1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Cuối cùng được đọc chương mới
      Hiu hiu
      Cảm ơn editor nhiều nhiều nhiều
      Vũ Khải thích bài này.

    2. Vũ Khải

      Vũ Khải Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      96
      Chương 28 tiểu vương gia bị cho leo cây

      Tam hoàng tử cùng mấy vị tiểu thư thưởng hoa sen, mẫu đơn, sau cùng đợi mặt trời lên cao xem hoa tường vi

      Thái Hậu ngồi đến lúc băng trong chậu đều tan, thấy trong người ngột ngạt, suy cho cùng nàng cũng lớn tuổi, thân thể chịu được lâu, lại sợ quý nhân ở trước mặt Đào quý phi chiếm được tiện nghi , liền cùng nàng rời trước.

      Hai đại phiền toái đều rời làm Đào Nguyệt An tự tại, cùng Đào quý phi uống trà tán gẫu:

      "Trong ngự hoa viên này nhiều loài quý hiếm, nhưng đứng đầu là hoa quỳnh " Đào quý phi đưa bánh đậu xanh của mình qua cho Đào Nguyệt An.

      Đào Nguyệt An thấy vậy ngượng ngùng cười tiếp lấy , "Ta trước kia có nghe qua nhưng chưa có cơ hội được thưởng thức. ngươi thấy qua chưa?"

      "Ân, ước chừng mười năm về trước, bệ hạ thưởng qua chậu hoa quỳnh thượng phẩm do người tiến cống. Loài hoa này vào ban đêm mới nở hoa, mà chỉ nở hai canh giờ liền héo . Bởi vì tàn sớm, lại khó trồng cho nên mới trở nên hiếm có." Đào quý phi , nhịn được nhìn gốc thạch lựu phía xa, hoa nhi hồng hồng đều rơi xuống kết trái nhiều. Nàng hồi tưởng năm xưa khi còn là tiểu quý nhân, đánh bạo diện váy màu thạch lựu khiêu vũ.

      Đào Nguyệt An thấy Đào quý phi thất thần liền kêu hai tiếng, " , ngươi làm sao vậy? Có phải nóng quá hay ?"

      " phải, ta suy nghĩ, Tam hoàng tử bọn họ như thế nào còn chưa trở lại, qua giờ dùng ngự thiện rồi ." Đào quý phi lấy lại tinh thần, nâng chung trà lên che giấu tâm tư.

      "Bọn họ có lẽ còn ở đằng kia ngâm thi tác đối." Đào Nguyệt An chống cằm, "Lưu tiểu thư khởi xướng, Tam hoàng tử dường như rất hứng thú."

      "Lưu tiểu thư? Là tiểu thư của Binh bộ Thượng thư, Lưu Mục ?" Đào quý phi hỏi.

      "Đúng vậy."

      Đào quý phi hơi trầm tư, "Vậy ngươi có để ý, Tam hoàng tử ngoại trừ cùng Lưu tiểu thư, còn để ý đến người nào ."

      "Dường như chỉ có hai người họ, ngược lại, Doãn tiểu thư luôn chủ động cùng Tam hoàng tử chuyện, bất quá Tam hoàng tử để ý Lưu tiểu thư nên nhiều lắm." Nghe Đào Nguyệt An xong, Đào quý phi trong lòng bảy tám phần nắm chắc, dù Tam hoàng tử có đồng ý hay , Doãn Tuyết Ninh nhất định là chính phi của rồi, Lưu Mục cũng chỉ có thể là trắc phi.

      Đào quý phi nghĩ xong, Tam hoàng tử liền dẫn người trở lại. Bọn họ tuy là qua đường mòn, nhưng vẫn có chút nóng bức, vài thiên kim phơi nắng khuôn mặt đỏ bừng.

      "Thái hậu thân thể khó chịu, trước hết trở về Vĩnh An Cung nghỉ ngơi. Nàng để Bản cung cùng các vị tiếng, sáng mai cần thỉnh an, đều tự tại trong phòng làm túi thơm. Buổi tối lại tới chỗ này, cùng nhau treo lên cây." Đào quý phi chuyện, dư quang thỉnh thoảng hướng về kề bên Trịnh Tông Ngạn đứng cùng Lưu Mục ... gần đó là Doãn Tuyết Ninh. Thái hậu đem Đào gia ba vị nương tiến cung, nghĩ có vở kịch hay, nhưng đến cùng ai xem ai diễn còn chưa trước được.

      Từng người lui ra, Vương Tĩnh Vân tìm Đào Nguyệt An cùng trở về Chung Thúy Cung, dùng xong bữa trưa, nha hoàn của nàng liền đem vải , Vương Tĩnh Vân có chút , "Nguyệt An muội muội, ngày mai là ngày gì sao lại may túi thơm?

      "Này... Ta cũng lắm." Đào Nguyệt An nhìn về phía Thúy Lan, Thúy Trúc, tay nhiều vải. Tần Sở Minh có qua, là tiết nữ nhi, nhưng nàng ở tướng phủ chưa từng nghe qua tiết nữ nhi là như thế nào.

      "Đại tiểu thư, ngày lễ này chỉ trong kinh thành mới có, lão gia phu nhân sinh ở kinh thành, Vương tướng quân lại là từ tây bắc đến , cho nên chúng ta chưa trải qua." Thúy Lan thấy nàng cứ mãi đâm kim vào tay, nhịn được, tay trắng non mềm , đều bị đâm đỏ rồi , "Kỳ cũng có việc gì, chẳng qua là để náo nhiệt thôi, vào này đó các nương ở trong khuê phòng may túi thơm, rồi ghi lại nguyện vọng của mình, đến tối mọi người cùng nhau treo lên cây, túi thơm này cùng túi thơm ngày thường khác nhau là mấy, chỉ nhiều hơn tờ giấy a.."

      "Thúy Trúc, Thúy Lan, hai ngươi xem ta làm túi thơm này được ?" dùng chút thời gian buổi trưa, với tài may vá của Đào Nguyệt An thêu hình lá đinh hương. Thúy Trúc khó có thể tin giành lại, bên kia, Vương Tĩnh Vân mặt mày ủ rũ nhìn thứ trong tay , "Túi thơm này miễn cưỡng thêu ra, thể treo lên cây a."

      Thúy Trúc xem hai người bọn họ, quả thực giống đôi tỷ muội. Nàng thấy túi thơm của nàng miễn cưỡng còn có thể đựng đồ, còn hơn cái Đào Nguyệt An may ra, của Vương Tĩnh Tâm càng đáng thương hơn, để đồ vào liền bung chỉ.

      "Nếu ... Ta vụng trộm chuyến Cảnh Đức Cung, quý phi nương nương tìm hai ma ma may vá, thay các tiểu thư làm?" Thúy Trúc rất là đau đầu, Đào Nguyệt An cảm thấy đây là phương pháp tốt, liền thúc giục nàng Cảnh Đức Cung.

      Thúy Lan cùng nha hoàn của Vương Tĩnh Vân chuẩn bị bữa tối. Vương Tĩnh Vân thời gian này trong cung cùng Đào Nguyệt An mới đầu là bộ dáng thục nữ, về sau liền hợp nhau, tùy ý chuyện tào lao, "Vừa vào cung, đầu tiên là theo đám lão ma ma học quy củ. Mỗi ngày sáng sớm thỉnh an, bày ra vẻ nho nhã hai canh giờ. Những việc này tính , còn muốn chúng ta làm nữ công. Ta lớn như vậy, đúng là có học qua những thứ này."

      "Vậy ngươi ngày thường ở trong phủ, làm cái gì?" Đào Nguyệt An hiếu kỳ .

      "Ta cho ngươi biết, ngươi cũng đừng với người khác." Vương Tĩnh Vân nhìn cửa thấy có người canh, vì vậy hạ thấp giọng, "Cha ta sớm bị điều biên quan, nơi đó toàn cát, lúc ấy ta còn ngây ngốc quen, luôn ho khan, mẹ ta chịu được, liền vụng trộm đưa ta Giang Nam bên ngoại. Nơi đó vùng sông nước , ta thường chuồn ra ngoài, cùng biểu muội ta liền trộm ra ngòai bắt tôm, hái đài sen ăn."

      Đào Nguyệt An nghe nàng miêu tả, nhịn được bắt đầu hâm mộ.

      "Đúng vậy, lúc ấy rất khoái hoạt." Vương Tĩnh Vân rất tiếc nuối, "Sau này cha ta làm được chút công, sợ bị người phát , lấy chuyện này làm khó ông, lại vụng trộm đem ta từ Giang Nam đón trở về tây bắc. Mẹ ta có ở đây, liền để ma ma trong phủ quản giáo ta, rất được tự nhiên."

      Vân Châu mặc dù cũng ở Giang Nam, nhưng ít sông , nàng suốt ngày đói bụng, mỗi ngày trốn ở trong ngôi miếu đợi Tuệ Hà trở lại. Lớn chút, liền cùng Tuệ Hà ở nhà người ta, nhưng vẫn bị đói. Nàng lúc dường như chưa có bữa no.

      Đào Nguyệt An nghĩ tới, lại lấy bánh đậu xanh ăn.

      "Đúng rồi, ta còn có biểu muội là VươngThái Vi rất lợi hại." Vương Tĩnh Vân , đột nhiên hết sức hưng phấn, "Nàng biết hóa trang, chải đầu, làm hoa lụa, đồ trang sức đeo tay, điều hương, thêu..."

      Nàng thao thao bất tuyêt, Đào Nguyệt An nghe đến đầu óc choáng váng, đối với biểu muội của nàng sinh ra chút kính nể.

      Vương Tĩnh Vân lại , "Nàng cái gì cũng tốt, lại rất thích nấu nướng, lần đầu tiến phòng bếp, suýt nữa đem phòng bếp đốt trụi. Bà ngoại ta nghĩ là lần đầu tiên, khích lệ chút, liền đem điểm tâm nàng làm ăn hết, kết quả cả ngày thể rời xa nhà xí."

      "Nhưng cho dù vậy, nàng cũng bỏ qua. Suốt ngày tìm người thử món ăn mới. Lúc ấy ta ngã bệnh, có phòng bị, nàng vụng trộm làm nấm hương cháo gà xé sợi phòng bếp làm, kết quả..." Vương Tĩnh Vân nghĩ tới liền lòng vẫn còn sợ hãi vỗ ngực.

      Các nàng chuyện được lúc, Thúy Lan bắt đầu bưng thức ăn lên bàn.

      "Lần sau có cơ hội, ta tìm biểu muội đến trong kinh thưởng ngoạn." Vương Tĩnh Vân về Vương Thái Vi chuỗi dài, lại bắt đầu lẩm bẩm đến cha nàng Vương tướng quân, "Ta phát , làm võ tướng nơi này bình thường ." Nàng , chỉ chỉ huyệt Thái dương.

      "Là lạ ?" Đào Nguyệt An đầu phản ứng, giống như Tần Sở Minh, "lại như thế nào?"

      "Bọn họ đánh đánh giết giết nhiều , ngày ngày thấy máu tanh. Mẹ ta nơi này bình thường." Vương Tĩnh Vân khi liền dừng lại được, chút kiêng kỵ, " dương quái khí, hỉ nộ vô thường. biến sắc liền biến sắc yên lành chuyện, đột nhiên liền tức giận. Còn đặc biệt thích quy củ trong doanh trại, ta có lần vụng trộm trốn chơi, nếu phải là mẹ ta khuyên, thiếu chút nữa ăn ba mươi quân côn."

      Đào Nguyệt An nhớ tới Tần Sở Minh cũng có bộ dáng như vậy, giống Vương Tĩnh Vân , ở sa trường lâu, nơi này quá bình thường... ?

      Mặc kệ như thế nào, cùng xuất cung, nàng quyết thể làm.

      Ngày mai, nàng liền mượn cớ cùng ma ma học may vá, trốn đến cung của Đào quý phi.

      Mà Tần Sở Minh nghĩ ngày mai xuất cung cùng Đào Nguyệt An hưng phấn đến mất ngủ. Lần trước ở thanh lâu chỉ là ngoài ý muốn, lần này lên hẳn kế hoach.

      Trời còn chưa sáng, Sở vương điện hạ liền xuống giường, đem theo đôi mắt gấu trúc dựng Tôn Thư Tôn Hổ rời giường. Hơn đại nương, y phục từng món chọn lựa kỹ càng, nhìn trái nhìn phải, giằng co gần nửa canh giờ mới chọn được. Sau đó mang theo hộp điểm tâm, ngồi ở rừng đào, dường như rất hưng phấn.

      Cho đến khi mặt trời lên cao, mà vẫn chưa thấy bóng dáng Đào Nguyệt An. Tần Sở Minh dựa vào thân cây, với Tôn Thư, "ngươi Chung Thúy Cung nhìn chút, xem có phải do cần vấn an, nàng liền ngủ nướng rồi a," đến nàng mặt ra tràn đầy sủng ái.

      Tôn Hổ theo Tôn Thư cùng nhau ra ngoài, khi trở về thấy Tần Sở Minh nôn nóng vòng quanh bàn.

      "Vương gia, nha hoàn của Đào tiểu thư , trời còn chưa sáng nàng Cảnh Đức Cung." Tôn Thư nhìn thấy ánh mắt từ từ chuyển trầm, giọng càng ngày càng .

      Tần Sở Minh ánh mắt lạnh lùng quét qua Tôn Hổ, thấy gật đầu, khóe miệng nhếch lên, lạnh giống như hàn băng.

      "Quý phi là nàng. Có lẽ... Nàng chỉ là thỉnh an." Tần Sở Minh quay đầu, nhìn bọn họ, lại có chút ủy khuất, " hồi nữa tới a."

      Tôn Thư Tôn Hổ đành lòng vạch trần, thủ ở bên, Tần Sở Minh ngồi ở ghế đá, vụng trộm rướn cổ lên, mỏi mắt chờ mong.

      Giờ Thìn qua khắc, phảng phất có nhân với , Tiểu Hạ Nguyệt là lừa gạt ngươi, nàng nghĩ cùng ngươi ra ngoài.

      Giờ Thìn qua hai khắc, Tần Sở Minh lắc lắc đầu, tự giác nắm chặt quả đấm.

      Cái thanh kia càng lớn, nàng ghét ngươi, nàng lừa ngươi.

      Giờ Thìn sau nửa canh giờ, Tần Sở Minh nhìn điểm tâm Tiểu Hạ Nguyệt thích, từ từ ôm chặt cái hộp.

      Tiểu Hạ Nguyệt , ghét .

      Giờ Tỵ kém khắc, Tần Sở Minh nắm chặt bàn tay, dưới ánh nắng chói chang, sắc mặt mơ hồ trắng bệch.

      Tiểu Hạ Nguyệt đến .

      Giờ Tỵ qua , Tần Sở Minh cảm thấy, nhất định là vị trí quá xa, Tiểu Hạ Nguyệt mới lạc đường. Nhưng Tôn Thư, Tôn Hổ nàng vẫn còn bên trong Cảnh Đức cung

      Nhất định là quý phi lớn tuổi, lời quá nhiều.

      Giờ Tỵ sau nửa canh giờ, quý phi bắt đầu truyền ăn trưa.

      Tần Sở Minh ủ rũ, tia nắng chiếu lên mặt , trắng đến chọc người, nhưng vẫn nhìn ra được u ám của , hồi lâu động.

      :yoyo31::yoyo31::yoyo31::yoyo31:
      Last edited: 29/6/17
      Phong Vũ Yên, lk ngân, jennytruong12 others thích bài này.

    3. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Tỷ làm giận rồi. biết xử lý tỷ thế nào. Thank editor nhiều nhé
      Vũ Khải thích bài này.

    4. Vũ Khải

      Vũ Khải Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      96
      Chương 29: Khởi Ghen

      Vào ban đêm khí tươi mát chứ như ban ngày nóng ran, Đào Nguyệt An cùng Đào quý phi đến lương đình, trong tay nàng còn mang theo túi hương thêu hoa quỳnh, nở rộ trong đêm.

      đến trước mặt Thái tử, Đào quý phi buông nàng ra, chính mình ngồi bên cạnh Thái Hậu, Đào Nguyệt An hiểu ý hành lễ, "Tham kiến thái tử điện hạ."

      Trịnh Tông mỉm cười để nàng ngồi xuống bên cạnh, tiểu thái giám nhanh nhẹn dâng trà lên.

      Đào Nguyệt An nhìn Trịnh Tông Ngạn, lại nghĩ tới Vương ma ma từ ở bên tai nàng lại, sau khi nàng cập kê gả cho thái tử, làm nữ chủ nhân của đông cung.

      Kỳ cùng Trịnh Tông tiếp xúc mấy năm, Đào Nguyệt An cảm thấy, thái tử càng lớn, càng khiêm nhường nho nhã.

      Trước kia hỉ nộ vô thường, động chút là vứt nàng mình hoặc dùng ánh mắt lạ lạ quan sát nàng. Nhưng mấy năm trở lại đây đối với nàng càng tốt, ôn nhu lại săn sóc. Nàng đối thái tử, mặc dù có gì đặc biệt rung động nhưng đối tốt với nàng, giống như Vương ma ma quản giáo cho nàng ăn cơm. Đối với người thích nhất là ăn như nàng, gả cho Thái Tử chẳng qua là đổi địa phương ăn uống, hơn nữa, nàng thích , ở gần, cũng có thể thường xuyên đến vấn an nàng.

      Đào Nguyệt An cảm thấy khát, thấy tiểu thái giám dâng trà lên, vội vàng đón lấy đưa lên miệng uống, bị nước trà làm bỏng thấy đau.

      "Cẩn thận chút." Trịnh Tông săn sóc cầm lấy chén trà trong tay nàng, Đào Nguyệt An dùng khăn lau miệng, "Nóng ?"

      " có." Đào Nguyệt An mặc dù bị phỏng nhưng giờ truyền thái y là sát phong cảnh, vì vậy lắc lắc đầu.

      "Ngươi nhìn xem, môi đều sưng lên." Trịnh Tông đẩy khăn của nàng ra, nhìn môi nàng vì bị phỏng mà khẽ sưng lên, càng thêm đỏ mọng.

      "Trước mặt nhiều người như vậy, thái tử dù khó kiềm lòng nổi muốn cùng Đào tiểu thư thân mật cũng nên giữ lễ tránh điều tiếng a." Ân quý nhân đột nhiên lành lạnh mở miệng, mọi người huyên náo bỗng ngưng bặt, ánh mắt đều tập trung đến người nàng.

      "Nguyệt An uống phải trà nóng , Bản cung nhìn vết thương chút, Ân quý nhân nghĩ nhiều rồi." Trịnh Tông buông tay ra, Đào Nguyệt An ngẩng đầu lên, bỗng nhiên phát Tần Sở Minh ngồi ở đối diện, lạnh lùng nhìn chằm chằm khăn trong tay nàng, ánh mắt kia, giống như xà giương ranh nanh phun nọc độc. cùng Tam hoàng tử là lúc nào đến, mình cũng có để ý.

      Đào quý phi muốn , Đức Trinh thái hậu trước bước cắt đứt nàng, "Mọi người đều tới sai biệt lắm."

      " A, Sở Vương điện hạ cũng tới?" Ân quý nhân đầy ý nhìn Tần Sở Minh.

      "Sở vương cũng đến tuổi thành gia thất, nhân cơ hội lần này, ai gia Tông Ngạn đưa đến nhìn chút." Đức Trinh thái hậu cười híp mắt nhìn các tiểu thư ngồi bên dưới.

      "Vi thần đa tạ thái hậu." Tần Sở Minh thản nhiên . Các nương lập tức hưng phấn lên, lần này tiến cung, Thái Tử cùng Tam hoàng tử chính phi trắc phi đều định sẵn, các nàng chẳng qua là tiến đến cho hợp với quy cách, nhưng giờ có thêm Sở vương, mặc dù phải là xuất thân hoàng thất nhưng cũng là vương gia, lại chiến công hiển hách.

      "Các ngươi đều làm xong túi hương, đưa lên để ai gia cùng quý phi nhìn chút." Ý chỉ vừa truyền xuống, Đào Nguyệt An liền mang túi hương của mình dâng lên trình Thái Hậu xem.

      "Túi hương tinh xảo này, là của ai trong các ngươi thêu ?" Thái hậu xem đến túi hương của Đào Nguyệt An liền hỏi. Được hỏi đến khiến nàng chột dạ, liền làm như phấn khích trả lời, "Thưa thái hậu nương nương, là thần nữ thêu ."

      "Hoa quỳnh được thêu khéo, mỗi cánh hoa đều rất tinh xảo, ngươi chắc hẳn tốn rất nhiều tâm tư." Đào Nguyệt An gượng cười, Thái Hậu chuyển sang thái tử, "Nguyệt An bộ dáng ngày thường tốt nay lại khéo tay, Tông , ngươi có phúc."

      "Tôn nhi đa tạ cát ngôn của hoàng tổ mẫu." Trịnh Tông , cười liếc nhìn nàng cái. Đào Nguyệt An là nhờ người thêu, sợ người khác hỏi thủ pháp thêu của nàng, chỉ có thể tiếp tục gượng cười.

      Những nương khác mặc dù sớm đoán được vị trí Thái Tử Phi là Đào Nguyệt An, nhưng khó tránh khỏi có chút trông ngóng, bây giờ chính Thái Hậu và Thái Tử đều thừa nhận, Tôn tiểu thư vội vã thừa dịp lấy lòng, “ Hoa quỳnh được ca ngợi như 'mỹ nhân dưới ánh trăng’, giống như Đào muội muội vậy”

      "Đúng vậy." ít thiên kim vội đồng tình với Tôn tiểu thư liền khen nàng đẹp mắt, cùng thái tử xứng đôi. Đào Nguyệt An nghe hiểu, chỉ có thể theo bồi cười, khóe miệng đều nhanh cứng.

      Đào quý phi nhìn ra nàng chống đỡ đượcngón tay mảnh mai được bảo dưỡng kỹ chậm rãi nhặt lên túi hương mặt thêu bức cẩm tú sơn thủy "Nô tì thấy trong những túi hương này đều thêu chút hoa cỏ, duy chỉ có cái này, có phong cách riêng, thêu sơn thủy đồ có thủ pháp khó nắm giữ nhất, Thái hậu ngài nhìn, túi hương này lại thêu có linh khí, có thể là tác phẩm xuất sắc."

      Thái hậu buông túi hương trong tay xuống, Đào Nguyệt An cuối cùng cũng có thể thở ra được, nàng bắt đầu nghĩ muốn giúp Doãn Tuyết Ninh giữ chắc vị trí chính phi của Tam hoàng tử, liền khen vài câu.

      "Đây là ai làm?"

      "Hồi quý phi nương nương, là thần nữ làm." Lưu Mục ngẩng đầu lên, nhàng xẹt qua bóng lưng Tần Sở Minh.

      "Ngươi là Lưu Mục ?" Đào quý phi nhìn sắc mặt biến hóa của Doãn Tuyết Ninh, nhất là ánh mắt Tam hoàng tử thỉnh thoảng hướng đến túi hương nàng cầm, cười đến nghiền ngẫm.

      "vâng "

      "Bản cung cũng nghe thái phó trong cung về ngươi, ba tuổi thuộc luận ngữ, mười tuổi viết thi phú, thái phó đều khen dứt miệng. Kinh thành đệ nhất tài nữ danh hiệu, quả nhiên là hữu danh hữu thực." Đào quý phi vừa , mọi người trong lòng cũng bắt đầu thầm đoán rằng, Lưu Mục phải là vị kế tiếp thái tử trắc phi. Đào quý phi nhìn Trịnh Tông Ngạn tuy dấu tốt, nhưng khi cúi đầu uống trà, đầu ngón tay khẽ run cho cùng là tuổi trẻ thiếu kiên nhẫn.

      "Thái hậu nương nương." Đức Trinh thái hậu mơ hồ cảm thấy ổn, "Quý phi muốn cái gì?"

      "Các tiểu thư tiến cung thời gian, tối qua bệ hạ có hỏi nô tì về việc tuyển phi cho các hoàng tử, ngài dặn dò nên để Thái hậu người mệt mỏi, nô tì toàn quyền định đoạt. Nô tì nghĩ, lập phi là việc trọng đại, như thế nào cũng phải là hai bên tình nguyện mỗi ngày mới có thể thoải mái. Huống hồ chính phi là người cai quản mọi việc trong phủ, nhất định phải chọn tốt, sau này mới có thể gia hòa vạn hưng. Tông cùng Nguyệt An vốn là thanh mai trúc mã, từ tình cảm rất tốt, ngược lại nước chảy thành sông..." Đào quý phi , bên ngoài tiểu thái giám đột nhiên cao giọng gọi, "Bệ hạ giá lâm, trưởng công chúa giá lâm"

      Mọi người vội vàng đứng lên, Phong đế khoát khoát tay, cho các nàng ngồi xuống, "Trẫm chỉ là đến xem, cần trói buộc lễ nghi."

      Phong đế ngồi ở chủ vị, Ân quý nhân chỉ có thể cùng Trịnh Tông Hân chen lấn ở chỗ.

      "Hôm nay là náo nhiệt." Phong cùng đế ngồi xuống, Thúy Hoa liền bưng trà lạnh lên.

      "Đúng vậy, Tông chính phi chọn được , nô tì mới vừa rồi còn muốn hỏi Tông Ngạn, những nương này bên trong hợp ý cái nào, bệ hạ tới rồi." Đào quý phi thay vén tay áo lên, ôn nhu , "Tông Ngạn được Đức phi muội muội nuôi dưỡng, nô tì nắm được chủ ý, hôm qua muốn cùng muội muội thương lượng, nhưng Đức phi muội muội bệnh lâu quấn thân, ngay cả xuống giường cũng khó khăn, nô tì liền đành lòng quấy rầy. Đây là hôn của Tông Ngạn, nô tì muốn hỏi hợp ý nương nhà ai. Các nương đều là thái hậu chọn , vô luận phẩm hạnh, tướng mạo đều là hiếm có, nhưng mấu chốt còn là chính bản thân thích, ngày mới có thể trôi qua thư thái."

      "Cũng là nàng có tâm, suy nghĩ chu đáo." Phong đế tán thưởng, "Tông Ngạn, cho phụ hoàng nghe, muốn chọn ai làm chính phi?"

      Trịnh Tông Ngạn có vài phần do dự, tâm hăn đặt ở đế vị, so với việc thức khuya dậy sớm ban đêm thực xử lý chính vụ, càng hy vọng có thể làm nhàn tản vương gia, bốn phía du sơn ngoạn thủy, ngâm thi tác đối. Nhưng những này năm, thái hậu cố ý nâng đỡ , muốn đem Doãn gia nương lên làm chính phi của .

      đến Doãn Tuyết Ninh, Trịnh Tông Ngạn nhịn được nhíu mày. Nếu là chưa thấy qua Lưu Mục hoàn hảo có tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng săn sóc, ngược lại nàng ta trở lên tầm thường.

      Giống như việc ăn com, ăn nhiều thành thói quen, bỗng nhiên được nếm bột mì tinh tế liền muốn ăn cơm nữa.
      Last edited: 28/5/17
      Phong Vũ Yên, lk ngân, jennytruong12 others thích bài này.

    5. Vũ Khải

      Vũ Khải Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      96
      mọi người cho em ít động lực 9h thêm hai chương nữa :yoyo66::yoyo66::yoyo66::yoyo66:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :