1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      Tui tuyên bố là được 68 like rồi nhé!!!!!!
      linhdiep17linhque87 thích bài này.

    2. neuhuyen

      neuhuyen New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      70 likes
      linhdiep17 thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Liệu hnay có chương mới k ta??? Ehehe

    4. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      [​IMG]
      CHƯƠNG 21:
      Edit: TryHọa
      Beta: Hằng Lê


      Hai người dán chặt vào nhau, nhiệt độ cơ thể cất cao, đem cái rét lạnh của đêm đông xua tan còn mống.

      Hạ Nhiên khẽ cắn lên môi dưới của Giản Tích "... Mẹ nó, nóng đến nỗi ông đây toát cả mồ hôi."

      Giản Tích rũ mi mắt, thầm: " sao, vậy em sờ thử xem."

      Giản Tích đem tay rời khỏi cổ , bắt đầu lần dò thám hiểm xuống phía dưới, sau đó vén lên vạt áo lưng quần của , động tác giống như con rắn mềm mại, từ từ hướng thẳng lên phía , lướt qua thắt lưng nhạy cảm của phái nam, trượt qua đốt sống lưng, làn da bên dưới bàn tay của mịn màng lạ thường.

      Giản Tích dùng tay xoa , "Đổ mồ hôi rồi."

      Hạ Nhiên cụng trán vào trán của , cười khẽ, "Em muốn chơi chết à."

      Giản Tích ngước mắt lên nhìn , cùng đối mặt, quanh mình là an tĩnh, trong mắt lại nóng bỏng sôi trào.

      : "... Đúng vậy."

      Sau đó lần nữa vòng tay lên cổ Hạ Nhiên, nhón chân và hôn lên môi .

      Đầu lưỡi cả hai quấn vào nhau, giống như hai cái bóng bên dưới sàn nhà, quấn quýt vào nhau, hòa thành trong bóng đêm mờ ảo, Hạ Nhiên hận thể đem nuốt sống vào bụng luôn cho rồi.

      Giản Tích “Ui da’ tiếng.

      Bàn tay cầm hông của hơi dùng lực, liền đem người ôm bổng lên khỏi mặt đất.

      Những phòng tuyến cuối cùng trong lòng Giản Tích sớm bị chính mình thuyết phục, ý thức được kế tiếp sắp xảy ra chuyện gì, thân thể của chuẩn bị sẵn, để phối hợp với .

      Hạ Nhiên đè thấp giọng, hỏi: , "Muốn ?"

      Giản Tích ngẩng đầu, ánh mắt như nước mùa xuân.

      " sớm muộn cũng chết tay em!" Hạ Nhiên cố nhịn đến xuất mồ hôi trán, " Ngoan, vẫn chưa phải lúc.”

      Giản Tích sửng sốt, cắn chặt môi, " muốn sao?"

      " muốn đến điên luôn đây." Hạ Nhiên dùng nghị lực đễ cố nhịn xuống, cố níu kéo tia lý trí cuối cùng: "Nhưng phải tại và phải nơi này."

      Giản Tích vẫn hiểu.

      " có ‘áo mưa’."

      "..."

      "Vả lại, lần đầu tiên của bà xã , chỉ có thể ở giường của ."

      Trong đầu Giản Tích như nổ tung, hoàn toàn là mảnh trống rỗng.

      Tình và dục bắt đầu tản , có chút phục, "Ai thế?”

      Hạ Nhiên cười, "Thế em phải lần đầu chắc?"

      "..." Giản Tích muốn đánh trận.

      Hạ Nhiên đem ngón trỏ đè lên mi tâm của , "Lớn gan đấy."

      “Gia trưởng, cổ hủ.” Giản Tích lầm bầm.

      "Ngày mai đến nhà của ?" Hạ Nhiên đột nhiên .

      Trong lòng Giản Tích có chút rối rắm, gã đàn ông này đúng là ngang ngược, gì làm nấy mà!

      "Nghĩ lung tung gì đó." Hạ Nhiên nhíu mày, "Rủ em đến nhà là để gặp ngoại thôi.”

      "..."

      Yên tĩnh vài giây, Hạ Nhiên đột nhiên dán sát vào người : “Và còn phải ngủ với em.”

      Người này, lật mặt nhanh hơn lật sách.

      Giản Tích đem đẩy ra: “Nằm mơ .”

      Hạ Nhiên cũng giận, cười ha hả : "Rồi, rồi, rồi, ngủ với em, thôi cho em chiếm ưu thế đó, là em tới ngủ với ."

      Giản Tích dở khóc dở cười, đưa tay ngăn lại nụ hôn đến gần của ,"Sao lại…”

      "Đúng vậy, là da mặt dày còn biết xấu hổ." Hạ Nhiên như thuộc long từng ý nghĩ của : “ phục à? Giỏi đến căn .”

      Nếu cứ tiếp tục tỉnh tò kiểu này, chắc mai phải đến nha sĩ khám rang quá.

      Tiễn bước Hạ Nhiên lâu, mặt Giản Tích vẫn nóng phừng phừng.

      Chạy đến phòng bếp uống liền hai ly nước lạnh, trái tim của vẫn đập loạn nhịp thôi, khi bình tĩnh lại, phát nhượng bộ, bao dung và nhẫn nại của mình với Hạ Nhiên gần như giới hạn, hút vào nhau như loại bản năng. Loại cảm giác này chưa từng có, thậm chí đối với Lục Bình Nam, người mà thích mười năm vẫn chưa từng xuất .

      Hạ Nhiên dùng nhiệt độ của cơ thể nam tính cũng như chân tình của , chân chính làm cho Giản Tích động tâm.

      miên man suy nghĩ, Đào Tinh Lai gọi điện thoại tới. Giản Tích buông ly thủy tinh xuống, đến phòng khách nghe.

      "Em gọi điện để kiểm tra bất ngờ đây, chị ở nhà hay là xếp hình ở khách sạn?"

      Giản Tích: “Chị nằm lỗ tai của cậu đấy.”

      Đào Tinh Lai: "Tuyệt đối được tùy tiện mướn phòng, con con đứa phải biết bảo vệ bản thân, biết chưa.”

      chuyện với thằng nhóc này, Giản Tích đúng là muốn đập đầu vào gối, "Ảnh đế, mau quay phim , thảo dân muốn ngủ rồi."

      " Chị, chị đối với ta là nghiêm túc sao?" Đào Tinh Lai hỏi.

      Giản Tích cầm cốc nước, ngón tay nhàng vuốt ve miệng cốc, : "Chị rất nghiêm túc."

      " ta làm nghề gì?"

      "Thu nợ." Giản Tích có ý định giấu diếm.

      "Nghề đó em cảm thấy rất ngầu nha.” Đào Tinh Lai ngừng chút, hỏi: "Vậy phía ba mẹ chị tính sao?”

      "Thời điểm thích hợp, chị cho bọn họ gặp mặt."

      Đào Tinh Lai kỳ có chút , cho dù Giản Tích đối với Lục Bình Nam dành cả mười năm tình cảm, cũng chưa từng trù tính cho tương lai cách rang như thế này.

      " Chị, chị thích ta đến vậy sao?”

      “Thích, rất thích, nếu em hỏi chị thích ấy đến mức nào…” Giọng Giản Tích tênh: “Chỉ cần được ở bên cạnh ấy, chị luôn luôn nỗ lực, để chị và ấy có thể có được cái gọi là tốt nhất.”

      cần biết kết quả, cần đáp lại, chỉ cần biết, trong suốt quá trình quen nhau, em và cùng nhau cố hết sức, đủ thỏa mãn

      Đào Tinh Lai chưa từng , nên nghe xong đúng là hoa cả mắt.

      "Chị phải ngủ rồi, sáng sớm ngày mai còn giao ban, cúp máy đây." Giản Tích xõa tóc ra, lấy áo ngủ tắm rửa.

      Ngày hôm sau, cố ý mặc bộ quần áo mình mới mua, váy dài với hoa văn trăm con bướm nhìn rất dịu dàng.

      Tối hôm qua Hạ Nhiên , hôm nay muốn dẫn gặp bà ngoại. Tuy rằng lời mời này vẫn chưa có gì là chắc chắn, nhưng trong long Giản Tích luôn chuẩn bị sẵn, bởi ai biết ‘nếu nhỡ..’

      Năm giờ Hạ Nhiên điện thoại tới, " ở cửa chờ em."

      Tin nhắn đó làm cho Giản Tích trong nháy mắt như nạp đầy năng lượng, nhấc túi xách được chuẩn bị sẵn, chạy nhanh xuống lầu, ngoài miệng còn đùa với , " Thực xin lỗi, tối nay em phải làm thêm giờ rồi."

      Giọng Hạ Nhiên tràn đầy nôn nóng: “Em mau xin phép với lãnh đạo .”

      Giản Tích nén cười, ra cửa bệnh viện." được đâu, có chuyện quan trọng là cấp cho nghỉ.”

      "Ra mắt nhà chồng, chuyện đó được xem là quan trọng sao, hả?!”

      “Ý, em quên mất.” Giản Tích che di động, rón rén từ phía sau lưng tới gần Hạ Nhiên.

      "Tối qua phải chúng ta xong rồi sao, hôm nay đến nhà của ." Hạ Nhiên tức giận chỗ phát, dáng vẻ nôn nong going như cậu bé được hứa cho kẹo nhưng lại bị người khác lấy mất.

      Giản Tích nhịn được, vỗ mạnh xuống bờ vai của "Hung dữ vừa thôi Hạ đại ca à.”

      Hạ Nhiên xoay người, ánh mắt trố ra thất thần, sau khi kịp phản ứng, "Dám giỡn mặt với ?"

      "Cho thể nghiệm thử cảm giác có niềm vui bất ngờ thôi mà.” Giản Tích cười nhìn .

      Hạ Nhiên đưa mắt quét vòng ở người , "Mặc váy? Đẹp quá.”

      Trong lòng Giản Tích đắc ý đến chết được, nhưng bề ngoài làm ra vẻ thờ ơ: "Mua lâu rồi, sáng nay em chọn đại thôi.”

      Hạ Nhiên cong cong môi, giọng : "Ủa? Sao váy còn mác vậy kìa?”

      xong! Giản Tích thầm than, chẳng lẽ ngày hôm qua quên xé mác?

      Làm giá coi bộ khó quá, ngượng ngùng : " Đây là lần đầu tiên mặc."

      Hạ Nhiên nghiền ngẫm, xề gần lại, "Cố ý mặc cho ngắm?"

      Giản Tích hỏi , "Đẹp ?"

      "Buổi tối mặc càng đẹp hơn."

      Bỏ lại câu đầy ưu manh như thế, xay người bước , để lại mình Giản Tích đứng lâng lâng…

      Đợi kịp tỉnh hồn, co chân đuổi theo, "Xé cái mác đó giúp em , ở sau lung em với tới."

      Bóng lưng của Hạ Nhiên giống như nhuộm đẫm ý cười, "Ngại quá! Hình như nhìn lầm rồi, phía sau có mác."

      Giản Tích: "..."

      Thời tiết quá lạnh, Hạ Nhiên xe gắn máy, Giản Tích lái xe, vừa lái vừa tìm siêu thị, "Em tay đến gặp bà kì quá, để em mua chút hoa quả nhé."

      Hạ Nhiên : " cần, bà ngoại có ở nhà."

      Giản Tích hỏi: "Bà đâu?"

      "Bên Xã khu có tổ chức hoạt động dành cho người cao tuổi, nên bọn họ chùa ở núi Yến Đào rồi.”

      Chỗ đó Giản Tích biết, ở thành phố Giao, xem như là chuyến hành hương ngắn.

      "Nếu bà có ở nhà, em cũng cần qua."

      “Ngoại già cả nhăn nheo rồi, có gì đẹp để nhìn đâu, để dẫn em chơi.” Hạ Nhiên chỉ vào đường, "Quẹo phải."

      Hạ Nhiên mang đến bờ sông gần Nha Đề Lộ, vùng ven hai bờ sông giống như công viên , người lớn hay trẻ đều có thể tham gia.

      Hạ Nhiên chỉ vào cái ghể nhảy, "Chơi ?"

      Giản Tích nhìn hồi, cái ghế đó có chỗ ngồi, người chơi khi ngồi vào đó, nó nhảy lên nhảy xuống giống chuột túi, càng về phía sau biên độ càng lớn, làm cho người ngồi đó thét chói tai ngừng.

      Hạ Nhiên mua vé, , đưa mười đồng mua được hai vé.

      Chờ đến đợt thứ hai là đến bọn họ, ông chủ cài dây an toàn xong, Giản Tích có chút khẩn trương, "Có thể chơi ?"

      "Sợ cái gì, có cùng em mà." Hạ Nhiên sờ sờ tay .

      Ông chủ nhấn chốt khởi động, , ghế dựa chuyển từng vòng, trước chậm sau nhanh, đến cuối cùng, giống con chuột túi nổi điên, mạnh mẽ bật cao nhất xong lại hạ xuống, Giản Tích bị hành thiếu chút nữa nôn hết cả ra, vừa kích thích vừa sợ hãi, thét lên đầy hưng phấn giống đứa trẻ.

      Năm phút sau khi xuống khỏi ghế chân còn bao nhiêu sức lực, Hạ Nhiên đưa tay giữ chặt , "Còn được ? được để bồng em.”

      "Em tự được, tự được.” Giản Tích lập tức đứng thẳng.

      "Chậc, " Hạ Nhiên : "Đề phòng đến thế cơ à, bị em hôn, còn bị em sờ soạng, tại là thái độ gì đấy hử?"

      Giản Tích dở khóc dở cười, " ấm ức lắm sao."

      "Đương nhiên ấm ức rồi." Hạ Nhiên trợn mắt mò, "Cơ bụng của ông đây bị em sờ đến sát vào xương luôn rồi.”

      Giản Tích giơ tay đánh : “Em sờ cơ bụng của khi nào?"

      Hạ Nhiên cầm lấy tay , hướng về cơ bụng đầy rắn chắc của mình sờ cái, " sờ đó."

      Lòng bàn tay Giản Tích lúc này nóng rực như lửa, "Bùm bùm" đốt lần khắp toàn thân.

      Hạ Nhiên trêu nữa, nắm chặt tay về phía trước. ra khỏi khu vui chơi, phía trước chính là phố ăn vặt.

      "Mì xào hay bún?"

      "Bún ."

      Hạ Nhiên gọi ông chủ, sau khi thanh toán xong, bước sang tiệm thức uống bên cạnh mua hai ly trà bưởi mật ong.

      Hạ Nhiên cúi đầu ăn mỳ, thấy động đũa liền hỏi: "Sao ăn?"

      Giản Tích cắn ống hút, giọng : "Em đói."

      "Lãng phí." Hạ Nhiên nhíu mày, đưa tay cầm lấy phần bún của , hai lời cúi đầu xử lý sạch.

      Giản Tích lặng lẽ sờ sờ bụng của mình, làm sao dám ăn chứ, nếu lỡ lát nữa làm xấu khó coi lắm.

      "Em đỏ mặt cái gì?" Hạ Nhiên nhìn .

      Giản Tích ho tiếng, "Nóng."

      Mặt Hạ Nhiên tươi rói, như hiểu ra, đột nhiên : "Đến nhà của ngồi chút ."

      Giản Tích phản đối, "ừ" tiếng, đứng dậy lấy túi.

      Hai người trước sau, hai chiếc bóng soi nghiêng nghiêng dưới ánh đèn đường, kéo dài mặt đường bằng xi măng, mỗi thanh phát ra từ giày cao gót của Giản Tích, cũng như gõ nhịp vào tim .

      Hạ Nhiên mở cửa, ấn đèn sáng.

      Trong nhà bày biện đơn giản, bình thường, liếc mắt cái có thể thu hết vào mắt, nhưng sạch , còn có mùi hương thuốc nhè lan trong khí.

      Hạ Nhiên dẫn người vào nhà, từ trong tủ giày lấy ra đôi dép lê mới tinh: "Ngồi tự nhiên ."

      Giản Tích ở cửa đổi giày, "Bà ngoại ở nhà?"

      Hạ Nhiên đến phòng bếp lấy nước, cầm cốc nước ra, "Chiều mai mới về."

      Giản Tích "À" tiếng, đến giữa phòng khách, thấy kệ TV có trưng bày hai tấm hình.

      "Đây là ?" Giản Tích chỉ vào hình bên trái.

      " Uh, lúc ba tuổi."

      "Béo ghê." Giản Tích vừa quay đầu nhìn nhìn Hạ Nhiên, "Lớn lên khác quá."

      " Ừ, dậy thành công."

      Giản Tích miễn cưỡng đồng ý, lại chỉ vào bên phải, đó là tấm ảnh chụp chung, bà ngoại ôm bé Hạ Nhiên, bên cạnh còn có người đàn ông.

      “Ông ngoại , qua đời mười năm rồi." Hạ Nhiên : "Bị tai nạn xe, qua khỏi nên rồi."

      Giản Tích cảm thấy có lỗi, ngồi vào sô pha.

      Hạ Nhiên đột nhiên tới, để hai tay lên tay vịn sô pha, đem vào nhốt trọn trong vòng tay mình.

      Thanh trầm thấp gần như là tiếng nỉ non, "Bác sĩ Giản, đêm nay đừng về, được ?"

      Nhịp tim Giản Tích đập cuồng loạn.

      Đôi mắt của Hạ Nhiên sâu như mặt hồ, giữ vai , cúi người hạ xuống nụ hôn.

      Giản Tích ngửa người ra sau, lại bị đè xuống ghế sa lon, có thứ để tựa vào, hai người đều lún quá sâu thể tự thoát ra được.

      Hạ Nhiên thở hổn hển, bàn tay giữ chặt lưng .

      Giản Tích theo bản năng phản ứng, rên tiếng " Ưm" .

      "Chết tiệt." Hạ Nhiên dùng đầu lưỡi ngăn chặn miệng của , "Muốn làm thịt em tại chỗ luôn.”

      Giản Tích ôm cổ , sau khi tách ra, cánh môi còn có vươn lớp nước mỏng bóng loáng.

      " tắm trước đây." Hạ Nhiên chỏi người lên, che giấu nhấn lên đũng quần cái, Giản Tích mất tự nhiên dời mắt sang chỗ khác.

      “Mẹ kiếp, khó chịu ." Hạ Nhiên nhanh chóng chạy trốn vào phòng ngủ, cầm bộ quần áo sạch ra, "Lát nữa mặc áo ngủ của .”

      Sau đó nhiều, đến toilet đóng cửa lại.

      Vài tiếng nước chảy thưa thớt len lỏi qua khe cửa hẹp truyền đến, Giản Tích xoa mặt mình, hít sâu.

      học nghiên cứu sinh ở nước ngoài mấy năm, hơn nữa học y, đối với những vấn đề sin hoạt tình dục như thế này đương nhiên tương đối hiểu , cảm giác giữa hai người, thể xác và tinh thần hòa hợp, hòa vào nhau cũng là loại hưởng lạc cực hạn trong cuộc sống.

      Về phần cảm giác, cái từ này biết phải định nghĩa như thế nào cho đúng, chỉ cảm thấy là gặp đúng người đúng thời điểm.

      Thí dụ như những năm qua thích Lục Bình Nam, đối với ta, đó chính là mối tình đầu, gửi hết tâm tư vào đó, giống như việc đứng từ xa nhìn thần tượng, chỉ cần lẳng lặng thưởng thức thôi cũng cảm thấy thỏa mãn.

      Nhưng Hạ Nhiên lại giống như vậy, luôn có thể dùng bản chất mạnh mẽ của phái nam để biểu đạt tình , có thể đánh nhau vì , cũng bởi vì lo lắng mà hung dữ với , còn có thể làm cho nhận thức ràng về mối quan hệ nam nữ đúng đắn.

      Loại cảm giác này nó tồn tại cách chân và mãnh liệt như vậy đấy, nó làm cho Giản Tích luôn có cảm giác như nhìn thấy được tương lai của hai người ra sao và chờ mong đến thế nào.

      Vào lúc nghĩ đến xuất thần, Hạ Nhiên tắm xong bước ra, cả người được bao bọc bởi làn hơi nóng, Giản Tích giống như cây đuốc vừa đổ them xăng, sắp bốc cháy đến đỉnh điểm.

      Giản Tích ôm quần áo nhanh như chớp chạy lướt qua bên cạnh , giọng : "Em tắm đây."

      Hạ Nhiên nhíu mày, nhìn bóng lưng chạy trối chết của , cảm thấy thắng chắc rồi.

      Quả nhiên, 5 phút sau.

      Giọng của Giản Tích như hỏng mất từ bên trong truyền đến, "Vì sao đều là nước lạnh?"

      Hạ Nhiên nén cười, gõ cửa, "Em phải trốn sao, đến đây, mở cửa."

      Là thanh sột soạt của tiếng mặc quần áo, Giản Tích mở cửa ra, nhưng đột nhiên lại cảm thấy như mình mời con sói bước vào phòng.

      Chốt mở máy nước nóng của nhà Hạ Nhiên cũng rất bình thường, cả hai hướng trái phải đều là nước lạnh.

      "Nước nóng mở chốt ở chỗ này." Hạ Nhiên đưa tay ấn vào phím màu trắng tường.

      Giản Tích thử chút, "Nóng."

      Vừa mới dứt lời, bị Hạ Nhiên từ phía sau lưng ôm cổ .

      Bờ môi của dán vào chiếc cổ mịn màng của Giản Tích, làn hơi ấm áp phun ra: “Làm nhé?”

      Loại lời vừa thô vừa thành , lời ít nhưng ý nhiều như thế này, dễ dàng thiêu rụi mọi suy nghĩ để tất cả chỉ còn là bản năng.

      Thân thể Giản Tích mềm nhũn, "Em còn chưa tắm."

      " giúp em tắm." Hạ Nhiên cong cong khóe môi, tay bắt đầu lần dò bên dưới lớp áo của , bỗng dưng cứng đờ, cổ họng khô nóng giọng hỏi: " mặc đồ lót?”

      "Lúc mới vào phòng tắm cởi rồi." Giọng Giản Tích run rẩy, "Ai biết nhà ra nước ấm chứ."

      Hạ Nhiên bật cười khẽ, "Bác sĩ Giản, em có cơ hội hô ngừng đâu."

      Giản Tích chỉ cảm thấy ngực cực nóng, hơi thở của Hạ Nhiên từ phía sau lung dồn dập, cơ thể căng lên, giống như nâng niu bảo vật trân quý, đem bầu ngực mềm mại mân mê nâng niu ở long bàn tay, ngón tay nóng ấm như vừa được lấy ra từ nước ấm, như có như âu yếm hai đỉnh hồng đào.

      "Kêu lên , nhịn cái gì mà nhịn." Hạ Nhiên hài lòng biểu của , nên hành động tay lại càng ác liệt hơn: “Ở trước mặt muốn khóc cứ khóc, muốn cười cứ cười, cần mang nhiều mặt nạ như thế.”

      Như được cổ vũ, Giản Tích "Ưm " lên tiếng.

      " Bảo bối, ngoan lắm ." Chỉ với đôi bàn tay của , lại có thể biến đổi đa dạng, với sực lực chỗ nặng chỗ , nhưng lại hòa hợp cách lạ thường. Làm Giản Tích mềm nhũn, như hóa thành vũng nước mùa xuân.

      "Ưm..." Giản Tích bị dùng sức xoay ngược lại, đứng đối mặt vào nhau.

      "Để tắm rửa cho em .” Hạ Nhiên với tay mở nước nóng, vòi hoa sen như mưa, và haqjt giống ở nơi nào đó nứt vỏ, như muốn bật tung ra khỏi nơi trói buộc nó.

      Hai người đều ướt đẫm, dán sát vào nhau, âu yếm lẫn nhau.

      Hạ Nhiên bắt lấy cổ tay Giản Tích, đem đẩy đứng vững ở nền tường được lát bằng gạch men sứ.

      Thanh nóng bỏng của trêu chọc: "Giản Tích, mông của em... Cong đấy."

      "Lưu manh." Giản Tích bị nước thấm đẫm, cảm thấy bản thân như cũng hóa thành nước.

      Tay của Hạ Nhiên tìm đến đùi , hơi dùng sức liền khiến cho chúng tách ra, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống.

      Giản Tích lập tức khẩn trương, muốn khép chân lại, " làm gì thế?"

      thanh của Hạ Nhiên càng ngày càng thấp, : "Tất nhiên là hôn hôn bảo bối của bảo bối rồi."

      Dứt lời, nơi yếu đuối non nớt phía dưới đón chào đầu lưỡi của tiến vào.

      Giản Tích ngửa đầu, nghiến chặt rang, mười ngón tay của chỉ biết vịn vào mái đầu với mái tóc ngắn cũn của Hạ Nhiên, giống như thống khổ, lại giống như bị kích thích cực lớn.

      Khoảnh khắc đó, như mộng như ảo, là thể nghiệm là suốt hai mươi sáu năm trong cuộc đời chưa bao giờ có.

      Thẳng đến khi Giản Tích khản giọng thét chói tai, Hạ Nhiên mới đứng dậy, ôm thân thể sớm nhũn của , cười : "Mẹ kiếp, ăn đến miệng đầy nước luôn này."

      Giản Tích đem mặt vùi vào vai , trong thân thể còn nhiệt lượng thừa quay cuồng.

      "Nhanh như vậy lên đỉnh?" Thân thể Hạ Nhiên căng cứng, thổi vào tai , "Của có chút to... em kiên nhẫn chút, cho ."

      Giản Tích biết, sắp tới.

      Hạ Nhiên ôm hông của nhàng kéo vào lòng, nương lực nâng mông của lên, Giản Tích hoàn toàn rời mặt đất.

      Hạ Nhiên tay cởi quần lót, tay vịn vật ấy, bắt đầu chậm rãi lách mình tìm vào chốn đào nguyên.

      Giống như con bọ cánh cam, giống như kẻ xâm lượt tiến quân thần tốc, giống chiếc chìa khóa khác trong cuộc đời , Giản Tích trong thống khổ, lại đồng thời nhìn thấy tia những sáng cảm xúc mà cả cuộc đời chưa từng được chiêm ngưỡng.

      Hạ Nhiên chịu khổ sở, trán từng giọt mồ hôi lớn rơi xuống ngực .

      "Trời ạ ... Chặc như vậy..."

      Nếu cho Giản Tích lần cơ hội nữa, đánh chết cũng tắm.

      Ai mà ngờ, tắm lần muốn quăng luôn nửa cái mạng .

      Cuối cùng vẫn là nhờ Hạ Nhiên bế từ phòng tắm ra đến tận giường.

      " đừng đụng vào em." Giản Tích ngăn chặn bàn tay của gã lưu manh nào đó.

      “Người phụ nữ này, tắm uyên ương xong ra ngoài trở mặt ngay?” Hạ Nhiên vòng tay ôm lấy .

      " người em đều bị làm xanh tím hết rồi này!" Giản Tích có chút muốn hỏng mất, "Ngày mai em còn phải công tác nữa.”

      Hạ Nhiên chút, " công tác? đâu? Mấy ngày?"

      Giản Tích còn tức giận, mới cho biết.

      " à, vậy làm thêm lần nữa." Hạ Nhiên vươn tay sờ đến khe hở mông .

      " Mam Khê! Ba ngày!" Giản Tích sợ muốn chết, trả lời giống như học sinh tiểu học trả lời câu hỏi của giáo viên.

      Sắc mặt của Hạ Nhiên cũng chuyển biến tốt đẹp, thầm , " lâu như vậy."

      "Là hoạt động của thành phố, xuống nông thôn chữa bệnh từ thiện."

      Hạ Nhiên bất đắc dĩ nới tay, ngay ngắn nghiêm chỉnh ôm người vào lòng, "Trong nhà có kẹo ngậm viêm họng, để chút lấy cho em.”

      "Cổ họng em nhiễm trùng." Giản Tích gian nan xoay người lại để ôm Hạ Nhiên, đầu cọ tới cọ lui ở trong ngực .

      " bậy." Hạ Nhiên rất hưởng thụ hành động vô cùng thân thiết của , biết xấu hổ đến cực điểm , "Mới vừa rồi ở bên trong em, em kêu đến khan tiếng luôn rồi còn gì."

      "..."

      " nhớ sao?" Hạ Nhiên cười , "Để nhắc chút cho em nhớ." hắng giọng cái, nhưng mặt vẫn mạnh mẽ diễn lại, "Ưm... Quá sâu. . . Hạ Nhiên, bụng em bị đâm đến rút gân rồi ..."

      Giản Tích cảm thấy mặt mình như nổ tung.

      Hạ Nhiên cười đến mặt mày hớn hở, hôn cái lên trán của , "Cũng tại câu em gọi cuối cùng là ‘ông xã; đó, làm kiềm được mà bắn luôn.”

      Trời ơi!

      Giản Tích muốn đưa đến phòng giải phẫu.

      "Ngủ ." Hạ Nhiên trêu nữa, " công tác ba ngày, mỗi ngày điện thoại cho em."






      Last edited by a moderator: 11/5/19

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Sao hum nay thay đổi phong cách thế , thiệt, tui online đt, rất khó coi, màn hình ko full đc, chữ cứ to lại , oa....oa....
      HoaithaoAkuryou thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :