1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yukikouso

      yukikouso Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      2,966
      Các nàng lên nỗi lòng của ta mỗi đoạn làm đến CDT và NVT. là chỉ muốn :die:
      kjzunahuyenlaw68 thích bài này.

    2. yukikouso

      yukikouso Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      2,966
      Chương 113: Bất đắc dĩ

      Huống chi Cố Doanh Tích còn là người có thân phận cực kì thấp, người như vậy cũng muốn gả cho kẻ ngu cách vô ích, ngược lại muốn dùng tiền của Mộ gia để Mộ Cẩn Ngôn cưới được ả, chuyện này ở trong mắt nhiều người chính là cái !

      Cũng chính là bởi vì như thế, mấy phu nhân ngồi uống trà nhìn thấy tình huống này, suýt nữa bật cười như điên, chuyện như vậy căn bản thể bưng bít được, chỉ qua nửa ngày, truyền khắp trong giới, trước kia người ta chỉ cười Mộ Thiệu Hoa cả đời minh, nhưng lại có đứa con ngốc.

      Nhưng bây giờ người ta lại là cười nhạo Mộ Cẩn Ngôn quá ngốc rồi, Mộ gia bởi vì có đứa con ngốc này, căn bản có người nguyện ý lấy , ngược lại Mộ phu nhân lại muốn dùng tiền để mua vợ cho con trai!

      Tin tức này truyền rất nhanh, hơn nữa sau lưng có người trợ giúp, tự nhiên lại càng khoa trương. Sáng sớm ba Lan còn cố ý mang theo Lâm Mẫn dùng danh phận thân thích “an ủi” Mộ phu nhân bị thương hồi, lấy được tin tức trực tiếp, đương nhiên Lan Lăng Yến cũng biết.

      “Khó trách, Mộ phu nhân gọi điện cho em.” Lúc này Ninh Vân Hoan nhịn được bật cười, may mắn có ăn cái gì, nếu sợ là phải phun ra lần nữa.

      Cố Doanh Tích cũng biết là từ chỗ nào làm được đến như vậy, cho là ả xả thân vì đại nghĩa, người Cố gia nhớ tới ân tình của ả hay sao?

      “Ả có phải là xem phim truyền hình nhiều quá hay , cho rằng Mộ Cẩn Ngôn là cưới được vợ, chỉ có ả mới có thể xả thân chịu thiệt?” Ninh Vân Hoan , nhịn được lại nở nụ cười.

      Mộ gia là đại tộc thế gia, địa vị cũng phải là người phú quý nào cũng có thể so sánh, biết cả Hoa Hạ có bao nhiêu người thân phận, địa vị thấp chút muốn đến ôm bắp đùi của Mộ gia. Mộ Cẩn Ngôn lại là ngốc, nhưng dầu gì cũng là Mộ gia Nhị công tử con vợ cả cưới gả đàng hoàng, rất nhiều người nịnh nọt Mộ gia cũng biết là có bao nhiêu nguyện ý đem con tặng đến Mộ gia để kéo gần quan hệ.

      Chỉ cần Mộ phu nhân nguyện ý, bà có thể làm cho tên ngốc Mộ Cẩn Ngôn này có cuộc sống trái ôm phải ấp, tam thê tứ thiếp cũng được! Cố Doanh Tích biết từ chỗ nào lấy được tự tin, cho rằng Mộ Cẩn Ngôn là lấy được vợ, chỉ có ả chịu thiệt. Chính ả lại phải là thứ gì tốt, quan hệ với đám đàn ông bên cạnh cũng ràng, còn muốn gả cho Mộ Cẩn Ngôn.

      Những thứ cảm kích lòng người này ở Mộ gia, chỉ sợ biết là cái cảm thụ gì đây!

      Ninh Vân Hoan ôm bụng cười đến đau bụng, Lan Lăng Yến nhìn thấy bộ dạng cười đến nước mắt nước mũi đều chảy ra, cũng cong khóe miệng ôm vào ngực, nhìn cười ngặt nghẽo trong ngực mình khỏi cúi đầu khẽ hôn lên khóe miệng , vì dụ dỗ cao hứng, lại :

      “Mộ Điền thị đáng giận , cái này phỏng đoán có ai dám kết thân với Mộ Cẩn Ngôn.” Coi như là còn muốn nịnh nọt Mộ gia, chính là hiển nhiên muốn mang lưng cái danh tiếng bán mình cầu vinh. Chỉ cần có thể diện, chỉ sợ đều vui, Mộ gia cho dù nhiều chỗ tốt hơn nữa, cũng khó mà thay con trai tìm được môn đăng hộ đối. Cũng bởi vì cái dạng này, Điền Ngọc Hinh lúc Cố Doanh Tích chuyện tức giận đến xanh mặt, có điều buổi sáng có quá nhiều người đến chê cười bà, bà vẫn cố nén, cho đến sau đó mới bộc phát mà thôi.

      “Bà ta giữ Cố Doanh Tích ở lại, có thể có trò hay để nhìn.”

      Ninh Vân Hoan tưởng tượng ra được Mộ phu nhân tức giận , bởi vì buổi trưa nghe bà gọi điện cho mình là Ninh Vân Hoan hiểu, lúc này nghe được Cố Doanh Tích bị giữ lại, nhịn nổi lại tiếp tục cười, lúc này mới ôm bụng là đau oai oái.

      Lan Lăng Yến buồn cười đưa tay vuốt vuốt thay . Phục vụ bên ngoài lần nữa đem thức ăn vào.

      Nở nụ cười cả nửa ngày, cũng lấp đầy bụng, lúc vợ rời , Lan Lăng Yến vỗ đầu : “Mộ gia uy hiếp, em mặc kệ, lại muốn xem bọn họ muốn thế nào!”

      Ninh Vân Hoan tự nhiên gật đầu, Cố Doanh Tích cùng có quan hệ gì, Mộ phu nhân bảo xem trọng Cố Doanh Tích là cố tình gây , cần Lan Cửu nhắc nhở, chính cũng đem chuyện này để ở trong lòng. Buổi chiều vốn là chuẩn bị lại bệnh viện cùng Ninh phu nhân tập phục hồi chức năng, ai có thể ngờ tới chuyện vốn có để ở trong lòng, ngược lại chủ động tìm tới cửa!

      Lúc điện thoại di động vang lên, mặt lên dãy chuỗi sao, vốn Ninh Vân Hoan đứng ở ven đường chờ vệ sĩ Lang lái xe đến, lúc này điện thoại lại vang lên, nhíu mày, mới nhận máy:

      “Xin chào.”

      “Ninh tiểu thư, có thể tới Mộ gia chuyến ?” thanh Điền Ngọc Hinh ở đầu bên kia vang lên, giống như đè nén lửa giận lớn, giọng có chút trầm: “Cố tiểu thư là có quan hệ bạn bè tốt với , hi vọng có thể đến đón ta về!”

      Nghe thế, Ninh Vân Hoan cảm thấy có chút kỳ quái.

      Chính mình cùng Cố Doanh Tích căn bản chẳng có quan hệ gì, nhưng Điền Ngọc Hinh lại luôn cho rằng quản Cố Doanh Tích là chuyện đương nhiên, trước gọi điện bảo mình coi chừng Cố Doanh Tích, sau này còn muốn mình Mộ gia đón Cố Doanh Tích vềm Ninh Vân Hoan thấy Cố Doanh Tích thích nhảy vào hố lửa, ai cứu ả ra khỏi?

      “Xin lỗi Mộ phu nhân, chỉ sợ bà sai rồi, tôi cùng Cố tiểu thư cũng có quan hệ gì, cũng càng phải bạn tốt. Buổi chiều tôi còn có việc, thể nào đón ra.” Ninh Vân Hoan thấy phiền não vì Điền Ngọc Hinh gọi điện thoại, vừa định thẳng hẹn gặp lại, Điền Ngọc Hinh liền nghiêm nghị quát lên:

      “Ninh tiểu thư! cần phải rượu mời uống lại uống rượu phạt! Mọi người vốn là quan hệ thân thích, có chuyện gì tốt là coi như xong, tôi nể mặt Lan Lăng Yến nên so đo với , nếu đến, Cố Doanh Tích cũng đừng mong trở về!”

      Cố Doanh Tích có trở về hay cùng cũng có quan hệ, khóe miệng Ninh Vân Hoan ngừng run rẩy: “Mộ phu nhân, tôi uống rượu mời, cũng thích uống rượu phạt. Tôi với bà, tôi và Cố Doanh Tích cũng có quan hệ gì, tâm tình của bà tôi có thể hiểu được, chồng tôi và Mộ gia có quan hệ thân thích, câu trước tôi coi như nghe. Cố Doanh Tích có trở về hay , phải dựa vào bà.”

      Đem lời của Điền Ngọc Hinh trả ngược về, Ninh Vân Hoan đợi đến lúc Điền Ngọc Hinh lại mở miệng, rất nhanh tiếp: “Tôi còn có việc, xin lỗi trước, tiếp chuyện được.” xong lời này, Ninh Vân Hoan quyết đoán cúp điện thoại!

      Ở Mộ gia, Điền Ngọc Hinh tức giận đến méo mặt, nghe tiếng “tút tút” từ điện thoại truyền đến, sắc mặt xanh mét!

      là đáng giận, cái thứ đó cũng dám cúp điện thoại của ta!” Điền Ngọc Hinh quả thực muốn bóp nát cái điện thoại trong tay, vẻ mặt bà hết sức khó coi. Cố Doanh Tích ở bên cạnh bị hù dọa toàn thân run cầm cập, ngã xuống dưới đất run rẩy ra lời.

      biết chuyện gì xảy ra, vốn là ả muốn hy sinh để cứu lấy tính mạng mẹ ả, đúng là Mộ gia căn bản cảm kích cũng , ngược lại còn bắt ả lại. Cố Doanh Tích giống như là bị biến cố đánh vào mông, ả thử giãy giụa gào thét, có thể là căn bản sử dụng được. Mộ gia ỷ thế hiếp người, đem ả giam cầm, nhưng ả lại có biện pháp giãy giụa.

      “Căn bản Ninh Vân Hoan thừa nhận có liên hệ với , cũng tới đón .” Điền Ngọc Hinh thở sâu hơi, đè phẫn nộ trong lòng xuống, rất nhanh bình tĩnh lại, thẳng táp nhìn chằm chằm Cố Doanh Tích: “Cố tiểu thư, nếu như Ninh Vân Hoan và có vấn đề gì, cũng đừng trách tôi.”

      thứ như vậy cũng dám đến làm mất mặt Mộ gia. Dầu gì lúc trước con trai mình từng cứu Cố Doanh Tích hồi, sau đó Mộ gia còn cho ả mượn hai mươi vạn chữa bệnh cho mẹ, cũng ngờ tới cái thứ mọn như vậy cũng dám đến ám toán Mộ gia. Nếu phải bởi vì nguyên nhân sợ con trai bị thương tổn mà điều tra qua Cố gia, chỉ sợ bà cũng cho rằng Cố Doanh Tích là kẻ thù chính trị của chồng bà, cố ý đến làm mất mặt Mộ gia!

      Đáng tiếc người phụ nữ họ Cố này lại quá ngu xuẩn, tay cầm đống lớn, thể có cái nào để cho ả làm quân cờ, duy nhất chỉ là người đàn bà này muốn chim sẻ biến thành phượng hoàng, mượn con trai của mình làm đá kê chân, muốn leo lên Mộ gia!

      , thể nào.” Cố Doanh Tích cũng phải người ngu, ả biết với bản lãnh của mình chạy thoát được, liền bắt đầu nghĩ biện pháp, chỉ là những người mà ả quen biết có ai có quyền thế. Ninh Vân Thành có chút tiền, nhưng tại ngay cả ba Ninh cũng gặp được, căn bản thể giúp được mình.

      Mà Tạ Trác Doãn ngược lại có bản lĩnh, mà về nhà lần liền có tin tức. Vốn là Cố Doanh Tích cùng Mộ nhị công tử Mộ Cẩn Ngôn có chút quen thuộc, nhưng căn bản Mộ phu nhân để cho ả gặp Mộ Cẩn Ngôn. Sau khi Điền Ngọc Hinh cho phép ả rời , Cố Doanh Tích nghĩ ra được ai có thể giúp mình.

      Cố Nhàn sinh bệnh nằm trong bệnh viện, làm sao ả có thể nhẫn tâm làm cho mẹ của mình buông lỏng bệnh tình đến Mộ gia cho người nhục nhã? Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Doanh Tích chỉ có thể nghĩ đến tìm Ninh Vân Hoan đến giúp cho mình.

      Chỉ trông mong ả với coi như từng quen biết, hơn nữa lại có quan hệ của Ninh Vân Thành, đến cứu mình! Quan trọng nhất chính là ả nghĩ đên Lan Cửu cũng thấy đau trong lòng, hi vọng khi Ninh Vân Hoan tới, ả có thể mượn quan hệ của mà thấy Lan Cửu, để giải nỗi tương tư của ả!

      Nghĩ đến bá đạo của Mộ gia cùng với thầm mến của mình với Lan Lăng Yến, lòng Cố Doanh Tích lại đau, ả chưa từng làm hại người khác, biết ông trời tại sao phải tàn nhẫn với ả như vậy!

      Điền Ngọc Hinh có chút phiền chán liếc nhanh Cố Doanh Tích khóc sướt mướt, trong lòng hận thể lấy dao chọc chết ả, “Tôi tự thấy đối đãi với tệ, nghĩ tới chẳng những biết cảm ơn, ngược lại còn đến đây bôi xấu thanh danh của Cẩn Ngôn, tôi cảnh cáo , trong vòng hai ngày đem hai mươi vạn trả lại, nếu tôi trực tiếp đem đế cục cảnh sát!”

      , , !” Cố Doanh Tích vừa nghe đến lời Điền Ngọc Hinh, lập tức sợ hãi, vừa ngã vừa quỳ mặt đến, dập đầu với Điền Ngọc Hinh : “Mộ phu nhân, van cầu người từ bi, cần phải tàn nhẫn như vậy, tôi có làm xấu thanh danh của Cẩn Ngôn, tôi, tôi là nghĩ chiếu cố ấy, tôi là nghĩ báo ân phu nhân…”

      “Câm miệng!” Ánh mắt Điền Ngọc Hinh lạnh như băng nhìn ả cái, vừa nghĩ tới tình cảnh buổi sáng giận sôi lên: “Cái thứ như cũng xứng đến báo ân! Muốn gả cho con trai tôi, cũng soi gương chút xem dựa vào cái gì!”

      Nước mắt Cố Doanh Tích ngăn được chảy ra, vẻ mặt suy yếu và tái nhợt trong suốt: “Mộ phu nhân, tôi có ý dựa vào Cẩn Ngôn mà leo cao, tôi chỉ là muốn báo ân mà thôi, van cầu người bỏ qua cho tôi …”

      Điền Ngọc Hinh cười lạnh hai tiếng, : “ muốn trèo cao? muốn trèo cao, cảm thấy xứng đôi với con trai tôi? Chỉ là cái tàn hoa bại liễu…”

      Mấy chữ tàn hoa bại liễu này liền đâm trúng chỗ đau trong lòng Cố Doanh Tích, ả bị người lần lượt qua, cái này vẫn là vết sẹo máu trong lòng ả. Ả cũng biết Mộ phu nhân vì cái gì biết ả khó chịu, lại cứ về ả như vậy, cũng bởi vì ả bị những kẻ lưu manh kia vũ nhục qua, cho nên thân thể ả ô uế, xứng với Lan Cửu. Nửa đêm tỉnh mộng, trong lòng nghĩ đến người đàn ông giống như thần kia trong lòng đau đớn, có thể ả lại tự ti dám chuyện với !

      thống khổ như vậy, Mộ phu nhân cũng là phụ nữ, tại sao phải ả như vậy?

      Lần trước ở Ninh gia ngay trước mặt Lan Lăng Yến ra tự mình bị người đụng phải, lúc ấy lòng của ả giống như có dao cắt trong lòng, đau đến mức hận thể tự tử, vất vả hôm nay làm bộ bình tĩnh, nhưng vì cái gì Mộ phu nhân còn buông tha ả?

      Dưới kích thích, Cố Doanh Tích rốt cục nhịn được, cao giọng la lên:

      “Tôi phải là trèo cao, tôi có! Cẩn Ngôn, chỉ là người ngu mà thôi…” Ả nguyện ý gả cho Mộ Cẩn Ngôn, chỉ cần Điền Ngọc Hinh nguyện ý giúp ả nuôi người Cố gia, ả nguyện ý hầu hạ Mộ Cẩn Ngôn cả đời, vì cái gì mảnh chân tâm của ả lại bị người Mộ gia hiểu lầm?

      câm miệng cho tôi!” Điền Ngọc Hinh tức giận đến sắp nổi điên. Bất chấp thân phận và địa vị của mình, lúc định đứng dậy cho ả bạt tai, dáng người mang theo nụ cười ôn tồn, giọng tao nhã đột nhiên vang lên:

      “Mẹ, chuyện gì làm người tức giận đến mức như vậy?”

      Mộ Cẩn Chi kéo Mộ Cẩn Ngôn vẻ mặt ngây thơ vào, vừa hay nhìn thấy bộ dáng nổi trận lôi đình của Điền Ngọc Hinh, khỏi cười cười, ý vị thâm trường liếc nhanh đứa em trai ngốc của mình: “Đây phải là Cố tiểu thư chơi cùng với Cẩn Ngôn sao?”

      Đầu tiên thân thể Cố Doanh Tích cứng đờ, cúi thấp đầu xuống, từ góc độ hai em Mộ Cẩn Chi nhìn sang, chỉ thấy ả cắn cắn môi dưới, cái cằm nhọn, sắc mặt trắng bệch, cột thành nhúm đuôi ngựa mất trật tự, lộ ra cái cổ trắng noãn, mặc dù tướng mạo phải là tuyệt mỹ, nhưng lại có loại tư thái điềm đạm đáng , bộ dáng ngồi chồm hỗm này càng làm cái mông đầy đặc của ả ngạo nghễ ưỡn lên, càng lộ vẻ mê người.

      “Cái thứ biết xấu hổ gì đó, còn muốn gả cho Cẩn Ngôn.” Thấy con trai đến, sắc mặt của Điền Ngọc Hinh thoáng bình tĩnh lại, nhưng lúc đến Cố Doanh Tích, vẻ mặt vẫn hết sức khó coi.

      Mộ Cẩn Chi nhịn được bật cười, lần trước ở trong Lâm gia vô tình nghe được vợ mới cưới của em họ Lan Lăng Yến nhắc tới tin Cẩn Ngôn là người ngu. Lúc ấy Mộ Cẩn Chi liền sợ hết hồn, từ trước đến giờ có nghĩ qua em trai của mình có phải giả ngu hay , dù sao xuất thân trong thế gia như Mộ gia, nếu phải người ngu ai giả ngu?

      Đây quả thực giống như chuyện đáng buồn cười, tài nguyên của Mộ gia, nếu như Mộ Cẩn Ngôn ngốc, nhất định là phần cho , còn sau khi ngốc rồi, Mộ Thiệu Hoa liền toàn lực nuôi dưỡng , tất cả thế lực Mộ gia đều để tạo thế cho , cũng chính bởi vì như thế, cho tới nay Mộ Cẩn Chi đối với người em trai này đều vô cùng cưng chiều, cũng có loại cảm giác thua thiệt và áy náy.

      Từ đến lớn, chỉ cần là Cẩn Ngôn thích, cho, thậm chí so với cha mẹ, còn sủng ái Cẩn Ngôn nhiều hơn!

      Em trai ngốc nhiều năm như vậy sao có thể là giả vờ? làm sao giả ngu mà vứt bỏ cần tài nguyên của Mộ gia? Nhân khẩu Mộ gia đơn giản, lại có ai bởi vì tỉnh táo mà lấy tính mạng của , làm sao giả ngu?

      Mới đầu Mộ Cẩn Chi chỉ coi đó là truyện cười, chỉ là sau đó đột nhiên cảnh tỉnh lại.

      Nếu như Mộ Cẩn Ngôn là người thông minh, phải kẻ ngốc, tài nguyên Mộ gia dùng chung với , đúng là nếu như Mộ Cẩn Ngôn ngốc, muốn chỉ là nửa Mộ gia mà thôi? Dù sao chỉ là con thứ, cho dù sau đó theo con đường làm quan Mộ Thiệu Hoa giúp , đúng là trợ giúp này cũng là có hạn, giống như mình, thân là con trai lớn, về sau nếu có gì ngoài ý muốn, khẳng định Mộ gia là của mình.

      Nếu là Cẩn Ngôn có dã tâm, nếu như chỉ muốn Mộ gia mà thôi, nếu như phải khờ , mà giả ngu giống như lời vị Ninh tiểu thư kia , như vậy bởi vì hồi bị thương mà thành ngốc, cha mẹ áy náy với , bỏi vậy càng thêm bảo vệ vài phần, mà chính mình cũng vì em trai cái gì cũng có, phòng bị với .

      Quan trọng nhất là, nếu Mộ Cẩn Ngôn có dã tâm gì, ngụy trang ước chừng vài chục năm, loại tâm tính này là đáng sợ!

      Nghĩ tới những thứ này, lúc ấy Mộ Cẩn Chi suýt nữa bị dọa đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

      Mặc dù muốn hoài nghi em trai của mình, có thể tinh tế ngẫm lại Mộ Cẩn Ngôn cũng đáng giá để người ta hoài nghi. Người bên ngoài cũng biết Mộ gia Nhị công tử là kẻ ngu, nhưng tựa như Ninh Vân Hoan , nếu muốn ngẫm nghĩ lại những việc ngốc làm để cho mọi người nhớ tới là kẻ ngu lại căn bản có ai được.

      Giống như chỉ là bởi vì tất cả mọi người cho rằng Mộ Cẩn Ngôn là kẻ ngu, cho nên nhiều năm trôi qua hình thành thói quen, chính là việc ngốc nào cũng còn làm, người ta cũng xem như đứa ngốc!

      Mộ Cẩn Chi nghĩ thông suốt khớp nối này, trong lòng nảy sinh phức tạp với người em trai này, chỉ là trái tim băng giá mà cũng sinh ra cảnh giác.

      tự nhận chính mình đối với Cẩn Ngôn tệ, nếu như em trai giả ngu, như vậy về sau em như thể tay chân, nhất định đến kết cục chết xong, nhưng Mộ Cẩn Chi cam lòng, cùng Mộ Cẩn Ngôn là mẹ sinh ra, tình cảm nhất định tốt, tin em trai mình có tâm tư gây bất lợi cho mình.

      Bởi vậy trải qua mấy ngày nay, đều ở trong bóng tối điều tra Cẩn Ngôn, cũng giám thị nhất cử nhất động của , trước mắt mặc dù chỉ là hoài nghi, nhưng đúng là có phát sơ hở nào.

      Lúc này Cố Doanh Tích vào Mộ gia, trong lòng Mộ Cẩn Chi sinh ra ý niệm, chỉ vào Cố Doanh Tích và cười với em trai:

      “Cẩn Ngôn, Cố tiểu thư này muốn là dâu của em, em thích ?”

      Thân thể Cố Doanh Tích sạch , hơn nữa xuất thân cũng cao. Bình thường người trong xã hội thượng lưu tìm thân phận thấp kém vui đùa chút cũng là gì, chính thức kết hôn mới chính là phượng mao lân giác*, bé lọ lem trong chuyện xưa dù sao cũng là giả. Rất nhiều cậu ấm xuất thân cao quý có tình với phụ nữ xuất thân bình thường cũng tuyệt đối thể nào lấy về trong nhà.

      *Phượng mao lân giác: là chuyện hiếm có.

      Hôn nhân đại đại cũng chú ý môn đăng hộ đối, càng là người cao quý càng coi trọng điểm này.

      Chính Mộ Cẩn Chi cũng là như vậy, người vợ cưới về cũng là người phụ nữ có thể tăng thêm trợ giúp cho mình, tính nếu quả Mộ Cẩn Ngôn ở phía sau có đánh chủ ý gì, đồng ý cưới phụ nữ như Cố Doanh Tích, vui đùa chút cũng được, nếu thực cưới, về sau tuyệt đối trở thành chê cười trong giới, Mộ Thiệu Hoa cũng thất vọng đối với , thể nào làm cho phụ trách quản lý Mộ gia.

      “Vợ? Đại ca, vợ là cái gì a. Có thể ăn sao?” Đầu tiên trong ánh mắt Mộ Cẩn Ngôn thoáng lên tia sáng lạnh, sau đó mới đưa tay vào trong miệng bắt đầu ăn, có chút nghi ngờ : “Có nấu cơm ngon như Phùng má má ?”

      Mộ Cẩn Chi chỉ muốn Mộ Thiệu Hoa thể nào đem vị trí giao cho Mộ Cẩn Ngôn nếu đồng ý cưới Cố Doanh Tích, nhưng vẫn nghĩ qua, Mộ Cẩn Ngôn có thể trực tiếp xử lý Mộ Thiệu Hoa mà lấy vị trí. căn bản nghĩ qua chuyện như vậy, bởi vậy tự nhiên liền sơ sót hết thảy, cho nên mới phải nghĩ ra cách mượn Cố Doanh Tích thử dò xét ý tưởng của Mộ Cẩn Ngôn.

      Lúc này nghe được Mộ Cẩn Ngôn ngây thơ nghi vấn, trong lòng Mộ Cẩn Chi buông lỏng, cười :

      “Đương nhiên phải vậy. Em ưa thích Cố tiểu thư sao? Giữ ấy ở lại chơi với em, cùng em ăn cơm, cùng em ngủ.”

      “Đây là vợ sao?” Mộ Cẩn Ngôn như là có chút tò mò, khoan khoái vỗ tay:

      “Vậy tốt lắm. Em muốn vợ, em muốn vợ!”

      Bộ dạng này của làm cho Mộ Cẩn Chi hoàn toàn yên tâm, cho cùng, Mộ Cẩn Chi cũng muốn hoài nghi em của mình, lúc này thấy bộ dáng thiên chân vô tà của , đối với mình vài ngày trước nghi ngờ chuyện của , trong lòng Mộ Cẩn Chi có chút hối hận, vội vàng muốn mở miệng. Mộ phu nhân Điền Ngọc Hinh sắc mặt xanh mét:

      “Hồ nháo! Vợ cái gì mà vợ, cũng nhìn chút coi ta có xứng hay !”

      Mộ Cẩn Ngôn vừa nghe lời này, lập tức giống như bị sợ bình thường, gào khóc.

      Điền Ngọc Hinh tự nhiên bỏ được con trai khóc rống lên, gấp rút dụ dỗ .

      Căn bản Ninh Vân Hoan có nghĩ đến hôm nay mình Mộ gia, kết quả khiến cho mầm mống nghi ngờ trong lòng Mộ Cẩn Chi mình vất vả mới xây dựng được lại bị gẩy trừ. Nếu đoán được chuyện này, chính muốn gặp Cố Doanh Tích, lại hi vọng ả bị xúi quẩy cũng nhất định Mộ gia!

      Trong kiện, hào quang nữ chính của Cố Doanh Tích lần nữa phát huy tác dụng, để cho ả dừng lại, đánh bậy đánh bạ bài trừ hoài nghi của Mộ Cẩn Chi đối với Mộ Cẩn Ngôn, biến tướng ra coi như là bảo vệ Mộ Cẩn Ngôn hồi, khiến cho Ninh Vân Hoan làm mọi chuyện, lại bị ả trong lúc vô tình cử động lại đem mọi thứ trở về chỗ cũ.

      Rốt cuộc Mộ gia đem Cố Doanh Tích giết chết, Điền Ngọc Hinh cho dù lại hận Cố Doanh Tích, nhưng chuyện Cố Doanh Tích đến làm loạn khiến cho Mộ gia trở thành chê cười, bên ngoài khẳng định thể nào đem chuyện chỉnh người đến chết ra được, bởi vậy nhốt Cố Doanh Tích hai ngày lại thả người ra như cũ.

      Chỉ là Mộ gia lại bắt đầu thu hồi hai mươi vạn cho Cố Doanh Tích mượn trước đó, vốn là trong mắt Điền Ngọc Hinh coi hai mươi vạn này là cái gì, thuần túy chỉ coi như tiền này mua món đồ chơi mới lạ cho con trai mà thôi, có trông cậy Cố Doanh Tích trả lại.

      Ai có thể ngờ tới ả vì tỏ trong sạch của mình cùng hồn nhiên, cũng tỏ ả cũng phải là loại con vô duyên vô cớ mượn người hai mươi vạn, bởi vậy vô cùng có chí khí viết phiếu nợ cho Mộ gia.

      Cái này Mộ phu nhân cầm đằng chuôi, đương nhiên là đuổi theo Cố Doanh Tích đòi nợ. Trong lúc nhất thời làm cho Cố Doanh Tích thể làm gì, trong lúc cùng đường suýt tìm đến đường chết.

      Bệnh của Cố Nhàn thể kéo dài được nữa, hai mươi vạn lúc trước mượn Mộ gia ước chừng còn thừa lại mười bảy vạn, nhất định là thể nào trả lại vào lúc này. Vì đề tránh cho Mộ gia ỷ mạnh hiếp yếu đem tiền đồi về, mặc dù Cố Doanh Tích muốn để cho người hiến thận cho mẹ mình nhưng lúc này cũng là bất đắc dĩ.

      Sau khi Ninh Vân Thành kiểm tra thân thể xong, các phương diện so với Cố Nhàn coi như là ổn, hai người cũng cùng nhóm máu, bởi vậy tất cả đều vui vẻ, Ninh Vân Thành rất nhanh hiến cái thận cho Cố Nhàn.

      Thời điểm Ninh Vân Hoan biết được tin tức này, quả thực là đối với Ninh Vân Thành còn lời gì để nữa rồi!
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31520 others thích bài này.

    3. yukikouso

      yukikouso Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      2,966
      Chương 114: Đại nghĩa

      Mọi người đầu óc có bệnh đáng sợ, chỉ cần kiên trì trị liệu cần phải buông tha, ngày khỏi hẳn, tại khoa học kỹ thuật, chữa bệnh các loại phát triển, mà ngay cả bệnh tinh thần cũng có khả năng phục hồi, đúng là trước kia nhìn Ninh Vân Thành là người bình thường, nghĩ tới Ninh Vân Hoan nhìn nhầm , tại mới nhìn thấy càng ngày càng điên cuồng!

      Trong phòng phẫu thuật, phẫu thuật cho Cố Nhàn được tiến hành vô cùng tốt, đầu tiên Cố Doanh Tích ở lại trước phòng phẫu cả ngày, sau đó mới vào phòng bệnh của Ninh Vân Thành.

      Ninh Vân Thành lấy thận hết mười mấy giờ, cũng sớm tỉnh lại, lúc này nhìn qua sắc mặt có chút trắng nhợt nhưng tinh thần vẫn hết sức tốt. Cố Doanh Tích cầm súp để bên bắt uống, vẻ mặt Ninh Vân Thành tỏ vẻ hạnh phúc.

      “Vân Thành, chịu khổ rồi. yên tâm, đối với em tốt, em đều ghi tạc trong lòng, vĩnh viễn phụ .” Cố Doanh Tích lúc này chỉ hận thể móc tim ra cho Ninh Vân Thành, chỉ cảm thấy ông trời ban cho mình người đàn ông thâm tình, ả chết cũng hối tiếc.

      Được người trong lòng thổ lộ, vốn mặt Ninh Vân Thành tái nhợt cũng lộ ra thần sắc hạnh phúc, vừa mới muốn mở miệng chuyện, đoàn bác sĩ mở cửa bước vào. Sắp mở miệng thổ lộ tấm chân tình mà bị người cắt đứt, sắc mặt Ninh Vân Thành hết sức khó coi, Cố Doanh Tích cũng có chút ngượng ngùng, thẹn thùng bưng chén súp đứng lên.

      Mấy bác sĩ vẻ mặt hết sức khó coi, người đứng đầu khoảng chừng bốn mươi tuổi vẻ mặt có chút nghiêm khắc: “ đánh rắm sao?”

      Cố Doanh Tích cứng đờ, chỉ cảm thấy đến những chuyện riêng tư này là vô cùng thẹn thùng, thế nhưng bác sĩ kia hết lần này đến lần khác cứ chờ ả trả lời, ra ả cũng biết Ninh Vân Thành có đánh rắm hay , ả mới từ chỗ Cố Nhàn đến lâu. Bởi vậy liếc nhanh Ninh Vân Thành cái, Ninh Vân Thành chịu được người lúng túng, vẻ mặt khó coi : “ có. Làm sao vậy?”

      “Nếu có, mới vừa làm phẫu thuật, chẳng lẽ có ai cho biết, tốt nhất là nên ăn cái gì sao?” Y tá đứng phía sau oán hận liếc nhanh trừng Cố Doanh Tích, tức giận : “Trước đó tôi có dặn dò qua Cố tiểu thư.” Bác sĩ điều trị sắc mặt hết sức khó coi. ta chịu trách nhiệm phòng bệnh của Ninh Vân Thành, kiểm tra phòng lần này nữa là tan tầm, cũng ngờ tới thế nhưng bên Ninh Vân Thành lại có vấn đề như vậy.

      “Tôi, tôi..” Vành mắt Cố Doanh Tích có chút đỏ lên. Trước đó ả chỉ quan tâm đến cuộc phẫu thuật của Cố Nhàn có thành công hay , làm gì nghĩ đến Ninh Vân Thành, đúng là y tá có qua với ả cái gì đó. Nhưng toàn bộ ả điều quên, lúc này bị người ta chỉ trích, Cố Doanh Tích đáng thương liền chảy nước mắt, “Đều là lỗi của em. Vân Thành, Vân Thành, có chuyện gì chứ?”

      thanh của ả có chút thê lương, mấy bác sĩ y tá mới tiến vào vẻ mặt hết sức khó coi nhìn ả chảy nước mắt mà sờ sờ gáy Ninh Vân Thành, bộ dáng giống như là muốn dò xét xem có bị nóng sốt hay , lại sờ sờ cánh tay của , mấy người cũng biết cái gì cho phải.

      “Cũng may cũng chỉ đút chút ít súp, lúc chưa có thả rắm cần phải ăn cái gì, miễn cho đường ruột bị dính lên, chuyện như vậy Cố tiểu thư biết sao?” Bác sĩ kia nhìn chịu được lại thêm câu. Cố Doanh Tích hiếu thuận với mẹ ai cũng đều biết, ở trong bệnh viện này Cố Doanh Tích nổi danh là hiếu thuận. Nhưng dù có hiếu thuận cũng thể làm loạn như vậy, vốn Ninh Vân Thành hiến cái thận, sau này thân thể kém chút, lúc này phải điều dưỡng tốt, tránh xảy ra việc gì.

      Bác sĩ vốn là vì Ninh Vân Thành mà nhiều vài câu, ông vừa dứt lời, Ninh Vân Thành thấy người trong lòng bị quát tháo, liền có chút bất mãn, lạnh lùng hất cằm lên, ánh mắt lạnh buốt:

      “Những chuyện này chúng tôi cũng biết, cũng cần ông nhiều lời.” thanh lạnh lùng làm mọi người cũng biết nên gì cho phải. Bác sĩ kia tự làm mất mặt, cũng lười phải quản, dẫn người đo qua nhiệt độ cơ thể xong lại kiểm tra miệng vế thương. Mấy bác sĩ thảo luận vài câu, sau đó cũng liếc nhìn hai người này cái, nối đuôi nhau ra ngoài.

      Mặc dù Ninh Vân Thành thiếu cái thận, nhưng hôm nay lại chiếm được tình của Cố Doanh Tích, nên vui vẻ giống như chiếm được cả thế giới.

      Thời điểm Ninh Vân Hoan biết tin tức này, biết gì với hành vi của . biết mình có nên chuyện này với ba Ninh mẹ Ninh hay . Gần đây Ninh phu nhân phục hồi chức năng, tình huống mới khá hơn chút, nếu như biết đứa con trai mình vất vả nuôi lớn đến như vậy, tại lại hiến cái thận hiếu kính mẹ vợ, biết thành bộ dạng như thế nào.

      Lo cho thân thể của mẹ, Ninh Vân Hoan biết Ninh Vân Thành cắt cái thận cũng chịu đem chuyện này cho ba mẹ Ninh nghe, ngờ Ninh Vân Thành lại bất chấp nhiều như vậy.

      Gần đây người Mộ gia lòng dạ độc ác tìm đến Cố Doanh Tích trả tiền, còn sót lại mười mấy vạn làm phí phẫu thuật cho Cố Nhàn. Cố gia lầy tiền ở đâu ra mà giao được, Cố Doanh Tích bị bức đến mức ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt. Ninh Vân Thành nhìn vào trong mắt, đau ở trong lòng, bởi vậy bất chấp việc mới vừa phẫu thuật được chừng mười ngày đến bên Ninh gia coi chừng.

      Lần cuối cùng đến Ninh gia là lúc chưa có mất trái thận, đúng là khi đó ba Ninh cũng cho phép bước vào tiểu khu, hôm nay Ninh Vân Thành mới vừa giải phẩu xong, thân thể tốt, tự nhiên thể nào xông vào được. Bởi vậy chỉ canh giữ ở bên ngoài tiểu khu, cũng tin có ngày đến coi chừng lại có thể bắt được ba Ninh.

      Cũng biết có phải do sắc mặt trắng bệch và dáng người đơn bạc của Ninh Vân Thành hay , mà người bảo vệ tiểu khu lúc trước cứu ba Ninh – tiểu Trương chứng kiến cũng có chút đồng tình với Ninh Vân Thành. Hai ngày sau đó, rốt cục nhịn nổi, trực tiếp gọi điện thoại tới Ninh gia.

      Bởi vì tiểu Trương này từng cứu ba Ninh từ trong tay Cố Thiếu Đào lần, ba Ninh để tỏ lòng cảm kích, cho số di động của mình, lúc này vừa nhìn thấy tiểu Trương gọi điện tới, ba Ninh còn cảm thấy vô cùng giật mình. Ngày đó mặc dù tiểu Trương giúp ông hồi, nhưng sau đó tính ba Ninh thích nợ nhân tình của người khác liền báo đáp thời gian, đừng những thứ khác, đứng trước tiền tài cũng có làm gì hàm hồ, tiểu Trương này cũng là người hiểu chuyện. Cho dù hôm nay vẫn làm lính gác ở tiểu khu, lại chưa từng chủ động tìm ông, lúc này thế nhưng đột nhiên gọi điện thoại đến, ba Ninh có chút nghi hoặc liền nghe điện thoại.

      “Tiểu Trương, có chuyện gì sao?” Mới đầu mặt ba Ninh còn mang theo nụ cười, ai ngờ nghe nhân viên an ninh kia mở miệng, sắc mặt ông liền có chút khó coi, “Cậu cái gì?”

      Lúc này ba Ninh ở bệnh viện cùng với Ninh phu nhân, khoảng thời gian gần đây, Ninh phu nhân phục hồi có hiệu quả, lúc bà chuyện còn lắp, khó khăn như lúc đầu, tại bưng chén nước cũng run rẩy. Ninh Vân Hoan đứng ở bên cạnh tay cầm khăn tay cầm bưng chén nước thay bà, thấy Ninh phu nhân cầm ly uống nước liền lấy khăn lông thay bà lau mồ hôi trán, Ninh phu nhân bình thường nâng lỗ tai bắt đầu nghe ba Ninh cái gì.

      “Thân thể Vân Thành tốt?” Lời này của ba Ninh làm cho vẻ mặt Ninh phu nhân có chút phức tạp. Tuy trong lòng bà vô cùng thất vọng về Ninh Vân Thành, thế nhưng thời điểm nghe thân thể con trai tốt, bà vẫn nhịn được mà quan tâm, múa tay múa chân cuống cuồng giống như là muốn cái gì, chỉ là mới bị tai biến xong, chuyện còn lưu loát như trước, tuy rằng hồi phục thời gian, nhưng lúc cuống cuồng chữ cũng ra được.

      Ninh Vân Hoan gấp rút thay bà vỗ vỗ lưng, lại đem mấy cái ly để lên mặt bàn bên cạnh, lúc này mới an ủi Ninh phu nhân: “Mẹ, mẹ đừng vội, từ từ nghe ba .”

      “Nó che lấy eo?” Ba Ninh nghe thế, cũng biết con trai xảy ra chuyện gì. Tuy hành vi Ninh Vân Thành vì Cố Doanh Tích mà đến lừa gạt hai vợ chồng mình, trong lòng ông cũng vô cùng thất vọng, rốt cuộc vẫn là con trai của mình, nếu như có việc, ba Ninh cũng thể trơ mắt nhìn tốt, nếu là có bệnh, dù sao cũng phải bỏ tiền ra đưa chữa trị.

      Nghĩ được như vậy, ba Ninh có chút ngồi yên, vài câu sau đó cúp điện thoại, lập tức đứng lên: “Hoan Hoan, con ở cùng với mẹ, ba trở về xem chút, trai con, tiểu Trương nó giống như có cái gì đúng, vài ngày rồi.”

      Trong thời gian Ninh phu nhân nằm viện này, cơ hồ ba Ninh đều ở trong bệnh viện cùng bà, trong nhà cũng chỉ có người giúp việc trông coi, bởi vậy cũng biết chuyện Ninh Vân Thành ở bên ngoài tiểu khu Ninh gia đợi ông vài ngày. Lúc này ba Ninh khỏi suy đoán có phải Ninh Vân Thành đánh bạc thiếu nợ ở bên ngoài, người ta tìm đến cửa đánh hay , vừa nghĩ tới cảnh con trai có thể bị người đánh, ba Ninh lại gấp đến độ xoay tròn.

      “Em cũng muốn .” Ninh phu nhân vừa nghe thấy lời ba Ninh , vội vươn cánh tay phải có thể hoạt động linh hoạt ra kéo kéo, miệng khó khăn ra mấy chữ. Ba Ninh biết bà lo lắng cho con trai, cũng có nhiều lời, trực tiếp đồng ý.

      Bỏi vì ở bệnh viện cũng hay muốn trở về nhà, cho nên Ninh Vân Hoan cũng có thu dọn đồ đạc, nhìn thấy hai vợ chồng đều phải về, dứt khoát bưng ly nước, vài bước lại suy nghĩ chút lấy thuốc giảm huyết áp cầm theo. suy đoán lần này chiw sợ Ninh Vân Thành đến chuyện hiến thận cứu Cố Nhàn nhất định gạt được, tình huống của Ninh phu nhân mới khá hơn chút, thân thể ba Ninh cũng được khá lắm, nếu là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng có chuẩn bị tốt.

      Nghĩ được như vậy, Ninh Vân Hoan lại lấy cớ sức khỏe Ninh phu nhân ổn định, tìm bác sĩ theo lên xe, xe mới chạy về hướng Ninh gia.

      Trong xe Ninh phu nhân che ngực giống như là có chút thở nổi, lúc đầu ba Ninh nghe tin thân thể Ninh Vân Thành tốt có chút nóng nảy, lúc này lên xe ngược lại là vô cùng bình tĩnh, nghĩ đến lần trước con qua tìm người theo dõi Ninh Vân Thành, ông liền hỏi Ninh Vân Hoan:

      “Hoan Hoan, lần trước con tìm người theo dõi trai con, trai con có phải gần đây phát sinh chuyện gì hay ?”

      Ba Ninh lúc này chẳng những bối rối mà trong lòng bắt đầu có chút nghi hoặc. Thân thể cin mình như thế nào, trong lòng mình ràng nhất, thể nào phát sinh bệnh lớn mới đúng, huống chi Ninh Vân Hoan còn phái người theo dõi , nếu như Ninh Vân Thành là có phát sinh bệnh gì, con nhất định với bọn họ tiếng, lúc này Ninh Vân Hoan im lặng, trong lòng ba Ninh dâng lên dự cảm tốt.
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31520 others thích bài này.

    4. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      Ta ghê tởm loại người như CDT a. Thèm muốn tơ tưởng ck ngta cũng thôi. Lại còn trách ngta k nể tình, k giúp mình. Mặt dày như tường thành còn nghĩ bản thân là thánh mẫu.

    5. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      lần đầu tiên mình đọc truyện nv lại não tàn như vậy, NVT lúc sinh ra chắc quên lấy não từ trong bụng mẹ ra theo rồi
      CDT quá não tàn nhưng hào quang lại tỏa sáng vạn trượng
      P/S: đọc mà ức chế kinh khủng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :