1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tết chi vậy ta, tết Đoan ngọ, tết người Chăm hay gì vậy hà? Ta cũng muốn ăn Tết.
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Chúc bạn thi tốt nhé
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. Yuki Hana

      Yuki Hana New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      10
      Bạn thi xong chưa???
      Hóng hóng
      Lâu quá ....:yoyo66::yoyo66:

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 37: Hồi kinh

      Sáng sớm, Đào Diệp nhìn thấy hai vị chủ tử trong đầu rất kinh ngạc.

      Tối qua nghỉ rất sớm mà, sao hai người vẫn còn bộ dạng thiếu ngủ chứ?:yoyo68:

      Nàng tay chân lanh lẹ sửa soạn lại giường, - - giường có hai cái chăn gấm, cái bên ngoài lộn xộn, cái bên trong còn được gấp nguyên vẹn. Đào Diệp cũng hiểu được chút, lúc sửa sang lại giường muốn hỏi "buổi tối chỉ cần cái chăn thôi đúng ?", nhưng nhìn lên thấy Hầu gia động sắc mặt, nhìn lại chút phu nhân ngáp , nàng liền im lặng luôn.

      Điểm tâm là cháo vừng cùng với bánh giác minh, hạt vừng được hấp chín, sau đó rang lên cho thơm, nghiền thành bột rồi bỏ vào trong gạo nấu cháo, thơm làm cho người ta muốn dừng lại, minh giác lại được chần bằng nước sội, quấy cho đến khi sệt lại như hồ dán, cát thành mười miếng, lại ngâm trong nước lạnh, chờ cho biến thành màu trắng ép nước ra, sau đó trộn với bột đậu, nặn thành niếng mỏng, có thể nhìn xuyên thấu dùng làm vỏ bánh, chưng bánh lên, cắn miếng vừa thơm mát vừa có nước bên trong tràn ra, đúng là mĩ vị nhân gian rồi, ăn đến nỗi cơn ngủ gật của Diên Mi cũng bay mất.

      Cảnh nương tử cố ý bảo đầu bếp làm ba loại nhân bánh, có nhân thịt tươi với rau cải thìa non, có nhân tôm với nấm hương, còn có nhân đào khô nữa, loại này chỉ làm có hai cái, Cảnh nương tử khong là cái nào, muốn cho Diên Mi bất ngờ.

      Kết quả cái đầu tiên là Tiêu Lan ăn được.

      Diên Mi trợn to hai mắt, mong chờ nhìn theo
      :yoyo26:, Tiêu Lan cắn ngụm, nước chua chua ngọt ngọt liền tràn ra, thoáng thấy cổ Diên Mi cũng động động theo, lại cắn miếng, bánh giác minh vốn , thấy sắp hết mất tiêu, Diên Mi lập tức : "Lan ca ca, huynh tốt nhất.":th_83:

      Tiêu Lan liếc nàng cái, đưa đũa tới, Diên Mi liền vui sướng há mồm, ngậm đũa Tiêu Lan ăn.:th_98:

      Cũng may ông trời có mắt, thứ hai cuối cùng là Diên Mi tìm được, nàng có chút đắc ý, nhướng nhướng lông mày với Tiêu Lan, Tiêu Lan hỏi nàng: "Ăn ngon ?"

      Diên Mi dùng sức gật đầu, nhưng ăn xong miếng, nàng lại đưa cánh tay qua, ý bảo Tiêu Lan ăn.

      "Chỉ có hai cái thôi", Tiêu Lan , "Ta ăn là hết rồi, tiếc?"

      Diên Mi: " cho người khác, cho huynh, tiếc."

      Sáng sớm Tiêu Lan được ngậm thìa đường, ăn nửa miếng giác minh còn dư lại mà chỉ nếm ra mùi vị của mật hoa quế.:th_72:

      Sau khi ăn xong Cảnh nương tử : "Hôm qua Mẫn tiểu nương tử hỏi, cuối tháng này Hầu gia và phu nhân trở về kinh, có thể mang nàng theo hay ?"

      "Có thể", Tiêu Lan hừ lạnh tiếng: "Đem vá miệng nàng lại có thể."

      Hôm sau Mẫn Hinh đến phủ, tổng cảm thấy ánh mắt Tiêu Lan nhìn nàng có chút u, nàng ha ha cười khan hai tiếng, nguyên nhân lắm nhưng sau lưng rất sợ hãi.

      Hết tháng, dưới Hầu phủ đều bận rộn chuẩn bị ít hành trang.

      Mười sáu tháng sáu, Tiêu Lan mang Diên Mi khởi hành.

      Bạch Thiến và Cảnh nương tử đều lưu lại ở Bộc Dương, bởi vì Trình Ung cần trông nom mỏ sắt nên cũng phải lưu lại, Phùng Thiêm và Hàn Lâm theo hộ.

      Lúc ra khỏi thành Lục Văn Chính và Thường Tự đều đến đưa, bởi vì có ý chỉ đặc tuyển Tiêu Lan trở về nên hai người đều biết sau khi báo cáo xong trở lại nên cũng có dong dài quá nhiều, ra cũng có gì khác ngoài "thuận buồm xuôi gió", mùa hè mặt trời mọc sớm, mọi người chào từ biệt xong trời nắng nóng, Thường Tự : "Được rồi, quay lại cùng Hầu gia chuyện phiếm, chỉ tiễn đến đây thôi."

      Tiêu Lan chắp tay: "Nhị vị cũng mời trở về ."

      xong lên xe ngựa, Hàn Lâm ở phía trước hô lên, xe ngựa từ từ chuyển động.

      Thường Tự đưa mắt nhìn lát rồi với Lục Văn Chính: "Lục đại nhân, thỉnh."

      Lục Văn Chính còn ngây người, Thường Tự lại gần kêu tiếng, tay huơ huơ: "Lục đại nhân? Ngài nhìn cái gì chứ?"

      Trước mắt Lục Văn Chính tối sầm lại, lúc này mới lắc đầu cười : " có gì, Thường đại nhân thỉnh."

      Thường Tự xem xét trước sau, nhìn thấy cái gì thích hợp sải bước trở về thành.

      Đường này lúc qua lần, cũng là tháng sáu mùa hè nóng bức, nhưng bây giờ trở lại cảm giác nhanh hơn.

      Diên Mi ngồi xe ngựa ba ngày, ngồi đến nỗi cái mông đau, ngày thứ tư chịu đàng hoàng nữa, nàng như cũ ăn xong quả đào, dùng khăn ướt lau tay, hỏi Tiêu Lan: "Lan ca ca, người huynh có mỏi ?":th_99:

      Tiêu Lan từ trong bản đồ da dê ngẩng đầu lên, liếc nhìn nàng cái: " mỏi."

      Diên Mi tựa hồ là tin, vỗ vỗ chính mình : " người ta vừa mỏi vừa đau, khó chịu.":th_19:

      Tiêu Lan nhìn nàng lời nào.

      Diên Mi nhanh như mèo dịch qua, trực tiếp nằm nghiêng ở tọa tháp, đầu gối lên chân Tiêu Lan, "Xoa một cái."

      Đào Diệp và Đào Hoa vốn ở trong xe hầu hạ, nhìn bộ dạng này vội vàng thả màn trúc xuống lui ra ngoài xe.

      Tiêu Lan giữ khuôn mặt cứng ngắc, tiện tay lấy ra trong tay áo cái khăn màu tím thẫm đắp lên mặt Diên Mi, Diên Mi đẩy lên , lộ ra mũi và cái miệng, khăn lụa lành lạnh, che kín mắt thoải mái, Diên Mi thở hơi, sờ soạng bắt được tay Tiêu Lan, hơi kéo dài giọng : "Lan ca ca, huynh tốt."

      Khăn vừa che lên mũi nàng, chú ý của Tiêu Lan liền tập trung ở đôi môi khép khép mở mở kia, mới vừa ăn xong quả đào, môi ướt át, làm cho Tiêu Lan nhớ tới giấc mộng đêm đó.

      Tay của Tiêu Lan dời , ngón trỏ để lên cằm nàng chậm rãi nắn nắn.

      hàng năm cầm kiếm, ngón tay có vết chai mỏng, cọ làm nàng ngứa, đầu Diên Mi ở đùi Tiêu Lan vui vẻ lắc lư, hai tay ôm lấy bàn tay : "Cổ phía trước mỏi, là phía sau", nàng cầm lấy tay Tiêu Lan kéo về sau, đặt ở lưng và ngang hông di chuyển, cuối cùng dừng lại ở chỗ cái mông, "Mấy chỗ này mới mỏi, lợi hại nhất là bên này.":th_92:

      Bàn tay Tiêu Lan bị nàng cầm lấy, lấy ra cũng được mà bỏ cũng xong.

