Mình đề cử truyện này vì cốt truyện khá hợp lý, ngược tâm nhiều, ko ngược thể xác, đánh đập, rape riếc, phá thai, tiểu tam các kiểu, nỗi đau của 2 nhân vật chính là do chính họ tự gây ra cho nhau, mỗi người đều có cách sống và cách suy nghĩ riêng, ko vì tác giả nổi hứng mà bị hoán đổi tính cách, tẩy trắng giữa chừng.
Review chút về truyện, mong có editor có hứng thú muốn làm.
Người có thể gây cho mình tổn thương nhiều nhất, ko ai khác chính là kẻ hiểu mình, gần gũi với mình nhất. Nu9 Vệ Hành hiền lành, sau khi trùng sinh, dù cố gắng học hành chăm chỉ để dc danh tiếng tốt, sống lương thiện với những người xung quanh, nhưng nàng vẫn ko thoát khỏi vận mệnh nghiệt ngã. Trải qua hai lần hôn nhân, tới lúc chết vẫn mang tấm thân đồng trinh. Cuộc hôn nhân thứ nhất, do gia đình người cậu rất mực thương nàng gài bẫy để nàng lấy thằng con "đoạn tụ" của họ. Người bà ngoại, nhân lúc gần nhắm mắt xuôi tay ép nàng phải đồng ý, người mợ quỳ xuống van xin, người chị họ chỉ trích, ba mẹ ngầm đồng ý, trai trách móc nàng ko hiểu chuyện. Đêm tân hôn nàng chỉ co rúc chỗ khóc sưng cả mắt, còn người nàng đag chinh chiến sa trường. là Thế tử cao quý, dụ dỗ nàng , nàng phải chờ chiến thắng trở về...
Khi trở về nàng lấy chồng. hận, đau khổ... rồi lấy cmn vợ khác . Vài năm sau, vợ qua đời để lại mụn con. thiết kế cái bẫy để Vệ Hành bị hoà ly, phải trở về kinh thành. Rồi Tổ phụ làm chủ hôn cưới nàng. Khi Vệ Hành về lại kinh thành, có hai nhà đến hỏi cưới nàng, nhà là Thế tử - người xưa của nàng, nhà là Trần thập tam - người nàng chỉ gặp duy nhất lần - cậu thiếu niên trẻ tuổi ấy chỉ vì muốn tặng nàng cành hoa mà gương mặt đỏ lựng, ấp úng cả buổi mới xong. Nàng lựa chọn Thế tử. Nàng nhớ mong, nàng hy vọng tình ngày ấy vẫn còn. Đáp lại nàng là ghẻ lạnh khinh thuờng ngay từ khi bước ra khỏi kiệu đưa dâu. Là tàn nhẫn khi liên tục nạp thiếp và có con, nhưng ko bao giờ liếc mắt nhìn nàng dù chỉ phút giây.
Nàng đau khổ khóc lóc, rồi lâm bệnh nặng, lúc nàng tưởng như chỉ còn chút hơi tàn thứ kéo nàng trở lại là sống chết của người tỳ nữ theo nàng từ . Khi nàng muốn ích kỷ buông xuôi tất cả tình thương nàng dành cho những người xung quanh nàng, cho gia đình kéo nàng đứng dậy mạnh mẽ. Nàng ko hoà ly, vì sợ ảnh hưởng xấu đến thanh danh gia đình, cha và nàng còn làm quan, mẹ nàng rất yếu đuối. Nàng lo lập gia đình cho những người tỳ nữ thân cận của mình, dùng của hồi môn của nàng chia ra bốn phần, ba tỳ nữ mỗi người phần, nàng phần để sau này dưỡng lão. Hàng ngày nàng luyện chữ với mẹ chồng nàng - bà ấy cũng là người phụ nữ xinh đẹp trong vai diễn "oán phụ khuê phòng" của cuộc đời. Nàng tận hưởng cuộc sống theo cách riêng của nàng, oán hận nàng nàng cũng ghê tởm .
lần chiến , bị thương nặng, tin tức đưa về kinh thành, nàng lẳng lặng nhìn bầu trời ảm đạm rồi thầm "nếu chết tốt". nằm bên ranh giới sống và cái chết chợt nhớ đến nàng, đoán nàng nghĩ j, rồi tự cười khổ, vì cũng biết nàng chờ mong chết. từng là người của nhau, từng có những nụ cười, tình cảm trao nhau, mà dồn ép nhau tới mức bên chỉ mong đối phương chết, bên chỉ muốn người kia sống bằng chết. Dù độc giả và nu9 liên tục mong chết, nhưng như con gián, vẫn sống, dù bị bao người đập phá ghét bỏ, mà lết trở về kinh thành. cuồng vọng, tự cho rằng với tâm tính thiện lương của Vệ Hành chỉ cần quan tâm, chăm sóc nàng bù đắp dc cho nàng những tổn thương ngày ấy, nhưng tính được tới việc nàng hoàn toàn ko còn chút tình cảm gì cho , tưởng nàng có hận chắc chắn còn . Nhưng chung ăn dưa bở hơi bị nhiều rồi!!!
Sau này mới hiểu, nàng hận tự trách bản thân mình mười, nên dù có dành cả đời bù đắp, nàng cũg cả đời đối với như khi vừa từ cõi chết trở về kinh thành. Ngày đó, nắm tay nàng muốn kéo nàng lại gần trái tim hơn, nàng rụt tay lại, giấu sau váy và chà lau như thể mới đụng vào thứ gì đó rất bẩn thỉu...
P/S:
N9 là con trai ruột của thím Minh Nguyệt Đan nên hố dc lấp với HE.
"Thiên kim cừu" có hai phần, Ngoại truyện dc review ở là phần truyện ban đầu tác giả viết. Về sau chính thím ấy cũng cảm thấy càng viết càng đau khổ và bế tắc, thím ấy cũng chịu nổi. Thế là thím ấy viết lại truyện này với màu sắc tươi sáng dịu dàng kiểu Nam An Thái Phi Truyền. Viết xong đăg lên cho độc giả ăn kẹo ngọt đủ rồi, thím ấy tiếc của bản cũ ban đầu của truyện, thím lại đăng tiếp phần bản cũ trong mục Ngoại truyện. Độc giả đa phần đều thích "tự ngược" đọc xong ngoại truyện ai cũng vật vã rồi lên mạng chém loạn xạ. Nên sau này nhắc tới truyện, mọi người chỉ nhớ phần Ngoại truyện xương cá mà bỏ quên Chính truyện ngọt ngào
Last edited by a moderator: 9/6/17