Nội dung: là người có hai nhân cách từ khi sinh ra . nhân cách là cực thiện còn lại là cực ác .Thế nhưng lại bảo hộ lẫn nhau che chở nhau mà giống với các nhân cách khác cùng tồn tại trong cơ thể. Từ khi biết mình là kẻ thừa trong gia tộc cổ xưa đó cùng trai mình cố gắng thoát khỏi ngôi nhà đó. Nhưng việc này luôn luôn khó khăn và đầy thử thách. ĐÂY LÀ TÁC PHẨM ĐẦU TIÊN NÊN MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ
Chương 1: Giữa nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác chết và mùi tanh ngọt ngọt của máu ,có dáng vẻ quái dị nở nụ cười khiến ai cũng liên tưởng đén ác quỷ , ta nhảy múa xác chết bị chia năm xẻ bảy trong như tận thế đến và mang cái chết chóc và phá hủy mọi sống trong chớp mắt. ta cứ lặp lặp lại câu :" ta muốn nhiều nữa muốn nhiều nữa hay cho ta máu hãy mang đến những con mồi ngu xuẩn để ta có thể tận hưởng cuộc vui này ,máu ngọt ngon làm sao,i hi hi hi hi..." chiếc giường mềm mại ,có bừng tỉnh sau cơn mộng mị đáng sợ đó với vẻ mặt bực bội , thở dài:"Chậc,dạo này suy nghĩ nhiều việc quá làm mình lại mơ về hồi xưa nữa rồi. Hầy, lần này mơ làm cho mình cảm thấy sắp có rắc rối đến thăm mình rồi". đứng dậy ra khỏi giường và vào vệ phòng sinh để hóa trang chính bản thân mình thành otaku chỉ biết ăn chơi nhưng khi bỏ lớp mặt nạ da người mà dán lên mặt lộ ra khuôn mặt kiều diễm . khuôn mặt làm cho người ta cảm thấy nó mang đến cảm giác thánh thiện,trong sáng lại mang đến cảm giác tà mị, nghiệt thế nhưng gương mặt của khi đeo tấm mặt nạ da người lại cảm thấy hết sức bình thường . Mỹ mạo giờ của cho dù quăng vào dòng người cố gắng thế nào cũng chẳng thể tìm ra . bước ra khỏi phòng và đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng ngon lành thêm con người nữa bước vô phòng bếp và ngồi vào bàn ăn. "Chà chà, có bà chủ là otaku chính hiệu cũng đâu tệ lắm đâu đúng bà chủ"- giọng khàn khàn gởi cảm dễ dàng khiến cho bất kỳ nào nghe thấy đều hét lên. cầm cái đôi dính dầu mỡ ví chiên trứng chỉ thẳng mặt chàng chuẩn mức soái ca kia mà :" cậu mà còn câu nào nữa biến đừng có mà ăn sáng". - Ấy bình tĩnh chứ , chuyện gì cứ từ từ mà chớ đúng bà chủ Âu Dương Vô Băng của tôi ơi. Ý của tôi là nhà của bà chủ hết sức ngăn nấp ,gọn gằn đặc biệt là tay nghề nấu nướng lại hết sức ngon nữa- Soái ca vì bữa sáng của mình mà tiếc bán luôn lòng tự tôn của mình nếu như để cho người ngoài mà thấy cảnh này cảm thấy mất mặt đàn ông quá ." Tề Lãnh Thiên hên cho cậu là tôi đánh lại lực lượng fans của cậu . Tôi đúng chứ quý ngài ảnh đế bị bệnh sạch đến mức biến thái và đừng gọi tôi là bà chủ này bà chủ nọ ". vừa xong Tề Lãnh Thiên liền đáp lại:"Vâng , cái gì Âu Dương tiểu thư đều đúng cả. À mà tên khốn kia đâu rồi hay lại đêm về nhà nữa . Chật, con trai lớn rồi thể giữ được nữa nha". - Cậu như vậy sợ tên đó nghe được mà đập cho cậu trận nhừ tử cho mà coi. Cậu nên nhớ với sức của cậu đánh lại tên đó đâu dù sao tên đó là thủ trưởng bộ quốc phòng mà- với giọng hết sức hồn nhiên như con nai ngơ ngác dễ dàng trở thành con mồi đầu tiên bị săn. Tề Lãnh Thiên nở nụ cười mỉa mai trong phút chốc rồi nụ cười ấy lại biến mất như chưa từng tồn tại. Đáng tiếc thay nụ cười đó qua mặt được Âu Dương Vô Băng nhưng làm như thấy. Tề Lãnh Thiên khinh thường Âu Dương Vô Băng , quả nhiên là phế vật thể tu luyện lại rành đời sớm muộn gì cũng bị đại gia tộc lợi dụng xong bị quăng như tấm giẻ rách mà chẳng ai cần. Nếu như Tề Lãnh Thiên biết được nguời cho là con nai vàng yếu ớt sai lầm . Đúng là Âu Dương Vô Băng là con nai vàng nhưng là con nai vàng dẫm nát cả khu rừng. ------------------------------------------------------------------------------------------------------------ Đây là lần đầu tiên tớ viết có gì mong mọi nguời ủng hộ
Chương 2: Ở phòng khách tương đối rộng có với mái tóc dài nhưng lại bù xù như tổ quạ che gần nữa khuôn mặt của . Nếu có ai nhìn xơ qua rất giống ma nữ trong những bộ phim ma kinh dị gần đây nhất như bộ phim vòng tròn tử thần. Nhupưng nếu nhìn kỹ phải vì xem phim tình cảm miệng vừa chửi nữ chính vì sao trân trọng nam chính vừa nhai chóp chép liên tục và bàn tay dính đầy vụn thức ăn. Bỗng có tiếng mở cửa , chàng trai bước vào dừng lại trước mặt và :"bà chủ có gì ăn nếu nấu cho tôi tôi sắp chết đói rồi ngày tôi ăn rồi". Chàng trai xong quay người về phòng mình làm cho muốn từ chối cũng được,giọng điệu như ra lệch buột người nghe buột phải tuôn theo. rất bất bình đó chính là Âu Dương Vô Băng ,Âu Dương Vô Băng rất muốn chưởng đánh chết tên tiểu tử thối này nhưng vì hứu chăm non hai con chim vừa mới rời tổ dung liều thuốc độc làm cho hai tên ngu ngốc này thành con hết để cho hai thằng nhóc này làm hết nhưng cũng phải kiềm chế lại nếu bị nghi ngờ mất . Vô Băng hết sức miễn cưỡng bản thân đứng lên kiếm đồ ăn cho tên sắp chết đói này. Khi vừa nấu xong chàng trai cũng xuống dưới lầu , ta để trần mặc quần đùi cơ thể tuyệt mĩ với cơ bụng sáu múi rắn chắc. thiệt nếu có sắc nữ ở đây chắc thèm dãi rồi. giã bộ cuối đầu để tảo vẻ ngượng ngùng nhưng trong tinh thần vực xảy ra trận chiến giữ dội bởi hai nhân cách tự chửi bản thân . Nhân cách cực ác của gọi tắt là tiểu hắc nổi điên lên người đằng đằng sát khí rợn người như tu la địa ngục -Con mẹ nó ,bà đây phải ôsin của tụi bây ,bà đây phải đập chết ngươi. Con mẹ nó cái gì mà cơ thể hoàn mĩ bà đây nhổ vào xấu mà còn ra gió sao có muốn chết . được rồi bà đây phải giết người. Buông ra, tiểu bạch buông ra coi cho ôm nữa - người dùng hết sức có được từ khi sinh ra ôm ngang eo tiểu hắc là nhân cách cực thiên của Vô Băng -Cậu bình tĩnh chút chỉ là lũ con nít ranh nhịn chút có sao đâu, cậu dù gì cũng là bà già rồi bình tĩnh chút chẳng phải chúng ta nhận lời hai rồi sao cậu còn hứa với ấy bảo vệ hai thằng nhóc này rồi mà cái này cậu nhận tự mình chịu hậu quả -Ahhh, nếu biết trước như vậy tớ dùng khả năng tiên tri trước cho rồi nếu giờ đây lại gắn hai cục nợ rắc rối còn phải chùi đích cho tụi nó nữa chứ. Đời này cái nghề mà cả hai chúng ta căm ghét nhất là làm trông trẻ. - Này , Âu Dương Vô Băng ,Âu Dương Vô Băng , lạc trôi đến phương nào rồi mau trở về dùm cái . Có phải bị gương mặt mĩ nam của Hàn Lãnh Triệt -tôi đây mê hoạt rồi phải . Chậc,tôi biết tôi đẹp rồi cần ảo tưởng đâu nha cho dù toàn thế giới này còn phụ nữ tôi sang thế giới khác tìm vợ chứ bao giờ và đừng có mong chờ tôu cưới cho nedn phièn tỉnh lại dùm cái. Ah mà sao đén nhà trẻ vậy? Với giọng đầy mỉa mai , khinh thường của Hàn Lãnh Triệt , Âu Dương Vô Băng chợt bừng tĩnh sau cuộc chiến nội tâm dữ dội của hai nhân cách. vội vàng ,lúng túng trước lời của Hàn Lãnh Triệt nên cứng nhắc trả lời :"Hôm nay là ,chủ nhật". Bỗng nhiên cảm thấy áp lực với công việc trông trẻ này rồi hết chăm đám tiểu ác ma còn phải chăm luôn hai thằng nhóc sợ trời sợ đất. rất muốn thiên lôi giáng đòn xuống để có thể luôn nhưng sư phũ phàng là lần rước lỡ tay mém chút nữa hủy luôn Diêm điện của Diêm vương còn bị liệt vào danh sách đen của Địa Phủ những người cấm vào địa phủ cho dù là người môi giới hay cũng có thể xem là người dẫn các linh hồn đàu thai. Nhưng đâu có làm gì bậy bạ đâu chỉ chơi đùa với con trai Diêm Vương chút thôi mà nhưng lỡ tay sử dụng sức manh quá lố nên thể tưởng tượng cảnh vật sau đó . Ah, lúc đó Địa Phủ rất ưa là hỗn loạn vì sức manh của mà cánh cổng ngăn cách các thế giới bị lủng lỗ to làm cho các ác hồn tiềm mọi cách để ra ngoài gây họa cho nhân gian nhưng như vậy cũng tốt mà chẳng phải có ai thất nghiệp nữa ( nhân viên địa phủ : có àh nha càng ngày càng nhiều việc bọn này muốn đình công ) -Chậc dạo này làm việc nhiều quá nên tôi quên mất tiêu ngày tháng ,xin lỗi nha bà chủ ,bà chủ làm mấy món này ngon ____________________________________________________________________ Hu hu cuối cùng có người thích chương này tăng bạn Vũ Uyên Châu Lê
@tuthan em, em vui lòng chỉnh sửa cách đăng truyện như hướng dẫn nha: A. CÁCH ĐĂNG TRUYỆN: 1. [TÊN TRUYỆN] - [TÊN TÁC GIẢ] (update chương) 2. [BÌA TRUYỆN] (đừng lo lắng - bạn có thể liên lạc box DES để nhờ thiết kế) 3. Tác giả: …. 4. Thể loại: …. 5. Độ dài/ Số chương: ….. 6. Thông tin liên lạc của tác giả/người post: facebook/email (phần này nếu bạn muốn công khai có thể gởi email riêng cho Mod @lolemcalas – email:[email protected] để tiện đòi nợ truyện cũng như mod nhận lại bản word sau khi truyện được hoàn thành để ra ebook.) 11. Văn án: ……. 12. Mục lục: (cách làm mục lục bạn chịu khó đọc link này nhé: cách làm mục lục ) P/S: tất cả nội dung ở đều phải được canh giữa
Chương 3: Nghe tên Hàn Lãnh Triệt nhảm chợt nhớ mấy hôm nữa hai tên nhóc con chuyển luôn rồi . Hầy thế giới này lấy việc cá lớn nuốt cá bé là chuyên như cơm bữa thôi. Hai thằng nhóc này cũng chuyển mất rồi tự do như bao người khác thôi há há. -Âu Dương Vô Băng ba ngày nữa tôi và Tề Lãnh Thiên Chuyển rồi có ý định cho ai mướn nữa vậy -, có chuyện gì mà hỏi vậy -Ách , có gì xong tên đó cũng ăn xong đứng lên ra khỏi nhà bếp trở về phòng mình . hiểu chuyện gì xảy ra nhưng có cũng quan tâm cho lắm . Ba ngày sau, khi hoàn tất thủ tục nghỉ dậy, mệt mỏi ôm mặt và dựa vào ghế sofa ở phòng khách chợt nhớ ra chuyện vội chạy lên lầu và trực tiếp xông vào căn phòng đối diên phòng mình thấy nó trống rỗng. Đúng nó trống rỗng , có cái gì hết nhìn can phòng biết hai tên đó chuyển mất rồi lời từ biệt bất lịch sử. Chợt có tiếng điện thoại reo lên , nhìn vào điện thoại biết người gọi đến là hai . nghe máy ,bên kia có giọng ấm áp dịu dàng với : - Cảm ơn em trông giúp hai thằng nhóc con đó ,thời gian qua em vất vả rồi. Bây giờ đưa hai tên nhóc đó về nhà chính của đại ca thôi cúp máy đây. Nghe đến đây chợt nhíu lông mày lại. kỳ lạ chưa bao giờ chuyện cùng cách khách sáo như vậy mà lại câu quan tâm hay hỏi có cần gì . Đặc biệt là gọi bằng cái tên thân mật là bé con. Như vậy là gặp rắc rối rồi như vậy buộc phải đén nhà chính của đại ca hai rồi. Chuyện này rồi trở nên thú vị hơn rồi. chiếc phi thuyền đại nhất, trong căn phòng xa hoa và tranh nhã, có bốn người đàn ông ngồi trong căn phong đó. chỉ có thể là ba người ngồi người nằm vì vết thương chảy máu. Người đàn ông vừa mới gọi cho Âu Dương Vô Băng là trai thân của - Âu Dương Vô Dạ ngồi đối diện với hai chàng trai ai khác chính la Tề Lãnh Thiên và Hàn Lãnh Triệt. Hai người vẻ mặt tức tối nhìn về phía Âu Dương Vô Dạ, chịu nổi Hàn Lãnh Triệt lên tiếng mỉa mai : - điên rồi, nghĩ sao mà lại nhờ người vô dụng như ta đén giúp chúng ta chứ người của chú ba tha cho ta đâu, ta chưa kiệp làm gì chết kịp ngắp rồi đó. Thực ngờ nhị đương gia lại đúng với tác phong của mình vô tình nhẫn tâm đẩy em của mình vào chỗ chết Nghe xong lời của Hàn Lãnh Triệt , Âu Dương Vô Dạ chút tức giận nào nhìn về phía hai thằng nhóc luôn chiếm tiện nghi của bé con ,đến cũng khó được nấu ăn cho bữa. Vậy mà hai thằng này lúc nào muốn cũng được tức chết , cái cảm giác này chẳng khác nào là tự làm tự chịu trong truyền thuyết sao. -Em ấy mạnh hơn các cậu gấp nhiều lần đừng có mà suy nghĩ lung tung tôi xem Vô thế nào rồi. rồi Âu Dương Vô Dạ đến bên người bị thương giúp băng bó vết thương. Còn Tề Lãnh Thiên và Hàn Lãnh Triệt lại vô cùng ngạc nhiên nhưng vũng quan tâm cho lắm rồi quyết định nhắm mắt dưỡng thần giữ thể lực để có thể ứng phó sau khi hạ phi thuyền. Còn người đến cứu bọn họ lại say mê ăn bữa trưa ngon lành thay vì rối loạn lên cứu mình. Tại sao lại vậy chứ ? Vì "có thực mới vực được đạo" mà lỵ. Sau khi dùng bữa xong mới mặc bộ quần áo bảo hộ đặc biệt do trai chuẩn bị riêng cho . Vì thế giới này được phân chia bởi dị năng có được sau khi sinh ra và dùng chỉ số tinh thần lực để phân chia cấp bậc theo 100 cấp. Từ cấp 1 đến cấp 10 chỉ là những con người mạnh hơn người bình thường chút còn từ cấp 11 đến cấp 20 là hoàn toàn khác biệt. Sức mạnh của họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết vì rất hiếm khi có ai đạt cấp 21 được cả. Nhưng từ cấp 30 trở lên trở thành truyền thuyết trong lịch sử của vũ trụ này. Vì lòng tham của các sinh vật sống về vật chất mà tinh thần của họ trở nên xấu xí. Do đó vũ trụ này thay vì tập trung tu luyện nâng cao sức mạnh tinh thần lại phát triển khoa học công nghệ. Và đặc biệt nơi sống là hành tinh thuộc địa của đế quốc Z. Còn Âu Dương Vô Băng là dị năng giả hệ mộc biến dị đó, vì là dị năng dạ hệ mộc biến di nên có rất nhiều lợi thế nha có thể di chuyển rất nhiều nơi nếu nơi đó có cây mà trồng. từng lén trai mình trồng cây ở phòng chứa đồ phi thuyền nên đâu cần vội. Bây giờ Âu Dương Vô Băng hết sức tập trung để vận dung dị năng của mình luồng ánh sáng xanh phát ra từ người và biến mất ngay tại chổ mình đứng. Nếu có người nào thấy được chắc tưởng mình gặp ma giữa ban ngày nhưng may là ở nhà mình có ai thấy được.