      Diên Mi nghiêng người, đầu ở trước người Tiêu Lan dúi dúi, miệng thở ra hơi nóng dài, mặt Tiêu Lan liền biến sắc, vội vàng dùng tay giữ đầu nàng lại, rất sợ nàng cọ đến địa phương nọ, tay kia liền chiếu theo cái mông nàng vỗ xuống, "Còn cử động liền cho nàng ăn đào nữa!"

      cái vỗ này đau, nhưng làm cho Diên Mi nhớ tới lần trước Tiêu Lan "uy hiếp" muốn ném chậu hoa của nàng nhất thời kéo khăn lụa mặt xuống, tức giận nhìn Tiêu Lan.:th_120:

      Tiêu Lan cảm thấy gần đây có chút khống chế được bản thân.

      Tình nảy sinh lần, giống như nước sông tìm được đường chảy, dần dần liền tự mình tìm được đường .

      Ánh mắt Diên Mi thản nhiên lại sáng thấy đáy, thể nghi ngờ là đường dẫn, làm cho thuận theo muốn tới.

      Tiêu Lan chưa từng trải qua tư vị này, nhất thời biết làm sao.

      Đưa tay che lên mắt Diên Mi, thân thể cố gắng lui ra sau, xoa mông của Diên Mi hai cái, mặt cũng hồng hồng, : "Được rồi, đùa nàng thôi ."

      Diên Mi dẩu môi, Tiêu Lan đành phải : "Nàng nằm sấp xuống, ta giúp nàng xoa xoa.":yoyo42:

      Diên Mi tức giận đến mau, quên mất cũng mau, nghe vậy liền chồng tay lên nằm sấp xuống, bàn tay Tiêu Lan đặt lên eo thon của nàng xoa bóp, bên hông có huyệt đạo gây ngứa, Diên Mi ha ha cười tiếng lại thấp giọng rầm rì.

      Tiêu Lan nghe chỉ muốn ở mông nàng đánh hai cái, nhưng lại nhớ tới đường quả thực vất vả, trong lòng tự nhủ nhịn chút là được.

      Nhịn chút.:yoyo34:

      Mùa xuân mùa hạ vạn vật sinh sôi, lại sắp đên thu đông rồi.

      Buổi trưa lúc ngừng xe sửa soạn, Mẫn Hinh cùng Mẫn Hành xuống từ xe phía sau, - - Mẫn Hinh muốn theo đến Kim Lăng, lúc đầu Mẫn Hành cho, về sau lay chuyển được, chính mình cũng đành phải theo cùng.

      Mẫn Hinh nhìn tóc mai Diên Mi hơi rối, liền hắc hắc hắc lại gần, giọng tra hỏi: "Hầu gia và phu nhân đường thấy mệt mỏi ha?"

      Diên Mi có phản ứng với nàng, Tiêu Lan nghe được đại khái, nhưng cho dù nghe cũng biết Mẫn Hinh được cái gì tốt lành, liền lành lạnh liếc nàng cái, Mẫn Hinh lập tức che miệng, ý bảo nhiều.

      Mẫn Hành nhíu mày với nàng, Mẫn Hinh đành phải qua, Tiêu Lan: "Nhìn sắc mặt Mẫn đại phu được tốt, là do quá mau?"

      "Phiền Hầu gia lo lắng", Mẫn Hành , "Cũng phải là mau, là do trời nóng, có thể có chút say nắng. Buổi tối uống chút dược tốt rồi."

      Tiêu Lan gật gật đầu, phân phó Phùng Thiêm lại đưa vào trong xe ngựa đằng sau thêm mấy khối băng.

      nhanh mười ngày, đến Giang Đô, Tiêu Lan phân phó Hàn Lâm theo mình, năm trăm người thuộc hạ tạm thời lưu lại đây.

      Hôm sau qua sông, trước khi chuẩn bị thuốc say sóng, lại có Mẫn Hành và Mẫn Hinh theo, nên ngồi thuyền vài ngày Diên Mi cũng phải chịu nỗi khổ bị say sóng nữa.

      Mồng tháng bảy, vừa lúc vào kinh.

      Kim Lăng so với lúc bọn họ cũng có gì thay đổi, tường thành nguy nga, dân chúng trong thành như dệt cửi, sông có lầu son đài bích, xung quanh neo đầy thuyền hoa, thỉnh thoảng có làn điệu truyền đến như hoàng oanh cất tiếng hót, tựa hồ mặc kệ ngươi là người nơi nào đến đây, lập tức có thể tẩy sạch bụi bẩn người, tan theo gió thoảng mưa bay, chậm rãi đắm mình trong men say.

      Mẫn Hinh lần đầu đến đây, nhìn cái gì cũng đều thấy mới mẻ, chút nhìn chút, khỏi với Mẫn Hành: "Kim Lăng phồn hoa, trước chúng ta ở Giang Đô, nhìn chỗ đó gió mưa ôn hòa, muội cho rằng đó là địa phương tốt nhất phía Nnam, nay so sánh với Kim Lăng trước mắt, mới nhận ra là khoảng cách thể tới."

      Mẫn Hành cũng xem chút, cũng có tâm tình thưởng ngoạn cảnh sắc như nàng, chỉ nhíu lại lông mày, trong mắt ra chút thần sắc xa lạ.

      Tiêu Lan đường trở lại Hầu phủ, phủ đệ này so với Bộc Dương lớn hơn ít, bởi vì ở gần năm, bên trong có nhân khí, chỉ có chút dược thảo trước khi Tiêu Lan lưu lại còn lớn lên khá tốt.

      Ngoại viện có Lưu ma ma và mấy hộ vệ, nhận được thư từ trước, thu dọn phen, nhưng cũng có thể Diên Mi ở đây lâu, lại thêm có chuyện vui gì để người ta nhớ lại vẫn thấy có chút xa lạ như cũ.

      Mẫn Hành và Mẫn Hinh được chia ra an bài ở khách viện, Mẫn Hành ở gần ngoại viện chút, Mẫn Hinh cách chủ viện xa, thuận tiện để nàng đến bắt mạch chuyện với Diên Mi.

      Đào Diệp và Hoa Đào vội vàng thu dọn phòng ngủ, Diên Mi kéo Tiêu Lan chuyển tới Đông gian, : "Bên trong này."

      - - Từ khi bọn họ thành hôn tới nay, cũng chưa từng nghỉ qua trong chính phòng.

      Tiêu Lan thấy cũng sao cả, : "Bảo hai nha đầu chuyển đồ qua đây."

      Diên Mi “Ưm” tiếng, ngửa đầu tựa vào cánh tay , "Lan ca ca."

      "Ừ", Tiêu Lan cầm lấy tay nàng, vừa về tới Kim Lăng, có loại tư vị nên lời, giống như tháng sáu trời nóng khó chịu, chút gió cũng có.

      Diên Mi biết mình cũng có cảm giác này hay , chỉ giống như là đủ ấm áp, hai tay ôm lấy thắt lưng .

      Lúc này Tiêu Lan cảm giác có chút là lạ, cũng lời nào, duỗi tay ôm lấy nàng, cúi đầu ở gáy nàng nhàng hôn cái.:04(1):

      Hôn xong sững sờ.:018:

      Diên Mi cũng giật mình, đưa tay sờ cái, tựa hồ cũng có cảm thấy cái gì, vẫn ôm lấy thắt lưng Tiêu Lan.:th_50:

      Tiêu Lan mím môi, cũng buông ra, : "Đợi lát nữa tắm rửa xong uống chén canh giải nhiệt trước."
      Diên Mi nghe lời đáp: "Ưm.":th_50:

      " được ăn đồ lạnh." .
      Diên Mi vẫn đáp lại: "Ưm.":th_50:

      Tiêu Lan nhất thời còn gì để , hai người ở nơi nửa tân phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ này lẳng lặng ôm nhau, cho đến khi Đào Diệp bẩm nước nóng chuẩn bị tốt lắm mới tách nhau ra.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Nhìn hai chế cứ từ từ đối đáp từ từ ăn đậu hũ mà tui sốt cả ruột , điển hình của hoàng đế chưa vội thái giám lo
      saoxoay thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :