1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mai ta cũng thử nấu cháo khê. Haha :059::059::059:
      Thank nàng ctac vẫn có chương mới cho mọi ng, chương ngày càng dài, ta tưởng hết chương mà đọc câu nàng bảo nửa chườn hú hồn luôn, cầu các chương ngược qua mau còn xxx thống khoái 1 lần, :013::013::013:
      heavydizzy thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ngồi đợi 2 chị làm lành mỏi mòn >.<
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 73 (tiếp)

      nhiều ngày nàng vẫn bận rộn ở trong phòng bếp, mỗi ngày bận rộn đến mòn da cạn sức, tiều tụy chịu nổi, ban đêm còn có thể bị gọi dậy lần làm đồ ăn khuya cho Tiêu Đạc, hơn nữa còn phải làm phần cháo khê thêm hành.

      Như thế trải qua tiếp, nàng cũng là chịu nổi.

      Tuy rằng trong phòng bếp có các loại nguyên liệu nấu ăn cho nàng dùng, có thể làm ra các loại đa dạng để điều trị thân thể mình, nhưng A Nghiên cũng hiểu được, chỉ là trị phần ngọn trị được gốc.

      Nàng bây giờ hàng đêm khó có thể vào giấc ngủ, đôi khi vừa chợp mắt là rơi vào mộng, trong mộng tối tăm u ám, có Sài đại quản gia, cũng có Tiêu Đạc, cũng có Phi Thiên, cảnh trong mơ giống như nồi cháo khê quanh quẩn trong đầu, nhưng lúc tỉnh lại, chỉ để lại mảnh kinh sợ trong lòng nàng, thể nhớ được đến cùng phát sinh chuyện gì.

      ngày lúc chạng vạng, vất vả bận xong, người nàng quấn kiện áo bông, chết lặng ở trong sân, lúc này sắp đầu xuân, trong viện còn suy sút hoang vắng, giữa cành khô trơ trọi gian ngẫu nhiên có thể nhìn thấy ít màu xanh.

      Nàng hít hơi sâu, cảm thụ hơi thở ngày xuân, trong lòng cũng có ngàn vạn cảm xúc.

      Cũng biết cha mẹ đệ đệ thế nào, còn có Hà Tiểu Khởi, đến giờ vẫn nghe thấy ai nhắc tới.

      nghĩ tới đây, liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân.

      Tiếng bước chân kia nặng, có chút đều đều, vừa nghe hẳn phải người bình thường.

      A Nghiên bỗng nhiên ý thức được cái gì, trong đầu mơ hồ chút, đột nhiên quay đầu nhìn.

      thấy đường mòn cây khô, là Tiêu Đạc thân trường bào đen.

      Rất nhiều ngày thấy, mặt mày vẫn giống ngày xưa, nhưng là thần sắc lạnh lùng, dường như băng chạm ngọc khắc, con ngươi sâu thẳm kia thanh lãnh giống như đầm nước lạnh vạn năm, nhìn thấy dao động.

      Thậm chí lúc nhìn thấy A Nghiên, cũng như nhìn thấy chó thấy mèo, ánh mắt dừng lại, cứ như vậy thanh lãnh đạm mạc lướt qua.

      Tiêu Đạc như vậy, là xa lạ, nhưng lại quen thuộc.

      Đây phải là Tiêu Đạc vốn nhìn mình như khí sao, Tiêu Đạc vung tay tùy ý kết thúc tính mạng mình sao.

      A Nghiên cúi đầu, cắn môi, ngực bắt đầu mơ hồ đau đớn.

      Kỳ cũng phải nghi hoặc, vì sao Tiêu Đạc này đời quen thuộc lại hoàn toàn bất đồng vời đời trước, nay nàng mới hiểu.

      Tiêu Đạc vẫn là Tiêu Đạc kia, chẳng qua mình và sớm gặp nhau lần.

      ánh mắt lạnh như băng xa lạ vốn lướt qua, nhưng lại lần nữa rơi xuống mặt A Nghiên.

      Tiêu Đạc hơi hơi nhíu mày, điệu khàn khàn thanh lãnh thản nhiên hỏi: "nha đầu xấu xí từ đâu, biết quy củ sao?"

      A Nghiên nghe thấy lời này, hơi giật mình, tất cả tơ tình trong lòng rung lên, biết tư vị kia là phiền muộn hay chua xót. lời Tiêu Đạc xa lạ lạnh lùng, dường như nàng và , chưa bao giờ quen biết.

      Nàng lên phía trước, quỳ xuống, cung kính : "Gặp qua Cửu gia, dập đầu với Cửu gia."

      Tiêu Đạc cao nhìn xuống nữ tử quỳ, cười lạnh tiếng, trong giọng tràn đầy trào phúng: "Ngươi làm sao biết ta là ai?"

      A Nghiên nhu thuận đáp: "Trong phủ này có người nào long chương phượng tư như Cửu gia đây? Tỳ nữ đương nhiên đoán đó là Cửu gia ngài."

      Tiêu Đạc nghe như thế, cúi mắt nhìn kỹ nàng nửa ngày, thấy gió lạnh tạt vào, tóc mái tản mát trán trắng nõn co lại run yẩy.

      Đáy mắt đột nhiên biến sắc, chợt ngước mắt nhìn về nơi khác, lạnh như băng : " nha đầu xấu xí thôi, nhưng cũng nhanh mồm nhanh miệng."

      xong, phất tà áo, kiều ngạo quay người đến chỗ mấy cây khô.

      A Nghiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía rời , thấy bóng lưng gầy tịch liêu, tà áo bay lên vốn nên tiêu sái, nhưng lúc này lại lộ ra cỗ thê lãnh bất đắc dĩ.

      Kỳ nhiều đời như vậy, duyên phận của mình và cũng đành thế thôi.

      Gặp mặt lần, chống đối gắt gao, đây là ma chú định ngay từ đầu.

      Nàng đánh nổi, đành cưỡng cầu nữa.

      *****************************

      Kỳ Tiêu Đạc mỗi bước đều hết sức gian nan.

      Lòng bàn chân giống như dẫm đao nhọn, bước bước, đều cảm thấy lòng bàn chân đau nhức chịu nổi, máu tươi đầm đìa.

      quay đầu nhìn, nhưng có thể cảm giác được, sau lưng , A Nghiên nhất định ngẩng đầu lên nhìn mình.

      Nghe nàng mất trí nhớ, nhưng biết, nàng hẳn là phải.

      Làm sao có thể mất trí nhớ đây, nàng bất quá là vì giả ngu che mắt mình mà thôi.

      Giống như nàng ở trước mặt mình làm bộ , ngốc hồ đồ coi mình là con mèo, kỳ đều là vì chán ghét mình thôi.

      Ngày đó cơ hồ ràng bóp chết nàng, nay lại vắng vẻ hơn mười ngày, cũng tra tấn nàng hơn mười ngày, nàng —— từng có nửa điểm hối hận ?

      Tiêu Đạc cứng ngắc mệnh lệnh bản thân nhấc chân , quay đầu nhìn, cứ như vậy thẳng về phía trước.

      Nếu giờ phút này A Nghiên có thể gọi mình, giải thích lời với mình —— , kỳ cần giải thích, chỉ cần nàng gọi mình, bảo mình dừng lại, có thể tha thứ, có thể bỏ qua chuyện cũ.

      Nhưng Tiêu Đạc từng bước từng bước chậm rãi về phía trước, liên tục tới cuối đường mòn, phía sau vẫn truyền đến tiếng động nào.

      Cuối đường mòn, kỳ vùng hoang vu hiu quạnh, lá khô đầy đất, chạc cây phủ sương, ngẫu nhiên có chút tuyết đọng chưa tan, vào ngày tàn đông bao phủ nơi này. Ngẩng đầu nhìn trời mờ mịt mênh mông, ở giữa có cành cây chọc lên, điểu sào tịch liêu lạnh lẽo treo cao đơn độc.

      khóe môi Tiêu Đạc thanh lãnh, đẹp mắt gợi lên nụ cười thê lương tịch mịch, mang theo trào phúng nồng đậm.

      cười nhạo chính mình.

      Nếu lúc trước lời tuyệt tình tuyệt nghĩa khiến tâm hóa thành mảnh tro tàn, bây giờ nàng trầm mặc, khác gì hung hăng giẫm thêm mấy lần lên đám tro tàn đó .

      Nàng thích mình, cho nên mới như vậy.

      Tiêu Đạc nhìn bầu trời mênh mông mờ mịt, trong đầu lại ra nàng lạnh lẽo trong gió, tóc mái tản mát trán trắng nõn, mềm mại sinh động, cứ như vậy ở mặt nàng un rẩy.

      Tuyệt vọng từ đáy lòng từ từ dâng lên, giống như giọt mực thấm vào giấy Tuyên Thành, nhanh chóng lan ra khắp nơi, cuối cùng làm cho tờ giấy Tuyên Thành nhuộm màu đen.

      con ngươi Tiêu Đạc thanh lãnh đến có cảm xúc hơi hơi nheo lại, nâng tay lên, bàn tay to khớp xương ràng chậm rãi dừng ngực.

      Ở đó, cái loại đau đớn xa lạ lại quen thuộc này từng chút cắn rứt nơi mềm mại nhất đầu quả tim .

      PS: Thương Tiêu Đạc quá!!!!!!

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Tiêu đạc đáng thương ,a nghiên ngốc cũng đáng thương lắm
      heavydizzy thích bài này.

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Lúc đầu đọc truyện mình chỉ mong ngược Tiêu Đạc cho chừa thôi, nhưng giờ đau lòng quá. 8 kiếp trước a nghiên chết tiêu đạc cũng đâu có dễ dàng gì :-( mau mau hết ngược giùm
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :