1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Tai qua nạn khỏi rồi. Mình đọc mạch từ hqua tới giờ. Khóc rất nhiều. Muốn mắng chửi cũng nhiều. Lại cũng có nhiều nụ cười. Cũng học đc nhiều điều.
      lòng cảm ơn các bạn bỏ thời gian công sức làm bộ truyện này. Vô cùng ý nghĩa.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 212: Người chưa , trà lạnh


      Trong ba người có hai là thể ở bên ngoài quá lâu.


      Tuy rằng có người nào quản Trang Thư Hàn , bắt phải làm như thế này, như thế kia, nhưng luôn suy nghĩ cho tỷ tỷ, muốn người khắc bắt lấy chân sau của để chỉ trích tỷ tỷ, nên trước đến giờ luôn biết đúng mực, cho dù rất muốn ở bên cạnh tỷ tỷ lâu hơn chút, nhưng khi thái tử phải cũng cùng thái tử ly khai.


      Sau đó, người đến là Đổng gia.


      Đổng lão gia tử, lão phu nhân vừa đến lâu, Đổng Minh Dương cũng đến sau đó.


      Bị lão phu nhân và cháu nhìn chằm chằm, thanh của tự giác , “Ta xin nghỉ canh giờ, Trương dại nhân và Vệ dại nhân đều đồng ý


      Lão gia tử cũng có trách cứ , ngược lại đồng ý, “Nên đến.”


      Trang Thư Tình bật cười, “Tam cữu ngồi xuống .”


      Bạch Chiêm săn sóc ly khai, để mọi người có thể tự nhiên chuyện.


      Lão phu nhân khẩn cấp hỏi: “Sao lại đột nhiên bị bệnh nghiêm trọng như vậy? tại con cảm thấy thế nào rồi? Có chỗ nào ổn hay ?”


      “Lần này có thể là bệnh nhưng cũng phải bệnh, nhưng mà tất cả cũng đều qua, Phúc Nguyên đại sư chỉ cần con tỉnh lại là tốt lên, khiến mọi người lo lắng rồi.”


      “Con bị như vậy chúng ta sao thể lo lắng, có ai mà hôn mê nhiều ngày như vậy chứ, ta còn tưởng rằng…” Lão phu nhân lập tức im lặng, mọi người đều hiểu ý của nàng, chỉ nàng, rất nhiều người con sợ rằng phải chuẩn bị hậu .”


      “Quả chỉ thiếu chút là con thể trở về, cũng may Phúc Nguyên đại sư bản lĩnh lớn, chờ con tốt lên nhất định phải cảm tạ.”


      “Đúng vậy, nên .” Lão phu nhân cầm lấy tay cháu , cũng tiếp.


      Trầm mặc trong giây lát, Đổng Minh Dương mới : “Hoàng thượng để thái tử chính thức điều hành triều chính, do Tô thái phó và Lâm thượng thư phụ trọ.”


      Hai ngày nay, Trang Thư Tình hoàn toàn nghe thấy chút gì về chuyện triều, lúc này nghe Đổng Minh Dương cũng cảm thấy bất ngờ, nếu là thái tử, Chỉ Cố lại bỏ mặc quản, dưới tình huống như vậy, cũng chỉ có mình đứng ra.


      “Phản ứng trong triều thế nào?”


      Đổng Minh Dương cười, “Lúc này sao có ai dám biết sống chết náo loạn.”


      Trang Thư Tình vừa nghĩ liền hiểu, cũng đúng, ai cũng ngốc, vào thời điểm này lại chỉ họng súng về phía Chỉ Cố. “Tam cữu như vậy, là Tri Tiếu có ý muốn động Đổng gia hay sao?”


      “Thái tử điện hạ có, là quần thần trong triều chú ý bước của Đổng gia.”


      “Tam cữu cứ yên tâm, cho dù hơn nửa triều thần có dâng tấu chương hoàng thượng và thái tử cũng động vào Đổng gia, cháu tham quyền. nuôi giấu thân tín của mình, xếp gia tộc vào trong triều, Trang gia vẫn an phận ở Khê Thủy Trấn, Đổng gia cho đến này cũng chỉ có mình tam cửu làm quan trong triều. Nếu con vừa ủy quyền, người ngồi lên chỗ kia lập tức lại muốn động đến Đổng gia, đừng là con, ngày cả tâm triều thần cũng cảm thấy băng giá, thất vọng, cho dù Tri Tiếu hiểu chuyện, Lâm thượng thư và Tô thái phó cũng khuyên bảo, huống chi, bọn họ cũng có kị Chỉ Cố, cho dù con chết . Nể mặt con, Chỉ Cố cũng cho phép chuyện người , nước trà lạnh xảy ra.”


      “Đừng lúc nào cũng để từ chết ở ngoài miệng.” Đổng Minh Dương câu, “ phải tam cữu lưu luyến vị trí kia, chỉ là lúc trước nguyên khí của Đổng gia bị thương tổn quá lớn, cữu cữu nghĩ, bằng hoãn lại chút, giao ra vị trí trong bộ nhân , đổi vị trí quá quan trọng khác, tránh cho việc cứ bị người khác nhìn chằm chằm, Đổng gia tại thể chịu được kích thích quá lớn, tránh cho con lại phải vì Đổng gia mà bận tâm.”


      “Tam cữu, cữu cữu nghĩ sai rồi, càng vào thời điểm này, cữu cữu càng phải giữ lấy bị trí này, thần tử trong triều đều là cựu thần của hoàng thượng, tuy rằng tại thái độ của bọ họ rất tốt, nhưng tật xấu lúc trước cũng thể bỏ là bỏ ngay được, chỉ là bọn họ thu liễm lại, thái tử tuổi , chuyện bọ họ khi chủ cũng phải là xảy ra, tam cữu ngồi ổn vị trí kia, vào thời điểm mấu chốt có thể giúp tay, trừ phi cữu cữu làm chuyện sai lầm, hoặc thế cục khiến cho ta và cữu cữu thể lui, bằng tuyệt đối thể lui, có số người, cho tới bây giờ vẫn còn chưa biết thế nào là có chừng có mực, ngài là tam cữu của con, cho dù đổi qua vị trí khác vẫn giống như trước, bị vô số người nhìn chằm chằm, đến lúc đó, ngài lại nhường ra nữa sao?”


      Chuyện này khiến cho Đổng Minh Dương trăn trở lâu, lúc này nghe thấy cháu vậy, trong lòng liền kiên định, “Con như vậy ta cũng an tâm, ta sợ gì khác, chỉ lo khi con có quyền trong tay, bọn họ tìm ta kiếm phiền toái, cho dù chúng ta đều biết quan hệ của con và thái tử rất thân cận, biểu bên ngoài cũng rất thân thiết, nhưng chưa hẳn tất cả mọi người đều tin tưởng, người muốn bôi đen con trước mặt thái tử sợ là có ít.”


      Nằm lâu cơ thể cũng có chút thoải mái, nhưng lại động được, Trang Thư Tình cực kỳ khó chịu, lúc có Chỉ Cố nàng chỉ có thể cố gắng biểu ra ngoài, nhất là trước mặt hai vị lão nhân, chỉ có thể nhẫn nại dịch dịch cơ thể, cho dù chỉ động chút xíu cũng khiến nàng dễ chịu ít.


      “Nếu thực có người làm như vậy càng tốt, cứ như vậy là có cớ ném ra khỏi triều, khí trong triều cũng tốt hơn.”


      Đổng Minh Dương còn muốn , Đổng lão gia tử cắt đứt câu chuyện, “Biết ý của Tình nha đầu là được, những chuyện khác con cũng cần quá bận tâm, làm tốt chuyện của còn là giúp được cho cháu .”


      Đổng Minh Dương lúc này mới nhớ ra người còn nằm giường bệnh, nhất thời mặt liền đỏ,, “Thư Tình, tam cữu…”


      sao, con cũng biết tam cữu cũng là vì muốn rước lấy phiền toái cho con, cữu chỉ cần làm tốt việc của của mình, con còn sống, cho dù tiếp tục giám quốc, cũng phải ai cũng có thể khi dễ.”


      Cho dù vẫn còn suy yếu nằm giường bệnh thể động dậy, bình bình đạm đạm, nghe nhàng ra từng lời nhưng ai cũng thể coi thường tự tin trong lời .


      Đổng Minh Dương cho rằng nàng dựa vào Bạch công tử, nhưng lại biết rừng núi dựa của nàng nhiều vô cùng, đó là hiểu biết của nàng đối với hoàng gia.


      Dã tâm của Chu Tri Tiếu chỉ vừa lộ ra, nhưng mà bản tính của khác với những vị huynh trưởng khác, huống chi hết thảy có cơ hồ đều là nàng cho, do tay nàng đỡ lên cái vị trí kia, có thể , trong thiên hạ này người chưa từng bạc đãi chính là nàng, từ lúc bình thường ở chung cũng có thể đoán ra được, tôn kính của đối với nàng hề giả.


      Về phần hoàng đế, nếu nàng và Chỉ Cố có tầng quan hệ kia, đối xử với nàng nhàng như vậy, càng đừng đế giám quốc, chỉ sợ lời đồn của nàng còn mang đến nhiều phiền toái hơn nữa.


      Nhưng bởi vì nàng và Chỉ Cố đính hôn, làm như vậy vì cho rằng thể bù đắp được lại tất cả cho Chỉ Cố.


      Từ phương diện khác mà , hoàng đế có phẩm tính cực kỳ đáng quý, tuy rằng là hoàng đế, nhưng có bệnh đa nghi như phần lớn các vị hoàng đế khác.


      Cho dù muốn mạng của ngũ hoàng tử, hay còn cái khác, nhưng kỳ thực vô cùng tín nhiệm người đặt trong lòng.


      Mà người nhận được nhiều tín nhiệm của nhất, chính là Chỉ Cố.


      Bởi vì tin tưởng Chỉ Cố, tin tưởng ánh mắt của chàng ấy, nên thời điểm kia, cũng lựa chọn tin nàng.


      Người như vậy, nếu về sau đuổi cũng giết tuyệt nàng, thậm chí cho phép nàng bước chân vào triều lần nữa, nàng tin.


      Đối với tương lai của Đổng gia và Trang gia, trải qua lần này nàng kiền có bất kỳ lo lắng, tựa như nàng tin tưởng Chỉ Cố tâm với nàng vậy.


      “Đúng rồi, Thư Tình, nhà Trang Trạch Lương kia nghe đều bị Bạch công tử mang về, con có biết ?”


      Trang Thư tình nhướng mày, “Con chưa nghe, xử trí bọn họ chưa?”
      hargane187, tart_trung, hauyen280329 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 213: Phúc thọ, báo ứng


      “Vẫn chưa xử trí bọn họ, tại mọi người đều vô cùng kiêng kị việc này, biết Bạch công tử tính xử trí như thế nào.”


      Sắc mặt Trang Thư Tình nhàn nhạt, “Lúc trước với con về chuyện này, con cũng , việc này, con mặc kệ, bọn họ sống hay chết cũng có quan hệ gì đến con, luật pháp Đại Chu luận tội bọn họ như thế nào bọ họ phải chịu như thế.”


      Tội phản quốc, tru di cửu tộc, lời này của trang Thư Tình tương đương phán đinh tội chết cho bon ho.


      Vậy Trang gia…


      “Trang gia có việc gì, bọn họ nên chịu liên lụy với .”


      Đổng lão gia tử gật đầu, “Ta biết, Trang gia bên kia mọi người cần lo lắng, chỉ cần bọn họ làm bổn phận bọn họ nên làm, chuyện kéo lên người bọn họ.”


      Thấy tinh thần của Trang Thư Tình tốt, ba ngời cũng lưu lại lâu, thay vì mấy lời khiến nàng hao tâm tổn sức, còn bằng để nàng nghỉ ngơi cho tốt.


      Trang Thư Tình mệt mỏi, người vừa , nàng liền ngủ mất.


      Bạch Chiêm vào, thấy ánh mắt của nàng hơi trầm, cố gắng nén lay người tỉnh dậy, sau khi xác nhận nàng chỉ ngủ, liền đến bện giường trông chừng.


      Vừa ngủ, sau khi tỉnh lại là hai canh giờ sau.


      Tuy rằng khi mở mắt ra được nhìn thấy người mình thích đầu tiên nàng cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy trong mắt tràn đầy lo lắng cũng khẩn trưởng, nàng liền vui vẻ nổi.


      “Trong khoảng thời gian này vẫn ngủ được sao?”


      Bạch Chiêm ngồi giường, ôm người vào trong lòng, thanh trầm thấp, “ sao, ta mệt, chỉ ngồi lát thôi.”


      “Ngồi lát cũng thể thay cho việc ngủ.” Trang Thư Tình có chút sốt ruột, nhưng nàng động đậy được, an ủi được nam nhân này, chỉ có thể giúp tâm trí thả lỏng, cho biết tình huống tại của nàng, “Phúc Nguyên đại sư cũng , ta chỉ cần tỉnh lại mỗi ngày tốt lên, bị mất tri giác giống như lúc trước, chàng yên tâm ngủ lát được hay ?”


      Bạch Chiêm nhắm mắt lại, tựa đầu vai nàng, “Phúc Nguyên nàng đến từ thế giới khác.”


      Trang Thư Tình cũng nghĩ là Phúc Nguyên biết, nếu biết, thể hướng dẫn nàng trở về.


      “Ừm, muốn biết thế giới kia như thế nào ?”


      “Muốn.”


      Thế giới kia sao? Trang Thư tình có chút đăm chiêu, biết tại viện trưởng như thế nào.


      “So với nơi này, thế giới kia vô cùng phát triển, lộ trình từ Hội Nguyên Phủ đến kinh đô, cho dù chàng có kiên trì ngày đêm muốn đến kinh thành cũng phải mất bốn ngày, nhưng chút lộ trình này ở thế giới kia mà , ngồi máy bay chỉ cần canh giờ, máy bay chính là phương tiện giao thông vô cùng tiến bộ, có thể chở người bay bầu trời…”


      Ngữ khí của Trang Thư Tình rất chậm, thanh có vẻ trầm thấp hơn trước, nàng về vật ở thế giới kia, về chuyện nàng học y, những chuyện nàng trải qua khi làm bác sĩ. Nàng biết người ôm nàng ngủ, nhưng cho dù ngủ, lực tay ôm nàng vẫn thả lỏng.


      Nàng ngừng , trong lúc nhất thời thể nghĩ được muốn gì tiếp theo lặp lai những điều nàng qua, thanh khàn khàn, yết hầu đau, nhưng nàng vẫn dừng.


      Tối rồi, bóng đêm phủ kín mọi nơi, ánh trăng tỏa sáng.


      có đèn, cũng người nào dám đến quấy rầy.


      Thanh Trang Thư Tình cơ hồ khàn đến thể nghe thấy, nhưng nàng vẫn .


      Mãi cho đến khi Bạch Chiêm tỉnh lại.


      hai lời liền buông người xuống rót nước, nước lạnh.


      thanh của lạnh lẽo vang lên: “Nước.”


      Mọi người đều có chuẩn bị, Bảo Châu lập tức tiến vào.


      Bạch Chiêm thử xem độ ấm trong nước, cảm thấy thích hợp mới ôm lấy Trang Thư Tình đưa cho nàng uống. Sau khi uống xong, mới hỏi, “Còn muốn uống nữa ?”


      Trang Thư Tình trừng mắt nhìn.


      Bạch Chiêm hiểu ý, lại đứng dây ró chén.


      “Đủ rồi.”


      Thanh khàn khàn cực kì khó nghe, nhưng với Bạch Chiêm đay cũng là thiên , cũng nàng làm sai, càng trách cứ, chỉ , “Đừng chuyện nữa, Bảo Châu.”


      “Vâng, nô tì ở đay.”


      “Làm chút đồ nhuận giọng.”


      “Vâng.”


      Thuốc bổ ở Bạch phủ hề thiếu, lúc trước Trang tiểu thư đột nhiên bị bệnh, hoàng thượng cơ hồ sai người mang cả kho thuốc chuyển đến.


      Cổ họng khó chịu, cơ thể lại thể động, Trang Thư Tình rầm rì hai tiếng, Bạch Chiêm nghe thấy bụng nàng đánh trống.


      Trong mắt nổi lên ý cười, “Lập tức đưa tới.”


      Uống thuốc xong, lại lấp đầy bụng, lúc này Trang Thư Tình mới về đề tài kia, “Ta ly khai nơi này nữa, mỗi khi chàng tỉnh dậy ta vẫn luôn ở bên cạnh.”


      Bạch Chiêm giọng ‘Ừm’ tiếng, coi như tin nàng lần này.


      Nhưng biết, Trang Thư Tình cũng biết, cơ thể thể lập tức tốt lên.


      Nhưng vẫn chuyển biến mỗi ngày.


      tuần trôi qua, Trang Thư Tình rốt cuộc có thể xuống giường vài bước.


      Tâm tình Bạch Chiêm vô cùng tốt, khó có khi đáp ứng Ôn Đức dẫn người vào cung, tính ra cũng hơn mười ngày chưa ra phủ.


      Vị đại sư Phúc Nguyên biến mất vài ngày lúc này lại xuất trước mặt Trang Thư Tình, nàng tuyệt ngoài ý muốn, thậm chí còn vẫn chờ .


      “Trang thí chủ có khỏe hơn ?”


      tốt lắm, vẫn là ta phải cảm ơn đại sư mới đúng, bằng sợ là ta thể trở về.”


      “Vậy cần, Trang thí chủ phải người thường, chấp niệm của Bạch công tử vô cùng sâu, có bần tăng, nhiều nhất chỉ thêm chút khó khăn thôi, chứ kết quả vẫn giống như cũ.”


      Trang Thư Tình cũng tiếp về đề tài này, vẫy tay ra hiệu cho đám người Bảo Châu rời .


      Phúc Nguyên thấy thế nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn về bầu trời, bầu trời hôm nay vô cùng quang đãng sáng sủa, “Tiền duyên của Trang thí chủ đứt, lại thể trở về nơi đó, ngài có cảm thấy lưu luyến hay ?”


      “Lưu luyến đương nhiên là có, nhưng mà mong muốn được trở về lớn hơn nhiều, cái thế giới kia có ta, có lẽ số ít người thương tâm khổ sở, rơi lệ vì ta, nhưng nỗi buồn trôi qua bọn họ vẫn có thể sống tốt, trước khi trở về ta chuẩn bị tốt mọi thứ, trong lòng cũng cảm thấy an tâm, sau khi rời khỏi chỉ có thắc thỏm chứ quá lo lắng, nhưng ở đây, ta thể rời , Thư Hàn chỉ có người tỷ tỷ để dựa vào, Tri Tiếu còn rất trẻ, Tri Quỳnh và Giai Oánh y thuật của hai người chỉ mới nhập môn, còn có cả Chỉ Cố.


      biết tiêu chuẩn nhìn người của như thế nào lại có thể để ý ta, nguyện ý để ta cùng những ngày mãi mãi về sau, nếu ta biến mất, nhất định có thể gặp được người khác, cho dù có cường đại như thế nào chăng nữa cũng chỉ mới hai mươi, cuộc đời dài như vậy lại chỏ có mình đơn vượt qua. Sao ta có thể để như vậy được, bên có thể bỏ xuống, bên cho dù bỏ xuống trong lòng vô cùng luyến tiếc. Lựa chọn như thế nào cũng cần phải nghĩ nhiều, vạn hạnh, cuối cùng ta cũng được như nguyện, cho dù khổ sở có sao, ta cảm thấy đáng giá là được.”


      Trang Thư Tình cười cười, “Kỳ ta cảm thấy rất vui vẻ khi có thể trở về thế giới này, lúc trước quá đột ngột, chuyện gì cũng chưa kịp an bày, lúc ở đó luôn luôn lo lắng mọi người và bọn có bị khi dễ hay , có sống tốt . Trở về chuyến cũng tốt, coi như giải tỏa lo lắng trong lòng ta.”


      “A di đà phật, là bần tăng xem Trang thí chủ.”


      “Vinh hạnh khi được đại sư để vào mắt.” Trang Thư Tình nhìn về phía đối phương, “Đại sư còn có gì muốn hỏi hay ?”


      “Bần tăng muốn hỏi, chỉ có lời muốn .”



      "Đại sư mời ."


      Phúc Nguyên niệm đoạn phật hiệu, : “Trang thí chủ là ngôi sao từ thế giới khác lưu lạc đến đây, theo lý mà , nếu đến thế giới này tiểu thư bị bài xích. Nhưng ngược lại, lúc này bần tăng mới phát , vào thời điểm tiểu thư trở lại, mảnh đất này tiếp nhận ngài. Mỗi khi sát tinh xuất đều khiến cho trời đất rung chuyển, thiên tai, thậm chí là triều đại thay đổi, thiên địa cũng thể tiếp nhận quá nhiều thứ xảy đến như vậy, cho nên mới mang ngài đến để ức chế sát tinh, rất ngạc nhiên sao?”


      Thấy Trang Thư Tình trợn tròn mắt, Phúc Nguyên cười vô cùng hiền lành, “ là như thế, chắc tiểu thư biết, những ngày qua tiểu thư hôn mê, sát tinh tỏa sáng sáng vô cùng, là ngôi sao sáng nhất trong dải ngân hà cũng ngoa.”


      Trang Thư Tình nỗ lực để bản thân quá giật mình, “Vì sao đại sư lại muốn với ta những thứ này?”


      “Đẻ tiểu thư biết được tầm quan trọng của chính mình, cho dù là lúc nào tiểu thư nhất định cũng phải bảo vệ tốt bản thân, tiểu thư tốt, mới có thể tốt, nên tăng lên nghiệp chướng của .” Phúc Nguyên đứng dậy, đến bên cạnh đình hóng mát, hòa nhập vào ánh nắng, cả người giống như lóe sáng lên, nhất là phần đầu của .”


      “Bạch công tử sát khí quấn thân, hề có chút phúc khí, Trang thí chủ lại là người có tướng đại phúc, mong rằng Trang thí chủ làm nhiều việc thiện, giảm bới sát khí của Bạch công tử, giúp có thêm phúc thọ, việc này chỉ có Trang thí chủ mới có thể làm được, bần ăng cáo từ.”


      Trang Thư Tình uống ngụm trà, trà lạnh bớt, lòng nàng cũng cảm thấy có chút lạnh.


      Ý của Phúc Nguyên là sát khí của Chỉ Cố qúa nặng, ảnh hưởng đến dương thọ của chàng ấy sao? Làm việc thiện có thể tăng thêm tuổi thọ?


      Cho dù lời này của Phúc Nguyên có bao phần trong đó nàng nghĩ về sau nàng cũng làm nhiều việc thiện hơn, nhưng mà tại sao trong lòng vẫn cảm thấy bất an?


      Bên ngoài Bạch phủ, Phúc Nguyên chậm rãi bước ra.


      “Phúc Nguyên đại sư, công tử nhà ta có vài lời muốn chuyển đến đại sư, công tử còn thiếu ngài nhân tình, ngài tùy thời đều có thể đến đây.”


      "Bần tăng nhớ kỹ."


      Phúc Nguyên cúi chào Hướng tả, chuẩn bị ly khai.


      Hướng Tả đáp lễ lại, nhìn theo hướng người xa.


      Trang Thư Tình ngồi trong đình hóng mát lâu, cho đến khi Bạch Chiêm xuất trước mặt nàng mới phục hồi lại tinh thần.


      trở lại? Hoàng thượng như thế nào?”


      “Phụ thân lo lắng cho nàng, luôn hỏi về tình huống của nàng.”


      Chỉ hỏi như vậy thôi? Vậy sao lại lâu như thế? Nhưng mà Trang thư Tình cũng tiếp tục truy vấn, nàng như thế nào nàng liền tin như vậy.


      “Còn có chuyện của Trang Trạch Lương, ta quyết định trảm .” Bạch Chiêm ngồi xuống bên người nàng, “Bốn người đều trảm.”


      “Bốn người?” Trang Thư Tình tính toán, “Lão thái thái mất?”


      “Qua bên đó lâu liền chết.”


      Trang Thư Tình muốn hỏi nàng chết như thế nào, bệnh hay là vì cái khác, nhưng trong lòng lại cảm thấy thoải mái, dứt khoát thu lời.


      “Ngã chết, ta cho người ra xét, là Trang Thư Diệu đẩy.”


      “...” Trang Thư Tình quay đầu về phía , “Đẩy? Trang Trạch Lương biết ?”


      biết.”


      “Sau đó?”


      “Chỉ là biết mà thôi.”


      biết mà thôi, quá đáng sợ, tôn tử đẩy bà nội ngã chết, thân là phụ thân, là con người, cũng chỉ là biết mà thôi.


      Trang trạch Lương rốt cuộc là thế nào mới có thể trưởng thành nên bộ dáng như vậy?


      Đúng rồi, là do mẫu thân nuôi lớn, lão Trần thị là người nuôi thành như vậy, sau đó con trai của con trai nàng đưa nàng vào đường chết.


      Báo ứng.
      Last edited: 12/7/17
      hargane187, Layla06, tart_trung35 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Báo ứng
      soonsun89 thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Nàng ơi,lâu lắm k thấy chương mới,nàng bận rộn hay lại drop rồi,đừng bỏ dở nhé,truyện hay cực kì

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :