1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      lòng k mong cao nhân nhà mình có xxzz gì đó vs Ngọc nhi gì gì đó đó đâu a:yoyo67::032:
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông Ngố

      Chương 9

      Có lẽ tuổi thơ nếm trải quá nhiều đau khổ, cho nên đối với việc ăn mặc thường ngày tân chủ nhân của Quỷ Cốc rất chú trọng và hưởng thụ. Nho gia đề xướng: “Nhất đan tự, nhất biểu ẩm, tại lầu hạng” (*) điều này tuyệt đối xuất người Vương Hủ.

      (*): giỏ cơm, bầu nước, ở trong ngõ hẹp

      Trích trong câu tán dương Nhan Hồi của Khổng Tử. Nhan Hồi là môn đệ tử số của Tử, nổi tiếng là người đức hạnh, hiếu học, mặc hoàn cảnh khó khăn là đệ nhất hiền nhân: “Nhất đan tự, nhất biều ẩm, tại lậu hạng, nhân bất kham kì ưu, Hồi dã bất cải kì lạc.”

      giỏ cơm, bầu nước, ở trong ngõ hẹp, người khác chịu nổi cảnh ưu phiền đó, riêng Hồi hề thay đổi niềm vui của mình.

      Lần này chỉ là tạm thời ra ngoài mà cũng cực kỳ xa hoa lãng phí.

      Riêng thùng gỗ dùng để tắm trong phòng cũng là gỗ đàn hương, những đồ gia dụng kèm phải là gỗ tầm thường, mà được làm từ đồng thau có quai ở hai bên chế tác tinh xảo. Phía trước có đặt chậu than có nắp ngăn, chỉ cần nô dịch đứng bên thỉnh thoảng tháo tấm ngăn ra, lợi dụng nhiệt tỏa từ chậu than, có thể yên tâm tắm rửa.

      Thân Ngọc kia vừa tắm xong nước còn chưa kịp đổi, xung quanh vẫn còn mùi hương, có thể gửi được mùi gạo lên men với bồ kết, nước nóng lại hòa thêm sữa, khiến màu nước cũng trắng đục. Những người nghèo tuyệt đối uống loại nước gạo này, chỉ dám sử dụng ít nước gạo lên men, sản lượng gạo vốn rất ít, phải vận chuyển từ phương Nam xa xôi, mà thùng nước gạo lên men phải cần tới mười cân gạo.


      Nhưng mà chủ nhân của núi Vân Mộng hề keo kiệt để mĩ nhân thoải mái sử dụng. Thảo nào Thân Ngọc lại vui vẻ, những thiếu nữ trẻ tuổi như vậy, rất thích loại hưởng thụ này nên dễ bị nam nhân tâm tư tinh xảo đả động, vừa mới được cốc chủ ân sủng, hẳn nàng ta thấy rất sung sướng.

      Nhưng mà Tân Nô cũng có quá nhiều cảm xúc, những… thứ khiến Thân Ngọc mừng rỡ như vậy lại hoàn toàn quen thuộc với Tân Nô.

      người dính đầy bùn đất khiến nàng khó chịu, nàng đứng trước gương đồng bình tĩnh chờ thô phụ đổi nước nóng.

      Nhưng vị lão nhân ở phía sau nàng lạnh lùng : “Đứng sững ở đây làm gì? Nơi này là chỗ thị thiếp cốc chủ tắm rửa, tiện nô ngươi nên sang bên phòng kế mà tắm.”

      Tân Nô quay đầu nhìn lại, phụ nhân này nàng nhận ra. Là trong những kẻ theo Vương Hủ đến trang viên của phụ thân, cầu xin mẫu thân nàng thu dụng bọn họ.

      Mẫu thân thiện lương làm sao nghĩ đến, mĩ thiếu niên trầm lặng ít kia lại là kẻ ác lang chuyên ăn tươi nuốt sống người khác? Mà lão phụ này cũng có thể nô bộc trung thành,mĩ thiếu niên nghèo túng năm đó trở thành kì sĩ vang danh thiên hạ, thể bỏ qua công lao của Uyển thị.

      Thoáng chốc, từ thô bà sử chuyên giặt giũ cho mẫu thân giờ trở thành quản của Quỷ Cốc núi Vân Mộng, mọi tiểu nô trong Quỷ Cốc đều phải nghe theo sai khiến của bà, mà chúng đệ tử của Vương Hủ dù xuất thân cao quý bao nhiêu khi gặp bà vẫn xưng tiếng “Uyển ”.

      Trước giờ Uyển thị thích Tân Nô, lúc này mặt trầm xuống, chỉ ngón tay sang phòng bên cạnh được dựng lên bằng tấm chắn đơn : “Bà tử còn bận chuẩn bị nước nóng cho gia chủ, rảnh quản ngươi, ngươi tự mình qua kia múc nước tắm rửa .”

      Tân Nô cũng rất nghe lời, mặt đổi sắc cầm thùng gỗ múc nước. Củi còn cháy, nồi đồng cũng đủ nước nóng. Nếu có lửa giữ ấm, nồi đồng bị lạnh. Cho nên số nước còn lại chắc nguội rồi.

      Tân Nô lười phải chẻ củi nấu nước, chỉ dùng thùng nước ấm lau rửa qua loa chỗ cánh tay dính bùn nước bẩn, lấy khăn khô lau lại, chuẩn bị ra khỏi phòng.

      Nhưng mà Uyển Thị hài lòng lạnh lùng : “Cốc chủ phân phó ngươi tắm rửa, là phải tắm rửa thân thể sạch . Thân là nô tỳ, thể nuông chiều. Trước kia cốc chủ thương tiếc ngươi tuổi mất phụ mẫu, mới động lòng trắc . Chắc ngươi cũng hiểu, Tân thị ngươi chỉ là tiện nô, nên hiểu bổn phận của mình, mấy lần ngươi trốn , coi như tiêu phí hết thương tiếc của cốc chủ với ngươi, lần này ngài phân phó, về sau mọi chi phí ăn mặc của ngươi giống với nô bộc trong cốc, gia chủ ghét người bẩn thỉu, mỗi ngày tất cả nô bộc đều phải tắm rửa sạch , nếu có nước nóng, ngươi tự lấy nước giếng tắm .”

      Tân Nô mắt cũng thèm liếc ném chiếc khăn trong tay xoay người muốn rời , lại bị Uyển Thị nắm lấy cổ tay, mạnh mẽ kéo trở lại.

      Lúc này đêm khuya, đêm xuân trời vẫn se lạnh, làm sao có thể tắm nước lạnh? Tay Tân Nô bị bà ta kéo cách thô lỗ, trong lòng khó chịu, mạnh mẽ hất tay bà ta ra. Nhưng thân thủ của Uyển thị trước giờ thua kém mấy kiếm khách trẻ tuổi, lúc Tân Nô phản kháng, bà ta tung chưởng tập kích vào huyệt cánh tay nàng, khiến nàng ngửa ra sau, suýt chút ngã đất.

      “Năm đó gia chủ thấy thân thể ngươi yếu đuối, phân phó ta dạy ngươi chút quyền cước để phòng thân phải là dạy để ngươi phạm thượng. Nếu nghe lời, đừng trách ta nể tình, ném thẳng ngươi vào thùng nước lạnh mạnh mẽ cọ rửa.”

      Tân Nô hiểu phải bà ta phô trương thanh thế. Nhìn bà ta có vẻ giống nông phụ nhưng năm đó cũng là nữ thích khách danh tiếng, đao quang huyết ảnh phía trước cũng nháy mắt, “Ném” nàng chính là nghĩa mặt chữ.

      Đối mặt với lời trách móc nặng nề như vậy Tân Nô lại thấy dễ chịu hơn chút ít.

      Vừa rồi Vương Hủ trưng ra cái bộ dáng quân tử, ngược lại làm cho lòng nàng thấp thỏm. Nhưng nếu lúc này để người bên cạnh trách phạt phen, như vậy lại làm cho lòng nàng yên ổn.

      Lúc nàng dùng nước lạnh để tắm rửa, Uyển thị cũng rời , đôi mắt sâu bên trong những tầng nếp nhăn kia lặng lẽ quét lên thân thể trắng muốt của Tân Nô, sau đó mặt đổi sắc xoay người rời .

      Đương nhiên Tân Nô biết vì sao bà ta làm như vậy. Từ trước đến nay quen chế tất cả mọi việc. Lần này nàng lẩn trổn hai tháng, cho dù hứng thú với nàng, nhưng thân là người của cốc chủ, cho dù là ai cũng được phép nhúng chàm nàng dù chỉ chút.

      Thêm nữa nàng rơi vào tay Bàng Quyên, lại có tân sủng ở bên, thèm tự mình kiểm nghiệm, cho nên muốn lão nô kia kiểm tra, xem người nàng có lưu lại ấn ký khả nghi .

      Đồng dạng như vậy, bất kể cốc chủ đại nhân ban ra lệnh gì đầy tớ trong cốc đều nâng tinh thần thi hành triệt để. Tắm rửa xong, toàn thân nàng run rẩy bẩy bị dẫn vào căn phòng gạch có vẻ ẩm thấp. Tân Nô để ý tới căn phòng ẩm ướt, hai mắt nàng khép lại, ván giường cứng ngắc cũng thắng được mệt mỏi, cuối cùng nàng cuộn mình lại ngủ.

      Nếu là thời điểm hai tháng trước, chỉ cần chút bùn dính lên người, có lẽ nàng khó chịu, nhưng mà hai tháng vừa rồi trải qua cảnh màn trời chiếu đất, nên cuộc sống của nàng sớm thay đổi.

      Khi sống nơi hoang dã, tìm kiếm rau dại rễ của quả, có muối, những thứ này nàng … nếm qua. Nhưng dù là như thế, nàng giống những nữ tử xuất cốc kia, luôn khát vọng được trở lại Quỷ Cốc sống cảnh cá chậu chim lồng nhàn tản.

      Nàng nhớ phụ thân từng kiêu ngạo mà với nàng: “Hài tử, con phải nhớ con là người của Tân gia, sau này chính là hạ vũ thánh giả, vi phụ cũng chỉ có mình con là truyền nhân, thế nhân coi thường nữ tử, nhưng mà nữ nhi của ta thông minh tuyệt đỉnh hề thua kém đấng mày râu, rồi ngày con trở thành nữ tử mạnh mẽ, lòng chứa muôn dân trăm họ, khai đàn lập thuyết, mà phải bị giam trong phòng bếp, đến lúc đó con phải đem học thức của Tân gia truyền rộng ra, trở thành nữ học giả đệ nhất thiên hạ…”

      Mỗi khi nhớ tới lời kiêu ngạo của phụ thân dành cho nàng, nàng tự chủ mà nhớ đến ánh mắt tha thiết, kỳ vọng kia của người, những năm gần đây trong lòng nàng lúc nào cũng như có ngọn giáo đâm vào hết sức đau đớn, mặc dù người nọ tận lực chiều, nhưng nàng cũng vì thế mà sa đọa vào hưởng lạc xa hoa dâm dật, càng thể xóa tan quật cường trong mắt nàng.

      Nếu từ nay về sau cứ đối xử lạnh lùng như vậy cũng tốt, biết tự nhiên đề cập đến việc gặp Ngụy Vương, là có tính toán gì? Chẳng lẽ cũng biết… thể nào….

      Mặc dù Tân Nô thông tuệ, cũng thể đoán ra suy nghĩ trong lòng , cũng chỉ có thể cố gắng thích ứng, hành tùy theo hoàn cảnh.

      Nghĩ rằng ngày thứ hai nàng có thể dậy sớm, nhưng đợi đến khi nàng định mở mắt, lại cảm thấy mí mắt nặng trĩu, thể mở ra.

      Giống như lời Uyển thị , lúc nàng yếu ớt, tuổi luôn sống chung với bệnh. Về sau gặp Vương Hủ ở hậu viện luyện võ với Uyển thị, biết trời cao đất dày la hét muốn học, từ đó về sau, cơ thể nàng mới được cải thiện ít.

      Khi đó, nàng là nữ nhi duy nhất của Tân cốc chủ, nên được mọi người ưu ái, chỉ có Vương Hủ là thích thân cận với nàng, lúc có người, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nàng. Lúc đó nàng cũng là người tràn đầy nhiệt tình, cực kỳ thích chơi đùa với ca ca Vương Hủ.

      Tuổi còn nên hiểu, nếu là nàng bây giờ hiểu ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng sâu lường được kia chính là căm hận cùng chán ghét phát ra từ nội tâm. có tâm tư quấn quýt lấy ca ca, muốn chơi đùa với nàng.

      Nàng tuyệt đối nghĩ tới, vị thiếu niên nhìn trông khoan dung trầm ổn, trong cuộc sống tương lai, chỉ cần nhàng câu, giày vò khiến nàng triền miên nằm giường bệnh.

      Đêm qua tắm nước lạnh, hiệu quả nhanh, cộng thêm việc đắp chăn mền hơi ẩm ướt, nàng lâu sinh bệnh, ban đêm bỗng sốt cao, nếu phải được người khác phát kịp thời, chỉ sợ nàng bị sốt nóng chết rồi.

      Uyển thị tự mình đến xem, cũng gì thêm, có lẽ nhìn thấy sắc mặt nàng ửng hồng, co rúc ở trong chăn dáng vẻ đáng thương, liền cho nàng chuyển tới gian phòng thoáng mát, còn phái tỳ nữ trẻ tuổi đến chiếu cố nàng. Người trong quỷ cốc tinh thông dược lý, cho nên sau khi xem xét bệnh tình, đúng bệnh cắt thuốc.

      Nhưng lại hề lộ diện, nghe mang theo tân sủng Thân Ngọc ra ngoài dự tiệc. thèm để ý tới Tân Nô.

      Nhưng mà người ngoài lại để ý, tỳ nữ tới chiếu cố nàng là vị cố nhân, hai mắt nàng ta ửng đỏ, giận mà dám : “Tân Nô tỷ tỷ, vốn tốt, vì sao lại trốn , chọc giận cốc chủ, bây giờ người đối xử với tỷ như vậy….Về sau tỷ phải sống như thế nào?”

      Tác giả có lời muốn : Vương Hủ tiên nhân, xin hỏi người là cặn bã đệ nhất thiên hạ? Cuồng tử với tư cách là mẹ ruột cũng rầu rĩ thay ngươi, tại đây ngàn dặm tuôn trào hận thể thu thập hết cặn bã nam đường, những ngày về sau ngươi sống thế nào a~~~
      yuki0129, levuong, niniin27 others thích bài này.

    3. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      ôi, cái mùi ngược.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông Ngố

      Chương10

      Tân Nô mở mắt nhìn tỳ nữ bên cạnh mỉm cười : “Khải Nhi, muội tới rồi.”

      Khải Nhi quen với việc mỗi lần muốn trả lời Tân Nô lái sang chuyện khác. Mặc dù danh nghĩa cả hai là nô tỳ, nhưng là Khải Nhi vẫn luôn luôn đối xử với nàng như chủ tử.

      Mắt thấy vẻ mặt mệt mỏi vì ngã bệnh của Tân Nô, người cũng gầy ít, ràng sắp 18, nhưng cơ thể lại hơn tuổi thực. khỏi làm Khải Nhi hồi tưởng lại chút chuyện xưa.

      Còn nhớ lúc nàng được phân đến hầu hạ bên cạnh Tân Nô, lúc đó nàng mới 10 tuổi còn Tân Nô 12 tuổi, nhưng Tân Nô còn gầy yếu hơn cả nàng. Cốc chủ Tân Tử vì thê tử qua đời mà đau lòng, tâm bệnh thành tật, thuốc và châm cứu cũng có tác dụng, mắt thấy qua khỏi được. Sợ bệnh tật dọa tới nữ nhi duy nhất, cho phép Tân Nô tới cạnh giường.

      Mặc dù Tân Nô trầm tĩnh nội liễm nhưng nàng tuổi , sao có thể mạnh mẽ như vậy? Đêm nào cũng khóc thầm, khóc đến mức Khải Nhi cũng thấy khó chịu, nhớ tới bản thân bị cha mẹ bán .

      Khi ấy hơn phân nửa vụ trong cốc rơi vào tay Vương Hủ, chỉ là gia nô nghèo khổ, lại từng bước sắp xếp tỉ mỉ, ngừng nuôi trồng thế lực của riêng mình, thậm chí vọng tưởng khi cốc chủ chết thượng vị, hành động này so với chư hầu bên ngoài hành thích giết vua có gì khác biệt? Bất trung bất nghĩa, người người phỉ nhổ.

      Nhiều đệ tử của cốc chủ cũng vung tay lên, kêu gọi mọi người đuổi người hiểm xảo trá đó, nâng đỡ nữ hài tử mồ côi là Tân Nô làm Tân gia, sau đó thay nàng tìm kiếm người có phẩm đức ở rể, dựng lại cư nghiệp núi Vân Mộng, đến mức làm bôi nhọ danh tiếng của Quỷ Cốc. Vì vậy, ngừng có người dặn dò bên tai nữ hài tử 12 tuổi phải đề phòng tên tên nhóc Vương Hủ, lại hề bận tâm đến nữ hài đó sau khi nghe những xong có thể chịu đựng nổi ?

      Lúc Vương Hủ xuất trước mặt Tân Nô, nàng vẫn mang thân thiết hướng hỏi han vì sao cho nàng gặp phụ thân. Mà thiếu niên đó lại im lặng , mặc kệ cho Tân Nô khóc lóc, kể cả nàng tức giận cắn nát tay , cũng chỉ nhàng kiên nhẫn vỗ vỗ lưng nàng nhàng : “Cắn đủ rồi nhả ra.” Dáng vẻ khoan dung, nhàng cùng với kẻ hiểm xảo trá khi xử trí hết mọi người trong cốc nghe lệnh dường như là hai người hoàn toàn khác.

      Về sau Tân lão qua đời, tân cốc chủ cũng xử lí nữ hài tử này giống như những kẻ ngỗ nghịch thuận mắt - đuổi ra khỏi cốc, mà nuông chiều để ở bên cạnh, trừ việc cho nàng tiếp xúc thân cận với người khác, mọi sinh hoạt của Tân Nô vẫn như lúc Tân lão còn sống, dù vụ bận rộn, cũng rút ra chút thời gian xuất cốc, danh nghĩa là giao lưu quan sát thực tế, nhưng thực tế là mang nàng ra ngoài cốc giải sầu, thưởng thức danh lam thắng cảnh mà thôi.

      Nếu có biến cố hai năm trước…Sao Cốc chủ lại tức giận hạ ấn kí nô lệ lên người Tân Nô.

      Khụ, sao lại nháo tới mức độ này.

      Khải Nhi thu hồi suy nghĩ, đưa mắt nhìn Tân Nô nằm giường, Tân Nô cũng hạ sốt, lúc này ngủ thiếp .

      Khải Nhi khẽ thở dài, đứng dậy chuẩn bị bưng chậu nước ra ngoài. Vừa quay người lập tức thấy thân bạch y cao lớn đứng trước cửa.

      Thế nhân chỉ thích tơ lụa trơn mịn, nhưng y phục của Cốc chủ lại thiên về lụa gai. Khác với những loại vải thô gai của dân nghèo thường dùng. Lụa gai kia được cẩn thận giặt, ngâm trong nước, sau khi gia công dệt cùng sợi bông xe lại thành lụa. Cái tính độc áo của bộ y phục được lộ ra khi khoác lên thân hình cao ngất của Cốc chủ, mỗi khi có cơn gió thổi qua ống tay áo rộng bay lên, khiến người ta nhìn càng cảm thấy phiêu dật xuất trần, trong lòng tự giác thần phục, hoàn toàn nhớ tới vị sĩ thế ngoại này xuất thân ti tiện.


      Ngay cả Khải Nhi thường được diện kiến dung mạo của Cốc chủ, nhưng khi đôi mắt đen lạnh lùng kia đảo qua, vẫn nhịn được mà ngưng thở, ngực khẽ thắt lại.

      May mà ánh mắt Cốc chủ cũng đặt người nàng quá lâu, nhìn về thân ảnh nằm mê man giường, mở miệng lạnh lùng phân phó: “Ngươi lui xuống.”

      Khải Nhi vội vàng khom gối lui ra, Vương Hủ cất bước vào phòng, hạ lệnh cho thị nữ sau lưng để khay gỗ xuống sau đó cho các nàng lui xuống hết.

      nhàng tháo giày ra, vung vạt áo lên ngồi xếp bằng giường, cúi mắt nhìn gương mặt nhắn thấp thoáng trong chăn. Có lẽ là do nóng, làn da trắng nõn của nàng lại ửng hồng, như dụ vuốt ve.

      Nhưng ngón tay Vương Hủ đặt đầu gối chỉ khẽ nhúc nhích vài cái, cuối cùng nắm chặt thành quyền. Con người thế gian, thường nhìn lên phía mà ước vọng. Nếu giữ được mĩ ngọc giai nhân trong tay, qua thời gian, mất cảm giác cầu mà được.


      Xưa nay Vương Hủ thích cảm giác cầu mà được, lúc này thế gian quả thực còn có gì khiến nổi lên tâm tư như vậy. Từ sau khi nhược quán, thận trọng từng bước, đầu tiên là mượn danh Quỷ Cốc thu nạp môn đồ, sau đó đem thế lực của mình gài vào phủ chư hầu của các nước, có những đệ tử buôn bán kinh thương, đều để sử dụng, vẫn còn nhớ lần đầu tiên dùng danh tiếng Quỷ Cốc xuất cốc, cái nước Yến bé đất đai khô cằn kia, cũng có thể gây khó dễ chế nhạo . Nhưng chưa đầy bảy năm, có vô số công tử, đội ngũ chư hầu ngầm tới núi Vân Mộng, dâng hậu lễ, kì trân dị bảo tự mình tới cầu cao nhân mà được.


      Nhưng sao hôm nay lại có cảm giác bực bội được thỏa mãn. Vương Hủ biết nguyên nhân cảm giác này đều vì nữ tử nằm giường.

      Lí do hoang đường và nực cười, nhưng lại ngồi giường của nàng. Tính tìnnh ương bướng của nàng trong hai năm qua được mài dũa, giảm ít. Nhưng mà biết vì sao, mỗi lần nhìn thấy nàng che giấu cảm xúc hoàn mỹ tỳ vết trưng ra khuôn mặt thuần phục, trong lòng như có ngọn lửa cháy lên, thậm chí hận thể…


      Chẳng biết từ lúc nào bàn tay đặt lên gò má của nàng, dần dần vuốt ve đến cần cổ mảnh mai, chỉ cần khẽ dùng lực, dễ dàng bẻ gẫy, từ đây về sau vẫn là - động tâm, lãnh tâm lãnh tình làm quỷ cốc chủ Vương Hủ….

      Có lẽ bàn tay mang theo hơi lạnh của làm cho nàng sốt cao cảm thấy thoải mái, khẽ động chút, nàng giống như mèo con bình thường cọ cọ dưới lòng bàn tay .

      Vương Hủ nhìn nàng, hàng mi dài cụp xuống, chóp mũi cao thẳng lên lạnh lùng, tay khẽ siết chặt chút, bởi vì hô hấp thoải mái, Tân Nô khẽ rên vài tiếng, kiên nhẫn giãy dụa, tóc dài hai bên mất trật tự xõa tung, hàm răng khẽ lộ, còn có đầu lưỡi ấm áp hồng như con trai….Cuối cùng nam nhân mặt mũi tràn ngập sát ý cũng buông lỏng tay.

      bắt đầu tháo đai lưng, cởi chiếc áo choàng bên ngoài, cầm khay gỗ đến trước mặt, mở nắp lọ gốm, đổ rượu thuốc vào trong đĩa, sau đó dùng đèn đốt, nhàng nhấc chăn, kéo cổ áo nàng lộ ra bộ ngực trắng nõn, đổ rượu nóng vào tay nhàng xoa bóp, tới khi da thịt ửng hồng, mới lật người nàng lại, để lộ bờ lưng trắng nõn trơn bóng, híp mắt nhìn ấn kí dữ tợn sau vai, lại tiếp tục dùng rượu xoa bóp sau lưng nàng.


      Bởi vì sốt Tân Nô mở mắt nổi, nhưng lại cảm giác được có người chạm vào mình, bàn tay mang theo hơi lạnh dễ chịu, khiến toàn thân... bắt đầu có cảm giác.


      Sau khi bị giày vò trận, nàng tỉnh táo được chút. Mới mở mắt ra quay đầu nhìn, nghĩ tới gia chủ mang mĩ nữ dạo lại hạ mình vào căn phòng tiện nô, dùng rượu thuốc mát xa cho nàng.


      Thân thể Tân Nô khẽ chấn động, theo bản năng kéo chăn trùm kín cơ thể mình. Nàng thích lõa lồ trước mặt người khác, dù trước đó bị cưỡng bách hầu hạ giường chiếu, trừ mấy lần lúc đầu ra, về sau nàng kiên quyết nhất định phải lúc đêm khuya tắt đèn, mới có thể làm ra cái chuyện kia.

      Bây giờ bên ngoài ánh nắng chói chang, mặt trời rọi thẳng vào phòng, thậm chí nàng còn thấy được những hạt bụi bay trong khoảng . Ấn kí xấu xí của nàng cứ như vậy lộ ra trước mặt , tuyên thệ nàng chính là vật phẩm của , điều này khiến Tân Nô thể chấp nhận.

      Bình thường nếu nàng phản ứng che giấu như vậy, chọc tức cốc chủ núi Vân Mộng, sau đó là hồi cọ xát, trừng phạt lãnh khốc…

      Cho nên khi ý thức được hành động của mình sắc mặt Tân Nô trắng bệch, bời vì bị bệnh nên nàng càng thêm yếu ớt, thậm chí trong mắt dâng lên tầng hơi nước.

      Vương Hủ cúi đầu nhìn nàng, mái tóc dài đen nhanh dính sát vào gò má nàng, cảm giác có chút ngứa.

      Bình tĩnh mà xem xét, dáng vẻ thường ngày của quả rất đẹp, vẻ mặt như ngọc, lông mày như vẽ, nếu dạo phố, chỉ sợ đám người vây xem làm tắc đường, chật như nêm cối. Nếu bỏ qua dáng người cao lớn của , với tư sắc này, chẳng trách những công tử, chư hầu mê Long Dương nhìn thấy vừa gặp thương, lòng cầu lộ thủy ngư hoan...


      Tân Nô càng nghĩ càng xa tưởng tượng đến cảnh bị tên nam nhân khác đặt dưới thân, trong lòng có chút vui sướng.


      Vương Hủ hiểu quá tính cách của nàng, chỉ vừa liếc mắt, biết trong lòng lại nghĩ ra cái chủ ý gì dùng tiêu khiển để loại trừ uất khí, lập tức lạnh lùng hừ tiếng.


      Tân Nô lập tức hồi phục tinh thần, mấp máy miệng : "Tân Nô tài đức vô năng, làm phiền gia chủ tự mình trông nom."


      Dáng vẻ khiêm tốn này, khác các nô bộc khác trong cốc.


      Sắc mặt Vương Hủ chuyển sang lạnh lẽo, im lặng lúc rồi : " sinh bệnh rồi, ngoan ngoãn chút mới khiến người ta ghét." xong, đưa tay cầm bát thuốc tới trước mặt nàng.


      Tân Nô chỉ nghĩ thuốc giống như ban sáng, bị ép, phòng bị uống ngụm lớn, nhưng mà thuốc vừa vào miệng cảm giác đắng chát tràn ngập, hề giống bát thuốc ban sáng có vị ngọt và mùi thơm của gừng?


      Trước giờ nàng rất sợ đắng, lập tức muốn nhổ ra, nhưng mà nam nhân bên cạnh sớm lường trước phản ứng của nàng, dùng miệng của mình chặn miệng nàng, đầu lưỡi tiến quân ép nàng phải nuốt toàn bộ nước thuốc.


      Cho dù thích thế nào, luôn có mọi biện pháp khiến nàng khổ sở tiếp nhận. Toàn bộ bát thuốc nhanh chóng chảy vào cổ họng nàng.


      Nhìn lông mày nàng nhăn lại, mang theo vài phần ngây thơ lâu xuất , khóe miệng Vương Hủ khẽ nhếch lộ ý cười, đưa tay cầm mứt quả ở bên cạnh, đưa lên miệng nàng,: “Thuốc đắng, làm sao khỏi bệnh.” Uyển thương xót nàng, nên bảo người mang tới, nàng nên hiểu chuyện, ngoan ngoãn uống thuốc, chờ khỏi bệnh theo ta hồi cốc.


      Lòng Tân Nô trầm xuống, ngẩng đầu lên : “Ta muốn trở về, người đáp ứng đưa ta gặp Ngụy Vương.”

      Nụ cười mặt Vương Hủ dần dần biến mất, từ từ : “Ta đáp ứng nàng nuốt lời, nhưng mà lợi làm, Tân Nô, nàng tính báo đáp ta như nào.”

      Tác giả có lời muốn :

      Mẹ ruột Cuồng: Xin hỏi, tất cả mọi người mắng chửi cốc chủ Quỷ Cốc, cầu đổi nam chủ, ngài với tư cách là nam chủ có cảm tưởng gì?

      Vương tiên nhân: Đổi , từ trước đến nay ta đều cư phía sau màn, màng hư danh, vả lại... cho dù đổi ta, bổn tiên nhân cũng tìm được chỗ đứng, mạnh mẽ đoạt diễn, chiếm lấy nữ chủ, cặn bã bước sang độ cao mới, soái tới mức tân nam chủ choáng váng phải cách xa ba con phố.


      Mẹ ruột Cuồng: Tốt... Đúng là nhi tử của ta ~~
      Last edited: 26/5/17
      yuki0129, levuong, niniin32 others thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Má Cuồng ơi, xin tha cho tầm hồn trong sáng của con mà bớt mấy phần ngược
      K biết vì lý do gì mà Tiên Quân có hận ý vs chị Nô nhà mình,vớ vẩn vì ân oán đời trc của phụ thân 2 ng rồi
      Momo1314Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :