1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cô bé Lọ Lem - Lăng thục phân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 6
      Editor: Natalie Pham


      Vẻ mặt Phillip thoải mái, im lặng lúc.


      biết phụ thân vì bệnh mà mất cách ba năm, người em cũng bị bệnh tương tự, tuy cứu được, nhưng từ đấy về sau thân thể rất gầy yếu, kinh tế trong nhà hoàn toàn dựa vào và mẫu thân bán ít đồ mà kiếm sống. Đây cũng là lý do gợi ý giúp về mặt kinh tế.


      phải người đàn ông có thừa lòng nhân ái, nhưng July là đứa bé ngoan. Ở thời đại này người phụ nữ chỉ có thể dựa vào đàn ông mà sống, nên trừ bỏ việc tái hôn mẫu thân còn lựa chọn nào khác cả.


      "Người đàn ông kia là hạng người như thế nào?" đôi mắt màu xanh của chuyên chú.


      July nhổ bật gốc cỏ lên, chơi đùa thảm cỏ.


      "Ông ta là thương nhân có rất nhiều tiền, từ thành phố Slovenia sát biên giới đến. Vợ đầu của ông ta mất năm trước, chỉ lưu lại nữ nhi hơn tôi..." biết thêm gì nữa, vẻ mặt mờ mịt khiến Phillip lo lắng."Mẫu thân tôi ... Ông ta là người tốt, đối xử tốt với chúng tôi."


      "Được rồi." gật gật đầu.


      "Nhưng nhà ông ra ở địa phương rất xa, nếu mẫu thân gả cho ông ta, chúng tôi phải chuyển đến thành phố Slovenia..." vất gốc cây cỏ .


      Thành phố Slovenia sát biên giới nằm ở trung tâm vương quốc Pheromone, là trong những thành phố biên giới quan trong, chỉ có thế thôi, biên giới lạnh kinh khủng, chung khác với nhộn nhịp của thị trấn Norfolk. Khoảng cách đường , hai xe ngựa khoảng 2 tuần là đến nơi.


      Đó đúng là nơi xa xôi.


      "July, có cha dượng, vậy nhà cần phải vất vả như trước rồi, đây cũng là chuyện tốt, về sau có thêm người em nữa." ôn hòa .


      " ta là tiểu thư con nhà giàu..." lưỡng lự nhìn . Thiên kim tiểu thư được nuông chiều từ bé, các có chỗ nào để với tới chứ?


      Phillip chỉ mong muốn tương lai tương sáng, gặp ai cũng là người tốt, cả đời vui vẻ hạnh phúc, nhưng phải ai cũng có may mắn có được cuộc sống như vậy.


      Mỗi người đều có con đường riêng, thế giới này vốn phải vườn hoa xinh đẹp.


      "Chờ mẫu thân gả , cũng là đại tiểu thư con nhà người có tiền." nâng bàn tay gầy yếu run rẩy của lên, cười .


      Bốn năm qua, cơ thể dần dần có cơ bắp, khung xương cũng từ từ to và cường tráng hơn, còn cậu bé gầy gò như xưa nữa, mà người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.


      July chăn chú nhìn như muốn in hình bóng vào trong lòng vậy.


      Chỉ mong thời gian có thể ngừng ở đây, như vậy có thể vĩnh viễn nhìn như vậy.


      "Phillip..." Em ."Tôi bao giờ quên ."


      nhấc tay lên, khẽ hôn lên.


      "July, người bạn tốt của tôi, từ giờ phút này, chỉ cần cần, tôi ở chỗ này chờ gọi tôi về.”



      Lại bốn năm nữa trôi qua.


      Đêm khuya ở bến tàu tuyệt đối phải nơi để cho những người tốt tìm đến.


      Từ đống gạch được dùng để tạo thành kho hướng về phía mặt hồ, tạo thành từng bóng đen, từng góc tường đều được treo nhưng câu đuốc, đây là ánh sáng ít ỏi được dùng để phát sáng cho cả bến tàu.


      Trời vừa mới mưa xong, tường gạch còn đọng lại ít giọt mưa, mùi tanh tưởi của cá vào ban ngày có trôi mà con bốc lên, cả khí tràn đầy mùi thối của cá.

      Tại đầu boong tàu cũ kỹ có vãi chỗ được tu sửa, thậm chí từ bên có thể nhìn thấy đáy hồ nước.


      Người canh gác tuần vòng trở về đều ngủ gà nhủ gật, dù sau tại thời tiết tồi tệ này, có người nào nửa đêm chạy tới nơi này cả.


      Mặt hồ mênh mông yên tĩnh bóng người, có ít sương trắng di chuyển mặt hồ, giấu hình dáng của sương mù.


      Đột nhiên, có tiếng nước từ trong sương vang lên, từ từ đến.


      con thuyền gỗ di chuyển từ từ đến gần bờ hồ.


      thuyền có bốn người đều mặc quần áo tối màu và đội mũ. Ngồi ở hàng phía trước là hai người nông thôn trung niên, phía sau là hai người cao thấp. Người thanh niên cao kia trông rất tuấn và rắn chắc, còn người thấp hơi tròn và mập như quả bóng cao su vậy.


      Người hành khách cao lớn từ dưới mũ lộ ra ít tóc vàng óng, liền nâng tay bỏ nó vào lại trong mũ.


      " Joe." Người đàn ông ngồi phía trước xuống thuyền, trong đó người ngoắc tay ra dấu với người còn lại.


      Hai người chạy đến, bắt đầu kề tai .


      Hai người hành khách ngồi ở phía sau liếc mắt nhìn nhau, nhún vai, lời nào.


      "Filex, Andy, đúng ?" trong hai người nghe bạn mình xong, liền trở lại hỏi hai người hành khách phía sau.


      "Tôi là Filex, ta là Andy." Người đàn ông tóc vàng giấu mắt dưới bóng tối, khi chuyện chỉ lộ ra hàm trăng trắng bóng.


      "Jere cùng tôi cho rằng trước..." Bàn tay của Joe chà xát lại với nhau.


      À, tiền. Filex giật mình.


      gật đầu với Andy, Andy tỏ vẻ khó chịu, cuối cùng , từ trong túi lấy ra túi tiền, móc là ít cho họ.


      "Như vậy là được, theo tôi!"


      Joe cùng Jere dẫn bọn họ , hướng chỗ tối của gian hàng tới.


      Khí hậu mùa thu bắt đầu chuyển lạnh, hơi ẩm nhiều hơn. Joe kéo cao áo lên, để tránh khí lạnh, vài người khác cũng hơi co bả vai lại, chỉ có Filex còn trẻ khỏe nên để ý cho lắm.


      Đoàn người đứng trước cửa kho hàng, Joe chỉ tay về phía cửa lớn bị khóa.


      " “Hàng” mà các muốn đều ở bên trong."


      "Các quang minh chính đại vào kho hàng của nhà nước, sợ bị nhân phát sao?" Filex nhướng mày.


      "Đương nhiên chúng chuẩn bị tốt." Joe soi mói liếc mắt nhìn Andy cái."Nhìn qua có vẻ cậu của khẩn trương phải."


      Andy bị ta như vậy, lộ ra vẻ mặt khó chịu.


      "Ai khẩn trương? Số con đường mà tôi qua còn nhiều hơn cậu , ăn muối nhiều hơn cậu ăn bột mì, sóng gió bão táp tôi gặp nhiều hơn cậu gặp, cậu mới là người khẩn trưởng đó!" Cái ngực mập mạp của ông hất lên.


      "Hừ." Joe hừ .


      Filex liếc mắt cảnh cáo thúc thúc của cái.


      "Tốt lắm, chúng ta nên !"


      Jere ở bên cạnh lên tiếng lấy ra chìa khóa, mở ra chiếc cửa gỗ nặng nề.


      Bên trong hoàn toàn đen tối.


      Filex cùng Andy bất động đứng ở cửa. Jere vào trước, tất nhiên hơi ồn tý, ra trong tay ta có câu đuốc.


      Ánh sáng cắn nuốt bóng tối, ngay lập tức kho hàng liền sáng lên. Có bốn cái túi to lớn ở giữa trung tâm sàn nhà.


      Tầm nhìn của mọi người đều dừng lên những chiếc túi đó.


      Dường như cảm nhận được có người, chiếc túi bỗng dưng uốn éo kịch liệt.


      Ba cái túi còn lại cũng bắt đầu cựa quậy, bên trong phát ra tiếng y y ô ô và tiếng khóc.


      "Ầm cái gì cơ chứ? Ầm ỹ nữa lão tử làm thịt các !" Joe hét lên tiếng, qua đá cái.


      "Các chọn ! Các thích người nào." Cuối cùng Jere mở miệng.


      "Ai biết người bên trong có bệnh , chúng tôi muốn kiểm tra hàng." Filex khôn khéo chỉ ra.


      "Sao các lại phiền phức như vậy chứ?" Joe nhìn cách xem thường.


      Jere nhiều, trực tiếp cởi bỏ dây thừng túi đầu tiên, sau đó là cái thứ hai, cái thứ ba...


      bao lâu, gương mặt của bốn thiếu nữ trẻ tuổi lộ ra, người nào cũng mồ hôi đầy đầu, trông rất chật vật. Hai mắt các đều bọ bịt kín, hai tay hai chân đều bị trói lại, hoàn toàn thể nhìn diện mạo.


      "Các mau chọn ! Đảm bảo đều trẻ đẹp, tất cả đều là xử nữ, có bệnh tật gì cả, bán cho các cái giá thấp như vậy là các lãi lắm rồi." Joe nhấn mạnh.


      "Tôi nhìn thấy mặt nào cũng vàng như nến, có vẻ người nào trong các ấy đều khỏe mạnh, các cởi trói cho các đấy rồi cho họ vòng xem nào." Filex soi mói .


      " muốn liền mua, cần đòi hỏi nhiều thứ vô nghĩa như vậy! Nếu phải là người quen giới thiệu, tôi chả muốn bán cho các người nào cả! Tôi tìm được người khác mua rồi, họ đều mua bốn luôn!" Joe tức giận .


      "Đây là đấy nhé, nếu tôi ra ngoài khai báo: 'Hàng hóa của Joe bán đều bị bệnh nhưng đều dối là khỏe mạnh, vì thế chẳng cho kiểm tra hàng” Tôi muốn xem các về sau buôn bán kiều gì.” Filex nóng tính hai tay chắp lại, cùng đối nghịch.


      "!"


      "Kiểm tra kiểm tra." Jere lắc đầu, kéo tóc từ bên trong ra, cắt đứt dây thừng chân ta ra, rồi đẩy ra giữa sàn nhà.


      bị bịt kín mắt sợ hãi quá chỉ có xung quanh, đến hai bước liền ngã mặt đất.


      "Vậy mà tôi ta khỏe mạnh?" Filex hừ tiếng, soi mói .


      Andy lấy khăn tay ra bắt đầu lau mồ hôi."Cái kia... Filex, chúng ta..."


      này cả ngày chưa được ăn cơm và sợ hãi quá độ, đương nhiên tay chân vô lực. Joe tức giận ra lời, thô lỗ kéo khác lên, cắt dây thừng tay chân ta, cởi bỏ khăn bịt mắt ra, dùng sức đẩy ra giữa sàn nhà.


      "! cho tôi! Dám té nữa lão tử ăn thịt ."


      kia trừng mắt nhìn.


      khóc lóc thút thít như ba kia, chính là đứng yên, khiến hai mắt mình thích ứng với ánh sáng.


      Tướng mạo của khiến lòng Filex khẽ động.


      Tự dưng, lấy vật nhọn biết giấu ở đâu ra, đâm về phía mặt Joe.


      "Á!" Joe kêu đau tiếng, nhìn vết máu tay, thể tin chuyện xảy ra.


      "Tôi giết các ngươi!" kia quát lên tiếng, chuẩn bị nhảy qua chỗ Jere.


      Filex thấy ràng, trong tay nắm cái đinh bị rỉ, biết nhặt ở đâu ra, vậy mà bị tra ra.


      Jere vội vàng bước lên, nắm đấm thô bạo trực tiếp đánh vào mặt .


      Được rồi! Kế hoạch có thay đổi.


      "Dừng tay!" Filex trầm giọng , tay ngăn lại nắm đấm của Jere.


      kia bị Jere đánh ngã mặt đất, nhưng hoàn toàn sợ chết, nhảy lên cái định giết Filex.


      "Động thủ, động thủ!" Hai tay Andy vung lên, giống lão gà mái bị hoảng loạn vậy.


      Đột nhiên trong màn đêm yên tĩnh ra đám sĩ quan mặc thường phục biết từ đâu đến.


      Tình huống tiếp theo chỉ có thể là hỗn loạn.


      Filex đồng thời muốn chặn kia lại, Joe cùng Jere, còn muốn bảo vệ chính mình, Andy biết trốn nơi nào.


      vài bị làm cho sợ hãi hét to lên, bị Filex giữ còn cao giọng hét lên.


      Hai người thương nhân buôn người kia vừa sợ vừa tức, lớn tiếng rít gào, sĩ quan mặc quần áo thương phục ghì hai người họ xuống đất.


      "Buông tôi ra! Buông tôi ra!" kia bị Filex giữ trong ngực, ngừng giãy dụa.


      Filex nâng cằm lên.


      Tóc màu hạt rẻ, mắt màu nâu, dung nhan hơi tái nhạt, thể trạng khỏe mạnh.


      Khuôn mặt này, chỉ có thể là người, người trong trí nhớ của .


      từ từ ra cái tên ──


      "July."
      Paru, Béo khỏe béo đẹp, 1393 others thích bài này.

    2. Béo khỏe béo đẹp

      Béo khỏe béo đẹp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      69

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 7
      Editor: Natalie Pham


      Trời ơi!


      Phillip!


      Từ thời khắc bị trói kia chưa bao giờ nghĩ mình an toàn để trở về, vì vậy đường bị đưa tới đây, nhân cơ hội rút ra cây đinh thùng gỗ chứa rượu, để chuẩn bị lúc gặp nguy hiểm có thể bảo vệ bản thân mình, nếu được thuận tiện mang chiến lợi phẩm cùng mình xuống suối vàng.


      Nhưng, ngờ lúc mở mặt ra nhìn thấy gương mặt là Phillip...


      buồn chán nên nhảy dựng lên


      Vừa rồi có rất nhiều người tới lui trong kho hàng, biết chuyện gì xảy ra?


      Hay lại hội thương nhân nào đó làm ăn phi pháp? Hoặc là các được cứu? Nếu được cứu, tại sao ai giải thích cho các biết, còn để các bị nhốt trong bao tải nữa? nếu là làm ăn phi pháp, các lại bị bán nơi nào?


      July rất sợ hãi vì biết đâu là .


      Khi Phillip lại lần nữa xuất trong cuộc đời , có thể trở thành thương nhân buôn người.


      phải bình tĩnh, phải suy nghĩ kỹ. hoang mang của chỉ là điều vô bổ.


      Tiếng cọt kẹt vang lên, cửa phòng bị người mở ra. nhanh chóng xoay người đối diện với cửa.


      người đàn ông cao lớn mắt xanh tóc vàng.


      July nhìn với ánh mắt đề phòng.


      Đây đúng là bất ngờ, Phillip nghĩ chưa bao giờ nghĩ tới Judy nhìn bằng ánh bằng như vậy.


      còn là bé trong trí nhớ của nữa.


      Đứng trước mặt thiếu nữ cao hơn bé trong trí nhớ của , áo con thẳng tắp, tất cả trong ánh mắt chỉ là hiếu chiến.


      Mái tóc màu nâu do lâu ngày chịu dày vò nên nhìn khá rối, Phillip để ý tới bây giờ có thời gian để sửa sang lại bề ngoài, nhất định phải cho thời gian mới được.


      Trái ngược với yên lặng của hầu hết tù nhân và buông lỏng đề phòng của mình, vậy mà hề.


      vẫn như cũ giống con mhím xù lông lên vậy, cho dù có đối mặt với người bạn mình tin tưởng hồi thơ ấu, những chiếc gai lưng vẫn như cũ dựng thẳng lên.


      mặc bộ quần áo nam giới bị dơ bẩn, những vẫn có thể nhìn thấy dưới bộ quần áo đó là bộ ngực tròn trĩnh cùng đôi chân dài gợi cảm.


      Nét mặt còn ngây thơ trẻ con nữa, gò má cao cùng đôi mắt màu nâu đậm gợi lên vẻ đẹp quyến rũ của người ngoại quốc, nếu đôi môi tái nhợt đó được khôi phục lại màu sắc cũ, dĩ nhiên trở thành đôi môi quyến rũ khiến người ta nhìn muốn hôn lên.


      Trời ơi! bé July của trở thành người phụ nữ.


      người phụ đầy quyến rũ và gợi cảm.


      "Những người đó là ai? muốn thế nào?" July đầy địch ý hỏi .


      vẫn giống như trong ký ức của , hai đôi mắt màu xanh như biển cả, cùng phong thái như con trai của vị thần mặt trời, nhưng còn thân hình gầy gò như xưa nữa.


      Bờ vai rộng cùng khung xương to, bờ ngực dày, hai ống quần bằng eo của .


      Tại sao Phillip lại trở thành dân buôn lậu? hoàn toàn thể chấp nhận được.


      Đầu tiên đem mũ cùng kiếm để lên trước bàn . Ánh mắt dõi theo chiếc kiếm đó, gần như cười ra tiếng.


      Nhân cơ hội này, sắp xếp lại suy nghĩ của mình


      kêu sĩ quan trở về.


      Sĩ quan thế giới này tương đương cảnh sát thời đại, phía dưới sĩ quan có phân ra nhiều cấp, cấp 1 2 và 3. Đồng phục của sĩ quan được dùng để kiểm soát cấp độ trong nghành.


      Nhưng sĩ quan vọt vào đây, đều là những sĩ quan tốt nhất.


      qua với sĩ quan Arsene.


      Từ nửa năm trước, Arsene luôn muốn điều tra hội buôn bán khả nghi qua lại bến tàu này, vì vụ án mất tích của thiếu nữ trẻ truyền , ở những thị trấn nghèo tài nguyên xa xôi này, sĩ quan bảo vệ ở đây có rất ít kinh nghiệm, chỉ có những sĩ quan ở những thành phố lớn là có nhiều kinh nghiệm, vì thế khi Arsene điều tra mất ít công sức.


      Tháng trước Phillip lấy thân phận là "Đặc sứ của Hoàng gia" xuất trong phòng làm việc của , quả nhiên mang cho ấy quân đội đầy đủ sức lực.


      Bọn họ mai phục lâu ngày, từ từ thâm nhập vào ít dân cư ở bên ngoài, cuối cùng cũng mua được vài người, được tín nhiệm của Joe và Jere, cho nên tối nay mới lên kế hoạch.


      Bây giờ Joe và Jere bị giam trong ngục, đợi ngày mai để điều tra, có lính canh gác.


      Vừa rồi tình huống rất hỗn độn, có thời gian để giải thích nhiều cho biết, về phía July mà , chỉ thấy đoàn người đột nhiên xông vào, chỉ là đổi vị trí những người bắt ban đầu mà thôi. chưa biết thân phận của .


      Phillip mỉm cười, chủ động đến bàn tròn kéo ra chiếc ghế dựa rồi xuống, chỉ chỗ trống đối diện.


      "Mời ngồi."


      " cần." Nụ cười của làm dao động nhưng vẫn giữ vững chiến tuyến.


      "July, " Phillip thở dài, lau mặt."Là tôi, Phillip, thực cho rằng tôi làm bị thương sao?"


      "..." Cuối cùng cũng chịu ngồi xuống.


      "Tại sao lại lưu lại đến mức bị mấy người kia bắt vậy?" Hai bàn tay Phillip giao nhau đặt mặt bàn.


      "Tại sao lại ở cùng mấy người đó?" Ánh mắt xinh đẹp của lên nghi ngờ.


      "Tôi là đặc sứ hoàng gia đến đây để nằm vùng và điều tra vì gần đây có nhiều vụ buôn lậu người trái phép."


      "..."


      Cảm giác được giải thoát khiến muôn khóc lên.


      Tốt quá!


      phải người xấu! Phillip của vẫn là Phillip, cùng đám người xấu xa kia.


      vùi mặt vào hai bàn tay ngừng thở sâu.


      "July?" Phillip khẽ vuốt tóc .


      Cuộc sống của có rất nhiều thay đổi, ngay cả Phillip cũng thay đổi, chẳng biết mình có thể chấp nhận thay đổi này nữa.


      Cảm xúc trong lòng được tích lũy rốt cuộc cũng được giải phóng, cuối cùng, chuyện bốn năm nay có chưa từng làm qua ──


      khóc.


      "Ôi!" đưa ghế đến bên cạnh , ôm vào trong lòng." bé à, có việc gì cả, đừng khóc. Có tôi ở đây, mọi chuyện ổn thôi."


      " biết..." Mặt núp vào , toàn thân phát run vì khóc.


      Hương thơm người vừa quen thuộc lại xa lạ, dường như ngăn cách bốn năm nay đều biến mất .


      hít sâu rồi ngẩng đầu lên.


      Tại khoảng cách gần như vậy, hai mắt tràn đầy nước mắt óng ánh rất quyến rũ, tròng mắt sẫm màu được màu vàng hổ phách bao quang. Cho dù than vãn khóc đến đáng thương, nhưng vẫn quật cường mím môi. Sao có người vừa kiên cường như vậy, lại cùng lúc yếu đuối?


      Xuất phát từ thói quen cũ, nâng mặt lên, hôi lên má .


      Sau đó, chẳng biết tại sao, lại chuyển qua má , vẫn như cũ nhàng hôn lên.


      July cứng đờ.


      Tim khống chế được đập nhanh hơn, khi dán mặt lồng ngực rắn chắc đấy, nó vượt qua sức tưởng tượng của , nó tràn đầy sức mạnh cùng sức sống, người thanh niên gầy ngày xưa đâu rồi?


      Hồi , khi bị thương, Phillip thường hay an ủi bằng cách hôn nên trán . được nghĩ nhiều, ra lệnh cho mình, cái hôn này chỉ xuất phát từ thói quen cũ năm xưa thôi. Khi tiến lên phản ứng, lại lùi lại.


      July chớp chớp hai mắt trong veo lại.


      " cho tôi biết tại sao lại rơi vào tay những người buôn ngươi kia?" trầm thấp hỏi.


      "Những thiếu nữ bị bắt cùng tôi đâu? Các ấy có việc gì chứ?" hỏi trước.


      "July, nha đầu này học được dùng câu hỏi trả lời câu hỏi rồi." Phillip hít hơi dài.


      Giọng điệu bất đắc dĩ của khiến nín khóc mà mỉm cười."tôi còn là nhóc ngày xưa nữa."


      "Tôi biết."


      Cùng lúc hai người nhớ tới cái hôn ngắn ngủi kia.


      Ngay lập tức July nhìn xuống, cố gắng bảo trì thoải mái ung dung.


      Tại sao hôn chứ?


      Khi hai người vẫn còn là hai đứa trẻ, hôn đơn thuần chỉ là an ủi, nhưng bây giờ… còn là bé nữa. có thể cảm nhận được, tuy đối còn chút tình cũ, nhưng giữa hai người cảm giác xa cách ngăn lại. Trước đó còn lộ ra vẻ ớt trước mặt , nhưng ngay lập tức mình, nắp lên mặt mình chiếc mặt nạ khác.


      Tiểu July của thay đổi.


      "Các ấy giống như đều được đưa tới khách sạn. Tý nữa nếu muốn gặp, tôi đưa , nhưng bây giờ trả lời câu hỏi của tôi trước .” bình tĩnh chăm chú nhìn . “ còn nhiều giống như bị bắt cóc, những người đó được may mắn được cứu ra như , mỗi manh mối đều có thể giúp tôi giải cứu cho các đó."


      Cũng bị đưa đưa lại nhiều ngày, lau mặt rồi ngồi xuống ghế dựa.


      "Tôi tìm Marian nên mới bị những người đó bắt..." sa sút tinh thần .


      "Marian là ai?"


      "Tôi có người em , nhớ chứ? ấy chính là Marian." liếc mắt nhìn cái.


      Bàn tay to lớn của bao trùm lấy tay , trong phòng nho , có thể cảm nhận được hơi thở mãnh liệt của


      "July, bốn năm nay xảy ra chuyện gì? Kể hết cho tôi nghe ."


      Tự nhiên trong lúc đó, tin rằng nếu đời này có người có thể tìm được Marian, người đó nhất định là Phillip.


      Vì thế, kể cho .


      "Bốn năm trước, tôi cùng mẫu thân và Marian gả đến thành phố Slovenia."


      Thành phố Slovenia nằm ở biên giới nhưng nó cũng là trung tâm thương mại, Lord là người đàn ông giàu có.


      Cha dượng , ngài Lord đối xử với và gia đình khá tốt. Đứa con riêng của ông hơn July cùng Marian.


      " ấy kêu là Cinderella... ấy rất xinh đẹp, đúng là thiên kim tiểu thư." July thấp giọng .


      Bình thường Lord có thuê gia sư dạy ở nhà cho con ông ý, dạy cưỡi ngựa, đàn dương cầm, hội họa, cùng Marian và Cinderella thể là thân nhau, nhiều lắm chính là sống hòa bình với nhau.


      "Lord mời gia sư dậy các ?" Phillip ngắt lời.


      July biết chữ là do dạy, sớm phát ở phương diện học tập rất thông mình, dạy hiểu ba. Nếu gia đình Lord giàu có, có lý do gì lại thuê gia sư về dạy hai người con riêng của vợ.


      "Ông ta có hỏi qua chúng tôi có muốn học cùng Cinderella. Vì thân thể Marian được tốt nên tôi muốn chăm sóc em ấy, nên từ chối."


      "Ừ."


      "Ngài Lord làm ăn rất lớn, thường xuyên ở nhà, mẫu thân tôi trở thành bà chủ của gia đình Lord, thường xuyên phải tham dự ít tiệc tùng và dùng cơm với các phu nhân khác. Ở nhà ba người con chúng tôi làm việc riêng của mình, cho đến có ngày..." July thở dài."Ngày đó Lord ra ngoài, trở về."


      " ' trở về ' là ý gì?" nhăn lại.


      "Ý là thấy trở về nhà nữa.” July chán nản cúi đầu xuống.


      "Ông ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Bị bắt cóc? Sinh bệnh? Bị thương? chết?" người trở về chắc chắn có lý do?


      "Tôi biết nữa, ông ta trở về nữa !" July nóng ruột đứng dậy, đứng bên cửa sổ.


      chắc chắn tiểu July có việc gạt .


      "Sao các báo cho cục bảo an ở địa phương?"


      "Đương nhiên là có, nhưng ai biết ông xảy ra chuyện gì, chỉ biết ông ta công tác đột nhiên gặp tên vô lại rồi mất tích."


      "Kẻ bắt cóc có liên lạc với người nhà ?" nhăn lại.


      " có."


      " có ai truy tìm ông ta?"


      "Các sĩ quan đều tìm bốn tháng, đều có tung tích gì." July thở dài, trở lại chỗ cũ ngồi xuống."Tất cả mọi người đều do ông ta vào rừng rậm gặp cướp nên bị giết. Lúc biết tin tích mất tích của ông ta, Cinderella khóc lớn, toàn bộ gia đình tôi lại lần nữa chỉ toàn đám đàn bà con ── lần này có thêm người đó là Cinderella."


      "Ừm." khi bắt đầu suy nghĩ, chính là tiếng “Ừ” cao thấp này.


      Hồi còn bé chính tiếng hắng giọng này làm cảm thấy tất cả những điều dối bị biết được vậy..


      "Di chúc của ngài Lord để lại tất cả tài sản cho Cinderella, nhưng phải đợi đến khi ấy 24 tuổi mới được thừa hưởng." Cứ như vậy, lại lần nữa rơi vào hoàn cảnh phải nuôi chính bản thân mình.


      Last edited: 29/5/17

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :