1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại - tiên hiệp] Thượng thần đến rồi - Thanh Đồng Tuệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tunguyetminh

      tunguyetminh Well-Known Member

      Bài viết:
      77
      Được thích:
      1,142
      Chương 4: Ăn hạt dưa ?

      Mộ Cửu chân chân chính chính có chút đau đầu.

      Kiếp trước, tất cả những kiến thức về Tiên giới và Thiên Đình của nàng đều từ tiểu thuyết tiên hiệp mà ra. Nàng mang thân thể trường sinh, nhiều năm sống trong tiên sơn, Lưu Dương Chân Nhân tuy thích cho nàng xuống núi nhưng cũng ảnh hưởng đến chuyện nàng biết Thiên Binh Dịch là cái gì.

      chính xác, Thiên Binh Dịch cũng giống như nghĩa vụ quân ở nhân gian. Chỉ là Thiên Binh có bản lĩnh lớn hơn, sẵn sàng xông vào nguy hiểm, đãi ngộ cũng khá hơn chút. tại, Xiển giáo độc đại, tự xưng là danh môn chính phái, vì thế luôn là nơi nhận công văn từ Thiên Đình, Mật Dương Tông vừa bị nàng phá hủy cứ địa vừa vặn nắm giữ phần vinh hạnh này.

      Trùng hợp rằng cửa chùa bị hủy vào ngay lúc này, đám lão già kia có thể bẩm báo lên Thái Thượng Lão Quân sao?

      Vì thế, lí do Lưu Dương tức giận cũng đủ hiểu, khi hạ lệnh bắt Mộ Cửu quay về Lưu Vân Động bế quan, nàng hai lời, thành ôm dạ minh châu vào phòng tu luyện.

      Hai tháng trôi qua.

      Lưu Dương phong ấn cửa lớn, chuyện bên ngoài Mộ Cửu hoàn toàn biết.

      Đương nhiên nàng ngây thơ cho rằng Mật Dương Tông chỉ làm cáo trạng lên Thiên Đình, là môn đồ của Thái Thượng Lão Quân, Ngọc Đế nhất định để ý, thế nhưng mỗi ngày nàng đều nghiêng tai lắng nghe lại nghe thấy nửa điểm dị thượng, thể ngờ vực.

      trừng phạt của Thiên Giới, quá nửa là dùng lôi phạt làm giảm tu vi gì đó, nếu như bị sét đánh, nàng coi như trốn trong mười tám tầng địa ngục cũng chạy thoát.

      Mấu chốt là hai tháng rồi nàng vẫn phải lĩnh phạt!

      Chẳng lẽ Ngọc Đế minh thần võ, còn có thể vì chuyện cỏn con này mà hạ phàm kiểm tra đến tận cùng, sau đó tha thứ cho nàng?

      ngày, Mộ Cửu ngồi sân thượng cắn hạt dưa, cửa chính khóa bỗng mở ra, Lưu Dương ôm phất trần tới.

      Mộ Cửu vội vàng giấu toàn bộ vỏ dưa xuống gầm bàn, hắng giọng cái rồi chui ra từ trong bụi hoa mẫu đơn: " Sư phụ."

      Lưu Dương đứng dưới thềm đá đánh giá nàng, nhìn chằm chằm miếng vỏ hạt dưa còn dính bên môi nàng, nhàng hỏi: " Vẫn còn tốt?"

      Mộ Cửu vẻ mặt đau khổ: " tốt lắm."

      Lưu Dương cười lạnh, đưa tay lấy miếng vỏ hạt dưa đưa đến trước mặt nàng: " Bảo ngươi bế quan, ngươi lại đóng cửa cắn hạt dưa, còn phải? Có phải muốn nếu thêm trái cây, đưa hai tiểu tinh đến đây hát cho ngươi nghe, nhảy vài bài liền hoàn hảo?"

      Mộ Cửu hận thể tìm cái lỗ để chui vào.

      Lưu Dương lướt qua nàng, bạo lực đánh nàng cái, sau đó ngồi xuống nơi nàng vừa ngồi lúc nãy.

      Thỏ tinh theo , nhanh chóng châm trà.

      Mặc dù nàng thu đồ đệ, nhưng 500 năm trước có cứu con thỏ bị thương, từ đó giữ nó lại.

      Thỏ tinh dâng trà, chớp chớp đôi mắt đỏ chót như mười đêm ngủ: " Sư tôn có muốn ăn hạt dưa ?"

      Lưu Dương ngẩng đầu.

      Mộ Cửu hận thể đem đầu thỏ tinh vặn cái rồi ném ra ngoài.

      Lưu Dương nhìn nàng chút, cúi đầu uống trà.

      lên tiếng, Mộ Cửu cũng dám lên tiếng, mãi đến khi uống xong nửa chén trà, mới bảo nàng: " Ngồi ."

      Mộ Cửu ngồi xuống.

      " Ngươi định cứ thế này mãi sao?" Lưu Dương nhìn nàng.

      Nàng biết trả lời thế nào. Nàng phi thăng được, cũng tìm ra nguyên nhân, nàng như thế này mãi phải thế nào?

      Lưu Dương cảm thấy nàng quả thực hết thuốc chữa. Lắc đầu cái, nhìn bụi hoa mẫu đơn biết vì sao mà đỏ bừng, : " Ngày trước ta xuống núi chuyến, đến phủ của Bích Hà Nguyên Quân hỏi về nguyên nhân ngươi thể phi thăng. Vãng Sinh Niệm viết thiên địa thiện hạnh của ngươi chưa đủ, vì vậy thiếu chút cơ duyên. Nhiều năm qua ta chưa từng cho phép ngươi xuống núi, có lẽ đó là nguyên cớ."

      " A?" Mộ Cửu cảm thấy hứng thú, " Sư phụ biết Bích Hà Nguyên Quân?"

      Nàng đời này chưa từng thấy qua thần tiên, nhưng kiếp trước cũng có nghe qua nhiều cái tên trong tiểu thuyết. Bích Hà Nguyên Quân là con của Đông Nhạc Đại Đế, năm đó suýt được phong thần, địa vị Tiên Giới rất cao. Lưu Dương ít khi xuống núi, cũng chưa từng nghe có bạn bè, luôn luôn độc lai độc vãng, vậy mà cũng biết mỹ nhân này, khiến người ta kinh ngạc.

      " Ta ngươi có nghe ?" Lưu Dương liếc mắt nhìn nàng.

      " Có nghe!" Mộ Cửu vội vã thẳng tắp lưng, mực cung kính , " Làm phiền sư phụ bôn ba vạn dặm. Đệ tử sau này nhất định xuống núi nhiều hơn, kết duyên nhiều hơn, làm nhiều việc thiện hơn, tranh thủ sớm ngày ngộ đạo thành tiên, tạo phúc vạn vật."

      " Nhưng bây giờ xuống núi rèn luyện cũng muộn rồi." Lưu Dương thở dài, " Ngươi tu đến Hóa Thần kỳ, biết thiếu nợ bao nhiêu thiện duyên? Nếu có bù, đến hai, ba ngàn năm cũng bù lại được."

      Mộ Cửu sửng sốt: " Vậy phải làm sao bây giờ?"

      Hai ngàn năm cũng quá lâu rồi .

      Cho dù phi thăng thành tiên, khoảng cách đến trường sinh bất tử hay tạo thần thiên địa còn đoạn đường rất dài phải đấy. Từ trước nàng vốn cho rằng chỉ cần thành tiên liền trở thành trường sinh bất lão, đến rồi mới biết thần tiên cũng chết, chết vì độ kiếp thất bại, chết vì thể tăng tiến tu vi mà "chết già", có điều đẳng cấp càng cao, sống được càng lâu mà thôi.

      " Cũng phải có cách nào."

      Lưu Dương đứng lên, đến gần bụi mẫu đơn, mẫu đơn nhất thời trở nên đỏ hơn nữa: " Thiên Đình mộ binh, nếu sai ba năm tuyển người lần, như vậy công đức của ngươi nhiều hơn chút. Sau khi lập công có càng nhiều công đức, tích công đức càng nhiều, tốc độ phi thăng càng nhanh."

      " Thiên Binh Dịch?" Mộ Cửu há mồm.

      " sai." Lưu Dương xoay người lại, xị mặt nhìn nàng, " Ngươi ở núi gây rắc rối."

      Vì thế thẳng thắn ném nàng gieo vạ cho Thiên Đình?

      Mộ Cửu có chút ngẩn người.

      Từ trước đến giờ nàng chưa từng nghĩ đến chuyện làm lính. Hơn nữa, tuy rằng nàng tu tiên, thần tiên chân chính, ngoài Lưu Dương và mấy vị sư huynh bản môn, còn có vài vị chưởng môn bên cạnh, nàng vẫn chưa từng gặp qua, vào lúc này lại đột nhiên đem nàng lên Thiên Đình xử lý... sai! Chính là xử lý! Tại sao nàng lại nghĩ đến việc này!

      Các đệ tử môn phái khác vót đến nhọn cả đầu muốn vào đội thiên binh, Xiển giáo tất nhiên cũng có, nàng mà ... phải đem thân vùi trong lửa sao?

      Đây phải xử lý là cái gì?

      Nàng kém cỏi phản đối: " Con có thể làm thần tiên ?"

      " Có thể." Lưu Dương gật đầu, thuận tay ngắt bông hoa mẫu đơn đưa lên mũi ngửi ngửi, " Chỉ cần ngươi đồng ý canh giữ cả đời ở Kim Liên Trì, bước ra ngoài nửa bước, ngươi muốn cũng sao."

      Mộ Cửu sặc nước.

      Kim Liên Trì... Chớ bị tên của nó lừa được ? Nơi bỏ đó làm gì có cái gì gọi là Kim Liên! Có mà là hang đá ám vô thiên nhật có! Chẳng những có Kim Liên, mà ngay cả cọng cỏ cũng có, ở nơi đó ngây ngốc cả đời, phải là giam cầm vô thời hạn sao!

      (Kim Liên: sen vàng; ám vô thiên nhật: tối tăm có mặt trời)

      Nếu đem hai việc này ra so sánh, lên Thiên Đình làm thiên binh mấy trăm năm cũng có gì đáng sợ.

      " Đệ tử tuân mệnh." Nàng ỉu xìu cúi đầu, " Nhưng chúng ta xưa nay phái đệ tử tuyển binh, cũng biết tìm ai để hỏi, làm sao để ?"

      " nhọc ngươi bận tâm." Lưu Dương liếc nàng, cầm bông hoa mẫu đơn ra ngoài, " Sáng mai tới tìm ta."

      Mộ Cửu cung tiễn ra ngoài cửa.

      Nhìn xa, nàng bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, vội vàng đuổi theo: " Sư phụ, người, người thay con chịu lôi phạt?"

      cổ tay ràng có ba vết hắc ấn to như quả trứng gà, phải dấu ấn của Thiên Lôi là cái gì?

      Mà tu vi của Lưu Dương ràng Kim Tiên, đương nhiên cần suốt ngày cùng Thiên Lôi, giải thích duy nhất chính là Thiên Đình quả nhiên ban lệnh phạt, Lưu Dương sớm biết có ngày này, nhốt nàng vào phủ, bản thân lại chịu giúp nàng ba đạo lôi phạt!

      " Sư phụ!" Nàng cầm lấy cánh tay , vành mắt đỏ lên.

      Có lẽ vì nàng là do tay nuôi nấng, qua nhiều năm như vậy, Lưu Dương chưa từng phạt nàng quá nhẫn tâm, coi như nàng gây họa lớn đến mấy, cũng chỉ yên lặng giúp nàng chống đỡ mà thôi. Ba đạo Thiên Lôi tuy gây thương tổn cho căn cơ của , nhưng cũng có thể làm tổn hại đến tu vi của !

      Nàng thực quá hiểu chuyện rồi!

      " Con nhất định cố gắng gia nhập Thiên Binh, tiếp tục mang phiền phức đến cho sư phụ nữa!" Nàng nước mắt lưng tròng nghẹn ngào.

      " Ừ."

      Lưu Dương nhàn nhạt liếc nàng cái, quay người rời . Nhưng vừa quay người, khóe môi liền nhếch lên, tâm tình xem như tệ cho lắm.
      1012B.Cat thích bài này.

    2. tunguyetminh

      tunguyetminh Well-Known Member

      Bài viết:
      77
      Được thích:
      1,142
      Chương 5: Bằng hữu cường hào

      Lưu Dương đúng là cản giúp Mộ Cửu ba đạo Thiên Lôi. Mật Dương Tông đâm đơn kiện lên Thiên Đình, Ngọc Đế hề ngạc nhiên liền ban ý chỉ, phạt Mộ Cửu chịu ba đạo Thiên Lôi. biết Lưu Dương giao thiệp với Thiên Đình thế nào, chung mọi thứ đều do chịu. Theo Mộ Hoa , Lưu Dương dùng ba ngàn năm tu vi để đánh đổi.

      Đương nhiên, những việc này đều do mấy sư điệt kể cho Mộ Cửu, Lưu Dương chưa bao giờ với nàng những thứ này.

      Mộ Cửu nghỉ lại buổi tối tại Lưu Vân Động, sáng hôm sau liền tìm Lưu Dương.

      Sở dĩ ngày thứ ba nàng mới được xuống núi, là vì đây là lần đầu nàng mình ra ngoài rèn luyện, Lưu Dương có số việc cần nhắc nhở.

      Đầu tiên, phong ấn ba phần tu vi của nàng.

      " Lần này ngươi gây họa, các môn phái khác đều biết rất . Người có tu vi cao như ngươi đăng kí gia nhập hàng ngũ thiên binh nhiều, với tính tình của ngươi, nếu thất thủ ắt ra đại chiêu, chỉ gây rắc rối cho bản thân, cũng dễ dàng đả thương người đối địch với ngươi. Ngươi chỉ nên dùng thân phận tu sĩ Nguyên kỳ mà thôi."

      Mộ Cửu có ý kiến, nàng vốn thích gây náo động, lần này chỉ để có thêm công đức, đương nhiên là càng biết điều càng tốt.

      Phong ấn tu vi của nàng xong, Lưu Dương gỡ chiếc vòng gỗ, pháp khí đeo tay nàng xuống, lôi từng kiện pháp khí chuẩn bị trước bày ra trước mặt: " Tuy lục giới an ổn, nhưng nếu , cũng khó tránh khỏi gặp phải bất ngờ."

      " Cái này là Truy Tiên Địch, ngươi dùng Tiên Quyết Ngự Sử, có thể nhận biết được tiên ma quỷ người mà ngươi muốn tìm trong phạm vi trăm dặm."

      " Cái này là Tránh Tiên Thường, mặc cái này lên người, ngươi có thể tránh né tất cả những người có tu vi từ Kim Tiên trở xuống trong phạm vi trăm dặm."

      Mộ Cửu cảm thấy mới mẻ, tò mò hỏi: " Vậy nếu con muốn tìm người mặc Tránh Tiên Thường, dùng Truy Tiên Địch có tìm ra được ?"

      Lưu Dương liếc nàng cái: " Hay là chúng ta thử xem?"

      Mộ Cửu ho khan ngậm miệng.

      Lưu Dương chầm chậm móc ra món pháp khí cuối cùng, đó là tấm lưới màu trắng mềm nhũn như nước, mỏng như cánh ve, chỉ to bằng bàn tay. cầm tay, với nàng: " Đây là Chức Thiên Võng. Năm xưa, đệ tử của Bàn Cổ tổ sư, Chuẩn Đề Đạo Nhân gieo xuống Ngân Hà hạt tinh tiên thảo, dùng kim đan của chính mình dệt thành tấm lưới hàng ma này."

      " Vào trận chiến với Thông Thiên Giáo Chủ, tấm lưới này từng lập tiểu công. Hai giới ma chạm vào lưới này, tu vi giảm phân nửa, có khả năng bị nuốt chửng nguyên thần. Trong ba bảo vật ta đưa cho ngươi, đây là món vũ khí duy nhất, cũng là tiên khí hiếm có nhất, ngươi mang theo người, nhất định phải cẩn thận."

      tiện tay mở lưới, tấm lưới bằng bàn tay liền biến thành tấm quang võng như tơ nhện giăng đầy trời, tỏa ra hào quang rực rỡ.

      Mà thỏ tinh đứng ngoài cửa quét đất với lão rùa, thảo luận xem ai có thể chạy nhanh hơn, nhìn thấy tấm lưới đỉnh đầu liền lập tức xoay mình rít lên tiếng, ôm đầu chạy xa.

      Lão rùa bên cạnh kịp chuẩn bị liền bị thỏ tinh đá lăn ra đất, cái chổi biết bay đâu.

      Mộ Cửu khỏi thận trọng.

      Bốn huynh đệ Hồng Quân lão tổ, Bàn Cổ tổ sư, Nữ Oa nương nương và Lục Áp đạo quân đồng xưng tứ đại thiên thần, sau khi sư phụ Nguyên Linh của họ hóa thân thành Thiên Đạo, bốn vị thần liền chia nhau bảo vệ Thiên Đạo và lục giới. Có thể , đời này có người nào có pháp lực và địa vị cao hơn họ, nếu như nhất định phải có, vậy đương nhiên chỉ có Sáng Thế Thần hóa thành Thiên Đạo Nguyên Linh rồi.

      Bản Cổ tổ sư tổng cộng có hai đệ tử, là Chuẩn Đề Đạo Nhân, hai là Tiếp Dẫn Đạo Nhân. Tuy tên tuổi Tiếp Dẫn Đạo nhân còn tương đối xa lạ, nhưng đối với hậu thế của , tuyệt đối ai chưa từng nghe đến. Nghe rằng, người này từng bắt được Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ , dẫn đến chỗ của phật tổ Như Lai Thích Ca Mâu Ni!

      Tấm lưới này lại là đồ của tiền thân sư huynh Như Lai, Chuẩn Đề Đạo Nhân, được dệt thành từ tiên thảo và kim đan của chính mình, chuyên để hàng ma, lai lịch khiến người ta khiếp sợ!

      " Tại sao Chuẩn Đề Đạo Nhân lại dùng kim đan của mình để chế tạo tấm lưới này?"

      Bối phận của nàng so với Chuẩn Đề Đạo Nhân kém chỉ chút, khỏi phải dùng đến kính ngữ. Chỉ là, Kim Đan kỳ là giai đoạn bắt buộc mà người tu tiên phải trải qua, kim đan dùng để ngưng kết thần thức và tiên khí, nếu có nó, nàng cũng ngỏm củ tỏi từ lâu rồi. Chuẩn Đề tại sao phải làm như vậy?"

      " Ngươi từng nghe qua cái tên Tây Phương Giáo chưa?" Lưu Dương đốt lò hương, ý vị sâu xa hỏi nàng.

      Nàng rất có ấn tượng: " Sư phụ đến Tây Phương Giáo mà Chuẩn Đề pháp sư và Tiếp Dẫn pháp sư cùng lập ra?"

      thực tế, Phật giáo tại chính là Tây Phương Giáo, Chuẩn Đề Đạo Nhân và Tiếp Dẫn Đạo Nhân cùng nhau tạo ra Hoằng Dương chánh pháp, thời huy hoàng. Nhưng sau đó, Tiếp Dẫn Đạo Nhân tự nguyện luân hồi tái thế, đầu thai thành thái tử Siddhartha, tu luyện thành Phật, sáng lập Phật giáo, đồng thời tay chiếm đoạt Tây Phương Giáo. Nghe , các con chiên tín đồ Tây Phương Giáo từ lâu còn nữa.

      " Sau thất bại của Tây Phương Giáo, Chuẩn Đề cũng quy thiên địa. Hai mươi vạn năm qua, ngộ đạo, lấy thân thể Tiên Tôn của , đương nhiên cần dựa vào kim đan để thu gom thần thức Nguyên Linh. Kim đan này giữ lại cũng vô dụng, chi bằng dùng nó làm thành món đồ chơi ."

      Lưu Dương nhìn màn sương bay lên từ lư hương, ánh mắt rủ xuống có chút u ám.

      Mộ Cửu cảm thấy Lưu Dương giờ khắc này có chút tịch. Chỉ là vừa Chức Thiên Võng chính là bảo vật hiếm gặp, bây giờ lại nó là món đồ chơi , cũng biết lão nhân gia nghe xong có tức giận hay .

      Nàng ngẩng đầu nhìn tấm lưới trung, cũng tốt, có thể dọa thỏ tinh của nàng sợ chạy mất.

      Lại vừa nhìn, tấm lưới ngoan ngoãn thu lại.

      Lưu Dương thu nó vào vòng gỗ của Mộ Cửu, đưa lại cho nàng.

      Mộ Cửu nhớ lại: " Tại sao sư phụ lại lấy được nó?"

      Lưu Dương đưa tay cầm cái phất trần bàn: " Người khác đưa."

      Người khác đưa? Mộ Cửu nghi ngờ theo dõi . Ngoại trừ Bích Hà Nguyên Quân, chẳng lẽ còn có những bằng hữu cường hào khác? Nàng quen hai ngàn năm, chút tin tức tí tẹo cũng thèm cho nàng biết! Nàng cũng muốn quen biết cường hào!

      " Nếu người khác có hỏi, ngươi rằng được tiên gia nổi danh đưa cho là được rồi." Lưu Dương ngay sau đó tiếp tục căn dặn nàng, " Còn có, sau khi xuống núi, cần mình là đệ tử phái Hồng Thương." Thấy nàng trợn tròn mắt, bất đắc dĩ bỏ thêm câu, " phải trục xuất ngươi ra khỏi sư môn! Là miễn cho người bị người của Mật Dương Tông trả thù!"

      Mộ Cửu vỗ ngực cái, thở dài nhõm.

      Lưu Dương nhìn chằm chằm nàng, lại vẫn yên lòng, : " Đưa tay ra."

      Chờ nàng duỗi tay, đưa tay trái đập cái vào tay nàng, tay phải bấm quyết. tia sáng như sợi chỉ bằng bạc chậm rãi thoát ra từ kinh mạch của nàng. lại ngưng thần, dẫn tia sáng đó vào bình hồ lô, đến khi tia sáng hoàn toàn biến mất mới thả lỏng tay ra.

      " Sư phụ lấy nguyên thần của con làm gì?" Nếu nàng nhìn lầm, tia sáng vừa rồi chính là tia nguyên thần của nàng.

      " làm gì cả."

      Lưu Dương liếc nàng chút, đứng lên, mở tủ ra lấy bao quần áo đưa cho nàng: " Sáng mai ta phải bế quan, cần đến từ biệt ta, để các sư huynh đưa ngươi xuống núi."

      " Đệ tử tuân mệnh."

      Mộ Cửu ôm bao quần áo hắt xì cái, nhìn bóng lưng của , lại tiếp tục hắt xì cái nữa.
      B.Cat thích bài này.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      @tunguyetminh bạn vui lòng vào đăng ký truyện mới giúp mình nhé, để mình cập nhật danh sách truyện trong box. Cảm ơn bạn

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :