1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      chẹp chẹp càng ngày càng ngược mà Cuồng :yoyo52::yoyo52:
      Momo1314 thích bài này.

    2. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      cái hay của Cuồng là giọng văn nhàng mà ngược đau tim đau phổi lắm. thanks nàng.
      Momo1314Hale205 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 11


      Tân Nô siết chặt chăn, môi run run, khẽ : "Ta có gì cho người..."


      Có lẽ bị giọng yếu ớt của nàng kích thích, lúc này tâm địa cứng rắn như sắt cũng rung động. nắm cằm nàng, nhàng lắc : " phải là có, do nàng chịu..."


      xong kéo nàng vào trong ngực, rất quen thuộc cởi bỏ áo áo khoác của nàng.


      Tất nhiên Tân Nô hiểu , nhưng mà phải bên cạnh vừa mới có tân sủng xinh đẹp kiều mị, thương còn kịp, sao còn tới bên giường kẻ tiện nô là nàng?


      Lập tức nghiêng người né tránh nụ hôn của : "Gia chủ có người chăm sóc, Tân Nô... sạch , lại sinh bệnh, thể hầu hạ..."


      Bởi vì sốt , đôi má ửng hồng như là xấu hổ, nhìn nàng như vậy hai hàng lông mày Vương Hủ khẽ giãn ra.


      Ngày ấy khi mang nữ tử bướng bỉnh này về, cực lực áp chế tức giận của mình, cũng cố ý đuổi nàng cách xa mình chút, miễn cái miệng nhắn của nàng ra những lời khiến khắc chế được.


      Lại , mấy năm nay tu thân dưỡng tính cũng có tác dụng, tuy khinh thường những lão già hủ nho tĩnh tu, nhưng cũng lĩnh ngộ được ít đạo thiền của Đạo gia, khắc chế tâm tình, quả khá công hiệu. Hôm nay thế mà lại bình thản khoan dung cho nữ tử to gan lớn mật này, nhưng mà nhìn dáng vẻ nàng sợ hãi đuổi nàng cách xa, miễn cho nghĩ tới cảnh nàng bị tên khốn Bàng Quyên đưa vào phủ, suýt chút bị ăn đến mảnh xương cũng còn.


      Bảo nàng tắm là cố ý, nghĩ sau khi nàng gặp Thân Ngọc ốm nặng trận. Tâm trạng bị kìm nén hơn tháng bỗng dễ chịu hơn chút ít, lúc này sắc mặt nàng hơi ửng hồng, lại giống như ăn dấm chua.


      Vương Hủ mạnh mẽ áp nàng xuống, hôn môi nàng : "Nàng cần phải vận động cho toát mồ hôi..."


      Có thể là thân thể quen với quấn quýt của . Cũng có thể là ban ngày ánh sáng chiếu rọi, Tân Nô chịu nổi...


      Lúc nàng vẫn luôn nghĩ mặt lạnh, ai ngờ lúc có ai, hoàn toàn buông thả là kẻ phóng đãng bừa bãi...


      Mới đầu, nàng rất khổ sở. Thế cho nên mỗi khi bế nàng lên giường, nàng khóc lóc trận. Về sau tốt hơn chút, nhưng hết lần này tới lần khác phá hủy hình tượng của nhân sĩ, bỏ qua lời dạy nho gia, lòng nghiên cứu lạc thú phòng the.


      Ngay cả nàng cũng biết, chỉ cho rằng nghiên cứu huyền diệu của nho học. Bởi vì Vương Hủ thích nàng đọc sách, cho nên sau khi phụ thân qua đời, cấm nàng được tới học đường nghe giảng. Vì vậy nàng thường xuyên vụng trộm vào thư phòng của trộm đọc thẻ tre. Vừa vặn bắt gặp dòng chữ cuộn vải nàng tò mò nhàng cầm lấy. Ai ngờ vừa liếc nội dung, giống như tự đâm mình, cả người bị thiêu đốt thành tro.


      Hai tay run lên, mất bình tĩnh vứt cuộn lụa vào trong ao, lúc vớt lên, mực bị nhòe.


      Sau đó bị phát , nhưng lại bày ra dáng vẻ tôn sư đức hạnh, rất tâm đắc những gì mình sưu tập. Từ đó, thi thoảng ép nàng cùng tiếp nhận chỉ dạy tinh túy của đạo gia, khí vận đan điền, nhả cố nạp khí, khai thông kinh mạch...


      Hôm nay - khoảng hai tháng tu tập thuật thiên chi, Tiên nhân trong Quỷ Cốc vốn lạnh lùng trẩm ổn, gạt bỏ hết những tuyệt học của Đạo gia, chỉ mong được khoái hoạt.


      Xong việc, Tân Nô mồ hôi đầm đìa, áo yếm còn ướt, ảo não nghĩ thầm: Chẳng lẽ tân sủng của hiểu khí tức huyền học chủ động phối hợp, làm cốc chủ Quỷ Cốc mất hứng, nên mới gấp gáp nhịn nổi?


      Vương Hủ ôm nàng, dùng chăn bao phủ toàn thân nàng, miễn cho nàng vừa ra mồ hôi lại bị cảm lạnh, thuận tay lau trán nàng, cúi đầu nhìn mĩ nhân nằm trong ngực.


      Từ nàng rất xinh đẹp, nhất là nốt ruồi đỏ giữa trán, nhìn cái là thể quên. Nhưng những năm gần đây nàng mất dần vẻ ngây thơ, hai hàng lông mày thêm trầm tĩnh, đáng ghét. May là, lúc nàng ngủ, vẫn còn mang nét đẹp ngây thơ đó.


      Giống lúc này, nàng buồn ngủ mở mắt ra nổi, ngoan ngoãn cuộn mình chui vào ngực , lông mi khẽ run, nếu phải quá hiểu nàng, nghĩ mĩ nhân trong ngực là người ngoan ngoãn dịu dàng đấy.


      "Cốc chủ, chẳng phải người cho ta thị tẩm, mọi thứ đều giống như nô bộc bình thường khác? Quân tử sao có thể nuốt lời? Tân Nô muốn... Mong Cốc chủ tìm mĩ nhân khác trông nom chuyện giường chiếu..."


      Đôi mắt Vương Hủ chuyển sang lạnh lẽo, mở miệng : "Khi nào nàng có quyền quản chuyện này, sao ta biết? Nàng biết thân phận của mình, chẳng lẽ còn muốn gia chủ phải theo ý nàng? Tân Nô, ra ngoài hơn hai tháng, gan lớn cũng tốt, nhưng cũng nên quá mức!"


      Lời còn chưa dứt, chuyển đề tài, "Trộm mười hai cuốn luận ngữ của ta rồi giấu chỗ nào?"


      Tân Nô lường trước hỏi vậy, cả người co rúm lại : "Đó là của phụ thân ta lúc sống..."


      Đương nhiên Vương Hủ có thể hiểu ý tứ trong lời của nàng, sắc mặt bình thản : "Vậy thế nào?"


      Đúng vậy, thế làm sao, hôm nay từng cọng cây ngọn cỏ trong Quỷ Cốc đều thuộc sở hữu của Vương Hủ. Tâm huyết của phụ thân, chỉ cần Vương Hủ gật đầu bị mai trong thư phòng của . Hai tháng trước dưới trợ giúp của lão bộc nàng trốn khỏi núi Vân Mộng cũng mang luận chính của phụ thân .


      Trong khoảng thời gian đó, cả ngày vất vả, chỉ có những lúc đọc dòng chữ của phụ thân, nhìn những nét chữ quen thuộc đó mới khiến nàng vơi buồn khổ. Càng thêm kiên định sau này nhất định đem di vật phụ thân lưu truyền hậu thế.


      Cho nên khi nghe xong lời Vương Hủ ... Tân Nô lạnh lùng nhìn : "Phụ thân qua đời, môn đồ của người cũng rất nhiều, cho dù sách đó lưu truyền hậu thế, cũng ảnh hưởng tới người... Lúc còn sống phụ thân đối xử với người tệ, dựa vào tình cảm đó của phụ thân..."


      chuyện, Quỷ Cốc đứng lên, những công tác dịu dàng thắm thiết chuẩn bị lập tức mất sạch, chỉ còn giọng lạnh lẽo: "Mặc dù Tân Tử học rộng, nhưng những luận chứng còn có cái thiếu sót, mục nát, lỗi thời, lưu truyền hậu thế chỉ khiến hậu thế chê cười mà thôi. Nếu nghĩ cho phụ thân nàng, nên bỏ tâm tư đó . Lần này nàng mình trốn ,niệm tình lão đầu dẫn nàng chỉ là kẻ vô tri ta phạt nàng, ra ngoài lâu như vậy, cũng nên kiềm chế tư tưởng lại rồi."


      xong, đứng dậy phất tay áo, quay người rời .


      giống với vẻ dịu dàng phong nhã khi chuyện với những nữ tử khác ở trong cốc, chưa bao giờ Vương Hủ chuyện với nàng bằng giọng điệu mềm mỏng.


      Trong lòng khó chịu, vị thuốc trong miệng càng thêm đắng chát. Nàng đứng dậy mặc y phục tử tế, rót ít sữa, chậm rãi uống. Sau khi buông chén xuống, Tân Nô nhìn cách tay trống trơn lập tức giật mình.


      Xưa nay nàng thích đeo trang sức, chỉ duy có vòng ngọc cổ tay là vật bất li thân, là di vật mẫu thân để lại cho nàng, nhưng bây giờ cổ tay trống trơn, có phải vòng ngọc bị rơi? Bởi vì lúc Bàng Quyên trói nàng, liên tục hai ngày, nhớ rơi ở Bàng phủ hay chỗ khác?


      Đúng lúc này Khải Nhi vào, Tân Nô vội hỏi: "Muội có thấy vòng ngọc của ta?"

      Khải Nhi bị hỏi sững sờ, nàng biết vòng ngọc kia là di vật mẫu thân Tân Nô lưu lại, Tân Nô rất quý trọng, nhưng mà mất lúc nào, Khải Nhi cũng .


      Nhất thời nghĩ ra, Tân Nô cảm thấy buồn bã, ngẩn người ngồi giường nghĩ lại.


      Nhưng vẻ mặt Khải Nhi lại vui vẻ, giọng trấn an Tân Nô: "Cứ nghĩ gia chủ để ý tỷ, trách phạt, hôm nay lại tới, xem ra gia chủ vẫn sủng ái tỷ tỷ, tự mình tới thoa rượu thuốc cho tỷ. Như vậy về sau phải bận tâm."


      Xong còn thêm: "Hôm nay gia chủ mở tiệc chiêu đãi khách nhân, tới đêm, nhất định náo nhiệt, lúc đó chúng ta có thể đứng bên cạnh nội viện nhìn trộm ca múa nhã nhạc, nghe có nhiều đệ tử nghe tin Tôn sư xuất cốc, đặc biệt đến bái yết ân sư... Đúng rồi, Tôn Bá cũng tới..."


      Lời này vừa , quả nhiên khiến Tân Nô phục hồi tinh thần, dám tin nhìn Khải Nhi: "Huynh ấy... đến rồi?"


      Khải Nhi nhìn phản ứng của Tân Nô, đột nhiên có chút hối hận mình nhanh mồm, ảo nảo : "Tỷ tỷ, ta nên , lúc đó tỷ đừng náo loạn, ... Gia chủ trách phạt muội đấy..."


      Tân Nô vuốt mái tóc dài của mình, do dự : "Huynh ấy... có khỏe ?"


      Khải Nhi chần chừ : "Nghe cưới... ái nữ của tướng quân nước Tống, chắc là mạnh khỏe a?"


      Tân Nô gì thêm, lần từ biệt hai nắm trước, nàng biết kiếp này nàng và huynh ấy khó có thể tiếp tục tiền duyên, cho nên việc Tôn Bá lập gia vốn là chuyện đương nhiên, ngược lại mới kì lạ đấy.


      Khi đó, nàng đau buồn vì mất song thân, Vương Hủ cấm nàng tiếp xúc với đệ tử của phụ thân, giam lỏng trong sân, mỗi ngày đau buồn khóc lóc, ban đầu Vương Hủ còn kiên nhẫn, sau này, cả ngày thấy tăm hơi.


      trạch viện to như vậy, ngoại trừ mấy lão bộc, ngay cả bạn cùng lứa nàng cũng có. Khi đó nàng chỉ biết mỗi người đưa cơm thay thúc thúc là Tôn Bá.


      Từ đó thiếu niên ấy luôn lén lút mang cho nàng vài bông hoa dại mới hái ban sáng, hoặc vài con dế.


      Chính là mối tình đầu, nàng hoang mang nơi nương tựa, cách mấy ngày Tôn Bá lại vụng trộm tới thăm, trở thành niềm an ủi duy nhất của nàng.


      Tác giả có lời muốn : Meow~~ hôm nay trốn việc nghỉ ngơi ~~ vui vẻ ~~ kết quả ăn nhiều chocolate... Vốn quyết tâm giảm béo... sám hối a, hận thể lấy đầu đập vào tường...
      yuki0129, levuong, Nhatchimai30 others thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Sao ngược dân chúng tả tơi vậy nè. Huhu
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 12


      Kí ức vốn bị chôn vùi lại đột nhiên bị mở ra.


      Lúc trước hai người biết trời cao đất rộng, chỉ nghĩ rời khỏi Quỷ Cốc, là được tự do. Những ngày đó, Vương Hủ đối xử với nàng rất lạ. Có lúc, ngồi đối diện im lặng nhìn nàng chăm chú, gì. Tia sáng trong mắt lại khiến nàng càng ngày càng cảm thấy thấp thỏm yên. Vì vậy báo cho Tôn Bá. Hai người quyết định cùng nhau bỏ trốn.


      Nhưng rời khỏi cốc chưa được ba mươi dặm cả hai bị bắt trở lại. Trước vẻ mặt trầm của gia chủ Quỷ Cốc hai người vẫn thề non hẹn biển vĩnh viễn chia lìa. Đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị dùng thủ đoạn tách ra.


      Nàng bị đóng dấu, hoàn toàn trở thành tư nô của Quỷ Cốc, mà Tôn Bá giống như bị thúc phụ mạnh mẽ giáo huấn, đột nhiên bừng tỉnh nhận ra hậu quả của mình khi trốn khỏi cốc. Vì thúc phụ càng vì tiền đồ của đệ đệ, hứa hẹn vĩnh viễn gặp lại Tân Nô, lúc này mới được Cốc Chủ tha thứ, coi đó chỉ là hành vi nông nổi nhất thời của thiếu niên.


      Những... tình cảm sâu đậm kia, giống như ánh hoàng hôn ban sớm, đẹp nhưng chỉ thoáng qua. Cho tới bây giờ, chút dấu vết cũng còn tồn tại.


      Tân Nô cũng có hứng thú gặp lại cố nhân. Hôm nay người và vật còn, gặp lại càng thêm bùi ngùi. Nhưng mà chưa tới nửa đêm, Uyển lại phân phó Tân Nô tắm rửa mặc y phục, hôm nay làm người hầu bên cạnh gia chủ.


      Khải Nhi tranh thủ lấy dụng cụ ra, bên trong hộp trang điểm ba tầng, lấy hộp son và muôi gỗ đào, dưới ngọn đèn, dùng điều chế chu sa thành son môi, mùi thơm của cây cỏ tràn ngập trong phòng.


      Gia chủ thích thanh nhã, cho nên nữ tử trong cốc hề giống phu nhân của các chư hầu bên ngoài, dùng rất nhiều bột chì. Những nữ tử vào cốc đều được chọn lựa cẩn thận, cần phải dùng bột phấn, chì mày. Chỉ cần dùng ít son môi, sửa lông mày lại thôi.


      Tân Nô chăm chút như vậy, nhưng Khải Nhi chịu, giúp Tân Nô bới tóc sau đó : "Nếu bình thường, cần trang điểm, hôm nay được. Trong thịnh yến chúng vị đệ tử mang theo nữ quyến, tỷ tỷ sao có thể bị... nhan sắc của thê thiếp người khác chèn ép?


      Lúc trước nếu phải Tôn Bá khuyến khích, sao tỷ tỷ lại bỏ trốn cùng ? Cuối cùng chỉ mình tỷ chịu phạt, lại đường thăng quan lấy được thê tử xinh đẹp, đây là đạo lí gì? Chính là muốn so sánh, xem vị mĩ nữ của nước Tống mà lấy có xinh đẹp bằng tỉ tỉ?


      Khải Nhi cũng phát giác lời của mình đâm mạnh vào tim Tân Nô, chỉ nghĩ trời sinh nữ tử thích cái đẹp nên nổi lên tâm tư so sánh thôi.


      Tân Nô khẽ rũ mắt xuống, giọng lạnh lùng: "Cho dù dung mạo xuất chúng sao? Chỉ cấp cho nam tử chơi đùa, người ta là thê thiếp của sĩ khanh, tiện nô sao thể so sánh?"


      xong lấy khăn, nhúng nước lau mặt sạch, xóa hết son môi vừa tô, sau đó : "Như vậy là được, Khải Nhi tự mình chải đầu trang điểm, muội và ta khác nhau, năm đó lúc phụ mẫu bán muội, kí khế ước hai mươi năm, tương lai muội có thể lập gia đình, sinh hạ vài hài tử cần phải rơi vào cuộc sống nô tịch, coi như là có hi vọng. Tỷ... hoàn toàn vô vọng.


      Khải Nhi nghe xong vành mắt nóng lên. Nàng biết ý tứ trong lời của Tân Nô, Tân Nô là tiện nô bị đóng ấn văn tự bán đứt, về sau nếu may mắn thoát khỏi nô tịch, cũng thể giống như nữ tử bình thường lập gia đình. Nữ tử in dấu nô lệ cho dù tình nguyện làm thiếp, sau này khi sinh hạ hài tử, đứa cũng thể đứng thẳng làm người chân chính... Đó là dấn ấn phải khóe da khoét thịt mới có thể che dấu...


      Gia chủ đối với đệ tử khoan dung, vì sao lại tàn ác với Tân Nô tỉ tỉ như vậy?


      chuyện, Tân Nô đứng dậy thay y phục, giống nhưng y phục trắng bằng vải gai của các nô bộc khác. Y phục người nàng là lụa có hoa văn, cùng ở trong cốc, gia chủ mặc dù nghiêm khắc với tỉ tỉ nhưng lại dùng lăng la tơ lụa đẹp nhất cho tỉ tỉ.


      Khải Nhi theo sau Tân Nô, nhịn được bị vòng eo nhắn của Tân Nô hấp dẫn. Mái tóc dài mềm mại rủ xuống thắt lưng được buộc lại bằng sợi dây ngọc, khẽ đung đưa phía sau. Khí chất đoan trang thanh nhã đâu giống như nô tì!


      Việc Khải Nhi lo lắng nàng gặp mặt Tôn Bá là dư thừa, vào phòng, các nàng theo lối thông ở hành lang trực tiếp tới cạnh gia chủ.


      Lúc này trong trường đình nhã tấu nhạc, theo tiếng nhạc, những vũ nữ nhảy múa, gia chủ Quỷ Cốc ngồi ở chỗ cao, rèm che phủ xuống, cũng che luôn cả Tân Nô, chỉ lộ ra bóng dáng xinh đẹp, khiến mọi người quá chú ý.


      Hôm nay Vương Hủ thân y phục màu đen, rất phong độ, đồ trang sức chỉ có huyền quan, dùng kim ngọc, chỉ dùng trâm gỗ cố định, phối hợp với trang phục càng thêm xuất trần.


      Bên trong trường đình khách mời hầu hết là những đệ tử lâu được gặp ân sư, bởi vì lúc bái sư tuổi tác bất đồng, cho nên có người là thanh niên nhược quán, có người tóc hoa râm, có trung niên nam tử. Bọn họ đều là các khanh sĩ của các nước, sống nhiều năm con đường làm quan, từng người dưỡng ra khí chất trầm ổn quý khí.


      Nhưng mà lúc này vào đình viện, dù bên ngoài hiển hách ra sao, đều bỏ y phục cẩm hoa phú quý, đổi lại áo gai trường bào đen, đầu đội trường quan trâm trúc, ngồi ngay ngắn hai bên đình, giống như năm đó kính cẩn lắng nghe ân sư dạy bảo.


      Mà gia quyến thê tử của bọn ngồi cách xa trường đình hơn, được phép tiến vào.


      khúc nhạc vừa dừng, vũ cơ lui ra, chỉ còn tiếng đàn cổ, nhàng phiêu dật trợ hứng mọi người uống rượu.


      Vì vậy chúng đệ tử bắt đầu hàn huyên, đồng thời từng người tự động đến trước mặt ân sư thấp giọng kể lại những vấn đề mình gặp gần đây.


      Tân Nô ở sau màn che, dùng muôi gỗ múc rượu nóng rót vào bình, sau đó cúi đầu giơ hai tay lên cao để ngay ngắn trước mặt gia chủ.


      Vương Hủ cũng liếc nhìn nàng cái, chỉ tiếp nhận bình rượu giọng chuyện với đệ tử.


      Lúc này đệ tử quỳ trước mặt Vương Hủ tên gọi Trâu Kị, là tướng của nước Tề, nổi danh là nam tử tuấn, rất giỏi can gián, thương thuyết.


      Năm đó nước Tề đổi chủ, Tân Vương để ý, chỉ lo vui chơi, vì vậy lợi dụng thân phận nhạc công tiếp cận Tề Vương, dùng đạo lý "Phủ cầm bất đạn, bãi giá tử" thuyết phục Tề Vương cần chính, sau đó được trọng dụng.


      Lúc này vị nam tử tuấn thân cao tám thước quỳ trước mặt Quỷ Cốc, vẻ mặt cảm kích : "Trâu Kị có vinh quang như ngày hôm nay, là nhờ năm đó ân sư dạy bảo, năm đó Kị cố tình khuyên can, lại sợ nắm chắc, để cho Vương phẫn nộ, nhưng ân sư viết thư cổ vũ đệ tử, Tề Vương tuy bướng bỉnh sa vào hưởng lạc nhưng là người lòng dạ rộng lượng, cần chú ý ngôn từ khi khuyên can, cần lo bị giáng tội. Lúc này đệ tử mới dám giả mạo nhạc công, tiến tới khuyên can được Vương trọng dụng."


      Vương Hủ mỉm cười, đem rượu trong chén đưa cho đệ tử tuấn bất phàm này, mở miệng : "Lúc Tề Vương còn là công tử, vi sư cũng có duyên gặp lần."


      là người hào sảng, đường thấy gã ăn mày sử dụng lá cây thổi tiếng chim hót, thế nhưng lại để ý thân phận ngồi đống gạch vụn lãnh giáo kĩ thuật của gã ăn mày. Nhân vật câu nệ tiểu tiết bực này, ngại học hỏi kẻ dưới, tương lai đối xử tử tế với thần tử. Chúng đệ tử bên trong Quỷ Cốc từ trước tới giờ đều am hiểu sử dụng ngôn ngữ, nếu khuyên can những chư hầu dư dằn ngu muội, ngược lại thể phát huy còn dẫn tới họa sát thân. Còn nếu can gián trước Vương Hầu, nhất định tiền đồ vô lượng.


      Trâu Kị giơ hai tay đón rượu ân sư ban tặng, vẫn luôn phủ phục rửa tai lắng nghe, nghe xong, có cảm giác bừng tỉnh: "Đệ tử năm đó ngu dốt, lòng nghĩ nam nhi chí tại bốn phương, muốn về quê cũ mà muốn lưu lạc ở nước Ngụy, nhờ ân sư khuyên bảo, cũng bởi vì nguyên nhân đó, tâm tư của ân sư với đệ tử có thể sánh ngang phụ mẫu, ân tình này trò có gì báo đáp!


      Lập tức cảm động đến rơi nước mắt.


      lời như vậy, Tân Nô quỳ bên cạnh cũng nghe được mấy lần rồi. Mỗi đệ tử dù bên ngoài oai phong giương cánh như hùng ưng thế nào, lúc này lại giống như gà con chim non, vui mừng thôi mà nhào vào lồng ngực ân sư.


      Có đôi lúc nàng hoài nghi, tuy rằng năm đó Vương Hủ thường xuyên ngồi nghe phụ thân dạy dỗ, nhưng mà phụ thân lại tôn sùng nho lễ, truyền thụ học thuyết là chính thống đương thời. Vậy rốt cuộc cái mưu lược quỷ kế mà Vương Hủ truyền thụ cho đệ tử sau này học ở đâu?


      với đạo lí nho gia nhân ái quân thần, Vương Hủ truyền cho đệ tử là những năng lực thực dụng hiệu quả nhất, giống như vô tình chỉnh đốn phẩm đức rèn luyện hàng ngày của đệ tử.


      Ví dụ như sau khi Trâu Kị kia khen ngợi ân sư, lắp bắp kể lể mình và võ tướng nước Tề bất hòa, sư phụ bình thường phải dạy đệ tử quan văn quan võ nên dĩ hòa vi quý, thể vì Vương có chút bất công mà nổi lên ganh tị.


      Nhưng mà Vương Hủ nghe xong lời Trâu Kị, lại : " quân công hiển hách, tất nhiên là có chút đắc ý, nhưng cũng chỉ là đồ mãng phu, đáng nhắc tới, nếu có được phụ tá có tâm cơ, ngươi nên chú ý."


      Xúi giục văn võ bất hòa tới mực này, phụ thân khi còn sống có đánh chết người cũng truyền thụ cho đệ tử. Huống chi các đệ tử Vương Hủ lúc này thân phận người nào người nấy đều tầm thường, chỉ câu, có thể rung chuyển nước.


      Tuy Tân Nô mấy năm nay tới giảng đường nghe giảng, nhưng dù sao trước năm mười hai tuổi vẫn được phụ thân tự tay truyền thụ, tất nhiên cảm thấy lời của Vương Hủ chói tai.


      Cũng khó trách những năm gần đây liên tiếp có nho sinh khiêu khích môn đệ Quỷ Cốc, thậm chí còn có chuyện đốt sách của Quỷ Cốc Vương Hủ. Loại học vấn che dấu lợi ích này, cùng với nho gia khiêm tốn đúng là thủy hỏa bất dung.


      Những nho sinh này vào được cốc, bằng nếu nhìn thấy Quỷ Cốc, chỉ sợ cũng quỳ xuống mà sùng bái .


      Trong lúc Tân Nô nghĩ ngợi lung tung, bên tai truyền đến thanh lạ lẫm nhưng quen thuộc: "Đệ tử Tôn Bá bái kiến ân sư."


      Bàn tay cầm cán gỗ bỗng khựng lại, chạm vào đồ hâm rượu bằng đồng phát ra tiếng vang nho .


      Hết lần này tới lần khác Vương Hủ lại quay đầu : "Tân Nô, rót hai chén rượu nóng."


      Tác giả có lời muốn : Meow~~~ bạn bè gặp lại, phát sinh vấn đề ôi!!!!~~~~
      yuki0129, levuong, Nhatchimai33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :