Thanh Khâu chi ái - luna

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tuyenpham2002

      Tuyenpham2002 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      Thể loại: truyện tự sáng, dammei, dựa hai nhân vật Chiếc Nhan và Bạch Chân trong hệ liệt Tam sinh tam thế của Đường Thất Công Tử

      Văn án: ôn nhu bá đạo đại thúc công x phúc hắc mĩ thụ (Chiếc Nhan x Bạch Chân)

      Từ khi sinh ra ta được mệnh danh đệ nhất mĩ nam của tứ hải bát hoang nhưng lão Chiếc Nhan khi nhìn thấy ta lần đầu tiên lại bảo ta xấu. Được rồi nếu ta xấu ta làm mọi cách để khen ta đẹp. Ta chính là Bạch Chân.

      Ta là Chiếc Nhan con phượng hoàng đầu tiên từ thuở hồng hoang. Lần nọ khi thăm lão tứ của Bạch Chỉ Đế quân của Thanh Khâu lỡ miệng bảo xấu. Mà ngay chính ta sau này cũng biết bắt đầu câu chuyện dài phía trước…

      Mọi chuyện còn dài, đời có vui có buồn mới trọn vẹn. Cả cuộc đời người chỉ trọn vẹn khi ta thấy đủ.

      p/s: Đây là chuyện ta tự viết, chỉ dựa dàn nhân vật của hệ liệt Tam sinh tam thế và liên quan đến cốt truyện của hệ liệt Tam sinh tam thế. Cho nên trong quá trình đọc, viết có gì sai sót xin bỏ qua. Đa số bảo vật thần khí trong truyện đều do ta chém vì Đường Thất Công Tử về cặp này nên ta cũng để viết cho đúng tên.
      Last edited: 15/6/17
      duyenktn1 thích bài này.

    2. Tuyenpham2002

      Tuyenpham2002 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      Chương 1:

      Sáng sớm Chiếc Nhan tỉnh lại ôn nhu hôn lên tráng của người bên cạnh – Bạch Chân, con trai thứ tư của Hồ Đế và bây giờ là lão phu của . Uhm! Người trong ngực tỉnh dậy có chút vui nhíu mày lại. Chiếc Nhan thấy thế hỏi : Bảo bối ta làm ngươi tỉnh sao? Người trong ngực trả lời: đói bụng, hôm qua ngươi dày vò ta mệt chết được. Vì thế Chiếc Nhan gọi người chuẩn bị thức ăn cho bọn họ

      Trong lúc ăn Bạch Chân hỏi vu vơ: Chiếc Nhan nếu lúc ta tuổi ngươi bảo ta xấu và ta cũng đeo theo ngươi đòi ngươi khen ta. Có khi nào những chuyện sau này cũng xảy ra nữa ? *uhm* Chưa kịp hết câu Chiếc Nhan chặn miệng lại, hôn tới tấp. Sau khi hôn xong : Ngươi có mơ cũng đừng hòng rời khỏi ta. Vì ta ngươi, làm mọi cách để giữ ngươi ở bên mình. Vì ta biết nếu mất ngươi ta chỉ như cái xác hồn. Bạch Chân giọng: Vậy sao năm đó ngươi lại làm vậy? Ta xin lỗi. Lúc đó ta quả hồ đồ mới làm vậy. Tới bây giờ ngươi vẫn còn giận ta! –Chiếc Nhan -. Bạch Chân: có. Ta chỉ nhớ lại chuyện năm xưa thôi.

      ~~~~~~~~~~~

      Rất lâu trước đây khi Bạch Chân vừa tròn tuổi bị Chiếc Nhan bảo xấu vì thế uất ức ghi hận. Ngày ngày đều tập cười, làm sao cho dáng vẻ mình thêm thập phần xinh đẹp chỉ với nguyện vọng duy nhất: Được Chiếc Nhan khen đẹp. Nhưng đến khi tròn hai tuổi được Chiếc Nhan quẳng cho câu: Tiểu tử nhà ai xinh đẹp thế! Thế là rất vui mừng thơm cái *chụt* kêu lên má . Uhm coi như là thưởng cho . Ấy vậy mà lão lại cười ta chứ. Được ta quyết định theo để coi còn cười được nữa .

      Thế là từ đó ta hằng ngày chạy tới rừng đào mười dặm chơi với ( Chiếc Nhan là chủ của rừng đào mười dặm đó). là chơi chứ ra là ta quấy nhiễu đúng hơn. Ta uống rượu quý mà ủ, bẻ đào của để chọi chim. Khỏi phải tức giận cỡ nào nhưng chỉ cần ta cười lấy long cái là lại bỏ qua cho ta ngay.

      Ta là Chiếc Nhan: con phượng hoàng đầu tiên của trời đất. Cũng là nhân vật có tiếng tăm. Nhưng với tên tiểu tử Bạch Chân ta hoàn toàn có biện pháp. biết ta có đắc tội với mà ngay từ lẽo đẽo theo ta như cái đuôi vậy. Bạch Chân rất nghịch bày ra đủ mọi thể loại quậy phá. có lần ta muốn hạ dược giáo huấn chút nhưng khi thấy mụ cười nịn nọt của ta lại siêu lòng.

    3. Tuyenpham2002

      Tuyenpham2002 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      Chương 2:

      Thời gian thấm thoát trôi qua. Bây giờ Bạch Chân cũng trở thành thượng thần, xây dựng phủ đệ ở Côn Luân. Cũng như bao người thuộc hồ tộc khác – Bạch Chân sinh ra mỹ thiếu niên, càng lớn càng đẹp. đẹp đến nỗi mọi người đều công nhận là mĩ nam đẹp nhất tứ hải bát hoang. Lúc Bạch Chân chịu thiên kiếp phi thăng thành thượng thần lúc y 20 vạn tuổi cũng được xem là tuổi trẻ tài cao. Để chúc mừng Bạch Chân trở thành thượng thần mà Chiếc Nhan cực khổ tìm cho y thanh Huyền Kiếm. Thanh kiếm này tuy so được với Thương Hà Kiếm của Đông Hoa Đế Quân nhưng cũng được xem là thần khí thượng cổ có hai đời. Thanh Huyền Kiếm này được đúc bằng huyền thiếc ở núi Thanh Hư có hai, được chạm trổ hoa văn công phu, thêm vào đó vì chính bản thân thanh kiếm nhuốm qua ít máu tươi làm nó càng trở nên thân mị hoặc (hay tà khí nhỉ: đoạn này ta cũng biết tả sao). Vì vậy Bạch Chân rất vừa ý thanh kiếm này. Cho nên y dứt khoát lấy nố làm thần kí cầm tay của mình.

      Tuy có phủ đệ của riêng mình nhưng Bạch Chân rất hay tìm cơ để ở nhà Chiếc Nhan chịu . hết lấy lí do bệnh, phủ đệ tu sửa mà hết lần này đến lần khác cuốn gói qua nhà Chiếc Nhan. Chiếc Nhan tuy hơi bất mãn về chuyện này nhưng cũng biết làm sao cho nên đành chuẩn bị phòng dài hạn cho Bạch Chân ở nhà mình. Dù vậy nhưng Chiếc Nhan có phần mong mỏi Bạch Chân ở rừng đào mười dặm này lại lâu dài vì khi có Bạch Chân bên cạnh y thấy mình đơn

      Cuộc sống nhàn hạ cứ như vậy trôi qua cho đến khi Bạch Thiển (muội muội Bạch Chân) đến tuổi học nghệ. Bạch Chân nghe theo ba mẹ cho muội muội của mình phẫn nam trang đến bái Mặc Uyên làm sư phụ. Sau khi Bạch Thiển khỏi cả Bạch Chân và Chiếc Nhan đều hẹn mà thở phào. Bạch Chân có muội muội theo phá rối mình và Chiếc Nhan uống rượu. Còn Chiếc Nhan mừng rỡ vì sắp tới kho rượu nhà mình ít bị hao hụt hơn ( bị Thiển với Chân uống).

      Nhưng bao lâu sau phiền muộn mới lại đến tìm Chiếc Nhan. Chuyện là như vầy: mẫu thân của Bạch Chân muốn Chiếc Nhan lão ta dò hỏi xem con trai mình có ý trung nhân chưa, nếu chưa lão tiện tay hỏi xem mẫu người Bạch Chân thích rồi giới thiệu cho tiểu Chân của bà ấy. Chuyện này làm Chiếc Nhan lão mất ăn mất ngủ mấy ngày nay. Mẫu thân Bạch Chân dù có duyên phận với nhưng của có tình bạn lâu năm. Còn Bạch Chân là bạn bè tri giao của lão. Huống hồ lão cũng thấy có nữ nhân nào có thể sánh bước với Bạch Chân mà tự ti. Nếu là nam nhân chỉ có lão mới có thể ngẩng mặt cùng với Bạch Chân mà bị nhan sắc của

      ~~~~~~~~~~phòng Chiếc Nhan~~~~~~~

      biết vì sao Chiếc Nhan hôm nay uống rất nhiều rượu. Hiển nhiên vì chung thân đại của Bạch Chân rồi. Lão phượng hoàng hôm nay nhớ đến những ngày mà Bạch Chân còn . nhớ rất lúc Bạch Chân bảy vạn tuổi biết nghe ai mình bị bệnh nên lật đật chạy nấu cháo, sắc thuốc cho mình. Kết quả làm mình bị bỏng, thuốc bị đổ hết, còn cháo vừa mặn lại vừa cay. Dù vậy lão vẫn mỉm cười ăn hết chén cháo đó. Bây giờ mỗi khi nghĩ đến hồi ức đó –Chiếc Nhan- lại bất giác mỉm cười. còn nhớ lúc Bạch Chân luôn bám theo , đòi khen mình xinh đẹp. Nếu ăn vạ nháo đến long trời lỡ đất. còn nhớ lúc Bạch Chân 5 vạn tuổi muốn truyền y thuật của mình cho –Bạch Chân- nhưng dù cố hết sức dạy Bạch Chân chỉ có thể phân biệt được số ít dược thảo cơ bản. Chiếc Nhan đắm chìm trong những hồi ức đó chợt nghĩ đến ngày nào đó Bạch Chân của thành thân với nữ nhân khác, còn uống rượu, nháo nữa trong long chợt có cỗ mất má.

      ~~~~~~~~~~vườn đào~~~~~~~~~~~

      Hôm nay Chiếc Nhan bày bàn mỹ tửu mời Bạch Chân với ý định thực nhờ vả của mẫu thân –Bạch Chân-. Chiếc Nhan sao hôm nay lão lại hào phóng lấy mỹ thực, hảo tửu ra thiết đãi ta thế? –Bạch Chân mỉm cười vừa vừa hỏi. Nụ cười của làm cho Chiếc Nhan có phần ngơ ngẩn. Phải công nhận Bạch Chân rất đẹp: gương mặt thon dài, hơi tròn, chân mày rất đẹp, dày và hơi xếch lên. Thêm vào đó đôi mắt cương nghị và đôi môi mỏng hơi mím lại. Chiếc Nhan có phần bị hút vào nụ cười ấy. Lúc uống rượu vô tình nhắc lại chuyện xưa của mình và Bạch Chân. –Chiếc Nhan- lấy chuyện nghe người khác mình bị bệnh mà nấu cháo, sắc thuốc cho làm mình –Bạch Chân- bị phỏng. Còn Bạch Chân lấy việc lão vì mình chọc già mà tức đến đỏ mặt, giận dỗi như đứa trẻ. Tuy uống rượu vui vẻ nhưng Chiếc Nhan quên ý định của mình. dò hỏi: Bạch Chân ngươi lớn tuổi như vậy ngươi có người trong long chưa? Bạch Chân trầm giọng lại đáp: Có. Người ta thích có phần trẻ con, lại thích sặc sỡ, thích ngắm hoa đào, uống rượu, nhưng lại biết tự chăm sóc mình. Ta vì mà học nấu ăn, học chăm sóc bản thân và người khác. Chiếc Nhan trong long hơi mất mát hỏi tiếp: Đó có phải Tiểu Ngân –thanh mai trúc mã của ngươi- ? Bạch Chân bỗng nhiên tức giận, gằng giọng lại: Chiếc Nhan, hôm nay lão uống nhiều rồi. Uống nhiều tới mức hồ đồ sao? Ta thấy lão nên ngủ giấc rồi nghĩ kĩ lại những lời lúc nãy ta . Ta trước đây. rồi thẳng về phòng mình để Chiếc Nhan ở lại.

      p/s mấy cái thần khí tuổi tác là do ta bịa hết nha

    4. Tuyenpham2002

      Tuyenpham2002 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      Chương 3:

      Sau khi Bạch Chân ly khai. Chiếc Nhan lặng lẽ tiếp tục uông rượu của mình. ra thực có ý trung nhân sao? Trong lòng bỗng có cổ u buồn nên lời. Y quả nhiên trưởng thành, có suy nghĩ và cảm nhận của mình. Có lẽ mình nên buôn tay y thôi.

      Lúc này trong phong Bạch Chân nổi lên cỗ sát khí. Bất kể ai gặp Bạch Chân lúc này đều cấp cho người đó bộ mặt “ TA VUI. CHỚ LẠI GẦN”. Bạch Chân tại lòng rất rối loạn. ai ư? Người lại hỏi thích ai? Hơn thế nữa người đó còn tự gắn cho ình người trong lòng. Chiếc Nhan ơi là Chiếc Nhan tình cảm ta dành cho ngươi chưa ràng sao? Ngươi còn muốn ta phải làm sao? Chiếc Nhan ngươi nhìn thấu hồng trần nhưng ngươi có bao giờ nhìn thấu lòng mình?

      Hay người mang hai nỗi tâm tư u sâu nên lời. Bạch Chân lúc đầu theo Chiếc Nhan lúc đầu đơn thuần chỉ vì muốn nghe Chiếc Nhan bảo mình đẹp. Nhưng sau này bất giác quan tâm Chiếc Nhan nhiều hơn. Thích làm nũng với y, trêu chọc y, nhìn y nổi giận nhưng bất lực thể làm gì khác ngoài việc lơ ta . biết từ lúc nào ta lại đặt y vào trong tim mình, thích nhìn thấy bộ dạng trẻ con của y. Từ đó Bạch Chân học làm rất nhiều việc, học nấu ăn, học cách chăm sóc người khác. Vì học kiếm pháp, thậm chí vì y mà học cả y thuật. Nhưng Bạch Chân cho Chiếc Nhan biết việc này vì muốn thấy y chăm sóc cho mình, quan tâm mình.

      Còn Chiếc Nhan sao? Bạch Chân ư? ! Người hơn tất cả chính là Bạch Chân. Y là kẻ tự cao. biết chăm sóc người khác. Nhưng từ khi gặp Bạch Chân y học chăm sóc người khác. Y luôn rất quan tâm Bạch Chân cho dù ban đầu y quan tâm chỉ vì thâm tình của y và phụ mẫu Bạch Chân. Nhưng dần dần hình ảnh Bạch Chân đáng , thích làm nũng bất giác tiến sâu vào trái tim y. Y thích nhìn thấy Bạch Chân vì học tập, vì học y thuật. Y đương nhiên biết Bạch Chân học y thuật. Nhưng vì y muốn thấy Bạch Chân làm nũng với y, dựa vào y nên y cũng đề cặp đến chuyện này. Nhưng y sợ, sợ rất nhiều thứ. Sợ Bạch Chân y, sợ Bạch Chân rời bỏ y. Cho nên đến bây giờ những điều đó y vẫn luôn giấu trong lòng.

      Hai kẻ mang hai tâm trạng khác nhau trải qua đêm u buồn. Sáng hôm sau mọi thứ dường như đều rất bình thường và yên ắng lạ. Bạch Chân và Chiếc Nhan vẫn như vậy ăn sang, đánh cờ với nhau. Nhưng nếu để ý khung cảnh này có gì đó bất thường, như là yên ắng trước cơn giông bão. Chiếc Nhan y quyết định buôn tay Bạch Chân. Thành toàn cho và Tiểu Ngân.

      Lúc này trong động hồ ly. và phu thê Bạch Chỉ Đế quân bàn chuyện của Bạch Chân. Tiểu Liên, hôm qua ta có dò hỏi Bạch Chân về ý trung nhân của , người đó có vẻ như là Tiểu Ngân. Phu thê Bạch Chỉ nhìn nhau lắc đầu. Phu nhân Bạch Chỉ : Cảm ơn huynh Chiếc Nhan. Chuyện này tà và phu quân từ từ tính lại. Để còn định chuyện chung thân cho Tiểu Chân. Chiếc Nhan nghe vậy cáo lui. Bạch Chỉ thấy y xa quay sang hỏi phu nhân nhà mình: Nương tử, chẳng phải bà Chiếc Nhan và Tiểu Tứ lưỡng tình tương nguyệt (hai bên đều có tình) sao? Sao bây giờ lại là Tiểu Tứ và Tiểu Ngân?. Có lẽ Chiếc Nhan hiểu sai ý Bạch Chân. Ý con nó ám chỉ Chiếc Nhan, nhưng có lẽ y thần kinh quá thô nên suy diễn ra người Tiểu Chân thích là Tiểu Ngân. Tiểu Ngân là tiểu hồ ly ta thu dưỡng, tuổi tác ngang nhau với Tiểu Chân sao? Như vậy là cùng nhau lớn lên. Còn về việc tính tình trẻ con cái này thiếp chắc chàng cũng biết. Từ mấy cai thành ra Tiểu Chân thích Tiểu Ngân. Còn về Tiểu Ngân tuy được phu thê Bạch Chỉ thu nhận, lớn lên với Bạch Chân từ nhưng người ngương ấy thích là Đông Khanh. hồ ly sống tại Thanh Khâu, gia thế cũng trong sạch. Phu thê Bạch Chỉ cũng định gả Tiểu Ngân cho .

      Bạch Chân và Chiếc Nhan hai bên tình trong như mặt ngoài còn e. Điều này làm vợ chồng Bạch Chỉ khá lo lắng. Phong tục ở Thanh Khâu khá cởi mở nên việc hai nam nhân nhau cũng có gì là lạ. Vì vậy phu thê Bạch Chỉ nảy ra ý định trong lòng. Đoạn Bạch Chỉ gọi Tiểu Ngân đến cho vợ y chút chuyện. Tiểu Ngân à. Ta biết con có ý với Đông Khanh đúng ? Vậy ta làm chủ gã con cho được ? – Ngân Liên, vợ Bạch Chỉ hỏi. Phu nhân người phải là phải nhưng con chưa biết Đông Khanh có ý này . Nên con cũng chắc ạ: Tiểu Ngân đỏ mặt đáp. Thấy mọi việc diễn ra như đúng dự định bà chỉ gật đầu đáp . Sau đó cho Tiểu Ngân rời . Đoạn bà với tướng công nhà mình: Tướng công tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông. Ông xem như thế này có được ….

    5. Tuyenpham2002

      Tuyenpham2002 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      Chương 3:

      Khỏi phải cả ba người Chiếc Nhan, Bạch Chân và Đông Khanh đều là ba tên đầu gỗ. Đối với chuyện của người khác rất thông tuệ, nhưng khi đụng phải chuyện của mình (đặc biệt là chuyện tình cảm) rất ngờ nghệch y như nhau. Câu “vật họp theo loài” và “cha nào con nấy” đều đúng cho ba người . Chiếc Nhan và Bạch Chỉ vốn là bạn bè thâm giao nên cả hai đều giống nhau về mặt đầu gỗ. ba của Đông Khanh và Bạch Chỉ cũng là mối giao hảo lâu năm. Cho nên Đông Khanh cũng…. Còn Bạch Chân càn đáng nhắc đến.

      Liên Hoa này, tôi có có việc muốn thương lượng với phu nhân –mẫu thân Bạch Chân với mẫu thân của Đông Khanh là Liên Hoa phu nhân. Chắc bà cũng biết Khanh Nhi nhà bà và Tiểu Ngân nhà tôi có ý với nhau: Ngân Liên phu nhân tiếp tục . Liên Hoa phu nhân đáp lại: Theo ý của tôi có lẽ như vây. lẽ phu nhân định… Với câu lấp lửng của Liên Hoa phu nhân đương nhân mẫu thân Bạch Chân hiểu ý của bà. Bà đáp lại: Quả ý tôi là như vậy. Nhưng tôi có ý này, mong phu nhân giúp cho.

      Kế hoạch của phu thê Bạch Chỉ là muốn tổ chức hôn lễ giả cho Bạch Chân và Tiểu Ngân nhằm ép ba tên đầu gỗ là Chiếc Nhan, Bạch Chân và Đông Khanh ra lời lòng. Thực ra việc mà mẫu thân Bạch Chân muốn Liên Hoa phu nhân cũng phải là khó. Bà ấy để cho Tiểu Ngân ở lại nhà mình xem như là nhà mẹ đẻ để xuất giá. Với mục đích chính là để cho Đông Khanh và Tiểu Ngân có thời gian và gian để thổ lộ tình cảm của mình với đối phương. Xét thấy có gì bất lợi cho nhi tử của mình nên Liên Hoa phu nhân cũng đồng ý. Huống hồ việc hỉ này là giả nên hai nhà công khai ra ngoài mà chỉ giữ trong vòng phụ mẫu hai gia đình hai bên mwos được biết.

      Tiểu Ngân này, con hứa với ta làm giúp ta việc đúng chứ? Hôm nay ta có việc muốn nhờ con giúp. Sau khi xong việc này phu thê ta gả con cho Đông Khanh làm thê tử. Con có ưng thuận lời của ta hay ? Ngân Liên phu nhân hỏi Tiểu Ngân thực thực tế cho Tiểu Ngân cơ hội từ chối. Tiểu Ngân chớp mắt ưng thuận với Ngân Liên phu nhân. Tốt Tiểu Ngân ta muốn con đến Đông phủ ở với tư cách là con , sau đó gả sang đây làm vợ cho Tứ Nhi của ta. Phu nhân! Nhưng…! Con…con: Tiểu Ngân giật mình líu cả lưỡi lại. tại sao phu nhân muốn ta gả cho Tứ công tử Bạch Chân, phu nhân ràng biết tâm ý của ta rồi ca mà. Ngân Liên phu nhân thấy Tiểu Ngân kinh ngạc đến trắng bệt mặt mày đành lòng trêu chọc nàng nữa, liền đem kế hoạch mà nàng chuẩn bị ra. Tiểu Ngân à, côn có đồng ý ? – Ngân Liên phu nhân hỏi Tiểu Ngân sau khi mọi chuyện cho nàng hiểu. Tiểu Ngân đỏ mặt đáp: Vâng! Ngân Liên phu nhân còn dặn thêm: Con nhớ kĩ là được tiết lộ chuyện này vơi bất cứ ai. Khi ở Đông phủ con có thể tìm Đông Khanh để tìm hiểu tâm ý của y. Nhưng con tuyệt đối được để y biết chuyện này . Tiểu Ngân, ta biết con thông minh ắt hẳn con cũng biết mình phải làm gì rồi chứ? Vâng phu nhân. Con hiểu. – Tiểu Ngân đáp ứng phu nhân-. Như vậy Ngân Liên phu nhân cũng giữ nàng ta ở lại, để nàng ta chuẩn bị để sang Đông Phủ.

      Tối đó Ngân Liên phu nhân tìm gặp Bạch Chân. Tiểu Chân à, ta thấy con cũng có ý trung nhân. Nên ta chủ trì thay con, gả Tiểu Ngân cho con được ? Vì tiện nên ta để Tiểu Ngân sang Đông phủ để chờ gã Bạch Chân khẽ nhíu mày đáp: Mẫu thân, sao người đột nhiên lại như vậy. người cũng biết con… hết câu nhưng Bạch Chân biết mẫu thân hiểu ý , vì người ta có câu “Mẫu tử liền tâm”. Quả nhiên sai, mẫu thân đáp lại: Tiểu Chân à, trong lòng con có ai con ắt hẳn hiểu nhất đúng ? Nhưng con ra ta và phụ thân con làm sao có thể hiểu được ý của con. Người trong lòng con làm sao hiểu ý của con. Biết đâu người ta cũng có ý với con, nhưng con làm sao người ta biết, đúng . Ngân Liên phu nhân cũng nhiều và cũng cần ràng mọi chuyện con trai mình hiểu. Vì bà biết Tiểu Chân rất thông minh, cần niều nhưng nó hiểu ý của bà. Quả nhiên ai hiểu con bằng mẹ. lúc sau, bà nghe thấy tiếng con trai đáp: Vâng! Mẫu thân dạy chí phải. Con biết phải làm thế nào. Thấy vậy Ngân Liên phu nhân với con trai mình: Nếu con biết làm thế nào mai ta gặp Chiếc Nhan để sang Đông phủ cầu thân. Vâng, mọi chuyện nhi tử nghe theo sắp xếp của mẫu thân. Thấy mọi chuyện xong Ngân Liên phu nhân cũng nán lại lâu, bèn đứng lên trở về phòng mình để tìm trượng phu.

      Phu quân này tại sao đàn ông của Thanh Khâu này mười người hết chin người đều như ông. Đầu gỗ hiểu phong tình. Trong lòng Bạch Chỉ hết sức oan ức nhưng ông biết nên chọc giận lão bà nên đành lấy lòng: Phu nhân bà phải. Ta là đầu gỗ được chưa. Hôm nay bà mệt rồi, nghỉ sớm . Mai chúng ta còn đại cần làm. Nghe phu quân vậy Ngân Liên phu nhân cũng nữa, liền thổi tắt nến rồi nghỉ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :