1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      A nghiên bảo ốm mà tiêu đạc dám ko về đảm bảo có kịch hay để xem :)))
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tặng các tình lọ mọ đêm hôm chương mới theo cầu tha thiết của số nàng.

      Chương 85

      Lại Tiêu Đạc nhiều ngày qua quả là nghe hát uống rượu, tiêu diêu tự tại.

      Lúc này mặt trời chiếu sáng, dương liễu đung đưa, thuyền hoa phú quý hoa lệ sông đào, đám du đãng ở sông trong vắt hất bóng dương liễu, hai bên bờ sông nữ tử quần áo tiên diễm thướt tha, cũng có nam tử vĩ cưỡi ngựa ngang qua, cũng có cờ rượu phiêu đãng, các hộ thương gia rao hàng ngừng.

      Tiêu Đạc dựa vào cửa sổ thuyền hoa neo sông lớn, híp con ngươi, nhàn nhã tự tại nhìn sóng nước dập dờn bên ngoài.

      Nước sông phản chiếu sắc trời màu lam, bát ngát cao xa, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

      Nhất thời có gió tháng năm từ mặt nước thổi tới, mang đến chút hơi ẩm, luồng tóc đen kềm chế được lướt khuôn mặt tuấn mỹ giống như đao khắc rìu đục, làm nổi bật khuôn mặt kia càng thêm tuyệt thế kinh người.

      Trong thuyền hoa vài nữ tử cong mắt nhìn ngây người.

      đời này lại có nam nhi kinh tài tuyệt diễm như thế, chỉ hơi khép con ngươi ngồi tựa cửa sổ, người ta liền hận thể đào tâm ra đặt trước mặt , liền hận thể quỳ trước mặt , hôn giày của .

      Kỳ triệu các nàng đến mấy ngày, nhưng chỉ uống rượu, lệnh cho các nàng xướng khúc, ban đêm cũng gọi . Vài tỷ muội cũng từng vụng trộm , nếu có thể cùng triền miên đêm, ngày thứ hai có chết cũng đáng.

      Đương nhiên có tỷ muội nhiều kinh nghiệm cũng , nam nhân này vừa nhìn là biết dễ ứng phó. Xem mũi kia cao thẳng thế, là rất lợi hại.

      như vậy, tất cả khó tránh khỏi có chút xấu hổ, thầm ngóng trông có thể lọt mắt xanh vị công tử này, đạt nguyện vọng lâu nay.

      Vừa vặn ngày, có mấy vị công tử tới thuyền chơi, người người đều dung mạo tuấn mỹ, quần áo hoa lệ, ra tay cũng hào phóng, tất cả đều hưng phấn hơn, vì thế càng ra sức phô bày dáng vẻ, vòng eo xoay như dương liễu bờ, phong tình vạn chủng.

      uống rượu, Tam hoàng tử nhìn cửu đệ ngồi bên cửa sổ, nhớ tới chuyện ngày đó, buông con ngươi xuống, dường như vân đạm phong khinh hỏi: "Cửu đệ mấy ngày trước có được tiểu thiếp mới phải sao, thực làm ra chuyện phong lưu nổi tiếng, nay thế nào, sao lại chạy đến đây uống rượu giải sầu?"

      Nhất thời vài huynh đệ khác cũng đều ồn ào: "Cũng phải sao, ngày đó Cửu đệ ngay tại chỗ ôm người tẩm điện, là khí phách bốn phía, huynh đệ bội phục thôi. Cũng nghe Cửu đệ đối với vị tiểu thiếp kia sủng ái có thêm, thiên kim tìm người, thế nào nay lại bỏ được nàng mình trông phòng?"

      Tiêu Đạc nâng mắt, thản nhiên : "Trước kia biết, nay thể ngộ sâu, Sài Hỏa nhà ta là có đạo lý."

      Mọi người đều tỏ vẻ hứng thú: "Cửu đệ, Sài Hỏa tên kia gì khiến cho ngươi hiểu được?"

      Tiêu Đạc mặt biểu cảm nhắm mắt lại: "Nữ nhân như quần áo. Nếu khiến mình vui, tùy tay ném xuống là được."

      Các hoàng tử nghe xong, khỏi cười ha ha: "Cửu đệ, khó được ngươi vốn trong lòng vô tình, cũng có thể hiểu được điều này, quá đúng, đến đến đến, chúng ta đổi nhau vài món quần áo!"

      Trong đó có tam hoàng tử, nghe rồi, khỏi nhíu mày, nhìn kỹ Tiêu Đạc nửa ngày, cũng lời nào.

      Bên cạnh còn có vị Lục hoàng tử, xưa nay phong lưu nhất, nghe như thế có chút đồng ý. Lại nhớ ngày nọ gặp qua A Nghiên, biết A Nghiên cũng hơi có chút dung mạo, lập tức tiến lên, cười hề hề : "Cửu đệ đúng cực kỳ, nữ nhân như quần áo. Ta ngày đó xem quần áo mới trong nhà ngươi, sinh ra có chút thanh tú khả nhân, mặc dù phải tơ lụa đỏ thẫm thêu hoa đính đá, nhưng cũng làm cho người ta liếc mắt cái liền hợp khẩu vị. Kiện quần áo trong nhà Cửu đệ kia, nếu mặc chán, có thể cho huynh đệ mượn mặc thử, cũng nếm thử tư vị chút?"

      Tiêu Đạc nghe thế, mí mắt cũng nhấc.

      Mọi người nghe Lục hoàng tử , cảm thấy quá đúng, nhưng nghĩ đến Lục hoàng tử xưa nay cũng là người phong lưu phóng đãng kềm chế được, lập tức cười gượng vài tiếng, tiếp, chuyện này cũng theo đó trôi qua.

      Ai biết qua ba lượt, mọi người đến đầu thuyền nhắm phong cảnh bên ngoài, cười , Tiêu Đạc vốn hé răng bỗng nhiên tới, thình lình nâng chân lên, hung hăng đá Lục hoàng tử.

      Đáng thương Lục hoàng tử bị người ta dùng mũi chân đá cái ở phía sau lưng, trực tiếp ngã nhào xuống sông. Vị Lục hoàng tử này bơi giỏi, Tiêu Đạc lại đá mạnh, cả người rơi xuống nước, lực đạo mạnh, thẳng tắp chìm xuống đáy sông, uống bụng nước lạnh, cột sống lưng phía sau vô cùng đau đớn.

      Chung quanh đám người thấy Lục hoàng tử rơi xuống nước, đều cứu, đến cùng đưa ra người lên, nhưng lúc này Lục hoàng tử ngất , mọi người có cách nào đành phải lên hỗ trợ phen, vội vàng gọi thái y, cuối cùng cứu được người.

      Vị Lục hoàng tử này ép buộc nửa ngày rồi từ từ tỉnh dậy, liếc mắt cái nhìn thấy bóng lưng Tiêu Đạc lạnh lùng thon dài bên cạnh, nhất thời nổi giận.

      "Ngươi, ngươi, khỏi quá mức nhẫn tâm ! Ngươi sao có thể đối đãi với huynh đệ như vậy!"

      Ai biết Tiêu Đạc mặt biểu cảm nhìn cái, đạm : "Ai cho ngươi mơ ước quần áo của ta."

      Quần áo của , người khác nhìn trúng, làm sao có thể đây!

      Lục hoàng tử bị nghẹn khuất, tức giận công tâm, cuối cùng suýt nữa phun ra máu: "Tiêu Đạc, ngươi, ngươi!"

      Chuyện này Lục hoàng tử đương nhiên phục, nhưng đối mặt với Tiêu Đạc này làm việc kềm chế, ai quản thúc được, cũng tức giận chịu nổi, định tiến lên đánh Tiêu Đạc.

      công phu người Tiêu Đạc rất cao, đâu có thể để đánh, đương nhiên hoàn thủ. Lập tức hai huynh đệ ngươi tới ta , thuyền hoa ra tay rất nặng, càng đánh càng hăng máu, cuối cùng suýt nữa hủy cả thuyền.

      Người chung quanh đều sợ .

      Chuyện này náo lớn như vậy, bị người có tâm thò vào quyển, trực tiếp tham tấu đến trước mặt Kiến Ninh đế.

      Kiến Ninh đế biết hai con trai ở bên ngoài du ngoạn ra tay quá nặng, cũng bất đắc dĩ, liền sai người đem mọi người ở đây tất cả đều gọi tới.

      Mọi người tới ngự thư phòng, đều bái kiến Kiến Ninh đế.

      Kiến Ninh đế nhìn hai con trai, người mặt mũi bầm dập hầm hừ, người vẻ mặt lạnh lùng mím môi , hỉ giận ra sắc, thản nhiên : " chút , các ngươi đến cùng vì cái gì ra tay nặng như vậy."

      Lục hoàng tử nhớ tới câu đùa kia, chính mình cũng gì, nghĩ tới Tiêu Đạc bởi vì thế mà ra tay quá nặng với mình, náo ra chuyện may, là mất mặt xấu hổ.

      Tiêu Đạc vốn ít , lúc này càng lời.

      làm sao được, Kiến Ninh đế trầm mặt: "!"

      Lục hoàng tử thấy vậy, nhìn Tiêu Đạc bên cạnh, do dự.

      Tiêu Đạc nhấp môi dưới, rốt cục thản nhiên : " muốn cướp quần áo của ta."

      Cướp quần áo? Kiến Ninh đế gió thổi tám hướng vẫn bất động, lúc này cũng có chút ngồi yên.

      Lục hoàng tử nâng tay lên, xoa xoa mồ hôi thái dương, miễn cưỡng gật đầu: "Đúng, ta muốn cướp quần áo của ."

      Kiến Ninh đế: "..."

      Xem thế này, mọi người ở đây, đừng Kiến Ninh đế, ngay cả đại thái giám bên cạnh đều nhịn được đổ mồ hôi trán, nghẹn ngào nổi.

      kiện quần áo, ra tay quá nặng?

      Hoàng tử khác đều cúi đầu, ai cũng dám thêm câu!

      Về chuyện hai con trai vì quần áo mà ra tay quá nặng, Kiến Ninh đế cũng thể bỏ mặc.

      Sau đó vất vả răn dạy hai người phen rồi đuổi ra, mới bất đắc dĩ thở dài.

      "Vốn hoàng thượng còn lo lắng Cửu điện hạ vô tâm vô tình, sợ là đúng như câu của khâm thiên giám Hoắc đại nhân. Nhưng nay xem ra, hoàng thượng chung quy có thể yên tâm."

      Đại thái giám Phùng Đức Dũng cười .

      Kỳ Kiến Ninh đế sao lại biết, gọi hai con trai đến răn dạy, đương nhiên là đối với ngọn nguồn việc này trong lòng như gương sáng, chẳng qua thấy hai người huynh đệ bọn họ cố tìm chuyện lấy quần áo để , Kiến Ninh đế cũng bóc mẽ mà thôi.

      Lúc này nghe thế, Kiến Ninh đế lắc đầu, càng thở dài: "chỉ sợ dùng tình qua sâu, ngược lại tốt."

      Người trong lòng xưa nay vô tình, khi có ý trung nhân, dù ý trung nhân là kiện quần áo, cũng là quần áo đặt trong lòng khảm trong tim, đâu dung người khác mơ ước nửa điểm.

      Kiến Ninh đế nhớ tới ngày xưa khâm thiên giám tính mệnh cách Tiêu Đạc, càng nhíu mày.

      Chỉ vì ngày đó khâm thiên giám từng đề cập, Tiêu Đạc khắc mẫu khắc thê khắc tử, độc cả đời, chắc chắn ở chỗ cao chịu lạnh. Cả đời này của vốn nên xuất nữ tử khiến dụng tình sâu vô cùng như vậy.

      Nay xuất , như thế nào?

      Kiến Ninh đế nghĩ đến đây, nhớ lại vị hoàng hậu mất của mình, khỏi vuốt tóc nhăn mày.

      **************************

      Lại Lục hoàng tử và Tiêu Đạc trước sau ra khỏi ngự thư phòng, Tiêu Đạc nhìn cũng nhìn Lục hoàng tử, thẳng ra ngoài. Nhưng Lục hoàng tử chạy tới, hắc hắc nở nụ cười: "Cửu đệ, ngươi cũng đừng nóng giận, ta bất quá chỉ đùa chút thôi."

      Tiêu Đạc nhíu mày, hờ hững nhìn cái: "Đùa như vậy sao?"

      Lục hoàng tử nghĩ nghĩ, đến cùng bất đắc dĩ : "Chính ngươi cái gì nữ nhân như quần áo, bộ dáng chẳng hề để ý, người khác nào biết ý người! Ta đương nhiên nghĩ đến ngươi coi trọng, là tiểu thiếp thôi, quần áo quần áo, huynh đệ chúng ta, chẳng lẽ mượn kiện quần áo cũng thể sao?"

      đến mượn quần áo, Tiêu Đạc kia mặt mày nhất thời lạnh xuống.

      Lục hoàng tử cũng có biện pháp, đành phải : "Ta xem như hiểu, tình cảm của ngươi với quần áo, so với mệnh còn trọng yếu hơn!"

      Tiêu Đạc sắc mặt hơi hòa hoãn, quay đầu nhìn nhìn Lục hoàng tử, : "Lục hoàng huynh, quần áo này, người khác đừng chạm vào, ngay cả nghĩ chút, ta cũng trăm trảo cào tâm, thể chịu đựng được."

      Lời này vừa ra, khiến Lục hoàng tử vui vẻ: "Ha ha, ngươi đây là rơi vào lưới tình thể tự thoát ra được. Nếu như thế, vậy thành thừa nhận, làm gì phải làm bộ chẳng hề để ý, cái gì nữ nhân như quần áo, chúng ta hiểu lầm cũng thôi, vị tiểu thiếp trong nhà ngươi kia —— "

      cố ý nhấn hai chữ "Tiểu thiếp" này.

      "Vị tiểu thiếp trong nhà ngươi nếu cũng hiểu lầm, mới là vô cớ khiến mình thoải mái hơn đó."

      Tiêu Đạc nghe lời ấy, cũng cúi đầu, như có đăm chiêu.

      Mình nhiều ngày về, nàng nghĩ sao?

      Có phải tiêu diêu tự tại, chỉ hận mình cả đời xuất hay ?

      Đặc biệt ngày đó, mình cơ hồ phát điên ép buộc nàng ba canh giờ.

      Nhớ tới ngày đó nàng ở trong lòng mình khóc thành tiếng, bộ dáng khẽ gọi khẽ ngâm, trong lòng Tiêu Đạc nổi lên đau đớn khó diễn tả bằng lời, vừa chua xót lại đau ngọt, nhè từng đợt từng đợt đánh úp tới, khiến tâm , nam nhi kiên cường, cơ hồ nháy mắt hóa thành vòng chỉ mềm mại, hận thể đem khắp thiên hạ dâng đến trước mặt nàng, chỉ cầu nàng hé miệng cười.

      nghĩ tới đây, lại nghe thấy thị vệ thuộc hạ bẩm báo: "Khởi bẩm Cửu điện hạ, phu nhân trong phủ cố ý phái người đến, người nhanh về nhà."

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Hề hề đúng ý a rồi, ngta bắt đầu thể quan tâm nhé, về hưởng thụ thôi.
      heavydizzyA Na thích bài này.

    4. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Hên là đêm phia trước khi chuẩn bị úp mặt ngủ ta vào đây hóng hớt nên phát được món quà to bự này của nàng, iu nàng lắm lắm :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      heavydizzy thích bài này.

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      nàng quá . " đúng ta muốn cướp quần áo của hăn" :hoho::hoho::hoho:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :