Ngoại Truyện 1 : H+ Thiên Vũ ngồi trong xe mui trần ferrari màu trắng, bên cạnh là Độc Nhiên ngồi ở vị trí ghế lái. Thiên Vũ quay sang lo lắng hỏi ,”để Dưa Hấu ở nhà em yên tâm ,em sợ thằng bé thấy em với khóc mất “.Độc Nhiên quay sang ôn nhu dụ dỗ” sao đâu, nhóc con ấy còn có ông bà ngoại mà, có chúng ta vẫn quậy tung trời lên”. ra đây cũng phải lần đầu tiên hai vợ chồng trốn con chơi xa, Độc Nhiên hứa với , cứ mỗi năm vào dịp kỉ niệm ngày cưới của họ đưa đến biệt thự gần biển đắt đỏ của họ để tận hưởng thế giới của hai người, muốn bù lại cho tuần trăng mật mà chưa kịp có khi họ mới cưới. Lúc đầu cũng rất mong đến ngày này, nhưng giờ cứ nghĩ đến ngày này là lại đỏ bừng mặt, sao có thể ngượng ngùng a, vì mỗi năm và nhập vai vào concept khác nhau để tìm tình thú của vợ chồng , có năm là giáo pk học sinh hư hỏng, có năm là nàng Bạch tuyết – chú lùn,…. năm nay muốn thử concept về bác sĩ- người nhà bệnh nhân. Lúc nghe , vừa chờ mog vừa sợ.Độc Nhiên luôn chuẩn bị cho ngày này rất kĩ, nên khi vào biệt thự, vào căn phòng của bọn họ mà lại trang trí như phòng khám ở bệnh viện còn có đồng phục bác sĩ bệnh nhân ở đó cũng quá ngạc nghiên, nhưng lại hết sức sợ hãi cũng như hưng phấn chờ mong. ……………………… oOo Khi Độc Nhiên vào vai bác sĩ, mở ra lọ cồn rửa vết thương chuẩn bị dụng cụ sơ cứu cho bệnh nhân, thât ra mọi thứ có sắn hết bàn. Cả căn phòng tràn đầy mùi thuốc khử trùng. "Ồ, có mùi gì lạ thế nhỉ?" giọng rất ngọt rất bùi vang lên sau lưng bác sỹ Độc . "A, ai?" Bác sỹ Độc đến chiếc kéo trong tay cũng cầm vững, "cạch" tiếng rơi xuống sàn. Lúc đó, trái tim thiếu chút nữa vọt ra khỏi cổ họng bởi giọng ngọt ngào mị cốt này, lẩm bẩm trong lòng” bảo bối của vào vai quá đạt” "Ô, là ?" Nhìn thấy nam tử trước mặt có vẻ hốt hoảng, Thiên Vũ hơi ngạc nhiên, cũng có chút mừng rỡ. Chỉ là biểu của ngoài mặt nhìn ra, bởi vì nam tử đó quả thất dáng vẻ rất văn nhã, rất tuấn, có khí chất rất được tu dưỡng. Thiên Vũ thích khí chất như vậy. "Ha ha, chúng ta gặp nhau rồi nhỉ, xem, nhìn thấy tới, tôi luống cuống cả chân tay, phải. Nào, xin mời ngồi" "Xin hỏi, là bác sỹ điều trị của em họ tôi Lý Thùy phải ?" Giọng trải qua điều chỉnh của khoang miệng, lại từ trong miệng Thiên Vũ ra, có hiệu quả đặc biệt. Hiệu quả gì vậy? Cũng khó , chỉ là sau khi nghe thấy nam nhân cảm thất rất thoải mái, thoải mái đến cả xương tủy. "Đúng..đúng vậy" Bác sỹ Độc là bác sỹ phẫu thuật, dạng bác sỹ đó có tố chất tâm lý cực tốt. Chỉ là ở trước mặt Thiên Vũ, bác sỹ Độc vẫn cứ lắp bắp. "Xin hỏi bệnh tình em họ của tôi, à, như thế nào, khi nào mới có thể bình phục?" Thiên Vũ tao nhã vuốt vuốt mái tóc như thác nước của . Mái tóc rất đặc biệt, những sáng bóng, còn rất mảnh. Do mảnh lên vuốt lên rất mềm mại. "Có thể, đương nhiên có thể. là người nhà của bệnh nhân, đương nhiên có quyền biết bệnh tình của ấy . Có điều, tôi cần nhắc , thương thế của Lý tiểu thư rất bình thường, phải có tâm lý chuẩn bị" Bác sỹ là nghề rất đặc biệt. Bất kể gã bác sỹ này xấu đến đâu, hoặc tốt đến thế nào, thái độ cư xử của họ với bệnh nhân đều thống nhất. Lúc đến bệnh tình của Lý Thùy, bác sỹ Độc tỏ ra rất nghiêm túc, rất nghiêm cẩn. "A? nghiêm trọng quá chứ ạ?" Thái độ nghiêm túc của bác sỹ Độc khiến tâm trạng vui vẻ của Thiên Vũ nhanh chóng bị đả kích nghiêm trọng. "Nào, lại đây xem phim X quang chúng tôi chụp. Tấm phim này ràng nhìn phần xương cánh tay lý tiểu thư chịu tác động của ngoại lực. Nhưng kỳ quái là, loại ngoại lực này tác động rất đồng đều, giống như vô tình bị trượt ngã, va đập, mà giống như bị điện giật hơn. Chỉ có điện giật mới có thể làm lực tác động đồng đều. Cũng chỉ có bị điện giật mới làm cho hệ thống mạch máu của cánh tay bị phá hoại diện rộng, từ đó gây nên huyết quản bị hoại tử....." Bác sỹ Độc chỉ lên tấm phim rủ rỉ giải thích, nghe giải thích Thiên Vũ nghĩ bụng” có thể trở thành ảnh đế được rồi” ". bị hoại tử cái gì? Đừng dọa tôi nha, đơn giản hơn chút được ?" Thiên Vũ biến sắc mặt, vội vàng ngắt lời tràng luận thuyết chuyên nghiệp của bác sỹ Độc . "Cũng được, đơn giản là em họ của có thể bị liệt liệt cánh tay phải xác suất là 50%" Bác sỹ Độc trả lời rất thẳng tanh . chỉ có thể có sao vậy.
Ngoại Truyện 1 ( Tiếp Theo) H+ "Liệt ? Tức là..tức là!" Thiên Vũ ấp a ấp úng định gì đó. "Đúng, tức là thể cử động cách bình thường được nữa" Đương nhiên bác sỹ Độc có thể đoán ra Thiên Vũ định hỏi điều gì. gật gật đầu tỏ ra rất tiếc. "Sao lại như vậy chứ? Điện giật? Nhưng em họ của tôi lại là bị ngã" "Cũng có thể, nhưng cho dù là nguyên nhân gì, em họ của và cả người nhà cũng đều cần có chuẩn bị về mặt tâm lý. Đương nhiên, bệnh viện chúng tôi cũng hết sức trị liệu cho người bệnh" Bác sỹ Độc chậm rãi . Ánh mắt vẫn luôn rất để ý tới cặp đùi cứ đong đưa sang hai bên của Thiên Vũ. "Bác sỹ, bất kể thế nào cũng phải điều trị cho em ấy khỏi nha. Tôi cầu xin , hu...." Thiên Vũ lo đến phát khóc. "Đó là trách nhiệm thể chối từ của bác sỹ chúng tôi, đừng khóc" Tiếng khóc của nữ nhân luôn có lực sát thương với bất kỳ nam nhân nào. Dù là người độc ác nhất cũng sợ nước mắt của nữ nhân. Bác sỹ Độc rất muốn an ủi an ủi nữ nhân đau khổ này. "Tôi phải làm sao đây? Tương lai của em ấy thế nào đây, hu....." Thiên Vũ quả rất sợ. Nghĩ đến việc nếu mà thể dùng tay phải , đôi với , vậy đó là cuộc sống thế nào chứ? Đơn giản là sao tưởng tượng nổi. "Đừng thất vọng, dù sao mọi người cũng có xác suất 50% hy vọng mà" Bác sỹ Độc an ủi. " sao?" Lời của bác sỹ Độc mang đến cho Thiên Vũ niềm tin mạnh mẽ. "Đúng, hơn nữa cần có phối hợp điều trị của người nhà. Điều này rất quan trọng" Bác sỹ Độc đột nhiên thay đổi giọng điệu. "Người nhà phối hợp? Phối hợp như thế nào chúng tôi đều sẵn lòng" Thiên Vũ lại cho là vấn đề tiền bạc. "Đợi sau khi vết thương của em họ lành miệng, cần phải mát xa sinh cánh tay cho ấy nhiều chút, " Bác sỹ Độc mỉm cười. ", mát xa? Tôi hiểu lắm" Lời của bác sỹ Độc vượt ra ngoài ý liệu của Thiên Vũ. "Cái đó.tôi có thể dạy cho , có điều......" Bác sỹ Độc có vẻ rất khó mở miệng. "Có điều làm sao? Chỉ cần có thể trị hết bệnh của em họ của tôi, tôi nhất định học tốt" Thiên Vũ rất kích động. Bất kể phải trả giá đắt thế nào cũng sẵn lòng. "Ừm, tôi hiểu tâm tình của . Có điều, thứ phải học hơi bất tiện" Bác sỹ Độc mỉm cười. rất hài lòng với biểu của Thiên Vũ. "Bất tiện thế nào? Bác sỹ đừng vòng vo nữa, có gì cứ thẳng ra, đầu óc tôi giờ loạn lắm rồi" Thiên Vũ nôn nóng hỏi. "Được rồi, tôi muốn với rằng, tôi phải tận tay dạy làm sao mát xa giúp em họ của , " Bác sỹ Độc ra điểm mấu chốt. vẫn luôn quan sát Thiên Vũ, quan sát lén lút. "Vậy phải làm như thế nào?" Thiên Vũ có vẻ nghi hoặc. Mặc dù lờ mờ đoán ra chút, nhưng vẫn hy vọng bác sỹ Độc giải thích ràng hơn. "Tôi mát xa tay cho , làm mẫu cho thấy. có cách nào khác, bắt buộc phải có thực thể để làm mẫu cho , nhưng mát-xa phải là cánh tay trần, Thiên tiểu thư mặc áo này , chỉ sợ phải cởi cả áo ra " Đột nhiên bác sỹ Độc liều lĩnh ra kế hoạch điều trị bổ trợ của y. "A, như vậy a, có điều......" Thiên Vũ chấn kinh, rất do dự. Nhưng cảm thấy bác sỹ Độc rất có đạo lý. cho rằng, nếu có bác sỹ Độc đích thân chỉ dạy, nhất định biết làm thế nào để mát xa cho cánh tay của em họ . "Ừm, nếu đồng ý, bây giờ tôi có thể dạy ngay cho . Hy vọng để ý chuyện nam nữ thụ thụ bất thân. Bây giờ là lúc chữa bệnh, thể dây dưa" Ánh mắt của bác sỹ Độc lướt qua tia sáng rất đắc ý, nhưng nhìn có vẻ rất bình tĩnh, bình tĩnh đến giống như giải quyết công việc. "Vâng..vâng ạ" Thiên Vũ chỉ có nước đồng ý. Nhưng nghĩ đến chuyện phải để mát xa cánh tay của mình , vừa bối rối vừa thẹn thùng. Thậm chí còn nghĩ, mát xa tay liệu có thấy tay to quá hay . "Đợi chút, tôi đóng cửa lại , rồi vào buồng trong" Bác sỹ Độc quả nhiên rất cẩn thận, bắt đầu đến gần giúp cởi áo ra, bởi vì áo bó , nên cần cởi áo mới lộ ra cánh tay trần dễ dàng cho việc mát xa cánh tay. Buồng trong rất bình thường, giống như mọi phòng khoa của bệnh viện, đều bố trí khu để khám bệnh và kiểm tra bệnh trực tiếp. Chỉ có điều, cái buồng này rất rộng rãi, ngoại trừ có chiếc giường lớn lắm, còn có buồng tắm nho . Xem ra, cái buồng trong này có rất nhiều mục đích sử dụng. "ưm… ngại ngùng …." Thiên Vũ thầm kinh hô trong lòng. Hôm nay mặc chiếc áo lót viền ren màu đỏ, vô cùng mỏng manh, cũng vô cùng ngượng ngùng.
Các nàng a, ta trả nợ cho cả hôm qua nhé, 5 chương nhé các t/y . Nếu các nàng like và commt càng nhiều có càng nhiều ngoại truyện nóng bỏng cho các nàng hóng hihi, cho nên a, Ngoại truyện nhiều hay , nóng bỏng hay , phụ thuộc vào các like và commt của các nàng nhé Ngoại Truyện 1 (tt3) H+ Mặc dù Thiên Vũ chỉ thầm kêu lên kinh ngạc trong lòng, những bác sỹ Độc vẫn cười. Bởi vì nhìn thấy khuôn mặt lặng lẽ đỏ ửng, thầm nghĩ” ràng bảo bối bị nhìn hết từ lâu, nhưng luôn ngượng ngùng như mới lớn vậy, làm muốn chết” Bác sỹ Độc rất có niềm tin vào tay nghề của mình, bắt đầu sáp lại gần giúp mát xa cánh tay trắng nõn non min, mắt ròi khỏi cặp vú bị miễn cương che chắn bằng cái áo lót re đỏ như bục ra bất cứ lúc nào. "Đừng..đừng gần quá" Khuôn mặt Thiên Vũ đỏ bừng lên. Trái tim theo nhịp lên xuống mát xa của bác sỹ Độc mà trở nên loạn nhịp. " gần chút, làm sao có thể nhìn được chứ?" Bác sỹ Độc giải thích. lại sáp tới gần, hơi thỏe lặng lẽ phả lên mặt , lên vành tai nhạy cảm của . "Ưm..." Thiên Vũ sóng lòng nổi dậy, đầu óc có chút hỗn loạn. Hơi thở nam nhân nóng rực , thầy khêu gơi phả vào mặt . ” Ngay cả phần vai của bệnh nhân cũng cần mát xa, vì nó có quan hệ trực tiếp với cánh tay” , rồi cúi xuống mát xa vai Có lẽ là do Thiên Vũ ngồi, nên bác sỹ Độc có thể từ nhìn xuống thưởng thức nhũ phong của Thiên Vũ. Đường nhũ phong mê người đó khiến vật đàn ông của bác sỹ Độc đột nhiên to lên, như muốn phá quần mà ra . Đương nhiên Thiên Vũ nhìn thấy rất biến hóa đó. Trái tim đại loạn. ". có biện pháp nào khác sao? phải làm..làm mẫu như thế nào sao? Trực giác báo cho Thiên Vũ bác sỹ Độc có vẻ cường điệu hóa. Mặc dù bác sỹ Độc là muốn tốt cho em họ , cũng rất có đạo lý, nhưng hiểu vì sao vẫn cảm thấy bác sỹ mát xa cánh tay , bả vai và có xu hướng xuống hai bầu vú người nhà bệnh nhân là vô lễ. Nhưng ánh mắt Thiên Vũ lại nhìn chằm chằm vào phần gồ lên quần của bác sỹ Độc , cục tròn to tướng. khép chặt đùi lại cách vô ý thức. "Muốn em họ mau lành bệnh, bắt buộc phải hy sinh chút. Chẳng lẽ hy vọng em họ mau hồi phục ?" Lời của bác sỹ Độc rất liều lĩnh, rất lý trí . ".. sao lại như thế chứ?, tôi sao lại muốn em họ mau khỏi " mặt Thiên Vũ thoáng chốc đỏ bừng lên. Từ trước tới giờ còn chưa từng nghe thấy nam nhân xa lạ năng trắng trợn như vậy trước mặt , hơn nữa còn cố tình cúi thấp đầu xuống như sắp dán vào ngực . "Nếu bằng lòng, vậy chúng ta nên lãng phí thời gian, có thể bắt đầu tiếp được chưa?" Bác sỹ Độc lại lẳng lặng nhích tới nửa bước. Lần này cánh tay muốn trèo lên hai vú của . "Được.được rồi, . " Trái tim Thiên Vũ đập dữ dội, như hoa cả mắt. "Ác." Thiên Vũ theo bản năng định hẩy tay bác sỹ Độc ra, nhưng phát tay bác sỹ Độc rất khỏe, giật mấy cái mà giật ra nổi. "Thời gian của chúng ta rất quý giá, mong phối hợp với công việc của chúng tôi, được ?" Mặc dù bác sỹ Độc cảnh cáo Thiên Vũ, nhưng ngữ khí vô cùng ôn nhu. còn nở nụ cười tươi tắn có thể giết chết các . "Vâng" Tiếng trả lời của Thiên Vũ đến mức gần như chỉ có mới có thể nghe thấy. len lén nhìn bác sỹ Độc cái, sau đó thẹn thùng ngoảnh đầu , nhìn chỗ gồ lên khiến tim đập dồn kia nữa. Chỉ là, bàn tay nhắn của đẩy tay ra nữa, mà rất ngoan ngoãn phối hợp với bác sĩ Độc.” Ưm…Nhiên …ông xã …….ưm….hừ……nhe chút ….ưm ….” "Tôi phải ông xã của ,tôi là bác sĩ … tốt " Bác sỹ Độc cười . Nghe thấy tiếng cười của bác sỹ Độc , Thiên Vũ càng xấu hổ. nắm tay đặt lên chỗ giữa hai chân “ Tôi giúp Thiên tiểu thư học cách mát-xa cho em họ miễn phí, cũng giúp tôi mát xa gậy thịt xấu xa này chút nhé “ Nhiệt độ dương cụ nóng hổi thông qua bàn tay truyền khắp toàn thân. Lúc này, Thiên Vũ những cảm thấy ướt, còn cảm thấy nóng. "Đúng rồi, xoay tròn nha, xoay tròn từ từ" Bác sỹ Độc lén rên lên chút, cảm giác khoan khoái đến kỳ diệu lan tỏa khắp toàn thân, thậm chí còn có cảm giác xuất tinh. Tay phải Thiên Vũ nhàng nắm cự vật, từ từ vuốt ngược lên, đến quy đầu lại xoay kéo ngược xuống. Cự vật trong tay càng lúc càng hung dữ, càng lúc càng cứng. Dường như Thiên Vũ có chút thích thú với việc vuốt ve cái thứ đó. mở khóa quần , kéo vật đàn ông ra trước mắt . Quy đầu sáng bóng, gân xanh nổi gồ, khí thế khiếp người.. Bất giác, tốc độ chuyển động xoay vuốt bàn tay của Thiên Vũ càng lúc càng nhanh. "Đúng vậy, hà, thông minh" Bác sỹ Độc cực lực khen ngợi Thiên Vũ. Mặc dù vẫn giảng giải, những bàn tay Độc Nhiên vẫn ngừng hoạt động, sau đó há mồm ngận lấy vú qua lớp áo lót ren trong suốt “ Á….bác sĩ… … chỉ mát-xa ….sao lại …sao lại …ưm…mút ….mút mạnh vú em …mau ….” . ngậm vú làm sướng vô cùng, biết trong căn biệt thự này chỉ có họ, ngần ngại kêu rên , tay cũng ngừng nghỉ. xoay vuốt càng lúc càng thuần thục. Ngoài việc xoay vuốt lên xuống, còn mân mê tinh hoàn của bác sỹ Độc . biết là do vô tình hay cố ý, ngón tay còn lướt qua đáy chậu của bác sỹ Độc . Đó là vị trí mẫn cảm của nam nhân.
Ngoại truyện(tt4) : H+ "ừ hừ ….giỏi lắm bảo…giỏi lắm Thiên tiểu thư….” Độc Nhiên lại dụ dỗ” phải tôi giúp mút rất thỏa mái sao, tôi cũng muốn giúp tôi mút chút bên dưới, chỉ chút thôi tốt rồi” Bác sỹ Độc đột nhiên bước dấn tới, dương vật to đùng cứng ngắc dí sát tới mặt Thiên Vũ . Quy đầu to lớn " cẩn thận" đụng chút vào bờ môi căng mọng của Thiên Vũ "A..ọc ọc........" Thiên Vũ bất ngờ kịp đề phòng, á lên tiếng, vừa định mở miệng gì đó, quy đầu to tướng kia lại như có linh tính, thừa cơ xông thẳng vào cả nửa quy đầu. Lúc này Thiên Vũ mới kịp phản ứng, vội vàng định nhả quy đầu ra, nhưng phản ứng của bác sỹ Độc còn nhanh hơn. Hai tay giữ lấy đầu Thiên Vũ nhanh như điện. Thiên Vũ kinh hoàng ngước lên nhìn bác sỹ Độc , quai hàm banh ra, quy đầu to đùng chiếm đóng khoang miệng chẳng hề khách khí. Có lẽ nhục bổng to quá mức, nước mắt Thiên Vũ thiếu chút nữa rớt ra.Nhìn như thế, Độc Nhiên hơi tỉnh táo lại, xót xa định rút vật đàn ông ra khỏi miệng , bất chấp cảm giác lưu luyến tuyệt vời kia đến bao nhiêu. Nhìn rất muốn nhưng lại vì lo cho mà lưu luyến rút ra , Thiên Vũ động lòng, nút kéo lại vật đàn ông của vào trong miệng , ra cũng khó chịu lắm. "Nào, nắm lấy" Thấy Thiên Vũ giãy giụa nữa, bác sỹ Độc gắng nhẫn nhịn khoái cảm ầm ầm kéo tới, kéo bàn tay Thiên Vũ thả xuống, đặt lại lên cự vật của . cảm giác thấy lực hút, lực hút từ trong miệng Thiên Vũ . cực kỳ hoan hỉ ấn cự vật vào thêm chút . Lần này, chiếc miệng xinh của Thiên Vũ hoàn toàn bao lấy quy đầu to tướng. "Ư....." Thiên Vũ cảm giác nước miếng của mình tiết ra ào ạt, giống như đứa con nít nhìn thấy kẹo mút vậy, thèm dãi. Hai bàn tay nhắn của nắm lấy nhục bổng nóng hổi, nhàng nuốt vào, rồi từ từ kéo ra, kéo toàn bộ nhục bổng ra. cũng ngăn cản, muốn qua sức khổ sở, nhưng Thiên Vũ lại nâng vật đàn ông cho vào trong miệng lần nữa, như là muốn lấy lòng bác sĩ Độc của . "Ư...." lần này hoàn toàn là do Thiên Vũ chủ động. nhìn cự vật cái, sau đó cố sức há rộng chiếc miệng xinh, từ từ ngậm lấy quy đầu to lớn, luồng điện nhanh chóng chạy khắp toàn thân , đầu óc trống rỗng, theo bản năng nhồi nhục bổng to lớn vào sâu trong miệng mình. "A...." Bác sỹ Độc kiềm nén từ rất lâu cuối cùng nhịn nổi phát ra tiếng rên rỉ. Hai tay xoa bóp, vuốt ve vú thành đủ mọi hình dạng , lúc xoa, lúc miết , kéo nhìn sắc tình vô cùng . "Ưm...." Thiên Vũ kéo nhục bổng ra, rồi lại ngậm vào, mỗi lần đều sâu chút. Có điều, dần dần phát , khoái cảm mang lại từ việc nhục bổng ma sát với khoang miệng càng lúc càng mãnh liệt. trở lên nôn nóng yên, trong tiểu huyệt cũng có cảm giác ướt ướt ngừng. Thiên Vũ sao khống chế được hệ thần kinh càng lúc càng mê loạn, bắt đầu nuốt nhả nhục bổng trong miệng đến quên cả trời đất, tần suất càng lúc càng nhanh, nước miếng dồi dào bôi trơn con đường ra vào. Thiên Vũ phát bản thân sao mà dâm đãng đến vậy, giống như con mèo tham ăn, ngấu nghiến nhai con cá tươi trong miệng. "Ư.....Thiên tiểu thư là có thiên phú…bảo…..thiên tiểu thư, tôi ,…hừ … giúp em họ chữa bệnh tốt ." Bác sỹ Độc khép hờ mắt lại, hưởng thụ khoái cảm đến tê người đó. "Ư.ô ô ô........" Thiên Vũ tham lam nút mút. Bàn tay cũng phối hợp vuốt lên tuốt xuống. Nhục bổng to tướng ngừng to thêm, cứng thêm trong miệng , còn bắt đầu ngừng giần giật. Thiên Vũ rất lo lắng, lo lắng bác sỹ Độc phóng tinh dịch trong miệng . Dù sao đây cũng là lần đầu tiên giúp khẩu giao. Thiên Vũ lập tức ngừng nuốt nhả, lén nhìn bác sỹ Độc cái. phát dáng vẻ bác sỹ Độc rất say mê, miệng oán trách “: Cái gì chứ? Bộ dạng say sưa khoan khoái thế kia, ràng là mượn việc công để làm việc tư mà.” "A a, thoải mái,….bảo ….Thiên tiểu thư . Tiếp theo, Thiên Vũ có thể giúp tôi 'nhũ giao ? '" Bác sỹ Độc cũng phát ra Thiên Vũ nhìn mình, cũng chẳng giấu giếm cảm giác thỏa mãn của mình. "Nhũ giao? Tôi.tôi chưa từng nghe qua" Thiên Vũ như muốn tỏ ra mình rất ngây thơ. ra, dù là người ngốc hơn cũng có thể tưởng tượng ra nhũ giao là thế nào. Đương nhiên Thiên Vũ tưởng tượng ra, cho nên ráng hồng vừa mới rút lại lần nữa phủ đầy khuôn mặt xinh xắn của . Bác sỹ Độc cười cười cách quỷ dị, quay người lấy từ trong cái tủ ra chai gì đó trong suốt. Đó là chất bôi trơn, thứ rất bình thường trong bệnh viện, thông thường dùng khi chụp X quang hay siêu .