1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 16

      Sáng sớm hôm sau, Cảnh Tâm còn chưa rời giường Thẩm Gia tới rồi, Thẩm Gia phen xốc chăn của lên: “Rời giường!”

      Cảnh Tâm dụi mắt đứng lên, oán giận ngáp: “Nếu chị muốn bảo em dậy có thể gọi điện thoại cho em trước, đừng lần nào cũng đến vén chăn của người ta lên mà.”

      Thẩm Gia nhìn chằm chằm, bỗng nhiên nở nụ cười: “Tối hôm qua em về rất khuya?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Hơn 12 giờ.” Tắm rửa tẩy trang xong mới lên giường, xong lại suy nghĩ miên man lát, cũng biết ngủ lúc nào.

      Thẩm Gia nhướng mày, ngẫm lại thấy có điểm thích hợp: “Em cùng Tần Sâm ăn cơm ba lần, hai lần trước có động tĩnh gì còn chưa tính, em có scandal có người chụp, nhưng Tần Sâm lại khác, nhẽ ra đám phóng viên phải nhìn chằm chằm ta mới đúng, tại sao lại chút động tĩnh cũng có?”

      Cảnh Tâm buông lỏng: “Hôm qua bọn em vào trong núi ăn cơm.”

      Cằm Thẩm Gia thiếu chút nữa rơi xuống: “Núi???”

      “Đúng vậy, trong núi, xe hơn 2 giờ mới đến nơi.”

      “….”

      Chỗ đó có đám phóng viên mới là lạ.

      Cảnh Tâm sửa soạn ổn thoả liền bị Thẩm Gia xách chọn lễ phục, chuẩn bị để hơn mười ngày sau ké thảm đỏ ở liên hoan phim.

      Xong việc buổi chiều vừa về nhà, liền nhận được điện thoại của Chu Nghi Ninh: “Bình hoa tôi có việc vui đây! Đêm nay tôi mời ăn cơm! Chúc mừng cho tôi!”

      Cảnh Tâm cảm thấy chắc chắn Chu Nghi Ninh là người hâm mộ của mình, nếu tại sao lại luôn luôn muốn tìm cơ hội ăn cơm với . Tối hôm qua ngủ được, hôm nay giày cao gót lại phải đứng vài giờ, bây giờ nằm ghế sô pha động cũng muốn động, “Tôi mệt quá, đến nhà tôi được ? Chúng ta gọi thức ăn bên ngoài về .”

      Chu Nghi Ninh chút cũng ý kiến: “Vô cùng tốt, bây giờ tôi lập tức qua.”

      tiếng sau, Chu Nghi Ninh đến, còn mang theo đống đồ ăn đến.

      Cảnh Tâm nhìn khuôn mặt tươi cười vô cùng xán lạn của ấy, nhịn được hỏi: “Có chuyện vui gì vậy?”

      Chu Nghi Ninh đem đồ ăn để lên bàn ngửa đầu cười to ba tiếng: “Ba mẹ tôi bắt tôi đính hôn nữa.”

      Cảnh Tâm cũng bất ngờ lắm, dù sao vị đại tiểu thư này cõng theo số tiền lớn đào hôn, cha mẹ ấy thoả hiệp chỉ là chuyện sớm hay muộn, bất quá vẫn hỏi câu: “Tại sao ba mẹ đột nhiên thoả hiệp vậy?”

      “Ít nhiều nhờ họ tôi.”

      Cảnh Tâm mi mắt khẽ nhúc nhích: “Tần Sâm?”

      “Đúng vậy, lần trước ấy chỉ thành phố S công tác thôi, ba mẹ biết tôi trốn ở chỗ Tần Sâm, tìm ấy đòi người, kết quả bị ấy cho hoảng, suy nghĩ mấy ngày cuối cùng huỷ hôn kia .” Chu Nghi Ninh đến mặt mày hớn hở.

      Cảnh Tâm càng tò mò: “Tần Sâm gì vậy?”

      Chu Nghi Ninh bẹp bẹp miệng: “ ấy , nếu ấy thích người đàn ông kia, hai người bắt ép cũng vô dụng, đính hôn có khả năng từ hôn, kết hôn cũng có thể ly hôn.”

      “Cứ như vậy sao?”

      “Đúng vậy, ba mẹ tôi rất sĩ diện, nếu đính hôn mà từ hôn rất khó coi, ly hôn càng phải , những lời này ra tôi qua, nhưng hiệu quả lời của ấy và tôi khác nhau, tôi có thể tưởng tượng được bộ dáng của ấy lúc những lời này!”

      Cảnh Tâm thử tưởng tượng bộ dáng của Tần Sâm khi mấy lời kia, bỗng nhiên nở nụ cười, ra có thể tưởng tượng được.

      Lúc này, Tần Sâm cũng thoải mái, tối qua vừa mang Cảnh Tâm ra khỏi thành phố ăn bữa cơm, người Phó gia liền đến tìm hỏi tội.

      Phó Cảnh Sâm dựa vào ghế sô pha, Tần Sâm ném cho cậu ta bao thuốc, sau đó ngồi xuống đối diện, “Lần này là ba mẹ cậu cử cậu đến ? Tôi cái gì cũng có làm, bọn họ lại khẩn trương thành như vậy, có phải quan tâm hơi quá rồi ?”

      Phó Cảnh Sâm cười cười: “Xem như vậy , ai bảo trước kia thanh danh của cậu tốt.”

      Tần Sâm dựa người vào phía sau, thở ra ngụm khói, có chút tự giễu nhếch miệng: “Tôi cũng làm chuyện gì trái lương tâm, cũng chưa gây hoạ cho con nhà ai.”

      Phó Cảnh Sâm nghiêng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, bộ dáng có chút đăm chiêu, Tần Sâm người này, tiếp xúc vài năm, cùng bên ngoài đồn đại vẫn có chút khác nhau, ít nhất hư hỏng như vậy. rút điếu thuốc lá để lên miệng, châm lửa sau đó mới nhìn Tần Sâm: “Tôi phản đối cậu theo đuổi Cảnh Tâm, chính là nhắc nhở cậu vài câu, Cảnh Tâm mặc dù ở trong giới giải trí vài năm, nhưng con bé vẫn rất đơn thuần, cậu phải biết rằng, nếu ngày nào đó con bé bị khi dễ, cậu có gì với ba mẹ tôi cũng xong đâu. Còn nữa, con bé là em tôi.”

      Tần Sâm hiểu ý tứ trong lời của Phó Cảnh Sâm, nếu suy nghĩ kỹ càng, tốt nhất đừng trêu chọc Cảnh Tâm.

      Giới giải trí này đủ dạng mỹ nữ, Cảnh Tâm xinh đẹp mọi người đều biết, nhưng ấy nổi tiếng, sau khi gia thế bối cảnh của ấy bị lộ cũng nghe qua, nếu chỉ coi trọng bộ dáng xinh đẹp của , đợi đến hôm nay.

      Giúp Cảnh Tâm giữ vai chỉ là quyết định trong nhất thời, nghĩ đến tốn sức như vậy.

      Tần Sâm , từ có chút quậy phá, còn thích làm theo ý mình, ba mẹ cùng trưởng bối trong nhà đều có biện pháp dậy dỗ , nhìn thấy Cảnh Tâm chỉ vì vai diễn nho mà khó khăn như vậy, nhịn được ra tay giúp đỡ chút. Sau đó sao? người đàn ông sắp 30 tuổi, có thể nhìn ra bé kia cẩn thận tiếp cận dò hỏi? Cho dù chủ động, bé kia cũng liều mạng tìm đủ mọi cách tiếp cận .

      Ánh mắt của có thể làm cho mềm lòng, như đụng vào nơi mềm mại nhất trong lòng .

      nguyện ý giúp .

      Tần Sâm liếc mắt nhìn Phó Cảnh Sâm cái, khoé miệng thản nhiên nhếch lên: “Tôi biết, tôi suy nghĩ kỹ càng.”

      Cảnh Tâm ở nhà ngây người hai ngày, nhịn được thỉnh thoảng cầm điện thoại nhìn chằm chằm, Tần Sâm gửi tin nhắn, càng gọi cho cuộc điện thoại nào, do dự biết có nên chủ động chút hay .

      Ở nhà vô cùng nhàm chán, vừa đúng cuối tuần, trai ở nhà, chuẩn bị qua đó ăn ké cơm trưa, thuận tiện hỏi thăm chút tin tức của Tần Sâm.

      Lái xe đến đó, Phó Cảnh Sâm mới từ phòng tập thể thao tầng xuống, cả người toàn mồ hồi.

      Mở cửa ra thấy Cảnh Tâm cũng bất ngờ lắm, chỉ để lại cho bóng lưng: “ trước tắm rửa cái.”

      Cảnh Tâm a cái, tự mình đến ngồi ghế sô pha.

      Phó Cảnh Sâm tắm rửa xong, mặc bộ quần áo màu xám T-shirt cùng quần dài mặc ở nhà vào phòng bếp, Cảnh Tâm theo phía sau : “, hôm nay có thức ăn chưa?”

      cũng quay đầu: “Chỉ có mì thịt bò.”

      Cảnh Tâm chu miệng lên: “Lần nào cũng là mì thịt bò, nấu ăn giỏi như vậy, thể đổi món khác sao?”

      Lúc này Phó Cảnh Sâm quay đầu, nhíu mi: “Em cảm thấy làm mì thịt bò thể ăn?”

      “Ăn ngon, vô cùng ngon, ngon đến mức có thể mở quán ăn, nhưng cũng thể lúc nào cũng ăn mì mà.” Cảnh Tâm giọng thầm, “Trước kia cũng thấy thích ăn mỳ thịt bò mà, sao bây giờ lại thích ăn.”

      xong câu này liền phát mình giẫm phải mìn, sao, Lục Tinh, nhiều năm gặp, nhưng từ bé bọn họ ở chung chỗ, lúc lơ đãng thỉnh thoảng cũng nhắc đến ấy.

      Phó Cảnh Sâm đun nước, giống như nghe thấy lời của , Cảnh Tâm hừ tiếng, chạy ra khỏi phòng bếp.

      Có mỳ thịt bò ăn cũng tệ.

      Hai bát mỳ đặt lên bàn, Cảnh Tâm ăn vài miếng, nhịn đươc vụng trộm liếc Phó Cảnh Sâm hỏi, làm bộ lơ đãng hỏi: “ cùng Tần Sâm rất quen thuộc phải ?”

      Phó Cảnh Sâm thản nhiên ừ.

      Cảnh Tâm lại hỏi: “Vậy trước kia ấy có giúp ngôi sao nữ nào dành vai diễn ?”

      Phó Cảnh Sâm nhìn cái, như là tự hỏi vài giây rồi mới : “Chuyện này chưa có nghe qua, nếu em tò mò có thể trực tiếp hỏi cậu ta.”

      Cảnh Tâm có loại cảm giác tâm tư của mình bị nhìn thấu vô cùng lúng túng, vội vàng cúi đầu xoã tóc che mặt lại.

      Từ nhà Phó Cảnh Sâm rời , điện thoại ném ở ghế lái phụ kêu lên, cầm lên liền thấy, là Tần Sâm gọi đến, lập tức cho xe táp vào lề đường, vừa trượt xuống nút nghe: “Tần tổng xin chào.”

      Sau buổi tối hôm đó hai người chưa liên lạc, ra có điểm hoảng, hiểu được tâm tư của Tần Sâm, hẹn ăn cơm, mang ra ngoại thành, cho hiểu thêm về , biết bạn bè trước kia của , loại hành vi này biểu cái gì đây? hỏi qua Thẩm Gia, Thẩm Gia bảo thử .

      Thử làm gì? hiểu lắm, Thẩm Gia cũng giải đáp giúp , đoán chừng ngay cả chị ấy cũng hiểu.

      phải nên là thử ấy sao? Như thế nào lại ngược đây?!

      Tần Sâm nở nụ cười : “ ở phía sau em.”

      Cảnh Tâm: “Hả?” Vội vàng nhìn đằng sau, còn… Đúng là đường có chiếc xe màu đen đậu, mấy lần trước ngồi qua chiếc xe này.

      Tần Sâm mở cửa xe ra, đeo cặp kính mát từ xe bước xuống, đến bên cạnh xe của , thấy còn cầm điện thoại di động nhìn , thản nhiên cong khoé miệng, giơ tay lên gõ vào cửa kính xe , kết thúc cuộc gọi.

      Cảnh Tâm vội vàng bỏ điện thoại di động xuống, hạ kính xe.

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Khổ chưa Sâm ca ơi, rước đc bình hoa về k dễ đâu nhá, bình hoa nhà tui k phải loại bt mà là bình hoa vàng bạc châu báu đó :v :v :v
      Lê Thị Ngọc Huyền thích bài này.

    3. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 17

      Tần Sâm bỏ kính râm xuống, hôm nay mặc chiếc áo sơ mi trắng, bớt chút vô lại của ngày thường, thêm chút thanh cao nho nhã, Cảnh Tâm nhìn mặt , hoảng hốt hồi, mới phản ứng lại được hỏi: “Tại sao lại ở chỗ này?”

      Xe của từ phía sau ra, đằng sau chính là khu biệt thự, Cảnh Tâm có chút kinh ngạc: “ ở chỗ này sao?”

      Tần Sâm cười cười: “ phải, trai tôi ở chỗ này, ấy gần đây bận bịu chuẩn bị hôn lễ, chuyện công ty đều đẩy cho tôi, tôi đến đây lấy tập tài liệu.”

      bình thường rất ít đến đây, nghĩ đến lần này có thể gặp được .

      người ở xe, người đứng bên ngoài, có chút bình thường, Cảnh Tâm mở cửa xuống xe, đứng trước mặt : “Chắc bề bộn rất nhiều việc phải ?” Cho nên mấy ngày hôm nay mới có thời gian liên lạc với , là như vậy đúng ?

      Tần Sâm như là nhìn thấu tâm tư của , cười tiếng, khoé miệng cong lên: “Có chút bận rộn, buổi tối phải bay đến thành phố S.”

      Cảnh Tâm a tiếng, cảm giác khí trở nên kỳ lạ, vi diệu. nhất thời biết nên cái gì, chính là ngửa đầu nhìn mặt , vì cái gì cả, chỉ là muốn nhìn thôi.

      “Em đến đây tìm trai sao?” Tần Sâm cũng biết Phó Cảnh Sâm ở đây.

      “Vâng.” Cảnh Tâm gật đầu.

      Tần Sâm nhớ đến lời của Phó Cảnh Sâm mấy ngày trước, muốn hút điếu thuốc, phát bao thuốc để xe, chỉ có thể từ bỏ. lát nữa còn có việc phải xử lý, còn bao nhiêu thời gian, bất quá muốn cùng bé trước mặt này chuyện.

      “Cảnh Tâm.”

      Cảnh Tâm ngây ra lúc, đây là lần đầu tiên gọi tên như vậy, hiểu sao có chút căng thẳng: “Dạ, làm sao vậy?”

      cong khoé miệng: “ lát nữa tôi còn có việc, phải ngay.”

      Cảnh Tâm có chút thất vọng, bất quá rất nhanh liền giơ khuôn mặt tươi cười lên, : “Vậy mau làm việc , chờ trở về tôi mời ăn cơm, tôi còn nợ mà.”

      Quả nhiên vẫn là chủ động tìm làm chỗ dựa,Tần Sâm nở nụ cười, ngay cả đuôi lông mày cũng đầy ý trêu chọc: “Được.”

      Cảnh Tâm thấy tâm tư của mình lại bị nhìn thấu, có chút quẫn cúi đầu, thúc giục : “Vậy mau .”

      Hai người trước sau rời , ở giao lộ lúc chờ đèn đỏ, xe của Tần Sâm ở bên cạnh xe chuẩn bị rẽ trái, quay đầu hướng vẫy vẫy tay, dùng khẩu hình miệng : “Bye bye”, mười phần sức sống.

      Tần Sâm bị chọc cười, nhếch đuôi lông mày cười cười.

      hành động với nhau như vậy, Cảnh Tâm giống như ăn vụng mật ngọt, nhịn được cúi đầu cười.

      Mấy ngày nay Tần Sâm công tác, Cảnh Tâm trở lại đoàn làm phim quay phim, vẫn là diễn cùng Lục Tuyết Tâm, tháng 6 thời tiết vô cùng nóng bức, vừa thay đổi quần áo cảm thấy nóng chịu được, mặt trời trói trang lại còn bị trói ngồi trong xe, vừa lên xe bắt đầu đổ mồ hôi, nóng hoa cả mắt.

      Lục Tuyết Tâm vừa lên xe liền nhíu mày: “Nóng chết mất, sao lại có điều hoà!”

      Cảnh Tâm quay đầu, an ủi ta vài câu: “Đạo diễn cầu, đây là quan điểm nghệ thuật, đợi lát nữa chúng ta cố gắng chút, qua sớm chút là được.”

      Lần trước Lục Tuyết Tâm bị Cảnh Tâm giáo huấn vài câu, trong lòng vẫn còn thấy vô cùng khó chịu, bây giờ lại bị Cảnh Tâm như vậy liền cảm thấy lại thuyết giáo, hất cằm kiêu ngạo : “Chuyện này cần phải , tôi tin tưởng kỹ thuật diễn của mình, đừng liên luỵ tôi là được.”

      Cảnh Tâm: “….”

      Chị này, số lần bị đạo diễn NG còn nhiều hơn tôi n lần đấy được ?

      mỉm cười: “Tôi liên luỵ , yên tâm.”

      Ai liên luỵ ai còn chưa biết đâu.

      Chuẩn bị ổn thoả, đạo diễn hô bắt đầu quay phim.

      Đúng là mùa hè nóng bức, bên trong thùng xe của bon buôn người thời gian dài bị đóng kín, bị cảm nắng ngất , nhưng người đàn ông trước mặt vẫn chưa phát , các lại bị bịt miệng, kêu ra tiếng, trong xe mười mấy người đều vô cùng sốt ruột, Lục Tuyết Tâm vào vai Cảnh Lâm Hi trong nóng ngoài lạnh, mặt có bao nhiêu biểu tình, ra trong lòng rất sốt ruột.

      Đạo diễn: “Cắt, Lục Tuyết Tâm biểu cảm của tự nhiên chút, cần phô trương như vậy, thu vào chút hiểu ?”

      Kết quả quay đoạn ngắn như vậy, NG đến bốn năm lần, mọi người đều vô cùng khó chịu.

      Chờ quay xong cảnh, sau lưng áo của Cảnh Tâm đều ướt hết, Lục Tuyết Tâm vừa xuống xe hai trợ lý của ta lập tức đến hầu hạ, người đưa nước người cầm quạt.

      Cảnh Tâm có trợ lý, Thẩm Gia cũng ở đây, tự mình đến phòng nghỉ uống nước, uống liên tục hai chén, hai má vì nóng mà đỏ bừng.

      Lúc này thợ trang điểm đến cùng chuyện: “Sao Cảnh tiểu thư lại có trợ lý vậy?”

      Cảnh Tâm bây giờ cũng rất muốn có trợ lý, nhưng tình trạng giờ của tốt lắm, bình thường căn bản có công việc, Thẩm Gia đều cho trợ lý đúng là lãng phí, mất toi tiền công: “Chờ tôi đóng phim nhiều hơn thuê trợ lý, bây giờ công việc của tôi rất ít.”

      Thợ trang điểm nhướng mày cười cười: “Kỹ thuật diễn của rất tốt, chỉ là… Bất quá, bây giờ cùng Tần Sâm ở chung chỗ, lần này là nữ phụ số bốn, chừng lần sau chính là nữ chính.”

      Cảnh Tâm bị sặc nước: “Khụ khụ khụ… Ai tôi cùng Tần Sâm ở chung chỗ?”

      Lần trước đến đoàn làm phim còn gọi Tần tổng , lần này trực tiếp gọi tên, hơn nữa nhìn trạng thái mỗi lần Tần tổng đến đoàn làm phim, có gì, toàn bộ người trong đoàn làm phim mới tin.

      Vẻ mặt thợ trang điểm với biểu tình “Tôi biết”, sau đó trang điểm lại cho các diễn khác.

      Cảnh Tâm lại ngồi uống thêm chén nước nữa, toàn bộ đoàn làm phim đều cảm thấy Tần Sâm trêu ghẹo , chính cũng cảm thấy vậy, đến lúc đó bọn họ lại có gì, vậy đúng là phải xin lỗi quần chúng bát quái.

      Buổi chiều còn phải quay mấy cảnh nữa, gần tối mới kết thúc công việc, Thẩm Gia đến đón Cảnh Tâm, nhín mặt ửng đỏ, bộ dáng mệt mỏi, có chút lo lắng: “Làm sao vậy?”

      Cảnh Tâm đưa mắt nhìn Thẩm Gia, thanh vô lực trả lời: “Có thể là bị cảm nắng rồi, đầu có chút choáng.”

      Thẩm Gia nhíu mày: “Vậy em mau thay quần áo , chị đưa em về, về nhà nghỉ ngơi sớm chút.”

      Cảnh Tâm gật đầu, chậm rì rì thay quần áo.

      Cảnh Tâm về nhà tắm rửa cái lập tức leo lên giường nằm, ngủ biết trời đất là gì, di động vang lên.

      xoa mặt tìm di động, mắt nhập nhèm nhìn thoáng qua, nhìn cái tên màn hình, lập tức thanh tỉnh vài phần, vội vàng ngồi xuống nghe điện thoại: “Tần tổng.”

      Ngủ lâu, thanh có chút khàn, còn… có chút quyến rũ.

      Tần Sâm ngây ra lúc, bé này chính là cố ý?

      Khoé miệng cong lên, “Tôi trở về, bây giờ chưa đến 9 giờ, có muốn gặp mặt chút ?”

      Cảnh Tâm ngủ hai ba giờ cảm giác tốt hơn rất nhiều, chỉ là đói bụng, vuốt bụng giọng : “Có thể ăn khuya sao?”

      Tần Sâm cười : “Được, em ở nhà chờ, khảng 1 giờ nữa tôi đến.”

      Cúp điện thoại, Cảnh Tâm vội vàng đến phòng để quần áo, ăn khuya cũng phải ăn mặc xinh đẹp, dù sao mấy ngày rồi bọn họ chưa gặp nhau.

      ra… rất muốn thấy .

      Sau khi chọn quần áo xong, lại gội đầu, sấy tóc, trang điểm.

      Sau khi làm xong hết tất cả các việc, Tần sâm gọi điện thoại đến, Cảnh Tâm vội chạy thay giầy, bên nghe điện thoại: “ đến? vậy chờ chút, tôi lập tức xuống.”

      giầy đế bằng, từ trong toà chung cư chạy ra, Tần Sâm đứng trong bóng đêm, thân hình cao to, miệng bất giác cong lên, bước nhanh về phía .

      Tần Sâm thấy đến gần, dập điếu thuốc ném vào thùng rác, mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, xương quai xanh tinh xảo, mái tóc dài đen sẫm tuỳ ý để xoã sau lưng, mặc váy ngắn lộ ra hai chân thon dài, giống như trước vô cùng xinh đẹp.

      nhìn cười: “ cần gấp như vậy.”

      Cảnh Tâm bị mặt đỏ lên, phản bác : “Tôi đói bụng mà thôi.”

      Tần Sâm nhìn chòng chọc vài giây: “Chưa ăn cơm chiều?”

      Cảnh tâm thành gật đầu: “Vâng, hôm nay quay phim thời tiết quá nóng, cũng có khẩu vị ăn cơm, về nhà lập tức ngủ.”

      khẽ nhăn mày: “Bị cảm nắng?”

      “Cũng hẳn, chỉ là có chút choáng váng, bây giờ tốt rồi.” Cảnh Tâm vội vàng lắc đầu, “ thôi thôi, chúng ta ăn khuya!”

      đến bên cạnh xe của , sau đó quay đầu: “ từ sân bay tới đây?”

      Tần Sâm gật đầu: “Đúng.”

      vừa cười, trong lòng liền nổi lên tia ngọt ngào, hỏi : “Vậy mệt mỏi sao?”

      Tần Sâm cười cười: “ mệt, lên xe , mang em ăn khuya.”

      Xe chạy rồi, Cảnh Tâm mới nhớ tới hỏi: “Đến chỗ nào ăn? Bình thường tôi rất ít ăn khuya, cũng biết tới chỗ nào mới có đồ ăn ngon.”

      Tần Sâm lái xe, lãnh đạm hỏi: “Muốn đến nhà tôi ?”

      Cảnh Tâm sửng sốt, hẳn là bị lời của doạ, vẻ mặt thể tin được nghiêng đầu nhìn , lắp bắp xác nhận: “ , nhà ?”

      Ăn khuya xong… Thuận tiện dùng quy tắc ngầm với ?

      Nghĩ như vậy, mặt Cảnh Tâm lập rức đỏ, cho dù có ý nghĩ này, như vậy phải quá trực tiếp ?

      Tần Sâm biết hiểu nhầm, cố ý giải thích, khoé miệng cong lên: “Đúng, nhà tôi có đồ ăn khuya.”

      nhà là Tần gia bên kia, bây giờ qua, thím Dư chuẩn bị đồ ăn khuya, Chu Nghi Ninh bây giờ cũng ở đó, mẹ thích chơi mạt chược, cơ bản tối nào cũng mở bàn chơi lúc, luôn chuẩn bị sẵn đồ ăn khuya ăn vặt, so với bên ngoài dinh dưỡng đều tốt hơn.

      Cảnh Tâm vô cùng rối rắm, có nên hay là đây?
      Editor: Có ai nhận ra Sâm suốt ngày đứng cạnh thùng rác ?:063::063::063:
      Ngân Anhna, thanhbinh, Tiểu Ly 111186 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bạn ấy là ống khói mà, thanks Nàng

    5. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 18

      Tần Sâm nghiêng đầu nhìn , phát hai tai Cảnh Tâm đều đỏ ửng, bộ dáng cúi dãy dụa như sắp chết.

      càng như vậy, lại càng có hứng thú, nhưng lại rất hiếu kỳ biết trả lời thế nào.

      Trong đầu Cảnh Tâm liệt kê ra rất nhiều loại khả năng, cự tuyệt như thế nào, đồng ý rồi thế nào, rốt cuộc nên hay là nên đây? Lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về phía Tần Sâm, mắt nhìn về phía trước, vẻ mặt nhàn nhã, dường như người hỏi vấn đề đó phải là .

      đúng là nghẹn mà, giọng : “ nhà cũng chỉ ăn khuya đúng ?”

      Tần Sâm cong khoé miệng, nhịn được tiếp tục trêu : “Nếu em còn muốn làm thêm cái gì, tôi vui vẻ phụng bồi.”

      Cảnh Tâm: “….Cái gì cũng muốn, tôi chỉ muốn đến nhà ăn khuya thôi.”

      Hoàn toàn phải là đối thủ, mặt đỏ tim đập căn bản khống chế được!

      Tần Sâm thấy sắp bốc khói, đùa nữa: “Tôi nhà là nhà của ba mẹ tôi, mẹ tôi rất thích chơi mạt chược, mỗi ngày nhà bếp đều chuẩn bị đồ ăn khuya, rất phong phú, Chu Nghi Ninh cũng ở đó, phải gần đây em và ấy rất hay qua lại sao?”

      nhà ba mẹ ?!

      Cảnh Tâm lập tức lắc đầu: “Tôi tình nguyện nhà còn hơn là đến nhà ba mẹ , rất ngượng ngùng đó!”

      lấy thân phận gì mà đến nhà ba mẹ ! Tuyệt đối !

      Tần Sâm nhướng mày: “ nhà của tôi?”

      Cảnh Tâm: “….”

      Trọng điểm phải điều này được ?

      Tần Sâm cười , hề làm khó xử: “Quên , lần sau dẫn em đến.”

      Ở giao lộ quay đầu xe, Cảnh Tâm nhàng thở ra, nghĩ đến lần sau cũng biết là bao giờ, khoảng thời gian này phải chuẩn bị tâm lý tốt mới được.

      Cảnh Tâm nhìn ra ngoài cửa, giọng thầm: “Vậy đâu ăn bây giờ?”

      “Em theo tôi đến nơi.”

      Cảnh Tâm a tiếng, cũng hỏi nữa, chắc lại mang lên núi thôi?

      May mắn, có làm như vậy.

      Tần Sâm dừng xe ở bên ngoài ngõ , bên cạnh cũng có ít xe đậu, đứng ở đầu ngõ cũng có thể nghe được thanh náo nhiệt bên trong, Cảnh Tâm chưa bao giờ đến đây, theo phía sau vào bên trong, càng càng thấy náo nhiệt, là phố ăn khuya, cơ bản thức ăn gì cũng có.

      quay đầu nhìn : “Chưa đến đây bao giờ sao?”

      Cảnh Tâm lắc đầu: “Chưa từng.”

      Thành phố B lớn như vậy, Phó gia ở phía Đông, Tần gia ở phía Tây, quen với bên này, từ lúc 17 tuổi vào giới giải trí đến bây giờ, Thẩm Gia bất kể như thế nào vẫn quản rất nghiêm, loại chuyện hơn nửa đêm chạy ăn khuya rất ít.

      quay đầu với : “Nếu muốn cho người ta chú ý, lát nữa em dựa vào tôi, cúi đầu.”

      thất thần: “Sao, dựa vào như thế nào?”

      tới gần , đem đầu của áp vào bả vai của mình.

      Cảnh Tâm: “….” Thân thể tiếp xúc bất ngờ, làm cho cả người đều như mấy, đấy lòng mạnh mẽ rung động.

      Tần Sâm cười tiếng, mang vào quán bán đồ ăn khuya, bởi vì quán này ít người hơn, cũng coi như nhân vật của công chúng, cùng Cảnh Tâm đường thế này, cho dù là khu phố ăn khuya náo nhiệt, cũng khó làm người ta chú ý, hy vọng hai người ngay cả ăn khuya cũng bị chụp ảnh, thành kiến của ba mẹ đối với rất lớn, bây giờ tốt nhất nên rêu rao.

      Cảnh Tâm đỏ mặt, lặng lẽ đưa tay nắm lấy tay áo , Tần Sâm cong khoé miệng.

      Lúc hai người vào trong quán, chủ quán nhìn họ ngây người ra lúc, bất quá thấy mặt Cảnh Tâm, chỉ cảm thấy người đàn ông này rất đẹp trai, có chút quen mắt, nhịn được nhìn thêm mấy lần.

      Tần Sâm nhìn chớp mắt, mang lên tầng hai, chọn vị trí yên tĩnh ngồi xuống.

      bàn để thực đơn, Tần Sâm đem thực đơn để trước mặt , “Trước kia tôi học trường cấp ba gần đây, thường xuyên cùng bạn bè đến chỗ này, em xem xem muốn ăn gì.”

      Cảnh Tâm a tiếng: “Lúc học cấp ba, vậy phải mười mấy năm rồi sao? bây giờ vẫn còn đến bên này sao?”

      Tần Sâm dựa vào phía sau: “Thỉnh thoảng vẫn cùng bạn bè đến đây,”

      Cảnh Tâm lại a tiếng, cúi đầu nhìn thực đơn.

      Loai thực đơn này có thể trực tiếp chọn, Cảnh Tâm cầm cái bút bàn chọn nồi cháo, hai phần sủi cảo tôm, lại chọn ít đồ ăn vặt cùng với điểm tâm ngọt, sau đó đưa cho xem: “ có muốn ăn món gì nữa ?”

      Tần Sâm đói bụng, chỉ là muốn cùng ăn chút, nhìn thoáng qua: “Thế là được rồi.”

      Nhân viên phuc vụ đến lấy thực đơn điền, Cảnh Tâm cúi đầu, tóc che cả bên mặt.

      Chờ nhân viên phục vụ rồi, Cảnh Tâm mới phản ứng lại, tại sao lại phải trốn tránh làm gì?

      Bị chụp … chụp thôi!

      Cho nên ăn khuya xong, lúc ra, Cảnh Tâm ngẩng đầu ưỡn ngực, thay đổi bộ dáng vợ bé lúc trước.

      Tần Sâm nhăn lông mày nở nụ cười, tuỳ vậy.

      Cảnh Tâm cảm thấy tâm tư cẩn thận của mình bị nhìn thấu, mặt có chút đỏ, nhưng cũng cúi đầu. Nhân viên phục vụ cầm thực đơn qua trước mặt bọn họ liếc nhìn cái, sau đó ngây ngốc tai chỗ, Cảnh Tâm cười với ấy cái.

      Sau khi ra khỏi cửa quán, phía sau truyền đến tiếng hô kinh ngạc: “A, vừa rồi người kia phải bình hoa sao! Người đàn ông có bộ dáng tuấn tú kia phải là Tần sâm sao! Bảo sao nhìn quen mắt như vậy!”

      Trong quán nhất thời trở lên náo nhiệt, vài vị khách nhịn được xác thực với nhân viên.

      “Bình hoa? Cảnh Tâm sao? ấy cùng Tần Sâm ăn khuya?? nhìn lầm chứ?”

      “Tuyệt đối sai, tôi là fan của ấy! ấy còn nở nụ cười với tôi, rất xinh đẹp! Chân vừa dài vừa thẳng! Vừa rồi tôi còn tưởng vị soái ca nào mang người ăn khuya đấy, nghĩ đó là bình hoa, sau đó mới nhớ đến người đàn ông kia là Tần Sâm! Muộn như vậy hai người còn đến đây ăn khuya! Điều này chứng minh cái gì?”

      “A là tốt, tôi phải nhìn xem!”

      “Ai! Tôi cũng !”

      Sau đó lập tức có mấy người đuổi theo, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của Tần Sâm và Cảnh Tâm, có người cam lòng, dù là bóng dáng cũng muốn chụp mấy tấm nha!

      Hai người vào trong xe, Cảnh Tâm còn có chút vui vẻ, cảm giác có điểm kích thích.

      nghiêng đầu về phía Tần Sâm, hứng trí bừng bừng hỏi: “ , chúng ta có thể trơ thành từ khoá tìm kiếm hot nhất hay đây?”

      Tần Sâm có chút hứng thú nhìn : “Như thế nào, em rất muốn cùng tôi lên từ khoá tìm kiếm hot nhất?”

      Cảnh Tâm: “…. Lên chút cũng có gì mà.”

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn , ánh mắt có phần sáng lên: “ để ý sao?”

      ngại.” Tần Sâm lười biếng dựa lưng vào ghế, chỉ là giai đoạn này có chút phiền toái.

      Cảnh Tâm a tiếng, đoán được ý nghĩ của , ngoan ngoãn ngồi, chờ lái xe.

      Tần Sâm lái xe ngay, lấy ra hộp thuốc lá từ ngăn để đồ xe rút ra điếu đưa lên miệng , Cảnh Tâm lại ngẩng đầu nhìn , thấy vẻ mặt nhàn nhã của , dường như cái gì cũng để ý, hơi nghiêng mặt, bỗng nhiên khoé miệng nở nụ cười, “Nếu ba mẹ vẫn muốn ngăn cản em, em tính làm như thế nào bây giờ?”

      Cảnh Tâm ngẩn người, nghĩ đến lại hỏi như vậy, hơi cụp mắt xuống, hít hơi sâu: “Mặc kệ hai người họ phá rối tôi như thế nào, tôi vẫn muốn làm diễn viên, làm diễn viên phụ cũng vui vẻ.”

      Về việc bây giờ phải làm gì, đương nhiên là cố gắng ôm đùi thôi! Nhưng bây giờ thể .

      hơi ngửa đầu, tầm mắt chăm chú nhìn vè phía trước thở ra ngụm khói, tay kẹp điếu thuốc để ra ngoài cửa sổ búng tàn thuốc , “? Em tiến vào giới giải trí được sáu năm, muốn làm nữ chính sao?”

      Ngực Cảnh Tâm như muốn nổ tung, cuối cùng là đến chuyện này sao? vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn, khuôn mặt lên thứ ánh sáng rực rỡ, thanh vô cùng kiên định: “Muốn! Vô cùng muốn! có diễn viên nào muốn làm nữ chính cả!”

      Tần Sâm cong khoé miệng, quay đầu nhìn , vẫn là bộ dáng lười biếng, “Vẫn rất có chí hướng.”

      Cảnh Tâm rất thích bộ dáng lười biếng này của , nhìn như chút để ý, ra trong lòng cái gì cũng biết, có thủ đoạn có năng lực.

      cũng giúp .

      Có lẽ có rất nhiều người giúp , nhưng chưa có người nào có thể làm ấn tượng sâu như vậy, cho dù chưa có phát sinh chuyện gì, cũng vĩnh viễn nhớ . Có lẽ ngày đó thấy tin tức có tên , giậ mình, là Tần Sâm, là người đầu tiên giúp giữ vai diễn.

      đối với , là loại tồn tại đặc biệt.

      Trong xe trận yên lặng, nhịn được ngẩng đầu nhìn : “Này.”

      Tần Sâm thản nhiên: “Ừ?”

      Cảnh Tâm nhìn lát, hít sâu mấy lần, mới mở miệng: “… Tại sao lại giúp tôi giữ vai diễn kia?”

      Tần Sâm nở nụ cười, thấp giọng hỏi: “Em cảm thấy là tại sao?”

      Cảnh Tâm cúi đầu, mặt có chút hồng, do dự chút, mới giọng : “Tôi nghĩ muốn dùng quy tắc ngầm với tôi….”

      Lời này của , trong giới giải trí này lợi ích vô cùng ràng, là phức tạp khắc nghiệt nhưng cũng vô cùng đơn giản, đàn ông có quyền có tiền ham muốn sắc đẹp, phụ nữ muốn danh lợi tự nguyện hiến thân, ra đều là theo nhu cầu, ai cũng nợ ai.

      Cho nên, khi Thẩm Gia cho biết, vai diễn này Tần Sâm giúp giữ lại, cũng nghĩ giống Thẩm Gia, Tần Sâm coi trọng .

      Coi trọng cái gì đây? Hai người bọn họ quen, cũng biết, vô duyên vô cớ mà giúp .

      Tần Sâm bật cười: “Nếu dùng quy tắc ngầm với em rất vất vả.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Cho nên muốn bỏ dở giữa chừng sao?

      nhìn về phía , đuôi lông mày nhếch lên, khoé miệng cong lên cười vô cùng xấu xa: “Bất quá, chỉ cần vai nữ phụ số bốn mà có thể dùng quy tắc ngầm với em sao?”

      Cảnh Tâm: “….”

      Lời này ý là gì vậy? Cảm thấy đây chỉ là thuận tiện hay muốn dùng quy tắc ngầm với ! thể chuyện tình cảm được sao?

      Cảnh Tâm nuốt nước miếng, mặt lại bắt đầu nóng lên, có chút buồn bực: “ thể chuyện tình cảm trước, sau đó thuận theo tự nhiên hay sao?”
      hthuqttn, Mai Trinh, thanhbinh81 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :