1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lãnh cung công chúa làm ruộng ký - Kim Yêu Yêu (19) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi tuyen chong hoi som do.ko biet ai dc chi tuyen day

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18 : Nhặt hạt dẻ

      Edit : Uyên Mập

      Dần dần vào sâu trong rừng rậm, những cây hạt dẻ cao lớn che hết ánh nắng mặt trời, Thẩm Tư Tư vui sướng phân phó. " Mau nhặt, nhặt càng nhiều càng tốt, về nhà sao ra bán"

      Nhị Bảo, Tam Bảo nghe theo lời Thẩm Tư Tư nhặt hạt sẻ. Thứ này tuy bọn họ ăn ngấy nhưng dưới uy áp của Thẩm Tư Tư vần là tiếp tục nhặt. Tuy rằng ăn ngấy nhưng mà làm đồ ăn vẫn là được.

      Lúc này hạt dẻ chín rụng xuống đất nổ tung (quả dẻ rừng trông giống quả cầu gai, bên trong thường thường có 3-4 hạt dẻ, khi chín quả dẻ chín rụng xuống đất vỡ ra), Thẩm Tư Tư ôm cái gùi (trong bản convert ghi là la khuông) nhặt những hạt thông bị vỡ ra. Hết nửa buổi sáng tất cả các gùi được nhặt đầy mà Đại Bảo cũng cắt đủ rau dại cho lợn ăn tối nay và sáng mai. "Chúng ta mau trở về thôi, còn sớm đâu" Đại Bảo .

      Đại Bảo vẫn bất an sợ thú vật từ đâu nhảy đến, đừng là sói hoang ngay cả lợn rừng bọn họ cũng chịu được.

      "Hảo, thôi" Thẩm Tư Tư cuối cùng cũng vừa lòng mà về.

      Nhưng làm sao mang mấy cái này trở về lại là nan đề, mặc dù nàng có gian ở tay nhưng dám ở trước mặt bọn họ sử dụng. Mặc dù phải là đề phòng cái gì, chỉ sợ miệng bọn họ kín đến lúc đó nàng bị coi là quái vật phiền phức lắm.

      Thẩm Tư Tư trưng ra bộ mặt đau khổ, gùi hạt dẻ nhưng là rất nặng.

      Đại Bảo đem rau dại cầm xuống dưới, lại san nửa sang gùi hạt dẻ, đem nửa còn lại đưa cho Thẩm Tư Tư "Ngươi mang cái này, cái kia để ta mang, phần còn lại đểNhị Bảo, Tam Bảo mang"

      Tất cả mọi người có ý kiến, Thẩm Tư Tư mang lưng nửa rau dại nhưng vẫn là cố hết sức. Dù sao nàng mới chỉ có tám tuổi, thân thể vừa gầy gò vừa bé.

      May mắn có ca ca tri kỷ, Thẩm Tư Tư quỷ dị liếc mắt đánh giá Đại Bảo làm cả người phát run, chỉ sợ muội muội này lại có ý xấu chỉnh người.

      Về đến nhà gần tới trưa, Thẩm Tư Tư xoa xoa bả vai đau nhức, bất đắc dĩ thở dài. Đại Bảo vào phòng bếp làm cơm trưa. Kỳ thực nơi này ngày chỉ ăn có hai bữa, ngày làm việc nông khoobg chịu được. Vợ chồng Chung gia buổi trưa trở về uống nước, nghỉ ngơi ăn cái bánh bột ngô liền tính là bữa trưa, buổi chiều mới có khí lực làm việc tiếp.

      Cho nên công việc của Đại Bảo rất đơn giản, làm vài cái bánh bột ngô là xong.

      Thẩm Tư Tư phân phó Nhị Bảo, Tam Bảo bác hạt dẻ bản thân vụng trộm vào phòng lắc mình vào gian. Cầm lên quyển sao hạt dẻ bí kíp cẩn thận ghi nhớ. Sau đó đem gia vị cần thiết lấy ra.

      Nàng quyết định làm hạt dẻ sao đường. Ở cổ đại đường chính là trân quý, muối so với đường lại còn trân quý hơn. Thực ra bí kíp này cần dùng đến mật, nhưng là mật ong so với muối lại càng trân quý hơn muối chỉ ít. Tuy rằng trong gian cũng có thứ này nhưng nàng cũng luyến tiếc dùng. Thực ra sao xong mang vào thành bán chưa chắc được giá cao, nếu dùng mật phí tổn qus lớn.

      Cho nên nàng chỉ dùng ít đường và chút muối, tính toán trước sao hai mươi cân (1cân=0,5kg) bán, chỉ sợ hôm nay bán xong.

      Nàng xem hướng vườn cây cùng ruộng đất nơi này muốn quản lý lại phen. Nhưng mà vội, trước tiên cải thiện lại cuộc sống bên ngoài song lại tính tiếp nếu vội vàng đem mấy thứ trong này lấy ra chỉ làm người khác nghi ngờ.

      Thẩm Tư Tư vào phòng bếp, Đại Bảo đem bánh bột ngô làm xong. Thấy nàng tiến vào :"Thổ Nữu, ngươi đói bụng chưa, ăn trước cho nóng"

      " vội, ngươi đem bánh mang ra ngoài ta muốn dùng đến nỗi Thẩm Tư Tư .

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi bat dau con duong lam giau rui kia

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 19 : Sao hạt dẻ

      Edit : Uyên Mập

      Đại Bảo hồ nghi nhìn nàng " Ngươi dùng nồi làm cái gì? Ngươi biết nấu cơm sao?"

      Thẩm Tư Tư trừng mắt, với , Đại Bảo liền sờ sờ đầu dám thêm nữa.

      Nhìn lấy hết bánh ra, cọ rửa nồi sạch nàng mới ra phòng bếp xem Nhị Bảo sao hạt dẻ sai biệt lắm, nàng mới bắt đầu cầm kéo đâm thủng lỗ ở hạt dẻ. Việc này cần xuất lực nhiều lắm, đại khái là tám năm đen tối đen đến cho Thẩm Tư Tư động lực, nàng muốn kiếm tiền, nàng muốn mua thịt ăn....Ngao, ngao.

      "Thổ Nữu, ngươi làm gì đó?" Nhị Bảo, Tam Bảo hiểu nhìn nàng. Hạt dẻ muốn ăn đơn giản chỉ cần cho vào nồi luộc là được, chưa bao giờ dùng kéo làm như thế cả.

      Thẩm Tư Tư để ý bọn họ chỉ phân phó "Đừng hỏi nhiều, tiếp tục bác".

      Bọn họ dám làm nàng tức giận tiếp tục sao hạt dẻ.

      Xử lý xong chỗ hạt dẻ cần thiết, Thẩm Tư Tư mới đem số hạt dẻ xử lý tốt đổ hết vào nước. Bước này là đem những hạt dẻ hỏng lấy ra hết. Ngâm khoảng mười phút luền vớt ra phơi dưới ánh mặt trời, lúc này mặt trời lên đỉnh, bước này cũng mất nhiều thời gian lắm.

      Chung Căn Sinh cùng Hà A Tú lúc này về nhìn thấy bọn họ làm hạt dẻ cười " Hôm nay nhặt nhiều hạt dẻ như vậy à?"

      "Đúng vậy,cha, Thổ Nữu bảo chúng ta nhặt về đó" Tam Bảo .

      Chung Căn Sinh sờ đầu Tam Bảo, biết bọn họ nhặt để ăn no bụng cũng biết gì liền buông cuốc xuống nghỉ ngơi. Đại Bảo bưng nước cùng bánh bột ngô cho bọn , hai người trầm mặc ăn rồi nghỉ ngơi hồi sau đó ra đồng.

      Đại Bảo đem rau dại băm cho lợn ăn, từ chuồng lợn ra. Nhị Cẩu Tử mang theo mấy đứa theo vào " mau, chúng ta bắt cá"

      Đây là chuyện thường mỗi ngày đều phát sinh cho nên Đại Bảo thu thập mọi thứ trong nhà chuẩn bị muốn . Nhưng mà hôm nay lại khác bởi vì người tham ăn nhất Thẩm Tư Tư lại cười " Hôm nay nhà chúng ta , trong nhà có việc".

      Đại Bảo mở to hai mắt nhìn, Nhị Bảo Tam Bảo kinh ngạc nhìn chằm chằm Thẩm Tư Tư nghi ngờ nàng bị làm sao.

      Nhị Cẩu Tử có chút thích ứng nhìn nàng. Trước kia cũng nghĩ mang theo nàng sau là bị nàng đánh cho trận cho nên sau này mỗi lần bắt cá đều qua gọi nàng.

      Cho nên chần chờ hỏi lại "Các ngươi thực sao?"

      " trong nhà có việc, ngày mai lại , các ngươi trước " Thẩm Tư Tư lạnh nhạt .

      Nhị Cẩu Tử đành theo người, nghi hoặc mà . khó hiểu mà.

      Tam Bảo ủy khuất "Thổ Nữu, chúng ta hôm nay ăn cái gì? uống canh cá? Trong nhà chúng ta có chuyện gì a?"

      "Sao hạt dẻ"

      "A!" Tam Bảo buồn bực nhìn nàng với canh cá rất có lực hấp dẫn nhất thời trong lingf có chút oán giận.

      Thẩm Tư Tư thèm quản , xem hạt dẻ đều khô mới bắt đầu khởi công. Kỳ thực sao hạt dẻ cần có cát nhưng nhiều cát như vậy rất khó tìm, huống hồ nếu cho thêm cát mà muối và đường bị pha loãng ắt hẳn phải thêm nhiều hơn. Nàng có nhiều muối cùng đường như vậy để lãng phí cho nên đành phải giảm bước này.

      Để Đại Bảo đến khống chế lửa Thẩm Tư Tư đứng ở bên cạnh chờ chảo nóng lên rồi thêm muối vào hạt dẻ. Nàng chận rãi đảo đều cho hạt dẻ chín. Đối với nàng mới có tám tuổi mà chuyện này hơi có quá sức. Mặc dù mồ hôi đầy đầu nàng vẫn dám qua loa chỉ sợ hạt dẻ bị cháy.

      Khuyến cáo các bạn trẻ nên tham khảo thêm nếu muốn rang hạt dẻ kiểu của Tư Tư nhá.
      thuyt, Tôm Thỏvilinh thích bài này.

    5. vilinh

      vilinh New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      May quá nàng drop truyện <3<3<3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :