1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chị Hằng mới giới thiệu truyện của nàng group của cung hôm nay, vào đọc đúng gu quá mà edit còn quá mượt, ta xếp thêm 1 cái ghế hóng hớt ở đây nhé, gửi nàng nụ hôn gió :yoyo45:
      nhokkonjunhok thích bài này.

    2. HeimeiKL

      HeimeiKL New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      12
      Mình đọc tới chương 8 thôi, sợ comt bị lạc quẻ nhưng mà vì câu " Làm sao bây giờ, ông đây đặc biệt muốn em" thôi mà đọc xongn tim quắn quéo. Thấy cực kì man với soái luôn. Nên phải cmt ngay để thể hâm mộ, ngã xuống hố sâu vạn kiếp bất phục...

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Thấy spoil chương sau mà hóng quá , ta thèm thịt quá à :yoyo17::yoyo17::yoyo17::012::012::012:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      CHƯƠNG 18: PHÁO HOA RỰC RỠ

      Editor: TryHọa
      Beta: Hằng Lê

      --------------

      Giọng của Giản Tích tính là , làm nhiều người xung quanh cũng phải đảo mắt qua nhìn.

      Người đẹp kia cảm thấy có chút mất mặt, quyết định giả câm giả điếc.

      Thời khắc này Giản Tích cũng thuộc dạng liều mạng, được ăn cả ngã về , nên mỗi từ mỗi chữ đều có thể làm người khác chết đền mạng, lặp lại: “Lỗ tai ổn sao? Khoa tai mắt mũi họng của bệnh viện chúng tôi rất nổi tiếng, cần tôi cho số điện thoại để liên lạc đặt chỗ trước ?”

      Những lăn lộn trong chốn đèn mờ này có loại trường hợp nào mà họ chưa từng thấy qua chứ, phụ nữ đấu phụ nữ, ai yếu tâm lý người đó thua. Vì thế ả ta tức giận trừng mắt: “!”

      “Đúng, là tôi, tôi bảo tránh ra.”

      Lục Hãn Kiêu ở bên cạnh nhịn được mặt mày hớn hở. Em này của đúng là vẫn luôn giống như trước đây, lúc mắng người khác cần dùng những từ ngữ mạnh bạo thô tục, chỉ những từ ngọt ngào nhàng đó thôi cũng đủ làm người ta cứng họng.

      Lại nhìn sang Hạ Nhiên, mẹ nó, còn bình tĩnh hơn, mắt thèm nhìn luôn.

      trai à.” – Người đẹp nọ quyết định đổi chiến thuật, chỉ cần dỗ tốt hậu phương này cần quan tâm gì nữa, ả ta càng áp sát vào người Hạ Nhiên: “Còn uống nữa ?”

      Hạ Nhiên còn chưa lên tiếng, Giản Tích cướp lời trước bước: “ ta uống.”

      Người đẹp lại làm như nghe thấy, đem ly rượu trong tay đưa lên miệng Hạ Nhiên, cười nũng nịu: “ nếm thử xem.”

      Giản Tích cũng còn kiên nhẫn, đưa tay đoạt lấy ly rượu, đặt mạnh lên bàn, sau đó nghiêm nghị nhìn Hạ Nhiên: “ ra đây, tôi có lời muốn với .”

      Kỳ rất sợ, sợ người đàn ông này nhẫn tâm ra cùng .

      Cho nên Giản Tích xoay người trước, lại giống như học sinh tiểu học chuẩn bị nộp bài thi, có chút yên, có chút mong chờ, muốn chạy trốn… lại muốn biết kết quả.

      May mà Hạ Nhiên cũng tính là cặn bã, theo ra bên ngoài hành lang.

      Giản Tích dừng chân, quay đầu lại, Hạ Nhiên cách thước xa, bộ dạng thờ ơ cắn điếu thuốc.

      Cố tình tra tấn mà.

      “Hôm đó tôi biết Lục Bình Nam….”

      “Hôm đó là hôm nào?” – Giọng Hạ Nhiên lạnh, đem bao nhiêu dũng khí mà Giản Tích vất vả góp lại để giải thích với đè ép xuống hết.

      Hạ Nhiên nhìn cúi đầu trầm mặc: “ chứ.”

      Giản Tích mím môi vẫn nhúc nhích.

      ? Vậy tôi vào đây.” – Hạ Nhiên vờ như muốn , vừa thoáng xoay người, Giản Tích nôn nóng .

      “Chính là hôm mà đến đón tôi đó, tôi biết Lục Bình Nam tới.”

      Hạ Nhiên dừng bước, nghiêng đầu hừ lạnh: “Vậy là hai người tình cờ gặp nhau, vì mừng quá nên phải ôm ôm ấp ấp để thể tình , hửm?”

      Giản Tích há mồm muốn giải thích, nhưng biết phải thế nào, cuối cùng chỉ nặn được ba chữ: “Tôi có.”

      Bộ dáng bé tội nghiệp này làm cho Hạ Nhiên thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng.

      Trong lòng thầm mắng tiếng nghĩ, con mẹ nó chứ, ‘Em mà dám khóc, ông đây lập tức hôn em.’

      Hạ Nhiên ra vẻ bình tĩnh, giọng điệu vẫn cao ngạo lạnh lùng như trước: “ xong rồi? Tôi có thể chưa?”

      Giản Tích sắp bị giết chết, vừa tức vừa ấm ức, lập tức nổi lên tính ngang bướng, bước bước dài, chặn trước mặt Hạ Nhiên.

      Hỏi : “ cố ý đúng ?”

      “Tôi cố ý cái gì?”

      “Cố ý lạnh nhạt với tôi như vậy?”

      Hạ Nhiên cười nhạo, dáng vẻ cố làm ra vẻ nghiêm túc: “Bác sĩ Giản, nghĩ nhiều quá rồi.”

      Giản Tích hoàn toàn đếm xỉa đến, khi hoocmon bị kích thích phụ nữ mạnh mẽ chẳng khác gì đàn ông đâu.

      đem hai tay khoanh trước ngực, lưng cũng buông lỏng, quyết phải lấy được câu trả lời ràng: “Được, vậy tôi hỏi , những lời ngày đó có như vậy ?”

      Hạ Nhiên nuốt nước miếng cái: “Tôi gì?”

      Giản Tích: “ trước kia làm phiền tôi nhiều, sau này đến quấy rầy tôi nữa. Những lời này đó là những lời từ lòng ?”

      Đầu óc Hạ Nhiên lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo, cảm thấy biết này lại định làm chuyện gì đây, còn chưa kịp suy nghĩ nên dùng từ sao cho thiệt hại giảm xuống mức thấp nhất, nghe Giản Tích cười khẽ: “ lời nào? Tốt thôi, lời nào tôi coi những lời đó là .”

      Hạ Nhiên: “…”

      “Hôm nay chúng ta đem mọi việc cho ràng .” – Giản Tích thầm hít hơi sâu, mỗi khi đứng sau bàn mổ như vẫn luôn cảm thấy kiêu ngạo vì tư duy logic cùng quyết đoán, giờ phút này lần nữa lại có ích.

      “Chuyện chúng ta từng gặp nhau về sau cũng cần nhắc đến, nếu sau này có gặp phải đường tốt nhất cần chào hỏi. Về phần những lời hay tình cảm trước đây đối với tôi, tôi nghĩ bản thân cũng cần phải lời cảm ơn, bánh ít trao bánh quy trao lại, cũng xem như huề nhau.”

      Giản Tích tràng dài cũng thở gấp, làm cho Hạ Nhiên nghe đến ngây cả người.

      Cái câu cuối cùng “Bánh ít trao , bánh quy trao lại” là có ý gì?

      -- thích em.

      --Em cũng thích .

      Hạ Nhiên nhanh chóng lý giải được điểm mấu chốt, ngọn lửa trong thân thể giống như sắp cháy lên phừng phực đến nơi rồi!

      Giản Tích bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng sắp chịu được nữa rồi, bỏ lại câu sau cùng: “Cứ như vậy , sau này tôi cũng cần phải lời hẹn gặp lại với .”

      Hạ Nhiên: “Uh, sau này cũng cần phải hẹn gặp lại.”

      Giản Tích cảm thấy mình sắp xong rồi, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này thôi, nếu bật khóc mất.

      bước còn chưa kịp bước , cánh tay căng thẳng, bị sức lực mạnh mẽ kéo lại làm lảo đảo, là Hạ Nhiên ôm choàng qua cổ , nghiến răng : “Muốn chết phải ? Hả?”

      Thanh của vừa nóng lại vừa trầm, lướt qua vành tai trắng nõn của : “ câu hẹn gặp lại là bởi vì sau này, mỗi khi trời sang, hay mỗi khi đêm về, trước khi nhắm mắt lại hoặc sau khi mở mắt ra, người đàn ông đầu tiên mà em nhìn thấy đều .”

      Câu đó như nổ tung trong đầu , hốc mắt của Giản Tích đỏ ửng: “Đồ lưu manh.”

      Hạ Nhiên cười khẽ: “Lưu manh ôm em đấy, em tránh ra .”

      “Em thèm nghe nữa.” – Giản Tích cắn môi, còn rất tức giận.

      Tay Hạ Nhiên cầm lấy tay , mười ngón tay đan xen vào nhau, sau đó lại càng ôm chặt vào lòng hơn: “Hôm đó khi thấy Lục Bình Nam ôm em, mẹ nó, ghen đến mức sắp nổi điên luôn.”

      Chóp mũi Giản Tích cay xè: “ , cũng cho em cơ hội giải thích, còn đem em kéo vào sổ đen.”

      “Hoặc là cho em vào sổ đen hoặc là đánh chết tên họ Lục, em chọn .” – Hạ Nhiên dán môi lên tai :

      “Bác sĩ Giản, giết người là đền mạng đó, em muốn làm quả phụ sao?”

      Giản Tích mới mắc lừa: “ cũng phải chồng em.”

      “Ơi, ơi, ơi, ngoan, chồng đây, chồng đây.” – Hạ Nhiên đúng là rất biết chộp lấy cơ hội, tránh nặng tìm , tự nhận định hai chữ cuối cùng là gọi chồng ơi.

      Giản Tích lúc này muốn đánh quá, nhưng đáy lòng lại có gì đó ngọt ngào lan tỏa, muồn vùng ra khỏi ngực , nhưng lại bị Hạ Nhiên giữ chặt gáy lại cho động đậy: “ có chuyện muốn với em.”

      “Trước kia cũng từng làm ăn, cũng tính là người đứng đắn gì, sau đó làm ăn thất bại mà phá sản, hai năm trước mới từ bên Thiên Tân chuyển đến nơi này, trong nhà chỉ còn người bà.” – Hạ Nhiên khoát tay lên lưng , rất : “ tại cũng có nhiều tiền lắm, nhưng lúc trước cũng có tiết kiệm được chút ít, có thể mua được căn nhà với ba phòng.”

      Giản Tích “Ừ” tiếng, nghe thấy tiếng tim đập “ thình – thịch – thình – thịch.” trong ngực.

      “Ở trong mắt người khác, tên lưu manh. Em hay suy nghĩ kỹ, có còn nguyện ý ở bên cạnh ?”

      Nửa câu sau, giọng của Hạ Nhiên có chút run rẩy.

      Vành môi của Giản Tích kiềm chế được cứ cong cong, đem mặt cọ tới cọ lui hoàn toàn vùi vào trong ngực , trong câu trả lời cũng nhuộm đẫm ý cười, thoải mái lại đáng .

      : “Lưu manh lưu manh, ai sợ ai chứ.”

      ……….

      Hai người trở lại phòng bao, Lục Hãn Kiêu thiếu chút nữa há hốc mồm: “Mẹ kiếp , hai người nắm tay chặc như vậy làm gì?”

      Hạ Nhiên lườm : “Liên quan gì đến cậu?”

      Thấy Lục Hãn Kiêu chuẩn bị nổi đóa, Giản Tích làm vội vàng đưa tay lên môi ra dấu im lặng: “Suỵt….” – Sau đó ngửa đầu nhìn Hạ Nhiên : “ ấy liên quan.”

      Lục Hãn Kiêu: “? ? ?”

      Cánh tay, cùi chỏ gì cũng đều hướng về người dưng hết rồi.

      Đám bạn bè ăn chơi cùng gú đều bị đuổi hết, lúc này khí trong phòng bao khá nghiêm chỉnh.

      Lục Hãn Kiêu xem như trắng đen rồi, trong trò chơi này, Hạ Nhiên nhanh chân giành trước. bất mãn: “ Tiểu Tích, em cũng chớ đắc tội nhà mẹ đẻ của mình đấy, về sau lúc em khóc, cũng đừng đến dựa dẫm vào .”

      Hạ Nhiên thoải mái lại bình thản, cách ôn hòa: “Chúng tôi đến khóc tang cho cậu, cậu làm sao cho ấy dựa dẫm được, bật nắp quan tài ngồi dậy chắc?”

      Lục Hãn Kiêu nghĩ, ôi mẹ nó, quả thực mặt dày hết thuốc chữa rồi!

      Giản Tích nhịn cười, biết mà, so về lưu manh và vô lại, ai có thể vượt qua được Hạ Nhiên.

      “Phục vụ, chọn cho đây bài nhé!” – Lục Hãn Kiêu .

      “Vâng, bài gì vậy Kiêu?”

      “Chọn bài “Độc thân khổ lắm!”

      Giản Tích cười đến nhịn được, qua đẩy đẩy Lục Hãn Kiêu: “Này, chơi chưa?”

      chơi , chỉ có cậu ta mới thôi.” –Lục Hãn Kiêu chỉ vào Hạ Nhiên: “Ê nhóc, sướng rồi nhé!”

      Giản Tích mặt cười tươi như đóa hoa , Lục Hãn Kiêu nhìn hồi lâu mới dời tầm mắt, trong khoảnh khắc cứ như ảo mộng đó bộ dạng trở nên an tĩnh, giống như mười dặm xung quanh hề dính bụi trần.

      “ Sinh con .” – Lục Hãn Kiêu đột nhiên .

      “Hả? Cái gì?” – Giản Tích .

      “Nếu em và Hạ Nhiên cuối cùng có thể tu thành chánh quả sinh đứa con .” Lục Hãn Kiêu nheo nheo mi mắt, nửa nửa đùa: “Như vậy là có thể nhìn thấy lại bộ dạng lúc của em.”

      Giản Tích nhất thời ngây người, đoạn nhạc dạo khoa trương huyên náo dồn dập như bão tố, có người gọi: “ Lão Kiêu, “Độc thân khổ lắm” của cấu đấy.”

      “Đến đây, đưa cả hai mic đây, nam nữ gì ông đây đều xử được hết!”

      Lục Hãn Kiêu lại khôi phục dáng vẻ công tử cà lơ phất phơ của , vui vẻ cởi bỏ tâm tình lúc nãy, vết thương lặng lẽ tự lành, để lại dấu vết.

      Hạ Nhiên từ toilet ra, liền kêu Giản Tích về.

      “Em đói bụng, chúng ta đến phố ăn vặt được ?”

      Hạ Nhiên liếc cái: “Trễ vậy còn chưa ăn cơm?”

      “Bị làm cho tức giận, tức quá ăn vô.”

      chọc tức em chỗ nào thế?” – Hạ Nhiên đùa.

      Giản Tích: “Trái tim.”

      Hạ Nhiên nắm lấy tay : “Cái này, là do em thành , thừa nhận thích sớm chút chết à?”

      “Ai bảo hung dữ với em.”

      “Chậc!” – Hạ Nhiên sờ sờ đầu : “Thù dai .”

      Từ bên này qua phố ăn vặt chỉ cách con đường, Giản Tích mua mấy xiên đồ nướng cùng hai ly trà bưởi mật ong, đưa cho Hạ Nhiên ly, lại chỉ vào xiên thịt nướng có cải thảo trắng : “Em thích ăn cải thảo.”

      Kỳ chỉ là tùy tiện vậy thôi. Hạ Nhiên nghe vậy, bình luận: “ chỉ thù dai mà còn kén ăn.”

      Sau đó kéo cổ tay Giản Tích qua, khẽ khom người, hơi cúi đầu, liền cắn phần cải thảo trong xiên thịt nướng tay .

      Giản Tích bị loạt hành động tự nhiên của làm ngớ ra.

      “Mau ăn, để nguội rồi ngon đâu.” – Hạ Nhiên thúc giục.

      Lúc này mới lấy lại tinh thần, chậm rãi ăn thịt nướng.

      Hai người trước sau, Hạ Nhiên bỗng dừng lại, Giãn Tích thiếu chút nữa đập mặt lên lưng .

      “Azi, làm sao thế?”

      Hạ Nhiên xoay người, đột nhiên kề sát vào mặt , muốn cười lại nhịn : “Chúng ta như vậy có tính là hôn gián tiếp ?”

      “...” – Chỉ biết làm trò, Giản Tích hất hất cằm, chút nào khiếp sợ: “Tính đấy, muốn gì nào?”

      Hạ Nhiên hơi giật mình, lập tức bật cười: “ có gì, thôi.”

      thẳng lưng vừa muốn bước.

      “Chờ chút.” – Thanh trong trẻo của Giản Tích vang lên: “ công bằng, hỏi em đâu?”

      Hạ Nhiên buồn cười: “Rồi rồi rồi, vậy hỏi em, em muốn gì nào?”

      chờ câu này đấy! Thần thái tự nhiên cùng tự tin càng làm Giản Tích trở nên quyến rũlạ thường, từng chữ, từng chữ: “Em muốn hôn .”

      xong, dùng tay cầm đầy xiên thịt, vịn lên vai Hạ Nhiên, ngửa đầu dán môi mình lên môi .

      Môi của phái nam tinh tế như môi nữ giới, đầy đường vân và cảm giác thô ráp, Giản Tích nhịn được mới đưa đầu lưỡi liếm chút, mà hành động này giống như mồi lửa quăng vào hố bom, khiến đầu óc Hạ Nhiên nổ “Ong” tiếng.

      Nổ thành pháo hoa rực rỡ.
      Last edited: 18/6/17

    5. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Cuối cùng cũng xác định rồi... tôi còn tưởng mẹ kế tác giả phải lằng nhằng quằn quại vài chương mới cho hai người xác định cơ :))))
      Vẫn là Nhiên và Chị Giản thành thục và chủ động nhất :))))
      Ốc sên tìm chỗ trú mưainbeibe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :