1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt C221

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 25: tình

      Edit: Bộ Yến Tử

      Bên kia, Thường Nhuận Chi chịu đựng đau đớn ở bụng, được người đỡ lên nhuyễn kiệu tiểu hoàng môn, cấp tốc nâng đến Sở Tẩm điện ở hậu cung.

      Thái Tử phi đợi ở đó, khi Thường Nhuận Chi đến, nàng (Thái Tử phi) đơn giản hai câu với nàng, liền để thái y bắt mạch cho nàng.

      Thường Nhuận Chi giương mắt nhìn, vị thái y này, là người nàng gặp qua lúc trước đường.

      Thái y ngưng thần xem mạch lát, liền nhìn về phía Thái Tử phi, khom lưng khẽ với Thái Tử phi.

      Cách nhau khoảng cách, hơn nữa tận lực , Thường Nhuận Chi nghe cái gì.

      Chỉ chốc lát sau, thái y liền xách theo hòm thuốc rời khỏi.

      Thái Tử phi chuyện phiếm với Thường Nhuận Chi lát, có cung nhân bưng lên chén thuốc nóng hầm hập.

      Thái Tử phi thân thiết nhìn Thường Nhuận Chi, : "Hàng tháng đau bụng, cũng phải uống chút dược mới có thể thoải mái. Bằng , mấy ngày này mỗi tháng làm sao mà chịu được? Sau này đối với chuyện sinh con nối dòng cũng tốt."

      Thường Nhuận Chi nhìn nàng cái, lại cúi thấp đầu, giọng : "Thái Tử phi đúng, ta chính là có chú ý thân thể mình, hàng tháng đến ngày này, cũng làm cho ta chịu ít khổ."

      mặt Thái Tử phi mỉm cười thân thiết, thấy Thường Nhuận Chi chút do dự mà uống thuốc, tự mình đưa miếng mứt quả cho nàng.

      "Đa tạ Thái Tử phi."

      Thường Nhuận Chi tiếp nhận, bỏ mứt quả vào miệng.

      Thái Tử phi thở hơi.

      "Hôm nay, chuyện này làm cho ngươi bị mất mặt. Có những ai nhìn thấy bộ dáng này của ngươi?" Thái Tử phi hỏi.

      Thường Nhuận Chi ngốc, nghe thấy Thái Tử phi hỏi, liền trả lời: "Trừ bỏ người cùng ba vị tỷ tỷ theo bên cạnh, phỏng chừng chỉ có hai tiểu cung tỳ hôm nay chung biết chuyện này."

      đến đây, Thường Nhuận Chi bật cười : "Hai nha đầu này chắc là mới vào cung lâu , thấy ta tới tháng bị đau thành như vậy, sợ đến mức run rẩy."

      Lời này là cho Thái Tử phi nghe, hai tiểu cung nga biết chuyện này có liên quan tới nàng và Thái Tử phi có cái gì đúng.

      Thái Tử phi tin hay , Thường Nhuận Chi cũng biết.

      Thái Tử phi cũng rối rắm nhiều với hai tiểu cung nga, tạm dừng lát, hỏi Thường Nhuận Chi: "Nghe ngươi Bích Tỷ viện, còn gặp được Cửu hoàng tử ?"

      Bích Tỷ viện, trước đây là nơi Du quý nhân sống.

      Thường Nhuận Chi gật đầu, có chút ngượng ngùng : "Ở trước mặt Cửu hoàng tử, thất lễ."

      "Vô phương." Thái Tử phi ôn hòa cười : "Cửu đệ luôn luôn là người trầm mặc, so đo thất lễ của ngươi."

      "Vậy là tốt rồi..." Thường Nhuận Chi thở dài: "Thần nữ chỉ sợ có chỗ nào thất lễ, để cho người ta phủ An Viễn hầu đúng."

      " ."

      Thái Tử phi trấn an nàng, liền nghe tỳ nữ báo lại, An Viễn hầu phu nhân cầu kiến.

      Mặt Thái Tử phi nhíu lại, Thường Nhuận Chi giọng bên tai nàng: "Sau khi ta đến Bích Tỷ viện, cảm thấy ở lại trong cung như vậy được tốt lắm, liền cho người tìm mẫu thân đến, thay ta che lấp hai. vậy, chắc là mẫu thân nghe Thái Tử phi gọi ta qua đây, nên tới tìm..."

      Thái Tử phi gật gật đầu, cho người mời An Viễn hầu phu nhân tiến vào.

      Tiểu Hàn thị hành đại lễ với Thái Tử phi, oán trách nhìn về phía Thường Nhuận Chi: "Con nha đầu này, tại sao chịu với mẫu thân mỗi lần tới tháng bị khó chịu vậy? Nếu với mẫu thân, mẫu thân sớm mời thái y tới điều trị thân thể cho con."

      "Là nữ nhi đúng, khiến mẫu thân lo lắng."

      Thường Nhuận Chi cúi đầu, trong lòng có chút áy náy.

      Cũng bởi vì chuyện này, nàng mới càng hạ quyết tâm, sau này đề cập tới chuyện này nữa.

      "Còn phải đa tạ Thái Tử phi." Thường Nhuận Chi ngẩng đầu nhìn về phía tiểu Hàn thị, cười : "Cũng do Thái Tử phi vội vã cho người mời thái y đến bắt mạch, Thái Tử phi nhớ kỹ nữ nhi, còn mời nữ nhi đến, để thái y bắt mạch cho nữ nhi."

      "Hửm?" Tiểu Hàn thị nhất thời thi lễ với Thái Tử phi: "Được Thái Tử phi chiếu cố, đó là phúc khí của Nhuận Chi."

      Thường Nhuận Chi theo hành lễ với Thái Tử phi.

      Ngược lại, Thái Tử phi có chút ngượng ngùng, vài câu khích lệ: "An Viễn hầu phu nhân cần khách khí, ta cùng với Nhuận Chi hữu duyên, nàng là người trí tuệ biết chuyện, nương hiểu lý lẽ lại thiện lương, có thể giúp nàng, ta cũng cao hứng."

      Tiểu Hàn thị khiêm tốn : "Thái Tử phi khích lệ, nha đầu kia tuổi còn , lịch duyệt còn thấp, người cũng đừng thổi phồng nó, khiến nó kiêu ngạo tự mãn."

      "Ta thấy tuổi của nàng cũng , làm người cũng có chừng mực, làm gì có chút lông bông đâu." Thái Tử phi dừng chút, thăm dò hỏi: "Nhị nữ nhi của phu nhân từng làm nữ quan trong cung, ta có lui tới mấy lần với nàng, rất là thưởng thức nàng, làm việc thoả đáng. Bây giờ thấy Nhuận Chi, càng hận là gặp nhau quá trễ. Nữ quan bên người ta trước đó cũng có với ta, là tuổi lớn, muốn trở về nhà hôn phối, để ta tìm người có năng lực thay thế. Mấy ngày nay, ta vì chuyện này mà phiền não, vừa vặn hôm nay gặp Nhuận Chi, ta thấy Nhuận Chi cũng rất tốt, chỉ là biết Hầu phu nhân có bằng lòng để cho Nhuận Chi đến phủ Thái tử, trợ giúp ta tay hay ?"

      Thái Tử phi ra lời này, tiểu Hàn thị cùng Thường Nhuận Chi đều rất bất ngờ.

      Gì mà nữ quan kia lớn tuổi muốn trở về nhà lập hôn phối chứ... chữ Thường Nhuận Chi cũng tin.

      Nghĩ chút, hành vi cử chỉ của nữ quan kia ở đình hóng mát, Thường Nhuận Chi cơ hồ có thể khẳng định, trận này nàng bị tai bay vạ gió, nguyên bản là muốn yếu hại Thái Tử phi, nữ quan kia phải thủ phạm nhưng cũng là người hạ đao kia nha.

      Bên này, Thái Tử phi tự mình muốn nâng đỡ Thường Nhuận Chi làm nữ quan bên người, mặc kệ trong lòng tiểu Hàn thị có nguyện ý hay , đều thể thẳng thắn cự tuyệt.

      Nhưng mà, chuyện này bà cũng biết là chuyện tốt hay xấu, chỉ có thể hàm hồ : "Thái Tử phi để mắt Nhuận Chi, là phúc phận của nó. Bất quá, bây giờ đứa này còn phải ở lại tiểu viện hầu hạ lão thái thái, chuyện này, thần phụ làm con dâu, cũng dám tự ý quyết định, còn phải trở về bẩm báo với lão thái thái, chờ người đồng ý phúc đáp với Thái Tử phi nương nương."

      Thái Tử phi ôn hòa : "Là chuyện này, vậy sau khi Hầu phu nhân hồi phủ, hãy ý tứ này của ta cùng lão thái thái. Mặc kệ lão thái thái có đồng ý hay , Hầu phu nhân nhất định phải cho người đến báo với ta tiếng đó."

      "Thái Tử phi nương nương khách khí, thần phụ nhất định mau chóng khiến người đáp phúc nương nương."

      Thái Tử phi cười gật đầu, tiểu Hàn thị đứng dậy : "Nếu như Thái Tử phi có gì phân phó, thần phụ liền mang Nhuận Chi ra cung. Phụ thân nó còn chờ ở ngoài."

      "Là ta sơ sót, Du Chu, thay ta tiễn Hầu phu nhân cùng tam nương."

      Thái Tử phi nhìn theo hai người tiểu Hàn thị cho đến lúc rời khỏi, lão ma ma đứng phía sau vẫn có lên tiếng, bây giờ mới tiến lên : "Nương nương, vậy hai tiểu cung nữ theo Thường nương..."

      "Đừng động các nàng." Mặt Thái Tử phi trầm xuống, : "Thường tam nương ở trước mặt ta, cam đoan các nàng cái gì cũng biết. Nàng là người thiện tâm. Ta tam nương Thường gia trí tuệ, biết chuyện, hiểu lẽ thiện lương, cũng phải là vô ích. Như thế, mặc kệ hai cung nữ kia đến cùng có biết chuyện gì hay , các nàng chỉ có thể ngậm miệng."

      đến đây, Thái Tử phi cắn chặt răng: "Nhưng mà, ta lại rất hy vọng các nàng có thể chút a, cũng tốt hơn để ta phải nghẹn khuất buông tha cho tiện nhân Mạc hậu kia!"

      "Người đừng tức giận, ảnh hưởng tốt đối với tiểu hoàng tôn trong bụng."

      Lão ma ma vội vàng khuyên nhủ, lại : "Bên trong phủ viện Thái tử hợp chuyện như vậy, cũng thể nháo ra ngoài, bằng Thánh Thượng xem chúng ta như thế nào? Khẳng định là thương tiếc người, nhưng dù sao người cũng có xảy ra chuyện gì? Chỉ sợ Thánh thượng còn có thể trách tội người, quản hậu viện nghiêm khắc... Chỗ Thái tử cũng tốt. Việc này, chỉ có thể cùng Thái tử , sau này chúng ta càng phải đề cao cảnh giác mới được."

      Thái Tử phi nắm chặt tay, "Tạp" tiếng, ngón áp út bị nàng bẻ ra tiếng.
      Tuyết Liên, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 26: Nữ quan

      Edit: Bộ Yến Tử


      Trở lại phủ An Viễn hầu, Thường Nhuận Chi liền tố cáo bệnh với lão thái thái.

      Lão thái thái từ chỗ tiểu Hàn thị biết nàng tới tháng, người khó chịu, bên thương tiếc nàng, bên cũng oán trách nàng giấu bệnh sợ thầy, kể lể nàng hai câu, liền để nàng trở lại tiểu viện, muốn nàng nghỉ ngơi thời gian rồi trở lại.

      An Viễn hầu nghe thê tử thân thể nữ nhi tốt, là vì ở Phương gia chịu khổ, trong lòng càng áy náy, cái gì tốt đều chuyển tới tiểu viện của Thường Nhuận Chi, còn vội vã mời thánh thủ phụ khoa tới điều trị thân thể cho nàng.

      Thường Nhuận Chi thanh thản ổn định uống thuốc mấy ngày, thân thể cuối cùng cũng ổn định.

      Lần này, đúng là chịu khổ lớn, nguyên khí đại thương.

      Đại phu đến phủ giúp nàng điều dưỡng thân thể, từng nghi hoặc, bệnh nhân này tuổi còn trẻ tại sao khí huyết lại như vậy.

      Cũng may, phải người nhiều chuyện, chỉ giúp Thường Nhuận Chi điều trị thân thể, ngược lại cũng hiểu ra cọc chuyện khác nha.

      Mấy ngày sau, Thường Nhuận Chi khôi phục trạng thái bình thường, liền tới tiểu viện của lão thái thái, chuẩn bị "Phục chức".

      Đến nỗi, lời Thái Tử phi ngày ấy, nàng cũng có để trong lòng.

      Nàng có mấy cân trọng lượng, tự nàng có thể biết.

      Thái Tử phi muốn nàng làm nữ quan, hơn phân nửa là muốn bồi thường nàng.

      Dù sao, nàng là nữ tử ly hôn, nếu có thể làm nữ viên chức, tương lai tái giá cũng có thể đề cao giá trị con người chút.

      Bên này, chỉ cần nàng cự tuyệt, chỗ kia Thái Tử phi cũng thể cưỡng cầu.

      Thường Nhuận Chi nghĩ muốn thoải mái, có thể là câu đầu tiên của lão thái thái là đánh vào mông nàng.

      "Người là ... Để con phủ Thái Tử làm nữ quan?"

      " sai."

      Hàn thị ngồi xếp bằng ngồi ở sạp, : "Chính miệng Thái Tử phi nhấc lên chuyện này, tự nhiên cự tuyệt tốt. Ta để mẫu thân con cho người phủ Thái Tử chuyện, bên kia Thái Tử phi tùy thời để con tạm giữ chức ở Lại bộ."

      "Nhưng mà..." Thường Nhuận Chi biết đâm lao nhất định phải theo lao, : "Lão thái thái, con biết phải làm sao để làm nữ quan đó!"

      "Ai bắt con làm ngay từ đầu hả?" Hàn thị cũng cho là đúng: "Thái Tử phi tự mình mở miệng để con làm nữ quan, đó là cấp thể diện lớn cho con, chối từ được. Con trở về nghỉ ngơi hai ngày , chuẩn bị tâm tình cho tốt, thu thập hành trang, trước đến Lại bộ. Đến bên kia, tự nhiên có người chỉ dạy con phải làm những gì."

      Thường Nhuận Chi lăng lăng.

      Địa phương như phủ Thái tử, nàng muốn vào đó đâu!

      Chuyện cho tới bây giờ, cũng phải do nàng cự tuyệt, huống chi tiểu Hàn thị cho người bẩm báo với Thái Tử phi, lúc này nếu nàng , bên kia Thái Tử phi tốt giao phó.

      Thường Nhuận Chi kiên trì, dành hai ngày để nghiên cứu chức vị nữ quan này.

      Nữ quan Đại Ngụy, kỳ thực cùng với hiểu biết của nàng trong lịch sử "Lục cục" có nhiều điểm bất đồng.

      Có lẽ là bởi vì nếp sống Đại Ngụy phóng khoáng, giữa nam nữ cũng có nhiều quy củ cho lắm, nam nữ ngồi lẫn lộn chỗ cũng là chuyện thường.

      Nữ quan này, cũng giống như nam tử làm quan, có phẩm cấp, có bổng lộc.

      Chẳng qua, bây giờ nam tử làm quan, là thế gia đại tộc tiến cử cùng khoa cử tuyển quan thực song song; mà nữ tử làm quan, vậy càng đơn giản.

      Nữ tử bình thường cũng có thể làm nữ quan, xuất thân thấp, tài học sâu, quan viên có địa vị cao hoặc quý phụ cung đình chỉ định, làm việc ở triều hoặc phục vụ ở nội viện.

      Thường Nhuận Chi là loại sau, do Thái Tử phi chỉ định, vào phủ Thái tử hiệp trợ Thái Tử phi xử lý chuyện trong phủ Thái tử.

      toạt ra, chính là nữ quản gia.

      Kỳ thực, chức trách của nàng chỉ có —— nghe theo an bài của Thái Tử phi.

      Thường Nhuận Chi nửa ghé vào bàn gỗ lê hoa, mệt mỏi nâng má.

      Tưởng rằng đến phủ Thái tử nhiều oanh oanh yến yến như vậy, nàng cảm thấy đầu sinh đau.

      Thái Tử phi a Thái Tử phi, ngươi vì cái gì nhất định phải đem ta kéo vào đấu tràng chiến đấu của ngươi!

      Thường Nhuận Chi lấy cớ bị phong hàn, kéo dài thời gian Lại bộ đưa tin.

      Trong lúc này, Thường Mộc Chi trở về nhà mẹ đẻ lần.

      gặp qua lão thái thái cùng tiểu Hàn thị, nàng cười tủm tỉm đến nơi này tìm Thường Nhuận Chi, lôi kéo tay nàng xem xét từ xuống dưới, nhìn chằm chằm Thường Nhuận Chi làm cho trong lòng nàng thấy mao mao.

      "Đại tỷ, tỷ đây là..."

      "Nhuận Chi là đẹp mắt." Thường Mộc Chi vỗ vỗ tay nàng: "Nghe muội ở trong cung gặp qua Cửu hoàng tử?"

      Mặt Thường Nhuận Chi nhất thời đầy hắc tuyến, khỏi lại nghĩ tới nàng vì ngăn cản Cửu hoàng tử mời thái y, mà thể mình tới tháng, mặt ửng đỏ.

      "Xem muội, thẹn thùng sao?" Thường Mộc Chi lập tức cười nàng: "Xem ra, Nhuận Chi của chúng ta có ấn tượng tệ với Cửu hoàng tử nha."

      Thường Nhuận Chi cẩn thận suy nghĩ chút, cảm thấy Cửu hoàng tử này ra là người tốt.

      Vốn tưởng rằng mang danh điềm xấu, là người lãnh, ngược lại nghĩ tới còn có bộ nhiệt tình chân thực.

      "Ưm... Tâm địa rất tốt, hay trợ giúp người."

      Đây là ấn tường đầu tiên của Thường Nhuận Chi đối với .

      Thường Mộc Chi sửng sốt.

      Tâm địa tốt, hay trợ giúp người khác sao?

      Đây là Cửu đệ à?

      "Đại tỷ, hôm nay tỷ tới có chuyện gì vậy?" Thường Nhuận Chi nhìn sắc mặt quỷ dị của Thường Mộc Chi, khỏi hỏi: "Chẳng lẽ, tỷ là đến cười muội?"

      "Ta nào có." Thường Mộc Chi vội vã hoàn hồn xua tay, cười tủm tỉm : "Ấn tượng của Cửu hoàng tử đối với muội rất tốt nha, đến vương phủ còn liên tục nhắc tới muội, thân thể muội được tốt, trong phủ của có chút dược liệu lâu năm, trị phong hàn tốt lắm, để tỷ tỷ ta giúp đem đến tặng cho muội nè."

      (BYT: Cửu ca biết quan tâm đến người ta rồi kìa. Hắc hắc)

      Thường Mộc Chi che miệng cười: "Tỷ đưa cho lão thái thái, để lão nhân gia đưa cho muội dùng bồi bổ thân thể."

      xong còn nháy nháy mắt với Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi gì chỉ nhìn nàng, trong lòng có chút áy náy.

      "Đúng rồi, nghe muội bị phong hàn hả?" Sau khi vui đùa, Thường Mộc Chi nghiêm túc hỏi nàng.

      Thường Nhuận Chi bất đắc dĩ nhún vai: "Muội muốn tới phủ Thái Tử, nghĩ cách được ở lại hai ngày liền ở lại hai ngày."

      Thường Mộc Chi bật cười: "Để tỷ nhìn muội kéo dài được bao lâu ha."

      Cũng đúng, sớm hay trễ phải đều là hay sao.

      "Mặc dù trong phủ Thái tử nhiều nữ nhân, nhưng phẩm cấp ở đàng kia bày ra. Sau này, muội làm nữ quan bên người Thái Tử phi, Thái Tử phi lấy hạ nữ nhân đều thể so với muội, muội cần sợ."

      "Muội..." Thường Nhuận Chi giương giương khóe miệng, đến cùng vẫn là ngậm miệng.

      "Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Tỷ biết muội lo lắng cái gì." Thường Mộc Chi giọng : "Muội yên tâm, trải qua chuyện cung yến lần đó, tâm tư cảnh giác của Thái Tử phi đề cao ít, nàng phải là kẻ ngu dốt, để cho người khác có cơ hội xuống tay lần thứ hai."

      Thường Nhuận Chi nhất thời lộ vẻ sợ hãi.

      Đại tỷ biết rồi hả?

      Đại tỷ làm sao mà biết!

      Thường Mộc Chi vỗ vỗ tay nàng, thấp giọng : "Cửu đệ theo kia **** người theo bên người đều biết, rồi sau đó cho tỷ cùng với vương gia. Chuyện này, có thêm người nào biết, muội yên tâm."

      "Đại tỷ..."

      " sợ." Thường Mộc Chi nghiêm mặt : "Đừng quên, lão thái thái hướng vào Cửu đệ, tương lai muội có khả năng trở thành Hoàng tử phi. Bất luận như thế nào, thể khiếp đảm."

      Sau khi Thường Mộc Chi , Thường Nhuận Chi lại tỉ mỉ suy nghĩ cả đêm, ngày thứ hai ngoan ngoãn chuẩn bị đồ vật, mang theo Diêu Hoàng cùng Ngụy Tử, lên xe ngựa Lại bộ làm công.

      Cơ cấu Lục bộ đều thiết lập tại xung quanh hoàng cung, hiển nhiên ghi , dễ tìm kiếm.

      Thường Nhuận Chi mang theo văn điệp thân phận của mình Lại bộ ký danh, lại lĩnh xiêm y cùng quan bài, liền có người dẫn nàng phủ Thái tử.

      đường, tiểu quan dẫn đường cho nàng còn dặn dò nàng, : "Thường nương là trực ở phủ Thái tử, tiếp quản chuyện của nữ quan bên cạnh Thái Tử phi nương nương. Bởi vì Thái Tử phi nương nương có phân phó, đến lúc đó tự người đến an bài cụ thể cho người, cho nên nơi này có căn dặn khác. Người chỉ cần nhớ, mỗi tháng hai mươi lăm tả hữu đến Lại bộ lần."

      Thường Nhuận Chi nhất nhất ghi nhớ, khom người cảm tạ.
      HaYen, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 27: Vào phủ

      Edit: Bộ Yến Tử


      Khi cùng tiểu quan ở Lại bộ chia tay, bỗng nhiên Thường Nhuận Chi lên tiếng gọi lại, giọng hỏi: "Vị đại nhân này, biết Dư nữ quan bây giờ có thể rời khỏi phủ Thái tử chưa?"

      "Dư nữ quan đến Lại bộ từ chức, biết nàng rời khỏi phủ Thái Tử hay chưa... Cái này hạ quan cũng biết."

      Thường Nhuận Chi đưa tiễn tiểu quan, nhìn phủ Thái Tử trước mắt giống như biệt viện Hoàng gia, hít hơi sâu, rồi bước vào.

      Từ người dẫn đường, bất chấp thưởng thức cảnh đẹp trong phủ Thái tử, Thường Nhuận Chi thông suốt tiến vào trung ương phủ Thái tử.

      "Nhuận Chi đến rồi sao?"

      Thái Tử phi quần áo đẹp đẽ quý giá, nằm nghiêng dựa ở giường, nhìn nàng mỉm cười.

      "Gặp qua Thái Tử phi." Thường Nhuận Chi hành đại lễ, Thái Tử phi nâng tay đỡ nàng, cười : "Cuối cùng cũng trông thấy ngươi đến rồi."

      "Sau khi thần nữ hồi phủ tĩnh dưỡng trận, thân thể bây giờ tốt lắm, mỗi đêm còn bị lạnh, mới nghỉ ngơi vài ngày."

      "Thân thể mới là quan trọng nhất, nghỉ ngơi nhiều chút mới tốt."

      Thái Tử phi tuyệt sinh khí, để nàng làm bạn bên người.

      "Qua lát dùng cơm trưa, chờ khi dùng xong ngọ thiện, ta tinh thế với ngươi chuyện trong phủ."

      "Vậy nghe theo phân phó của Thái Tử phi."

      Thường Nhuận Chi bồi ở bên người Thái Tử phi bất quá nửa canh giờ, liền kiến thức tám ngày phú quý trong phủ Thái tử.

      Thái Tử phi xuất thân là thương nhân, tiền tài khẳng định nhiều.

      chỉ trong tiểu viện này của Thái Tử phi, toàn bộ phủ Thái tử đều như vậy, cũng biết Hoàng đế tự bản thân cầm bao nhiêu tiền trợ cấp cho con trai.

      Thời gian dùng ngọ thiện, vú nuôi đưa ba tiểu nữ oa phấn nộn đến dùng bữa với Thái Tử phi.

      Đây là ba tiểu Quận chúa thân sinh của Thái Tử phi, đứa chín tuổi, đứa sáu tuổi, và đứa mới ba tuổi.

      Tiểu nương lớn nhất có phong phạm thục nữ, nhất cử nhất động đều rất quy củ, quỳ gối phúc lễ rất hợp tình.

      "Mẫu thân, vị này là..."

      Tiểu Quận chúa chín tuổi hiểu nhìn về phía Thường Nhuận Chi.

      "Đây là Thường nữ quan, người sau này ở bên cạnh mẫu thân làm việc, các con hãy gọi là Thường di ."

      "Gặp qua Thường di." Tiểu Quận chúa hành lễ trước, hai tiểu muội muội cũng lơ mơ hành lễ theo.

      Thường Nhuận Chi vội vàng tránh , ngồi đối diện với tiểu Quận chúa, : " dám nhận tiếng『 di 』 của Quận chúa, nữ quan Thường thị chào Quận chúa."

      "Ừ, đứng lên ." Tiểu Quận chúa mím môi ngượng ngùng cười cười, nhìn trái nhìn phải, lại hỏi Thái Tử phi: " lâu thấy Dư nữ quan, là vì Dư nữ quan ở bên người mẫu thân, cho nên mẫu thân mới tìm Thường di đến sao?"

      mặt Thái Tử phi chỉ tươi cười, khóe miệng khẽ nhếch: "Dư nữ viên chức thân thể thoải mái, mẫu thân để nàng về nhà nghỉ tạm. Nàng cũng đến tuổi nên lập gia đình, mẫu thân thể chậm trễ nàng, đúng ?"

      "À..." Tiểu Quận chúa cái hiểu cái gật gật đầu, lại nhìn về phía Thường Nhuận Chi: "Vậy Thường di sao? Nàng lập gia đình sao?"

      Thái Tử phi cười : "Đương nhiên, chờ đến lúc Thường di của con lập gia đình, mẫu thân cũng để nàng về nhà lập gia đình."

      "Như vậy, người bên cạnh mẫu thân tới rồi lại á ..." Tiểu Quận chúa hơi hơi chu miệng, dáng vẻ tiểu đại nhân thở dài.

      Thái Tử phi bật cười: "Tốt lắm, nên dùng cơm trưa, buổi chiều con còn phải học đó, đừng trì hoãn."

      Tiểu Quận chúa ngồi xuống, mang theo hai muội muội ngồi xuống bàn dùng bữa.

      Thường Nhuận Chi cần ở bên hầu hạ, lui ra sau liền có người đến đưa nàng phòng của nàng, có tỳ nữ bưng đồ ăn đến cho nàng.

      Thường Nhuận Chi nhai kĩ nuốt chậm, trong đầu lại nghĩ tới Dư nữ quan kia.

      Dư nữ quan đến Lại bộ từ chức, lại ở phủ Thái tử, tiểu Quận chúa lâu gặp nàng, mà Thái Tử phi nàng thân thể thoải mái trở về chuẩn bị gả...

      vậy, Dư nữ quan là dữ nhiều lành ít.

      Thường Nhuận Chi cúi đầu, trong lúc nhất thời cảm thấy miệng đần độn vô vị.

      Dùng xong ngọ thiện, liền có người đến mời Thường Nhuận Chi.

      Ba vị Quận chúa mất, Thái Tử phi ngồi ở ghế điêu khắc tượng hoàng hoa lê, để Thường Nhuận Chi bồi nàng chơi cờ.

      Thường Nhuận Chi theo lời ngồi, nhận cờ trắng.

      "Tình huống trong phủ Thái tử rất phức tạp." Thái Tử phi bên chơi cờ, bên giọng : "Dựa theo cung quy, hậu viện Thái tử có vị Thái Tử phi, hai vị Thái tử lương đệ, bốn vị Thái tử nhũ nhân, cùng với thị thiếp của Thái tử là điều chắc chắn. Trừ bỏ ta ở ngoài, hai vị lương đệ cùng bốn vị nhũ nhân, đều là người thể coi thường."

      Thường Nhuận Chi chuyên tâm nghe, tầm mắt lại lạc ở bàn cờ.

      "Chuyện lần trước... Trong lòng ta và ngươi đều ràng, là ngươi thay ta chắn tai ách, ân đức này, ta ghi khắc ở tâm." Thái Tử phi bỗng nhiên , tay Thường Nhuận Chi dừng chút.

      "Sau hôm nay, ngươi và ta đến chuyện này."

      "Cẩn tuân phân phó của Thái Tử phi."

      Thái Tử phi chậm rãi cười: "Từ trước đến nay, ta là người an thủ bổn phận, nhưng mà có người, ông trời lại để cho ta được an phận thủ thường."

      Nàng dừng lại, thu hồi ngón tay giống như ngọc hành: "Ngày hôm trước truyền đến tin tức, Dư nữ quan ở trong nhà vô ý té ngã, phía sau đầu đụng vào giá gỗ, trị liệu có hiệu quả bỏ mình."

      Thường Nhuận Chi nhất thời ngẩng đầu nhìn về phía Thái Tử phi.

      "Ta còn chưa ra tay, người của Mạc hậu liền động thủ trước." Sắc mặt Thái Tử phi nặng nề: "Manh mối đoạn, biết ai là chủ mưu, án cứ như vậy chưa được giải quyết."

      "Thái Tử phi..."

      "Chuyện này, Thái tử thấy ta chưa bị hao tổn gì, làm ta ám tra, được lộ ra. Người mua tài liệu làm đồ ngọt, người chế biến đồ ngọt, người bưng đồ ngọt từ phòng bếp, người đưa hộp đựng, người xách hộp theo ta vào cung, còn có người lấy đồ ngọt từ trong ra... Dọc theo đường vào kinh, có nhiều người có cơ hội ra tay như vậy, toàn bộ tra xét, đều có kết quả. Đến bây giờ, duy nhất xác thực người hiềm nghi, cũng chết..."

      Thái Tử phi cắn môi dưới: "Nếu như thế, vậy thà rằng giết sai ngàn, thể buông tha cái."

      Thường Nhuận Chi nghe vậy kinh hãi, lại hiểu lý giải tâm tình Thái Tử phi.

      "Nhuận Chi."

      Thái Tử phi đột nhiên gọi nàng.

      "Có thần nữ." Thường Nhuận Chi cúi đầu đáp.

      "Dư nữ quan chính là ta tự mình chọn, đến bên người ta nhậm chức nữ quan, bồi ta hai năm. Ta vốn tưởng rằng nàng là người đáng tín nhiệm, ai biết nàng thế nhưng đối với ta hề trung tâm. Chuyện nàng làm, rất nhiều người ta cũng dám dễ dàng lại giao tín nhiệm. Nhưng ngươi, cũng là số lượng ta chọn nhiều lắm, người có thể tin."

      "Thái Tử phi, thần nữ có tài đức gì..."

      "Ngươi, có lẽ đứng bên này cùng ta, nhưng ngươi nhất định hại ta."

      Thái Tử phi chắc chắn : "Bởi vì tâm địa ngươi mềm, ngươi dám hại người."

      "Thái Tử phi, người..."

      "Bên người ta có lão ma ma, có thể thay ta tính toán mưu quỷ kế. Cũng có tỳ nữ đắc lực, vì ta phân ưu giải lao. Mà ngươi... Ta chọn ngươi làm nữ quan bên người ta, chính là hi vọng có thể được thả lỏng lát. Ở trước mặt ngươi, ta cảm thấy lòng yên tĩnh."

      Thường Nhuận Chi lường trước Thái Tử phi để nàng làm nữ quan, là bởi vì lý do này á.

      "... Thần nữ nguyện vì nương nương cống hiến sức lực." Thường Nhuận Chi chỉ có thể trả lời như vậy.

      "Ngươi cứ yên tâm." Thái Tử phi lại niệp viên hắc tử, "Ba" tiếng, : "Ta nợ ngươi cái mệnh, cũng dùng hết sức lực cam đoan an toàn của ngươi, ta được làm được."
      HaYen, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 28: Thiếp thất

      Edit: Bộ Yến Tử

      Thực ra, Thái Tử phi Thẩm thị là người ân oán ràng.

      Vì lợi ích gia tộc, nàng có lựa chọn gả cho Thái Tử.

      Vì lợi ích Thái Tử, nàng thể tiếp nhận Thái Tử cưới lương đệ cùng nhũ nhân vào cửa.

      Vì tương lai của ba nữ nhi, nàng thể chịu được thiếp thất của Thái Tử sinh nhi tử, sợ nàng sinh được nhi tử, tương lai nhi tử của thiếp thất làm chỗ dựa cho nữ nhi của nàng.

      Nàng chưa từng chủ động trêu chọc nữ nhân của Thái Tử, tự hỏi có hà khắc đối với các nàng.

      Nhưng lòng người nên rắn nuốt voi, nhường nhịn của nàng, bị người nhận là yếu đuối.

      Từ trước, nàng cũng là sang sảng trắng ra mình là nữ nhân thương nhân, nàng thiếu thủ đoạn, chỉ là muốn dùng.

      Lúc này, nếu có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng... Vậy , nàng cũng nhân từ mà nương tay.

      Nếu như tìm thấy người của Mạc hậu, vậy quy lên người có năng lực cùng động cơ, đều nhất nhất thu thập thôi.

      "Lương đệ Lý thị, tổ phụ là Lý Các Lão, là văn thần rất có uy vọng, qua hai lần khoa cử cuối cùng, đều do ông ta ra đề. Bây giờ môn sinh thiên tử của Thánh Thượng, đều hoặc nhiều hoặc ít chịu qua ân huệ của ông ta."

      "Lương đệ Tống thị, kỳ phụ là Hoài Tây Đại tướng quân, trong tay nắm mười vạn binh mã; tổ phụ Tống thị là Tống lão tướng quân, mặc dù trí sĩ, đối với việc dụng binh với Tiên Ti, Thánh Thượng lại cực nể trọng ông."

      "Nhũ nhân Tiêu thị, xuất thân từ Nam Ninh Tiêu gia, quyền lực Nam Ninh phần lớn do bộ tộc Tiêu thị nắm chắc. Mặc dù, gia tài Tiêu gia theo kịp Thẩm gia ta, nhưng cũng được coi là thương nhân đầu sỏ."

      "Nhũ nhân Âu Dương thị, xuất thân Đông Việt Âu Dương gia, trong tay Âu Dương gia nắm kỹ thuật đóng thuyền biển, tạo ra biết bao nhiêu thuyền biển có tốc độ cùng năng lực đối kháng gió biển, nắm quyền chế tạo thuyền độc quyền ở Công bộ."

      "Nhũ nhân Trần thị, có xuất thân đứng đắn, là Thái Tử từ giáo phường tư mang về, sinh đứa con trai, cho nên mới trở thành nhũ nhân. Thái Tử đối xử nàng tốt lắm, Trần thị cũng là người thập phần khéo đưa đẩy, làm người khéo léo. vậy, nàng đối với Thái Tử cũng có chút tác dụng."

      "Còn có người cuối cùng, là nhũ nhân Mạc thị."

      đến đây, Thái Tử phi tạm dừng chút, giới thiệu Mạc thị này các vị phía trước xa xa bằng nàng, làm việc ràng lưu loát.

      "Mạc thị là nữ nhi tam phòng của phủ Phụ quốc công, cùng đích thê Cửu hoàng tử chính là tỷ muội. Cửu hoàng tử phi là đích nữ, Mạc thị là thứ nữ."

      Thái Tử phi đến nơi này, làm như muốn bổ sung cái gì, lại ngậm miệng cái gì cũng , chỉ : "Mạc thị này, cách xa nàng chút, nàng rất khó đối phó."

      "Thái Tử phi từng đối phó qua nàng?"

      " có." Thái Tử phi lắc đầu: "Cơ hồ, tất cả nữ nhân của Thái Tử đều chưa bao giờ cùng nàng trở mặt, hậu viện Thái Tử vô luận xảy ra chuyện gì, nàng đều bình yên vô . Chính bởi vì cái dạng này, ta mới cảm thấy, tâm cơ nàng sâu nhất, tự nhiên là người khó đối phó."

      Thường Nhuận Chi khỏi hít hơi sâu.

      "Những thị thiếp khác của Thái Tử cần giới thiệu, chung ngươi cũng còn thấy các nàng."

      Thái Tử phi uống ngụm trà, : "Hai vị lương đệ cùng bốn vị nhũ nhân, trừ bỏ Tiêu nhũ nhân, những người khác đều có con trai. Tiêu nhũ nhân có nữ nhi, năm nay bảy tuổi. Do nhà nàng cũng là thương nhân, cho nên ta cùng nàng cũng tương đối giao hảo."

      Thường Nhuận Chi nhất nhất ghi nhớ, cảm giác sâu sắc hậu viện phủ Thái Tử phức tạp.

      Hai vị lương đệ văn võ, thương công nữ kỹ, còn có Thái Tử phi cũng nhìn thấu quý nữ phủ Quốc công...

      Muốn áp nữ nhân này, vị trí Thái Tử phi cũng thoải mái đâu.

      Thường Nhuận Chi ở phủ Thái Tử đần độn trải qua ngày, sáng sớm ngày thứ hai, bị Thái Tử phi an bài tại bên người.

      "Các nàng thần khi trung đều phải đến nơi này thỉnh an ta, đến lúc đó ngươi có thể tiên kiến nhìn thấy các nàng."

      Đợi chốc, liền nghe thấy trận làn gió thơm.

      Chắc là nữ nhân Thái Tử đến.

      Dẫn đầu phía trước là hai người mặc xiêm y màu đỏ sậm, bên trái là người có vẻ mạch văn, bên phải người có vẻ khí, hề nghi ngờ bên trái là Lý lương đệ, bên phải là Tống lương đệ.

      Phía sau, bốn người theo thứ tự tiến vào, chờ đứng tề, liền cùng nhau ngồi xuống, : "Thiếp thân bái kiến Thái Tử phi."

      Thái Tử phi lười biếng cho đứng dậy, giới thiệu với Thường Nhuận Chi, : "Dư nữ quan bất hạnh bỏ mình, ta cảm thấy bi thống. Vị này là Thường nữ quan mới tới, xuất thân từ phủ An Viễn hầu, chính là tam nữ nhi của An Viễn hầu. Nhuận Chi, hãy chào hỏi hai vị lương đệ cùng bốn vị nhũ nhân ."

      Thường Nhuận Chi liền tiến lên bước, phúc thân hành lễ : "Nữ quan Thường thị, gặp qua hai vị lương đệ, gặp qua bốn vị nhũ nhân."

      xong, Thường Nhuận Chi liền thối lui đến phía sau Thái Tử phi, cúi đầu đứng yên.

      "Nghe Thái Tử phi ở trong cung gặp qua Thường nữ quan, nhất kiến như cố, bây giờ còn kéo người ta tới bên người làm nữ quan. Thái Tử phi vậy mà lấy quyền mưu tư?"

      Tiêu nhũ nhân cười hỏi tiếng, Thái Tử phi cười mắng: " như ngươi giống như ta lấy quyền lực mưu tư ân huệ."

      Tiêu nhũ nhân vội dám, tìm vị trí của mình ngồi xuống.

      Mặt khác, mấy người kia cũng biết nghe lời ngồi xuống.

      "Chắc là Tiêu tỷ tỷ đố kị Thái Tử phi , ai bảo cung quy quy định, thân phận chúng ta như vậy, dùng nổi nữ quan đâu?"

      nữ tử dáng dấp tương đối thấp bé mở miệng, tràn đầy mùi vị châm chọc.

      "Âu Dương nhũ nhân, chú ý lời của ngươi."

      Thái Tử phi lạnh lùng liếc nàng mắt, : "Ngươi nếu là cảm thấy bổn cung có thể có nữ quan, ngươi hẳn là cũng muốn có, vậy phải đợi ngươi trèo lên được vị trí của bổn cung lại ."

      Mặt Âu Dương nhũ nhân nhất thời trắng xanh đan xen, làm như chịu đại ủy khuất, ngồi tại chỗ cắn môi.

      "Tốt lắm, đều là tỷ muội, tại sao lại nháo lên chứ? Âu Dương muội muội nên xin lỗi với Thái Tử phi, Thái Tử phi nhân từ, cũng thể trách tội ngươi ác ý nhiều."

      nữ tử vẻ mặt ôn hòa giọng mở miệng, giọng ôn nhu hoà thuận, phảng phất có thể bình phục được cảm xúc mọi người, tâm khỏi đối với nàng sinh hảo cảm.

      Âu Dương nhũ nhân liền đứng dậy, phúc lễ tạ lỗi.

      Thái Tử phi phát hỏa cũng phải, phát hỏa cũng phải.

      Người mở miệng, chính là Mạc nhũ nhân.

      Quả là người khó đối phó a...

      Đảm đương làm người hoà giải, lại đem nan đề vứt cho Thái Tử phi.

      Nếu như Thái Tử phi tha thứ, phải mang tiếng là người nhân từ; nếu tha thứ, vậy chẳng phải là tỏ vẻ Âu Dương nhũ nhân là " nhiều chứ có ác ý"?

      Bất luận như thế nào, đều do vị Mạc nhũ nhân này mở miệng, nắm cái mũi .

      "Ha ha."

      Ngay lúc Thái Tử phi cụp xuống mi mắt mở miệng, bên kia nữ tử phát ra tiếng cười khẽ.

      Trần nhũ nhân thân thể lười biếng ngồi ở trong góc bất nhã ngáp cái, dùng tay che miệng lên tiếng, : "Âu Dương muội muội vừa nghe lời muội muội , đứng dậy xin lỗi với Thái Tử phi à ... Chậc, chân chó thành như vậy, có thể làm sao tốt..."

      Nàng đứng lên, miễn cưỡng phúc lễ : "Thái Tử phi, thiếp thân có thể trở về ? Mấy bữa nay, Thái Tử gia muốn nghỉ tạm chỗ thiếp thân, thiếp thân lúc này vây được rất, muốn trở về ngủ giấc."

      Thái Tử phi mặt biểu cảm : "Trở về , cũng tốt dưỡng ra nhiều người lười biếng."

      "Đa tạ Thái Tử phi, thiếp thân cáo lui."

      Trần thị phong tình vạn chủng hành lễ, lượn lờ phe phẩy thân thể rồi.

      Tống lương đệ cảm thấy thú vị, khô ba ba cáo từ cũng rồi.

      Lý lương đệ gọi Mạc nhũ nhân, hai người làm bạn rời khỏi. Mạc nhũ nhân đứng lên còn quên gật đầu cười cười xin lỗi Âu Dương nhũ nhân, ánh mắt Âu Dương nhũ nhân liền dừng ở người Lý lương đệ, có chút oán độc.

      Tiêu nhũ nhân thở dài, với Thái Tử phi: "Đều là thiếp thân vô ý, câu gặp phải tai họa."

      " quan hệ tới ngươi."

      Thái Tử phi uống ngụm nước, sắc mặt thản nhiên : "Ngươi cũng trở về ."

      "Vâng, thiếp thân cáo lui."

      Tiêu nhũ nhân cũng rồi, chỉ còn lại Âu Dương nhũ nhân tiến thoái lưỡng nan.

      "Xuẩn phụ, ngươi còn , ở lại đây chờ dùng bữa sao?" Thái Tử phi ánh mắt như đao, hận thể quát chết nữ nhân ngu xuẩn này.

      Âu Dương nhũ nhân chỉ cảm thấy nghẹn khuất, thở phì phì hành lễ, quay người chạy .

      Đám người sạch , Thái Tử phi mới hô khẩu khí, hỏi Thường Nhuận Chi: "Ngươi cảm thấy như thế nào?"
      HaYen, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 29: Công bố

      Edit: Bộ Yến Tử

      Biểu trong buổi sáng, Thường Nhuận Chi cũng vô pháp ngắt lời tính tình nữ nhân này.

      Điều duy nhất nàng có thể khẳng định, đó là trước mặt Thái Tử phi.

      Mạc thị kia, khó đối phó.

      Vô cùng đơn giản, câu đầu tiên quấy rối phong ba buổi sáng, muốn nàng hảo tâm, Thường Nhuận Chi làm sao cũng thể tin.

      đến Âu Dương thị này, biết có phải ngu xuẩn hay , còn về Tiêu thị có đứng chung bên cùng Thái Tử phi, đều này con chưa thể khẳng định.

      "Nhưng mà Trần nhũ nhân kia, nhìn bộ dáng mị, vậy mà hôm nay cũng giúp Thái Tử phi giải vây." Thường Nhuận Chi như có đăm chiêu : "Tống lương đệ nhiều lắm, tính tình nhìn có chút ngay thẳng."

      Thái tử phi hừ lạnh tiếng: "Trần nhũ nhân là cỏ đầu tường, thế ai mạnh theo người đó. Lúc trước khi ta bị nghẹn khuất, cũng thấy nàng xuất đầu thay ta. Đến nỗi, nhìn Tống lương đệ, thấy bộ dạng nàng chân chất, ra tiêu tốn tâm tư cũng ít."

      Thường Nhuận Chi hơi cúi đầu, trong lòng cười khổ.

      Cho nên , Thái Tử phi kéo nàng tiến vào cái ao chết chóc ở phủ Thái tử, đến cùng là vì cái gì!

      "Tốt lắm, những chuyện vui. Trước dùng đồ ăn sáng , hôm nay ta còn muốn điều tra chút chuyện."

      Thường Nhuận Chi thấp giọng đáp ứng, lui ra ngoài tự dùng đồ ăn sáng.

      Thái tử phi bàn buổi sáng, Thường Nhuận Chi theo bên người nàng xem nàng xử lý chuyện.

      Những lúc như vậy, Thái Tử phi mới biến thành người hoạt bát, tinh quang trong mắt liên tục lóe, câu hỏi sắc bén, các quản ở trước mặt nàng giống như che giấu chút nào.

      Giữa lúc này, quản bị Thái Tử phi gọi ra, hết đường chối cãi.

      Sau đó, Thái Tử phi cũng bỏ qua cho , cũng có sa thải , chỉ phạt ngừng chức vị nửa năm, phạt ba năm tiền công.

      Chờ các quản rồi, mới phân phó Du Chu bên người nàng lấy ra túi bạc, đưa tới trong nhà quản kia.

      Thái tử phi thở dài: "Gia gia có bổn khó niệm kinh, trong nhà nhi tử lại bệnh nặng, có tiền trị liệu, bất đắc dĩ mới tham ô. Nếu như đến trước mặt ta báo cáo tình huống, ta có thể bỏ mặc sao? đến cùng, là có đủ tín nhiệm ta mà thôi."

      Trong lòng Thường Nhuận Chi rất bội phục Thái Tử phi.

      Đánh gậy lại cho quả táo, phạt người, y phục hàng ngày, cuối cùng còn làm ân huệ...

      Sau này, chờ nửa năm lại đưa chức vị quản trở lại, phải làm cho mực trung thành với Thái Tử phi.

      sinh ý, Thái Tử phi biểu được có thể là đại khí.

      Tới gần giữa trưa, Trần thái y vội vã tới bắt mạch cho Thái Tử phi.

      Các quản nối đuôi nhau mà ra, Thái Tử phi cũng cho những người khác lui ra, nhưng mà có kêu Thường Nhuận Chi tránh .

      Vị thái y này, là lần thứ ba Thường Nhuận Chi gặp qua, lúc Thái Tử phi gặp chuyện may mời vị thái y đầu tiên là ông ta, chắc vị này là thái y bên người Thái Tử phi.

      Trần thái y đáp mạch, nhắm mắt ngừng lát, rồi mới nới tay, cười : "Thái tử phi thân thể rất tốt, tiểu hoàng tôn cũng rất khỏe mạnh."

      Thái tử phi mỉm cười, đáp: "Đó là nhờ Trần thái y."

      "Thái tử phi khách khí." Trần thái y nhấc lên hòm thuốc: " có chuyện gì, vậy vi thần xin phép cáo lui."

      "Trần thái y chớ hoảng sợ."

      Thái tử phi gọi lại, : "Vị này là Thường nữ quan, còn muốn phiền não Trần thái y lại nhìn chút."

      Thường Nhuận Chi sợ run, giờ mới hiểu được, phúc thân : "Thái tử phi, thân thể thần nữ cực tốt."

      "Trần thái y đến, để nhìn chút ." Thái tử phi : "Dù sao lúc trước ngươi uống dược, phương thuốc là khai, tình huống thân thể ngươi Trần thái y hiểu nhất."

      Trần thái y cũng bỏ hòm thuốc xuống: "Thường nữ quan, mời."

      Thường Nhuận Chi chỉ có thể duỗi tay, để Trần thái y chẩn mạch.

      lát sau, Trần Thái y : "Thân thể Thường nữ quan có gì đáng ngại, bất quá vẫn nên bồi bổ khí huyết nhiều chút mới được, dù sao Thường nữ quan từng mất nhiều máu như vậy."

      "Trần thái y viết vài phương thuốc, ta để cho phòng bếp mỗi ngày sắc, giúp Thường nữ quan bồi bổ khí huyết."

      Trần thái y theo lời viết, đưa lên mấy tờ giấy mỏng, rồi mới cáo lui rời khỏi.

      Ngược lại, Thường Nhuận Chi cảm thấy Thái Tử phi đối với nàng như vậy, có chút chịu nổi.

      Thấy nàng bất an, Thái Tử phi ngược lại nở nụ cười: "Thân thể ngươi mệt là vì ta, giúp ngươi bồi bổ thân thể, tự nhiên cũng là việc ta nên làm."

      Thái tử phi vỗ về bụng, dừng chút : "Cung yến ngày ấy, ngươi có phải cũng đoán ra ta mang thai hay ?"

      Thường Nhuận Chi do dự, vẫn là : "Khi bắt đầu, chỉ tưởng mình ăn đồ hỏng, cho đến khi xuống núi giả mới phát máu chảy rào rạt, nên có chút hiểu ..."

      "Vậy...Suy đoán của ngươi, có nhắc tới với người khác ?"

      " có." Thường Nhuận Chi lắc đầu: "Người chưa từng lộ ra, vậy, tại việc này người muốn ."

      Thái tử phi liền cười gật gật đầu, buồn bã : "Đứa này, bất quá mới có khoảng hai tháng, cũng có người ra tay bất lợi đối với nó. Thời gian còn tám tháng nữa, cũng biết nhận lấy thêm bao nhiêu lần tính kế."

      Trong lòng Thường Nhuận Chi ngược lại cảm thấy sau khi Thái Tử phi trải qua chuyện cung yến ngày ấy, tất nhiên có lòng phòng bị hoàn toàn.

      Thái tử phi cũng phải kẻ ngu dốt, nếu nàng là kẻ ngu dốt, cũng có khả năng bình an sinh hạ ba tiểu Quận chúa.

      Cũng biết cái thai này... Là nam hay là nữ.

      Nếu là nữ hài nhi, phủ Thái tử còn có thể tiếp tục bảo trì loại bình tĩnh quỷ dị này.

      Nếu là nam hài nhi...

      Chỉ sợ, tám tháng này cũng ngừng phòng bị đâu.

      Thường Nhuận Chi chỉ cảm thấy tâm mệt mỏi.

      Sau tháng chờ đợi, phủ Thái Tử vẫn bình an vô , tin tức Thái Tử phi có thai cuối cùng bị công khai.

      Trước bất luận người bên cạnh như thế nào, Nguyên Vũ đế vui mừng cũng là .

      Tuy rằng Nguyên Vũ đế ít tiểu hoàng tôn, nhưng nhi tử của Thái Tử phi, cũng là đích tôn của ông. Biết tin Thái Tử phi có thai, người hi vọng Thái Tử phi sinh hạ nhi tử nhất, đó là Nguyên Vũ đế.

      Điều này chứng tỏ, sau này Thái tử cũng có người thừa kế.

      Nguyên Vũ đế vui mừng, Thái Tử phi liền được lợi.

      Cuồn cuộn ngừng ban thưởng, Thường Nhuận Chi ở bên kiểm tra đồ vật ngự ban, quả thực mắt mạo kim quang.

      Đại biểu Nguyên Vũ đế đến tuyên chỉ là người Thường Nhuận Chi từng gặp khi vào cung, nữ quan Cần Chính điện từng cùng nàng gặp mặt lần.

      Lý nữ quan phong tư thanh lệ, đem thánh chỉ đưa tới tay Thái Tử phi, cười : "Chúc mừng Thái Tử phi, Thánh Thượng cao hứng, chờ ôm tiểu hoàng tôn đó."

      Thái tử phi khách khí mời Lý nữ quan lưu lại dùng bữa cơm thường, Lý nữ quan khéo léo từ chối.

      "Chỗ Thánh thượng còn có chút việc vặt vãnh muốn vi thần xử lý, vi thần liền tiện ở lâu." Lý nữ quan tiếp: "Thái tử phi chú ý an thai, vi thần xin phép cáo từ."

      Thái tử phi chỉ có thể để Thường Nhuận Chi thay mặt nàng đưa Lý nữ quan đoạn đường.

      Thường Nhuận Chi cũng muốn tìm cơ hội, tìm cố nhân trò chuyện, liền cười đáp ứng, đường tán gẫu đưa Lý nữ quan ra phủ Thái tử.

      "Lý nữ quan, tạm biệt." Thường Nhuận Chi giúp đỡ Lý nữ quan lên xe ngựa, cười : "Hi vọng còn có thể gặp lại ngài."

      Lý nữ quan nghi hoặc : "Thường nữ quan muốn gặp lại ta? Vì sao?"

      Thường Nhuận Chi khó được hoạt bát cười : "Chính là nghĩ, nếu gặp lại Lý nữ quan, tám phần là lại được Thánh Thượng ban thưởng. Ngài, chính là cái tài tinh nha."

      Lý nữ quan nhất thời bật cười, nhìn Thường Nhuận Chi cũng ít phần xa cách: "Vậy Thường nữ quan liền chờ mong . Cáo từ."

      " thong thả."

      Con ngựa tháp tháp bước bốn vó, dần dần xa, Thường Nhuận Chi trong lòng vui vẻ.

      đường đưa Lý nữ quan, nàng và Uyển Bạch bên cạnh Lý nữ viên chức ít chuyện.

      Uyển Bạch mịt mờ với nàng, nàng và Xích Thược đều có chuyện gì, vẫn trực ở chỗ cũ.

      Xem ra Thái Tử phi cũng làm khó các nàng.

      Như vậy là tốt rồi.
      HaYen, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :