1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ta muốn đọc tiếp ta muốn đọc tiếp :th_83::th_83::th_83:
      Với tình hình h, chắc Tiêu Đạc khó chấp nhận lắm đây, bùng phát 1 trận tanh bành xong sau khi chuyện này đc giải quyết chắc có 1 lần thống khoái, đây coi như là nút thắt

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 70 (tiếp)

      Thân ảnh thon dài tịch, thân cẩm y hồ lam, mặt biểu cảm đứng trong tuyết trắng lưu ly, đôi con ngươi tối tăm bình tĩnh khiến người ta nhìn thể hiểu, cứ như vậy yên lặng nhìn A Nghiên.

      Kỳ A Nghiên gặp qua nhiều bộ dạng của Tiêu Đạc, ôn nhu mỉm cười, yếu ớt non nớt, cười khuynh thành, thô bạo lạnh lùng, lạnh thấu xương dày đặc, các loại bộ dạng, nàng đều gặp qua.

      Nhưng giờ này khắc này Tiêu Đạc, lại hết sức xa lạ.

      con ngươi sâu thẳm đến mức làm cho người ta nhìn hiểu, là bình tĩnh làm cho nhân sinh e ngại.

      giống như gió lốc tiến lên phía trước, mặt biển bình tĩnh bát ngát sâu xa, nhưng ngươi ta vĩnh viễn biết, phía sau bình tĩnh làm cho người ta hít thở thông, là mưa rền gió dữ nổi lên thế nào.

      khi bùng nổ, đó là trời sụp đất nứt, huyết tinh đầy trời, đó là sinh linh đồ thán, vĩnh viễn có ngày lành.

      A Nghiên chân bỗng mềm nhũn, cơ hồ tê liệt choáng váng tại chỗ.

      môi nàng hơi hơi run rẩy, cố run run đứng lên.

      Nàng tại biết , hết thảy đều xong rồi, tất cả đều xong rồi.

      Tiêu Đạc đối với nàng đột nhiên tốt quá mức giải thích được, kỳ nàng luôn có cảm giác quá chân , cảm thấy ngày nào đó, thay đổi cái, lại trở thành Tiêu Đạc đời trước kia, huyết tinh tàn bạo lãnh khốc vô tình, đoạt tính mạng mình.

      Cái này giống như đỉnh đầu nàng luôn luôn giắt thanh kiếm, nàng biết thanh kiếm này sớm muộn gì rơi xuống, nhưng lại biết khi nào rơi.

      Nàng luôn luôn mang lòng chờ đợi, chờ khắc chính mình chết .

      tại mới hiểu được, giờ phút này, rốt cục đến.

      Tiêu Đạc, lúc này bỏ qua cho mình.

      Nàng càng nghĩ, càng suy tính tất cả, nghĩ tới, chính mình dĩ nhiên chết như vậy.

      Nếu nàng vẫn có kiếp sau như cũ, nàng nên đầu thai thành nam nhân, hoặc là người quái dị chân chính ...

      A Nghiên cho rằng bình tĩnh khủng bố so với biển sâu càng làm cho người ta hít thở thông, Tiêu Đạc tức giận bừng bừng phấn chấn thô bạo tàn nhẫn trực tiếp cho mình kiếm, đương trường giẫm chết mình tại chỗ.

      Bất quá hiển nhiên Tiêu Đạc so với nàng càng bình tĩnh hơn ít.

      con ngươi đen của Tiêu Đạc sâu đến mức làm cho người ta nhìn thấu, là bình tĩnh trước sau như , bình tĩnh cơ hồ làm cho người ta hít thở thông.

      cứ như vậy nhìn chằm chằm vào nàng, dường như biết nàng, lại dường như căn bản nghe thấy lúc trước nàng gì.

      A Nghiên gặp qua nhiều loại Tiêu Đạc như vậy, kỳ dù Tiêu Đạc có đáng sợ thế nào, nàng cũng có thể tưởng tượng.

      Nhưng Tiêu Đạc tại, giận, lạnh lẽo, cũng tàn bạo, chỉ dùng loại ánh mắt bình tĩnh đến mức tận cùng tiếng động này nhìn nàng.

      Chung quanh hết thảy đều trở nên yên tĩnh, Phi Thiên bay lượn chung quanh, Hà Tiểu Khởi cũng dám chuyện, ngay cả tuyến đầy trời dường như cũng ý thức được cái gì, cứ như vậy lặng yên tiếng động ngừng lại.

      A Nghiên cả người giống như cây cung, căng thẳng, băng giá đến cực hạn.

      Nàng cảm thấy, có lẽ ngay sau đó, nàng cây cung này buông ra, dây cung buông xuống, cũng chính là lúc nàng chết .

      Có cái gì càng đáng sợ hơn so với lặng yên tiếng động chờ cái chết đến?

      có cách nào chống lại hàn ý lộ ra trong người A Nghiên, yết hầu nàng dường như bị người chặn lại, hít thở thông, bị đè nén, ý thức bắt đầu tan rã cùng hỗn độn tăng lên, nàng thậm chí có loại xúc động kêu to.

      Ngay lúc A Nghiên cho rằng chính mình cả người căng thẳng đến vô ý thức run run, Tiêu Đạc rốt cục mở miệng.

      "Ngươi thích ta?" thanh Tiêu Đạc khàn khàn mà bình tĩnh, dường như hỏi chuyển chẳng quan trọng.

      A Nghiên hô hấp căng thẳng, ngón tay cứng ngắc hơi hơi gấp khúc, để chính mình tìm về chút lực lượng.

      Kỳ cho tới bây giờ, giấu diếm nữa còn có ý tứ gì, cũng tin. Vô luận thế nào cũng chết, phải sao?

      Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng con ngươi bình tĩnh đến lạnh lùng tàn khốc: "phải."

      Nàng thừa nhận với .

      "Ngươi luôn luôn gạt ta, luôn luôn chịu đựng ta? Ngươi chán ghét ta? Ngươi thậm chí phiền chán đến mức muốn chuyện với ta?"

      ngữ khí Tiêu Đạc vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng bình tĩnh kia lại như cầm huyền thể khống chế tốt, đến cuối cùng xuất phá run run.

      A Nghiên nghe thế này, cũng cúi đầu, cười khẽ, tuyệt vọng bất đắc dĩ nở nụ cười.

      Nàng mới hiểu được .

      cao ngạo như vậy, làm sao có thể chịu được mình lừa dối?

      vất vả bố thí ra chút sủng ái và ôn nhu, làm sao có thể cho nàng giẫm lên như thế.

      Lúc này đây tất nhiên là giết mình, giống như cung nữ hèn mọn kia, đầu lĩnh thổ phỉ tuyệt vọng kia, tiểu ni đáng thương kia, cũng giống như cái Hàn Đại Bạch kia sống bằng chết, tuyệt vọng mà thống khổ chết .

      Thế nào cũng chết, nàng vì sao phải lựa chọn giống trước kia cúi đầu khuất nhục?

      Lại ngẩng đầu lên, trong con ngươi nàng cho tới bây giờ đều là khiếp đảm mềm mại, lúc này tràn ngập kiên quyết.

      Nàng ở bên người làm sủng vật thuận theo nghe trong lòng bàn tay , làm lâu lâu, cho nên nàng nhanh quên mình là ai.

      Nhưng đến cùng nàng là A Nghiên, chết tám lần, vẫn ngừng cầu chết.

      Vận mệnh trêu cợt nàng như thế, nhưng này cũng có nghĩa là nàng mỗi lần đều phải cúi đầu trước .

      Nàng chán ghét , ngay từ đầu chán ghét; hận , hận thể cho tìm chết, cho dù đối với mình tốt thế nào, chính mình vẫn chẳng qua là phủ phục ở đùi như tiểu sủng vật thôi!

      Nàng muốn sống, hơn nữa còn sống mà làm sủng vật của như vậy, chính mình còn sống muốn làm gì làm cái đó.

      ngực nàng phập phồng kịch liệt, mặt nổi lên đỏ ửng, nàng cắn chặt răng, thở sâu, lần đầu tiên trong đời kiêu căng mà bình tĩnh đối mặt với Tiêu Đạc nàng sợ tám đời:

      " sai, ta thích ngươi, ta cũng muốn làm sủng vật ghé vào bên người ngươi! Ta chán ghét ngươi, ngươi biết ? Ngay từ đầu gặp ngươi, ta sợ hãi ngươi, chán ghét ngươi! Dựa vào cái gì ngươi ta xấu ta liền xấu, dựa vào cái gì ngươi ta đẹp mắt ta liền dễ nhìn? Dựa vào cái gì ngươi đối tốt với ta, ta thụ sủng nhược kinh? Dựa vào cái gì ngươi ta, ta ngươi? Dựa vào cái gì lúc ngươi thích ta như là cỏ rác, lúc thích liền đem ta nâng trong lòng bàn tay? Chỉ bằng ngươi tôn quý, có tiền có thế sao? Chỉ bằng ngươi tàn bạo lạnh lùng giết người như ma sao? Tiêu Đạc, ta phải với ngươi, ta đồng ý, chính là đồng ý!"

      Nàng nhìn chằm chằm Tiêu Đạc, hai tròng mắt cơ hồ phun ra lửa, nàng cắn răng từng chữ từng chữ: "Ta muốn, ta chính là muốn, chết cũng muốn! Ta là sợ chết, nhưng bây giờ ngươi giết ta ! Ta tình nguyện để ngươi giết ta! Ngươi dù giết ta, ta cũng cần quỳ gối bên người ngươi, làm sủng vật của ngươi, cho ngươi sờ tóc của ta!"

      Nàng xong, vẫn cảm thấy hận hiểu, lập tức dậm chân, lại tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm: "Ta hận ngươi, hận ngươi, thực rất hận ngươi! Biết , ta hận ngươi tám đời! Vì sao mỗi lần ta đều gặp phải ngươi? Ta muốn nhìn thấy, ngươi vì sao thể cách ta xa ra?"

      thanh nàng tê tâm liệt phế, quanh quẩn trong mảnh băng thiên tuyết địa, thanh kia dường như muốn xé tan hết, gào thét tám đời nàng tới nay cam lòng.

      Kỳ nàng , vì sao mỗi lần gặp chuyện hay ho đều là nàng?

      Nàng lao lực thiên tân vạn khổ, thận trọng tính toán chi li, cuối cùng mảnh ống tay áo của cũng đụng tới được, vì sao?

      ràng là thiếu niên tướng quân đường làm quan rộng mở, thế nào lại ngồi lên ngựa nổi điên mà chết?

      Nàng khổ đọc mười năm kinh thư, tuyệt tình tuyệt nghĩa nhưng tại nơi nước đóng thành băng, ban đêm sinh ra lòng thương hại với , rơi vào kết cục trận liệt hỏa đốt người!

      Gió bắc đúng lúc này úp tới, cuốn lớp bông tuyết, hiu quạnh mê mang, quật cường mà tuyệt vọng.

      Nàng ôm yết hầu phát đau, mồm thở hổn hển, giống như cá rời nước.

      Nước mắt bỗng chốc rơi xuống, nàng dùng ánh mắt cười nhạo mà bén nhọn dõi theo : "Ngươi giết ta a, ngươi giết ta ? Ta muốn sống tạm, ta cái gì cũng quản, ta chịu đủ rồi! tại ta tình nguyện tìm chết, chết cũng cần ngươi ta, đối tốt với ta!"

      Tiêu Đạc nhìn thế này bỗng nhiên A Nghiên dường như phát cuồng, người trước mắt xa lạ lại quen thuộc.

      Nàng câu , giống như dao ném mạnh đến, cứ như vậy đâm vào tâm thành lỗ thủng, cái lại cái, đau đến cơ hồ quên nơi nào là trời đất nào, cũng quên chính mình đến cùng là người phương nào, vì sao đứng ở chỗ này.

      đau đớn bi phẫn mà tuyệt vọng theo ngực hướng lên , vì tức giận, khiến suy nghĩ trong lòng cơ hồ muốn nổ mạnh tràn ra.

      Ở giờ khắc này, muốn hủy thiên diệt địa, muốn dùng máu nhiễm hồng nhân gian này.

      Lúc cũng biết chính mình đến cùng nên làm thế nào cho phải, vươn tay, bóp cổ nàng.

      cổ nàng tinh tế trắng mịn, lại yếu ớt vô cùng, nắm ở trong tay như vậy, dường như chỉ cần nhàng dùng sức cái, có thể bẻ gẫy.

      "Ngươi chán ghét ta?" ánh mắt lãnh thấu xương, nhìn chằm chằm nàng, thong thả lặp lại chữ chữ.

      "Phải, ta chán ghét ngươi.”A Nghiên hô hấp gian nan, vẫn ngẩng đầu như cũ, cứ như vậy thẳng dõi theo .

      Tiêu Đạc nhíu mày: "Ngươi muốn chết? Muốn ta giết ngươi?"

      A Nghiên quật cường cười: "Ta sợ chết, ta chỉ hy vọng —— "

      Nàng tuyệt vọng, trong hai tròng mắt là quyết tuyệt cùng bất đắc dĩ: "Chỉ hy vọng, kiếp sau, cũng phải gặp ngươi."

      Tiêu Đạc con ngươi đen bắn ra ánh sáng lạnh lùng, huyệt thái dương hơi hơi co lại, cắn răng, chữ chữ : "Ngươi cho là, ta dám giết ngươi sao?"

      xong, bên môi nổi lên chút trào phúng cười lạnh: " có ai có thể giẫm lên ta như vậy."

      Chưa từng có ai, có thể đem tâm ném xuống đất, hung hăng vũ nhục giẫm lên.

      Nheo lại con ngươi hẹp dài dọa người, xương ngón tay trở nên trắng toát, phát ra tiếng kêu răng rắc răng rắc.

      bàn tay to hữu lực cứ như vậy đặt cổ mình, nàng tuyệt vọng nhắm mắt lại, cảm thụ được ngón tay kia lạnh như băng áp bách da thịt mình yếu ớt, rơi vào trong đó, cũng dần dần xiết chặt lại.

      Nàng phải chết, lại phải chết.

      Lần này là bị tự tay bóp chết.

      Nàng biết chính mình đến cùng lâm vào mê chú thế nào, cũng biết vì sao đời đời kiếp kiếp lặp lại kết cục mỗi đời này thế gian ngừng tái diễn giống nhau.

      Nhưng mà nàng thực muốn giải thoát, bao giờ muốn gặp phải nữa.

      ý thức A Nghiên bắt đầu dần dần mơ hồ, nàng thậm chí cảm giác được linh hồn của mình dường như trôi ra ngoài cơ thể, thẳng tắp trốn về phía bầu trời bên .

      loại cảm giác sung sướng thoải mái quét qua, nàng thở dài như trút được gánh nặng, lại chết a, lại chết đây...

      Từ ngày đầu tiên nhìn thấy , nàng biết luôn có ngày như vậy.

      Nay cuối cùng tới.

      Còn ở đây trong thoát ra mãnh liệt, nàng lâm vào mảnh bóng đêm.

      PS: Vẫn tiếp tục ngược A Đạc. Ta bắt đầu thấy thương bạn ý rồi.
      PS2: Spoil 10 chương nữa mới đến cái đoạn thống khoái các nàng chờ
      Last edited: 17/5/17

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Hu hu hẳn 10 chương ngược Tiêu Đạc nữa cơ
      heavydizzy thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đậy là truyện Nam 9 mà nhất mà ta từng đọc thấy thương ấy gì đâu, thanks Nàng
      heavydizzy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ngược A Cửu nhưng mà khúc mắc của A Nghiên vẫn cứ thắt nút ở đó, chờ ngày tâm hồn chụy thoải mái a~
      Thank nàng nha :-*
      Last edited: 18/5/17
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :