1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Chợt nhận ra hôm nay là chủ nhật nên có lẽ chủ thớt nghỉ ngơi sau 3 ngày hụp lặn vào xem có chương mới hk. Mong truyện lắm lắm...
      heavydizzy thích bài này.

    2. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Sau bao ngày ngụp lặn trong công việc, cuối cùng cũng ngoi lên kịp tiến độ với mọi người. Thanks editor @heavydizzy :hi::hi:
      heavydizzy thích bài này.

    3. banlamynam

      banlamynam Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      49
      Có lẽ nào kiếp trước của 2 người là 1 thanh kiếm và vỏ kiếm ? :th_88::th_88::th_73:
      hargane187heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 84

      nghĩ tới đây, bên ngoài truyền đến tiếng khóc: "Phu nhân, phu nhân cứu ta!"

      A Nghiên nghe , khỏi cả kinh: "Đây phải Tư Tĩnh sao, nàng khóc cái gì?"

      Như Ý bất đắc dĩ, đành phải : "Nghe là lúc đó điện hạ từng hạ lệnh kéo nàng ấy đến hồ, tắm cẩn thận ba ngày, nay hơn hai ngày, còn thiếu buổi tối nữa. Kết quả là nàng ấy chịu nổi, chạy tới cầu phu nhân cứu mạng."

      A Nghiên nghe lời này, khỏi đồng bệnh tương liên, nhớ ngày đó nàng cũng bị Tiêu Đạc ép buộc như thế, lúc này lại nghe tiếng kêu thê lương bên ngoài: "Phu nhân cứu ta, cứu ta, ta bao giờ muốn tắm nữa ! Đời này cũng muốn tắm nữa!"

      A Nghiên lập tức với Như Ý: "Mau đỡ ta đứng lên, ta xem."

      Như Ý làm sao được, mặc dù đau lòng thân thể A Nghiên, nhưng đến cùng vẫn đỡ nàng đứng dậy, lại cho vị Tư Tĩnh bị bắt tắm rửa hai ngày vào phòng.

      Tư Tĩnh tiến vào, phủ phục tại chỗ cũng đứng dậy.

      Kỳ cũng phải chỉ ngâm trong nước, mà còn các loại chà xát tẩy rửa, nay người rớt mấy tầng da.

      bên ngoài còn có ma ma đuổi theo nàng, cung kính : "Tư Tĩnh nương, nên tắm rửa."

      Tư Tĩnh khóc lóc nức nở: "Phu nhân, cứu ta!"

      A Nghiên thấy vậy, vội để vị ma ma bên ngoài kia vào.

      "Tuy rằng phải tắm ba ngày, nhưng nay điện hạ ở đây, ngươi tạm thời buông tha nàng ấy ."

      Vị ma ma kia quỳ tại chỗ, cũng dám ngẩng đầu : "Nhưng điện hạ phân phó xuống ..."

      A Nghiên vẫy vẫy tay: " nếu Điện hạ tức giận, cứ bảo đến tìm ta, trái phải gì cũng tắm kỹ hai ngày, còn lại ngày trước buông tha , nếu , tắm đến tai nạn chết người làm sao bây giờ."

      Ma ma này mẹ vẫn cố gắng giải thích: "Lão nô tắm rất cẩn thận, để bị thương..."

      A Nghiên mê man hai ngày, khí lực suy yếu, đâu còn bình tĩnh nghe bà , lập tức vẫy tay ý bảo xuống: "Việc này đừng vội nhắc lại."

      Ma ma có biện pháp, đành phải lui xuống.

      Ai cũng biết đến nay vị phu nhân này thực được sủng ái, là phu nhân duy nhất trong phủ, điện hạ cũng có vương phi, điện hạ ở đây, vị phu nhân này đương nhiên là lớn nhất trong vương phủ, cũng ai dám nghe.

      Tư Tĩnh thấy mình cuối cùng cần tắm rửa, nhất thời cảm động khóc lóc nức nở, quỳ xuống trước mặt A Nghiên liên tục bái tạ.

      A Nghiên thấy vậy, liền bảo gọi đại phu đến, biết đại phu trong cung còn hầu hạ ở bên cạnh, liền sai người bảo đại phu xem cho Tư Tĩnh.

      Cũng có bệnh gì, ma ma này tắm rửa cho nàng cũng cố ý, chỉ là tắm hai ngày rồi, vừa nhìn thấy nước liền ghê tởm, cần tĩnh dưỡng.

      A Nghiên thấy nàng như vậy, trong lòng thương xót, liền bảo nàng lưu ở bên mình, cùng nhau điều dưỡng thân thể, ai ngờ Tư Tĩnh sống chết đồng ý.

      "Phu nhân, phải ta đồng ý với ngươi, là điện hạ rất đáng sợ, ta nay gặp cũng dám gặp, ta nên nhanh trở về, cùng tỷ muội đến từ trong cung."

      Tư Tĩnh ngày xưa tâm cao khí ngạo, nay trải qua kiếp, xem như triệt để tỉnh ngộ. Mọi người lúc trước đều sợ chết, cũng dám thân cận vị Trạm vương điện hạ này. Chỉ có mỗi mình cảm thấy bản thân dung mạo xuất chúng, tự tin có thể thắng được tâm Trạm vương, rất tự cho là đúng. Người tự cho là đúng luôn phải trả giá đại giới, nàng phải trả giá đại giới.

      Ngày xưa nàng chỉ cảm thấy nhóm tỷ muội này, đám sợ sệt nhát gan chí khí, nàng mới hiểu được, bảo sao hay vậy, theo mọi người , đó mới là chính đạo thế gian, tuy rằng có tiện nghi lớn, nhưng cũng đến mức thiệt thòi lớn!

      Lập tức Tư Tĩnh bái tạ A Nghiên, vội vàng chạy về viện an trí đám tiểu mỹ nhân kia, từ nay về sau bao giờ bước vào chỗ A Nghiên bên này bước nữa.

      Như là như thế này, chuyện này cũng chỉ đến đó mới thôi, lại cứ vị này Tư Tĩnh tiểu mỹ nhân, từ đây còn lạc kế tiếp tật xấu, phải là bao giờ nữa nguyện ý tắm rửa, nhìn thấy thủy thùng nghĩ phun, nhìn thấy hồ nước liền ghê tởm.

      Lại qua mấy ngày, Tiêu Đạc mặc dù luôn trở về nhà, nhưng lại hạ lệnh bảo Sài đại quản gia xử lí đám tiểu mỹ nhân. Sài đại quản gia thấy đám tiểu mỹ nhân cũng ai dám thân cận Trạm vương điện hạ, buông bỏ Trạm vương điện hạ những người này cũng để bụng. Nhưng nghĩ đến cùng vẫn là hoàng thượng ban thưởng xuống, cần an trí tốt, liền bảo các nàng tự tìm cửa hôn nhân, gả cho thị vệ trong phủ, coi như là đâu vào đấy.

      Chuyện này vừa ra, đám tiểu mỹ nhân đều xoa tay, bắt đầu ở trong đám thị vệ tìm kiếm lang quân như ý, rất nhanh các vị tiểu mỹ nhân đều có nơi chốn, vô cùng thân thiết. Nhưng còn lại mỗi Tư Tĩnh, từ khi đó cũng tắm rửa, chỉ ngẫu nhiên dùng khăn ẩm lau lau. chỉ như thế, nàng nhìn thấy nam tử quá mức chỉnh tề cũng có chút e ngại.

      Mãi cho đến ngày, nàng ngẫu nhiên đụng phải Mạnh Hán luyện kiếm, vừa thấy khỏi trong mắt tỏa sáng.

      Lập tức xấu hổ tới: "Mạnh đại nhân."

      Mạnh Hán quay người lại, phát là nàng, liền có chút vui, lập tức quay đầu bước .

      Ai ngờ Tư Tĩnh lại chạy tới: "Mạnh đại nhân!"

      Nàng vội đuổi theo, muốn tiếp tục chuyện.

      Vì sao trước kia phát vị Mạnh Hán Mạnh đại nhân này, cả người ngăm đen, bộ dáng khô khan xấu xí, vừa thấy là đại tháo hán dường như vạn năm tắm rửa, là tràn ngập mị lực nam tính, rất làm người ta khuynh đảo.

      Tư Tĩnh cảm thấy mình đối với Mạnh Hán nhất kiến chung tình.

      Phải gả, nên gả Mạnh Hán loại hán tử thích tắm rửa!

      Đây mới là nơi quy túc cho nữ nhân!

      *******************

      A Nghiên ở trong phòng bếp tùy ý đùa nghịch bát đĩa, nghe Như Ý chuyện Tư Tĩnh và Mạnh Hán.

      "Từ ngày đó, Tư Tĩnh nương nhìn thấy Mạnh đại nhân liền đuổi theo rời, thậm chí còn làm hầu bao muốn tặng cho ."

      A Nghiên cười đến rơi nước mắt : "Sau đó sao? Ta nhớ lúc trước Mạnh đại nhân và Tư Tĩnh nương còn từng xảy ra chuyện, nay Mạnh đại nhân thấy Tư Tĩnh nương luyến mộ mình, phản ứng thế nào?"

      Như Ý thở dài: "Hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, Mạnh đại nhân có hứng thú với nữ nhân, Tư Tĩnh nương làn da ngăm đen xấu xí chịu nổi như vậy càng có hứng thú!"

      A Nghiên càng nhịn được cười rộ lên, bụng cười phát đau : "Mạnh đại nhân đây là cố ý, lúc trước Tư Tĩnh nương từng Mạnh đại nhân như vậy, nay nguyên dạng hoàn trả thôi!"

      Như Ý ngẫm lại cũng nhịn được nở nụ cười: "Cũng phải sao, nghe tiểu mỹ nhân khác, đám đều gả cho thị vệ trong phủ, các nàng biết chuyện này rồi, đều thổi gió bên gối, cầu phu quân nhà mình giúp đỡ Tư Tĩnh nương khuyên nhủ Mạnh đại nhân, lại cùng nhau giúp đỡ Tư Tĩnh nương bày mưu tính kế, là náo nhiệt."

      A Nghiên ngẫm lại Tư Tĩnh, lau lau nước mắt : "Lại phải tiếp, Tư Tĩnh nương cũng dễ dàng, chờ ngày điện hạ trở lại, ta giúp đỡ cầu xin, để điện hạ vun vào chút, chuyện này có lẽ thành."

      Bất quá nhắc tới Tiêu Đạc, A Nghiên vốn cười nhất thời cũng ngừng.

      Từ ngày ép buộc mình ba canh giờ, thỉnh ngự y, cũng bảo bọn thị nữ chăm sóc, còn chính , từ đó về sau gặp người, thấy bóng.

      Vài ngày đầu A Nghiên còn tưởng rằng có phải có việc trong cung hay , chỉ cho rằng qua mấy ngày trở lại. Lúc đó còn cảm thấy yên, nghĩ trở về, lại muốn ép buộc phen, chính mình nên làm thế nào, có chút sợ .

      Ai biết qua mấy ngày yên, Tiêu Đạc vẫn trở lại, nàng nay thân mình dần dần cũng tốt rồi, liền yên lòng. Yên lòng rồi, nhớ tới Tiêu Đạc, thấy vẫn trở lại, trong lòng lại cảm thấy tư vị phải.

      Người này cũng biết đến cùng có tâm tư gì, đúng là khi dễ người ta phen, nhấc quần liền chạy lấy người, từ đó vẫn thấy tin tức.

      Nàng trái lo phải nghĩ, trong lòng phiền muộn, liền triệu Sài đại quản gia đến hỏi.

      "Điện hạ đâu?" Nàng nhíu mày hỏi .

      Sài đại quản gia cười hề hề : "Điện hạ a, mấy ngày gần đây cùng vài hoàng huynh hoàng đệ tùy ý ở ngoại thành Yến kinh du ngoạn, uống rượu nghe khúc, ngẫu nhiên tiến cung bồi thánh thượng, ngày qua tiêu dao."

      Lời này vừa nghe vào trong tai, A Nghiên nhất thời có tư vị.

      Cảm thấy nàng ở trong này, đại môn ra nhị môn tới, còn phải giúp lo liệu đám "tiểu mỹ nhân ngự ban", cần cù thành khẩn nấu cơm ăn, quản lý mọi việc phòng bếp, lại chạy tiêu diêu tự tại.

      Từ lúc nàng bị dùng danh nghĩa tiểu thiếp bắt về, hai người còn có chuyện thân mật, Tiêu Đạc ràng đối với nàng lạnh như băng, bá đạo rất phân phải trái, trong lời ngoài lời các loại áp chế. Kỳ trong lòng nàng sáng như gương, đối với mình coi như là che chở đầy đủ, chính mình ở trong phủ, trong trong ngoài ngoài cái gì cũng thiếu.

      Mà Tiêu Đạc ngày xưa là bộ dáng rời khỏi mình, dù tắm, đều hận thể bế mình theo bên người.

      Trước kia bộ dáng hận thể hóa mình dính người , nay thế nhưng hơn mười ngày thấy tung tích?

      Nếu là trong triều có việc cũng thôi, là bị phái ra ngoài làm việc cũng thôi, tại chỉ ở Yến kinh.

      Cái gì uống rượu nghe khúc, lời này vừa nghe đúng là đứng đắn, chẳng lẽ còn phải mời vài nương tới vuốt ve chơi đùa phen?

      A Nghiên nghĩ đến đây, lòng tràn đầy tư vị phải.

      Tiêu Đạc, ngày kia đem mình ép buộc phen, nay có ý tứ gì!

      tức giận hay là áy náy chịu nổi, hoặc là chán ghét khó chịu?

      A Nghiên càng nghĩ, nỗi lòng càng bất an, chỉ hận Tiêu Đạc thể sớm trở về, nàng hỏi cho ràng.

      Nhưng trở lại, mình nên làm cái gì bây giờ đây?

      A Nghiên trong lòng vừa động, liền quay đầu, với Sài đại quản gia: "Phái người cho điện hạ các ngươi, bảo nhanh trở về!"

      Sài đại quản gia nghe thấy ngẩn ngơ, sắc mặt khó coi nhìn A Nghiên: "Chưa từng có ai dám như vậy với điện hạ chúng ta a."

      A Nghiên hừ : "Trái phải gì ngươi gọi trở về là được, ta bị bệnh."

      Tóm tắt chương sau: (ta thấy dzui quá, post lên cho các nàng nghía)

      Tiêu Đạc: "Nữ nhân như quần áo. Nếu khiến mình vui, tùy tay ném xuống là được."

      Lục hoàng tử: "Kiện quần áo trong nhà Cửu đệ kia, nếu mặc chán, có thể cho huynh đệ mượn mặc thử, cũng nếm thử tư vị chút?"

      Lục hoàng tử bị người ta dùng mũi chân đá cái ở phía sau lưng, trực tiếp ngã nhào xuống sông.

      Lục hoàng tử:"Ngươi, ngươi, khỏi quá mức nhẫn tâm ! Ngươi sao có thể đối đãi với huynh đệ như vậy!"

      Tiêu Đạc: "Ai cho ngươi mơ ước quần áo của ta."

      Kiến Ninh đế: " chút , các ngươi đến cùng vì cái gì ra tay nặng như vậy."

      Tiêu Đạc: " muốn cướp quần áo của ta."

      Kiến Ninh đế: "..."

      Lục hoàng tử: "Cửu đệ, ngươi cũng đừng nóng giận, ta bất quá chỉ đùa chút thôi."

      Tiêu Đạc: "Đùa như vậy sao?"

      Lục hoàng tử: "Ta xem như hiểu, tình cảm của ngươi với quần áo, so với mệnh còn trọng yếu hơn!"

      Trong tiếng cười của huynh đệ, Tiêu Đạc mặt đỏ, khí suyễn, vung roi ngựa, tung bụi rời .

      Ta đây về nhà mặc quần áo.

    5. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      :yoyo60: phần review chương sau hấp dẫn quá, bonus thêm chương mới nàng uuuuuui, hk chờ nổi :yoyo44:
      heavydizzyTứ công tử thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :