đối diện nhau như đàn ông và đàn bà, và có mối quan hệ xác thịt thực tồn tại giữa họ.

      Cho nên mới bỏ về Trung Quốc, sợ dượng biết chuyện rồi bà nội biết chuyện, rồi nhiều người nữa biết, phát rồ lên mất nếu quan hệ của họ sụp đổ. " " " bao " giờ " quay " lại " làm " em " " được " nữa.

      Tư Tuyền biết Fredrick có cảm giác như vậy đối với mình từ bao giờ. Khi bắt đầu học dự bị đại học, Tư Tuyền ở cùng với trong căn hộ ở London, gần trường học nhưng lại đủ riêng tư. Căn nhà lớn với nhiều phòng ngủ, có người giúp việc theo giờ hàng ngày. Dì Tư cách vài ngày đến đây, dượng cũng thường xuyên qua và Fredrick ở nhà mỗi khi rảnh rỗi phải bay bay lại giữa những cuộc họp.

      Tư Tuyền có phòng riêng, đẹp và trang nhã nhưng bị sửa tung tóe theo ý của mình. Fredrick cấm chơi, nhưng phải về nhà hàng đêm, được ngủ bên ngoài, đến những chỗ nhạy cảm nhất định có vệ sĩ theo. Lúc , Tư Tuyền từng suýt bị bắt cóc lần, hậu quả để lại vô cùng thê thảm, thậm chí còn làm phải điều trị tâm lý mấy năm. Cho nên ý thức được giá trị của mình nên cũng phản đối điều đó.

      đêm, thức dậy vệ sinh, nằm xuống chưa được bao lâu thấy Fredrick mở cửa bước vào, mùi rượu thoang thoảng, đoán là vừa uống rượu về, vào xem ngủ thế nào, có đạp chăn ra . Chuyện này rất bình thường, lúc tướng ngủ của tốt, khi bắt đầu ngủ mình, mọi người thường xuyên qua phòng trong đêm, dém lại chăn cho , chỉnh điều hòa ấm cho nên Tư Tuyền cũng có thói quen khóa cửa phòng.

      Nhưng, lần này phải thế. Tư Tuyền nằm nghiêng, cảm giác được đệm, nhàng vuốt tóc và hôn lên tóc . Tư Tuyền thấy buồn cười, Fredrick vẫn coi như trẻ con. Cho đến khi áp ngực vào lưng , đưa vào vòng ôm rắn chắc, Tư Tuyền định giãy ra, ngồi dậy hù dọa cho giật mình chơi nhưng lại kìm lại, có cảm giác Fredrick có cái gì bình thường.

      Tư Tuyền mặc quần áo ngủ được lấy gì làm kín đáo lắm, Fredrick vùi đầu vào gáy , hôn rất sâu, tay ôm siết rất chặt, như có như vuốt ve trước ngực, tay còn lại thậm chí còn luồn xuống, chạm vào chỗ đó. Tư Tuyền đờ ra, chợt hiểu hành động của có nghĩa là gì, như thế này giống như trai mà giống như đàn ông với đàn bà.

      Tư Tuyền dám thở mạnh, đầu óc rối bời bời, biết có nên giả vờ tỉnh hay , nhưng “tỉnh” lúc này biết đối diện với như thế nào, quyết định phải tiếp tục “giả chết”.

      Cũng may, Frdrick làm thế quá lâu, ngay lúc Tư Tuyền suýt nhịn được buông ra, ngồi dậy, hôn lên tóc lần nữa, cẩn thận dém chăn rồi ra ngoài.

      Tư Tuyền nằm im lúc, thấy quay lại mới dám lật người, mở mắt nhìn trừng trừng lên trần nhà. Trong đầu quay vòng vòng hàng vạn câu hỏi vì sao, câu hỏi nào dám nghĩ đến đáp án. Những gì Fredrick làm với , hôm nay là lần đầu hay có bao nhiêu lần trong lúc say ngủ rồi? đúng, Tư Tuyền ngủ rất tỉnh, nếu sờ soạng như vậy, nhất định tỉnh. Trời, nghĩ đến ở nhà, toàn ăn mặc xuề xòa, quần đằng quần áo đằng áo, hớ hênh vô cùng. Hay tại thiếu đàn bà? Nhưng Tư Tuyền biết, về phương diện này nhất định thiếu, phụ nữ nhìn thấy khác gì thấy cục kim cương trong mắt. Nhất quyết tranh giành bằng được, hoàn toàn cần phải lấy lòng người khác.

      Tư Tuyền mất ngủ đêm, sáng hôm sau mười giờ mới bị Fredrick đánh thức dậy. mở cửa sổ, kéo rèm. tốc chăn. Tư Tuyền mắt kèm nhèm nhìn đứng ngược sáng vẻ mặt thế nào. giật mình nhớ ra chuyện đêm qua, rồi mới vội vàng thay quần áo, vệ sinh cá nhân rồi ăn trưa.

      Sau đó, Tư Tuyền rất cảnh giác, đêm nào cũng khóa cửa, phát ra thêm lần nào nữa. Lắm lúc tưởng đêm đó mình nằm mơ vì Fredrick đối xử với rất bình thường, lại thường xuyên công tác, số ngày ở nhà chỉ đếm đầu ngón tay.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 41 :
      Mối quan hệ thể
      Hai người lật bài là vào đêm theo đám bạn người Brazil chơi, Nana thích bọn này nên chơi cùng, Tư Tuyền thấy khá hợp. Hôm đó, cả bọn đến quán bar dành cho người ngoại quốc. Chỗ này Tư Tuyền chưa đến bao giờ, mười giờ thấy chán muốn về nhưng thằng bạn nhất quyết đòi ở lại, bảo rằng nhất định có trò vui.

      Cuối cùng cái trò vui đó, hóa ra là sex. Qua mười hai giờ, quán bar dường như thay đổi hẳn, đám nhảy cởi phắt quần áo, ngại ngần khoe mẽ trước mặt đám đông, thậm chí có người còn có nhảy lên sân khấu, have sex ngay ở đó.

      thể chịu được nữa, Tư Tuyền định về, nhưng bị thằng bạn kéo lại, nhất định cho. Tư Tuyền bị ôm rất chặt, giãy ra được, hôm nay uống nhiều rượu nên mất sức, còn lờ mờ cảm thấy có bàn tay lạ lẫm sờ mó mình.

      Ngay lúc đó, có sức mạnh khổng lồ giật phắt ra khỏi người kia, đến mức rách cả áo. Hai người vệ sĩ, người tách ra khỏi đám đông, người cởi áo vest khoác lên người , nhanh chóng đưa ra khỏi đó.

      Bên trong rất nóng, bên ngoài rất lạnh. Fredrick đứng bên cạnh xe, hút thuốc, nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng.

      “Lại đây” rất

      Tuyền Tuyền cảm thấy mình chết chắc rồi. ngoan ngoãn lại gần, ôm lấy vai , thô bạo đẩy vào trong xe, trả áo cho vệ sĩ. Người cũng nồng nặc mùi rượu.

      “Tiểu thư Maya, sir Fredrick uống rượu với bạn nghe vệ sĩ báo cáo nên vội chạy tới đây. Lần này cũng sơ xuất quá”

      Peter ngồi ghế lái xe, thành báo cáo. Ba người im lặng, đột nhiên Fredrick gầm lên làm giật bắn mình

      “Tôi bảo cậu theo sát nó, bây giờ để xảy ra chuyện như vậy lại còn sơ xuất hả? Đóng cửa ngay quán bar này cho tôi, còn thằng kia, đến từ đâu từ trả nó về đó, cấm nó xuất trước mặt Maya trong vòng năm mét!”

      Peter vội vàng vâng dạ, lập tức xuống xe xử lý. Bình thường Fredrick tuy bộ dạng lạnh lùng nhưng cư xử đến nỗi tệ, lần đầu tiên Tư Tuyền cảm thấy giận dữ như vậy.

      … em...”

      nữa, về nhà xử lý em sau”

      Fredrickick nới lỏng cà vạt, vệ sĩ khác nhanh nhẹn ngồi vào ghế lái, đưa họ về nhà. đường, đầu óc Tư Tuyền bắt đầu lơ mơ, gần như kiểm soát được đầu óc của mình. tự hỏi tại sao lại phải nghe lời , nhất nhất làm theo những gì , năm nay hai mươi tuổi, vẫn học nhưng có làm, kiếm được tiền cơ mà. Dù ngày hôm nay có xảy ra chuyện gì, đây vẫn là cuộc đời của , có quyền với nó cơ mà. Tại sao chỉ vì tránh cho sai lầm, mà cứ phải kiểm soát như thế.

      “Dừng lại, dừng xe lại cho tôi!”

      Người lái giật mình, vôi vàng phanh xe lại, cơ thể Tư Tuyền gần như phản ứng được, nhào về phía trước ngã ra sàn xe. Đầu gối va xuống sàn, đau nhưng lại cẳng cảm giá được gì.

      Fredrick thiu thiu ngủ, hôm nay rất mệt, cả ngày họp hành, có quá nhiều vấn đề tồn đọng mà giải quyết được. Buổi tối lại uống rượu nên tâm trạng rất tốt. cau mày lôi Tư Tuyền từ sàn xe dậy lại bị gạt ra.

      “Maya, nếu em ngoan, ném em ra đường đấy”. Fredrick kéo tay lại lần nữa.

      “Ném , em cần. Em thích làm gì làm, tại sao cứ phải quản em”.

      Tư Tuyền hét lên, vùng vằng như đứa trẻ con ngồi đất ăn vạ, gào khóc thất thanh. Fredrick ấn nút cho báo cho tài xế xe chạy, gian được cách rất tốt, có khóc thế chứ có khóc nữa ngoài ra cũng chẳng có ai nghe thấy.

      “Maya ngoan, có chuyện gì, cho nghe?”

      Fredrick ôm vào lòng, đầu nhức bưng bưng nhưng nhìn Maya tủi thân lại nhịn được. Công chúa của , bông hoa hồng của , nếu có thể muốn cho Maya vô lo vô nghĩ, sống trong nhà kính cũng được, biết đau khổ là gì.

      Nhưng Tư Tuyền lúc ấy lại tỉnh táo cho lắm, say rượu nhưng người rất nóng, gào khóc dãy dụa vừa muốn thoát khỏi tâm trạng đó, vừa muốn thoát khỏi cái nóng trong người.

      Fredrick thấy yên, cảm thấy bình thường. lảm nhảm rất nhiều câu vô nghĩa, tay vô thức muốn cởi áo. Dù giãy ra nhưng hễ cứ thả tay là lại dính vào người . Đột nhiên hiểu, hình như ngoài rượu, còn dùng thêm thuốc.

      Cơn giận trong người Fredrick lại bùng lên, hôm nay nếu dạy dỗ đến nơi đến chốn. Nhất quyết tiếp tục biết sợ là gì mà lao vào chỗ chết.

      Bao lâu nay ngại có biến chứng tâm lý, Fredrick phải rất cẩn thận, thường chuyên chiều theo ý . Dù có phá phách đến mấy cũng chỉ dám làm căng chút. Nếu giống nhân viên của , chắc chẳng thèm liếc mắt, đuổi việc từ lâu rồi.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 42 :
      Phải dạy cho em bài học (16+)

      Về đến nhà, Fredrick mặc cho Tư Tuyền giãy dụa gào khóc ném vào bồn tắm, xả nước lạnh lên người. Tư Tuyền bị dính nước dúm dó lại, nhưng tỉnh táo lại đôi chút. vùng dậy định chạy khỏi đây, nhưng bị Fredrick kéo lại. Hai người ngã thành đống ở sàn nhà, loay hoay thế nào áo tụt ra đến nửa, tay Fredrick chạm ngay vào ngực .

      Tư Tuyền lồm cồm bò dậy, lùi lại sát đến tường, vòng tay che ngực, nhìn Fredrick với con mắt sợ hãi

      định làm gì…”

      Fredrickick cười gằn, mặt trông kinh dị như thần chết, cởi cái áo ướt quăng sang bên, tóm lấy

      “Còn làm gì nữa? Cho em tỉnh táo lại, biết sai ở đâu chưa?”

      Tư Tuyền gào lên, trong cơn hoảng loạn giữ được bình tĩnh nữa

      được chạm vào em, là đồ khốn, được chạm vào em nữa. Em là em , được chạm vào em”

      Fredrick sững người, nghĩ Maya hiểu nhầm ý , nhưng như vậy ràng đêm đó cảm giác chạm vào người , cứng người là . Lúc đó, Maya vẫn tỉnh, chưa ngấm thuốc.

      ra, Tư Tuyền nghĩ đúng, lần đó phải lần đầu tiên. Nhưng lần nào cũng dùng ít thuốc an thần nên Maya ngủ rất say, biết là làm như vậy với em mình là sai lầm, nhưng nhịn được.

      Được thôi, nếu biết cũng nhịn nữa, dù sao đến lúc này phải vĩnh viễn phải là ai khác.

      Fredrick mặc kệ Tư Tuyền giãy giụa, ném thẳng lên giường. Tư Tuyền càng sợ hãi, mấy lần muốn bò xuống đều được, cuối cùng vơ lấy chăn cuốn chặt lấy người mình.

      Fredrickick đứng bên giường, nhìn xuống như sói nhìn con mồi, lạnh lùng

      “em biết mình sai ở đâu chưa?”

      được lại gần đây… là đồ khốn khiếp”

      Fredrickick cau mày, chỉ bằng tay giật cái chăn ra, đè lên người . Phút chốc Tư Tuyền thể thở được, cảm giác tứ chi đều bị bắt giữ, bắt đầu hu hu khóc.

      “Uống rượu, dùng thuốc, nếu hôm nay đem em về thế nào hả?”

      “Kệ em, hu hu, em làm gì kệ em, liên quan gì đến

      Fredrick lại càng giận, cắn cắn lên cổ , tham lam hít mùi người con trong lòng, tay lần sờ người , lướt qua vùng da nhạy cảm, giật phăng móc áo lót, chạm tay vào bầu ngực mềm mại. Của lớn lắm, vẫn là đứa con nít phát triển.

      bị thằng con hoang nào đấy đè ra như thế này, sờ mò như thế này rồi làm gì em có biết ?”

      Tư Tuyền sợ đến cứng cả người, lắp bắp lên lời

      chính là thằng con hoang đấy…”

      “Đúng thế, nếu phải phải thằng nào hết. Hôm nay nhất định phải dạy cho em bài học”

      Fredrick xé nốt phần còn lại của cái áo, trói tay vào song sắt đầu giường. Ánh đèn chiếu ngược khiến Tư Tuyền tài nào nhìn mặt Fredrick nhưng chỉ thấy mắt rất sáng, con ngươi màu xanh xám lóe lên trong bóng tối như mắt sói. quên cả giãy giụa, hổn hển thở như con cá ngáp nước cạn khi tay Fredrick bắt đầu chu du người, cởi nốt những gì còn sót lại. Tay Fredrick như có ma thuật, mát lạnh, đến đâu giải tỏa cái nóng đến đó.

      Hai tay ôm lấy má , Tư Tuyền tuyệt vọng nhắm mắt lại, nụ hôn ập xuống, Tư Tuyền mím môi rất chặt, nhưng chỉ khẽ bóp khớp hàm cái, đau quá lại phải hé ra, lưỡi luồn vào, càn quét khuấy đảo nhất định cho phép trốn tránh. Tư Tuyền mở mắt, trợn trừng nhìn , đầy thách thức. Đôi mắt xanh xám đấy vẫn nhìn , nhưng nhu hòa nhiều.

      Fredrick hôn lần lượt xuống dưới, lưỡi vờn ở mang tai làm thấy nhột nhột, tay xoa nắn chỗ đó dịu dàng. Đột nhiên, cúi đầu xuống, cắn lên ngực. Tư Tuyền hét lên vì đau. Fredrick cười khùng khục, thi thầm, giọng khàn hẳn “cái này trừng phạt em, được hư nữa.”

      Tư Tuyền thở hổn hển, lý trí gần như bay mất, cả cơ thể ưỡn theo vuốt ve của , cơn nóng trong người càng bốc lên hừng hực. Fredric hôn đỉnh nhọn rất lâu, lưỡi quấn xung quanh nụ hoa bé xinh đấy, chỉ muốn cắn nuốt nó luôn. Tay kia luồn xuống dưới mông, nhấc lên khỏi giường áp sát vào cơ thể mình.

      Đầu óc Tư Tuyền bảo như thế này là được nhưng đại não lại thể điều khiển, cảm giác quá lạ lẫm khiến run rẩy, muốn dừng lại. Fredrick quý hẳn giường, tay đỡ , tay vuốt ve ngực, vẫn liên tục hôn xuống càng thấp, quẩn quanh cái lỗ rốn bé xinh.

      Tư Tuyền ưỡn người tay , mặt đỏ rực, mắt nhịn được mà mở to nhìn , trong mắt còn có loang loang nước, phải sợ hãi mà dục vọng thể kìm né.

      Fredrick càng hôn xuống dưới, Tư Tuyền càng cảm thấy mình bay lên , bên trong có cái gì đó gào thét, cầu xin nhưng thể được.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 43 :
      Chúng ta phải em cùng huyết thống

      Fredrick với lấy mấy cái gối, chèn dưới cổ và lưng , vị trí này cho Tư Tuyền thấy rất định làm gì

      .. ..” khàn khàn kêu lên, nhưng lạ lẫm, rên rĩ, đứt quãng.

      Fredrick tách chân , Tư Tuyền tự chủ được khép mình lại. Tay lướt đám lông xoăn mờ mờ, tách nó ra để nhìn thấy bản thân ràng nhất. Fredrick cúi xuống, hôn lên chỗ đó, đưa lưỡi vào tìm kiếm bên trong mềm mại.

      Tư Tuyền giật bắn mình, cơn khoái cảm ồ ạt kéo đến, bùng lên dữ dội, oằn người, biết là nên tránh hay để tiếp tục chạm vào, hai tay bị siết đến phát căng, Fredrick vẫn chịu dừng lại. Phải đến ba lần lên đỉnh, Tư Tuyền mới thấy cơ thể mình rũ ra, mệt mỏi cách lạ lùng.

      Fredrick cảm giác đủ, thẳng người lên, cởi quần. Tư Tuyền lần đầu tiên nhìn thấy hết cơ thể , đại não bây giờ được khôi phục. Bản thân thấy mình đúng là điên rồi. Đây là trai , sao hai người có thể làm ra chuyện hoang đường này.

      Cơ thể Fredrick rất đẹp, vẻ đẹp nam tính nguyên thủy làm cho Tư Tuyền thấy choáng ngợp. tiến vào giữa hai chân , vẫn chưa tiến vào, hai tay ôm lấy mặt Tư Tuyền, nỉ non

      “đừng sợ, cho . Chỉ cho mình thôi, được Maya?”

      “đừng… em sợ lắm… hai… đừng làm thế… em sợ lắm”

      Fredrick vuốt những giọt nước mắt, nhưng nước mắt ngày càng nhiều. Cuối cùng gục người , thầm

      “Được rồi, làm gì em, đừng khóc nữa, em khóc hai đau lòng”

      Fredrick tự di chuyển, cọ xát bên người . Tư Tuyền thấy cả người gồng cứng, đè đến phát đau, nhưng dám kêu lên, vật đó ma sát ngay bên trong bắp đùi, sợ chỉ cần phản ứng nó tiến thẳng vào chỗ đó. lúc sau, người Fredrick giật cái, dòng ấm nóng phun vào đùi , nằm sấp người thở gấp, toàn bộ sức nặng người, chỗ đó của hai người hoàn toàn khớp nhau.

      Vài phút sau, Fredrick nằm lật sang bên cạnh, cởi dây trói cho , lại lăn lên người mình, mặt vẫn loang loáng nước.

      “Dọa em rồi sao” Tay Fredrick lướt mặt , giữ trong vòng ôm rất chặt

      “Đừng khóc, Maya, em, từ rất lâu rồi. Ở cạnh , đừng rời xa nhé”

      Trong cơn mê đắm đó, Tư Tuyền mệt rũ người, an ổn nằm trong vòng ôm của Fredrick ngủ đến sáng.

      Buổi sáng, khi tỉnh, Fredrick dậy rồi. vẫn giữ nguyên tư thế ôm hôm trước, vuốt lưng cho như lúc bé. Khi Tư Tuyền được đem sang , gia đình có biến động lớn. Ba tai nạn xe qua đời, mẹ phát điên phải gửi vào bệnh viện nhưng cũng chẳng trụ được bao lâu. Người chú thứ hai ồn ào muốn chiếm gia sản. Lúc đó, hơn mười tuổi, vẫn còn ngờ nghệch ngây thơ. Chú Andrew thương lượng với bà rồi đưa quay lại trang trại ngựa của mình.

      Chú Andrew dù cũng là con riêng, nhưng với cha lại có nhiều khoảng cách, tình cảm hai chú cháu rất tốt. Fredrick rất thích được đến trang trại ngựa chơi. Cho nên khi được đón về đó, từ chối.

      Về cùng với họ còn có người phụ nữ xinh đẹp và đứa bé gần ba mươi ngày tuổi, mắt đen, tóc đen nhánh.

      Fredrick ghét đứa trẻ ấy, nhưng đêm nào nó cũng khóc. Dì Tư rất sốt ruột, nhưng chú Andrew , trẻ con ở nước ngoài được rèn nền nếp từ rất sớm.

      Phòng ở ngay cạnh phòng nó, cuối cùng nhịn được, đến bên nôi. Đứa bé bên trong nhìn thấy thôi khóc, chỉ sụt sịt ra vẻ tủi thân lắm. vô thức đưa ngón tay cho nó nắm., nó nắm rất chặt. Chặt đến mức ngủ quên. dám gỡ tay ra, chỉ cần khẽ cử động chút, nó ọ ẹ khóc.

      Bốn giờ sáng, chú dì dậy cho nó ăn đêm, thấy mặc quần áo ngủ ngồi cạnh nôi. Chú nghiêm túc

      “Fredrick, ngày em có ai ở bên, nếu cứ chiều theo ý em, em thể trưởng thành được”

      Fredrick lại cho thế là đúng. Em bé như vậy, nhất định ở mình rất sợ hãi, rất đơn giống như vậy.

      Kể từ hôm đó, ở lại phòng trẻ con, đêm đến cho em ăn sữa, cho em ngủ, em dậy chơi với em. Đứa bé giống như niềm vui mới, cái chớp mắt, nụ cười toe toét cũng có thể làm cho vui.

      Lúc đó là tháng năm, hoa hồng ở trang trại bắt đầu nở rộ. Cả nhà gọi em là Maya, là mặt trời bé sưởi ấm cho trái tim lạnh lẽo của cả ba người trong nhà. Chú Andrew đau lòng vì bao giờ có con được, dì Tư buồn phiền thể nào hòa nhập với cuộc sống ở đây, còn , sớm đau lòng vì mất cha và mẹ, nhưng cuối cùng lại có được Maya.

      Từ đến lớn, Maya do chăm sóc lớn lên, thay tã, cho bú bình, dạy những bước đầu tiên, lần đầu tiên cưỡi ngựa, lần đầu tiên bơi, lần đầu tiên học. Lần đầu tiên nào của cũng có bên cạnh. À, lần đầu tiên của , chẳng phải là cho hay sao? Bây giờ chưa phải lúc đó phải.

      “Dậy rồi sao? Có đói ?”

      Tư Tuyền chống tay ngồi dậy, chăn trượt xuống, nhìn thấy mình mặc gì mà Fredrick cũng thế giật bắn mình. thể nào, trí nhớ như cơn thủy triểu ập đến khiến chống đỡ nổi, đêm qua hai người ?

      “Đừng sợ, Maya, ở cạnh

      Fredrick kéo vào ngực, tim đập thình thịch bên cạnh nhịp tim vững chãi của . khó nhọc lên tiếng

      được, Fredrick, như thế này là loạn luân đấy…”

      Có tiếng cười khe khẽ của đỉnh đầu, tay vẫn vuốt ve lưng

      ra, chúng ta đâu có quan hệ huyết thống, tính là loạn luân được”

      “Nhưng … mọi người biết mất”

      “cho thời gian, Maya, xử lý chuyện này. Em cũng còn quá”

      Tư Tuyền nằm người , suy nghĩ rất lâu. Nếu cứ thế này, ngày nào đó rất có thể vứt bỏ giống như những người phụ nữ khác. phải sống làm sao?

      Quan hệ của họ là em, hai mươi năm nay cũng vậy. ra, lúc biết mình là con nuôi, cái Tư Tuyền sợ nhất chính là Fredrick thương nữa, , cưng nựng . Lúc đó Tư Tuyền tám tuổi, mười tám tuổi, bắt đầu học đại học, thời gian về nhà ít hơn. Lúc trước học trường nội trú, cứ đến cuối tuần mới về, dì hoặc dượng đón, có khi cho theo. Việc đầu làm khi nhìn thấy là ôm . Còn từ khi học đại học, có ô tô riêng, lần đầu có ô tô còn cho lên ghế phụ, chạy xe quanh làng. Nhưng cũng vì thế mà về ít hơn, tháng lần, có khi nhiều hơn. Cuối tuần thỉnh thoảng cũng lên London tìm , hoặc gặp ở nhà bà nội. hai cứ thế, bỗng chốc xa cách là xa cách.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 44 :
      Prune!

      Công việc của Diệp Chính và Tư Tuyền sau khi ông Andrew đến Trung Quốc chỉ có thể câu “bận đến chân chạm đất”.

      Dượng Andrew tuy biết tiếng trung, nhưng với ngôn ngữ chuyên ngành tiếng Trung ông rành tí nào, đội chú Hoàng hay A Sảng tiếng lại tốt. Về cơ bản công việc phiên dịch này đều do tay Diệp Chính đảm nhiệm, Tư Tuyền thay hoàn thiện phối cảnh, chuẩn bị hồ sơ thầu.

      Trước khi sang đây, dượng Andrew có làm bản phác thảo demo trước. Bởi vậy nên trước khi bắt đầu vào làm chính thức, Diệp Chính dự định đưa ông đến Phòng Sơn, sau đó về trường đua Đằng Xuân ở đêm, xem chất lượng các trường đua trong nước được ông đánh giá thế nào.

      Đáng ra Mạch Tuệ cũng cùng , nhưng rồi báo bận, Diệp Chính đến đón hai cha con ở đại viện nghe điện thoại hồi rồi cũng có việc đột xuất, cuối cùng đành đổi vai. ở nhà, hai cha con tự đưa nhau .

      A Sảng đến đại viện đón bọn họ, vì xe có giấy thông hành, nên hai cha con bộ ra ngoài cổng đại viện. A Sảng làm bộ run run chỉ cảnh vệ như

      “Chị Maya, có phải chị là “hồng nhị” ? Sao lại ở trong này?

      linh tinh cái gì đấy? Daddy trước là nhân viên đại sứ quán , đến đây ở nhờ thôi. Ăn sáng chưa?”

      “Dạ chưa”

      Tư Tuyền đưa cho cậu phần bánh bao nhân đậu đỏ, A Sảng nhận cái bánh bao, hơi khựng lại

      “Em cứ nghĩ chị bao giờ ăn đồ Trung Quốc cơ”

      “Tôi chỉ còn thịt người là chưa ăn thôi. cậu có lòng cho tôi xin miếng thịt”

      Dượng Andrew ngồi đằng sau, Tư Tuyền ngồi đằng trước chuyện phiếm với A Sảng. Đường Bắc Kinh giờ này tắc điên cuồng, xe họ vòng vèo qua mấy đoạn phố tắc rồi cuối mới ra được đại lộ ngoại thành.

      “Đây là ba chị à? Đẹp trai quá, nhưng giống chị lắm”

      “Tôi giống mẹ, logic của cậu kiểu gì vậy?”

      Phải mất hai tiếng mới đến Phòng Sơn, người quản lý ở đó chờ sẵn, đưa họ vào trong xem xét.

      Ba người trèo lên ngọn đồi thấp lúc đó, chiếu theo bản vẽ, Tư Tuyền chỉ cho dượng Andrew những khu vực được bố trí. Ông quan sát rất chăm chú, cẩn thận, lại đối chiếu với cái số liệu thực địa tại địa phương, chậm rãi

      “Vị trí con bố trí sai, có điều phải chỉnh lại chút, chúng ta thực địa, để ba xem có thể bố trí đúng như những gì dự đoán

      Ba người mất nguyên ngày bộ khắp khu vực trường đua để Andrew xem xét thực địa. Có khá nhiều vấn đề cần thay đổi, phần là do ông muốn phá vỡ cảnh quan có sẵn. Khu vực đường đua thẳng và đường đua vòng cung cần , nhưng khu vực chướng ngại vật tự nhiên có những chỗ ông chỉ muốn làm thêm biện pháp bảo vệ, tận dụng tối đa tự nhiên nhất có thể.

      A Sảng theo họ bộ ngày trời, sớm mệt muốn chết. Thể lực người châu Á so với châu Âu bằng, lại so với cha con Andrew thường xuyên cưỡi ngựa, luyện tập thể thao lại càng kém.

      Khi bọn họ về đến trường đua Đằng Xuân là năm giờ chiều. Hôm nay là thứ sáu, có kha khá khách đến nghỉ lại. Tuy hôm nay có Mạch Tuệ, Diệp Chính hay Trịnh Thiếu Thành cùng, cả ba vẫn được đón tiếp vô cùng nồng nhiệt.

      “Tiểu thư Maya”

      Peter tiến lên trước, vui vẻ chào , phía sau là quản lý trường đua.

      “Phòng chuẩn bị sẵn, để tôi đưa quý vị nhận phòng”

      Maya nhìn thấy Peter rất vui vẻ

      sao biết tôi ở đây vậy”

      “Lần này, sir Fredrick cho tôi theo sir Andrew sang Trung Quốc, nghe hai người hôm nay đến đây, nên tôi đến chuẩn bị trước.”

      “Ồ, tôi lại rộng rãi như thế à?”

      “Cũng coi như là kì nghỉ , khi nào cần có thể gọi tôi, còn tôi vẫn nghỉ phép”

      “Maya, tới đây, có quà cho con đây”

      Andrew phía trước với người quản lý, chợt quay đầu lại gọi. Tư Tuyền tò mò lên phía trước, quản lý dẫn họ đến chuồng ngựa. Vừa tới cửa chuồng, Tư Tuyền nghe thấy tiếng ngựa hí hết sức quen thuộc

      “Prune??”

      Đáp lại câu hỏi của là cái gật đầu của dượng và nụ cười rạng rỡ của Peter. A Sảng vẫn đứng bên cạnh tò mò hỏi khi phi vào bên trong chuồng ngựa tìm kiếm

      “Prune???”

      “Con ngựa của Maya”

      Dượng Andrew hiền lành trả lời bằng tiếng Trung, A Sảng há hốc mồm. Cả ngày hôm nay hai người đó với nhau bằng tiếng , cậu hiểu câu được câu chăng, giờ người đàn ông này lại còn tốt bụng trả lời cậu bằng tiếng Trung Quốc!

      Bên trong, Tư Tuyền nhìn thấy Prune, con ngựa nghe thấy tiếng gọi nó cũng lồng lên, kiên quyết chịu cho người chăm sóc chạm vào. Tư Tuyền ôm chầm lấy nó, má nó cọ lên tóc xột xoạt.

      “Tiểu thư, con ngựa chịu cho chúng tôi chạm vào”

      sao, để đó cho tôi”

      Tư Tuyền vuốt ve nó mấy cái, con ngựa gõ móng lộp cộp, dường như kể khổ về chặng đường nó trải qua đến được đây. Tư Tuyền vắt cái yên lên lưng nó, nhảy lên, Người phục vụ vội mở cửa chuồng, Prune ngoan ngoãn chịu điều khiển ra khỏi chuồng ngựa.

      “Ba, con cưỡi ngựa xíu rồi về”

      sớm về sớm, ba chờ con ăn tối”
      Hale205, Dung Nguyễn 1995Tĩnh Đông thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :