1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      sao toàn lúc HN muốn tạo bất ngờ Lục trai bao lại thân thiết với GT vạiiiiiiiii
      Chắc chắn là HN vẫn làm phiền thôi hoặc GT chủ động
      Mong ngày hai người thành đôi mà sợ thành đôi nhanh quá lại nhiều tình tiết máu chó
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    2. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      CHƯƠNG 17: TIỂU GIẢN GHEN

      Edit: TryHọa
      Beta: Hằng Lê


      -----------------
      Lục Bình Nam tới, hai tay khoác lên vai Giản Tích: “Tại sao thằng đó lại ở đây, sao chỗ nào cũng thấy mặt nó vậy, chưa thấy ai đáng ghét như thằng này...”

      Giản Tích chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt gã.

      Lục Bình Nam lập tức im lặng. Ánh mắt của rất lạnh, bên trong còn có vài tia thương tâm giấu được.

      “Chúng ta ăn cơm thôi.” – Lục Bình Nam cười rộ lên, ra vẻ thoải mái.

      Giản Tích né tránh tay gã: “ cần.”

      “Vậy để đưa em về.” – Lục Bình Nam dán theo sau: “ muốn ăn tối sao? Chúng ta ăn món Tây hay Thái Lan gì đó ....?”

      “Tôi muốn ăn cái gì hết!” – Giản Tích đột nhiên lớn tiếng.

      Lục Bình Nam ngớ ra.

      “Tôi cần đưa về nhà, cũng muốn theo ăn cái gì cả, hành động mới vừa rồi của rất phải phép, nghe chưa?” – Giản Tích đem cảm xúc trong lòng bộc phát hết ra, “ về , tôi hôm nay làm việc rất mệt, muốn đâu cả.”

      Giản Tích ra khỏi bệnh viện, trời đông giá rét, gió lạnh tạt vào mặt cuối cùng cũng làm tỉnh táo đôi chút. đột nhiên suy nghĩ, nếu Hạ Nhiên quay trở lại, bản thân liệu có đủ can đảm ra câu “Chúng mình ở bên nhau .” Nữa .

      Thoáng nghĩ phen, Giản Tích cảm thấy, hẳn là nên lời.

      Dũng khí của phụ nữ luôn như miếng băng mỏng, nếu bỏ lỡ khoảnh khắc bộc phát kia, như vậy về sau sợ chỉ còn là nhút nhát lựa chọn hoặc có khi lại là tiến thoái lưỡng nan.

      Giản Tích ngồi ở chỗ đợi tàu điện ngầm, trong lúc chờ mở wechat của Hạ Nhiên ra, đoạn hội thoại được dừng lại ở khoảng thời gian đêm đó ở Nha Đề Lộ. Ngón tay Giản Tích di chuyển tới lui màn hình vài lần, quyết định chủ động liên hệ với , lại thiếu chút can đảm, nhưng nếu chủ động liên hệ với lại cảm thấy cam lòng.

      Loại cảm giác tiến thoái lưỡng nan này quả giống như đem con người ta quăng vào chảo dầu sôi sùng sục vậy.

      Giản Tích hạ quyết tâm, nhanh chóng gửi tin nhắn qua : [Hạ Nhiên.]

      Nhưng hệ thống lại gợi ý: Xin lỗi, đối phương chưa thêm bạn vào danh sách liên lạc, vui lòng thêm bạn trước.

      Hạ Nhiên cho vào sổ đen?!

      Đầu óc Giản Tích trống rỗng, chút can đảm cuối cùng còn sót lại tựa như tòa lâu đài bằng thủy tinh mỏng manh, giờ khắc này bị ngón tay của Hạ Nhiên đẩy thôi cũng vỡ tan tành.

      ................

      Nha Đề Lộ.

      Hạ Nhiên lại chỗ Lão Diêu tính tiền, là thù lao tháng trước đòi nợ được, gần vạn.

      Lão Diêu giữ lại rủ ăn khuya: “Phố Đông mới mở quán thịt nướng, nghe bà chủ đẹp lắm, Nhiên nếm thử ?”

      Hạ Nhiên nhét tiền vào túi quần: “Nếm thử thịt nướng hay nếm thử bà chủ quán thịt nướng?”

      Lão Diêu cưởi ha hả: “Bà chủ này cũng xem như quen biết, ban đầu là con dâu của nhà họ Lý, chồng qua đời nhiều năm, ta thường hay bóng gió với mọi người là thích dạng đàn ông giống như Nhiên đây.”

      Hạ Nhiên chỉ cười, lên tiếng.

      “Dù là thịt nướng hay bà chủ,chỉ cần Nhiên muốn nếm thử, ná bắn hai chim là chuyện thôi.”

      Hạ Nhiên bước chậm lại, lườm lão Diêu cái, : “Có cái gì tốt mà thưởng thức, cũng chẳng thể lấy về làm vợ.”

      Lão Diêu vừa nghe rất hăng hái: “Ngoài việc qua đời chồng, làm vợ vẫn rất thích hợp đó, vừa siêng năng mà dáng vóc lại vừa quyến rũ, vậy còn biết kinh doanh, lại rất có tiền nữa.”

      “Dáng vóc như thế mà gọi là quyến rũ à, đó là chưa thấy qua thế nào mới gọi là xinh đẹp .” – Hạ Nhiên khinh thường.

      “Xinh đẹp quá lại thích chúng ta.” – Mắt lão Diêu đảo tròn: “Dĩ nhiên, Nhiên kiến thức rộng rãi, có loại phụ nữ nào mà chưa thấy qua chứ.”

      Hạ Nhiên nghĩ rằng, nhảm! tốt nhất thế gian này, mới ba giờ trước vừa bị ông đây lôi vào sổ đen đó.

      Ông đây quá giỏi!

      Vừa khen xong chính mình, cảm giác mất mát sâu sắc lại ập đến. có thể vì thích mà sẵn sàng tiêu phí thời gian để chờ đợi người đó, nhưng quyết cho phép người đó ràng với người khác.

      Hạ Nhiên áp chế khí huyết cuộn trào dâng lên.Người ta hay lương y như từ mẫu, nhưng tim của lại sắp bị Giản Tích moi mất rồi.

      Mẹ nó, đúng là đồ phá hoại mà!

      .............

      Tuần này, cơn lạnh lại vượt lên tầm cao mới, mưa giăng đầy trời, gió lạnh từng cơn như cắt da cắt thịt, làm cho phụ nữ có thai bị cảm mạo cũng nhiều hơn trước.

      Y tá thực tập cảm thấy bác sĩ Giản dạo gần đây lạnh lùng ít cực kỳ, bác sĩ Giản ôn hòa thân thiện trước đây giờ còn thấy bóng. Trừ lúc xem bệnh phải chuyện, còn bình thường mà mở miệng chết liền đó.

      “Lượng đường trong máu vượt chỉ tiêu, chị phải chú ý thể trọng cơ thể, ăn uống hợp lý chút, đừng nghĩ ăn nhiều có nhiều dinh dưỡng.”

      Giản Tích vừa vừa viết bệnh án: “Dinh dưỡng quá thừa chỉ béo bản thân người mẹ thôi.”

      Người nhà và sản phụ liên tục gật đầu: “Bác sĩ, vậy phiền viết giùm toa thuốc nên bồi bổ gì thêm.”

      “Chị ấy thiếu Canxi, cần bồi bổ.” Giản Tích nhìn kết quả kiểm tra máu của đối phương: “Ăn nhiều hoa quả, tản bộ với mức độ thích hợp, em bé phát triển phù hợp thai kỳ.”

      Đem hồ sơ bệnh án trả lại, Giản Tích nhìn y tá : “Người tiếp theo.”

      Lúc này, điện thoại trong áo blouse trắng “ong ong” reo lên, Giản Tích lấy ra liền thấy, là Lục Hãn Kiêu.

      “Chờ chút nữa hãy gọi người tiếp.” – Giản Tích dặn y tá, sau đó nghe: “Có việc gì sao?”

      Lục Hãn Kiêu ôi tiếng vui vẻ: “ có việc gì thể tìm em à?”

      “Em rất bận.” – Giản Tích , “ có việc gì em cúp máy đây.”

      “Đừng đừng đừng, “ – Lục Hãn Kiêu hỏi: “Hôm nay em trực đêm đúng , tan tầm đến chỗ ăn cơm , cho em cơ hội ăn chùa đấy.”

      Mũi chân Giản Tích nhún , đem ghế đẩy ra, giọng cũng hăng hái hẳn lên: “Được thôi, nhưng qua đón em, em có xe.”

      “Xe đâu? bảo dưỡng rồi à?”

      “Uh.”

      “Được rồi, 5 giờ rưỡi tới đón em.”

      Cúp điện thoại, Giản Tích rũ mi mắt, , xe cũng chẳng phải bảo dưỡng gì, chỉ là muốn lái xe mà thôi. Vì trong tiềm thức của lại hy vọng vận may nào đó, …. Thí dụ như, hôm nay Hạ Nhiên cưỡi chiếc mô tô đen mới của xuất , còn có lý do để đưa về.

      ...............

      Tính tình của người em Lục Hãn Kiêu này vốn hề nghiêm chỉnh chút nào, chưa tới ba mươi tuổi, có tiền, có quyền, có bối cảnh, cái gì cũng có thể chơi, nhưng việc gì cần vẫn có thể làm đến nơi đến chốn.

      Giản Tích vừa cúp điện thoại, gọi cho Hạ Nhiên: “Nhiên Nhiên ơi, qua đây , 36D tùy cậu chọn.”

      Hạ Nhiên cẩn thận hỏi : “Còn có người nào quen ?”

      “Tiểu Lệ, Xuân Xuân, A Kiều, Hoa Hồng, “ – Lục Hãn Kiêu bắt đầu huyên thuyên ngừng.

      Hạ Nhiên nhàn nhạt lạnh lùng: “Ngu ngốc.”

      “Yên tâm .” – Lục Hãn Kiêu đùa nữa: “ có em tôi ở đây.”

      Hạ Nhiên mắng câu: “Ai hỏi ấy, cậu có biết xấu hổ ?”

      “Em tôi nhiều lắm, làm sao cậu biết tôi người nào. Hơn nữa, tôi chỉ biết tiền, tôi biết xấu hổ.” – Lục Hãn Kiêu cười ha hả.

      Hạ Nhiên thay quần áo ra cửa, cưỡi chiếc xe moto mới gào thét phóng .

      “Phỉ Diễm” là quán bar mới mở ở phía nam, trang hoàng phục vụ đều tuyệt đỉnh, ông chủ là Lục Hãn Kiêu khởi sướng các trò ăn chơi, tất nhiên cũng để lại phòng bao lớn nhất cho . Lục Hãn Kiêu cũng trọng nghĩa khí, kêu nhóm người đến chung vui, cực kỳ náo nhiệt.

      Vì đón Giản Tích, còn cố ý cài đồng hồ báo thức, hơn nữa ở thời điểm trước khi Giản Tích đến, kiên quyết uống rượu.

      Gần 4 giờ rưỡi, Lục Hãn Kiêu phóng mất dạng, Hạ Nhiên thấy người nên hỏi: “Họ Lục đâu rồi?”

      đón em ta rồi.”

      Trong lòng Hạ Nhiên trầm xuống, cảm thấy Lục Hãn Kiêu lại lên cơn đồng bóng nữa rồi.

      Vừa đến sáu giờ, quả nhiên---

      chậm chút, chỗ này có bậc thang nè.” – thanh của Lục Hãn Kiêu vang lên theo cánh cửa được đẩy ra, càng lúc càng ràng hơn.

      dẫn Giản Tích vào phòng bao.

      Hạ Nhiên nhìn thấy người đến, cảm thấy toàn thân giống như bị bốc cháy.

      Giản Tích cũng cứng đờ, sau đó quay đầu, tức giận trừng mắt nhìn Lục Hãn Kiêu.

      “Tiểu Tích, em kiếm chỗ trống ngồi nha, có chuyện gì gọi --- ai! Bên kia bắt đầu uống rượu rồi, mẹ kiếp, tên khốn nào uống rượu mà gọi ông thế?!”

      Chuồn nhanh!

      Hạ Nhiên thầm khinh bỉ hơn mười triệu lần trong lòng, tay chân dang rộng ngồi ghế sô pha, giả vờ xem như thấy gì cả.

      Sô pha rất dài, kéo đến góc phòng, rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng, cho dù là ban ngày nơi này vẫn có thể mang đến gian đê mê của màn đêm.

      Giản Tích đứng bất động tại chỗ, Lục Hãn Kiêu lúc này mới phát , lại lượnvòng đến trước mặt , còn chưa kịp mở miệng bị Giản Tích làm cho tăng: “ có phiền hay ! Bảo em tới ăn cơm, cơm đâu?”

      “...” Xong đời, Lục Hãn Kiêu biết Giản Tích tức giận, nhanh chóng đặt ly rượu xuống, chỉ vào đám bạn bè gọi: “Ăn cơm, ăn cơm, xong việc lại chơi tiếp.”

      trước giờ làm việc cao ngạo phách lối kiểu đại gia, giờ phút này lại giống như tên ngốc dâng vật quý, xum xoe vây quanh Giản Tích dỗ dành.

      Hạ Nhiên cũng ở phía sau, khẽ cong khóe miệng: “Nịnh hót.”

      Kết thúc bữa ăn, nhóm người rời , trở lại ghế lô, sau đó lại tới thêm đám bạn bè nữa.

      Giản Tích ngồi ở quầy bar, Lục Hãn Kiêu che ở trước mặt , cho ai lại mời rượu.

      phiền quá !” – Giản Tích đẩy ,: “Bình thường mỗi ngày em đều phải ở bệnh viện phụ sản, vất vả lắm mới được ra ngoài chơi lại quấy rối, ai thèm lấy em là do hại em đó.”

      Lục Hãn Kiêu chậc tiếng, với vẻ chờ mong: “ , nếu mai này mà ai thèm lấy, cưới em được chưa.”

      Giản Tích làm như nghe thấy: “Em toilet”

      Ở toilet dùng nước lạnh rửa mặt, Giản Tích dùng hai tay chống lên bồn rửa mặt, hít thở sâu vài cái.

      Hạ Nhiên xem như khí, từ lúc vào cửa cũng chưa từng nhìn được lần, chơi đùa với đám người đó vô cùng thoải mái, uống rượu ca hát, lại còn có chân dài eo dùng tay sờ mặt của ta.

      Nghĩ tới cảnh đó, Giản Tích cảm thấy trong lòng vô cùng trống rỗng, thấy bản thân giống như tên hề.

      Người ta xoay lưng lại, nơi nào chẳng có cỏ thơm chứ.

      Về lại phòng bao, Giản Tích sửng sốt, cỏ thơm vừa rồi nay thành vườn hoa luôn rồi.

      hàng người đẹp đứng chỉnh tề, tư thái xinh đẹp, dịu dàng lả lướt, phía trước là nhân viên phục vụ nam khom lưng cúi đầu trước mặt Lục Hãn Kiêu.

      “Đây đều là Lâm tổng an bài, những xinh đẹp, giao tiếp tốt này Kiêu gia cứ chọn lựa tùy ý.”

      Lục Hãn Kiêu trước giờ ai đến cũng hề cự tuyệt, phóng đãng bừa bãi đến bản thân còn phát sợ.

      khoanh tay thong thả bước, mặt cười tươi như hoa nở, chọn cho Hạ Nhiên vài người: “, đến mời trai này cạn vài ly .”

      Hạ Nhiên đồng ý nhưng cũng cự tuyệt, dùng đuôi mắt thoáng nhìn về phía Giản Tích đứng ở cửa, hình như cũng tức giận. đơn giản buông lỏng toàn thân tựa lưng ở sô pha, dang rộng hai tay khoác lên tay ghế.

      trai,” – Người đẹp cười mang theo vẻ quyến rũ nịnh nót, lần lượt ngồi xuống bên cạnh Hạ Nhiên: “Uống trắng hay uống đỏ đây ?”

      Hạ Nhiên trả lời, mà trực tiếp dùng miệng kề sát vào ly rượu trong tay ta, hơi dùng sức chút, rượu tay vơi nửa.

      có cái gì, tôi uống cái đó.”

      Người đẹp nghe thế lập tức cười đến run rẩy cả người.

      Mà ở cửa, Giản Tích cảm thấy như đạp phải mìn, theo bản năng quay đầu bỏ chạy.

      Lòng Hạ Nhiên cũng trầm xuống, chỉ có cảm giác sung sướng khi trả thù, ngược lại càng cảm thấy buồn bực.

      Người đẹp mới rồi sà vào ngực chậm rãi vặn vẹo, dùng hai gò bồng đảo đầy đặn như có như cạ vào cánh tay , Hạ Nhiên vừa mới chuẩn bị đem ả ta đẩy ra, cửa phòng bao lại mở bật ra lần nửa.

      Giản Tích thân áo trắng, giống như hội tu mưa gió mịt mù của bốn phương tám hướng, lưu loát thẳng đến trước mặt Hạ Nhiên, đứng lại.

      ” – dùng mũi giày đụng cái vào giày cao gót của người đẹp nọ, mặt đổi sắc : “Tránh ra chỗ khác.”

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Giản Tích ăn dấm rồi.. hố.. hố
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Nhiên và Kiêu quả nhiên cao tay:))
      bạn Tích bị xù lông rồi :v bình dấm bị vỡ :))
      có như này mới được mô tô :v

    5. nhung_rose

      nhung_rose New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      14
      Thú vui của mình chỉ là làm 1 người đọc trầm lặng thôi, chuyên đọc bình luận của m.ng và thầm hâm mộ là sao các bạn viết giỏi thế!! =D mà đọc sang đến truyện này, hết chương 8 thôi, phải nhảy vào comt luôn, phấn khích quá độ với lời tỏ tình quá ư bá đạo của Nhiên caca!! Đậm chất lưu manh: "ông đây đặc biệt muốn em"....ôi mẹ ơi, mình ngất đây!!!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :