1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 81: Mất nụ hôn đầu tiên
      Edit: Tiểu Phong


      Nhưng là, như vậy cũng chưa vừa lòng. Vừa thấy nàng dịu dàng như vậy, Nam Vân công chúa liền giống như bị kích động hơn, càng dùng sức ôm lấy nàng: " được? Tứ tẩu ,tẩu yên tâm,muội nhất định bảo hộ tẩu, để cho tứ ca khi dễ "

      "Ta đây khi dễ muội trước ?"

      Liền nghe quát khẽ tiếng, lại trận chưởng phong đánh úp lại, Bộ Nhu Nhi hô hấp gần như dừng lại. Nhưng là, lập tức phát phải bay về phía nàng mà là ——

      "A?"

      Lực đạo nắm cổ tay trái của nàng bị buông ra. Nam Vân công chúa lại bay lên, lần này bay đến góc tường mới dừng lại.

      "Thái Hậu giá lâm —— "

      Hơn nữa, hẳn là cảm thấy trường còn chưa đủ loạn ? Lại xuất thêm nhân vật quan trọng.

      "Trời ạ ! Vân Nhi?"

      Vận khí của thái hậu cũng tốt, vừa vào cửa liền thấy đến thân khuê nữ nhà mình bị chính con mình thân sinh đánh cái, sau đó là hình ảnh dán sát vào góc tường chậm rãi rơi đến mặt đất, Vương thái Hậu ngây người ba giây. Sau đó, nhanh chóng lớn tiếng kêu, luống cuống tay chân qua đem người nâng dậy.

      "Ninh nhi?" Sau đó, lại quay đầu trừng hướng con trai , "Sao con có thể đối xử với Vân Nhi như vậy? Nó là muội muội của con đó ?"

      "Dù sao muội ấy quen rồi." Lại chính là bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh lơ đễnh .

      Ách...

      ra là thế.Lúc này, Bộ Nhu Nhi hiểu được. Xem ra, huynh muội bọn họ quen cãi nhau như vậy.Được rồi, nàng phải thừa nhận: huynh muội bọn họ so với nàng còn dũng mãnh nhiều lắm. Nàng hôm nay xem như mới nhận thức được.

      "Mẫu hậu?"

      Nhìn thấy chỗ dựa lớn nhất của mình, Nam Vân công chúa lập tức càng thêm tinh thần, chạy lại bắt lấy cánh tay của mẫu hậu kêu to lên: "Tứ ca đánh nữ nhi? Người mau giúp nữ nhi báo thù "

      "Vân Nhi?" Đối với nữ nhi này, Vương thái Hậu cũng đau đầu thôi, "Ngươi như thế nào lại cùng tứ ca ngươi nháo loạn vậy? phải hai người các ngươi về sau tránh xa nhau chút sao?"

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi lại hiểu được chuyện : thực ra vị Thái Hậu nương nương này cũng biết biết con mình là những kẻ dở hơi thế nào.

      "Nữ nhi cách huynh ấy rất xa rồi mà? Con đến thăm tứ tẩu, cũng tìm huynh ấy, huynh ấy tự chạy đến gây chuyện, con có biện pháp ngăn sao?" Lập tức bĩu môi, Nam Vân công chúa tức giận .

      "Ninh nhi, là như thế sao?" Nghe vậy, Vương thái Hậu lại chuyển hướng tới Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng, kéo Bộ Nhu Nhi bước .

      "Ninh nhi?"

      Phía sau, tiếng kêu của Vương thái Hậu càng lớn, nhưng Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn trả lời câu, chỉ khi xa, thầm phun ra câu ——

      "Nữ nhân, là phiền toái muốn chết?".

      Bộ Nhu Nhi gì. Đại ca, trước khi ngươi mắng nữ nhân , cầu xin ngươi trước ném nữ nhân ta đây sang bên được ? Ta là nữ nhân hàng giá đó?

      Ai?

      Tại phía sau bọn họ, trơ mắt nhìn hai người kia nghênh ngang rời , đám người Vương thái Hậu trợn mắt há hốc mồm. Nam Vân công chúa ra còn sợ chết định qua, lại bị Vương thái Hậu đè lại. Tô Tiểu Tình cũng trợn mắt há hốc mồm hồi lâu, lập tức lại cúi đầu nở nụ cười —— xem ra, trong lúc chinh phục vương phủ kia, tiểu Nhu Nhi nhà nàng thuận tiện đem vị này Vương gia cũng chinh phục ? Nhưng mà, quá trình cụ thể như thế nào? Nàng thực cảm thấy hứng thú. Ngày mai mình phải thẩm vấn nàng ấy chút mới được.

      Nhưng mà, tại, nàng cần giải quyết tình huống trước mắt.

      Liền nở cụ cười, dịu dàng qua: "Thái Hậu, công chúa, đừng kêu nữa, Vương gia nổi nóng, nhất định nghe lời mọi người đâu. Chuyện vừa rồi, nô tì thấy toàn bộ từ đầu tới đuôi, Thái Hậu có gì cứ việc tới hỏi nô tì là được."

      Lại nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh bên này ôn hòa với Bộ Nhu Nhi.

      đường túm Bộ Nhu Nhi, tiếp tục ở trong hoàng cung dẫn nàng khắp nơi, đến cửa cung:

      "Tiểu bạch thỏ, lên?"

      Dừng lại chút Bộ Nhu Nhi, hai người đứng ở trước mặt ngựa của Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Bộ Nhu Nhi ngây ngẩn cả người."Vương gia?" lại để cho nàng lên ngựa của ?

      Trong lòng lại bắt đầu cảm thấy kích động.

      Nhưng mà, ở trong mắt Hoàng Phủ Nam Ninh này thấy tiểu bạch thỏ nghiễm nhiên bị sợ hãi, đối với hành động của cực độ xứng hợp, mặt lập tức trầm xuống, dùng lực phen túm lấy thắt lưng của nàng hướng lên ném ?

      "Nha?"

      Khốn kiếp? Làm việc gì cũng phải cho người ta chuẩn bị chứ?

      Đưa nhanh hai tay nắm chặt dây cương, ở lưng ngựa ngồi ổn định, liền lại cảm giác được Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người lên ngựa. Tiện đà, hai tay với lên dây cương, vung tay vút roi ngựa——

      "Giá?"

      Con ngựa rống tiếng lập tức phi nhanh , thẳng đường lao ra khỏi hoàng cung .

      Oa? Ngựa tốt?

      hổ là ngựa của Minh vương gia chuyên dụng, tốc độ mau, chạy đến choáng váng, ngồi ở , cảm giác thực sai. Làm tâm tình của nàng thoải mái hẳn lên, mặt Bộ Nhu Nhi nở đầy nụ cười

      Biết người này tại tâm tình vui, nhưng chắc chắn bỏ mặc nàng. Nàng liền mở to hai mắt, nhìn chuyển mắt cảnh vật ngừng lùi về  phía sau khóe miệng càng ngày càng cao, vô tư hưởng thụ cảm giác thoải mái này.

      Mà hai tay, tự nhiên là nắm chặt dây cương, miệng thỉnh thoảng hừ hừ vài tiếng —— "Vương gia, chậm chút? Thiếp thân sợ?"

      Lúc này đây, có dẫn nàng chạy khắp nơi, hai người lấy tốc độ nhanh nhất trở lại vương phủ.

      Chính mình xoay người xuống ngựa trước, cũng lười hỏi nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh trực tiếp đem nàng bế xuống, lại túm cổ tay nàng, liền kéo nàng vào bên trong .

      "Vương gia?"

      Nha nha, nam nhân chết tiệt, nam nhân thối tha,? Cứ việc làm theo ý mình, quả thực xem nàng là nữ nhân có phải hay ?

      Dưới chân phối hợp với cước bộ của , trong lòng Bộ Nhu Nhi mắng to, ngoài miệng tiếp tục hô ra tiếng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh để ý tới, chỉ lúc đem nàng tới sau viện.

      Trước tình huống hai người như vậy, trong mắt hạ nhân vương phủ là thập phần bất thường. Nhưng mà, chỉ cần nhìn liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh cái, đủ khiến sắc mặt họ xanh mét, mọi người cũng rất thức thời vội vàng thối lui đến bên, ngoan ngoãn lựa chọn cần chịu chết.

      Vì thế, đường thông suốt.

      Đem Bộ Nhu Nhi tha trở lại trong phòng, Hoàng Phủ Nam Ninh lại mạnh kéo nàng phen ——

      "Tiểu bạch thỏ?"

      "Vương... Vương gia?"

      Trời ạ? Khốn kiếp mà,từ lúc ra hoàng cung bắt đầu cho tới bây giờ, vốn có dừng làm nhục nàng? đúng là đem nàng trở thành tiểu bạch thỏ có thể tùy tiện có thể xoa tròn bóp méo có phải hay ? Mà tại, thế nhưng còn tiếp tục dọa nàng?

      Nhanh chóng đỡ lấy vách tường, Bộ Nhu Nhi cắn răng khẽ gọi.

      Bước nhanh đến, hai tay Hoàng Phủ Nam Ninh nhanh chóng hướng tới bắt lấy cổ tay của nàng, dùng sức kéo lên nhấn cái?

      Bộ Nhu Nhi đột nhiên sửng sốt.

      "Vương gia, người —— ngô?"

      Quả nhiên là người làm việc ướt át bẩn thỉu. Cũng cho nàng câu đầy đủ Hoàng Phủ Nam Ninh muốn đem đầu tiến lại gần, mạnh áp lên môi của nàng.

      Trong đầu nhất thời còn mảnh, Bộ Nhu Nhi sợ ngây người.

      Đây... Là nụ hôn đầu của nàng.

      Rất lâu sau đó, ý tưởng mới lên trong đầu như vậy.

      là nụ hôn đầu tiên, mặc kệ là đời trước hay là đời này. Đương nhiên, ngày hôm qua cái kia tính, bởi vì hai người chính là miệng chạm vào miệng chút mà thôi. Nhưng mà, hôm nay bất đồng, bởi vì nàng muốn ràng nhận thấy được Hoàng Phủ Nam Ninh tại môi của nàng càng ra sức, có thể cảm nhận được đau đớn. Mà đầu lưỡi của cố gắng cậy miệng nàng, tại môi của nàng đánh thẳng về phía trước, tựa hồ tìm cái gì.

      màn sốc của ngày hôm qua thoáng , lại liên hệ chút tình hình tại ….

      Trời ạ?

      Thân thể đột nhiên buộc chặt, Bộ Nhu Nhi nhanh chóng cắn chặt răng. Vô luận như thế nào, nàng cũng thể để cho làm chuyện tiếp theo?

      Nhưng mà, tựa hồ chơi đùa còn chưa đủ, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên buông bàn tay ,túm cằm của nàng: "Tiểu bạch thỏ, mở miệng ra."

      Bộ Nhu Nhi vội vàng đem răng cắn chặt càng nhanh, cộng thêm nhàng lắc đầu.

      Mắt Hoàng Phủ Nam Ninh tối sầm lại: "Bổn vương gọi nàng há mồm, có nghe hay ?"

      Bộ Nhu Nhi vẫn là lắc đầu —— nàng mới ngốc  như vậy đâu? Ngày hôm qua bị hôn như vậy , mình tổn thất đủ nhiều, nàng cũng tính đem nụ hôn đầu tiên chân chính của mình cấp cho ?

      Nhưng mà, tựa hồ bị cự tuyệt của nàng chọc giận, Hoàng Phủ Nam Ninh mặt tối như mực, tại cằm của nàng tay càng dùng sức: "Thực há mồm?"

      Trong lòng lập tức lộp bộp chút?

      loại dự cảm bất hảo lên. Tựa hồ, nếu như mình lại lắc đầu, làm ra cái gì chính mình cũng tưởng tượng được——

      "A?"

      cần lắc đầu, bởi vì muốn kiềm chế được  rồi ?

      Môi dưới cảm nhận trận đau đớn, Bộ Nhu Nhi hô tiếng, tự chủ được há mồm.

      "Ngô?"

      Lập tức, tại môi của nàng lại bị môi áp xuống, mà lưỡi của , cũng thuận lợi chui vào trong miệng của nàng, bắt đầu công thành đoạt đất.

      Đau...

      Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Bộ Nhu Nhi

      Vốn môi cũng bị trêu đùa đủ đau, nhưng gã cầm thú này, cư nhiên còn cắn? Cắn đừng , còn hề có chút thương hương tiếc ngọc nào cắn nàng đau muốn chết? Đầu lưỡi cảm nhận chút hương vị tanh ngọt, Bộ Nhu Nhi cơ hồ có thể khẳng định: miệng của nàng, bị cắn đến chảy máu.

      Hơn nữa, bị cắn chảy máu còn chưa đủ, người này thế nhưng còn tiến thêm bước chà đạp nàng? Môi cùng môi triền miên liền cần phải , đầu lưỡi của tại khoang miệng của nàng tập trung quét ngang lần, nhanh chóng tập trung tại cái lưỡi đinh hương của nàng bá đạo dây dưa lên. Mà vừa dây dưa như vậy...

      Hu hu, nàng đau quá, đau quá, đau muốn đầu đâm chết?

      Khốn kiếp, như thế này giống như là hôn môi sao? ràng chính là đem nàng ngược chết ?

      Bộ Nhu Nhi đau đến chảy nước mắt, nhưng người kia lại giống như hóa thành dã thú, hơn nữa như là ngửi được máu tươi càng kích động, càng dung sức dây dưa?

      Nếu, tiếp tục mặc dây dưa, có phải nàng chết hay ?
      Halong-ngocbarbie1810 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 81: Mất nụ hôn đầu tiên
      Edit: Tiểu Phong


      Trong lòng đột nhiên toát ra cái ý tưởng như vậy, Bộ Nhu Nhi giật mình cái. được, nàng còn có rất nhiều chuyện chưa có làm đâu, cũng thể để người này cứ ngược chết mình như vậy được?

      Liền thở sâu, lập tức lại cái ý tưởng xuất trong đầu.

      "A --?"

      Vì thế, giây tiếp theo, tiếng nam nhân rống to vang lên, cơ hồ đem nóc nhà ném .

      Đè nàng, nam nhân cùng nàng dây dưa hồi lâu rốt cục buông nàng ra, cũng liên tục lui ra phía sau vài bước. Rất nhanh, dòng máu tươi từ khóe miệng chảy ra, mảnh chói mắt.

      "Tiểu bạch thỏ, nàng..."

      thể tin mắt trừng lớn, nhìn tiểu nữ nhân trước mặt này, muốn mở miệng chuyện, nhưng Hoàng Phủ Nam Ninh thực bất hạnh phát : bị thương quá sâu, hé ra đầu lưỡi liền đau chịu được. Miễn cưỡng mở miệng, phát ra cũng là mơ hồ, chính mình đều cơ hồ nghe .

      "Oa?"

      Cũng đáp lại lời ?

      Bộ Nhu Nhi trước bước khóc lớn lên. Hai chân mềm nhũn, nàng tê liệt ngồi xuống, đem mặt chôn ở khuỷu tay bên trong, siêu cấp lớn tiếng khóc thét lên.

      Đặng đặng đặng

      "Vương gia?" "Vương phi?"

      Nghe được động tĩnh, những hạ nhân bên ngoài cũng vội vàng chạy tới. Vừa thấy động tĩnh bên trong, bọn họ đều ngây ngẩn cả người.

      "Vương gia?"

      Vẫn là quản gia vương phủ bình tĩnh nhất. Nhìn thấy khóe miệng Hoàng Phủ Nam Ninh có mộtdòng máu tươi chảy xuống, sắc mặt đột nhiên thay đổi, chạy nhanh tới: "Vương gia, ngài làm sao vậy? Làm sao bị thương? Muốn gọi đại phu hay ?"

      tay đem quản gia lải nhải đẩy sang bên, Hoàng Phủ Nam Ninh thẳng hướng Bộ Nhu Nhi đến, cầm ở cánh tay của nàng, dùng sức đem nàng túm dậy?

      "Oa oa oa?"

      Bị bắt đứng dậy, vừa thấy đến tình trạng của , Bộ Nhu Nhi cũng bị dọa, khóe mắt nước mắt cũng chảy xuôi càng thêm tự nhiên thông thuận.

      "Vương phi?" ràng phát ngoài miệng Bộ Nhu Nhi cũng có máu, quản gia lại bị dọa đến, "Các ngươi... Vương gia, Vương phi, các người làm sao vậy?"

      "Vương gia, thiếp thân biết sai, thiếp thân biết sai rồi? Nhưngmà, vừa rồi thiếp thân là... là bị sợ hãi? Thiếp thân cũng biết, cũng biết làm sao có thể làm ra việc này , thiếp thân sai lầm rồi? Hu hu, ngài giết thiếp thân ? Hu hu..."

      dám nhìn tới cặp mắt giống như muốn đem nàng xé thành từng mảnh , Bộ Nhu Nhi cúi đầu càng lớn tiếng khóc to.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhúc nhích, dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm nàng hồi lâu.

      Thấy thế, đám người quản gia cũng dám động, liền chỉ có thể hiểu nhìn bọn họ cái khóc lớn ngừng, cái hé răng.

      Hồi lâu, ngay lúc Bộ Nhu Nhi khóc mệt mỏi, trong lòng bắt đầu thầm oán tên khốn kiếp này sao còn gì, Hoàng Phủ Nam Ninh rốt cục buông tay, xoay người bước .

      "Vương gia?" Quản gia vội vàng đuổi theo.

      Bộ Nhu Nhi cũng sửng sốt, vội vàng giương mắt, nhìn thân ảnh cao lớn trước mắt mình càng lúc càng xa.

      Đồng thời, trong lòng tựa hồ có vài phần cảm giác mất mát tự nhiên dâng lên..

      Sao lại thế này? Nàng hiểu.

      "Vương phi, ngài có việc gì chứ?" Lập tức, vài tiểu nha hoàn cũng chạy tới, đem nàng vây quanh.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng hoàn hồn: "Ta sao."

      Tựa đầu hướng bên, vội vàng đem máu trong miệng phun ra. Nhưng mà, trong lòng vẫn là thế nào dễ chịu.

      Vì sao?

      Nàng ở trong lòng hỏi chính mình. Vì sao, ràng chính mình là xuất phát trong lúc phòng vệ, tên kia là xâm phạm mình mà? Nhưng làm ra việc xong , trong lòng của nàng lại cảm thấy có chút khổ sở? Tựa hồ, còn có vài phần cảm giác áy náy chậm rãi dâng lên.

      Kì lạ. Nàng nhớ , mình vốn có lương tâm như vậy mà?
      Lady87barbie1810 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 82: Người nhà mẹ đẻ tới
      Edit: Mèo xù



      [​IMG][​IMG][​IMG]



      " Sao có thể như vậy? Bọn họ đến truy vấn người tại giúp tìm đức lang quân trong mộng cho các vị tiểu thư đến đâu rồi phải ?"

      Ha ha, quả nhiên là nha đầu tâm phúc của nàng, là nhanh trí.

      Tinh thần lập tức phấn chấn, Bộ Nhu Nhi đứng lên:" Bất kể các nàng muốn làm gì, binh đến tướng đở, nước đến đất chặn, nếu người ta chủ động tìm đến chúng ta, dù gì họ cũng là ngoại thích, ta muốn người ngoài ta tiếp đãi được tốt. rồi quay lại gật đầu với tiểu Nha hoàn vẫn chờ ngoài cửa: : "Mau mời họ vào và dâng trà trước "

      Nghe nàng vậy, Linh nhi có ý vui, ngập ngừng: " Vâng... Vương phi..."

      Bộ Nhu Nhi đập khẽ vai nàng: " Đừng nữa, để ta thu thập chút, chúng ta nên hẹp lượng, nên ra ngoài gặp khách thôi"

      '...Vâng". Tuy rằng trong lòng cam tâm tình nguyện, nhưng chủ tử vậy, Tú Nhi đành phải gật đầu , đỡ nàng đến bàn trang điểm.

      Đây đồ trang sức, phấn son từ lâu đều dùng tới.

      Bộ Nhu Nhi cố ý thay đổi trang phục mới, bới tóc cũng thay đổi, trang sức chọn chọn lại, thử đến vài lần cuối cùng mới chọn được vài món hảo hạng, làm tôn lên dáng vẻ quý phái của nàng, Nhìn lại trước gương lần thấy ra nữ nhân xinh đẹp nghiêng thành mà cực kỳ quý phái, mới từ từ đưa tay cho Tú nhi đỡ nàng, chậm rãi ra ngoài.

      Mà lúc này mẹ con Bộ phu nhân chờ đến sốt ruột, nhấp nhổm yên rồi.

      Bỗng nghe tiếng thông báo :" Vương phi đến", bốn người liền đứng dậy, sửng sốt nhìn nữ nhân rực rỡ kia - là nàng, tiểu nha đầu khúm núm trước kia sao? Này là mỹ nhân trang phục và trang sức khỏi cần miêu tả: trang mục xa hoa rực rỡ mới tinh, trang sức tinh xảo, khuôn mặt xinh đẹp lại trang điểm khéo léo càng tôn lên vẻ đài các cao sang, nàng từ xa tới, khi độ nhàn nhã, tư thái ung dung, thât đúng là phong thái của vị phu nhân. Trong trí nhớ kia, tiểu nha đầu rụt rè sợ hãi dường như còn tồn tại nữa.

      " Bộ phu nhân, tam vị tiểu thư, thấy Vương phi còn mau hành lễ?" Lập tức, quản gia của vương phủ đứng bên lạnh giọng quát.

      Bốn mẹ con Bộ phu nhân nghe vậy hơi ngẩn người ra, rồi bước nhanh lại phía nàng giả vờ giả vịt cúi người hành lễ: " Tham kiến Minh Vương phi"

      " Nương, đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, mau mau đứng dậy, đều là người nhà, khách khí như vậy làm gì?"

      mặt nét cười tươi, Bộ Nhu Nhi ôn nhu , nhưng cũng chỉ mà thôi, cũng đến bên nâng các nàng dậy. Đợi lúc thấy nàng có hành động gì, mẹ con bốn người vừa ngẩng đầu lên, thấy nàng sớm an tọa thượng vị.

      " Nương, các vị tỷ tỷ, các người cũng ngồi ", chỉ tay vào ghế phía dưới, Bộ Nhu Nhi tiếp tục ôn nhu cười . Nhưng trong nụ cười, đều có mấy phần giảo hoạt quá .

      “ Ngươi?”

      Đại tỷ nhịn được, lại định giống như xưa to tiếng quát mắng nàng, nhưng Bộ phu nhân nhanh miệng cản lại : “Đừng nữa, mau lại đây ngồi

      Nghe mẫu thân khuyên bảo, khẽ cắn môi nuốt hận vào trong, các nàng tự tìm vị trí ngồi xuống. Liền ngay đó, nha hoàn tới dâng trà.

      Bộ Nhu Nhi tay nâng chung trà, trước sau vẫn ôn nhu cười : “ Nương, tỷ tỷ, các người hãy nếm thử trà này . Đây là trà Thái hậu mới ban cho ta, ta uống qua vài lần, cảm thấy hương vị quả đặc biệt, các người nên thử xem sao?

      Vừa nghe là Thái hậu nương nương ban cho, mẹ con bốn người lập tức mắt sáng lên, chạy nhanh bưng chén lên uống liền. Sau đó vờ vịt gật đầu, Bộ phu nhân cười nịnh :

      “ Ôi chao! Hương vị quả nhiên đặc biệt”

      Bộ Nhu Nhi cả cười : “ Nếu thích như vậy Đại nương nên uống nhiều nhiều chút, dù sao trà này Thái hậu ban cho ta vẫn còn khá nhiều”

      Nàng như vậy phải là để khoe khoang, trêu cợt các nàng sao? Nhị tiểu thư ra chiều khó chịu, nỗi ghen tị lên mặt rồi. Nhưng đợi nàng lên tiếng, Bộ phu nhân liếc nàng cái: “ Khi ở nhà ta nhắc nhở các người cái gì? Quên rồi sao?”.

      Nhị tiểu thư lập tức cúi đầu, lặng im dám .

      Xem ra hôm nay các nàng thực có chuyện quan trọng mới tới rồi? Khóe miệng nhếch lên chút cười, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi: “ Đại nương, tỷ tỷ, các người hôm nay thế nào lại có nhã hứng đến đây thăm ta?”

      Nhìn nàng có đôi phần ai oán, Bộ phu nhân : “ Vì người quay về thăm chúng ta, nên chúng ta đến thăm người vậy thôi”

      Nghe vậy Bộ Nhu Nhi vờ ngượng ngùng cúi mặt: “Việc này… phải ta nghĩ đến việc trở về, mà là Vương gia, ngài đồng ý…”

      Quả như vậy, lức trước trước mặt bọn họ nhất định trừng trị, làm cho nàng về sau liên quan tới bọn họ nữa. Lời này chính là của Hoàng Phủ Nam Ninh ra, các nàng dám phản đối, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ lướt qua trước mặt mà thôi. Nhưng thế nào, Bộ phủ cũng là ngoại gia của nha đầu kia, nha đầu kia cũng có cách gì cắt đứt mọi quan hệ với nơi mình sinh ra và lớn lên được. Vả lại, dù Hoàng Phủ Nam Ninh thích, nhưng chỉ cần nàng nhớ, nàng trở về gặp bọn họ liệu ai dám cản? Nhất định là có vấn đề. Nhưng bọn họ khổ sở chờ đợi, thời gian cứ chậm chạp trôi qua mà vẫn thấy bóng nàng, vậy là bọn họ phải tự mình tới Vương phủ tìm nàng thôi.

      là… tứ nha đầu, sư huynh của người từ biên ải trở về, tại ở nhà chúng ta, chẳng lẽ người về gặp ? Trước đây phải người cùng có quan hệ rất tốt sao? Bộ phu nhân ngẩng đầu hỏi.

      Bộ Nhu Nhi sửng sốt: “Ồ?” ra ở nơi đó, mà nơi đó… có đánh chết nàng cũng quay về.

      Nàng lắc đầu: “ phải ta nghĩ tới, nhưng trước đây, chính các người cũng nghe Vương gia cho ta trở về, mà lời của Vương gia ta đây thể nghe”. Cho nên đừng có nằm mơ nữa, nàng muốn vĩnh viễn đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ? Bao gồm các nàng … nhưng còn ?

      Nghe vậy, Bộ phu nhân sắc mặt có chút xấu hổ: “ Tứ nha đầu, việc này…”, càng nghĩ hồi lâu, dũng khí dường như lại giảm phần, “ Chúng ta hôm nay tới đây, chính là muốn cùng ngươi, nếu có gì ủy khuất, cứ về nhà lại cùng chúng ta, chúng ta nhất định giúp ngươi. Những chuyện trước kia chúng ta xin lỗi ngươi, lần đó người trở về những việc làm với chúng ta cũng đủ rồi, chuyện quá khứ nên ra nữa, từ nay chúng ta quan hệ thân mật, ngươi thấy thế nào?”

      Ha ha ha ?

      Nghe những lời đó, Bộ Nhu Nhi nhịn được cười to

      Làm bộ cả nửa ngày, ra các nàng đến tìm quan hệ ư?

      “ Đại nương, ngươi cho rằng mười sáu năm qua, bốn mẹ con các ngươi luôn khi dễ ta, ta chỉ mắng chửi các ngươi chút ít trong ngày lại mặt, vậy mà có thể hòa dễ dàng vậy sao?” Nàng cũng cho rằng mình là người độ lượng chút nào.

      “ Nha đầu kia, người…” Nhìn nha đầu này bây giờ mồm miệng lợi hại biết nhường nào. Các nàng hạ mình đến cùng nàng chuyện, muốn cùng nàng giao hảo, vậy mà nàng còn làm bộ cao cao tại thượng, phẫn nộ với các nàng ư? Bộ phu nhân cũng thấy được ý tứ trong lời nàng, có vài phần hoảng hốt: “ Tuy rằng 16 năm qua chúng ta đối với người được tốt lắm, nhưng ít ra chúng ta cũng cho ngươi ăn, cho người mặc, còn cho người được bình an lớn lên như vậy, cũng đủ làm cho người thất vọng chứ?”

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cười lạnh: “ Đại nương, cho ta ăn, cho ta mặc phải là nhiệm vụ của cha ta hay sao? 16 năm qua quần áo ta mặc, cơm ta ăn đều là bổng lộc cha ta cực khổ hết lòng vì nước vì dân mà có được, làm cho ta được lớn lên bình an như vậy là cha ta, phải các ngươi”

      “ Ngươi…”

      Càng nghĩ càng buồn cười, đây là lý do các nàng nghĩ có khả năng nhất áp chế được nàng sao? Bảo làm sao, vừa mới ra khỏi miệng, nàng liền đơn giản câu phản bác? Bộ phu nhân cả kinh, nhưng lại phát ra chính mình cũng làm sao mà biện bạch lại nàng. Quả , nha đầu kia còn là nha đầu nhút nhát ngày xưa nữa rồi, đúng là uy quyền nhờ chồng ( Nhiên ở tại phu chả biết dịch là gì, chém bừa thôi hix, ai biết xin chỉ giáo nhé)

      Nhớ ngày đó, chỉ cần ta lời dễ nghe, nàng liền cảm kích vô cùng. Nàng lúc nào cũng yếu đuối, lúc nào các nàng cũng có thể tùy tiện quát nạt, chà đạp. Nhưng tại, mới được gả vài ngày, nàng liền thay đổi ngờ, kiêu căng ngạo mạn xem các nàng ra gì.

      Thấy mẫu thân bị nàng đem thể diện dẵm nát dưới bàn chân, tam tiểu thư cũng ngồi yên: “ Tứ nha đầu, người đừng quá ngạo mạn khinh người, nếu người sống ở nhà chúng ta, ngươi cho là người có thể tham gia tuyển phi, cuối cùng tước bình trúng tuyển mà lên làm Minh Vương phi sao?”

      “ Ái chà, cũng phải, đối với phương diện này ta muốn cảm kích các ngươi. Tuy rằng các ngươi thích ta, tốt xấu các ngươi vẫn làm ta tham gia tuyển phi. Nếu ta cùng Vương gia quả vô duyên rồi” Nghe những lời ấy, Bộ Nhu Nhi nhàng gật đầu.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Chương 82: Người nhà mẹ đẻ tới
      Edit: Mèo xù
      Beta :yunafr


      Tam tiểu thư nghe vậy, liền ra ý cười cao ngạo.

      Cười cái, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi: “ Tam tỷ, Ta nên báo đáp các người thế nào mới phải?”

      “ Ái chà, đều là người trong nhà, cái gì mà báo đáp chứ, chỉ cần muội mọi chuyện đều tốt với chúng ta là báo đáp tốt nhất rồi” Vừa thấy lời của nàng có phần hảo ý bên trong, Bộ phu nhân vội vàng tiếp nhận câu chuyện.

      Bộ Nhu Nhi cười : “ Vậy các người yên tâm, ta tại rất tốt” . Hơn nữa về sau càng tốt hơn, vì có các nàng cản trở.

      “ Ai chà, nha đầu, con cần gì phải gạt chúng ta, con tại nhất định mấy ngày qua được như ý?” Kèm theo tiếng thở dài, Bộ phu nhân cúi đầu thấp giọng .

      Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái : “ Lời này là có ý gì?” . Đừng với nàng, các nàng đến nơi này biết được tin tức về lần náo loạn đêm trước rồi chứ?

      Mắt thấy đề tài mở ra, các vị Bộ phủ tiểu thư đều sinh động đứng lên. Dẫn đầu chuyện, đương nhiên chính là Đại tiểu thư: “ Tứ muội này, muội nên gạt chúng ta, tình chúng ta đều biết cả rồi?”.

      Ồ...

      Bộ Nhu Nhi như người lạc trong sương mù, lên tiếng hỏi; “ Chuyện gì?”. Chuyện gì còn có thể làm cho các nàng thận trọng như vậy?

      “ Chính là chuyện Vương gia cùng nữ nhân khác đó”. Nhị tiểu thư vội vàng cướp lời: “ Vài ngày trước, đường lớn, nhiều người tận mắt, Vương gia thấy tiểu nương xinh đẹp ven đường, đem lòng thích liền đoạt lấy mang lên ngựa về Vương phủ?”

      Sao? Có chuyện này sao? Vì sao nàng nghe qua?

      Bộ Nhu Nhi trợn mắt há hốc mồm: “ tại sao ta biết?” các nàng nghe từ đâu vậy?

      “ Việc này cả kinh thành sớm đồn đại ồn ỹ lên rồi” Tam tiểu thư nhanh miệng , vẻ mặt mang đôi chút hả hê.

      “ Việc này mọi người đều biết, mọi người đều thấy nương kia sợ hãi đến mức co rúm người lại, tìm cách trốn chạy, vậy mà bị ỷ mạnh hiếp yếu bắt mang về nơi này? Sau đó nàng còn bị Minh Vương gia đem ra ngoài lần nữa? sau đó còn thấy lần nào nữa”

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng hơi trễ ra, vẻ tin: Làm sao có thể? Các nàng nếu Hoàng Phủ Nam Ninh đem đoạt nam nhân trở về, nàng liền nguyện ý tin theo. Nhưng còn nữ nhân… có khả năng sao?

      “ Mấy vị tỷ tỷ, các người có thể cho ta biết … chuyện đó… đúng là chiếm đoạt nương nhà ai sao?” Đối với chuyện kỳ quái này, nàng cũng rất ngạc nhiên.

      phải là năm ngày trước sao, mấy hôm liền đều nghe chuyện, mà lần cuối cùng nghe là hôm kia. Còn nương ấy ở đâu, con cái nhà ai cũng có nghe , xem ra nàng ấy cải trang, nhưng tuyệt đối là con nhà đàng hoàng lương thiện. Lớn tiếng xong, lại đến lượt Đại tiểu thư lên tiếng: “ Tứ muội, muội để bụng , cùng lắm là chuyện tình ong bướm, Minh Vương gia là hoàng thân quốc thích, ai mà được chứ?”

      tiếng nổ “ Ầm” vang lên trong đầu nàng.

      Ý tứ đằng sau câu nàng chưa cần nghĩ đến, chỉ là…mặt trước câu kia như vậy cũng đủ rồi.

      5 ngày trước… lại còn có.. hôm kia. Nhớ tới hai ngày kì quái này, Bộ Nhu Nhi lòng tràn đầy bất đắc dĩ.

      Các nàng nàng quên . tại nhớ lại chút, cũng chính ngày đó nàng bị Vương Thái hậu bức bách, sau đó cùng Hoàng Phủ Nam Ninh phóng ngựa chạy ra đường, các nàng còn lưng ngựa kia là con nhà đàng hoàng lương thiện, trừ nàng ra còn có ai được nữa.

      Khóe mắt chợt sáng lên, nàng bực mình đứng dậy, thể thừa nhận, mấy người này thêm mắm thêm muối là việc bình thường rồi.

      “ Ái chà, đừng là người này. Ai chẳng biết Minh Vương gia cùng cháu Vương Thái hậu là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu nặng, Vương Thái hậu đương nhiên coi ngoại thích nàng vào đâu” . Nàng lặng im lời nào, Bộ phu nhân thở dài tiếng nhìn nàng, lời thấm thía: “ Nha đầu này, loạn trong giặc ngoài,con nhất định thể đề phòng”

      Bộ Nhu Nhi quả hoàn toàn muốn phản đối, loạn trong là có, có thể bị nàng giải quyết xong rồi, là họa bên ngoài thôi, chính là căn bản có thể giải quyết được ? Hơn nữa đừng nữ nhân, cho dù Hoàng Phủ Nam Ninh có mang về cả mười nam nhân nữa, nàng cũng đâu có quan tâm? Nàng còn ước sao để yên cho nàng, đừng chú ý gì tới nàng?

      “ Việc này cũng có gì, nếu Vương gia thích, vậy nạp thiếp thôi, việc này ta có thể có biện pháp nào nữa?” Cố ý hạ thấp ngữ điệu, nàng muốn xem các nàng muốn làm gì?

      Vội vàng lắc đầu, Bộ phu nhân nghiêm trang : “ Như vậy sao được, nếu thực có ý thu nha đầu kia làm thiếp, con liệu còn có tốt được hay sao? Ai chẳng biết cháu Vương Thái hậu, xuất thân hơn ngươi, xinh đẹp hơn ngươi, lại được Thái hậu thích. Nàng nếu được gả vào đây, vị trí chính phi của con e là khó giữ.

      Haiz, nghe như vậy, Bộ Nhu Nhi chỉ có thể thở dài tiếng.

      biết Bộ phu nhân này thời gian nào đến đây thu thập tin tức. Dù sao, bọn họ thực phải là lo lắng cho nàng. Bộ Nhu Nhi bĩu môi: “ Việc này cũng đâu có biện pháp nào, ai bảo ta xuất thân thấp hèn như vậy, có thể ở vị trí chính phi vài ngày cũng chính là phúc khí của ta rồi”.

      Lập tức lắc đầu, Bộ phu nhân lớn tiếng : “ cái gì có biện pháp, phải ngươi , Vương gia bên người có nhiều thanh niên tuấn tú, tài giỏi giúp việc sao. Nếu như thích hợp ngươi nên trở về giới thiệu cho các tỷ tỷ, chỉ cần các tỷ tỷ ngươi được gả vào nơi tốt, nhà chúng ta liền có thế lực rồi, đến lúc đó ai dám cùng ngươi tranh giành ngôi vị Chính phi”

      …. Dựa vào?

      ra cả nửa ngày, các nàng là vì mục đích này đây. Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa muốn đập vỡ cái mặt kia, mắng các nàng óc chó.

      “ Vương gia ở lại Vương phủ thời gian lâu, những người làm việc bên cạnh ta cũng ít tiếp xúc, về phần nam nhân biết được quả càng ít”. Nàng lắc đầu, chút để ý .

      phải còn có Lý tướng quân sao, cùng Vương gia quan hệ mật thiết, lại thường xuyên lui tới Vương phủ. Người này bộ dạng tuấn tú, thông minh trác việt, tiền đồ lại rộng mở. Nếu có thể gả cho , như vậy cũng là cam lòng rồi” Bộ phu nhân há miệng .

      được”

      Theo bản năng, Bộ Nhu Nhi mở miệng cự tuyệt.

      Bộ phu nhân giận tái mặt: “ Con như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ý con là tỷ tỷ con, các nàng làm thiếp cho cũng đủ tư cách sao?”

      Quả , nhà nàng mấy vị tỷ tỷ đều lập tức đứng lên, vị nào chịu kém vị nào nửa bước. Nếu đem các nàng gả cho , phải là hại khổ đến sống bằng chết hay sao. Huống chi nàng có thể khẳng định, bao giờ thích nổi nữ nhân như ba nàng này?

      Bộ Nhu Nhi nhún vai: “ Việc này quả thực được, Lý tướng gia tuy cùng Vương gia thân cận, nhưng quả ta thể mai mối, ta cùng chỉ là chào hỏi thoáng qua, cũng chưa có chuyện gì nhiều”.

      “ Ái dà, chưa chuyện nhiều về sau tìm cách nhiều là được, dù sao các người có nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau như vậy, chỉ cần về sau cố gắng chút là được, có biết hay chưa?”. xong, Bộ phu nhân bản chất trở lại, bắt đầu quay sang giáo huấn nàng.

      Hay lắm, mới cho các nàng chút nhượng bộ, các nàng liền tấc lên trời, có voi đòi tiên hay sao.

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng khẽ nhếch lên: “ Đại nương, việc này ta thể làm chủ, Lý tướng gia cũng như Vương gia, đều ham mê nữ sắc, điểm này ngươi cũng biết. Ta làm sao dám chắc coi trọng tỷ tỷ các nàng.

      “ Nếu Minh vương gia coi trọng con như vậy, Lý tướng quân cùng ngài ấy là hảo bằng hửu , nhất định muốn thêm gần gũi, huống chi các tỷ tỷ con với con tướng mạo cũng có vài phần giống nhau. Cho nên, ngài ấy làm sao có thể thích các nàng? Chúng ta có những ba người kìa mà”. Hất cằm lên, Bộ phu nhân được những lời quả có phần hợp tình hợp lý.

      Việc này cũng nhất định, chỉ là mấy phần giống nhau đó mặt nàng và tam vị tỷ tỷ cũng kém rất nhiều rồi.

      ….

      Bỗng nhiên bên tai nàng tiếng bước chân nhàng, hình như còn có tiếng nữ nhi kêu gọi truyền tới. Bộ Nhu Nhi lập tức khóe miệng khẽ cười, rất nhanh trong lòng lại nghĩ ra kế sách.

      Trong chớp mặt, mặt nàng càng ý cười ôn nhu: “ Đại nương, là ngại quá, ngươi vừa tới cái gì, ta nghe ?”

      Vừa nghe như thế, lại thấy bộ dáng nàng có vẻ là nghe lời, Bộ phu nhân mừng rỡ vội vàng tăng thêm điệu: “ Ý ta là, Vương gia và Lý tướng gia là bạn tốt, bọn họ khẳng định là muốn thêm gần gũi khăng khít, con và các tỷ tỷ là người trong nhà, lại có vài phần giống nhau,con chỉ cần nhiều lần trước mặt Lý tướng gia về các tỷ tỷ của con, ta chắc rằng ngài ấy thích bọn họ”.

      Bộ Nhu Nhi vẫn hướng người về phía Bộ phu nhân vờ hỏi lại: “ Đại nương gì? Quả ta nghe chưa được ?”

      “ Ta tỷ tỷ con, các nàng ,nếu thường xuyên được qua lại Vương phủ, cùng tướng gia tiếp xúc nhiều chút, năm rộng tháng dài, ngày ấy nhất định động lòng với các tỷ tỷ con”.

      Ầm…

      Bỗng nhiên, giọng sắc bén vang truyền đến, chạy như bay tới: “ Ai dám Như Phong ca ca ta động lòng?”

      “ Tham kiến Nam Vân công chúa”

      Lập tức toàn bộ nha hoàn sai vặt đều nhanh quỳ xuống.

      Mẹ con Bộ phu nhận hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy hướng về phía : “ Tham kiến Nam Vân công chúa”

      Bước nhanh vào cửa, ánh mắt đảo qua dừng lại phía bốn mẹ con Bộ phu nhân, Nam Vân công chúa lớn tiếng quát: “ Vừa rồi trong này chuyện chính là các ngươi?”

      “ Vân nhi”, Bộ Nhu Nhi cũng vội vàng tới “ Muội tới đây có chuyện gì?”

      “Muội nhớ tới tấu, đến thăm tẩu đó mà”. Lớn tiếng xong, Nam Vân công chúa đột nhiên sắc mặt trầm xuống: “ Nhưng những lời ta nghe lúc trước là ai ?”

      lúc trước ư….

      Mẹ con mấy người lo sợ nhìn nhau.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng cười: “ Các nàng chỉ là thuận miệng chơi vậy thôi, có gì hết”

      “ Còn có gì ư? Ta nghe các nàng lại tới mấy lần?”. rồi nghiêm nét mặt, giơ chiếc roi lên cao: “ Các ngươi mau chết, Như Phong ca ca là của ta”

      “ Ối trời ơi…”

      Thấy chiếc roi bay tới, mấy mẹ con vừa né vừa thất thanh kêu

      “ Cái gì mà Như Phong ca ca, đó là ai vậy?”, vừa chạy Đại tiểu thư vừa khó hiểu hỏi.

      “ Đó là tên gọi thân mật Vân Nam công chúa vẫn dùng để gọi Lý tướng gia” Bộ Nhu Nhi lớn tiếng trả lời.

      “ Cái gì?” vừa nghe vậy bốn người đều hết sức kinh ngạc.

      được gọi tên Như phong ca ca của ta. Huynh ấy là của ta, các người dám đụng tới, ta giết các người”.

      Tức giận tới tận đỉnh đầu, Nam Vân công chúa vung roi, vút tiếng, đánh trúng tam tiểu thư là người chậm chân nhất chưa trốn kịp.

      “ Ui chao”, Tam tiểu thư đau đớn hét lên, chống đỡ hết nỗi liền ngã xuống đất.

      “ Trời ạ” nhìn thấy thế, trong lòng ba người run sợ nét mặt. Lại thấy Nam Vân công chúa cầm roi quay về hướng các nàng, vội vàng vừa nhanh chân chạy vừa lớn tiếng kêu cứu.

      “ Nương, Đại tỷ, Nhị tỷ đợi ta với” vội vàng lớn tiếng kêu, Tam tiểu thư cũng đứng dậy chạy nhanh theo.

      được chạy, người đâu mau ngăn bọn chúng lại cho bổn cung” lập tức Nam Vân công chúa lớn tiếng kêu, vội vàng muốn chaỵ đuổi theo.

      cần đâu, Vân Nhi xin hãy hạ thủ lưu tình”

      Chờ các nàng đều chạy xa rồi, Bộ Nhu Nhi mới nghĩ đến muốn quát to tiếng, cũng vội vàng chạy đuổi theo.
      Tiểu ngây thơ, Halong-ngoc, Lady872 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83 :Tương phủ tiếp người
      beta:yunafr


      Cứ như vậy, vất vả cố lấy dũng khí nhờ vả nàng, mẹ con bốn người nhà lăng gia là bị Nam Vân công chúa dùng roi da đuổi đánh ra ngoài. Tình huống thảm hại, quả thực thể dùng lời nào để miêu tả

      Lập tức mấy người vừa khóc van xin, chạy trốn xong lại ngã lộn nhào xuống đất, Nhu nhi quả thực trong lòng thực thích

      Ba, ba, ba.....

      Sau đó, đem mấy người đuổi đánh ra bên ngoài, Nam vân công chúa ném roi da , vỗ vỗ tay, lúc này mới nhớ tới hỏi: Đúng rồi, tứ tẩu, các nàng là ai vậy?

      Ách.....

      Nhu nhi bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên trong lòng rất muốn cười: “Các nàng? Nàng là đại nương của ta, còn có thêm ba vị tỉ tỉ ."

      "Hả" thời gian trôi qua mất nữa ngày Nam Vân công chúa cũng sợ ngây người:" Sao tẩu lại sớm?"

      " có việc gì. Dù sao các nàng từ trước đến nay đối với ta cũng tốt, hôm nay tìm tới cửa, cũng là vì chuyện của bản thân các nàng .Muội giúp ta đem các nàng đánh chạy ra ngoài đúng lúc vừa gặp, bằng , ta còn biết đối phó với các nàng như thế nào?" Nàng vội vàng nắm lấy tay công chúa, ôn nhu

      "Như thế có sao ? Vậy là tốt rồi?" Khuôn mặt lo lắng mất thay vào đó là khuôn mặt nhắn xinh xắn, ngay tức khắc lại nở nụ cười sáng lạn như hoa, Nam Vân công chúa lớn tiếng ,"Muội là nghe người ta , tẩu trước kia ở nhà mẹ đẻ bị lão bà kia ngược đãi. Sớm biết là các nàng, muội gọi người đem các nàng lôi dậy, hảo hảo giáo huấn các nàng trận roi no đủ"

      " cần, lần này đem các nàng giáo huấn đủ rồi". Ít nhất làm cho các nàng đem lời lẽ nàng muốn nghe tới làm phiền nàng. Khẽ cười, Nhu nhi liền tiến lên bên cạnh nàng," Sao hôm nay muội lại rảnh rỗi đến thăm ta?"

      "Bởi vì muội biết tứ ca có ở đây" Vội vã cười, Nam Vân công chúa lớn tiếng .

      Nhu nhi nghe vậy, lại nhịn được ngẩn ra, nhanh chóng đem nàng từ xuống đánh giá lần:" Vân nhi, muội sao chứ? Ngày đó ta xem tứ ca muội...."

      " có việc gì, chúng ta từ chính là như vậy, muội đều bị đánh như vậy thành ra quen rồi" Khoát tay, Nam Vân công chúa chút nào để ý đáp.

      Nhu nhi lại nhịn được giật khóe miệng : “ Vương gia cũng là. Muội là muội muội của vương gia, sao người lại có thể như vậy đối với muội ác độc như vậy?"

      Nàng là tâm . Nhìn trước mặt, chính là tiểu nương xinh đẹp đáng , người khác nhìn thấy, đều đau lòng kịp. Nhưng nam nhân họ Hoàng phủ lại khác? thế nhưng còn thoải mái hung ác tự tay đánh? Còn đánh như vậy? Nàng làm người nhìn thấy đều đau lòng !!"

      "Tứ tẩu?"

      Nghe ra nàng trong lời có chút thương tiếc, Nam vân công chúa chớp chớp hai mắt to tròn, nước mắt theo khóe mắt rơi xuống. Vội vàng hai tay ôm chặt nàng:" Muội biết mà,tẩu hiểu ta nhất"

      Nàng đây gọi là thương ? Chẳng qua với người bình thường thương hại thế thôi. Nhu nhi trong lòng thầm nghĩ.

      Nàng nhanh chóng vỗ vỗ vai của tiểu nương kia:" Được rồi, đừng khóc nữa. Muội phải đến thăm ta sao? thôi, chúng ta vào nhà trò chuyện."

      "Được". Nhanh chóng thu lại nước mắt mặt, Nam vân công chúa nghẩng đầu:" Tứ tẩu, muội còn muốn ăn kem ly?"

      " thành vấn đề" Nhu nhị lặp tức gật đầu

      "Muội cùng làm với tẩu, có được ?" Nam Vân công chúa lại hỏi

      Nhu nhi lại gật đầu lần nữa" Được"

      "Tốt quá" Nỗi buồn biến mất, Nam Vân công chúa hấp tấp dùng lực ôm nàng thực chặt," Tứ tẩu, tẩu tốt "

      Khóe miệng nàng bỗng co rút lại. Nàng chẳng lẽ lại tốt?

      Ôm nàng xong, ở thân thể của nàng cọ lên cọ xuống, Nam Vân công chúa lại với lên tay nàng giục:" Tứ tẩu chúng ta thôi, muội thèm ăn muốn chết"

      Này....

      Bị túm phía trước, Nhu nhi mệt mỏi nhìn nàng: biết tại sao, nàng có loại cảm giác dường như tiểu nha đầu này đến đây thăm ànng là cái cớ, kỳ thực nàng ta chính là cố tình tới cửa tìm ăn mới đúng.

      canh giờ sau, hai người cùng nhau "hợp tác" làm ra mấy mấy chén thành hình kem ly kem cốc

      "Ân, ăn ngon? Này bát này bỏ thêm chính là ô mai, vậy chén này là lê, còn có chén này là tây qua( dưa hấu), đều cùng ăn rất ngon". Cầm thìa, nơi này ngụm, nơi đó ngụm, Nam vân công chúa trong miệng nhét đầy kem, nhưng vẫn nhịn được múc thêm cho vào miệng.

      Nhu nhi mệt mỏi lắc đầu:" Vân nhhi, muội ăn từ từ được sao? Thứ đồ này ta làm vẫn còn nhiều mà"

      "Ừ, muội biết". Nhanh chóng gật đầu, nhưng Nam Vân công chúa cũng có ăn chậm lại...."

      Nhu nhi hết chỗ rồi.

      Lắc lắc đầu, nàng thở dài tiếng:"Ai!!!"

      Nam Vân công chúa đứng thẳng người chút" Tứ tẩu, tẩu sao vậy?"

      Nhu nhi quay đầu lại nhìn nàng than:" Vương gia ra phủ vài ngày. Vài ngày có nhìn thấy, cũng biết Vương gia tại sao rồi."

      " Tứ tẩu, tẩu cứ việc yên tâm, huynh ấy phải cùng Như phong ca ca ở cùng chỗ sao? Sáng hôm nay muội còn nhìn thấy huynh ấy, huynh ấy rất tốt nha. Cũng biết ai đắc tội huynh ấy, mặt đều sa sầm lại, cũng gì cả. Nhìn thấy muội, huynh ấy trừng mắt nhìn muội, giống như muội nợ tiền huynh ấy trả vậy. Muội sợ quá liền mau chóng rời ". Nuốt vào miệng miếng kem, Nam Vân công chúa mơ hồ .

      Nga, tốt . Nhu nhi nhàng thở ra

      "Hắc hắc, tứ tẩu, mới vài ngày thấy tứ ca, tẩu nhớ huynh ấy rồi sao?" Lại tiếp tục nhét thêm miếng kem to vào mồm, Nam Vân công chúa vẻ mặt bát quái hỏi

      Nhớ ?

      Nghe thấy hai chữ " nhớ ", Nhu nhi cảm giác được trong lòng tựa hồ bị cái gì đó hung hăng đăm phải.

      Hình như, nàng có nhớ , nhưng chỉ chút xíu xíu.

      được, thể như thế được!!!

      Lập tức cơ thể nàng liền run lên, thiếu chút nữa tự mình cho cái tát:" Nhu nhi, ngươi suy nghĩ cái quái gì thế?Tên kia tại người để ý ở cùng là tốt nha, đều chẳng phải rất hạnh phúc hay sao, ngươi ở chỗ này suy nghĩ nhiều cái quái gì? Ngươi hẳn là phải chúc phúc cho bọn họ mới đúng chứ"

      Vội vàng lắc đầu" có. ta chỉ là lo lắng vương gia, cũng vài ngày trở lại rồi"

      "Ai nha, lo lắng liền lo lắng thôi, có cái gì mà ngượng với ngùng chứ?" Lại lắc đầu, Nam Vân công chúa lớn tiếng . Lập tức, thu lại ý cười, hờn giận nhún vai, " Bất quá, tứ tẩu, tứ ca rốt cuộc có cái gì tốt,tẩu tại sao lại đối với huynh ấy tốt như vậy?uynh ấy tính cách hư hỏng, lại coi thường nữ nhân chúng ta, hàng ngày chỉ biết cùng Như phong ca ca ở cùng chỗ, nếu như là ta, ta sớm hận chết cái tên nam nhân đáng ghét đó rồi? Tẩu như thế nào còn đối với huynh ấy tốt như vậy?????"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :