1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. YooMi

      YooMi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      2,835

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chờ ngày động phòng thôi, thanks Nàng
      YooMi thích bài này.

    3. Usagi

      Usagi Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      870
      Chương 51: Có Người Cầu Hôn
      Edit: Usagi

      Vài ngày nay, Tô Nhược U đều ở trong trạng thái vừa khẩn trương vừa thẹn thùng, nhưng kỳ lạ là còn mang theo chút mong đợi điên cuồng, sai, chính là trạng thái điên cuồng, bởi vì nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống bình thường của chính mình, ít nhất nàng cũng cho là như vậy.

      Kể từ buổi sáng năm ngày trước, Tô Nhược U sau khi dùng đồ ăn sáng, liền đúng giờ nhận được phong thư có đề tên để bàn sách trong thư phòng.

      Nàng cũng cảm giác được là tâm tình bây giờ của mình rất tốt, Tô Nhược U liền mở phong thư ra. Đợi sau khi nàng xem xong, Thanh Nhạn hầu hạ bên cạnh liền phát mày tiểu thư nhà nàng cong cong, khóe miệng nhếch lên, còn có chút xấu hổ thôi.

      Cố gắng kìm nén, nhưng Tô Nhược U cuối cùng cũng nhịn được, “Thanh Nhạn, huynh ấy bảo muốn tới cầu hôn…”

      Từ khi bị Thanh Nhạn phát mình cùng Bùi Hạo lén lút qua lại, mặc dù Tô Nhược U thập phần thẹn thùng, thế nhưng tâm hồn u mê của người thiếu nữ ôm ấp tình cảm, lúc nào cũng muốn kiếm người chia sẻ, Thanh Nhạn lại nhiều, xưa nay rất chững chạc, hơn nữa còn là nha hoàn bên người mình, rất nhiều việc được nàng giúp đỡ che giấu, hơn nữa, đây chính là Tô Nhược U tự mình đem bí mật cất giấu trong đáy lòng thẹn thùng cho người khác biết.

      Cho nên trong khoảng thời gian này, mặc dù Tô Nhược U chủ động tìm Thanh Nhạn tâm , nhưng khi nàng cùng Bùi Hạo hằng ngày thư từ qua lại, cũng giấu diếm Thanh Nhạn, nếu chỉ việc tìm chỗ giấu chồng thư dày cộm này cũng đủ khiến cho Tô Nhược U đau đầu rồi.

      Kỳ , cuộc gặp mặt lần đầu tiên giữa Thanh Nhạn và Bùi Hạo phải tốt đẹp gì, mặc dù sau khi trở về, nàng vẫn cẩn thẩn làm đúng bổn phận của người nô tì, can thiệp nhiều vào đời sống tình cảm của tiểu thư, nhưng trong mắt Thanh Nhạn, Bùi Hạo người này, ngoại trừ gia thế hiển hách, bản thân lại là người nam nhân thô lỗ, xứng với tiểu thư lịch tao nhã như hoa U Lan nhà mình.

      Trải qua mấy ngày này, có lẽ do biết mọi chuyện, nàng thế mà cũng cảm giác được tiểu thư nhà mình cao hứng, cái loại thẹn thùng của tiểu nữ nhi làm cho Thanh Nhạn cảm thấy, tiểu thư nhà mình giống như tiên nữ động lòng trần, mặc dù có thần bí cao quý như thế, nhưng lại làm cho tiểu thư càng giống người bình thường, thiếu nữ hồn nhiên ngây ngô, tràn ngập sức sống của tuổi thanh xuân.

      Mà bây giờ, tiểu thư lại người kia muốn tới cầu hôn…

      Ít nhất, ít nhất điều này , người kia có đùa giỡn với tiểu thư nhà mình, hơn nữa, vài ngày trước đó lại mình đối đầu với ba người, đánh bại sứ thần Man tại yến tiệc trung thu trong cung, chuyện này truyền khắp kinh thành, bây giờ khi nhắc đến , mọi người đều như thường ngày mà gọi “Kinh Thành Tam Hại”, mà lại biến thành “Bùi tiểu hùng”.

      Cho nên, khi tiểu thư mình gả cho , cũng còn được xem như là đóa hoa tươi cắm gì gì kia

      Có thể trong lòng Thanh Nhạn nghĩ như vậy, nhưng vẫn có biện pháp ra hai từ “chúc mừng”, trong lòng nàng luôn nhận định rằng, tiểu thư mình là bông hoa cao quý, chỉ có thể nhìn từ xa, nhưng thể để người nào hái lấy! Huống chi còn lại là người thô kệch như Bùi Hạo.

      “Còn lão gia nữa…”

      Cho nên, lúc này gì cũng quá sớm.

      Ai, Tô Nhược U khỏi thầm than, nha hoàn quá mức tri kỷ như vậy, cũng phải luôn luôn đáng

      Giữa trưa hai ngày sau đó, trong lúc Tô Nhược U ngủ trưa, Lai Phúc đến mời nàng đến thư phòng trong Liễu Tùng Đào Uyển.

      “Phụ thân, dù bận rộn thế nào nữa, người cũng phải chú ý đến thân thể chính mình.”

      Nhìn thấy phụ mình ràng gầy hơn chút, nội tâm Tô Nhược U vô cùng đau xót, phụ thân nàng từ sau khi nương mất , trong lòng vốn vô cùng khổ sở, mấy ngày nay vội vàng ứng phó với đám người muốn kìm hãm Tô gia nhà nàng, nên liền qua loa với sức khỏe của mình.

      Cảm nhận được quan tâm của con lớn, trong lòng Tô phụ như có dòng nước ấm chảy qua, chính là như vậy, con ông vốn rất trì kỷ, nhưng cũng thể vì thế mà khiến nàng lo lắng.

      “Đây phải là do quá nóng sao. Từ trước đến giờ, khi hè đến là phụ thân sụt cân, U Nhi cũng phải biết, bất quá gần đây khí thu cũng tràn vào, xem bao lâu nữa, phụ thân liền mập lên.”

      “Trong khoảng thời gian này, phụ thân cũng phải ăn cơm đàng hoàng mới được.” Giọng của Tô Nhược U có chút bận tâm.

      “Cũng phải thế, phụ thân đây vẫn chờ nếm thử tài nghệ của U Nhi nha.”

      Vừa nghe lời này, cặp mắt của Tô Nhược U liền phát sáng, “Phụ thân trong khoảng thời gian này cuối cùng cũng được rãnh rỗi rồi sao?”

      Gần đây thu hoạch lương thực, cửa hàng cũng thu mua rất nhiều, Tô phụ ngược lại trong khoảng thời gian này được chút nhàn rỗi, ít nhất giống lúc trước, bận đến nổi hai chân chạm đất.

      Hơn nữa, chủ yếu nhất, Tô phụ cũng cảm thấy, ông nên dành nhiều thời gian cho các nữ nhi bảo bối của mình, dù sao năm sau các nàng cũng đến tuổi cập kê, sau đó liền có thể lập gia đình…

      “Ừm, phụ thân cuối cùng cũng có thể ở bên các nữ nhi của ta, U Nhi có vui hay ?”

      đến cái này, Tô Nhược U tất nhiên vui mừng thôi, “Đó là đương nhiên! Đợi tí nữa con cho Tuyết Nhi cùng Nhị Nhi nghe, thế nào các nàng cũng nhất định rất vui!”

      xong, Tô Nhược U nghĩ đến cái gì liền hỏi, “Phụ thân, sao hôm nay người gọi Tuyết Nhi và Nhị Nhi đến?”

      Nên biết, từ đến lớn, để cho công bằng, khi có chuyện cần thương lượng, Tô Phụ đều cho gọi ba nữ nhi cùng lúc, sao hôm nay lại đột nhiên phá lệ?

      Thấy đại nữ nhi nghi hoặc nhìn mình, Tô phụ tránh khỏi cảm thấy phiền muộn, con ông trưởng thành, liền có người nhớ nhung…

      Mà thôi, dù sao cũng phải , nếu nhìn tình thế giờ của Tô gia, giữ lại người liền khiến ông lo lắng thêm phần, đến cuối cùng cũng phải tách ra…

      “U Nhi, ta đáp ứng với mẫu thân của con, hôn của ba tỷ muội con đều phải do các con đồng ý, tại phụ thân cũng gạt con…

      Cho nên là việc kia sao?

      Tô Nhược U đoán được việc mà phụ thân muốn với mình, khuôn mặt lên chút ngại ngùng, tự giác được mà cúi đầu xuống…

      Tô phụ chìm đắm trong ý nghĩ có người muốn cướp nữ nhi của mình, nên trong thời gian ngắn, chút được cử động bất thường của Tô Nhược U.

      “Hôm qua Phạm di của con có nhắc đến với ta, muốn hai nhà chúng ta thân càng thêm thân, nên đến việc của con cùng Hàn Nhi.

      Phụ thân cảm thấy Hàn Nhi cũng có tài ở nhiều mặt, khiêm tốn ôn hòa, xứng đáng là hôn phu tốt trong mắt mọi người, hai người các con cũng có thể coi là thanh mai trúc mã, hai nhà chúng ta lại quen biết, nếu con gả qua đó, Phạm di đối đãi với con như thế nào cũng cần .

      Nhưng nhiều năm, tình huống Phạm phủ chắc con biết , phụ thân cũng cần nhiều chi cho rườm rà, tại, phụ thân đều hết cho con nghe, cũng miễn cưỡng con, con chính là người quyết định sau cùng.”

      Đợi chút, cái này là Tô gia, chứ phải Bùi gia! là mất mặt, nàng mới biết chuyện có vài ngày trước, cũng nghĩ sao có thể nhanh như vậy được, trong thời gian ngắn, mặt của Tô Nhược U càng đỏ hơn…

      Thấy nữ nhi nhà mình chỉ cúi đầu, gì, Tô phụ cũng dám tự tiện suy đoán ý tứ của con mình, ông nghĩ mình gả con sớm thế này, cho dù chỉ là đính hôn ông cũng nguyện ý…

      “U Nhi, phụ thân biết điều này với con bây giờ là làm khó con, nhưng dù sao đây cũng là đại cả đời con, chúng ta liền cần câu nệ hình thức, con có muốn với phụ thân con suy nghĩ thế nào ?”

      Biết nếu mình lên tiếng, hiểu lầm càng ngày càng lớn, Tô Nhược U cố gắng nhịn xuống cảm giác xấu hổ, ngẩng đầu lên, miễn cưỡng ổn định tinh thần…

      “Phụ thân, tình cảnh mấy năm nay của Phạm di người cũng biết , Từ đại ca tuy làm con, cũng nên đánh giá hành động của Từ bá phụ, nhưng huynh ấy lại có thể trơ mắt nhìn Phạm di và Huệ Nhi bị bắt nạt mà có bất kỳ hành động nào, nữ nhi cảm thấy, nếu sau này nữ nhi được gả qua đó…”

      Câu kế tiếp Tô Nhược U cần nhiều lời, Tô phụ cũng có thể tưởng tượng ra. Kỳ ngay từ đầu ông coi trọng Từ Thanh Hàn, dù sao hai nhà cũng có quan hệ thế này, Từ Thanh Hàn cũng có tình cảm với nữ nhi nhà mình, nhưng những năm gần đây, Tô phụ chỉ làm bộ như biết, cũng chưa chắc ông nghĩ đến phương diện này.

      Dù sao, làm cha, ông đương nhiên nghĩ cho nữ nhi nhà mình rồi…

      “Phụ thân biết , việc còn lại, phụ thân chính mình cùng Phạm di con. Ngày thường khi con cùng Phạm di ở chung, liền làm như biết chuyện này là được.”

      Tô phụ cười nhìn con lớn nhà mình, gì thêm.

      Kỳ , trừ nguyên nhân kia, chủ yếu chính là trong lòng mình có bóng dáng người khác, nhưng chuyện như thế này, nàng lại là tiểu nương, làm sao có thể cho phụ thân nghe chuyện này được chứ, chỉ có thể để như vậy…

      Tô Nhược U áy náy nhìn phụ thân nhà mình, “Làm phiền phụ thân rồi.”

      “Đứa ngốc, phụ thân còn ước gì con có thể làm phiền phụ thân cả đời này!”

      Nhìn thấy ánh mắt phụ thân tràn đầy thương , lòng Tô Nhược U nóng lên, “Vậy con liền ỷ lại vào phụ thân cả đời, chỗ nào đều .”

      Lời này làm cho Tô phụ có chút hưởng thụ, nhưng ông cũng quên trêu ghẹo nữ nhi nhà mình, ai bảo hiếm khi thấy nàng làm nũng với mình.

      “Như thế cũng được, tiểu U Nhi của ta lớn lên xinh đẹp thế này, phụ thân phải hảo hảo lựa chọn, chọn cho U Nhi vị hôn phu xứng đáng để con có thể phó thác cả đời này!”

      “Phụ thân!”
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, Pe Mick23 others thích bài này.

    4. Usagi

      Usagi Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      870
      Chương 52: Hai Nhà Gặp Mặt
      Edit: Usagi

      Nhưng năm ngày sau đó, Tô Nhược U lại bị phụ thân nhà mình đơn độc gọi đến thu phòng trong Liễu Tùng Đào Uyển.

      Việc là sau khi Tô phụ từ chối Phạm thị, hôm qua mợ Vương thị liền mang tiểu nữ nhi Khương Ngọc đến Tô gia.

      Ba tỷ muội Tô gia cùng Vương thị chuyện trong chút lát, liền bị đuổi . Nhanh chóng kéo Khương Ngọc vào vườn bên trong chơi, kể từ sau tết Trung Thu, đây là lần đầu tiên các nàng gặp lại nhau, vài tiểu nương ở cùng chỗ, tất nhiên là có bao nhiêu chuyện hết.

      Nhưng biết rằng, hôm nay Phương thị mang nữ nhi đến đây phải chỉ đơn thuần là thăm người thân, mà có mục đích khác…

      Nghĩ đến đây, Tô phụ có chút cam lòng, phía trước ông vừa mới đuổi tên tiểu tử thúi dám dòm ngó nữ nhi nhà mình, chân sau liền tới người khác, thiệt khiến ông âu sầu a…

      Có thể khuê nữ nhà mình đến tuổi cập kê, liền ngừng có người muốn tới cầu hôn, hơn nữa điều kiện người sau còn tốt hơn người trước, Tô phụ tuyệt đối thừa nhận bây giờ mình cảm thấy rất là kiêu ngạo, nữ nhi nhà ông như vậy mà rất trêu ghẹo người a!

      Dù sao thể tránh né thực tế, nên lời này kiểu nào Tô phụ vẫn phải ra

      “U Nhi a, hôm qua mợ con đến, nhưng ra còn có chuyện khác…”

      Cách mà Tô phụ bắt đầu trận chiến thiệt là giống nhau, nếu như lần đầu tiên Tô Nhược U cảm thấy xấu hổ và lúng túng, sau khi có kinh nghiệm lần, bây giờ Tô Nhược U mặt đỏ cùng Tô phụ nhìn nhau.

      “Mợ con , hai ngày trước, Bùi lão phu nhân gửi thiệp mời cho nàng, hàm ý là, kể từ lần đầu tiên nhìn thấy con, liền cảm thấy có duyên, về sau càng xem càng thích, vừa vặn nhà họ có đại tôn tử tuổi tác thích hợp, liền muốn mợ con qua đây truyền lời, hỏi thăm chúng ta đồng ý , nếu như chuyện này thành, cũng coi như trưởng bối hỏi thăm chút thôi, cũng làm trễ nãi việc các con qua lại sau này.”

      đến cái này, Tô phụ cảm thấy phu nhân gia tộc lớn làm việc rất khéo léo, hiểu được khắp nơi chú ý đến gia đình mình, có chút lấy thế đè người nào cả, tuy nếu chuyện này thành công, chính là gia đình ông trèo cao, nhưng việc này vẫn phải để cho con mình quyết định mới được.

      đến cùng, vẫn phải xem sắc mặt của phụ thân, cũng có thể thấy được, ít nhất ấn tượng của phụ thân đối với Bùi gia tệ lắm, Bùi nãi nãi đúng là đánh đâu trúng đó.

      “Nữ nhi gặp qua Bùi nãi nãi vài lần, Bùi nãi nãi mặc dù thân phận cao quý, nhưng là người rất ôn hòa hiền lành, nhất là đối với con, ngược lại rất tốt…”

      Ừm, mặc dù đến cảm tưởng đối với hôn này, nhưng lại đối với Bùi lão phu nhân có ấn tượng rất tốt, Tô phụ cảm thấy, hình như ông có thể hiểu chút ít ý tứ của nữ nhi nhà mình, này căn bản chính là phản đối.

      “Tính tình của Bùi lão phu nhân tốt, lại thích con, ngược lại đến, Bùi công tử từ đều lớn lên bên cạnh tổ mẫu mình, chắc hẳn tính tình cũng tệ lắm, tuy mấy năm trước người ngoài đối với thanh danh của Bùi công tử cũng được điều gì tốt, ngạn ngữ cũng có , tiểu tử tinh nghịch lớn lên tốt, vả lại mấy ngày trước, Bùi công tử đánh bại sứ thần của Man Quốc, làm nước nhà vẻ vang.”

      Cái nhìn của nam nhân đối với nhau có rất nhiều khác biệt, hơn nữa Tô phụ cũng lập nghiệp từ bàn tay trắng, đối với tính tình thẳng thắn của Bùi Hạo lại có dị nghị gì, bất quá, bây giờ là ông tuyển con rể, Tô phụ phải đặt mình vào thân nhạc phụ để suy tính.

      “Hơn nữa, gia phong của Bùi gia rất nghiêm, ngược lại sau này cần lo lắng Bùi công tử nhiễm phải tật xấu gì.”

      Lời của Tô phụ mờ mịt, nhưng nội tâm Tô Nhược U chuyển cái, trong nháy mắt lĩnh ngộ, “tật xấu tốt” trong lời phụ thân, chắc chính là nạp thiếp này nọ, tầm hoa vấn liễu phải ? Tô Nhược U thực muốn đổ mồ hôi chút, bất quá cũng khó thấy phụ thân mình suy nghĩ đến mức này, chứng tỏ phụ thân nhà mình vì nàng mà đăm chiêu rất nhiều.

      Tô phụ mắt thấy con lớn nhà mình có ý kiến gì, chỉ lo cúi đầu, tâm tình ông thiệt là nóng nảy, đột nhiên nhìn thoáng qua Tô Nhược U cái, thấy lỗ tai lộ bên ngoài của nàng nhuộm màu đỏ tươi, nhất thời tỉnh ngộ.

      Ai, là con lớn khó giữ mà…

      “Vậy trước hết để mợ con bên kia truyền lời, hai bên gặp mặt lần !”



      Sau khi hai bên trao đổi, liền quyết định hẹn ngày mười tám tháng chín gặp nhau.

      Đến ngày ấy, để tránh sai lầm, làm trò cười cho người khác, Tô Nhược Tuyết cùng Tô Nhược Nhị mặc dù rất muốn đến xem náo nhiệt, nhưng vẫn quy củ ở trong Thủy Tâm Viện mà chờ, chỉ là hai nàng đều cho người hỏi thăm, bất quá so sánh với Tô Nhược Nhị hưng phấn tò mò bên kia, Tô Nhược Tuyết lại nhiều hơn phần vui mừng.

      “Nhị tỷ, tỷ xem, bộ dáng Bùi công tử này như thế nào?”

      Đối với người mà lấy nhan sắc làm tâm bệnh, Tô Nhược Nhị tất nhiên trong tiềm thức phải chú ý tướng mạo của “tỷ phu tương lai” này đầu tiên rồi, dù sao tỷ tỷ nhà mình là mỹ nhân, như tiên trời, nếu đứng kế bên cái dưa vẹo táo nứt*, chẵng phải cực kỳ được tự nhiên, chỉ nghĩ thôi mà nàng khiếp sợ.

      *dưa vẹo táo nứt: chỉ người có dáng vẻ đứng đắn,khuôn mặt vặn vẹo, ngay thẳng.

      “Nghe Bùi Thượng Thư và Bùi phu nhân đều là nhân trung long phượng, hai vị tiểu thư của Bùi gia chúng ta cũng gặp qua, tất cả đều có tướng mạo đẹp mắt, chắc hẳn vị Bùi công tử này lớn lên cũng kém.”

      Tô Nhược Tuyết làm như biết gì, tỉnh táo suy đoán.

      rất có lý, chỉ cần lớn lên quá khó coi, người cũng liền kém!”

      Xin hãy tha thứ cho người luôn luôn tín ngưỡng nhan sắc này!

      Mặc dù cách này có nghiêm túc chút nào, nhưng Tô Nhược Nhị phải chưa nghe qua danh tiếng của vị tỷ phu tương lai này, phải mấy ngày trước từ “Kinh Thành Tam Hại” chuyển thành “Bùi tiểu hùng” đó sao? Tô Nhược Nhi cũng có chút lòng tin đối với nhân phẩm của , bằng , khi ngươi gặp phải người xấu, liền muốn to cho mọi người đều biết, nếu chính là người ngu…

      Đối với cách suy nghĩ của tiểu muội nhà mình, Tô Nhược Tuyết thấy nhưng thể trách, bởi vì nàng biết , để cho tiểu muội nhà mình khẳng định là “người khó coi”, nhân phẩm đều phải tốt, có lẽ tướng sinh từ tâm, cho dù có che giấu, nhưng khí chất tỏa ra lại thể lừa người đối diện, mà tiểu muội nhà mình lại có bản lãnh về phương diện này.

      Mà lúc này, trong tiền viện ở sảnh chính, Tô phụ bồi Bùi phụ và tiểu Phương thị chuyện. Trong lúc đó, Tô phụ cũng thầm quan sát vị con rể tương lai trước mặt.

      Ừm, lớn lên tệ, cũng mi thanh mục tú, nếu phải biết trước mặt mình chính xác là Bùi Hạo, Tô phụ cũng thể nào ngờ được, đây chính là người đứng đầu “Kinh Thành Tam Hại”, danh chấn kinh thành nhiều năm. Bất quá, nhìn thấy ánh mắt trong sạch trấn tĩnh, dáng người cao ráo, tỏa ra bản thân mình lòng dạ thẳng thắng, nhất là đôi mắt sáng lóe đen bóng như bồ đào kia, làm người ta đối với sinh ra hảo cảm.

      Bùi phụ tất nhiên phát được thưởng thức trong ánh mắt của Tô phụ, tuy nhi tử nhà mình văn chương cũng biết chữ, nhưng nhiều năm tập võ, ngược lại luyện thành thân chính trực, điểm này, Bùi phụ vẫn rất có lòng tin.

      Tuy ngay từ đầu tiểu Phương thi hài lòng hôn này, nhưng nếu phu quân nhà mình quyết định, bà dĩ nhiên cũng muốn phu xướng phụ tùy, ngày hôm nay khi hai nhà gặp mặt, bà tự nhiên cũng hiểu được chừng mực, cho nên dù có tình nguyện, nhưng bà vẫn cố gắng phối hợp, mắt thấy Tô phụ tỏa ra vừa ý với con trai mình, bà cũng thầm kiêu ngạo, con trai nhà bà muốn có cái gì liền có cái đó, thương hộ nho như , có gì mà hài lòng!

      Ngồi lát, Tô phụ liền sai người mời Tô Nhược U đến đây để thỉnh an Bùi phụ cùng tiểu Phương thị.

      đầy khắc, mang theo Thanh Nhạn và Thanh Loan cùng, Tô Nhược U nhàng bước đến.

      Từ khi Tô Nhược U vừa bước vào cửa, con mắt Bùi Hạo liền rởi khỏi nàng, chỉ thấy hôm nay tiểu nương nhà toàn thân mặc bộ váy áo nhiều lớp thêu hoa đỏ thắm, dưới lại là váy quần màu xanh ngọc, ngược lại cùng màu xanh ngọc của cẩm bào Bùi Hạo giống nhau, đúng là mà trùng hợp.

      Nhưng Bùi Hạo cũng biết hôm nay là ngày gặp mặt, phải chuyện đùa, thể cho nhạc phụ tương lai thấy tật xấu của mình được, lấp tức thở tiếng, ổn định tinh thần, thu hồi ánh mắt lại, cố gắng giữ đúng lễ nghĩa.

      Nhịn thêm chút nữa, nhịn thêm chút nữa thôi, có thể đạt được mong muốn, lấy tiểu nương của về nhà, đến lúc đó, muốn nhìn bao lâu cũng được…

      Từ lúc Tô Nhược U bước vào, liền có thể cảm nhận được ánh mắt của Bùi Hạo, có biện pháp, ánh mắt kia tựa như ánh lửa, nóng bỏng mà rất quen thuộc, nàng nhận ra cũng khó, có lẽ ngày hôm nay giống lúc bình thường, trong khi Tô Nhược U âu sầu Bùi Hạo trong lúc này biết thu liễm, ánh lửa kia mới lóe lên chợt tắt, làm cho nàng cảm thấy đó như ảo giác của mình.

      Nội tâm Tô Nhược U bỗng dưng buông lỏng, còn tốt, người kia cũng còn biết xem hoàn cảnh, phải hoàn toàn hết biện pháp với

      Chờ Tô Nhược U bình tĩnh thi lễ với Bùi phụ và tiểu Phương thị, chỉ thấy tiểu Phương thị phân phó Hoàng ma ma bên cạnh lấy ra cây trăm phượng bằng kim thúy chuẩn bị trước đó, cắm vào búi tóc cao ngất của Tô Nhược U.

      “Đứa bé ngoan, về sau chúng ta chính là người nhà.”

      Tô Nhược U xấu hổ đỏ mặt, nhưng vẫn kiên trì tạ ơn tiểu Phương thị.

      Khi cắm cây trăm phượng này lên tóc, liền tượng trưng hôn với Bùi gia được định, từ nay về sau, nàng cùng liền sít sao trói vào chỗ…
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, midnight25 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bùi bại hoại đường thuận lợi cưới tiểu kiều thê rồi, thanks

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :