1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sakura lam

      Sakura lam New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      11
      +like cho lầu ...
      heavydizzy thích bài này.

    2. A Na

      A Na New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      16
      Hồi hộp quá. Lần đầu đọc truyện mà chưa dự đoán được diễn biến của câu truyện. Lót dép hóng nguyên nhân của mối tình 9 đời này :yoyo63:
      heavydizzysaoxoay thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Sao a Nghiên k nghĩ a bỏ về tìm chị, lại nghĩ a gây họa. Hầy
      heavydizzy thích bài này.

    4. saoxoay

      saoxoay Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      86
      Qua 10 chương đầu, mình cảm nhận là "bà lão" A Nghiên này có lối suy diễn hệt thám tử Mori trong truyện Conan vậy đó, ha ha = ))))))

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 96

      Tiêu Đạc điên rồi.

      Ít nhất đời này mọi người đều cho rằng Tiêu Đạc điên rồi.

      thế nhưng vứt lại mấy chục vạn đại quân ở biên cương để ý, phong trần mệt mỏi suốt đêm về Yến kinh. Trở lại Yến kinh, chuyện thứ nhất là đem toàn bộ Trạm vương phủ trong trong ngoài ngoài tìm mấy lần.

      tìm được A Nghiên.

      tìm được A Nghiên, Tiêu Đạc mang theo lãnh tức giận tới trước mặt Hồ quý phi. Trời tháng chín nháy mắt biến thành mùa đông khắc nghiệt hàn khí lạnh băng, từng chữ từng chữ hỏi hồ quý phi: "Ta rồi, mời ngươi giúp ta cẩn thận trông nàng, bây giờ với ta, nàng đâu?"

      Hồ quý phi chân mềm nhũn, cả người suýt nữa tê liệt mặt đất: "Nàng chạy..."

      Hồ quý phi kiểm tra phòng A Nghiên, xác định nàng có chuẩn bị mà , phải bị người bắt cóc vội vàng.

      "Ta cũng phái người tìm, nhưng mà phát dấu vết gì, căn bản tìm thấy!"

      Hồ quý phi trong lòng cũng thực oan uổng, nàng vốn tưởng rằng chỉ trông nom tiểu nương thôi, có gì khó đâu, ai ngờ vừa để ý, người này thấy tăm hơi!

      Nàng cơ hồ muốn khóc : "Tiểu Cửu nhi a, chưa xa đâu, tìm chút, chắc có thể tìm được, được ta dán thông báo, ta ra bạc..."

      Vừa dứt lời, mặt Tiêu Đạc nghiêm, xoay người ra ngoài.

      Ai ngờ vừa mới hai bước, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng hô: "Hoàng thượng giá lâm."

      Đương kim Kiến Ninh đế thân long bào, mặt trầm xuống, chắn trước mặt Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc cắn chặt răng, vẫn quỳ.

      Kiến Ninh đế cười lạnh tiếng, nâng tay lên đến, trực tiếp tát cái.

      "Phách" tiếng, ai dám , ánh mắt mọi người tất cả đều tập trung mặt vị Trạm vương điện hạ cuồng ngạo kềm chế được vừa bị đánh kia.

      khuôn mặt tuấn mỹ lúc này ra chưởng ấn (dấu ngón tay).

      "Vì nữ nhân, ngươi bỏ lại ba mươi vạn đại quân ở biên quan, đặt bao nhiêu lê dân bách tính dưới gót sắt địch nhân, bỏ mặc giang sơn xã tắc để ý, trẫm sao lại sinh ra đứa con tốt như ngươi!"

      Kiến Ninh đế chỉ tiếc rèn sắt thành thép, ký thác kỳ vọng cao, sao có khả năng để xảy ra loại chuyện giận dữ vì hồng nhan này, quả thực là thể tin nổi!

      Tiêu Đạc mấy ngày mấy đêm chưa chợp mắt, nhưng trong con ngươi có chút áy náy, câu môi cười lạnh tiếng, thanh thô cát khàn khàn : "trong ngoài Trạm vương phủ canh gác trùng trùng, trong thành Yến kinh lại dầy đặc cơ sở ngầm, sao nàng có thể chắp cánh bay ? Nàng, thiếu nữ như vậy, nếu mà có thể tự mình vượt qua tầng tầng vòng vây rời khỏi Yến kinh, ta tin. Đến cùng là loại người nào vi phạm mệnh lệnh của ta, mang nàng ? đến cùng là người nào sau lưng sai sử?"

      nâng mắt, lạnh lùng nhìn phụ hoàng, từng chữ: "Phụ hoàng, ngươi sai, ta tốt, ta tổn hại giang sơn xã tắc, bởi vì trong lòng ta, chỉ có nàng nặng nhất! đời này ngàn vạn người cũng bằng được nàng! Ta phải loại người lưu luyến quyền thế, lại càng phải là người mang thiên hạ trong lòng. Phụ hoàng, ta giống ngươi."

      Kiến Ninh đế vừa nghe, khuông mặt uy nghiêm đè nén tức giận: "Tiêu Đạc, ngươi đây là ý tứ gì?"

      Tiêu Đạc cười lạnh, nhíu mày : "Nếu phải ngươi tham luyến thiên hạ này, mẫu thân của ta làm sao có thể..."

      còn chưa dứt lời, Kiến Ninh đế trực tiếp vung tay đánh tới.

      Tiêu Đạc vẫn như chút để ý, ngữ khí lạnh như băng bình tĩnh : "Là ngươi, nhất định là ngươi, là ngươi đuổi nàng ..."

      " tai họa mà thôi, trẫm thể giữ lại." Kiến Ninh đế nheo con ngươi, thấp giọng : "Nếu nàng rời , chỉ có thể chết. Ta nghĩ, ngươi tình nguyện để nàng còn sống."

      Tiêu Đạc rũ mắt, luồng tóc đen hơi ẩm từ trước trán buông xuống, thấp thoáng che khuất mặt làm cho người ta khó có thể hiểu.

      "Phụ hoàng, Tiêu Đạc chỉ thể với ngươi, nếu nàng mạnh khỏe, ta tất nhiên trả lại ngươi đời thái bình thịnh thế. Nhưng nếu nàng có nửa phần chịu khổ, thiên hạ này, ta quẫy cho long trời lở đất!"

      xong, vòng qua Kiến Ninh đế, sải bước ra ngoài.

      Kiến Ninh đế nghe thấy ra lời đại nghịch bất đạo như thế, nhất thời tức giận đến hai chân phát run, hai tay khó có thể kiềm chế, ngón tay run run chỉ bóng lưng Tiêu Đạc nghênh ngang rời , thanh già nua run rẩy, nghiêm khắc quát; "Trở về, ngươi nghiệp chướng này, trở về cho trẫm!"

      Nhưng Tiêu Đạc thèm nghe, cũng quay đầu lại, ra.

      Kiến Ninh đế tức giận đến mức mặt còn huyết sắc, thống khổ ôm ngực, : "Ngươi ngươi ngươi... Tiêu Đạc ngươi..."

      Hồ quý phi sợ tới mức vội hô to ngự y, trực tiếp nhào tới đỡ Kiến Ninh đế.

      Tiêu Đạc rời khỏi Trạm vương phủ, cưỡi ngựa đường chạy như điên, chạy khỏi Yến kinh.

      Thiên địa to lớn, lại biết nên hướng nào.

      biết ngày rời , A Nghiên có chút đúng, nhưng có nhiều thời giờ ở lại làm ràng đến cùng là chuyện gì xảy ra.

      Phụ hoàng hạ thánh chỉ đột ngột như vậy, có cách nào, đành phải biên quan Tây Bắc trước.

      Vì có thể để mình yên tâm, kỳ liên tiếp hạ mệnh lệnh, hơn nữa đặt ra tầng tầng bảo hộ, từ Sài đại quản gia đến Hồ quý phi, lại còn ám vệ thường ngày trong phủ, thậm chí ở cửa thành cũng an bày tâm phúc.

      Toàn bộ Trạm vương phủ giống như thùng sắt, phàm là có con ruồi bay ra cũng có thể bị phát dễ dàng.

      Nhưng ngay lúc hao hết tâm tư như vậy, dưới bảo vệ A Nghiên vẫn chạy trốn được trong tình huốn tất cả thần biết quỷ hay.

      Là ai, là ai phản bội đây?

      bấm tay tính toán, có Hồ quý phi, có tiểu Thập thất, có Ninh Phi, có Sài đại quản gia, thậm chí còn có phụ hoàng mình.

      Người mình từng tín nhiệm, lúc này đây bọn họ đều đứng cùng chiến tuyến, cùng đồng lòng phản bội mình.

      Mọi người bọn họ chỉ có mục đích, là đem A Nghiên tách khỏi .

      Tiêu Đạc trong các loại chua xót, thậm chí tàn nhẫn thấy ràng chuyện, ngay cả A Nghiên cũng muốn lưu lại ở bên mình.

      Tựa hồ để A Nghiên rời khỏi mình, đây là ý định của tất cả mọi người đời.

      thích A Nghiên, muốn A Nghiên luôn ở cùng mình, chẳng lẽ đây là ý định nghịch thiên cỡ nào?

      giờ biển người mờ mịt, khói lửa nổi lên bốn phía, nên nơi nào tìm A Nghiên của ?

      Ngay trước khi tiện tay dẫn ngựa chuẩn bị , đột nhiên lỗ tai mẫn cảm nghe thấy tiếng vang dị thường, trong thời gian ngắn, đồng tử co rút lại.

      mũi tên mang theo sát khí sắc bén phóng tới, bay thẳng vào mặt Tiêu Đạc.

      Có thích khách, mà những người này, ràng muốn mạng của .

      ****************************

      A Nghiên theo đám người, cũng có thể nghe được đủ loại tin tức, tin tức có có giả, có thậm chí là tin đồn thôi.

      Như tại, A Nghiên chợt nghe đương kim Trạm vương điện hạ đại nghịch bất đạo, chọc giận Kiến Ninh đế, Kiến Ninh đế giận dữ phái người tróc nã Trạm vương điện hạ, đồng thời phái vài vị hoàng tử khác cũng với đại tướng quân Từ Vinh Bưu đến nghênh chiến quân Bắc Địch. Vị Từ Vinh Bưu kia ràng chính đảng của tam hoàng tử.

      A Nghiên nghe thế, trong lòng khỏi thở dài cái.

      tình hình như vậy, nhất định rất tệ.

      Chúng bạn xa lánh.

      Tam hoàng tử nay cuối cùng đắc thế, sợ là muốn đánh rắn giập đầu. Trước kia tam hoàng tử có ý định muốn đuổi giết Tiêu Đạc, thừa dịp rối loạn, còn biết xuất ra thủ đoạn gì đối phó Tiêu Đạc đây.

      Nàng lo lắng như vậy phen, rất nhanh thấy .

      Kỳ nàng sao có thể đâu, nhiều đời như vậy, đời đời kiếp kiếp, vô số lần luân hồi, bất quá chỉ là nhất thời thôi. Chỉ cần còn , còn nàng, bọn họ nhất định gặp lại, gặp lại rồi lại hành hạ lẫn nhau.

      nghĩ tới đây, tiểu nương run lẩy bẩy đến trước mặt nàng, cầm củ khoai tây nướng chín, giọng : "Cố ca ca, ngươi nếm thử?"

      A Nghiên cúi mắt nhìn, thấy tiểu nương này mười hai, mười ba tuổi, khuôn mặt đỏ bừng tuy có chút dơ bẩn nhưng khó có thể che lấp thanh tú tuổi dậy . Quần áo người có chút cũ nát, tóc đen rối bời dùng sợi dây đỏ nhìn ra màu sắc buộc chặt lại.

      A Nghiên nghĩ nghĩ, mới nhớ lại đây là nương nhà lão Tam. Lão tam chết, chết từ mấy ngày trước, hình như là ăn phải cái gì nên ăn, trướng bụng chết.

      nương này gọi là Tiểu Linh nhi, là nương duy nhất của lão Tam.

      A Nghiên nhìn Tiểu Linh nhi, trong mắt nổi lên thương tiếc, lại nhìn khoai tây kia nướng cháy đen bên ngoài, khỏi cười : "Ngươi ăn , ta đói."

      Nhưng Tiểu Linh nhi vẫn kiên trì : "Cố ca ca, ta ăn no, đây là cố ý để lại cho ngươi."

      Lúc nàng như vậy, nàng còn dùng đầu lưỡi liếm liếm đôi môi khô ráp.

      trong lòng A Nghiên có tia thương tiếc, nàng biết Tiểu Linh nhi tất nhiên đói bụng, lại vẫn đem thứ duy nhất có thể ăn đưa cho mình.

      Nàng nhịn được nâng tay lên, sờ sờ tóc nàng, ôn nhu : "Chúng ta cùng nhau ăn ."

      mặt Tiểu Linh nhi có chút phiếm hồng, ngượng ngùng gật đầu: "Được, Cố ca ca."

      A Nghiên kéo Tiểu Linh nhi cùng ngồi xuống đống rơm, tiếp nhận khoai tây trong tay nàng, cẩn thận xóa than đen bên ngoài, sau đó bẻ khoai thành hai nửa, Tiểu Linh nhi nửa, mình nửa.

      Kỳ khoai tây có gia vị ăn ngon, thậm chí có chút chát, nhưng đối với A Nghiên đói bụng mà , đây là mĩ vị khó được.

      Nàng giương mắt nhìn, thấy Tiểu Linh nhi quý trọng nâng miếng khoai tây lên cắn có vẻ ngon lành, nhất thời khỏi đau lòng đứa đáng thương mất phụ thân, nhịn được : "Chờ đánh nhau xong, thiên hạ thái bình, ta làm đồ ngon cho ngươi ăn."

      " vậy chăng?" Tiểu Linh nhi trong mắt tỏa sáng.

      A Nghiên khẳng định gật đầu: "Ừ, ta làm rất nhiều đồ ăn ngon."

      trong đầu nàng ra tên loạt đồ ăn, nhưng vẫn chưa ra.

      "Đến lúc đó có thể làm bàn đồ ăn cho ngươi, ngươi muốn ăn cái gì ăn."

      Tiểu Linh nhi cắn miếng khoai tây chát, lên lúm đồng tiền ngọt ngào.

      "Vâng, Cố ca ca, ta chờ."

      Ngay lúc hai người chuyện, xa xa đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa.

      @All, ta ko biết đời đầu tiên hai người thế nào, nguyên nhân tại sao vì ta chưa đọc đến chỗ đó. Các nàng cứ từ từ đoán nhé.

      À, các nàng thích đoán đoán tình huống này nhé:

      Tiêu Đặc: "Bản thân ta bị trọng thương, ngươi lại võ công, đối phương đến ba mươi hai người, hơn nữa người người công phu tệ, mỗi người đều cầm kiếm. Tình cảnh khó khăn, ngươi chúng ta có thể thoát được sao? Chúng ta nên làm thế nào"

      Mời các nàng thử A Đạc nghĩ ra cách gì. Ai đúng có quà nha.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :