1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @B.Cat , ta ko công tác đói rơi răng ý chứ. Công việc của ta thỉnh thoảng bận cả ngày cả đêm, thỉnh thoảng ngồi chơi xem phim đọc truyện.
      @ All , các tình tiếp tục tưởng tượng , tóm lại 2 chị làm gì kiếm làm thế, hi hi hi.
      Chương 81 (tiếp)

      Sài đại quản gia cúi đầu, nhíu mày : "Ngươi có điều biết."

      Chỉ là tánh mạng đời, có đáng là gì đâu...

      chủ tử nhà mình, đó là lai lịch xuất thân loại nào, từng ngạo cười chín tầng trời, thế gian vạn vật, có cái gì để vào mắt đâu. Nay lại bởi vì này nữ tử, bản thể bị giam cầm đến có thiên lý, còn biết ở thế gian qua bao nhiêu luân hồi, mới thoát khỏi bể khổ đây.

      Mạnh Hán hiểu, suy nghĩ nửa ngày, thử thăm dò đề nghị: "Bằng , ta nghĩ biện pháp, kết thúc họa thủy này?"

      Sài đại quản gia nhíu mày, lắc đầu : "Thôi, trước yên lặng xem xét ."

      Mạnh Hán vẻ mặt nghi hoặc.

      Sài đại quản gia cũng cười lạnh cái: "Kiếm khí đả thương người, tiện nhân kia chắc gì chịu được!"

      ***********************

      Kiếm khí đả thương người, A Nghiên tỏ vẻ có chút chịu nổi.

      Tiêu Đạc thấy A Nghiên thân mình tốt, từ đây xem như còn tiết chế, càn rỡ vô cùng, mặc cho A Nghiên khóc nháo, đánh chửi, cầu xin, tất cả đều tác dụng.

      lúc bắt đầu còn có thể mềm giọng dỗ nàng, sau này cũng dỗ nữa, bá đạo ôm lấy nàng. Đáng thương A Nghiên chịu nổi, thấp giọng khóc kêu cầu xin, vẫn ngừng lại, làm sao được, A Nghiên đành phải cắn bờ vai , xé rách cánh tay , lại trước sau như giống như đánh vào sắt. A Nghiên khóc túm cổ , thân mình run run ôm lấy , mềm yếu cầu xin: "Gia, tha ta , ta thực được, bằng ngươi trực tiếp giết ta còn hơn, ngươi trực tiếp giết ta !"

      Nhưng mặc cho nàng cầu xin thế nào, khuôn mặt tuấn mỹ cũng có biểu cảm gì, chỉ dùng con ngươi lửa nóng gắt gao nhìn chằm chằm thiên hạ trong lòng.

      Nữ tử này, kỳ trong lòng hiểu ràng, thích , chán ghét , hận thể giết , ngầm biết hạ bao nhiêu độc dược, dao với mình.

      Bất quá mình lại thích nàng, muốn khi dễ nàng, nhìn nàng ở trong lòng mình khóc nức nở, khóc giống động vật , chọc người trìu mến.

      từng hiểu tư vị tình ái, nâng niu nàng trong lòng bàn tay, đối tốt với nàng, nàng chút quý trọng, ném xuống chân dẫm đạp.

      Giờ mình nhìn thấu nàng, có thể nắm trong tay hết thảy, biết nàng sợ chết, nàng đắn đo được mất, ôm lấy nàng ở trong ngực, tùy ý đòi lấy.

      sao, có rất nhiều thời gian.

      Dù sao tuyệt đối cho phép nàng rời khỏi mình, chết cũng đừng nghĩ!

      ************************

      sau khi hết thảy kết thúc, bên trong màn có mùi hương kì lạ phiêu đãng.

      giường A Nghiên nằm sấp tại chỗ, cong tấm lưng mảnh khảnh khóc đến bả vai run run.

      Nàng nghĩ tới, lúc này thế nhưng làm lien hai canh giờ, quá mức dày vò, nàng cơ hồ bị dọa chết khiếp.

      Bây giờ nàng có thể tưởng tượng, lúc này đây hóa ra nàng phải ngã chết phải đau chết, cũng phải đuối chết, nàng dĩ nhiên là bị nam nhân làm chết.

      Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.

      Nhưng đó là nam nhân a, nàng là nữ nhân, làm nữ nhân, chẳng lẽ nàng phải , chết vì bị người cưỡi, thành quỷ cũng khó chịu sao?

      Tiêu Đạc vất vả tận hứng, mặt xưa nay luôn vui cũng ra chút ý cười thỏa mãn, trong con ngươi thanh lãnh nổi lên ôn nhu, cúi đầu xuống, dỗ A Nghiên nằm sấp khóc.

      "Đừng khóc, lần sau chút là được." thấp giọng , cũng ra lời hứa hẹn căn bản đáng tin.

      "Ngươi giết ta ! Trực tiếp cho ta thống khoái !”A Nghiên cắn răng khóc .

      "Ngươi muốn ta giết ngươi thế nào?" con ngươi đen nhìn chằm chằm lưng nàng, lưng tinh tế duyên dáng từng sợi tóc nhè tản ra, mái tóc nay hơi ẩm, giống như rong rêu dính lưng nàng.

      Vì sao đầy mồ hôi, là vì bị làm cho như thế.

      Vừa rồi tuy rằng là mình xuất lực, kỳ nàng cũng mệt mỏi ít.

      Tiêu Đạc nhớ tới đây, màu mắt càng tối, khát vọng lại lên, bất quá lo lắng đến thân thể nàng, cũng dám đòi lấy nữa, ngược lại nâng tay lên, nhàng vuốt lưng nàng.

      Bình thường sờ thấy mồ hôi đương nhiên là vui, nhưng lúc này cảm nhận ấm áp ẩm ướt sau khi làm chuyện phòng the lại cảm thấy hết sức thích ý, thậm chí từ hương vị ẩm ướt đó ngửi được cỗ hương khí động lòng người.

      A Nghiên ủy khuất : "Tùy tiện ngươi giết thế nào, trực tiếp lấy luôn mạng của ta, dù sao ta cũng sống nổi!"

      Tiêu Đạc mím môi, trầm mặc lát, rốt cục nhướng mày : "Dùng kiếm của ta vậy." (PS: A Đạc của ta bắt đầu vô sỉ rồi )

      A Nghiên khóc thút thít, lúc này nghe thế, mặt mũi trắng bệch, cẩn thận nhìn .

      a...

      Tiêu Đạc thấy nàng vốn khóc nháo muốn chết, đột nhiên im bặt ngừng khóc, lại dùng đôi con ngươi hắc bạch phân minh đầy nước mắt nhìn mình, trán tràn ngập hai chữ sợ chết.

      Nhất thời khỏi ách nhiên thất tiếu (bật cười).

      tiến lên, để kiếm của mình đè lên nàng, hạ thấp thanh : "Dùng kiếm của ta trực tiếp đâm vào, ngươi nhất định có thể được thống khoái."

      Lời này vừa ra, A Nghiên đỏ mặt, cắn răng, trực tiếp nhấc chân, thèm bận tâm gì nữa, hung hăng đá .

      Cái này còn có thể nhịn còn gì thể nhịn!

      Người này, chẳng những muốn nàng mất mạng, còn muốn nàng mất mặt mũi!

      Mẹ nó, liều mạng với !

      ****************

      nhiều ngày Tiêu Đạc trong triều tả hữu vô , xem như triệt để cần tiết chế, mỗi ngày đều phải làm vài canh giờ. A Nghiên lúc đầu còn cứng rắn chịu đựng được, sau này cơ hồ có cách nào xuống giường, đồ ăn đồ vật ngày thường đều có thị nữ đưa vào. Ngẫu nhiên tịnh phòng chuyến, cũng là Tiêu Đạc ôm .

      Nàng cũng phát , bản thân mình rất kỳ quái, ràng mệt mỏi, thích Tiêu Đạc tới gần, nhưng chỉ cần Tiêu Đạc vừa chạm vào, cả người mình mềm nhũn, giống như xương, mặc cho tùy ý đoạt lấy.

      Nàng cũng sống lâu như vậy, từng làm nam nhân, cũng từng làm nữ nhân, việc cẩu thả cũng hiểu ràng, nhưng cho tới bây giờ cũng nghĩ tới, đời này nàng thế nhưng như vậy!

      Ngẫm lại tức giận.

      Bởi vậy, Tiêu Đạc đương nhiên là càng hứng thú, như thế sau vài lần, nguyên bản vốn là gà mờ cái gì cũng hiểu, nay thành tay lão luyện.

      A Nghiên xấu hổ và giận dữ mắng: "Ngươi định làm ta thích ngươi sao? Ta hận ngươi chết được! Hận thể ăn thịt ngươi bóc da ngươi!"

      Nàng mắng ngoan độc, mặt Tiêu Đạc liền lạnh xuống, nhưng mặc cho lạnh mặt, việc muốn làm vẫn cứ làm, đôi khi A Nghiên nằm sấp trong lòng , nhìn nam nhân mặt lạnh cùng chính mình làm chuyện thân mật nhất đời này, nhất thời lại có chút xót xa, liền dùng răng nanh cắn bả vai .

      Nhưng Tiêu Đạc sợ cắn, làm gì sợ cái này, dù bị nàng cắn máu tươi đầm đìa, cũng thích.

      vất vả nhịn mấy ngày như vậy, người trong cung đến, là Kiến Ninh đế có việc, muốn triệu Tiêu Đạc tiến cung. Tiêu Đạc tuy rằng thể buông A Nghiên, nhưng mãi trầm mê nữ sắc, trong cung còn đại phải làm, thể bỏ mặc. có cách nào, Tiêu Đạc đành phải phủ thêm áo choàng, sửa sang lại y quan chuẩn bị xuất môn, trước khi , ngồi ở bên giường, nhìn tiểu nữ nhân cuộn mình ở trong chăn, sờ sờ tóc nàng: "Ta rồi trở lại."

      A Nghiên chui đầu vào trong chăn đợi hơn nửa ngày, rốt cục nghe thấy tiếng bước chân xa dần, nhất thời trong lòng nhàng thở ra.

      Vậy xem như có thể nghỉ chút.

      A Nghiên nhấc chân chuẩn bị xuống giường, nhưng ai biết chân vừa nhấc, cả người liền ngã quỵ tại chỗ. Như Ý bên cạnh sợ tới mức vội chạy vào nâng dậy.

      trước mắt A Nghiên biến thành màu đen, hai chân vô lực, gót chân mềm nhũn, thở hổn hển tựa vào bên giường.

      Như Ý vội sai thị nữ lấy nước trà tới.

      A Nghiên nhân cơ hội nâng tay lên, sờ mạch mình, sờ xong khỏi chấn động, mạch khí bé yếu ớt, đây đúng là chứng thận khí đủ a!

      Lập tức sai Như Ý mang gương đồng tới, thấy nữ tử trong gương, đôi mắt hoa đào, mặt đầy mây tía, mi như trăng non, ánh mắt như nước, ở đâu còn là tiểu nương ở nông thôn gầy yếu mảnh khảnh mấy tháng trước kia. ràng chính là thế hệ tướng mạo họa quốc cơ a! Than than, họa quốc cơ nay lưỡi đầy mảng trắng, mạch dồn khí trì, hụt hơi toát mồ hôi, uể oải vô lực, nhìn qua là biết vì miệt mài quá độ mà hao tổn thân mình, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn.

      A Nghiên nắm lấy cái gương đồng kia, đập lên mép giường, hạ quyết tâm: "Như vậy tiếp tục, được!"

      Lại nhớ lại mỗi đời, A Nghiên sâu ý thức được, Tiêu Đạc lúc này đây, xem ra đúng muốn làm mình chết ở giường.

      Nàng phải nghĩ biện pháp a!

      ***************************************

      Lúc Tiêu Đạc rời khỏi Trạm vương phủ, A Nghiên thở dài nhõm hơi, cùng lúc đó, Sài đại quản gia cũng thở dài nhõm hơi.

      so với lúc trước già ít nhất mười tuổi, sắc mặt tái nhợt ngồi trước bàn, tay run run buông lá bùa vẽ xuống.

      Mạnh Hán lo lắng nhìn : "Sài đại quản gia, ngươi sao chứ?"

      Sài đại quản gia thở dài: "Ai, mỗi lần vẽ bùa, hao tổn ba năm tuổi thọ. Điện hạ chúng ta còn tiếp tục như vậy, ta sợ là rất nhanh chết mất."

      Mạnh Hán càng lo lắng: "Nếu ngươi chết, ta nên làm gì bây giờ?"

      biết vẽ bùa a, cứ như vậy tiếp tục, chẳng phải người khắp thiên hạ đều biết điện hạ nhà dị nhân "Hành phòng lần khiến cho vạn kiếm tề động".

      Sài đại quản gia nặng nề buông bút xuống bàn, nheo con ngươi lại: "Vì lâu dài, cũng chỉ có thể nghĩ cách hại mạng Cố Nghiên!"

      Mạnh Hán nghe thế, có chút đành lòng, nhíu mày : "Kỳ , vẫn còn có biện pháp ?"

      Sài đại quản gia nhìn : "Gì?"

      Mạnh Hán do dự, thử thăm dò : "Có thể kê đơn cho họ hay , làm cho bọn họ có cách nào sinh hoạt vợ chồng?" (OMG, Mạnh Hán)

      Lời này vừa ra, Sài đại quản gia tàn nhẫn liếc mắt quét Mạnh Hán cái: "Điện hạ tôn quý thế nào, ngươi sao có thể nghĩ ra biện pháp nham hiểm bực này!"

      Mạnh Hán thấy vậy, sợ tới mức cũng dám gì.

      Kỳ trong lòng nghĩ, dù sao điện hạ cũng có cách nào sinh hoạt vợ chồng cùng nữ nhân khác, khi như vậy, có thể sinh hoạt vợ chồng hay , hoặc là có bệnh được hay có gì khác nhau đâu?

      Bất quá dám .

      ********************

      Lúc này Tiêu Đạc tiến cung, người còn chưa từ trong cung trở về, Kiến Ninh đế ban thưởng đến phủ.

      Dĩ nhiên là hơn mười người mỹ nữ tuyệt sắc.

      Hóa ra Kiến Ninh đế từ ngày thấy A Nghiên và Tiêu Đạc hai người khẩu chiến rồi quấn vào nhau, khỏi vì chuyện sang năm ôm tôn tử mà cảm thấy sầu lo sâu. Ông nghĩ đến Tiêu Đạc được tiểu nương này khai thông, giờ phút này thừa dịp tiến lên, chừng cũng có thể làm được với vài nữ tử khác.

      Lập tức Kiến Ninh đế cùng hoàng quý phi mình sủng ái nhất thương nghị phen, sau đó tặng vài mỹ nữ trong cung tới hầu hạ Tiêu Đạc.

      Những nữ tử đó người người xinh đẹp như hoa, hơn nữa dã tâm bừng bừng, hi vọng có thể được Trạm vương thích, có thể vững chân ở Trạm vương phủ.

      trước khi tới, vị hoàng quý phi kia thầm đánh tiếng gió dặn dò các nàng, ai có thể sinh được nam nử nữ, dù thể làm vương phi, cũng có thể phong thưởng, cả đám nữ tử đều khí thế bừng bừng, muốn thông đồng trèo lên giường Tiêu Đạc.

      Đương nhiên các nàng cũng biết trong lòng, đầu tiên là Trạm vương ra ngàn lượng hoàng kim tìm tiểu thiếp, tiếp đó là đại náo yến tiệc hoàng gia trong tiết đoan ngọ, tất cả đều là vì nữ tử ở nông thôn. Nữ tử kia hiển nhiên phải kẻ đầu đường xó chợ, các nàng cần phải cẩn thận.

      trắng ra chỉ có câu là: Các nàng đây là tới tranh bát cơm cảu người khác, còn chưa biết người khác đối phó các nàng thế nào đâu!

      Thế nên các nàng dè dặt cẩn thận vào phủ, cẩn thận quan sát, chuẩn bị tùy cơ ứng biến. Cả đám còn hẹn với nhau, tất cả cùng nhau đối phó vị tiểu thiếp kia, lấy lòng Trạm vương, giữ phú quý chớ chịu thiệt.

      Nhưng các nàng biết là mình đến, có hai người vừa nghe tin tức mừng rỡ.

      Người thứ nhất đương nhiên là Mạnh Hán.

      Mạnh Hán chạy tới kinh hỉ với Sài đại quản gia: "Nếu đổi nữ nhân, có phải điện hạ khiến vạn kiếm tề động hay !"

      Sài đại quản gia có vẻ bệnh nằm ở giường, phờ phạc ỉu xìu: "phải."

      Mạnh Hán gật đầu: "Nếu thế, chúng ta giúp các nữ tử trong cung tay là được!"

      Sài đại quản gia ôm hi vọng nhìn Mạnh Hán, lắc lắc đầu: "Vô dụng."

      ngốc sao? Qua nhiều đời như vậy, gia chủ đều là mệnh cách đế vương, quay mặt về phía năm nhìn hướng bắc, nữ tử thiên hạ, dù là ai, người nào phủ phục dưới chân chờ lâm hạnh.

      Nhưng mấy đời đế vương, hoặc là độc sống quãng đời còn lại, hoặc là đau lòng chết , cũng lâm hạnh bất kì nữ nhân khác!

      Nhớ tới đây, Sài đại quản gia trong lòng càng hận, chỉ hận thể khiến Cố Nghiên kia nhanh chết !

      Bất quá Sài đại quản gia ôm hi vọng cũng dập nhiệt tình của Mạnh Hán.

      Mạnh Hán nắm tay, hạ quyết tâm : "Ta nhất định giúp các nương này lên giường điện hạ chúng ta!"

      Cùng lúc đó, ở trong phòng khác, A Nghiên nghe hoàng cung ban cho đám mỹ nữ, nhất thời mừng rỡ như điên: "Đây là thực? Tiêu Đạc cuối cùng có thể trèo lên nữ nhân khác, rốt cục có thể buông tha ta !"

      Như Ý nhất thời ngốc tại chỗ...

      Tuy rằng phu nhân và điện hạ luôn giận dỗi, nhưng cũng cần trắng ra?

      Ai biết đợi nàng đáp lại, A Nghiên chống cái gậy, trực tiếp đến biệt uyển của đám mỹ nhân kia.

      Lúc A Nghiên tới, vừa đúng Mạnh Hán cũng tới.

      Song phương gặp mặt rồi, đều ngây ngốc.

      "Mạnh đại nhân, ngươi tới nơi này làm gì?”A Nghiên vẻ mặt phòng bị.

      "Cố phu nhân, ngài cũng tới nơi này?" phải Cố phu nhân ghen tị, muốn trực tiếp đuổi đàn mỹ nhân này ?

      A Nghiên ho , nghiêm trang : "Ta thân là nữ nhân của điện hạ, nghe trong cung ban cho vài vị mỹ nhân, tất nhiên là muốn hòa thuận với các tỷ muội, hảo hảo ở chung, nay cố ý đến xem, các tỷ muội thiếu cái gì, ta cũng đưa tới."

      xong này, nàng nhíu mày đánh giá Mạnh Hán: "Lại tiếp trong biệt uyển này đều là tiểu mỹ nhân được ngự ban, Mạnh đại nhân tuy là thị vệ trong phủ, nhưng thân là nam tử, lại mình tiến đến, tình ngay lý gian, người khác nhìn, khó tránh khỏi hiểu lầm ?"

      Mạnh Hán ngẫm lại cũng đúng, đỏ mặt, đành phải : "Phu nhân giáo huấn đúng, phu nhân mời vào, Mạnh Hán nữa."

      A Nghiên thấy Mạnh Hán xoay người rời , khỏi càng nghi hoặc, nghĩ vừa rồi đỏ mặt lên, trong lòng liền có hồ nghi: "Chẳng lẽ nhìn trúng tiểu mỹ nhân nào, muốn tìm nữ nhân cho mình?"

      Ngẫm lại cũng đúng, Mạnh Hán này tuổi bó to, sợ vẫn còn độc thân đây!

      Nghĩ đến đây, A Nghiên khó tránh khỏi vui: "Nếu như vậy, làm thuộc hạ này cũng khỏi quá mức cơ khát, thế nhưng nữ nhân của chủ gia cũng dám mơ ước!"

      Phất tay áo, nàng thẳng vào.

      Xem ra chuyện này vẫn nên làm sớm, mau chóng an bày cho điện hạ cùng với mỹ nữ trong biệt uyển này !

      PS: Ko biết các nàng thế nào, sao ta đọc chương này cứ thấy buồn cười, 1 đám dở hơi, mỗi đứa dở hơi 1 kiểu ý.
      Last edited: 13/6/17

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Giờ mình chỉ còn đợi Sài Hoả giải đáp thắc mắc 9 đời cho tiêu đạc thôi. Chứ thịt của tác giả mình ko ham :)))
      heavydizzy thích bài này.

    3. ăn hại

      ăn hại New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      16
      Mấy thánh điên k chịu nôi
      heavydizzy thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Vậy mới vui chứ Heavydizzy. Chi cứ ngược nhau mãi làm tui đau tim theo
      heavydizzy thích bài này.

    5. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      " Kiếm khí đả thương người ..." đọc chương này sao tui thấy mắc cười quá biết, thanks nàng nha.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :