1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại - Trọng sinh] Đãi Thiên Hoa Khai - Độc Độc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Trạng Nguyên... Giỏi .

    2. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      @YooMi: Cố lên nàng ơi ăn hành xong chúng ta được ăn đường mà :v
      YooMi thích bài này.

    3. boconganh92

      boconganh92 New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      13
      Minh Đức Đế quá cao thủ mà. Hành hạ người cũng biết cách, Ko biết lúc biết muội muội dấu trọng sinh vào thân thể Toàn Nhà Liên có cảm giác gì, kiểu như tự bê đá đập chân mình cho xem ><

    4. Usagi

      Usagi Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      870
      Chương 3
      Edit: Usagi

      Trạm Liên trong chốc lát kịp phản ứng, bị chén sứ đập lên người, trà nóng văng lên da.

      Nghe tiếng vang dội, chén trà rơi đất liền vỡ thành nhiều mảnh .

      dám ném nàng! Trạm Liên trợn mắt nhìn, suýt chút nữa bật thốt gọi người kéo ra ngoài chém đầu.

      Xuân Đào kêu tiếng, chạy đến chỗ Trạm Liên, chà lau xiêm y cho nàng, cũng liên tục hỏi nàng có nóng , có phỏng da .

      Mạnh mẫu nghe được tiếng vang, liền đạp cửa xông vào. Mạnh Thái Điệp theo sát phía sau, nhưng lại dừng ở trước cửa, vào nữa.

      “Đào nhi, Đào nhi, con làm sao thế? Sao lại tức giận? Con bây giờ thể giận dữ như thế được!” Mạnh mẫu thấy nhi tử quý nổi giận đùng đùng, ngừng an ủi , nhưng khi nhìn Trạm Liên lại lộ vẻ hung ác, “Ngươi cái người đàn bà thô lỗ này, tướng công ngươi vì nước vì dân, vất vả lâu ngày nên mắc bệnh nặng, ngươi chăm sóc kỹ lưỡng thôi, lại chọc phát hỏa, ngươi đúng là muốn lật trời mà! Người đâu, đem tiện phụ này giải đến phòng chứa củi , bỏ đói nàng ngày, như thế mới nhớ lâu được.”

      Trạm Liên cười lạnh tiếng, nghĩ “Khá lắm! Vì nước vì dân, vất vả lâu ngày thành bệnh. Đúng là nhà biết xấu hổ.”

      Hai nhà hoàn tính tiến lên trước, liền nghe tiếng hét vang dội, “Ta xem ai dám!”

      Tất cả mọi người trong phòng đều bị uy nghi của tiếng quát này làm chấn động.

      Trạm Liên lạnh lùng quét mắt nhìn vòng, dừng mắt người Mạnh mẫu, “Lão phu nhân, Mạnh đại nhân, vậy các người đều biết lý do tại sao Thiên gia lại đem bản tiểu thư gả đến Mạnh phủ các người rồi.”

      “Đó là bởi vì ngươi đắc tội Lục công chúa cùng Thiên gia.” Mạnh mẫu thốt ra.

      Trạm Liên gật đầu, “Đúng vậy.”

      “Vậy ngươi còn có mặt mũi nào mà dám ra oai ở Mạnh phủ ta? Mạnh gia ta bị ngươi hại còn chưa đủ thảm sao?” Mạnh mẫu tức giận đến nổi thanh cũng thay đổi.

      Trạm Liên lạnh lùng nhếch môi, “Lão phu nhân, lẽ nào ngươi chưa từ nghĩ đến, ta ngay cả Lục công chúa và Thiên gia đều đắc tội rồi, vì sao ta còn sống tốt cõi đời này?”

      “Cái này, ngươi, bởi vì ngươi có tỷ tỷ làm hoàng hậu!”

      Mạnh Quang Đào phì phò thở to, nhướng bên chân mày còn sót lại.

      sai, lão phu nhân quả nhiên đại trí giả ngu.” Trạm Liên trào phúng lên tiếng, tiện thể trợn mắt tiếp, “Nếu như Thiên gia muốn giết ta, sớm giết từ năm năm trước rồi. sở dĩ giữ ta lại, là do nhớ đến tỷ tỷ cùng bộ mặt của Toàn gia ta, cũng là sợ cùng nhà ta náo loạn! tại bệ hạ động đến ta, các ngươi cân nhắc chút, chả lẽ phân lượng của chính mình có thể cao hơn trời sao?”

      Mạnh mẫu sợ đến toàn thân căng cứng.

      “Ngươi nên ở đây bậy bạ, Toàn gia bởi vì chuyện ngu xuẩn của ngươi, sớm coi ngươi như người trong nhà, hận thể sớm đuổi cái sao chổi như ngươi ra ngoài.” Lúc này Mạnh Quang Đào còn giữ vẻ khiêm tốn của người có học, giận dữ trừng mắt nhìn dâu vừa mới cưới vào cửa. Mạnh gia , bởi vì nàng mới trở thành trò cười trong kinh thành, đúng là vô cùng nhục nhã.

      “Dù người trong nhà muốn nhận ta, nhưng ta vẫn là đích nữ Tứ tiểu thư của Toàn gia, nếu các ngươi đem ta bắt nhốt lại, chính là đói chọi với nhà ta, cũng chính là đánh vào mặt của hoàng hậu tỷ tỷ!”

      Mạnh mẫu hít vào hơi.

      Trạm Liên tiếp tục chậm rãi , “Toàn gia ta đối với tức giận của Thiên gia cũng còn có thể chịu đựng, nhưng đối với Mạnh gia nho của các ngươi, chẳng lẽ nhà ta lại còn muốn vì ta mà chịu thêm lần vũ nhục nữa?”

      Lúc này ngay cả Mạnh Quang Đào đều lên tiếng.

      “Thiên gia đem ta gả đến đây, là vì trong lòng thoải mái, thay đổi biện pháp hành hạ ta, chính là muốn ta làm quả phụ, chuyện này ta cũng nhận. Chỉ là đối với các ngươi… Ta trước giờ đều tính toán, nhưng tại suy nghĩ minh bạch, ta dễ chịu, Mạnh gia các ngươi cũng đừng nghĩ được sống an ổn! Nếu như các người còn dám đối với ta vênh mặt hất hàm sai khiến, trách mắng dày vò ta đến sức đầu mẻ trán, ta đem chuyện này truyền ra ngoài, đến lúc đó chúng ta nhìn xem, nếu ta dễ chịu, toàn bộ Mạnh gia các ngươi cũng dễ chịu!”

      “Ngươi, ngươi, cái độc phụ này!” Mạnh mẫu tay run run, chỉ nàng.

      “Sao?” Trạm Liên lạnh lùng liếc mắt, nhưng lại làm cho Mạnh mẫu khiếp sợ, rụt tay về.

      Ánh mắt Mạnh Quang Đào lóe lên tia hung ác.

      Trạm Liên vừa muốn cất bước , lại tựa như nhớ tới điều gì, quay đầu lại, “Còn có câu, Thiên gia đều giết được ta, nếu như ta chết trong Mạnh phủ các ngươi, Thiên gia cùng hoàng hậu tỷ tỷ nghĩ như thế nào?”

      Mạnh Quang vừa nghe, liền cắn chặt hàm răng.

      “Từ nay về sau, đường ai nấy , với phu quân bị bệnh dơ bẩn như thế, bản tiểu thư tuyệt đối hầu hạ!”

      Trạm Liên chán ghét xong, quay đầu rời , giống như dù chỉ cái cũng muốn liếc nhìn nam nhân giường lần nào nữa.

      “Gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh aaaaaa…” Mạnh mẫu trong nháy mắt tựa như đứa con nít ủ rũ, hai gối mềm nhũn, quỳ mặt đất la hét gào khóc, “Con ta cưới phải ác phụ như vậy, về sau sống như thế nào đây!”

      Trạm Liên hoàn toàn để ý Mạnh mẫu như người đàn bà chanh chua, khóc lóc ỉ oi, bước qua bục cửa, liền kéo bả vai Xuân Đào, vội vàng nóng nẩy hỏi , “Toàn bộ, thân thể này, có cùng thằng nhãi ranh kia viên phòng chưa?”

      Xuân Đào lập tức , “ có, có! gia bệnh nặng, thể viên phòng!”

      Trạm Liên lúc này mới thở phào hơi.

      Trong phòng khóc lóc náo nhiệt, ngoài này cũng kém là bao. Kim Châu vừa mới bị đánh mười roi lảo đảo tới, quỳ gối trước mặt Mạnh Thái Điệp khóc lớn, “Tiểu thư, tiểu thư, nô tỳ bất quá chỉ thay lão phu nhân truyền lời mà thôi, hiểu tại sao bị phu nhân ra lệnh đánh mười roi, đánh đến khi nô tỳ tróc da tróc thị. Tiểu thư, ngài nhất định phải làm chủ cho ta!”

      Tiếng khóc hai bên làm cho Trạm Liên đau đầu, đây rốt cuộc là địa phương xui xẻo gì, chủ tử nô tỳ đều đồng thời khóc.

      Mạnh Thái Điệp giống như bị người khác tát cho cái, con mắt hung tợn trừng về phía Trạm Liên, “Tại sao ngươi đánh nha hoàn của ta!” Dưới cái nhìn của nàng ta, những lời vừa rồi của Trạm Liên chỉ để ra vẻ mà thôi, chứ nàng gả vào Mạnh gia, chính là người của Mạnh gia, ai còn quản nữ nhi gả ra ngoài kia chứ?

      Trạm Liên vừa mới hoàn hồn sống lại, liền gặp phải loại tình này, nàng rất kiên nhẫn, thèm nhìn Mạnh tiểu thư, trực tiếp bỏ qua mà bước .

      Ai biết Mạnh Thái Điệp lại nắm tay nàng lại, “ cho ngươi , đứng lại ràng cho ta!”

      “Buông tay.”

      “Các ngươi làm gì?” thanh trầm cực to truyền đến từ cửa chính.

      Trạm Liên quay đầu nhìn, liền thấy bóng dáng cao lớn, che luôn cả ánh mặt trời chiều, hầu như to gần bằng cánh cửa chính. Này là người hay là…gấu?

      Bóng dáng to lớn ấy hướng về phòng khách mà , khuôn mặt cùng hình dáng dần trở nên ràng.

      Nam nhân trước mắt cao tráng như núi, mặc bộ đồ của nha môn, bên eo đeo đại đao. Khuôn mặt cương nghị nhưng thô kệch, nhưng đôi mắt lại có thần, đen lấp lánh.

      Nếu để cùng Tam ca ca gặp mặt lần, nhất định có thể nổi bật hơn, có nhiều đất dụng võ hơn, bởi vì ánh mắt chính trực và bền bỉ của , chính là ánh mắt mà Tam ca ca thưởng thức nhất. Trạm Liên thầm nghĩ, nhưng chủ yếu tâm trí nàng bây giờ chú ý đến dáng vóc to lớn đáng sợ kia của .

      Từ đến lớn, nàng chưa thấy nam tử nào khác ngoài người thân và đám thái giám trong cung, cũng chưa bao giờ thấy qua nam tử nào cao lớn giống như vậy, ngay cả Tam ca ca cũng chưa cao bằng đâu.

      “Đại tẩu.” Người nam nhân khổng lồ tiến lên bước, thấp giọng gọi nàng.

      Giống như bị ngọn núi đè nặng, Trạm Liên khỏi lùi về sau, đáng thương nhìn Xuân Đào liếc mắt.

      “Nhị lão gia trở về, nô tỳ xin thỉnh an Nhị lão gia.” Xuân Đào vội vàng cơ trí hành lễ.

      là Mạnh gia Nhị công tử? Hoàn toàn giống với đám mẹ con náo loạn trong kia. Trạm Liên vì hiếu kỳ nên chuyên chú quan sát .

      Mạnh Quang Dã hơi híp mắt lại, trực giác cho biết rằng đại ca cùng chị dâu bây giờ giống lúc trước, chỉ là nhất thời ra được có chỗ nào giống.

      “Nhị ca, huynh về đúng lúc, huynh nhanh làm chủ cho Điệp nhi, phụ nhân này, nàng phân trắng đen liền đem nha đầu của Điệp Nhi ra đánh, nàng còn chọc cho nương giận đến phát khóc!”

      “Đem nương nàng xếp sau nha hoàn của nàng ta, biết Mạnh lão phu nhân trong phòng nghe được có khóc lớn tiếng hơn nhỉ?” Trạm Liên nghĩ.

      Mạnh Quang Dã nhíu mày, giương mắt nhìn vào trong phòng, thể ngờ người để ý thể diện, khóc um sùm trong kia chính là nương , “Nương, vì sao khóc?
      Mạnh Thái Điệp chỉ Trạm Liên, “Đều do nàng ta! Nàng ta chống đối mẫu thân, còn ngỗ nghịch đại ca, nương tức giận nên khóc!”

      “A.” Mạnh Quang Dã nhàn nhạt lên tiếng, có tức giận như tiểu muội mong muốn.

      Mạnh Quang Dã vốn tán thành mẫu thân nặng nề trách móc nương yếu đuối, đoạn thời gian trước đều nhìn thấy, mẫu thân sai bảo đại tẩu còn hơn bọn nô tài, tựa như gả được cho đại ca, chính là có phúc đức lắm. Tuy cũng nghe được tin đồn, đó là do nàng ý thức được, mà đẩy Lục công chúa được hoàng đế ca ca hết lòng thương, nên mới gặp vận rủi lớn như thế này. Đại ca mới là người hư hỏng, ra chỉ khiến người khác khinh thường. Đường đường là Trạng nguyên được phong quan, Sử thừa của Quốc tịch sử trong kinh thành, thế nhưng lại là tên háo sắc, ngày ngày đều thanh lâu.

      Trạm Liên nghĩ đến trong cái gia đình tàn lụi này, lại mọc lên được mầm măng tốt, Xem ra biết lý lẽ, gương mặt khẽ khẽ động, cho thấy tán thành nàng làm ra tình này.

      “Nhị ca?” Tiếng này của phải là tiếng mà Mạnh tiểu thư muốn nghe.

      “Muội lại có chuyện gì?” Mạnh Quang Dạ mặt thay đổi, quay đầu nhìn muội muội mình. Muội muội cả ngày xưa thiên chân khả ái, chỉ là theo bên cạnh mẫu thân lâu ngày, lại học được dáng dấp của mấy người phu nhân vô tri ngu xuẩn, biết sách nàng đọc nơi nào rồi.

      Mạnh Thái Điệp bị ánh mắt huynh trưởng hù dọa, nhưng vẫn cam lòng , “Nàng đánh nha hoàn cuả ta.”

      “Nàng là người nào?”

      Mạnh Thái Điệp hiểu ý tứ nhị ca muốn gì, cắn môi chịu mở miệng.

      !”

      “… Nương cho.”

      “Nương lớn hay quan gia lớn hơn?”

      “Quan gia lớn hơn…”

      “Vậy còn gọi?”

      Mặt của Mạnh Thái Điệp đỏ lên, nước mắt rung rung muốn rơi, chính là vẫn chịu gọi.

      “Quên .” Trạm Liên cũng muốn nàng ấy gọi mình đại tẩu, nàng muốn làm đại tẩu của nàng ta nha. Nàng là Vĩnh Nhạc công chúa cao quý của Đại Lương, nam nhân bỉ ổi kia sao xứng là phu quân của nàng?

      Mạnh Quang Dã cúi đầu nhìn nữ nhân yếu đuối chỉ mới đứng đến ngực mình, điệu lạnh lùng trong trẻo quả nhiên khác với ngày thường. biết đại tẩu bị cái gì kích thích nhỉ? Khi cúi xuống liền nhìn thấy chút xanh tím phía sau cổ áo cao của nàng, mày rậm nhíu lại.

      “Ta cảm thấy hơi mệt. Xin trước bước, Nhị công rử.” Đối với người biết phân phải trái, Trạm Liên rất khách khí, nàng hướng Mạnh Quang Dã gập đầu, chuẩn bị rời .

      “Ta tiễn đại tẩu đoạn.” Mạnh Quang Dã .

      Trạm Liên từ chối cho ý kiến, cất bước trước.

      “Nhị ca, huynh, huynh vào xem nương và đại ca, ngược lại muốn đưa nàng ta về?” Mạnh Thái Điệp khóc lóc nỉ non, nhìn với vẻ khó tin.

      “Chờ nương khỏe hơn chút, ta lại đến thăm sau. Bây giờ muội lập tức về phòng, đọc sách thánh hiền nhiều thêm chút, ta muốn nhìn muội chút là giở thói điêu ngoa. Muội bây giờ được coi như tiểu thư rồi, chả lẽ muội muốn hành xử giống mấy nương thôn quê hiểu chuyện, làm ra vẻ ta đây hay sao?”

      Mạnh Quang Dã dạy dỗ muội muội xong, đưa mắt liếc nhìn trong phòng cái, lắc đầu mím chật môi, hít sâu tiếng, xoay người bỏ .
      nhimxu, linhdiep17, sarah9x11 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Quang Dạ, mầm xanh tốt, thanks

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :