1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 93.2: Vai vế thấp hơn

      Editor: Puck

      hoạt bát phải thu hút dâu mới: “Chị dâu mới, nhanh chóng hối lộ chúng em, nếu , chờ trở về trêu chọc dâu chú rể chúng em che chở chị đâu!”

      “Vẫn là điểm tâm, cho điểm tâm, chúng em khiến cho náo nhiệt hơn!”

      Vừa , trong phòng cưới lập tức vang lên tiếng cười. Dân bản xứ gọi “Náo loạn việc vui”, càng náo loạn càng thêm khí vui mừng, đương nhiên rồi, dân quê thuần phác, náo loạn chuyện gì quá phận có, đơn giản đúng là tìm cách để dâu mới, chú rể cùng nhau đùa giỡn thôi.

      Diêu Tam Tam theo cười giỡn, lực chú ý của bị người hấp dẫn , rụt rụt rè rè, vẫn đứng bên cạnh, khuôn mặt lớn chừng bàn tay trong trắng lộ hồng, mắt to, dáng vẻ hết sức dịu dàng ít , đứng bên ngoài đám người, hơi mang theo ý cười, lại chuyện gì.

      Diêu Tam Tam biết này, cũng họ Bào, tên Bào Tiểu Song. Lại nhà họ Bào là họ lớn nhất trong thôn, chi hệ phức tạp, Bào Tiểu Song này tính ra là bà con xa với nhà họ Bào.

      Hấp dẫn Diêu Tam Tam, phải này có bao nhiêu thanh tú động lòng người, mà là mái tóc của ấy, kẹp cái kẹp tóc giả kim cương lóng lánh, dưới ánh đèn sáng ngời trong phòng cưới thỉnh thoảng khúc xạ ra ánh sáng, hết sức bắt mắt.

      Kẹp tóc giả kim cương này, nhìn phải là món đồ kém chất lượng vài đồng vài hào, chắc chắn mua được ở trấn . Diêu Tam Tam xem chừng, cái kẹp này phải mua được tỉnh thành chứ?

      Trời ơi, Diêu Tam Tam suy nghĩ trong lòng, nếu cái này là , thằng nhóc Kim Thành này gan cũng quá to rồi!

      Vốn tính toán ngồi chút rồi rời luôn, bây giờ Diêu Tam Tam ngược lại muốn rồi, nên cùng mẹ Bào nhìn đám đùa chơi đùa, trời tối lâu, đám nhóc vây quanh chú rể vào phòng cưới, kịch vui trêu chọc dâu chú rể chính thức bắt đầu diễn, vừa tiến đến có người lập tức lột chiếc kẹo, kêu chú rể ngậm trong miệng, cứng rắn đẩy dâu mới tới cắn nửa.

      Diêu Tam Tam vẫn chú ý tới, sau khi Kim Thành vào, nhìn Bào Tiểu Song cái nhanh, ánh mắt hai người trao đổi, rồi vội vàng quay mặt chỗ khác, lên tiếng, vậy mà vừa bắt đầu ồn ào trêu chọc dâu chú rể, hình như là lơ đãng, Kim Thành bị đẩy sang bên cạnh Bào Tiểu Song, cũng hình như là lơ đãng, gọi là người nào đó chen lấn, Kim Thành lại đụng vào Bào Tiểu Song, Bào Tiểu Song cúi đầu lui ra chút, hai người lập tức đứng nép vào bên, dựa vào tường, nhìn người khác trêu chọc dâu chú rể.

      Lại có người lấy chiếc ghế băng dài hẹp, đẩy dâu chú rể lên hai đầu mặt đối mặt, thúc giục hai người bọn họ tới, vậy làm sao chứ, qua, mấy nhóc trêu chọc dâu chú rể liền ra sức đẩy hai người, bất đắc dĩ Bào Kim Viễn dồn sức ôm dâu mới cái, bất ngờ quay người lại, ôm dâu tới đổi vị trí, những người vây quanh xem lập tức cười ầm lên trận.

      Ánh mắt Diêu Tam Tam nhìn về phía trêu chọc dâu chú rể, lại luôn thầm nhìn về phía hai người Kim Thành và Bào Tiểu Song, hai người này lại vẫn luôn lên tiếng, nhưng mà, ánh mắt thỉnh thoảng trao đổi, hai mắt đối diện, hai cặp mắt cũng sáng trong suốt, hai người vẫn bên cạnh nhau!

      Trong đám người có người đưa tay kéo tay Diêu Tam Tam, Diêu Tam Tam quay đầu lại nhìn, là chị dâu cả. Chị dâu cả nhà họ Bào cười cười chỉ ra ngoài cửa, Diêu Tam Tam hiểu ý ra ngoài, vừa bước chân ra ngoài cửa, bị người kéo lại. Diêu Tam Tam cần nhìn, cũng nhận ra bàn tay có lực là người kia của mình, nên thuận theo theo sát .

      Xuyên qua người đến người , ra khỏi sân phòng tân hôn, Bào Kim Đông buông tay ra, sau đó duỗi cánh tay ôm người vào trong ngực, vừa vừa trách cứ: “Bên trong người người chen nhau, em xem náo nhiệt gì?”

      “Trêu chọc dâu chú rể thôi!” Diêu Tam Tam cười, “Sao vào?”

      chồng hai, vào như thế nào?”

      Bào Kim Đông này, đều quen rất nhiều tập tục quy củ trong nông tôn. Theo phong tục, chồng phải tôn trọng em dâu, thể tiến lại giỡn, Bào Kim Đông dứt khoát ngay cả phòng cưới của em dâu cũng vào. Suy nghĩ lại dáng vẻ đùa giỡn với chị dâu cả, thể mặn nhạt đều chê, nưng cũng hết sức càn rỡ,
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, songli1916 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 94.1: Nhật ký cầu hôn

      Editor: Puck

      Diêu Tam Tam vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, cười hì hì hỏi lại: “Bị bắt được?”

      Bào Kim Đông nhìn , sao đột nhiên cảm thấy, phản ứng của hai người lại giống như mong đợi thêm hả hê vậy? Giống như là hết sức hy vọng thằng nhóc Kim Thành này lòi đuôi ra, thậm chí trong lòng vẫn còn , nhanh như vậy sao!

      cả Bào Tiểu Song, dẫn theo cậu thanh niên đến xem mắt Bào Tiểu Song, Kim Thành chặn người ta lại đánh nửa đường.” Bào Kim Đông xong lại hả hê, “Chậc chậc, thằng nhóc này, có dũng khí!”

      “Sau đó sao?” Diêu Tam Tam hăng hái bừng bừng hỏi tới.

      “Sau đó, chủ động nhận tội thôi!” Bào Kim Đông , “Đoán chừng lúc này bị mắng! Ông nội nó rối loạn bối phận, muốn đánh gãy chân chó của nó.”

      “Bây giờ là thời đại nào rồi? Dù sao hai người bọn họ cũng liên hệ máu mủ, cũng phải em họ hàng gần, chính là cùng họ mà thôi, có cái gì thể?” Diêu Tam Tam vẫn còn rất thích Bào Tiểu Song đó, điềm đạm nho nhã, rất xứng với Bào Kim Thành! Chẳng lẽ hai người cùng họ, thể ở chung chỗ?

      “Cái này thế nào đây? Mấy bậc cha chú phản đối cũng khó giải thích. Em nghĩ , vốn Bào Xuân Bình gặp cha , phải đàng hoàng gọi chú hai, Kim Thành làm phát như vậy, Bào Xuân Bình và cha thành ông bà thông gia ngang hàng rồi, người khác trong dòng họ gọi hai nhà như thế nào?”

      “Vậy , chuyện này rốt cuộc làm như thế nào?”

      “Làm như thế nào? Quản nó làm như thế nào khỉ gió gì.” Bào Kim Đông cười cười, “ thấy, bắp đùi vặn chẳng qua là cánh tay *, chuyện như vậy dù sao cũng náo loạn ra ngoài, thằng nhóc Kim Thành kia cũng cố chấp, ai còn có thể cứng rắn tách bọn chúng ra? đoán chừng, Kim Thành cũng chính là cố ý, cố ý nổ lớn chuyện này lên, hai đứa cũng thừa nhận ra, ảnh hưởng cũng ra ngoài, các bậc cha chú cũng chỉ mắng cho trận, còn có thể làm gì bọn chúng?”

      (*) Câu gốc: cánh tay vặn bắp đùi 胳膊拧不过大腿, dụ chỉ mạnh yếu, câu tương tự, trứng chọi đá, châu chấu đá xe.

      Điều này cũng đúng, tiếp theo có phải nhà họ Bào nên nhanh chóng làm đính hôn cho Kim Thành rồi ? Diêu Tam Tam ôm gối suy nghĩ, người nào đó sau lưng lập tức dính sát vào, “Đừng suy nghĩ, làm trễ nải chính .”

      Chiều tối ngày hôm sau, Bào Kim Thành xuất trước mặt Diêu Tam Tam rồi, cậu và Bào Kim Lai vẫn giao hàng, lần này đưa tới hai ngàn cân cá chạch bùn, cá lóc và cá diếc chừng ngàn cân.

      còn tưởng em bị nhốt lại! Chân chó bị cắt đứt hả?” Bào Kim Đông vừa nhìn thấy Kim Thành, lập tức cười cười trêu ghẹo nó.

      “Ông nội , tạm thời giữ lại chân chó của nó, để cho nó lái xe giao hàng cho .” Bào Kim Lai cũng ở bên cạnh cười, “Ban đầu quyết định ở rể, ông nội giận đến dựng râu, cũng muốn đánh gãy chân chó của đâu, lúc này trừng phạt thăng cấp.”

      Bào Kim Thành liếc nhìn hai trai cái, lên tiếng, rồi tiến hành mở cửa thùng sau xe, bắt đầu dỡ hàng.

      em nhà họ Bào đều kiên cường, ăn được khổ, co tới bây giờ cũng giống như mấy cửa hàng chung quanh, tốn tiền thuê công nhân bốc xếp, ba em, hơn bốn ngàn cân hàng, trời tối tháo toàn bộ xong rồi.

      Đổi nước, ô xy hóa, dọn dẹp sửa sang chút, sáng mai những cá chạch bùn và cá này đều có thể buôn bán ra bên ngoài rồi.

      Bào Kim Thành và Bào Kim Lai chia đều hai ngày ở tỉnh thành đêm, bắt đầu đều ở khách sạn, sau ngủ lại cửa hàng, hai người ngại ở khách sạn tốn tiền lại có phương tiện, định lấy giường gấp, ngủ lại trong
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, songli1916 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 94.2: Nhật ký cầu hôn

      Editor: Puck

      Định cái gì? A, kết hôn! được nửa lại kéo ra. Diêu Tam Tam hơi ảo não : “Người nào đồng ý kết hôn chứ? Người nào đồng ý kêu ấy kết hôn với người đó .”

      Diêu Tiểu Đông và Dương Bắc Kinh ngó chừng em , cười cười lên tiếng. Còn Bào Kim Đông vốn để ý đến , chỉ lo đung đưa tiểu Tráng Tráng chơi. Lại có ai coi lời này của là quan trọng, Diêu Tam Tam thoáng oán hận nghĩ trong lòng, được rồi, đồ thúi, chuyện gì cũng để cho làm chủ đúng ?

      “Tháng ba tốt nhất, thời tiết lạnh nóng. thấy cứ tìm người chọn ngày, định xuống, cũng chuẩn bị tốt.” Dương Bắc Kinh .

      “Ừ, trong đó còn phải vội chuẩn bị chuyện vui tiểu Cải sinh con nữa, kêu cha mẹ chọn ngày trước, nắm chắc lắp đặt bố trí phòng cưới.” Diêu Tiểu Đông .

      “Được, em trở về với cha mẹ.” Bào Kim Đông cười híp mắt ôm tiểu Tráng Tráng , “Nhóc Tráng, đến lúc đó cháu có thể lăn giường cho cậu rồi!”

      “Em để cho nó lăn giường? Rửa ga giường vẽ bản đồ cho em mới sai!” Diêu Tiểu Đông cười , “Em chính là để Lôi Lôi lăn giường , gọi Tráng Tráng lăn giường, em thu thập được nó.”

      Làm gì mà ngay cả lăn giường cũng xong rồi? Những người này, có phải bỏ sót cái gì ? Diêu Tam Tam buồn bã lại sững sờ mà nghĩ, còn chưa gật đầu đâu!

      “Em còn chưa gật đầu đâu!” Từ khi rời khỏi nhà chị cả, Diêu Tam Tam trịnh trọng nghiêm túc với Bào Kim Đông.

      “A, em có có ý kiến khác?”

      còn có thể có ý kiến gì? Diêu Tam Tam sờ mũi, dẩu môi : “ còn chưa cầu hôn mà! Ban đầu rể hai quỳ xuống cầu hôn đó, mình làm chủ rồi, ở đâu ra chuyện tốt vậy?”

      Bào Kim Đông thế nhưng liếc cái, chỉ lo cưỡi mô tô , lên tiếng.

      Kết quả tối hôm đó, Bào Kim Đông theo lệ thường bưng chậu nước nóng đến rửa chân.

      Thường ngày đều là hai người chậu nước, bốn chân đá chơi rồi rửa sạch, lúc này Bào Kim Đông bưng nước tới, đầu tiên đặt chậu ở trước giường, bản thân ngồi chồm hổm xuống, cởi giày cho Diêu Tam Tam, đặt đôi chân của vào trong chậu, dùng đôi bàn tay cẩn thận xoa nắn rửa sạch.

      Rửa xong, cầm khăn lông lau sạch , đặt đôi chân đầu gối của mình, chân khác nửa ngồi nửa quỳ, đột nhiên câu: “Tiểu Nha, đây cầu hôn này, gả cho !”

      xong, giống như nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Diêu Tam Tam, cười cười vỗ vỗ chân , đẩy lên giường, kéo chăn đắp lên, bản thân cắm đầu cắm cổ cởi giày rửa chân.

      Thậm chí cũng hỏi tiếng có đồng ý hay !

      Cái này gọi là quỳ xuống cầu hôn sao? Qua loa cho xong chuyện hay còn là ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu?

      gọi cái này là quỳ xuống?” Diêu Tam Tam tố cáo.

      Bào Kim Đông bình chân như vại rửa chân, lên giường, sau đó tiến tới bên tai , hết sức mập mờ : “Buổi tối mỗi ngày dường như đều quỳ xuống, em chú ý sao?”

      Tên trứng thúi này! Làm cho mặt Diêu Tam Tam đỏ tới mang tai, trong lòng than thở vô hạn: Người biết xấu hổ, thiên hạ vô địch, mấu chốt là người này ở bên ngoài rất cần thể diện, biết xấu hổ có bản lĩnh gì đều đối phó !

      Hai mươi chín tết, Diêu Tam Tam liền cùng Bào Kim Đông nhà họ Bào đưa lễ mừng năm mới. Đưa lễ mừng năm mới vốn là con rể đưa đến nhà cha mẹ vợ, nhưng Bào Kim Đông kén rể đến nhà họ Diêu, nên trái ngược luôn.

      Diêu Tam
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, songli1916 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 95.1: Lục Viên Viên

      Editor: Puck

      Hai mươi chín tết đưa lễ mừng năm mới, Diêu Tam Tam và Bào Kim Đông lại ở lại nhà họ Bào chơi đến hơi muộn, cuối năm trời lạnh, hai người núp trong phòng Bào Kim Đông tính sơ sơ thu vào năm nay, thu vào từ khu ươm giống và ao cá, năm nay thoải mái vượt qua sáu con số, mà tiêu thụ chỗ cá chạch bùn này, thu vào còn nhiều hơn chút.

      “Thu vào chỗ cửa hàng còn phải tính toán, các khoản chi ra cũng lớn.” Diêu Tam Tam ngước khuôn mặt nhắn lên suy tư, “Bây giờ nhìn lại, thị trường cá chạch bùn vẫn có chỗ trống, mấy chục ngàn cân hàng của chúng ta, vùi vào trong thị trường lớn ở tỉnh thành, vốn coi là có chuyện gì. Còn có Thượng Hải, Vương Lâm Siêu muốn hàng đến mấy lần chỗ chúng ta, em đều dám cho ta nhiều, chỉ cho ta hai mươi ngàn cân. Mới có mấy chục ngàn cân, ta cũng ăn được ổn thỏa.”

      Cửa hàng thu vào riêng gì cá chạch bùn, vận chuyển cá lóc và cá diếc hoang dại, mặc dù tiền lời bằng cá chạch bùn, nhưng cũng rất khả quan.

      Tính toán như vậy, thu vào năm nay có thể phải chỉ tăng gấp đôi rồi.

      “Thị trường có gian, con cá này là con đường phát tài.” Vẻ mặt Bào Kim Đông có chút suy nghĩ sâu xa, “Nuôi dưỡng cái này cũng bội thu, chỉ có điều ao cá hạn chế, bây giờ rất khó mở rộng kích thước.”

      “Dựa vào bản thân chúng ta, kích thước mở rộng hơn nữa cũng có hạn, em cảm thấy, bây giờ chúng ta lôi kéo chung quan, để tất cả mọi người đều nuôi cá chạch bùn, hộ nuôi dưỡng thu lợi, chúng ta bán cá chạch bùn giống thu lợi, thu mua bán ra còn có thể thu lợi.” Diêu Tam Tam qua kế hoạch trong lòng mình, chỉ dựa vào bản thân nuôi cá chạch bùn, điều kiện hạn chế, làm lớn, bây giờ muốn bắt hai đầu, lấy khâu nuôi dưỡng trung gian tặng cho các hộ nông dân địa phương xung quanh làm.

      Nghĩ ngược lại, coi như hộ nuôi dưỡng cá chạch bùn, bán cho , người ta tự mình tiêu thụ, cũng kiếm được tiền cá chạch bùn giống, mấu chốt là sản nghiệp cá chạch bùn địa phương từng bước làm lớn, có ảnh hưởng lớn, tất cả mọi người mới có lợi.

      “Ừ. Nơi này của chúng ta dựa vào ao hồ, dựa vào sông Tây, món thủy sản này chúng ta có thể cung cấp thẳng lên tỉnh thành, Thượng Hải, sang năm cá kim châm của chúng ta có thể nuôi dưỡng quy mô rồi, vừa khối lớn, thị trường cũng có mấy nhà cạnh tranh.” Bào Kim Đông tính toán cá kim châm nhìn trúng làm bài lớn, cá chạch bùn phía nam có người nuôi, cá kim châm trước mắt còn chưa nghe có tiền lệ có người nuôi dưỡng thành công đấy.

      Suy nghĩ chút, tương lai tốt đẹp, muốn cười ha ha vui vẻ rồi.

      Hai người núp trong phòng tính toán đủ kiểu, mẹ Bào bên kia còn tưởng bọn họ dính nhau chuyện đương, cũng tự nhiên tới quấy rầy, cười ha hả hầm thịt dê, kêu cha Bào nhanh giết gà.

      Cha Bào nghe, định xách con gà trống đỏ ngày đó Diêu Tam Tam đưa tới, mẹ Bào lại kêu cha Bào, kêu ông giết con gà mái trong nhà.

      “Giết con gà mái bông lau này, gà này mập, gà mẹ mới nuôi người đâu, để kệ bếp đốt lửa từ từ hầm cách thủy.” Mẹ Bào dặn cha Bào, nhịn được vui mừng trong lòng trận, “Đều đứa
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, lêthanh90096 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 95.2: Lục Viên Viên

      Editor: Puck

      “Chị hai, chị cách ngày dự sinh còn mấy ngày nữa?

      “Mười hai ngày.” Diêu Tiểu Cải , “ hy vọng sinh sớm mấy ngày, mệt mỏi.”

      Diêu Tiểu Cải ôm oán hận mệt mỏi, Lục Cạnh Ba ở bên cạnh vội vàng đưa táo đỏ cho vợ, lấy lòng : “Nhanh nhanh, sinh ra được là em có thể nghỉ ngơi chút.”

      lời này ra, người khác coi là , Diêu Tiểu Cải coi là , ra bản thân Lục Cạnh Ba cũng coi là , sau khi mang thai ôm cái bụng bự, mệt mỏi, luôn cho rằng sinh ra được ung dung, ra cục cưng sinh ra rồi, ăn uống và ngủ đều muốn mẹ phục vụ, phải mệt mỏi hơn sao?

      Trạng thái của Diêu Tiểu Cải xem ra tốt hơn Diêu Tiểu Đông lúc trước nhiều, Diêu Tiểu Đông mang thai dễ, cẩn thận đủ kiểu, vận động cũng hết sức ít, mà Diêu Tiểu Cải có tính tình mạnh hơn, vì muốn sinh đẻ thuận lợi, bình thường vẫn luôn kiên trì hoạt động, bản thân thu dọn nhà cửa, giặt quần áo, Lục Cạnh Ba cũng ngăn cản vợ, nhưng làm cùng vợ.

      Mỗi ngày sớm muộn gì cũng phải ra cửa di ien n#dang# yuklle e#q quiq on bộ vòng, các bạn hàng xóm thường thường thấy ôm cái bụng bự, Lục Cạnh Ba cùng bên cạnh chăm sóc, vòng quanh nhà mình.

      phải sinh vào đúng tết chứ?” Diêu Tam Tam cười hì hì , “Nếu sinh vào mùng đầu năm, nhũ danh cho bé nên gọi là Cung Hỉ. phải vào lễ mừng năm mới người ta đều chúc mừng phát tài sao!”

      (*) cung hỉ: chúc mừng

      “Em dì ba này, còn có thể đặt cái tên đáng tin cậy chút ?” Diêu Tiểu Cải cười đánh lại, “Nhà ta gọi Cung Hỉ, tương lai nhà em có đứa bé, cho dù là trai hay , gọi Phát Tài là được rồi.”

      để ý đến chị.” Diêu Tam Tam quả nhiên hơi quẫn rồi.

      nhăng gì đó! Thế nào cũng thể gọi Phát Tài! Tên ai đặt vậy hả?” Diêu Liên Phát lại có thể hết sức nghiêm túc .

      Diêu Tiểu Cải vừa nghĩ, cũng phải sao, ông nội tên Diêu Liên Phát, cháu trai (cháu ) tên Diêu Phát Tài?

      Lời đùa như vậy, mệt cho Diêu Liên Phát tưởng , người nhà liền cười ha hả lên.

      Kết quả, cục cưng Diêu Tiểu Cải là đứa chậm chạp, mùng đầu năm sinh, ngày dự sinh cũng sinh, đợi qua đến chiều tết nguyên tiêu, khoảng hơn ba giờ, Diêu Tiểu Cải với Lục Cạnh Ba canh chừng , bụng hơi đau.

      “Cũng giống là đau, bụng căng lên.”

      Nhìn có vẻ sao, Lục Cạnh Ba lại thể khẩn trương, quá ngày dự sinh cũng bốn ngày rồi, là muốn sinh ? Dù sao cũng tuyệt đối thể khinh thường, Lục Cạnh Ba vội gọi điện thoại gọi xe bệnh viện.

      “Em đây trừ bụng hơi căng ra, cũng có cảm giác gì khác, gọi xe bệnh viện tới, nếu sinh, phải em bị người ta chê cười sao!”

      “Dù sao cũng sắp, coi như hôm nay sinh, đợi thêm mấy ngày được chưa? Vào bệnh viện, phải yên tâm sao!” Lục Cạnh Ba kiên nhẫn làm dịu vợ, “Nhiều lắm ở bệnh viện thêm vài ngày thôi, lỡ như khuya khoắt em sắp sinh, thể tránh luống cuống tay chân, bây giờ thu dọn đồ đạc xong, thong
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, Nhiên Nhiên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :