Tác giả: Hiểu Tàn Nguyệt
Thể loại: đại, 1vs1, H+, Sủng, Mẹ kế x con chồng, Nam cường x Nữ nhu
Số chương: 60 chương +6 Ngoại truyện
Lịch đăng truyện: 2-5 chương/tuần
Tên Editor: @Gấu trúc đệ nhất lười
Tên Betaer: @Haruka.Me0
Nick Facebook, Mail liên lạc: [email protected]
Mục lục
Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9
Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17
Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25
Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33
Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41
Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46.1_2 Chương 47 Chương 48 Chương 49
Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 52 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57
Chương 58 Chương 59 Chương 60
Ngoại truyện 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6
Giải thích tên truyện: Phu tử tòng tử ( Chồng chết theo con)
trong tam tòng( ba nguyên tắc giáo lí của Trung Quốc: tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử_ bắt người phụ nữ phải tuân thủ là khi ở nhà phải theo cha, lấy chồng phải theo chồng, chồng chết phải theo con trai)
Văn án
"Minh tiên sinh, tôi đưa triệu phí phụng dưỡng Xuân Đường để lại cho , ... Thả tôi ."
" triệu? Em hầu hạ tên biến thái kia năm, chỉ cho em chút tiền như vậy sao?"
" làm sao có thể bố như vậy!"
" triệu này là phí chia tay em cho tôi sao, khi nào giá trị của tôi lại ít ỏi như vậy?"
"Dù muốn nhiều hơn, tôi cũng có ..."
"Em có, em còn có thể cho tôi nhiều hơn nữa..."
" Gì chứ! ra ngoài, ra ngoài, cần lại chọc ..."
Tiết tử
Tại trung tâm mua sắm ở Hong Kong, Cố Phán tránh ở trong toilet, ngồi ở bồn cầu dùng chân gắt gao chặn cửa toilet.
Tim đập nhanh, chỉ vì sợ hãi mà còn vì bị kẻ đòi nợ đuổi theo mười bảy mười tám con phố, mồ hôi lạnh ứa ra, cũng dám thở lớn tiếng.
Vừa rồi lúc bị đuổi bắt, trong lúc cuống quít cởi chiếc giày ném đến con đường khác, sau đó tránh trong thùng rác lớn màu sắc rực rỡ, kéo nắp thùng lại, mắt to trừng trừng nhìn vào bóng đêm, tai lắng nghe động tĩnh từ bên ngoài.
trận tiếng bước chân hỗn độn vang ngay tại bên tai , nắp thùng rác bị kéo ra khe , ánh sáng xen qua chiếu vào, ánh sáng ấy như ma trơi câu hồn làm cho nhanh nhắm chặt mắt, trong lòng thầm nghĩ: Xong đời rồi...
Sau đó, tên đàn ông trong đám người tựa hồ phát chiếc giày bị ném, quay đầu hô to với đám người: "Mẹ nó , con đàn bà ấy chạy bên này, mau đuổi theo, lần này được để nó chạy thoát!"
Rác nắp "Đùng" tiếng nặng nề đóng lại, đợi đến khi bên ngoài hề có động tĩnh, Cố Phán mới dám bò ra ngoài, vội vàng chạy vào trung tâm mua sắm, nhìn thấy có bảng hiệu buồng vệ sinh liền chạy vào, trốn bên trong dám ra ngoài.
Dòng người qua lại ở cao ốc này khá nhiều, những người đó có lẽ e ngại, dám xằng bậy .
Nhìn điện thoại, ngây ngốc ở trong này suốt ba mươi mấy phút, vừa mệt vừa đói còn run sợ.
hề nghĩ đến mình chạy trốn tới Hong Kong, kẻ cho vay nặng lãi còn có thể đuổi theo, chẳng lẽ thời nay cho vay nặng lãi đều có công ty chi nhánh ?
Vừa mở cửa toilet muốn ra ngoài, mới bước ra nửa thân mình, lại vừa vặn đụng phải kẻ nóng giận ngang qua cửa toilet, nhanh chóng lui lại bên trong, dùng thân mình chắn cửa toilet ngừng bị đạp.
"Mẹ nó, con đàn bà đáng chết, mày mau ngoan ngoãn ra, bằng có tao cho mày biết tay ."
"Tôi có tiền, , khoản tiền ba tôi mượn chờ khi tôi có khả năng trả lại , bây giờ các người bắt tôi cũng vô dụng..."
Cố Phán dùng thanh run rẩy muốn cùng bọn họ giảng đạo lý, dù sao đây là xã hội có luật pháp, mọi người đều là người văn minh...
"A! ! !"
Tiếng đá cửa kịch liệt lần nữa vang lên, làm cho kinh hách hô lên tiếng, đúng nha, lúc vay tiền quả đều là người văn minh, nhưng lúc đòi nợ liền biến thành cầm thú .
"Mẹ nó , cha mày tù, bọn tao đuổi vào được trong ngục giam, chẳng lẽ còn bỏ qua cho mày sao!"
"Lão nhị, đừng nhiều lời vô nghĩa, thiếu nợ trả tiền... Ngươi, để tao xông vào, bắt được nó còn cho nó bạt tai?”
Hình như là thủ lĩnh của nhóm người , tùy tiện chỉ đạo tên đàn em vào trong toilet.
Cố Phán nhìn thấy khung cửa lộ ra đầu người, theo bản năng liền vươn ra hai ngón tay chọc vào mắt tên đó, bị chọc vào đau đớn "Ai u" tiếng, tay ôm mắt té xuống sàn. Gần mười tên đàn ông hung thần ác sát chen chúc tại toilet nữ, cuối cùng bảo an của cao ốc cũng tới .
Nhưng hai tên bảo an cũng chỉ là chân tôm mềm nhuyễn, còn chưa mở miệng, bị tên cho vay nặng lãi trừng mắt, hung hăng tiếng:” Bớt lo chuyện người khác ” , bọn họ liền khom lưng ngoan ngoãn lui ra bên ngoài .
Cố Phán tưởng cánh cửa mỏng manh này chỉ còn chịu được mấy cú đá, bên ngoài đột nhiên có động tĩnh, nàng dám duỗi đầu ra bên ngoài xem, sợ đây là cái bẫy của bọn chúng, đợi nàng chủ động nhảy xuống.
lát sau, truyền đến vài tiếng tiếng gõ cửa khiến nàng hoảng sợ.
"Tiểu thư, có việc gì , có thể ra ."
Thanh nề nếp hơi vẻ nghiêm túc, phải ngữ khí của những kẻ giang hồ.
Nhưng Cố Phán vẫn là quyết định lại đợi lát nữa xem sao.
" Tiểu thư, có việc gì , chúng ta “mời” những người đó rời , đừng sợ, có thể ra ."
cẩn thận mở ra cửa, Cố Phán nhìn đến bên ngoài chỉ có hai người đàn ông đứng đó, mà người đàn ông vừa chuyện vẻ mặt nghiêm túc rất lễ phép cúi chào , rồi lui đến bên.
Trước mặt vài bước có tiên sinh chừng 50 tuổi, tươi cười rạng rỡ, khuôn mặt tuấn nhã, mặt có chút nếp nhăn, đôi mắt đen sáng, thân hình đĩnh đạc, mặc bộ âu phục trông rất sang trọng được may vừa người, cũng ra vẻ lớn tuổi.
Cố Phán nghe câu đầu tiên là: " , tôi sắp chết rồi, có muốn kết hôn với tôi ?"
Lưu ý:
- Truyện nhiều cảnh H, nội dung nhiều, dị ứng vui lòng quay trở về
- Đây là lần đầu Gấu edit truyện, lời văn chỉ chính xác 50-60%
- Mọi người có thắc mắc, tìm ra lỗi về cách hành văn, cách trình bày xin nhắn tin, gửi mail hoặc bình luận để mình sửa.
Cảm ơn mọi người quan tâm đến truyện