1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Áo Mũ Chỉnh Tề - Độc Độc C76 [Tác giả của "Phù Hiểu, anh yêu em"] drop

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      [​IMG]

      [​IMG]

      cho rằng bố dám à? Cố Tam, nếu trong vòng ba ngày tới nhà họ Chu xin lỗi ông đây coi như chưa từng sinh ra thằng con bất hiếu như !” Nếu ban đầu thằng con ông đồng ý quan hệ thông gia còn đỡ, nhưng nó lựa chọn con đường hôn nhân chính trị mà giữa đường lại muốn nhảy ra, nó cho rằng đây là trò chơi trẻ con hử? tín nhiệm này có bao nhiêu nguy cơ, nó biết sao?



      “Được rồi, bố đừng lôi mấy lời cũ rích ấy vào nữa, mặc kệ bố thế nào còn tuyệt đối thể nào kết thông gia với nhà họ Chu nữa đâu!”



      “Cố Thùy Vũ, đừng tưởng bản lĩnh của lớn lắm nhé, mà bản lĩnh này phải là của mỗi mình đâu!”



      “Bố già à, bố đừng uy hiếp con nữa, vô dụng thôi!”



      “Tôi uy hiếp ? xem lại xem có phải tôi uy hiếp nhé!” xong ông cúp điện thoại cái rầm



      Đôi môi Cố Thùy Vũ khẽ động đậy, ông già nhà quả nhiên thích hợp với phong cách ôn hòa!



      Thương Tịnh ngồi trước bàn ăn, qua tấm kính nhìn Cố Thùy Vũ chuyện, chống cằm, cao giọng gọi, “Ăn cơm thôi”



      Cố Thùy Vũ tới, mỉm cười dụi tắt điếu thuốc vào trong cái gạt tàn



      gọi điện cho ai mà mặt khó coi thế” Thương Tịnh buồn cười hỏi, hiếm khi trông thấy bộ dạng như nuốt phải quả đắng thế này



      Cố Thùy Vũ nhìn nhóc có vẻ hả hê kia, hừ tiếng, “Với bố chồng tương lai của em”



      Thương Tịnh sặc ra tiếng, “Bố gọi là bố, gì mà dài dòng thế”



      “Được được được, bố em”



      “Bố em nào?”



      “Bố , vậy được chưa?” Cố Thùy Vũ lộ vẻ, nhóc này khó hầu hạ



      “…” lý lẽ với người đàn ông mặt dày này làm gì nhỉ, ừ là sai rồi. Thương Tịnh lặng im gì, bưng bát lên ăn cơm



      Cố Thùy Vũ thử thăm dò, “Nếu bố ….ông già ngu ngốc đó chịu gặp em phải làm sao giờ?”



      Thương Tịnh nghe bố mình đề cập tới chuyện này, ông kể rằng Cố Thùy Vũ từ chối kết hôn với con nhà họ Chu khiến cho nhà họ Cố cực kỳ tức giận, vì muốn hồi tâm chuyển ý nên họ gây cho áp lực hề , song Thương Tịnh nghĩ chỉ đơn giản là thế mà thôi, dù sao chuyện gia đình, lại còn là bố ruột, cứ lấy làm ví dụ là biết, việc này có gì khó đâu nhỉ?, “Làm gì có chuyện bố con qua đêm thành thù được, tốt nhất cứ chuyện với ông, rồi ông hiểu thôi”



      Đây đúng là khiêu chiến cực hạn đối với mà. Cố Thùy Vũ bằng giọng đầy nghi ngờ, “Em biết ông ấy đấy, khi cố chấp 10 con bò cũng kéo ông nổi, càng già càng cứng đầu”



      “Có ai về bố như ? thầm to , dỗ dành đôi câu phải là xong sao?” Thương Tịnh đáp, “Chưa tính tới chuyện là con mà quanh năm suốt tháng ở cạnh ông, giờ ông thấy làm sai chỉ cần cho ông hiểu ý kiến của mình là được, lần nghe gọi điện vài lần, rồi thể nào cũng lọt tai thôi”



      lớn bằng này rồi mà còn cần ông ấy chỉ tay năm ngón nữa à, ông lớn tuổi rồi nên an nhàn hưởng phúc, đằng này cái gì ông cũng muốn quản



      “Em nghe , con cái dù có lớn thế nào chăng nữa mãi mãi cũng chỉ là đứa trẻ trong mắt bố mẹ, kiên nhẫn chút mà”



      muốn có con, nhất định cho nó tự do phát triển, có gì thấy bất bình nó đều có thể tới tìm !”



      đừng chuyện đứng đắn nữa, chờ có con rồi tính” Thương Tịnh cười, tiếp tục ăn



      “Vậy lúc nào chúng ta cũng sinh đứa cho vui nhỉ?” Cố Thùy Vũ gắp cho hạt lạc



      lạc đề hơi bị xa rồi đấy biết ?” mặt Thương Tịnh hơi ửng hồng



      “Chúng ta mà sinh đứa cũng tốt mà, em suy nghĩ xem?” Cố Thùy Vũ thầm nghĩ, muốn có đứa con của , từng có lúc muốn có con, nếu Chu Vân ngoan ngoãn chút bây giờ khó tránh khỏi việc đứa con đầu lòng của chào đời.



      khoa trương quá đấy, em chưa từng nghĩ tới” dù sao Thương Tịnh còn trẻ, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện con cái liền lắc đầu ngay, trách nhiệm lớn quá rồi



      Cố Thùy Vũ mỉm cười, là, người bé bỏng của dù đôi khi có vẻ rất chín chắn nhưng cho cùng, mới 24 25 tuổi mà thôi, vẫn ở cái tuổi thích chơi, đợi hai năm nữa cũng muộn



      Ngày hôm sau Cố Thùy Vũ rất bận rộn, buổi chiều đoàn người của Ủy ban Phát triển và cải cách Quốc gia (NDRC) tới khảo sát khu vực cải tạo nội thành và thi hành chính sách cho thuê nhà với giá thấp, sau khi nghe Đoàn khảo sát báo cáo, bảo thư ký Bàn mang danh sách người trong NDRC được phái tới lần này cho mình xem, liếc qua tên người phụ trách đoàn, đáy mắt thoáng lóe lên tia u ám.



      Người phụ trách lần này là Chu Tiến Huy, chú ba của Chu Vân, bố của Chu Hương, đúng là oan gia ngõ hẹp



      4 giờ hơn, lãnh đạo của NDRC được đón tiếp tại tòa cao ốc Phủ thị chính, Cố Thùy Vũ gặp gỡ bọn họ sau đó cùng Chu Tiến Huy vào phòng riêng “ôn lại chuyện xưa”



      “Thùy Vũ, công việc ở đây cháu quen chưa?” Chu Tiến Huy bằng giọng trưởng bối thân thiết



      “Rất tốt, nhờ chú quan tâm cả”



      “Cháu khách sáo quá, dù sao trước kia chúng ta cũng là người nhà mà” Chu Tiến Huy nhấp ngụm trà, cười, “Chú vẫn luôn muốn tìm cơ hội để hỏi cháu vấn đề, Chu Hương nhà chú có gì tốt chứ? Cháu , chú bảo nó sửa! Cứ thế này chẳng ai thèm lấy nó mất, thế sao đươc?”



      Mặt Cố Thùy Vũ đổi, “Là cháu xứng với ấy”



      “Con nhà họ Chu thích hợp với việc kết hôn còn nhiều, sao cháu thử để mắt xem nhỉ? Tìm vợ, dung mạo phải quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là phải có đức hạnh” Chu Tiến Huy đầ ý, “Tuy Chu Vân có sai, nhưng có thể thông cảm được, nó thích cháu, dĩ nhiên nó muốn cháu có tình nhân bên ngoài rồi, và tất nhiên, nó còn trẻ, hiểu được việc đàn ông phải xã giao ở ngoài, còn Chu Hương nhà chú , chỉ cần cháu đối tốt với nó, dẫu cháu ở ngoài gặp dịp mua vui nó cũng để tâm. Chú ngờ con chú lại rộng lượng thế đấy”



      “Chú Ba, chuyện này là do cháu có lỗi với nhà họ Chu, về sau nếu có chuyện gì, đảm bảo mọi người chỉ cần mở miệng, nếu người nhà họ Cố chúng cháu có khả năng làm được, cháu nhất định chối từ”



      Chu Tiến Huy cười , “ ra, phải chú quá để tâm tới việc này đâu, miễn là hai gia đình chúng ta đồng lòng là được, cuộc hôn nhân kia có cũng sao, chỉ là Cố cho phép, ấy khăng khăng cho rằng họ Cố có lỗi với nhà chú, ấy quyết tâm muốn gây áp lực cho cháu, lần này, nghe chú tới đây, ấy bèn thầm hạ chỉ thị cho chú, nếu chú làm theo thể nào lúc về cũng lãnh đủ”



      Mẹ nó, bố già nhà ở đâu cũng cài người được! Cố Thùy Vũ nhận ra được uy hiếp trong lời của ông ta, cúi đầu hút thuốc, lên tiếng



      Chu Tiến Huy tiếp tục , “Chú nghe vì chuyện này hai bố con cháu cãi nhau trận lớn? Hai em cùng đánh hổ, hai bố con cùng ra trận, chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà như con thiêu thân đâm đầu vào lửa sao? Nghe chú này, cháu xin lỗi bố , rồi nghe theo ông ấy, chuyện này coi như kết thúc”



      “Làm phiền chú rồi, tính khí nóng nảy của bố cháu qua thời gian ngắn hết thôi. Chú Ba, nếu chú có thể thông cảm đừng để ý tới bố cháu nữa, chúng ta nên giải quyết việc công thôi”



      “Cái đó là đương nhiên, chỉ sợ lúc về chú khó ăn với Cố thôi, chú muốn giúp cũng được” Chu Tiến Huy lắc đầu, “Nghe gần đây công việc của cháu thuận lợi?”



      Cố Thùy Vũ chỉ cười đáp



      “Thực ra, nếu thể được đừng quá cưỡng cầu, chú có phương án, biết cháu có đồng ý



      “Cháu xin rửa tai lắng nghe”



      Chu Tiến Huy nhìn , “Nghe , ở đây cháu có người phụ nữ, Cố cho rằng cháu trúng phải mỹ nhân kế, bằng cháu giao ta cho chú thu xếp, chú báo cáo kết quả này cho Cố, cầu xin ấy hộ cháu, thế cũng coi như giúp ấy bước xuống thang, cháu thấy sao?”



      Cố Thùy Vũ rít hơi thuốc, giao Thương Tịnh cho ông ta, để làm tình nhân? Lão già này có thể mở miệng những lời này à? Lửa giận lạnh buốt từ từ bốc lên trong , cực kỳ hiểu hậu quả nếu lúc này trở mặt với ông ta, nhưng người phụ nữ của bị ông ta khinh thường mà vẫn còn có thể cười với ông ta, có còn là đàn ông !!!!



      “Chú Ba, cháu kính chú là bậc trưởng bối nên chuyện rất khách khí rồi” Cố Thùy Vũ chậm rãi, “Song chú Cầm lông gà làm cờ lệnh, tốt lắm đâu?” (*)


      (*)Ý chỉ dựa hơi kẻ để ra lệnh



      Chu Tiến Huy biến sắc



      “Chuyện hủy hôn, cháu đạt được thỏa thuận với bà cháu, bà là người quản lý mọi chuyện trong gia đình, việc này coi như xong, còn về bố cháu….là chuyện riêng, cần người ngoài như chú xen vào sao? Muốn dạy dỗ cũng phải đợi tới khi chú trở thnàh người đứng đầu nhà họ Chu, phải sao?”



      “Cố Thùy Vũ, cậu còn trẻ, đừng cả gan ngông cuồng thế!” Chu Tiến Huy u ám, “Nếu như cậu rời khỏi nhà họ Chu, cậu chẳng là cái thá gì”



      “Đó là chuyện của tôi, hai nhà Cố Chu chúng ta, nếu “gãy xương tổn hại tới gân cốt”, thiếu tôi thiếu chú, đối với hai họ chẳng ảnh hưởng gì, chú….muốn thử ?” Cố Thùy Vũ triệt để điều tra nhà họ Chu, đương nhiên biết Chu Tiến Huy chẳng qua là do tay mẹ ông ta nâng đỡ mà lên, vậy mà ông ta nghe nịnh bợ nhiều giờ còn quên mất mình là ai chứ



      “Được, hay cho Cố Lão Tam, cho cậu thể diện cậu lại còn biết xấu hổ, cậu cứ chống mắt mà xem Chu gia chúng tôi đòi Cố lời giải thích thỏa đáng!” Chu Tiến Huy thẹn quá hóa giận, ngắn gọn rồi đùng đùng bỏ



      Cố Thùy Vũ chẳng buồn nhấc mông, vẫn ngồi y như cũ ghế sofa hút thuốc, có điều trong đôi mắt tỏa ra lạnh giá



      Bố già nhà làm hơi quá rồi đấy.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 66
      Cố Thùy Vũ tham gia bữa tiệc mà để cho thị trưởng cùng phó thị trưởng tới thiết đãi, còn xe về nhà, nhưng ngạc nhiên là Thương Tịnh vẫn chưa về, vừa rồi lúc gọi điện phải bảo tan làm rồi sao? đoán giờ cũng phải về tới nhà rồi chứ, cũng gọi cho , bật điều hòa phòng khách rồi nằm lên ghế sofa ở phòng khách, nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Nhắm mắt chưa được bao lâu điện thoại vang lên, Cố Thùy Vũ cầm lên nhìn, đó là số từ Bắc Kinh. tia u ám thoáng lóe qua đôi mắt , anhtừ tốn nhấc máy

      “Ái chà, Bí thư Cố” Đầu dây bên kia truyền tới giọng biếng nhác của Đường Học Chính

      Tên nhóc này, phải nó đặt máy nghe lén ở phòng làm việc của đấy chứ? Đột nhiên, Cố Thùy Vũ thấy nghi ngờ, “Có chuyện gì sao, Đường tổng?”

      Đối phương khẽ cười, “Cũng có gì cả, chỉ là muốn hỏi thăm xem gần đây và chị dâu sống tốt ấy mà”

      “Tôi ly hôn rất lâu rồi”

      “Ấy, biết em về ai ư?” Đường Học Chính cười xấu xa, “ ra sức chịu khuất phục, gây chiến với người nhà khiến kẻ ngu si nhất cũng biết tới màn hùng khó qua ải mỹ nhân đấy”

      ….Nó, chửi , hay là, khen ?

      “Sao, đề nghị lần trước của em, thấy ưng ?”

      “Thằng nhóc này, có gan đấy” Cố Thùy Vũ hừ tiếng, ngồi dậy. Trong lòng hai người đều , đây phải cuộc mua bán. Nếu đồng ý bố già nhà chắc tức chết mất.

      “Chỉ là việc mang tính chất cá nhân thôi, liên quan tới doanh nghiệp đâu” Đường Học Chính giải thích vu vơ, “Vả lại, em thấy tình hình bây giờ khá nghiêm trọng, thể để chị dâu phải tủi thân được”

      ấy sao lại tủi thân được, cậu sắp thành diễn viên chuyên nghiệp được rồi đấy, có khi phải mời cậu tới dạy vài buổi nhỉ”

      trai, đừng đùa, trời sinh làm lãnh đạo rồi, bọn em về sau còn phải nương tựa vào để sống qua ngày đấy nhé”

      Cố Thùy Vũ nhấc chân gác lên bàn trà, im lặng lát rồi mới , “Để tôi nghĩ

      “Đương nhiên đương nhiên, nhưng đừng nghĩ nó là món nợ nhân tình, thành gánh nặng tâm lý đấy” Lời của chàng nghe có vẻ xuôi tai

      “Cậu yên tâm, trai cậu phải loại người đó, vài ngày trước chợt nổi hứng muốn giúp người bạn vào Viện Kiểm Sát, về sau mới biết vô tình lại làm người của các cậu bị đánh trượt, chuyện này làm vẫn còn thấy hổ thẹn đây, sao, có cần giới thiệu người bạn này với cậu ?”

      Mẹ kiếp. Biết ngay là ta mà. Khóe miệng Đường Học Chinh co rút, “Tài nghệ bằng người đành chịu thôi, em nghĩ thông rồi”

      “Vậy sao? Nghe vì chuyện đó mà cậu mất ít công sức mới giải quyết êm thấm được, sao sớm tiếng với , hai ngày trước mới nhận được tin này, để cậu phải chịu khổ rồi” xong câu này, Cố Thùy Vũ nghe thấy tiếng khóa cửa, chuyển chủ đề, “Được rồi, cứ thế , cúp máy đây”

      Đầu dây bên kia, Đường Học Chính ôm vợ gặm táo, chàng khẽ nhíu mày khi đối phương vội cúp máy.

      kiểu gì mà người ta cúp máy rồi?” Phù Hiểu hứng thú nghe cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông trưởng thành này, cảm thấy bọn họ chẳng khác gì hai đứa trẻ to xác cả.

      “Để em sợ hãi rồi” Đàn ông là vậy, tất cả những chuyện làm tổn hại tới danh dự và tôn nghiêm tuyệt đối để cho vợ nghe thấy

      Đường Học Chính đút quả táo tới gần miệng Phù Hiểu, Phù Hiểu khẽ cắn miếng, “Sao còn làm khó dễ người ta?”

      “Em sai rồi, giúp ta mà, nhân tiện gây trở ngại tý thôi”

      Đây là tình huống gì vậy, Phù Hiểu mơ hồ, “Hai người phải ghét nhau à? Tại sao phải giúp ấy?”

      Đường Học Chính mỉm cười, “Đất nước của chúng ta tới bây giờ vẫn là xã hội đặt quyền lực lên hết”

      “Ý là về sau ấy….”

      trước được” Đường Học Chính nhếch môi

      Cố Thùy Vũ cúp điện thoại, rồi nghiêng người nằm xuống, “Sao về trễ thế?”

      Thương Tịnh tay xách theo thức ăn bữa tối, buồn cười đáp, “Theo người ta trò chuyện cả ngày”

      Cố Thùy Vũ vẫy tay gọi vào, Thương Tịnh đặt đồ lên bàn rồi qua, “Sao thế?”

      có gì” Cố Thùy Vũ vỗ ngực, “Nào, lại đây”

      Thương Tịnh lườm cái sau đó mỉm cười ngồi xuống, ngoan ngoãn tựa vào lòng

      Cố Thùy Vũ nghiêng đầu chăm chú nhìn , bàn tay to bản của an phận vuốt ve đùi , Thương Tịnh bắt lấy tay , rồi ác ý bấm lên ngón tay cái.

      “Ăn tối xong mát xa cho ” Người đàn ông nào đó đề xuất

      yên lành sao lại muốn mát xa? Sao, bí thư Cố áp lực quá à?”

      “Quốc thái dân an, em tưởng chuyện đùa chắc?”

      ngờ lại nước thương dân thế đấy”

      Cố Thùy Vũ đét cái mông của , “ trong mắt em kém cỏi vậy ư?”

      “Tính cách nào giống thế”

      “Tịnh Tịnh của hiểu đấy” Cố Thùy Vũ móc chiếc quần jean của để kéo áp lên người mình rồi mới , “Dù vĩ đại tới mức vì nước vì dân cúc cung tận tụy tới chết, nhưng từ xưa tới nay làm việc bao giờ nửa chừng, lựa chọn con đường này đương nhiên biết mưu cầu địa vị” Đương nhiên, nhân tiện vui đùa với giới quan trường luôn thể.

      “Mưu cầu tới trình độ nào?”

      “Em hi vọng tới trình độ nào?”

      Thương Tịnh nghiêm túc suy nghĩ, “Em hi vọng quá cao, chỉ cần nhớ được mình làm quan nên làm những gì tốt cho người dân là được”

      Cố Thùy Vũ cầm tay cạo cạo lên cằm mình, “Ừm, duyệt”

      Thương Tịnh cong môi, “Cố đại bí thư là người dễ đồng ý vậy ư?”

      “Phải chăng do này dùng mỹ nhân kế khiến đầu óc còn tỉnh táo nữa rồi?”

      “Vì đánh giá cao của ngài dành cho tôi, tôi thể biểu chút ít nhỉ” Thương Tịnh đứng dậy, tiện thể kéo dậy theo, “Vào phòng nào”

      Cố Thùy Vũ bật cười đầy kinh ngạc, “Tịnh Tịnh của từ khi nào lại phóng khoáng thế nhỉ, thực vui mừng đấy”

      Thương Tịnh đỏ mặt lườm , “ thể suy nghĩ theo cách lành mạnh chút à?”

      “Thế vào đó làm gì?” thể nghĩ ra đáp án thứ 2

      “Giúp đấm bóp chứ làm gì” Người học võ về cơ bản cũng am hiểu cách bấm huyệt, trình độ mát xa có khi còn chuyên nghiệp hơn người trong nghề ấy chứ. Trước đây Thương Tịnh thường xuyên xoa bóp cho sư phụ và bố mẹ, cho nên đây có thể coi như sở trường của .

      Cố Thùy Vũ nhíu mày, “Đúng là đa tài, hình như nhặt được bảo bối rồi nhỉ” xong, nằm dang tay dang chân, úp sấp xuống giường, rồi bất chợt hỏi, “Có cần cởi quần áo ?”

      hỏi vấn đề là đương nhiên. Thương Tịnh phì cười, “ cần!” nghiêng người, đặt mông ngồi xổm ngang hông , dùng tay thăm dò rồi tìm đúng huyệt ở cổ sau đó dùng lực vừa phải ấn xuống.

      Cố Thùy Vũ thốt ra tiếng kêu khoan khái, từ từ nhắm mắt lại hưởng thụ, “Ấn mạnh hơn cũng sao, ừ…..thoải mái lắm….”

      thể kêu dễ nghe chút được hả?” Thương Tịnh lần đầu tiên giúp mát xa nên cảm giác rất kỳ lạ, vừa mặt vừa ửng đỏ. Khi nghe thấy những tiếng thở dốc đầy thỏa mãn của Cố Thùy Vũ bên tai mình trong đầu lên những suy nghĩ cực kỳ trong sáng.

      “Lại còn được kêu nữa hả?”

      “Thế tại sao thể kêu?”

      “Nếu kêu sao em biết được rằng rất thoải mái chứ” Cố Thùy Vũ trêu chọc

      Thương Tịnh ấn mạnh cái, Cố Thùy Vũ bị đau kêu toáng lên

      “Được rồi, cứ kêu như thế , en nghe rất lọt tai”

      Cố Thùy Vũ bật cười, sau đó cứ mỗi khi ấn huyệt lại hú lên, cứ ấn là lại hú, Thương Tịnh vừa tức cười vừa tức giận, “Đừng kêu nữa!”

      “Lúc em bảo kêu, lúc em lại cho kêu, cưng à, em có thể khó hầu hạ hơn nữa được ?” Cố Thùy Vũ nâng thắt lưng, khiến người Thương Tịnh lắc lư theo

      “Ấu trĩ!” Thương Tịnh cười mắng

      Chính Cố Thùy Vũ cũng thấy ngạc nhiên, trước đây khi ở cùng phụ nữ, đa phần chỉ là để lên giường, thỏa mãn nhu cầu xong, thà xử lý công việc chứ cũng muốn ở giường vuốt ve an ủi trò chuyện nhạt nhẽo. Bây giờ, khi ở bên Thương Tịnh, càng ngày lại càng có xu hướng “nịnh vợ”.

      Hai người cười đùa mất lúc, cuối cùng Cố Thùy Vũ cũng nằm im để Thương Tịnh mát xa, Thương Tịnh bỏ ra khá nhiều sức nên trán lúc này lấm tấm mồ hôi, điều hòa hơi thở rồi , “Cơ bắp rắn quá, xem ra áp lực lắm đúng

      Cố Thùy Vũ nhắm mắt đáp lời

      “Vẫn là chuyện gia đình à? Thái độ của bố bây giờ có mềm mỏng tí nào ?”

      “Vẫn vậy” Cố Thùy Vũ tùy tiện

      “Ông muốn phải cưới con nhà họ chu hay là ông đồng ý cho chúng ta ở bên nhau phải ?”

      Thực ra là cả hai, “Ông ấy hồ đồ rồi” Cố Thùy Vũ trả lời thẳng vấn đề hỏi, chậm rãi nghiêng người lại, “Người đẹp, người chỗ nào cũng thoải mái rồi, chỉ trừ đúng chỗ, em có thể nhân tiện mát xa cho nó luôn được ?” đỡ lấy cái eo thon của , rồi kéo nó dịch về phía sau chút, vừa khéo áp lên ngay phía dục vọng của .

      …” mục đích của khi mát xa cho ràng là cực kỳ trong sáng mà, sao lại có thể….dộng dục được?

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 67

      Cuối cùng, hai người bọn họ đành từ bỏ việc ăn tối ở nhà, tắm táp xong, Cố Thùy Vũ dỗ dành Thương Tịnh làm loạn ra ngoài ăn, đường ăn, Cố Thùy Vũ nhận được cuộc gọi của cả Cố Duyên Vũ, khẽ nhíu mày.



      “Sao bắt máy?” Thương Tịnh miễn cưỡng ăn gắp rau



      Cố Thùy Vũ cười, rồi bắt máy, “Alô, cả?”



      “Thùy Vũ hả, chú ở đâu?”



      ra ngoài ăn cơm” Cố Thùy Vũ buông đũa xuống



      “À” Cố Duyên Vũ ngừng lại, “Chú thu xếp chuyện kiểu gì mà Chu lão tam gọi điện tới rằng lòng tốt của lão ta bị chú coi thành lòng lang dạ sói, làm cho ông già nhà chúng ta lại lên cơn nóng nảy đấy”



      “Được rồi, em biết rồi, sau này đừng vì những chuyện này mà gọi tới nữa, em có thời gian nghe đâu” Cố Thùy Vũ thầm nghĩ, còn chưa kịp tức giận thôi



      “Thái độ của chú là sao đấy?” Cố Duyên Vũ lớn hơn hẳn Cố Thùy Vũ, cũng quen việc nhường em trai, nhưng lần này cả hai bên đều khiến khó xử, “Rốt cuộc tại sao chú lại hủy hôn? Nếu chú có lý do chính đáng ông già cũng tức giận tới vậy”



      “Hừ, em lý do rồi, nhưng ông già lại bảo em láo” Cố Thùy Vũ hử lạnh tiếng



      Cố Duyên Vũ lại dừng lại, “Ý chú là tên Thương Tịnh?”



      Cố Thùy Vũ uống hớp nước, đáp lại



      “Bình thường chú xử lý việc cá nhân thông minh lắm mà, sao lần này lại hồ đồ vậy hả? ta tốt đẹp thế cơ à!” Cố Duyên Vũ thoáng nhớ lại tên của này, đây là cái tên mà em trai nhờ đứng ra đảm bảo để khảo sát lên bậc nữ sĩ quan ở thành phố S đúng nhỉ? Lẽ nào từ thành phố S tới thành phố Z, bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau ư? Cố Thùy Vũ phải còn có tình nhân nữa sao?



      “Các người hỏi xong chưa?” Cố Thùy Vũ cau mày



      “Chú…..à, hôm nay chị dâu chú tới chỗ làm tìm đó đấy, chú biết chưa?”



      “…Cái gì?” Giọng điệu của Cố Thùy Vũ biến đổi, đưa mắt nhìn về phía vui vẻ ăn uống



      “Chú xem, quả nhiên chú biết chuyện này. Chị dâu chú , đó vốn tỏ thái độ gì nhưng vừa nghe tới chuyện ông già muốn từ chú liền biến sắc, ràng ta sợ chú có tương lai tốt đẹp đây mà, ta còn để ta cân nhắc thêm hai ngày, bảo chị dâu chú trước tiên cho chú vội”



      “Ừm…” ánh mắt Cố Thùy Vũ dần trở nên u ám



      ta so với những người phụ nữ chú nuôi ngày xưa chẳng có gì khác biệt cả, có khác chỉ là có tâm cơ hơn mà thôi, chú đừng vì loại đàn bà này mà khiến cho trong nhà gà chó yên nữa, đáng đâu”



      “Được rồi, em ăn, khi nào rảnh rồi bàn tiếp” Cố Thùy Vũ gì thêm liền cúp máy



      “Điện thoại từ nhà hả ?”



      “Ừ, cả , Cố Duyên Vũ” Cố Thùy Vũ cất điện thoại , “Làm trong quân đội”



      “À” Thương Tịnh gật đầu tỏ vẻ hiểu, “Trong nhà có chuyện gì đấy chứ?”



      , chỉ gọi hỏi thăm thôi ấy mà” Cố Thùy Vũ nặng nề cầm đũa lên, khẽ nhướng mắt nhìn rồi điều gì dư thừa thêm



      Ngược lại, muốn xem xem trả lời chị dâu thế nào.



      Chiều hôm sau, Cố Thùy Vũ ngồi xe nhận được điện thoại của Bùi Ninh, “Alô? Tầng dưới Hải Viên của tôi mở cuộc triển lãm xe, có mấy người em tới chơi đấy, tối nay cậu ra đây tụ họp ?”



      “Ok” Cố Thùy Vũ thờ ơ



      “Đưa Thương Tịnh tới nữa, bọn họ muốn gặp ấy lần”



      “Để tôi hỏi ý ấy



      “Con mẹ cậu, có nhất thiết phải như cất giấu Morphine thế hả? Cậu định để ấy cả đời này gặp ai hử?”



      ấy muốn gặp gặp thôi” Cố Thùy Vũ cúp điện thoại, rồi gọi cho Thương Tịnh nhưng chỉ thế này, “Alô, Bùi Ninh và mấy người bạn tới đây, tôi nay về trễ nhé”



      “Vâng, à….em có thể cùng ?” ngờ hôm nay Thương Tịnh lại làm bất ngờ thế



      Ánh mắt Cố Thùy Vũ biến đổi, “Em muốn à?”



      “Ừm”



      Cố Thùy Vũ khựng lại, “Vậy chốc tới đón em”



      “Vâng”



      Tan làm, Cố Thùy Vũ lái xe tới dưới tòa soạn báo đón Thương Tịnh, hôm nay trang điểm nhàng và mặc chiếc váy màu đen trang nhã già dặn, cảm thấy đẹp đến nỗi khỏi cần đưa makeup lại nữa, cho nên trực tiếp đưa tới Hải Viên luôn. Dọc đường, sớm đả thông tư tưởng trước cho , “Bọn họ đều phải loại tốt đẹp gì đâu, nếu trêu chọc em em phải ngay cho biết đấy”



      “Vâng” Thương Tịnh gật đầu



      “Sao hôm nay lại có hứng cùng thế?”



      “Buồn tới phát chán nên muốn chơi thôi ý mà”



      Cố Thùy Vũ bật cười



      Tới Hải Viên, cả khoảng sân to lớn trông vô cùng lộng lẫy, tiếng người ồn ào, người đẹp và những chiếc xe nổi tiếng tương phản lẫn nhau, những ánh đèn flash cũng chẳng kém cạnh liên tục lóe lên, Thương Tịnh nhìn qua cửa sổ xe về phía vô cùng náo nhiệt với những tiếng động huyên náo, ánh mắt thoáng lên tia u tối.



      Vì ngại thân phận của mình nên Cố Thùy Vũ vòng qua bãi đỗ xe vào thẳng bên trong, vào trong căn phòng xa hoa khí ở đó cực kỳ náo nhiệt, thấy bọn họ bước vào, mấy người đàn ông hút thuốc lập tức huýt sáo, “Ây da! Bí thư Cố!”



      Cố Thùy Vũ liếc mắt nhìn qua vòng, trong phòng có khoảng 6,7 người đàn ông, đều là bạn chơi với từ tới lớn, bây giờ mỗi người mỗi nơi, năm khó khăn lắm bọn họ mới có dịp tụ tập thế này. Hơn nữa, hiếm khi bọn họ lại dẫn cả bạn theo, nếu phải minh tinh cũng là người mẫu, có hai người còn dẫn cả vợ tới, ai cũng xinh đẹp rực rỡ, cao quý bức người.



      là tới vì triển lãm xe, đúng là chuyện cười. Cố Thùy Vũ biết ngay có điều mờ ám, do đó mới muốn dẫn Thương Tịnh đến. Nhưng lại chủ động muốn cùng nên thể nể mặt được.



      Bùi Ninh tiến lên, cuiờ khách sáo với Thương Tịnh tiếng rồi mới nhìn Cố Thùy Vũ, “Cứ tưởng rằng cậu nỡ để ấy gặp bạn bè cơ”



      vài người khởi xướng xúm lại, ai nấy đều là thành thạo, bọn họ suồng sã quan sát Thương Tịnh lượt, người đàn ông có đôi mắt vuốt cằm , “ tệ tệ, xinh xắn, duyên dáng, Cố Tam, đôi mắt của cậu tệ nhỉ”



      bạn người mẫu của ta cả người ăn mặc mát mẻ tới, cười duyên, “Bành thiếu, đừng dọa người ta. Nào đến đây, bé, đừng quan tâm tới mấy người đàn ông này” ta kéo Thương Tịnh qua, kinh ngạc thốt lên, “Ái chà, trông em xinh xắn đáng đấy, em cao 1m6 phải ? Chị sợ lát nữa tìm được em mất”



      Thương Tịnh cười, “ sao, tìm ra gọi điện cho em”



      “Đừng chạy lung tung, phải luôn ở trong tầm mắt của đấy” Cố Thùy Vũ kéo về chỗ ghế sofa



      Đứng bên cạnh ghế sofa là nàng minh tinh, hình như tên là An An phải, thấy hai người tới, ta bèn mỉm cười với Cố Thùy Vũ sau đó ra chỗ người đàn ông cùng với mình.



      “Giới thiệu qua với mọi người, vị này chính là Cố Thùy Vũ, Cố tam gia tiếng tăm lừng lẫy ở Bắc Kinh, mọi người cho tràng pháo tay nào!” Người được gọi là Bành thiếu đứng lên hô to dẫn chương trình

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Tiểu Ly 1111, Phong nguyet, Dion2 others thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 68:

      Cuộc tụ tập của đám em công tử này luôn luôn kiêng kỵ điều gì, rượu ngon tới tay, người đẹp trước ngực, cười đùa hoan lạc. Những người phụ nữ bọn họ dẫn tới hôm nay đều là vợ cố định hoặc nửa cố định, cho nên tuy chơi bời thả ga nhưng còn chưa tới nỗi biết chừng mực, chỉ có chàng độc thân lâu, nghe Cố Thùy Vũ dẫn bạn theo ta bị kích, vội vàng xuống dưới triển lãm xe dẫn ngay nàng bộ dạng khá non nớt, gương mặt trong sạch động lòng người, tóc dài bay lất phất, suôn thẳng óng ả, nhìn qua có vẻ giống con nít khiến người ta thích, chỉ là hành động của ta lại hợp với hình tượng “thanh thuần” của ta, tựa như ta sợ mình mà phục vụ “kim chủ” chu đáo được “sủng ái”, vì vậy mới uống được nửa ly ta trắng trợn thò tay xuống dưới háng “kim chủ”.



      Thương Tịnh nhìn chằm chằm ả, em à, với tuổi tác và dáng dấp của em như thế có đáng để em phải tự hạ thấp mình thế này ?



      Cố Thùy Vũ vui bèn xoay mặt qua hướng khác, “Em nhìn gì?”



      “Đúng là linh hoạt , đấy sắp cử động rồi!” Thương Tịnh cắn cắn cái ly, thấp giọng đáp, ràng là là “Green Tea Bitch” mà.



      * “Green Tea Bitch” (lục trà biểu) chỉ có , là loại nữ nhân giả bộ trong sáng mà quyến rũ đàn ông của người khác. Loại người như thế chỉ có phụ nữ với nhau nhìn ra được, mà đàn ông nhìn ra được.



      “Em cái gì!!!” Cố Thùy Vũ cho là ám chỉ đàn ông, giọng của lớn hơn



      “Em em kia cơ” Thương Tịnh lắc đầu cái. còn là hiểu đời nữa, giá trị quan của mỗi người mỗi khác, đứng lên nhân danh chính nghĩa mà phê phán lựa chọn của người khác, chỉ là cảm thấy đáng buồn, tại sao lại có nhiều lựa chọn vật chật, theo duổi những thứ rỗng tuếch như thế?



      “Em nhìn ta làm gì?”



      tùy tiện liếc qua mà thôi, ….” Ngày xưa, chắc chắn cũng từng có mấy cái cảnh ướt át thế này đấy nhỉ? Thương Tịnh định hỏi song lại thôi



      “Thương Tịnh, vết thương đỡ rồi hả?” Bùi Ninh ngồi bên bàn trà thủy tinh, cầm chai rượu rót đầy ly cho họ ròi hỏi



      “Ừm, đỡ rồi” Thương Tịnh cảm ơn



      “Có muốn lành sẹo vết thương ? Tôi quen bác sĩ chỉnh hình, tay nghề được lắm”



      cần đâu” Người trả lời cậu ta là Cố Thùy Vũ, “Cứ thế này là đẹp rồi, tôi ngại”



      “Ai hỏi ?” Thương Tịnh hờn mát



      “Đây phải là quyền lợi của bản thân em sao?” Làn da chỗ vết sẹo của lại là trong những điểm nhạy cảm của



      Bùi Ninh hừ tiếng, cụng ly với hai người, “Cạn chén”



      Cố Thùy Vũ , “Em muốn đừng uống”



      cho em uống em uống, bạn bè hiếm khi tới, cứ ra uống với họ , mà say em chăm sóc cho ” Thương Tịnh mỉm cười



      Cố Thùy Vũ cũng phì cười



      “Chà, chăm sóc thế nào vậy, Cố đại thiếu của chúng ta tốt số nhé, tối nay nhất định say về, đừng ai nghĩ tới chuyện chạy trốn!!” Bành thiếu hô to, “Nào, Thương Tịnh! Tôi mời ly!”



      em tốt của Cố Thùy Vũ, ly rượu đầu tiên này tôi nhất định phải giữ thể diện cho , những giữ mà tôi còn phải đáp lễ lại! Có điều, hết hai ly này mà còn muốn tìm tôi uống nữa phải xin phép Cố đại bí thư của chúng ta rồi” Thương Tịnh đứng lên cười, cụng ly với ta, rồi hơi cạn ly



      “Được! Có khí phách! Rót đầy vào!”



      Cố Thùy Vũ có ý ngăn cản, vừa ngồi vừa choàng tay đỡ lấy thắt lưng , định với lấy miếng dưa hấu đĩa trái cây lập tức được dâng lên trước mặt , nhướng mày nhìn, hóa ra là diễn viên nổi, An An. gật đầu cảm ơn, tiện thể thêm, “Bộ phim đóng cũng tệ”. xong, chính cũng giật mình, với thói quen mờ ám ngày xưa. Mọi người ở đây ai mà chả tự xác định trước, người dẫn bạn tới hôm nay là , ngày mai chừng ta là của tôi, ngày xưa cũng từng vừa ý liền dụ dỗ hai người, và cũng từng đưa hai ả.



      “Cảm ơn, ngờ cũng xem phim tôi đóng, vinh hạnh quá” An An cười hời hợt



      Lúc này, Cố Thùy Vũ mới phát dường như này là người yên tĩnh, luôn ngồi ở trong góc, giữa đôi lông mày của ta còn điểm xuyến chút buồn bã, ăn khớp với bầu khi náo nhiệt trong căn phòng này cho lắm, xem ra là bị ai đó ép tới. ăn miếng dưa hấu, trả lời ta nữa, mặc kệ đời.



      Thương Tịnh bị bạn bè của Cố Thùy Vũ kính lượt, rồi cũng kính lại họ vòng, khi bọn họ định rót thêm cho ngồi xuống cạnh Cố Thùy Vũ, “Tôi nghe lời Cố bí thư của chúng ta, ấy muốn tôi uống tôi lập tức uống”



      Cạn ly rồi mà vẫn có thể ăn lưu loát tới vậy, mọi người hăng say, ồn ào trận



      “Bảo bối, tửu lượng được đấy nhỉ” Cố Thùy Vũ thèm để ý tới bọn họ, cúi đầu đút quả nho vào mồm Thương Tịnh



      “Tạm được” Thương Tịnh nhếch môi cười



      “Ai gạt rằng uống được ấy nhỉ?” Mới ly gục, vất vả cho phải dối rồi



      “Khi ấy phải chúng ta chưa quen biết nhau sao?”



      “Giờ quen chưa?” Cố Thùy Vũ ôm trêu ghẹo



      “Nhiều người nhìn đấy” Thương Tịnh ngượng ngùng, đẩy



      “Hai người đừng có buồn nôn thế , nào, uống!”



      “Đúng! Thương Tịnh, ra đây cho tôi, chúng ta uống cho tới khi ‘tam dương khai thái’ ”



      *TAM DƯƠNG KHAI THÁI. Theo Kinh Dịch, đó là quẻ ĐỊA THIÊN THÁI, ám chỉ tháng Giêng tốt lành, dương khí thịnh vượng làm muôn loài bừng tỉnh, vạn vật hồi xuân, hanh thông vận khí. Còn theo ý nghĩa bình dân, có thể hiểu rằng năm nay, ba con dê cùng kéo nhau về, mang lại những gì cát tường, thành .



      “Bí thư Cố, em uống hay uống đây?” Thương Tịnh khéo léo hỏi



      uống, đút cho Gia ăn cái gì ” Cố Thùy Vũ mân mê khuôn mặt nhắn của



      “Được” Thương Tịnh gật đầu, rồi quay qua cười đáp, “ ấy cho tôi uống, bọn cứ từ từ mà uống nhé”



      nghe lời người đàn ông của thế cơ à?”



      “Đương nhiên, nghe ấy tôi nghe ai?” Thương Tịnh tựa vào người Cố Thùy Vũ, rót đầy ly rượu cho , “ ra uống với bọn họ , muốn ăn gì bảo em,em gắp cho

      [​IMG]

      [​IMG]

      Đưa văn kiện cho thư ký Bàn, Cố Thùy Vũ liếc nhìn đồng hồ deo tay, cũng tới lúc đón rồi. Chỉ là, đột nhiên lại muốn chính thức chuyện thế này là do muốn đưa ra quyết định gì đó chăng?



      tự chủ lại cau mày, nghĩ tới thái độ của người nhà mình với , có loại dự cảm tốt cho lắm.



      Mẹ nó, ông trời bắt phải thấp tha thấp thỏm thế này, đây chính là báo ứng dành cho ư?



      Đợi , phải nghĩ cách trị tội giấu diếm của à? Tại sao giờ lại bị nắm mũi dắt vậy?



      Cố Thùy Vũ “Fuck” tiếng, vừa nhớ ra chuyện khác, bèn gọi điện cho Vi Hi, “Alô, mai cậu về Bắc Kinh rồi tung tin đồn ra ngoài….” !@#$@$%#@$^@^#@

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :